Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

88 11329

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

314 15709

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

15 288

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

32 281

Tập 03 - Chương 23: Cuộc tái ngộ bất ngờ tại Vương đô

Selene bắt đầu một cuộc sống mới khá đặc biệt, cứ cách một ngày lại qua lại giữa hoàng cung và Hoang địa Hư vô.

Trong đó, tuy nói là dành nửa tuần để Selene được ở cạnh mỗi bên, nhưng vẫn còn vướng mắc ở ngày thứ bảy.

Ngày thứ bảy nên ở đâu—khi tôi và quốc vương đang lườm nhau toé lửa, thì Tet đã khéo léo hỏi dò được ý nguyện của Selene.

「Phù thủy-sama. Selene muốn tiếp tục đi đến giáo hội để giúp đỡ mọi người đó」

「Mẹ… Cha… Con không được tiếp tục giúp việc ở y viện sao?」

「Phục vụ tại y viện của giáo hội à… Ừm, thế cũng được.」

「Elise cũng từng đến đó mỗi tuần một lần. Được rồi, ta sẽ sắp xếp.」

Như vậy, lịch trình một tuần của Selene được quyết định: ba ngày ở hoàng cung để học đủ loại bài học, ba ngày nghỉ ngơi trong thiên nhiên đang dần tái sinh ở Hoang địa Hư vô, và một ngày giúp đỡ công việc tại y viện của giáo hội.

Trong cuộc sống thường xuyên phải đến hoàng cung này, tôi chỉ có thể tin tưởng vào quốc vương và các kỵ sĩ hộ vệ để tiễn Selene đi.

「Không sao đâu. Dù gì họ cũng là kỵ sĩ của quốc gia. Chắc chắn sẽ bảo vệ Selene chu toàn」

「Phù thủy-sama, ma lực đang tràn ra ngoài rồi đó. Bình tĩnh lại đi. Với lại Selene còn có ma cụ phòng thân nữa mà đúng không?」

Được Tet nhắc nhở, tôi kiềm chế ma lực đang rò rỉ, rồi gật đầu theo lời em ấy.

「Đúng vậy. Ta đã xin phép quốc vương để trao cho con bé một ma cụ phòng thân.」

Tôi thật sự tin tưởng quốc vương và các kỵ sĩ hộ vệ. Nhưng, để phòng ngừa việc Selene gặp rắc rối hay bị thương, tôi vẫn cho con bé mang theo một ma cụ phòng thân.

Đó chính là loại ma cụ có chức năng giống như thứ từng bắt được kỵ sĩ từ Vương quốc thú nhân Gald đến tìm Selene, chỉ là đổi thiết kế để không gây chú ý trong hoàng cung.

Nhớ lại điều đó, cuối cùng tôi mới có thể an tâm phần nào.

「Vậy thì, chúng ta cũng đi thôi nào.」

Nói đoạn, chúng tôi bước qua một Cổng Dịch chuyển khác vừa mới được thiết lập, và đến một căn nhà trong một góc Vương đô Ischea.

Quốc vương từng đề nghị cho tôi và Tet dùng Cổng Dịch chuyển đặt trong biệt cung của Selene để qua lại giữa Vương quốc Ischea và Hoang địa Hư vô.

Nhưng, dẫu cho là mẹ nuôi của Selene đi nữa, việc một mạo hiểm giả ra vào nơi ở của hoàng tộc vẫn là điều không nên.

Thay vào đó, tôi được cấp một căn nhà coi như chi phí cần thiết, và đặt một Cổng Dịch chuyển khác ở đó để đến Vương đô.

Những ngày Selene bận ở hoàng cung hay y viện, chúng tôi thì sang thăm bên Vương quốc thú nhân Gald, hoặc là dạo chơi quanh Vương đô Ischea.

「A, mấy món bánh này… chắc Selene sẽ thích.」

Những món ăn vặt tìm thấy ở khu bình dân của Vương đô, tôi sẽ mang về nhà, chờ đến lúc Selene nghỉ thì cùng ăn và thong thả nghe con bé kể chuyện ở hoàng cung. Đó là niềm vui mỗi ngày dạo gần đây của chúng tôi.

Tôi cũng đã được quốc vương cho phép ra vào thư viện Vương đô, tha hồ đọc sách. Tet thì thích vào phòng huấn luyện của Hội Mạo hiểm giả để đấu tập cho vui.

Thi thoảng, chúng tôi nhận vài uỷ thác lặt vặt trong thành phố, hoặc nghỉ ngơi ở nhà dõi theo sự trưởng thành của Selene, trong lúc chờ ngày thi thăng hạng A.

『Nghe nói công chúa Seleneriel đã mất tích bấy lâu nay vừa trở về hoàng cung đó.』

『Có phải con của Thánh nữ Elise, người được cho là đã mất tích 11 năm trước không?』

『Nghe bảo con bé được người trong giáo hội bảo vệ và nuôi dưỡng』

『Dạo gần đây ta thấy một cô bé giống Elise lắm đang dùng ma pháp trị liệu ở y viện. Hình như chính thánh nữ người đã nhận nuôi Selene đã truyền dạy cho con bé, nên tay nghề con bé khá lắm.』

『Chính ta được con bé chữa cho đó. Cái tay gãy này, nhờ con bé mà đã lành hẳn rồi.』

Tại Vương đô, dưới sự dẫn dắt của hoàng cung, tin tức về sự trở lại của công chúa Seleneriel được lan truyền rộng rãi.

So với việc nói Selene được mạo hiểm giả nuôi, thì nhấn mạnh đến các nhân sĩ giáo hội lại dễ được dân chúng chấp nhận hơn.

Việc Selene giúp đỡ ở y viện cũng khiến dân chúng yêu mến, góp phần củng cố địa vị của con bé.

Trước buổi ra mắt giới quý tộc, rõ ràng hoàng cung đang cố gắng khiến cái tên Selene được nhiều người biết đến.

Trong lúc cảm nhận được ẩn ý ấy, tôi ghé qua Hội Mạo hiểm giả.

Cũng như đã làm ở Vương quốc thú nhân Gald, tôi mang đến những dược thảo thu hoạch từ vùng quanh Thế giới thụ ở Hoang địa Hư vô, cùng với các loại ma dược đã chế tác.

「Thật sự cảm ơn ngài. Ở Vương đô thì quy mô y viện của giáo hội rất lớn, nhưng Hội cũng mừng lắm khi có được ma dược chất lượng cao.」

「Vậy thì tốt rồi. Tôi cũng rất vui khi thuốc mình làm ra có ích.」

Trước đây tôi chỉ làm được những loại ma dược thông thường như thuốc hồi phục hay thuốc hồi ma lực, nhưng nhờ công thức tìm thấy ở thư viện Vương đô, giờ tôi đã có thể chế tạo đủ loại ma dược gây trạng thái bất lợi, cùng với các loại cao cấp hơn như thuốc hồi phục cấp cao và thuốc hồi ma lực cấp cao.

Trong lúc đang trò chuyện nhẹ nhàng ở quầy tiếp tân, thì một giọng nói lớn vang lên gọi chúng tôi.

「A—! Hai người là, Chise!? Với cả Tet!?」

Tôi ngạc nhiên quay lại, và thấy một thiếu nữ elf quen thuộc đang chỉ tay về phía mình.

「Nếu nhớ không lầm thì… Raphilia… đúng không?」

Đúng vậy, là Raphilia – xạ thủ elf của nhóm Thanh gươm Rạng đông, nhóm mạo hiểm giả hàng đầu ở thành phố hầm ngục.

Đã hơn mười năm trôi qua, dung mạo cô ấy gần như không thay đổi, chỉ là trưởng thành hơn đôi chút.

「Hai người! Lâu lắm rồi nhỉ! Mà… hai người chẳng thay đổi chút nào cả! Sao lại thế, hai người là con người mà!?」

「Raphilia thì lại có vẻ trưởng thành hơn đấy chứ?」

Mới như hôm qua, tôi vẫn còn nhớ rõ lần đầu gặp cô ấy. Giờ thì cảm giác khí chất của cô đã dịu dàng đi nhiều.

Và rồi, Tet—

「Ưm? Ai vậy nhỉ, Phù thủy-sama?」

「Gì cơ!? Quên mất rồi á!?」

「Đùa thôi mà! Lâu rồi không gặp đó, Raphilia!」

Bị Tet trêu, Raphilia chỉ biết cười nhạt, nhưng ngay sau đó, đôi mắt cổ ánh lên vẻ hoài niệm.

「Thật hoài niêm quá. Từ đó đến giờ, nhiều chuyện xảy ra lắm.」

「Kể cho bọn này nghe đi. Để bọn này đãi một bữa.」

Thế là chúng tôi mượn một góc quán rượu trong Hội Mạo hiểm giả, ngồi nghe chuyện từ Raphilia.

Sau khi chúng tôi rời khỏi thành phố hầm ngục—

Nhóm của Arsus – Thanh gươm Rạng đông đã dùng thanh thánh kiếm tôi tạo ra bằng Ma pháp Sáng tạo – Hiểu Thiên Kiếm để tiếp tục chinh phục hầm ngục.

Vốn dĩ Arsus đã là mạo hiểm giả hạng A, kết hợp với một thánh kiếm mạnh mẽ, họ đã tiến sâu đến tận tầng 30, nơi có lõi hầm ngục.

Sau đó, họ không thu lấy lõi mà giữ nguyên hầm ngục, chuyển sang nuôi dưỡng thế hệ sau.

「Rồi Arsus và Lena đã kết hôn, còn sinh ra hai đứa nhỏ, một trai một gái đáng yêu lắm」

「Vậy sao… hai người đó…」\

Ký ức về cặp đôi – một kiếm sĩ hào hùng và một nữ ma pháp sư tài hoa – quả thật rất xứng đôi.

「Còn nữa—」

Người trinh sát nam thì đã rời nhóm, gia nhập một tổ đội khác.

Dù lượng ma lực bình thường, và thân thể đã bắt đầu qua thời kỳ sung mãn, nhưng kinh nghiệm cùng trực giác của một trinh sát lão luyện đủ bù đắp sự hao hụt đó.

Thêm nữa, thành viên tu sĩ trong nhóm vốn là trẻ mồ côi do cha Paulo nuôi dưỡng. Sau khi nghỉ làm mạo hiểm giả, cậu ta quay về giúp đỡ cha Paulo ở nhà thờ.

「Thế à. Vậy lũ trẻ ở trại mồ côi giờ thế nào rồi?」

「Bọn chúng khỏe mạnh cả. Mà… hơn mười năm trôi qua rồi, giờ bọn nó đâu còn là trẻ con nữa.」

Raphilia cười, kể rằng nhóc Dan giờ đã cao hơn cô ta hẳn một cái đầu rồi.

Vừa ngạc nhiên trước sự trưởng thành của chúng, tôi lại thấy chút chạnh lòng vì bản thân mình thì chẳng lớn lên được nữa.

「Thế còn Raphilia, tại sao lại ở đây?」

「Tôi đang tham gia kỳ thi thăng hạng A. Vì đã đủ tư cách, nên mỗi năm mùa hè tôi đều đến Vương đô để dự thi. Đây là lần thứ ba rồi.」

Raphilia thở dài một tiếng.

Trước đây cô vốn đã là mạo hiểm giả xuất sắc trong hàng ngũ hạng B, vậy mà vẫn liên tục trượt, chứng tỏ kỳ thi khó khăn hơn tưởng tượng nhiều.

Lần này, tại Vương quốc Ischea, sẽ có 16 người tham gia kỳ thi, gồm cả tôi, Tet, và Raphilia.

Trong số đó, chỉ 2 hoặc 3 người được thăng hạng. Thậm chí đôi khi Hội còn không chọn ai cả.

Nghe nói ở Vương quốc Ischea có đến 4–5 lần số mạo hiểm giả hạng B đủ tư cách so với số thí sinh dự thi lần này.

Nhưng không phải ai cũng dự thi, để tránh làm suy yếu lực lượng tại các vùng, Hội sẽ luân phiên cho từng người tham gia.

Vì thế, kỳ thi được tổ chức nhiều hơn 2 lần một năm.

Ngoài ra, có những người không muốn dự thi vì hài lòng với hạng B, hoặc đã đạt đỉnh cao trong sự nghiệp mạo hiểm giả.

Từ Raphilia – người đi trước trong kỳ thi thăng hạng A – chúng tôi nghe được nhiều điều như vậy.

Sau đó, chúng tôi cũng kể lại hành trình 11 năm qua của mình cho cô ấy.

Dù có nhiều chỗ phải giấu đi, nhưng khi nghe về cuộc sống cùng Selene, Raphilia mỉm cười vui vẻ, liên tục gật gù đáp lại.

Đúng vậy, cô con gái nuôi đó dễ thương lắm phải không?」

「Ừ, tất nhiên rồi. Con bé là kho báu quý giá nhất của bọn tôi.」

「Cũng là em gái quan trọng của Tet nữa đó!」

Tôi và Tet cùng đáp lại đầy tự tin, khiến Raphilia chỉ biết cười gượng.

「A~, thật ghen tị quá đi. Từ khi rời khỏi tộc làm mạo hiểm giả, tôi chẳng gặp đồng tộc nào cả… mà elf vốn khó có con lắm. Tôi ganh tị lắm đó~」

Nghe Raphilia thong thả nói rằng chắc sẽ tiếp tục làm mạo hiểm giả thêm khoảng mười năm nữa rồi mới quay về tộc, tôi chỉ biết cười nhạt. Đúng là đặc trưng của giống loài trường mệnh như elf.

Mà nghĩ lại, bản thân tôi cũng đã trở thành bất lão, chắc cũng chẳng khác gì.

「A… sắp tới giờ con bé về rồi.」

「Phải ra đón em ấy mới được!」

Mải mê trò chuyện với Raphilia không để ý, quay đi quay lại thì đã đến giờ này rồi.

「Thế thì bọn này xin phép sủi trước. Lúc nào có dịp lại nói chuyện tiếp nhé.」

Nói đoạn, chúng tôi tạm biệt Raphilia.

Sau đó, vì ở Vương đô để dự kỳ thi thăng hạng A, chúng tôi còn gặp lại và trò chuyện với Raphilia thêm nhiều lần nữa.

Đôi khi, chúng tôi còn lập đội tạm thời với cô ấy để nhận vài uỷ thác, cùng nhau trải qua những ngày chuẩn bị cho kỳ thi thăng hạng A.