"Ể? Thật hả? Lần đầu tôi nghe vụ này đó, thưa tiểu thư."
Cô gái với mái tóc xoăn lộng lẫy có tên là Radia von Rodia – cũng chính là người đã hộ tống Kunon đến phòng thực nghiệm số 6. Radia là một cô gái tốt bụng, nên cô đã trả lời rất nhiều câu hỏi của Kunon... Ừ thì, ngoại trừ vẻ mặt của cô ra.
Cơ mà Kunon không nhìn thấy được, nên kệ đi.
"Vậy ý của nàng là việc được xếp vào lớp đặc cấp, nhị cấp hay tam cấp đều do tiến cử quyết định à?"
"Ừ, các bậc thầy ma thuật hoặc những người có quyền lực đủ mạnh trong quốc gia sẽ viết thư tiến cử. Sau khi nhận được thư, gần như việc phân lớp đã được định sẵn.
Những ai không có thư tiến cử, thì thường sẽ vào lớp tam cấp."
Năm nay chỉ có 4 người tham gia kỳ thi nhập học, nên Kunon nghĩ chắc cũng chỉ có 4 học sinh đăng ký thôi. Với suy nghĩ đó, cậu luôn thắc mắc: lớp tam cấp hôm qua cậu tham gia là năm nhất, lớp nhị cấp hôm nay cũng là năm nhất...
Vậy chẳng phải còn có những tân sinh khác ngoài lớp đặc cấp sao?
Khi cậu đem nghi vấn ra hỏi:
"Bao gồm cả tiểu thư Radia, thì những người trong lớp nhị cấp đều là năm nhất sao?"
—và nhận được cái gật đầu từ cô.
Khi tiếp tục hỏi, cậu mới biết đến hệ thống thư tiến cử và việc phân chia lớp từ trước khi nhập học.
"Vậy là mọi người trong lớp nàng đều đã tham gia kỳ thi nhập học cho lớp nhị cấp, và điều đó được chuẩn bị từ trước sao?"
"Ừm. Dĩ nhiên nếu không đủ thực lực thì sẽ không được vào lớp mà bản thân mong muốn."
[Vậy ra mình cũng được viết thư tiến cử à?]
Lúc này Kunon mới nhận ra sự thật: cậu cũng đã được tiến cử.
Sư phụ Zeonly và Tổng giám Ma thuật sư hoàng gia vương quốc Huglia – Rondimond – đã đề cử cậu vào lớp đặc cấp mà không thèm hỏi ý cậu.
...Mà có hỏi thì kết quả cũng chẳng thay đổi gì.
"Kunon, để tôi nói trước nhé."
"Tôi nghe đây, thưa tiểu thư."
"Bọn tôi ấy nhé, không phải là không muốn vào lớp đặc cấp đâu – mà là do bọn tôi chọn vào lớp nhị cấp thôi.
Thật sai lầm nếu cậu nghĩ rằng có sự khác biệt đẳng cấp giữa các lớp với tư cách là một ma thuật sư đấy."
Radia đe dọa cậu. Không chỉ có cô, những học sinh lớp nhị cấp đang đi theo Kunon cũng không hề che giấu ánh mắt chẳng mấy thân thiện.
"Được đấy, tôi sẽ kỳ vọng lắm đó, thưa tiểu thư." – Kunon mỉm cười.
"Gần như đây là lần đầu tôi gặp một thủy ma thuật sư cùng lứa mà không phải là tân binh đấy.
Aaa, thật là phấn khích quá đi! Chắc chắn sẽ có những ma thuật tôi chưa từng thấy nhỉ?
Tôi muốn biết tất cả mọi thứ về nhóm của nàng, thưa tiểu thư."
—Sau này, khi nhắc lại chuyện này, Radia đã kể rằng:
"Cái lúc mà Kunon bắt đầu cười, tôi đã có một dự cảm không ổn."
*
Thiếu niên bịt mắt, tên là Kunon.
"Với những đặc điểm giống hệt như vậy, thì chắc là cùng một người rồi."
Azel và hai tên đệ đã đến trước một bước, có mặt tại phòng thực nghiệm số 6. Hiện tại, cả nhóm đang bàn về kẻ mới gia nhập lớp học của họ.
Có thể xác định rằng người mới đó chính là học sinh lớp đặc cấp.
Tình báo là vũ khí. Việc nghe lỏm thông tin hoặc lời đồn về vài học sinh ưu tú là chuyện hiển nhiên.
Chiến tranh tình báo là cuộc chơi của quý tộc, không ai ngu đến mức lơ là trong chuyện này cả.
[Không thể chịu được! Thật sự không thể ưa nổi!]
[Mình đã không thích cái danh xưng "lớp nhị cấp" rồi, lại còn có cả cái lớp đặc cấp – với ý nghĩa "trên cả nhị cấp" nữa chứ! Không thể chấp nhận được!]
Thành phố này không thuộc quyền của Vương Hầu Tướng Lĩnh, mà là nơi Phù Thủy mạnh nhất thế giới đang ngự trị.
Luật lệ ở đây do bà ấy đặt ra. Không một quốc gia hay thế lực nào có thể can thiệp.
--- Nhưng với tiền đề như vậy, thực tế lại khác.
Một khi đã tập hợp những người có quan hệ huyết thống hoặc liên quan đến giới quyền lực toàn cầu, thì kiểu gì cũng sinh ra một xã hội quyền lực thu nhỏ.
Đặc biệt là khi có "Cuồng Viêm Hoàng Tử" ở đây – thế lực của giới quý tộc Đế quốc đã bành trướng mạnh mẽ, phá vỡ thế cân bằng, hình thành nên một thế lực mới:
"Thế Đế quốc độc bá".
Dĩ nhiên, những người không đến từ đế quốc thì chẳng vui vẻ gì. Chính vì thế mà lớp nhị cấp hiện đang khá hỗn loạn.
--- Cơ mà, chuyện đó để sau đi.
"Nhưng mà ngài có ổn không, Azel-sama?"
Vì nhóm Azel đến trước nên xung quanh không có ai. Hai tên đệ mới dám lộ vẻ mặt đầy bất an.
Con người thường chỉ để lộ mặt yếu đuối trước người thân; còn trước người ngoài, dù có chuyện gì xảy ra thì cũng phải gồng mình chịu đựng tỏ ra mạnh mẽ.
"Từ xưa đã có câu: 'Lớp đặc cấp toàn tụi quái vật thôi.' mà Azel-sama."
Thực lực của Azel đúng là mạnh. Là một tam tinh ma thuật sư, lại từng học nhiều ma thuật trung cấp trước khi nhập học.
Chắc chắn cậu là một thiên tài. Chưa từng thua đồng lứa, thậm chí có thể thắng vài người trưởng thành trình độ thấp.
Dù vậy, dù là thế đi nữa...
Khi đem so với Kunon – người đang được đồn đại khắp nơi, thì...
Nhập học chưa đầy một năm, đã tích lũy nhiều thành tích và công lao, danh tiếng thì lên như diều gặp gió.
Liệu việc so với Kunon – người được đồn là thuộc lớp đặc cấp đó – có phải là một kèo thơm?
"Lớp đặc cấp toàn tụi quái vật."
—Đây là một câu nói mà bất kỳ học sinh lớp nhị cấp có thực lực nào cũng từng nghe qua.
Nhằm nhắc nhở những kẻ kiêu ngạo rằng "núi cao còn có núi cao hơn", hoặc để khiêu khích họ lao vào thử thách.
"Hừ, nếu là thuộc tính hiếm thì ta còn sợ, chứ hắn giống hệ với ta thôi mà.
Vả lại, theo lời đồn thì hắn chỉ là nhị tinh thôi. Dù là lớp đặc cấp thì rank vẫn thấp hơn ta."
Và vào khoảnh khắc Azel khịt mũi, vênh váo nói ra câu đó — thì nhóm học sinh dẫn đầu là Kunon cũng vừa đến nơi.
--- Với một nụ cười trên môi.
"......"
Sau này, Azel đã kể lại rằng:
"Khi nhìn thấy mặt hắn lúc đó, ta đã có một dự cảm bất tường."