========================================
The Demon King's Daughter: Chương 48
========================================
======================
Chương 48: Wawawa
======================
「Tạm thời, hãy để những quả bóng tuyết bên ngoài ngôi làng. Tiếp theo đó thì Jessica-san và Marion-san chuyển sang dạng người nha? Tôi không nghĩ là họ sẽ nói chuyện với chúng ta nếu không làm vậy đâu」
「Đúng ha. Mà Sheryl này. Hiếm khi nào thấy cô đứng đắn như thế này đấy nhỉ.」
Marion vô tư nói.
「Ý cô là sao chứ, tôi luôn luôn đứng đắn mà! Bên cạnh đó, vì lúc này chúng ta không thể dựa vào Iris-sama nên tôi phải cố gắng hết sức…」
「Con người đáng sợ, con người thật đáng sợ...」
Iris úp mặt vào Punigami trong khi đang run sợ.
Rốt cục thì, cô sắp bị bao quanh bởi những người lạ và sẽ phải giải thích tình hình cho họ.
Chỉ nghĩ về nó thôi cũng đủ làm cô căng thẳng cực độ rồi.
「Puni!」
「Ngay cả khi em nói vậy thì…」
Trừ khi tất cả mọi người trên thế giới đột nhiên biến thành những kẻ ngốc như Sheryl, còn không thì cô sẽ không thể đối mặt với họ một cách bình tĩnh được.
Đặc biệt là mấy bà lão ấy, họ thường hay bắt chuyện với bạn mà chẳng cần lý do gì. (đọc lại chap 5 :)) )
Đối với Iris thì họ thực sự đáng sợ.
「Mẹ à, hãy để mấy quả bóng tuyết ở đây thôi」
「Rồi sau đó chúng ta hãy xếp chồng chúng lên nhau để làm người tuyết. Ei」
Jessica đặt quả bóng tuyết của mình lên trên quả của Marion.
「Wai! Một người tuyết! Cảm ơn cô, Jessica!」
Eclipse vui vẻ nhảy trên lưng Jessica.
Suy cho cùng thì, cô bé thực sự muốn làm người tuyết nhưng lại phải chịu đựng vì lợi ích của làng Wagaka.
Nhờ sự khôn khéo của Jessica, người tuyết cuối cùng cũng đã hoàn thành.
Bà biết là ngôi làng sẽ sử dụng nó như một nguồn nước nhưng dù sao cũng rất vui.
「Fufu, không có gì đâu. Nếu Eclipse-chan vui thì ta cũng vui」
「Jessica thực tốt bụng noja. Giống như mẹ của mọi người vậy noja」
「Ara, cảm ơn nhé. Thế nghĩa là tất cả mọi người đều là con gái của ta」
「C-Chỉ có con mới là đứa con gái duy nhất của mẹ thôi!」
「Mồ, Marion đúng là một đứa trẻ thích được nuông chiều mà.」
「V-vấn đề không phải là chuyện đó... con chỉ muốn các mối quan hệ trở nên rõ ràng thôi... hãy chuyển sang dạng người thôi!」
Marion hét lên để đánh trống lảng và giải phóng ánh sáng từ cơ thể cô.
Cô biến trở lại thành một cô gái... tuy nhiên, cô đã quên để Iris và những người còn lại xuống.
Do đó, Iris và những người còn lại đã tạo thành một tháp hình người trên cơ thể nhỏ bé của cô.
「X-Xuống ngay đi!」
Marion vẫn khá là mạnh ngay cả khi ở dạng người, vì vậy cô vẫn có thể tự xử lý chuyện này.
Tuy nhiên, việc mang hai người và một con slime trên lưng thì không thực sự thoải mái cho lắm.
「Nếu bạn đã bảo chúng tôi xuống trước khi biến đổi thì bọn tôi đã làm điều đó từ lâu rồi」
「C-Cô nên tự giác làm điều đó vào những lần sau đấy!」
Cô rồng này muốn quá nhiều rồi đấy.
Punigami là nhảy xuống đầu tiên còn Iris và Sheryl nhảy xuống người em ấy sau đó.
Trong lúc họ đang xuống, Jessica cũng biến thành dạng người.
Vì lý do nào đó, Eclipse lại đang ở trên lưng cô ấy.
「Cõng ~」
「Arara. Cháu cố tình bám trên lưng ta sao, Eclipse-chan」
「Bởi vì cháu muốn được cõng đi cơ」
「Trong khi ta đã rất cố gắng để tự mình xuống thì Eclipse lại gian lận noja. Nhưng mà nhóc lại dễ thương quá nên, vì vậy ta tha cho nhóc noja.」
Muriel đã phải rất khó khăn để xuống khỏi lưng rồng mặc dù cô là một Thần Bảo hộ.
Tuy nhiên, cô đã tha thứ cho Eclipse chỉ vì một lí do như thế, độ dễ thương của cô bé thực sự đã đạt đến cấp độ thần thánh rồi.
「Iris-sama, chúng ta sẽ giải thích nó với dân làng như thế nào? Với lại giờ họ đang ở nơi đâu?」
Như Sheryl nói, chả có người nào ở xung quanh cả.
Hẳn là bị mấy con rồng làm cho sợ hãi và bỏ chạy tít tận đâu đó rồi.
「Punipuni」
「Ừm, chúng ta phải tìm vài người trước đã... tôi đặt hết niềm tin vào khả năng của mọi người đấy!」
「...Người không định đi tìm sao, Iris-sama?」
「Em thì...chị biết đấy, phải có ai đó để bảo vệ mấy quả cầu tuyết nữa」
「Hãy cùng đi tìm họ thôi, Iris-oneechan」
「Không được đâu, Eclipse. Cô ấy sẽ chạy trốn ngay khi cô ấy cảm nhận được bất cứ con người nào đấy.」
「Đúng như mong đợi từ Marion. Hoàn toàn chính xác!」
「...Đó không phải là thứ cô nên tự hào ở đây đâu」
「Không, tôi rất vui khi có những người bạn tâm đầu ý hợp như vậy...」
Ngay khi Iris nói vậy, Marion lập tức đỏ mặt.
Iris cũng nhận ra rằng cô ấy nói một điều cực kỳ xấu hổ và khuôn mặt cô ấy cũng nóng bừng.
「Wawawa! Không có gì hết! Tôi chưa từng nói bất cứ điều gì hết!」
Mà nói vậy chứ, mọi người đều nghe thấy rõ từng lời cô ấy nói, vì vậy nên hết đường chối rồi.
Bị áp lực bởi sự thật đó, cô liền vùi mặt vào Punigami.
「Tôi nên giấu mặt vào đâu đây!? Tôi nên giấu mặt vào đâu đây!?」
Marion cũng có biểu cảm tương tự.
「Cơ thể của Punigami-chan rất là lớn nên nó đủ cho thêm một người nữa nhỉ?」
「C-Con hiểu rồi!」
Marion làm theo lời khuyên của mẹ cô và cũng vùi mặt vào Punigami.
Do đó, Marion và Iris nhìn thấy người kia xuyên qua em nó.
「「Wawawa!」」
Mong muốn thoát li khỏi thực tế vô tình lại đưa họ lại với nhau và làm hai người còn bối rối hơn nữa.
Iris cảm thấy rất xấu hổ đến mức muốn biến mất. Kết quả là cô cắm đầu chạy theo một hướng ngẫu nhiên.
Còn Marion lao theo hướng ngược lại, phỏng theo tiếng hét của hai người họ.
「Puni!」
「Iris-oneechan, đợi đã! Chị chạy đi đâu thế!?」
Punigami và Eclipse đuổi theo họ.
Bản thân Iris cũng không biết cô sẽ đi đâu nên, cô quyết định không trả lời.