"À, Kunon-kun đã không còn đến đây nữa, nên đối với những ai vẫn chưa bình tĩnh lại được thì hãy an tâm đi nhé."
Khi cô Jennie thông báo như vậy, mọi người trong lớp tam cấp đã chấp nhận dễ dàng, không có ầm ĩ gì xảy ra. Bởi vì trước khi họ kịp hiểu chuyện gì thì mọi thứ đã kết thúc rồi — hơn một nửa số học sinh mang cảm xúc như thế.
Rằng từng có một học sinh khóa đặc cấp tham gia học chung với cả bọn, rồi người đó rời đi. Chính bản thân Kunon cũng đã nói rằng chỉ học ở đây vài ngày thôi. Cũng bởi vì cậu rời đi trước khi làm thân với ai nên mọi người cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều.
Ngoại trừ một bộ phận học sinh.
"---Mà nhé, quả nhiên cậu ta có vẻ không phải dạng vừa đâu."
Khi tới giờ giải lao, cô Jennie rời khỏi phòng học. Trong thời gian đó, một học sinh có quan hệ rộng đã bắt đầu kể chuyện — cậu ta đã tìm kiếm thông tin về Kunon.
Tuy Kunon chỉ ở đây vài ngày rồi rời đi, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà điều tra về cậu thì hơi... kỳ. Nhưng nếu bảo không để ý đến cậu thì lại là nói dối.
Từ góc độ của lớp tam cấp thì có một khoảng cách như trời vực giữa họ với lớp đặc cấp.
[Sao tên này lại ở đây?] — một câu hỏi trong lòng họ.
"Tớ đến đây để học ma thuật" — dù Kunon có đưa ra câu trả lời đơn giản như vậy thì cũng chỉ khiến học sinh lớp tam cấp thêm nghi vấn: "Khóa học lớp tam cấp thì có gì để học???"
[Liệu Kunon có đang nói dối?]
Họ không biết ý định thật sự của Kunon khi đến đây là gì cả, và không ít người trong lớp muốn tìm hiểu sự tình này.
---Và theo những thông tin đã thu thập được, cả bọn đưa ra kết luận rằng việc Kunon có mặt ở lớp tam cấp là quá kỳ lạ.
Sản phẩm kinh doanh mới lạ – "cung cấp môi trường cho giấc ngủ" cực kỳ nổi tiếng ở trường, và cái tên Kunon – ma thuật sư mù đã khởi xướng chuyện đó cũng bắt đầu được mọi người biết đến.
Dường như việc cậu có tham gia vào việc nuôi dưỡng linh thảo, dù chi tiết vẫn chưa được công bố, nhưng đây vẫn là một "sự nghiệp vĩ đại" lưu danh trong lịch sử về sau.
Sau đó là về câu chuyện tình tay ba, tay bốn giữa các phe phái, hay là cậu có khoảng 50 người bạn là nữ, hoặc thậm chí có người nói cậu chi trả hàng chục vạn neck khi ăn với phụ nữ.
Cộng thêm những lời đồn linh tinh chưa được kiểm chứng, và theo bất kỳ cách hiểu nào thì cũng là điều khó có thể xảy ra với một học sinh lớp tam cấp. Nhưng mà, hơn cả những chuyện đó—
"---Bông hoa đó là linh thảo à?"
Bông hoa đẹp đẽ mà Kunon đã đưa cho Rhim vào buổi sáng hôm qua, đến giờ cô vẫn không hiểu tại sao nó có thể được tạo ra bởi ma thuật nữa.
"Cậu có hỏi thì tớ cũng không biết đâu."
Rhim Leath, cô gái đã chấp nhận bông hoa mà Kunon tặng, vẫn không biết câu trả lời.
Đúng là hôm qua cô có giận thật, cô chỉ muốn hét lên: "Trả lại cho tớ sự rung động đi!!"
Sau khi nghe được những lời tán tỉnh và được đối phương tặng cho một bông hoa tuyệt đẹp, thì cô gái nào mà chẳng rung động cơ chứ?
Cô muốn cậu phải chịu trách nhiệm vì đã khiến cho lồng ngực của cô trở nên đau đớn đến thế. Cơ mà...
"...Quả thật là mình có để ý."
Cô không thể ngừng để ý đến bông hoa đó, càng để ý hơn đến cách nào để tạo ra bông hoa đó. Khi tạo ra bông hoa bằng ma thuật, Kunon đã nói: "Nàng đã hứng thú với ma thuật chưa?" và kết cục là cô đã trở nên hứng thú đúng như cậu đã kỳ vọng.
Rhim cùng những người khác đều cực kỳ hứng thú với ma thuật có thể tạo ra bông hoa đó, cơ mà chỉ có Rhim là vô cùng bực tức vì đã bị Kunon đùa giỡn.
"---Được rồi, mình làm được rồi... Mình thành công rồi...!!"
Khi cả lớp đang hứng thú về câu chuyện cùng với những lời đồn về Kunon, chỉ có Gryphus Kywa là vẫn còn chìm đắm trong ma thuật.
Hôm kia và hôm qua, cậu vẫn luyện tập đi luyện tập lại những điều mà Kunon đã dạy, và ông trời không phụ lòng người. Tối hôm qua, cuối cùng cậu đã tạo được một viên Thủy Cầu có hình cầu — dù đây chỉ là viên Thủy Cầu nhỏ như giọt mưa, đến cả lượng nước, số lượng hay khả năng duy trì đều bị đặt ra nghi vấn — dù vậy đi nữa thì nó vẫn sở hữu hình dạng cầu hoàn toàn.
Là hình cầu, chứ không còn là Thủy Cầu dị dạng như xưa nữa.
Cậu muốn Kunon xem thành quả này, nhưng 'thương hải tang điền' — cảnh còn người mất — khiến Gryphus tiếc nuối không thôi.
Từ ấy, cậu cũng đặt ra cho mình một mục tiêu mới:
[Năm nhất, năm hai, hay năm ba, thậm chí dù có lâu hơn đi nữa thì mình nhất định sẽ vào lớp đặc cấp và cho cậu ấy nhìn thấy thành quả của mình.]
Chỉ với vài ngày xuất hiện, học sinh lớp đặc cấp Kunon đã gieo xuống hạt giống nhỏ mang tên "hứng thú", rồi rời đi.
Sau đó, cùng thời điểm ấy:
"---Đây là Kunon, bạn ấy sẽ học ở đây 2, 3 ngày. Mong các em cũng hòa thuận với nhau nhé."
"---Tớ là Kunon, mong mọi người giúp đỡ."
Hôm trước vẫn ló mặt ở lớp tam cấp, nay lại xuất hiện ở lớp nhị cấp — theo lời kêu gọi và ước nguyện của thầy Surf Cricket, giáo viên phụ trách lớp Thủy Ấn Ký nhị cấp năm nhất.