Sáng hôm sau, tôi bắt đầu tìm hiểu kĩ hơn về dungeon của mình. Là một quỷ vương tôi cần tìm cách để bảo vệ dungeon của mình khỏi những kẻ xâm nhập. Mặc dù thế nhưng tôi vẫn chần chừ về việc làm hệ thống phòng thủ và giờ tôi nhận ra việc đó không thể để lâu hơn được nữa nên tôi bắt đầu bắt tay vào làm việc.
Không giống như Lefi, một người chỉ ăn không ngồi rồi, tôi cần phải khiến mình mạnh hơn. Mà sau khi nói chuyện với Lefi, tôi nhận ra cô là kiểu con gái khá là phiền phức. Cô ấy liên tục đòi tôi tấm futon kể từ khi cô ấy thấy nó và liên tục phàn nàn đến tận khi tôi chấp nhận yêu cầu của cổ. Ngạc nhiên hơn là cô ngủ ngay lập tức sau khi nằm xuống tấm đệm và đến giờ vẫn chưa thèm dậy. Điều này chứng tỏ là cô ấy, con rồng tối cao này đã coi cái đệm này như là “cái giường mới” của mình.
Dù sao thì việc đầu tiên mà tôi làm với tư cách là một quỷ vương đó là mở rộng dungeon. Để mở rộng dungeon, tôi cần một không gian cụ thể nên là tôi chọn luôn cái hang trước cửa dungeon của mình. Một nguồn năng lượng kì lạ ngay lập tức tràn vào cái hang khi tôi bấm nút xác nhận.
“Woah! Vậy đây là thứ Lefi gọi là ma thuật của dungeon à.”
Vẻ ngoài của cái hang vẫn chả có gì thay đổi, nó vẫn giống như như lúc trước. Mà, cũng không hẳn là vậy. Không khí mát mẻ, thoáng đãng đã biến mất thay vào đó là một bầu không khí ấm cúng. Mặc dù sự thay đổi xảy ra khá mạnh mẽ nhưng chắc tôi sẽ không thể nhận ra nếu không đứng ở đây.
Tôi nhanh chóng mở bản đồ ra. Nhờ nó mà tôi xác nhận được cái hang đã chính thức trở thành một phần của dungeon. Vào lúc này, lãnh thổ của tôi tạo cho tôi một cảm giác phấn khích, nó làm tôi muốn tiếp tục mở rộng dungeon thêm nữa. Nhưng khi tôi nhận ra mình không còn nhiều DP, tôi đành phải để việc này vào dịp khác vậy.
Nhắc đến DP, tôi đã có thêm được một lượng đáng kinh ngạc. Lúc trước tôi chỉ còn khoảng 500 nhưng hiện tại nó đã lên đến hơn 2000. Nguyên nhân của việc này chắc chắn không gì khác ngoài con rồng đang nằm dài ra ngay đây. Mặc dù không phải nhưng dungeon vẫn coi cô ấy như là một kẻ địch và vì thế đây chính xác là một cái mỏ DP di động.
Lúc đầu, tôi cứ nghĩ là để cô ấy ở lại đây sẽ tốn rất nhiều DP. Tôi lo rằng cô ấy sẽ liến tục đòi ăn sô-cô-la và dần dần sẽ tiêu hao hết tài nguyên của tôi nhưng có vẻ tôi đã nhầm. Bây giờ tôi đã nhận ra lợi ích khi để cô ấy ở đây. Đây đúng là một thỏa thuận tuyệt vời dành cho cả tôi và cô ấy. Cho cô ở đây tức là phải chăm sóc và cho cô thứ gì đó để giải trí nhưng khi nhìn vào lượng DP nhận được, tôi có thể làm tất cả với một nụ cười.
“Nghĩ thế đủ rồi, mình nên triệu hồi thử thứ gì đó chứ nhỉ,” Tôi tự nhủ.
Thật ra, tôi chả cần triệu hồi thứ gì cả. Sự hiện diện của con Rồng tối cao này làm cho dungeon của tôi gần như bất khả xâm phạm. Tôi khá chắc sẽ không có thứ gì đe dọa được tôi nếu cô ấy còn ở đây. Tuy nhiên, vì là chủ nhân của dungeon này, tôi nghĩ mình nên triệu hồi thứ gì đó. Tôi tìm quanh hệ thống và mở mục Danh sách quái vật, tôi chọn mục rẻ nhất ở đó. Danh sách này được xếp theo giá nên tôi chỉ cần kéo xuống và chọn cái cuối cùng.
Những hạt ánh sáng tập trung lại và bắt đầu thành hình. Ánh sáng sau đó mờ dần và bắt đầu lộ ra một sinh vật màu xanh. Nó không có chân tay gì cả, cơ thể của nó gần như là một hình cầu, to tầm một con chó nhỏ.
“Chà, trông mi có vẻ đáng yêu hơn ta nghĩ.”
Tôi chọc vào con quái này, đúng hơn là con slime này vài cái. Cơ thể nó thật đàn hồi, nó rung lên một chút và trở về hình dạng ban đầu khi tôi rút ngón tay ra. Có vẻ nó nhận ra tôi là người triệu hồi nó nên nó phản ứng lại bằng cách nắm lấy tay tôi. Slime thật là đáng yêu, tôi thấy nó giống như một con thú cưng vậy.
“Được rồi, tao sẽ đặt cho mày một cái tên.” Tôi dừng lại nghĩ một chút trước khi nói tiếp. “Từ giờ tên mày sẽ là Shii.”
***
Thông tin cá nhân
Tên: Shii
Class: Không rõ
Chủng tộc: Slime
Level: 1
HP: 11/11
MP: 2/2
Sức mạnh: 15
Thể lực: 37
Nhanh nhẹn: 26
Ma thuật: 11
Khéo léo: 52
May mắn: 110
Điểm kĩ năng: 0
Kĩ năng
Săn mồi I
Tái sinh I
Danh hiệu
Bầy tôi của Quỷ vương
***
Slime rất yếu, nhưng tôi không quan tâm lắm. Sự đáng yêu của nó là quá đủ để bù cho sức mạnh bị thiếu rồi. Tôi ngay lập tức nghĩ rằng phải tìm cách giữ cho con slime này sống sót và bắt đầu kiểm tra quyển từ điển trong đầu mình. Sau khi đọc song mục tạo quái vât, tôi nhận ra quái triệu hồi không cần thức ăn. Chúng sống bằng cách tiêu thụ mana của dungeon. Khám phá này đối với tôi rất có ích. Nó không chỉ giúp tôi nhận ra rằng Shii thật tuyệt vời mà còn giúp giải tỏa sự lo lắng về việc phải chuẩn bị thức ăn cho thú triệu hồi của mình nữa.
Hả, cái gì thế này…?
Tôi cảm thấy thật đau lòng khi nhận ra chỉ số may mắn của Shii còn cao hơn mình.
Từ từ, từ từ đã. Đừng kết luận vội, Yuki à. Mày chưa chắc đã đen như thế đâu. Chắc là nó thấp tại các chỉ số khác của mày quá cao thôi. Đúng thế, Shii có lẽ là siêu may mắn hay gì đó thôi. Đúng vậy chính là thế… Chắn chắn… Vậy…
Tôi cố thuyết phục mình rằng chỉ số may mắn của mình rất là bình thường nhưng không được, cuối cùng tôi đã quỳ gối xuống và rên rỉ trong tuyệt vọng. Con slime liền đến bên cạnh cọ vào chân tôi. Chuyển động của nó rất mượt mà và chậm rãi.
“Mày đang an ủi tao đấy à?” Tôi mở to mắt ngạc nhiên.
Nó nhảy lên nhảy xuống như để trả lời “có”.
OMG, Shii thật đáng yêu. Mình chắc chắn nó là con thú đáng yêu nhất mà mình từng có. May mắn chả là cái đinh gì cả. Mình đã cố gắng để có con thú như thế này mặc dù may mắn của nó khá cao. Vận đen chỉ tồn tại khi bạn tin vào nó, hơn nữa kém may mắn đâu phải điều gì quá tệ đâu. Nếu bình thường bạn không gặp may thì những chuyện may mắn sẽ trở nên đặc biệt hơn. Những người may mắn thường kém may mắn hơn vì họ không nhận ra sự may mắn của mình . Ừ, ta hiểu rồi, may mắn thực ra là kém may mắn và ngược lại. Cảm ơn mày, Shii! Ta vừa ngộ ra một trân lý mới, tất cả là nhờ vào ngươi đấy!
Tôi nghĩ trong đầu và cố gắng tạo ra một chuỗi logic xàm nào đó để khẳng định rằng chỉ số may mắn như thế không sao cả.
Được rồi, lộn xộn thế thôi. Làm việc tiếp nào! Giờ là lúc mình làm tăng thêm tình cảm với Shii rồi!
Và sau đó, tôi bỏ cả buổi sáng để chơi với Shii—Hoặc tôi định như vậy. Bản đồ của dungeon đột nhiên hiện ra, một kẻ địch đã xâm nhập vào dungeon.
Môt tiếng gầm phát ra từ cửa hang nên tôi ngay lập tức quay lại đối mặt với nó.
Và rồi, tôi nhìn thấy một con thú giống con chó. Nó có ba cái đầu giống như quỷ vậy, mỗi cái có một khuôn mặt kỳ quái, hung tợn. So với loài chó thì cơ thể của nó hơi quá lớn.
***
Thông tin cá nhân
Tên: Không rõ
Chủng tộc: Cerberus
Class: Không rõ
Level: 32
***
Cảm giác lo lắng bắt đầu xuất hiện khi tôi không thể nhìn thấy chi tiết chỉ số của nó. Level của nó quá cao. Tệ hợn nữa, nó là con quái đầu tiên xâm phạm vào lãnh thổ của tôi. Tôi không biết nó khỏe ra sao và phải làm sao để đối mặt với nó.
Giống như tôi, Shii có vẻ cũng sợ nó nhưng nó lại không do dự bước lên phía trước. Tôi cảm thấy giống như nó đang lườm con sói đó vậy.
Shii thật dũng cảm. Chờ chút hình như cái này hơi giống một trận đấu P*kemon nhỉ?
“Được rồi Shii, mày hiểu ý tao rồi đấy!”
Cơ thể con slime rung lắc một chút. Dù tôi không biết ngôn ngữ của slime nhưng tôi nghĩ nó đang nói gì đó đại loại như “Để đó cho tôi !”
Sau khi nhìn thấy phản ứng đáng tin cậy từ thú cưng của mình, tôi đã hoàn toàn rũ bỏ cảm giác lo lắng. Level cao cũng vậy thôi. Là một quỷ vương, nhiệm vụ của tôi là tiêu diệt tất cả những kẻ xâm nhập bất kể chúng có mạnh thế nào. Và thật may là tôi có đủ công cụ để thực hiện điều đó.
Tôi chưa từng thử huần luyện Pokem*n bao giờ. Cũng chưa từng phải bận tâm đến việc thách đấu với các nhà thi đấu. Tôi chỉ đơn giản dùng chiến thuật đã vạch sẵn trong đầu mình. Và tôi chưa bao giờ thất bại nên không có lí do gì tình hình hiện tại không theo hướng như tôi đã tính. Đã đến lúc tôi viết lên câu truyện của mình khi vươt qua mọi kẻ cản đường.
Tới đây con chó kia! Ta sẽ cho mi thấy sự khác biệt giữa mấy con thú hoang và một Pok*mon dưới sự điều khiển của người huấn luyện!
“Được rồi Shii, cho nó thấy mày có gì nào! Hãy bắt đầu với Quick Attack!”
Thường thì slime sẽ không làm được Quick Attack đâu, nhưng nó thực sự làm theo lệnh của tôi và cố gắng tấn công kẻ địch của nó . Không giống Po*emon, con cerberus sẽ không đứng yên để bị đánh đâu. Thay vào đó nó hất văng con slime của tôi đi. Chỉ một cái hất nhẹ của nó đã làm cho Shii bay sang tận phía bên kia của cái hang. Con slime của tôi mất đi hình dáng ban đầu của nó và bắn tung tóe khi đập vào bờ tường.
“Mày nghĩ mày vừa làm gì với thú cưng của tao vậy hả, con chó chết tiệt kia!?”
Nghĩ lại thì Shii chắc chắn không thể thắng được cerberus. Slime có lẽ là quái vật yếu nhất mà dungeon có thể triệu hồi. Đơn giản là không có cách nào để nó có thể đánh bại thứ không chỉ mạnh hơn mình mà còn mạnh hơn những 30 level. Mặc dù là lỗi do sự ngu ngốc của tôi nhưng tôi vẫn cảm thấy rất tức con chó đó. Tôi ngay lập tức chạy đến chỗ nó và đá cho nó một phát, cú đá đó của tôi khá giống với cú đá điển hình của mấy tên yakuza.
Con chó 3 đầu này đã không né. Nó đứng im hứng trọn đòn đánh—rồi nổ banh xác luôn.
“Uh… clgt…?”
Tất cả những gì của con chó còn sót lại chỉ là một đống thịt bầy nhầy. Toàn bộ cơ thể của nó đã biến mất và xung quanh chỉ là một màu đỏ thẫm. Và tất nhiên cơ thể tôi cũng tương tự, cơ thể tôi bị nhuộm đỏ bởi máu của con chó đó. Tôi đang rất bối rối với kết quả này và vẫn đang nhìn chằm chằm vào nó.
Cái quái gì đây? Thế này là sao? Thật đấy à?
Sau khi dừng một lúc, tôi hướng ánh mắt về phía con “chó”. Chưa có gì khẳng định là nó đã chết, nó không phải không di chuyển nữa, thực tế là nó vẫn đang co giật .
Không giống như lúc gặp Lefi, các giác quan mới được cải thiện của tôi không phản ứng như lần trước nữa. Cơ thể tôi không hề cảnh báo tôi về bất kì mối nguy hiểm nào cả. Có nghĩa là mặc dù tôi nghĩ Cerberus khỏe hơn tôi, nó cao hơn tôi 31 level vì vậy tôi nghĩ chỉ số của nó sẽ cao hơn tôi.
Nhưng có vẻ, tôi đã sai.
Hmm… Liệu có phải nó không kịp phản ứng với cú đá của mình vì nó quá nhanh khôn? Và như vậy nghĩa là chỉ số của mình khá cao sao? Khoan đã, mình vừa đánh bại một con quái vật cấp cao hơn. Có lẽ mình nên kiểm tra lại chỉ số của mình một chút.
***
Thông tin cá nhân
Tên: Yuki
Chủng tộc: Archdemon
Class: Quỷ vương
Level: 12
HP: 2320/2320
MP: 6900/6900
Sức mạnh: 672
Thể lực: 701
Nhanh nhẹn: 574
Ma thuật: 915
Khéo léo: 1273
May mắ: 70
Điểm kĩ năng: 17
Kĩ năng độc nhất
Ma nhãn
Phiên dịch
Kĩ năng
Hộp vật phẩm
Phân tích I
Võ thuật I
Danh hiệu
Quỷ vương từ Thế giới khác
DP: 2250
***
Hạ được cerberus đem lại cho tôi một lượng kinh nghiệm khá lớn. Tôi lên được hẳn 11 level và chỉ số cũng tăng lên một chút. Thứ duy nhất không thay đổi gì là chỉ số may mắn. Mà không sao, tôi đã quen với nó rồi
Mặc dù lại không thể so sánh với thứ gì nhưng mà mình nghĩ chỉ số của mình khá ổn.
Mặc dù nhận ra mình không hề yếu đuối như mình tưởng, nhưng tôi sẽ không để bản thân trở nên quá tự phụ. Tôi biết là còn cả tá sinh vật mạnh hơn tôi ngoài kia. Mà, có một con ở ngay đây nè. Thực tế thì sẽ không có những sinh vật cỡ như Lefi ở khắp nơi nhưng tôi vẫn sẽ chơi an toàn. Tôi không muốn giống như những nhân vật phản diện thường hét lên “ Không thể nào” sau khi thua nhân vật chính chỉ vì họ quá tự tin vào bản thân. Và tôi cũng chả muốn giống với thằng ngu đã thách thức Lefi và bay màu trong một nốt nhạc. Không đời nào tôi để bản thân mình đánh mất cuộc sống thứ 2 một cách ngu ngốc như vậy.
Đợi đã! Tại sao mình vẫn ngồi đây nghĩ linh tinh được nhỉ!? Giờ không phải lúc để nghĩ linh tinh!
“Shii, mày có sao không!?”
Tôi đóng cửa sổ trạng thái lại rồi chạy đến bức tường mà Shii bị đánh văng ra. May thay cú hất của con cerberus vẫn chưa đủ để giết chết Shii. Nó vẫn còn sống và thực tế thì nó đang tự hồi phục lại.
“Phù…” Tôi thở phào nhẹ nhõm. “Xin lỗi vì đã bắt mày làm việc hơi quá sức, lẽ ra tao phải biết mày sẽ không đánh lại được con cerberus đó.”
Con slime trả lời lại tôi bằng một cú lắc. Giống như nó muốn nói “Đừng lo, tôi không sao.”
Gần được rồi.
Lại lần nữa, tôi không biết tiếng slime, nên tôi không thực sự nói ra với nó.
Được rồi, từ bây giờ, mình sẽ coi Shii như một con thú cưng của mình. Thú cưng và P*kemon hoàn toàn khác nhau. Thú cưng không dành cho các trận chiến. Chúng là để âu yếm và yêu thương. Ugh… Đây là lỗi của mình.
Tôi cau mày khi nhận ra mình cần phải bình tĩnh hơn. Tôi không chỉ mất kiểm soát một mà là hai lần. Một sai lần nghiêm trọng. Nếu không giữ được bình tĩnh thì tôi sẽ lặp lại sai lầm này mất.
Có lẽ mình nên lấy “luôn giữ cái đầu lạnh” là phương châm sống của mình chăng.
Tôi gật đầu chấp nhận ý tưởng của mình và ngồi xuống cạnh Shii. Sau khi nó hoàn thành việc hồi phục thì chúng tôi bắt đầu quay lại dungeon của mình.