Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Tiếng vang bên trên dần lắng xuống, mái vòm khổng lồ giờ cũng ngừng rơi.
Phải mất một lúc sau dư âm mới dịu hẳn.
“Bầu trời dưới lòng đất này thường xuyên rung chuyển và phát ra những âm thanh như vậy. Nó được gọi là thiên chấn.”
Arcana ngước nhìn mái vòm cao vời vợi và giải thích.
“Fumu. Giống như động đất ở bên trên à. Nhưng thế này thì chẳng phải sẽ có ngày mái vòm sập xuống hoàn toàn hay sao?”
“Thế giới dưới lòng đất được chống đỡ bởi cột trụ của thần. Phần vòm rơi xuống sẽ được nó nâng lên trở lại.”
Vậy thì không vấn đề gì rồi.
“Độc lạ thật đấy. Trên mặt đất chưa từng có chuyện trời sập bao giờ cả. Nếu có cơ hội thì ta muốn thử xem cái cột trụ của thần kia trông như thế nào.”
“Cột trụ của thần là trật tự trụ cột. Người thường không thể nào nhìn thấy nó được. Tuy nhiên, nếu là cậu thì chưa biết chừng.”
Trật tự trụ cột à.
Tức là có thể hiểu rằng thế giới dưới lòng đất này đặt bên trong một khoảng không gian được duy trì và chống đỡ bởi một thứ ma pháp nào đó nhỉ.
“Tên thần nào đã tạo ra trật tự trụ cột đó?”
“Trước khi tử long đầu tiên được sinh ra thì thế giới này đã tồn tại. Mặc dù tên của vị thần đó đã bị thất truyền, tuy nhiên tôi khá chắc đó là thần nắm giữ trật tự sáng tạo.”
“Thần sáng tạo? Militia sao?”
“Tôi không biết cái tên ấy.”
Arcana có thể triệu hồi được Artiel Tonoa, vậy thì không thể loại trừ khả năng cô ấy chính là Thần sáng tạo.
Bản thân cô tự quên mất thần danh của mình thì việc cảm thấy xa lạ với nó âu cũng là điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, trong thời gian diễn ra phán quyết tuyển chọn, vị thần lập minh ước với tuyển chọn giả có thể hấp thụ trật tự của những vị thần khác.
Không biết là trước khi quên mất tên của mình, Arcana đã từng tham gia kỳ phán quyết tuyển chọn nào khác chưa. Giả thuyết cô ấy đã hấp thụ trật tự sáng tạo sau cùng cũng chỉ là một giả thuyết mà thôi.
Biết đâu dưới lòng đất này còn có một Thần sáng tạo nào khác thì sao.
Tạm thời cứ bỏ qua một bên đã. Chỉ cần lấy lại được ký ức thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ hết.
Giờ có suy này đoán nọ thì cũng có ra được kết luận đâu.
“Đi thôi.”
Arcana dẫn cả đoàn tiến dần về khu phố tấp nập hơn.
Ngoài những công trình kỳ quái được xây từ xương rồng và các trang phục lạ mắt ra, Giorheise hầu như chẳng khác Azeshion và Dilhayd là mấy.
Đường đi nhộn nhịp tấp nập người qua lại, những cửa hàng san sát nối đuôi nhau, quầy bán rong cũng chen nhau mà lấp kín vỉa hè.
Khắp nơi chỗ nào cũng có người của đám giáo hội thờ phụng thần. Lác đác mấy chỗ còn có những tên mặc áo choàng xanh nữa.
“Đất nước này nằm dưới quyền trị vì của giáo hoàng. Giáo đoàn Giordal nhân danh nghĩa phục vụ thần linh để đổi lấy sự tín nhiệm của dân chúng. Tất cả những người mặc pháp choàng kia đều là linh mục của giáo hội. Còn nếu mặc áo giáp thì là thánh kỵ sĩ.”
Vừa đi, Arcana vừa giải thích sâu hơn về cách vận hành của thành phố.
Đám học viên thì ngơ ngác nhìn ngó xung quanh như thể đang bước chân vào xứ sở diệu kỳ.
Giọng ca của thần long vẫn loáng thoáng văng vẳng bên tai ta.
Tuy nhiên âm lượng này thực sự rất nhỏ, nếu không tập trung lắng nghe thì hầu như sẽ chẳng để ý tới. Có lẽ đối với cư dân sinh sống tại Giordal này, nó đã trở nên thường nhật giống như tiếng suối chảy róc rách bên hiên nhà vậy.
“Nè nè, cậu nghe thấy tiếng hát đằng kia không?”
“Có, nghe rõ luôn á. Lần này thì đích thị là người hát rồi. Âm sắc đẹp quá, là tiếng đàn chăng?”
Đám Fanunion đưa tầm mắt và đôi tai của chúng ra xa để nghe ngóng tình hình.
“Anos-sama, bọn em ra đằng đó nghe hát được không ạ?”
Elen mạnh dạn tới hỏi.
Ta quay sang nhìn Arcana và đợi cô phản hồi.
“Trị an ở Giorheise rất tốt. Mặc dù người dân ở đây phải tuân theo những điều răn khắc khổ, tuy nhiên đối với du khách ngoại lai thì luật lại khá lỏng. Chỉ cần không đùa cợt quá trớn mấy trò như phủ định thần linh là được, dù có phạm phải giới luật thì cùng lắm cũng chỉ bị bắt giam tạm thời thôi. Không bị xét xử như tội đồ dị giáo đâu.”
Xem ra không vấn đề gì cả.
“Được, vậy thì cho tất cả mọi người 3 tiếng tự do di chuyển. Cứ thoải mái thăm thú khắp nơi đi. Thích làm gì cũng được, tuy nhiên đừng lại gần ta quá. Khả năng cao là tên giáo hoàng ở đây sẽ nhắm đến ta đấy.”
Ta sử dụng Thần Giao Cách Cảm <Leaks> để phổ biến lịch trình cho Elen cùng tất cả mọi người.
“Cảm ơn ngài nhiều lắm!”
“Chúng em đi đây ạ, khi nào về là sẽ có nhạc mới đó!”
Carsa phấn khích nói.
“Fumu. Đáng để mong đợi đấy, ta sẽ chờ xem nó như thế nào.”
“Kyaaa! Tuyệt vời ông mặt trời! Phần thưởng từ Anos-sama!”
Không hiểu sao vừa nghe xong câu nói của ta, Carsa liền hứng khởi vung nắm tay chạy tứ tung như vậy.
“Ơ kìa, khôn thế Carsa! Ai cho thừa nước đục thả câu như thế hả!?”
“Không được ăn mảnh! Thưởng gián tiếp cho tớ đi!”
Bị đám bạn trong hội xúm lại đòi chia quyền lợi chung, Carsa đành gồng cơ mặt lên và nói.
“Fumu. Đáng để mong đợi đấy, ta sẽ chờ xem nó như thế nào.”
Nono nghe xong liền quay lại đằng sau rồi nói với một biểu cảm tương tự.
“Fumu. Đáng để mong đợi đấy, ta sẽ chờ xem nó như thế nào.”
Tiếp tục đến lượt của Maia, cô đặc biệt tạo một khuôn mặt ngầu lòi hết sức có thể.
“Fumu. Đáng để mong đợi đấy, ta sẽ chờ xem nó như thế nào.”
Đám Fanunion xếp ngay ngắn thành một hàng. Sau khi lặp lại xong câu nói bằng đủ số người trong nhóm, những cô gái đồng thanh hô vang.
“““Fumu. Đáng để mong đợi đấy, ta sẽ chờ xem nó như thế nào.”””
Sự phấn khích được tăng dần lên theo cấp số nhân, cả đám nhốn nháo chạy nhảy tứ tung với cái đầu cảm tưởng như sắp phát nổ vậy.
“Giọng hát của chúng ta, sẽ luồn sâu vào trong đôi tai của Anos-sama…!”
Giờ thì lại chuyển sang ca hát kịch à?
“Ohh, liệu thứ cảm xúc rung động nào sẽ được ươm mầm đây?”
“Chúng ta có thể ươm mầm nó sao?”
Đám long nhân qua đường phải dừng bước lại khi thấy những cô nàng đột nhiên cất giọng.
“““Cảm xúc rung động ơi, hãy ươm mầm đi!”””
Vừa du dương trong điệu nhạc, nhóm Fanunion vừa hướng về nơi phát ra tiếng hát.
“...Sao họ có thể tưng tửng như thế nhỉ…? Nè, Mi…”
‘Nhoàm nhoàm nhoàm’
Sasha quay đầu lại thì thấy em gái mình đang thưởng thức xiên thịt rồng một cách ngon lành trong miệng. Cô vừa mới mua nó ở quán bán rong bên đường xong.
Nhân tiện thì mọi người đều đã được phát sẵn một ít tiền, coi như là dùng để mở mang tri thức tại vùng đất này.
“Sasha nói đúng.”
‘Phù phù’
Misha trả lời trong khi mắt vẫn dán chặt vào cây thịt xiên nóng hổi vừa thổi vừa ăn trên tay.
“Cần hải hiêm húc hơn.”
“Em đang ăn gì đó!?”
“Hiên hịt dồng.”
“Nhìn thì ai chẳng biết! Ý chị là sao em lại ăn hả!?”
“Chú bán rong bảo ngon lắm.”
“Đây là giữa lòng địch đấy, giữa lòng địch! Lỡ trong đó có tẩm thuốc độc thì sao!?”
Mặc dù bị sấy cho một trận, Misha vẫn nuốt ực miếng thịt xong rồi mới nói tiếp.
“Em nhìn kỹ rồi.”
Với ma nhãn của Misha thì hầu như chẳng có loại độc nào mà cô không nhìn ra được cả.
“Phần của Sasha đây.”
Misha đưa xiên thịt rồng ăn dở cho chị mình.
“Này, chị giận không phải là do em ăn mảnh không mời chị đâu nhé…”
“Thế chị không ăn à?”
Rốt cuộc, Sasha vẫn không thể cự tuyệt lại sự hồn nhiên của Misha.
“...Chị xin.”
Cô đành buông xuôi và gặm que thịt rồng xiên một cách ngon miệng.
“Kakaka, quả là một thành phố thú vị. Sinh sống nhờ sức mạnh của rồng và thần linh, còn gì khơi dậy sự hứng thú của ta hơn nữa đây. Xem chừng sẽ có nhiều kịch hay để xem đấy.”
Erdomaid chống gậy tiến thẳng về phía giáo hội. Biểu cảm của hắn trông vô cùng sảng khoái, không có lấy chút do dự hay bất an nào cả.
Trong tất cả những công trình kiến trúc mà ta thấy ở đây, đó là tòa nhà rộng lớn và tráng lệ nhất.
“Hỏa âm tử vương-sensei, thầy đi đâu vậy ạ?”
Naya theo sau gã cất tiếng hỏi.
“Kakaka, ta có chút hứng thú với giáo hội ấy mà. Những long nhân sống ở thế giới dưới lòng đất này rất thành thục việc triệu hồi rồng, thần linh, hay những sinh vật có ma lực vượt trội khác. Đặc biệt là đám linh mục trong giáo hội kia. Nghe nói tên nào cũng sở hữu cho mình một viên minh châu để có thể dễ dàng làm điều đó hơn nữa cơ. Ma pháp triệu hồi thì trên mặt đất cũng có, tuy nhiên xét về độ lão luyện thì vẫn chưa là gì so với dưới này. Thế nào? Thú vị quá phải không?”
“Vậy sao ạ?”
Hỏa âm tử vương dừng chân rồi quay lại nhìn thẳng vào mắt cô nàng.
“Ngươi đi với ta luôn đi, ở-lại-lớp.”
“...Nhưng mà, lỡ em làm vướng chân thầy thì sao…?”
“Kakaka, sao ta có thể xem môn sinh muốn học hỏi mình là thứ của nợ được. Cơ mà, cứ cẩn thận vào. Chúng ta đang ở dưới lòng đất, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu.”
Erdomaid dẫn Naya tới trước cổng giáo hội.
Cánh cửa mở ra sau vài tiếng gõ, một long nhân với gương mặt thân thiện xuất hiện.
Dựa trên chiếc pháp choàng và lời kể của Arcana thì có lẽ đây là giám mục.
“Tôi chưa thấy hai vị bao giờ, không biết có giúp gì được không?”
Erdomaid bày ra tư thế chống gậy một cách hiên ngang và thản nhiên nói.
“Bọn ta từ trên mặt đất tới, muốn gia nhập giáo hội ở đây.”
“Eeeee——Hưmmm…!!”
Naya chưa kịp ú ớ hết câu thì đã bị Erdomaid đưa tay ra bịt miệng.
“Ưm… Hứm?”
“Nào nào, đừng bất ngờ thế chứ ở-lại-lớp. Ta mới nhắc là phải cẩn thận rồi đấy. Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra dưới lòng đất đâu, hiểu chưa?”
Mặc dù biểu cảm hoang mang chưa mất hẳn, tuy nhiên Naya vẫn cố gật đầu làm theo lời thầy giáo.
“Kakaka, quả là một học trò biết nghe lời.”
Erdomaid bỏ tay ra khỏi Naya và quay về phía tên giám mục.
“Xin lỗi đã bắt ông phải chờ. Không có vấn đề gì đâu.”
“Nhập giáo nói thì nói vậy thôi chứ không phải chuyện dễ dàng đâu. Các vị sẽ phải trải qua những khóa tu hành khắc khổ, tuân theo những giáo điều nghiêm ngặt của hội đấy.”
Nụ cười trên gương mặt Erdomaid vẫn không hề mảy may suy chuyển.
Chứng tỏ gã đã biết trước điều đó rồi.
“Tôi hỏi ngài đây một câu. Nếu trước mặt ngài bây giờ là ngã rẽ của một con đường chông gai và một con đường bình ổn, ngài sẽ chọn con đường nào?”
“Kakaka. Ta sẽ chọn con đường đầy rẫy chông gai, thả đầy bọ cạp, mãnh thú vây quanh, gọi thêm cả những kẻ tà ác và những kẻ mất hết niềm tin vào công lý tới nữa. Con đường của sự tàn sát, đầy đủ hết tất cả những thứ gì nguy hiểm nhất trên đời.”
“...”
Tên giám mục đứng hình mất năm giây.
Sau khi lấy lại được tinh thần, lão chuyển đối tượng câu hỏi của mình sang Naya.
“Vậy còn quý cô, cô chọn con đường chông gai hay con đường bình ổn?”
“...Ờm, chắc là… con đường bình—”
“Kakakakakakakakakakakakakakaka!!”
Naya đang định chọn con đường bình ổn thì bỗng Erdomaid cười phá lên.
“—ổn…”
“Kakakakakakakakakakakakakakaka!!”
Cô im lặng nhìn gã một lúc.
“Bước chung con đường chông gai với Hỏa âm tử vương này, hay đơn độc một mình trên con đường bình ổn? Ở-lại-lớp, ngươi sẽ chọn con đường nào?”
Naya hiểu ra vấn đề, đành cúi mặt xuống nói một cách miễn cưỡng.
“...Ch-chông gai…”
Nghe xong câu trả lời, gã giám mục gật đầu với một biểu cảm vô cùng hài lòng.
“Bất cứ ai gõ cửa giáo hội để dâng hiến sinh mạng cho thần linh, chúng tôi cũng sẵn lòng dang đôi tay ra cứu rỗi. Xin mời vào trong. Trước hết các vị cần tham gia lễ rửa tội minh châu đã. Thông qua sự cầu nguyện, nếu nhận được lời mời gọi từ thần linh thì các vị cũng sẽ trở thành thánh chức giả.”
Nói rồi, tên giám mục quay trở vào trong giáo hội.
“Kakaka, qua vòng gửi xe rồi đấy. Muốn lấy minh châu thì cứ xin nhập giáo rồi trở thành linh mục là nhanh nhất.”
“...Nh, nhưng mà, chúng ta phải làm gì bây giờ? Nếu thật sự trở thành tín đồ của Giordal thì chẳng phải sẽ phát sinh nhiều vấn đề hay sao?”
“Này này ở-lại-lớp. Ngươi nghĩ ta là ai vậy?”
“Ờ-ờm…. Hỏa âm tử vương-sensei?”
“Chính xác. Sợ hãi trước thần linh thì làm sao đối đầu với Bạo nghịch Quỷ vương được. Nói vậy chứ ta vẫn thua hắn toàn tập thôi. Kakaka!”
Erdomaid ung dung tiến vào trong giáo hội theo gã giám mục.
Naya nhìn theo bóng lưng của hắn mà thở dài ngán ngẩm.
“Làm gì đấy, ở-lại-lớp? Còn không mau vào đi.”
Bị réo tên lần nữa, cô nàng đành lủi thủi đuổi theo tiếng cười của Hỏa âm tử vương.
Fumu. Chẳng biết hắn đang nghĩ gì nữa.
Mặc dù hiện giờ hắn vẫn chưa có động thái nào khả nghi cả, tuy nhiên vẫn phải cẩn thận thì tốt hơn.
Tính ra mà nói thì Hỏa âm tử vương rắc rối hơn tên giáo hoàng ở đây nhiều.
Tất nhiên, cũng có thể là hắn chỉ tò mò nên vào chơi cho vui thôi. Tạm thời cứ ghim để đó đã.
“Sao vậy Anos?”
“Sasha, Misha, theo ta nào.”
Misha khẽ gật đầu.
“Rồi rồi.”
Đúng lúc đó, Eleonore và Zeshia ghé ngang qua.
“Mọi người đi đâu thế, cho bọn tôi theo với.”
“Được.”
Cả đám đến trước giáo hội mà Erdomaid vừa mới vào.
Sau vài tiếng gõ cửa, tên giám mục ban nãy từ từ bước ra.
“...Xin chào các vị lữ hành, có chuyện gì vậy?”
“Cho nhập giáo đi, đường chông gai.”
————————————————————————————————————————
Tác note:
Đăng ký nguyện vọng nhập giáo tốc độ bàn thờ.
NIT note:
Misha kute, Misha is the best :)))
Quả nhập giáo này không biết a giám mục sẽ cảm thấy như nào nhể, im lặng cho qua hay đuổi cổ đám a hùa :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://docln.net/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: này là xương rồng chứ không phải xương rồng nhá, tự nhiên đọc lần đầu lag ngang =)) ) (NIT: thời khắc ấy sắp đến…) (Sinhsieusao: Cái dm) (Sinhsieusao: Từ “ươm mầm” ở chỗ này thường được dùng với nghĩa “mang thai”) (Cần phải nghiêm túc hơn) (Xiên thịt rồng// ui chu cha kute quá đáng luôn á) (NIT: ê ê, a tua hơi nhanh nha)