Trans: 3K2
Edit: OVer-NIT
~~~~~~~~~~~~~~
Trở lại cơ sở giáo luyện số 2.
Kết thúc bài diễn thuyết ma pháp thuật thức dài dằng dặc, Hoả âm tử vương lại vung mình một cái đầy khoa trương. Và rồi tựa như căn đúng thời khắc gã bắt đầu chọn lọc ra những học viên ưu tú để nhanh chóng thực hành, tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúc cũng cùng lúc vang lên.
"Muu. Đã hết giờ rồi à? Vậy thì, hôm nay đến đây thôi. Các ngươi đừng có mà bỏ bê luyện tập những ma pháp mới học đấy. À, tuy là nói vậy cũng đừng có mà dựa dẫm vào Tái sinh <Ingal> của mấy tên đồng đội xung quanh. Với cái trình độ ma pháp của các ngươi thì có khi chết thật luôn không chừng. Kakakakaka."
Cất cao giọng cười, Eldomade cùng với cái tâm trạng phấn khích ấy bước ra khỏi lớp học.
"Không cần phải nhắc, ở đây chả ai dám làm vậy đâu."
Sasha lèm bèm bắt bẻ.
"Cơ mà vừa rồi, Tái Sinh <Ingal> đã không thất bại sao…? Đầu tôi hơi đau và còn đang choáng váng đây này."
Xuyên suốt buổi học hôm nay, Sasha đã chết đâu đó cỡ hai lần rồi.
Dĩ nhiên là ngay lập tức được hồi sinh bằng Tái sinh <Ingal>.
"Hình như cô dễ bị "say" cái chết quá rồi đấy. Nhưng cũng đâu trách được, không quen với cái chết là chuyện thường gặp rồi. Đúng là cũng có một phần liên quan thể chất, nhưng mà rồi sẽ sớm quen ngay thôi."
"... Tôi là tôi không hề muốn "quen" một chút nào đâu…"
Sasha ủ rũ gục mặt xuống bàn.
Misha lon ton bước lại, dịu dàng xoa lên mái tóc ánh sắc hoàng kim kia.
"Sao Misha thì lại không sao cơ chứ?"
Cô em gái ngoe nguẩy lắc đầu đáp lại.
"… Mọi người còn khỏe hơn kìa."
Nói rồi Misha chuyển ánh nhìn về phía những người khác.
Rei, Misa, Eleonor và cả cô nhóc Zeshia, mọi người vẫn làm vẻ mặt bình thản như thường lệ.
"Chắc vì chết riết xong quen rồi đấy nhỉ!"
"Ừ thì, có vẻ như bởi bản thân là Avos Dirhevia như dân gian đồn đại mà tôi hoàn toàn chả bị sao cả, dù chưa có kinh nghiệm chết lắm..."
Rei bộc bạch, rồi sau đó Misa cũng nhanh chóng tiếp lời.
"Phần tôi hẳn là do bản thân có thế mạnh về ma pháp căn nguyên á nhỉ? Hơn nữa đó còn là ma pháp của ngài Quỷ vương nữa cơ!"
Eleonor nói trong khi ngón tay trỏ vẫn giữ trong tư thế quen thuộc.
"Đây là… lần đầu tiên… của Zeshia. Hoàn toàn… không sao đâu…"
Sasha nhìn chằm chằm vào các cô gái kia bằng thứ ánh nhìn đầy bức xúc.
"Không công bằng chút nào… Còn tên anh hùng kia nữa, thử hỏi thế gian còn tên nào giỏi chết hơn cậu nữa không chứ?"
Nói rồi, Sasha đứng bật dậy.
"Không bàn về nó nữa, giờ chúng ta đi uống gì đó không? Tôi muốn chút mát lạnh ngọt ngào để xua đi cái tâm trạng này mới được."
Misha gật đầu ngay tức khắc.
"Ừm ừm, đồng ý hai tay luôn. Nếu được thì đến chỗ nào có rượu thì tốt biết mấy."
Eleonor phấn khích đáp lời.
Dường như cô ấy đã trù tính sẵn mình sẽ uống cái gì trong đầu luôn rồi.
"Một cốc sau giờ học… ờm… là ngoại lệ, nhỉ…?"
"Ah—, Zeshia vẫn chưa đủ tuổi, không uống được nhá. Đi uống cocktail không cồn thôi nào."
"... Zeshia có thể… đợi được…"
Zeshia đáp lại với âm giọng pha phần tiếc nuối.
"Giờ này có quán nào phục vụ rượu còn mở cửa không ta?"
Rei quay sang hỏi Misa.
"... Em không có uống nên hoàn toàn không biết chỗ nào hết á…"
Sasha hướng mắt đến chỗ ta.
"Anosh cũng đi luôn chứ?"
Đưa mặt lại gần bên ta, cô nàng tiếp tục thỏ thẻ:
"Nếu trở về hình dạng ban đầu của Arnos thì chắc là không có gì bất thường đâu nhỉ."
"Fumu. Không may thay, ta đã có hẹn trước rồi."
"Hả…?"
Biểu cảm của Sasha hiện lên hai chữ nghi ngờ. Và tựa như đã căn đúng thời điểm lên sàn, một cậu trai hắc phục ngay lập tức tiến về chỗ ta.
Còn ai khác ngoài Ramon nữa.
"Đi thôi, Anosh."
"Ờ."
Ta đứng dậy khỏi cái ghế, rồi quay sang nói với đám Sasha.
"Vẻ như đây sẽ là một lời mời thú vị rồi nhỉ."
Sasha thoáng trong một chốc, gửi cho Ramon cái nhìn đầy thương cảm.
Và ngay lập tức quay sang thủ thỉ với ta.
"... Nếu cậu ta đã thành công mời được quý ngài đây thì hẳn là tôi chỉ có thể nói rằng xin chia buồn với cậu ấy thôi nhỉ…"
Cô ấy nở một nụ cười đầy ranh mãnh.
"Vậy thôi, chào nhé!"
Nói xong, ta bước lại chỗ Ramon.
"Được rồi, giờ ta đi đâu đây nhỉ?"
"Đến gặp một người, là một gã thú vị nếu tiếp xúc đấy!"
Ramon gợi chuyện một cách đầy ẩn ý.
Bộ nói toạt ra ở ngay đây thì không được à?
Với cái điệu bộ này thì có vẻ cậu ta sẽ dẫn ta đến chỗ căn cứ của phe chống đối không biết chừng.
Nếu không thì ít ra cũng phải là cuộc hội ngộ với tàn dư của hoàng tộc phái chứ nhỉ.
Ngay lúc đó, đôi cánh cửa của lớp học mở ra kèm theo những âm thanh huyên náo.
Tám gương mặt quen thuộc của những cô gái fanunion lần lượt bước vào.
"... K, Kịp rồi—!"
Elen là người đầu tiên cất lời, trong khi đánh tầm mắt một lượt về phía những học viên trong lớp.
Tiếp đến, sau khi xác nhận không còn ai trên bục giảng nữa, cô mới bẽn lẽn nở nụ cười khó xử.
"H, Hả? Vậy là không kịp rồi sao…?"
"Thầy đã về mất rồi à…"
"V, Vậy còn giờ nghỉ trưa thì sao?"
"Lúc đó sao? Cho dù có kịp đi chăng nữa thì cũng đã là tiết cuối rồi còn gì?"
Các cô gái của fanunion thay phiên nhau đối đáp.
Chính vì công vụ đã giao cho Đội thánh ca của quỷ vương nên trễ mất rồi sao?
Thấy các cô gái đứng đó thơ thẩn hoang mang một hồi, ta đành tiến đến bắt chuyện:
"Đáng tiếc thiệt nhỉ. Hôm nay giờ học tự nhiên kết thúc sớm hơn mọi khi rồi."
"À, ra, ra là vậy. Cảm ơ——"
Elen nhìn thấy ta, đột nhiên đứng hình mất mấy giây.
"... A, A, A… Arnos-samaaaa!?"
Cô nàng bất ngờ hét to.
"S, Sao ngài trở nên dễ thương đến như thế, cơ mà không phải, chắc là có ý nghĩa gì đó… cơ mà cũng không phải, sao ngài lại trở thành cái điệu bộ như thằng nhóc còn hỉ mũi chưa sạch thế này!?"
"Này, bình tĩnh lại coi, Elen. Đã sửa lại lời nói rồi mà sao càng nói lại càng thêm bất kính thế hả?"
"Aaaa, thì, cơ mà sai rồi, không phải ý đó, phải, à thì, tại sao ngài lại bị teo nhỏ thế này!? Hơn nữa, tại sao lại là ở trường học…!?"
Fumu. Căn nguyên thì ta đã giấu đi rồi, nhưng chỉ cần nhìn qua một lần mà đã nhìn thấu ta ngay thì thật là...
"Đáng tiếc thay, ngươi nhầm người rồi. Ta là học sinh chuyển trường, Anosh Porticolo."
"... Anosh Porticolo…? Nhưng mà…?"
Các cô nhóc Fan Union nhìn ta chằm chằm.
Nhìn kiểu gì đi nữa, họ vẫn nghĩ ta cũng chỉ có thể là Arnos thôi.
"... Ngài Arnos…? Bị teo nhỏ…?"
Ramon lầm bầm.
Đồng thời ghim chặt ánh nhìn đầy nghi hoặc về phía ta.
Fumu. Không nghi ngờ thì hơi bị dở đấy. Cậu ta còn định dẫn ta đến chỗ của phe chống đối cơ mà, thận trọng mới là phải đạo.
Nhưng mà, không có gì phải sốt ruột.
Bên cạnh ta luôn có những bầy tôi ưu tú cơ mà.
Như một thói quen, ta nhìn sang Sasha, bằng ánh mắt như muốn bảo cô ấy hãy làm gì đó đi.
Mặc dù biểu cảm trưng ra như kiểu chả biết làm mô tê gì, song Sasha vẫn nhanh chóng ngẩng đầu lên và buông lời tiếp ứng:
"Này. Cô nói gì thế, Elen. Chẳng lẽ cô đã yêu Arnos đến mức độ nhìn đâu cũng thấy Arnos hay sao?"
"... Ể… A…"
"Nói mới để ý, dạo này cậu hay bắt chuyện về Arnos-sama lắm nha. Mình hiểu cậu kính yêu Arnos đến nhường nào, nhưng hãy chỉ thể hiện nó ở nhà thôi nhé."
Elen sửng sốt trong thoáng chốc.
"Ahh, mình lại làm thế mất rồi!"
Ngay lập tức, một cô nàng khác trong Fan Union bắt lấy thời cơ, chen vào thế chỗ Elen.
"Thật là—. Bệnh thiếu Vitamin Arnos-sama của Elen lại tái phát rồi."
"Đồng ý đồng ý, cứ hễ thấy ai đó giống Arnos-sama một tí thôi là cậu ta đã tin ngay rằng đó là ngài Quỷ Vương."
"Dạo này cậu ấy cũng hay nói nhạc trưởng dàn giao hưởng giống ngài Arnos ấy nhỉ."
"Bộ hai người đó giống nhau ở chỗ nào hả!?"
"Thì, Thì bởi Arnos-sama đâu có cấm sùng bái ngài ấy đâu chớ!"
"Logic gì thế này. Nếu là dùng cho người đã khuất thì còn hiểu được, chứ ở đây người còn sống mà dùng từ như thế là không đúng đâu nhé."
Nhìn đám fanunion sôi nổi, rôm rả khuấy động cả bầu không khí, Ramon cũng hoà vào nó mà không còn chút nghi ngại nào trong ánh mắt.
"Nhưng mà, Anosh-kun công nhận là giống Arnos-sama thật nha! Nhìn nè, đôi mắt á?"
Elen lần nữa nhìn mặt ta chằm chằm rồi bắt đầu gợi chuyện.
"Họ hàng chăng?"
"Họ cùng là Hoàng tộc mà, phải có chỗ giống nhau chứ."
"Cách nói chuyện cũng giống Arnos-sama nữa."
"Gì chứ, ta chỉ hơi ngứa nghề nghệ sĩ lãng du nên bắt chước vậy thôi. Do gần đây ta mớ sực nhớ ra mình khá có tài mô phỏng lại Bạo nghịch Quỷ vương, thành ra dần dần nó thành cái tật không bỏ được."
Nghe xong lời thanh minh, Elen rụt rè nói tiếp:
"Vậy thì, Anosh-kun nè. Nhóc bắt chước cái gì đó thử xem?"
"Được thôi."
Nói rồi, ta bước lên, đứng chễm chệ trên bục giảng và thản nhiên tuyên bố
"Ta là Bạo nghịch Quỷ vương Anosh Porticolo. Đừng thấy ta là trẻ con mà nghĩ rằng ta không phải Quỷ vương nhá!"
"KYAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaa!!!"
Elen the thé hét lên, cùng lúc đó, cô ta ôm ta vào lòng.
"Anosh-sama—, ngài dễ thương quá đáng luôn á!!"
Xoa xoa ấn ấn 2 bên má của ta, rồi cô ấy còn xoa đầu ta liên hồi.
"Chờ, chờ đã Elen, tớ cũng muốn nữa. Cho tớ mượn Anosh-sama với chứ! Độc chiếm một mình là không công bằng đâu đấy!"
"Ơ, không, không chịu đâu. Chút xíu nữa. Cơ mà, không phải sùng bái người sống là bị cấm sao?"
Elen ôm ta chặt hơn nữa như muốn thể hiện chủ quyền, chẳng hề có ý định giao ta lại cho ai.
Nhưng rồi chẳng thể nhận ra phía sau lưng có một bóng dáng rón rén tiến lại gần.
"Có sơ hở!!!"
Nono cứ hệt như muốn giành giật món đồ chơi, tức khắc chạy đến kéo ta ra khỏi vòng tay kia rồi lại ôm thật chặt.
"Anosh-sama… như thế này thì ngài sẽ không thể rời xa Nono nữa nhỉ. Cùng về nhà thôi nào."
"Ơ—, không công bằng, THẬT KHÔNG CÔNG BẰNG MÀ—, trả Anosh-sama lại đây—."
Lần này đến lượt Jessica lao vào chiếm lấy, vòng tay quay sau đầu và ôm lấy ta vào lòng.
"Đổi ca đổi ca! Mỗi người bảy giây thôi nha! Nơi được chạm thì xếp hạng B nha. A—, chờ đã Maia, chỗ đó là hạng A màaaaa!"
"Rồi rồi—, đề xuất—. Để cho công bằng thì, Anosh-sama, hãy lần lượt chuyền tay sang tụi em nhé—"
Đột nhiên, ánh mắt của các cô nhóc ấy sáng rỡ, sáng đến mức đáng nghi ngại.
Và rồi như đã tập dược từ trước, các cô gái fanunion, cả 8 người chẳng mấy chốc đã xếp thành một vòng tròn ngay ngắn. Bọn họ đang chuyền ta lần lượt như đang chuyền gậy tiếp sức.
"Thành một vòng tròn, chuyền tay nào♪"
"Anosh-sama, chuyền tay nào♪"
"Vui lắm đó, chuyền tay thôi. Xoay vòng, xoay vòng nào♪"
"Anosh-sama, xoay vòng, xoay vòng đi♪"
Kiểu kiểu vậy, các cô nhóc ấy hát ngẫu hứng một vài câu. Tuy êm dịu nhưng thực tế ta lại chẳng hiểu gì cả.
Nhưng mà, quả nhiên, đây là lần đầu tiên ta được đối xử như thế này nhỉ.
Nếu mà có thể làm được chuyện này với Bạo nghịch Quỷ vương, đích thị đó là nền hòa bình mà ta mong muốn.
"Đúng thật nhỉ. Mấy cô này dám bất kính như thế kia thì Anosh sao mà là Arnos được chứ, đúng không?"
Rei thì thầm.
"... Phải hay không chẳng quan trọng nữa, tôi chỉ thấy đằng đó dường như đang nhân cơ hội này giải tỏa những ham muốn của mình mà thôi."
Sasha lườm các cô gái fanunion bằng ánh mắt có chút phẫn nộ.
"Fumu. Đã đến lúc dừng lại rồi nhỉ?"
"Ahh. X-Xin lỗi ạ, Anosh-sama."
Các cô nhóc fanunion đột nhiên thoái lui lại ba bước và tỏ vẻ ngại ngùng khó hiểu.
"Gì chứ, nếu (các cô) trở thành biểu tượng của Quỷ vương, ta sẽ luôn sẵn sàng làm đối thủ bất cứ lúc nào."
Dứt lời, ta quay trở lại chỗ của Ramon.
"Để ngươi phải đợi rồi, xin lỗi."
"À, không sao…"
Ramon có vẻ bối rối, trưng ra biểu cảm cứ như là của người vừa mới thấy điều gì đó kinh khủng lắm.
"... Mà, kệ đi, bọn họ lúc nào cũng khó hiểu đấy thôi, nên cứ kệ đi đừng quan tâm. Giờ ta đi chứ!"
"Ờ, ờm."
Bọn ta bỏ lại cơ sở giáo luyện số 2 đằng sau.
Rời khỏi Quỷ vương thành, Ramon đi bộ dọc theo những tuyến phố của Midhayes.
Nơi cậu ta hướng đến là vùng đất thuộc sở hữu của gia tộc Necron.
Dilhayd cũng có khu vực dành riêng cho dinh cơ của những nhân vật có quyền lực như thế này.
Có khi còn hơn những gì ta nghĩ, rằng những kẻ có máu mặt đang tranh nhau cắn xé nơi đây.
"Anosh."
Ramon dừng lại ngay giữa ngã ba.
"Nhóc có lòng ngưỡng mộ với Hoàng tộc phái… ờ, [Đồng minh của chính nghĩa], đúng không?"
"Ờ."
"Thật ra, tôi biết căn cứ thật sự của cái [Đồng minh của chính nghĩa] này đó."
Ramon thì thầm như thể đang kể ra bí mật nào đó.
"Ta rất hứng thú. Dẫn ta đến đó được không?"
"Nếu nhóc ngưỡng mộ họ thật thì tôi cũng muốn giới thiệu lắm, nhưng mà lập trường của cái [Đồng minh chính nghĩa] này cũng khó nói lắm. Bây giờ bọn họ cùng Hoàng tộc phái đang bị Bạo nghịch Quỷ vương để mắt đến. Nếu mà dám làm những hành động chống đối thì sẽ ngay lập tức bị đội quân của Midhayes nghiền nát mất thôi. Nhóc hiểu tôi nói gì không?"
"Niềm tin là điều cần thiết, phải vậy không?"
"Quả nhiên, chỉ là con nít mà nhóc đã hiểu ra rồi à. Như nhóc nói, dẫn một gã nào đó không rõ lai lịch về làm đồng đội thì sẽ bị xóa sổ trong chớp mắt luôn mất."
Nói rồi, Ramon vẽ ra một vòng ma pháp trận.
Chính là ma pháp Khế Ước <Zekt> quen thuộc.
"Nếu nhóc tới đây để làm đồng đội của tôi thì hãy cũng nhau lập lời thề rằng chúng ta sẽ là huynh đệ kết nghĩa từ đây. Nếu coi nhóc như em trai của tôi thì nhóc sẽ có được sự tin tưởng của những người khác nữa."
Fumu. Đúng thật không có kẻ nào mà lại ngu ngốc đến mức mà dẫn ta đi vô điều kiện nhỉ.
"Chuyện đó thì không vấn đề gì, nhưng Ramon hôm nay chỉ mới vừa gặp ta thôi mà có thể tin tưởng được ngay sao?"
"... Nhóc không phải kẻ xấu. Nhìn vào đôi mắt là biết ngay."
Fumu. Kệ đi, chắc là nói xạo đấy.
Có lẽ, vị thế của Ramon ở phe chống đối cũng tương đối thấp nhỉ. Đây rõ là hành động nôn nóng muốn giành lấy công lao.
Khi nhìn thấy thực lực mà ta đã thể hiện ra trong buổi học ngày hôm nay, có lẽ cậu ta nghĩ khả năng cao rằng ta sẽ nhanh chóng leo lên đỉnh cao trong Hoàng Tộc Phái rồi nhỉ? Nếu không phải thế thì không lý nào hắn chấp nhận rủi ro mà dẫn người mới vừa gặp như ta về làm đồng đội như này đâu.
"Nhưng mà, dĩ nhiên, tin tưởng trong lòng thì vẫn chưa thể nào tin tưởng thật sự được. Đó mới chính là thế giới của người lớn. Cái Khế Ước <Zekt> này, nội dung ghi là "Nhóc phải tuyệt đối nghe theo mọi mệnh lệnh của tôi". Nếu nhóc ký vào khế ước này thì, tôi sẽ dẫn nhóc gặp nhiều người tin cậy hơn nữa. Sao hả?"
Ramon đưa ra đàm phán.
Nhìn vào cái điệu bộ căng thẳng của cậu ta, cũng đủ hiểu rằng cậu đang ở trong tình thế bị dồn vào chân tường như thế nào.
Đã tốn công đi được đến đây rồi, ta không muốn để lỡ mất cơ hội.
"Không thành vấn đề."
Thấy ta không do dự mà ký vào Khế ước <Zekt>, Ramon thở phào nhẹ nhõm như trút được hết gánh nặng trong lòng.
"Được lắm, từ nay chiếu cố nhau nhé, nghĩa đệ."
"Cứ tin tưởng ta."
Ramon thẳng tiến bước qua ngã ba bằng những tiếng chân có phần tung tăng như chim sáo.
Thứ dần hiện ra trước mặt là dinh thự của Trưởng gia tộc Angart.
Chủ nhân gia tộc Angart là trực hệ của Thất ma hoàng lão, cũng có tham gia vào việc chính sự của Midhayes. Có được sự tín nhiệm cao của Ma hoàng Elio, rõ ràng không phải là thành viên của Hoàng tộc phái.
Dường như đầu não đứng sau lại là kẻ khác.
"Sao thế? Trẻ con như nhóc cũng biết đây là chỗ nào sao?"
"Gia tộc Angart, phải không?"
"Hehe, đúng là thế. Đi thôi. Tôi sẽ dẫn nhóc đến gặp ngài Trưởng tộc."
Ta cùng với Ramon tiến vào bên trong dinh thự.
---------------------------------------------
Tác note:
Anosh-sama bị xoay vòng thành chong chóng.
Đấy là một khoảnh khắc ấm áp, trẻ con của fanunion.
NIT note:
Lâu rồi không gặp mọi người nhỉ
Chương mới của mọi người đã đến rồi đây
Thành thật xin lỗi vì đã lặn xuyên suốt 3 tháng ròng
Rất vui vì mọi người vẫn luôn đồng hành cùng team
Hi vọng là chúng ta tiến xa hơn nữa nhá.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
NIT: toàn mấy con nhậu chưa đủ 18 cộng -_- 3K2: ... Em có uống đâu sao hỏi em? Biết chết liền á...! 3K2: Kiểu nụ cười cho dân máu S :v 3K2: Đại loại là bệnh thiếu hơi Arnos :v 3K2: Nghĩa gốc: nếu là đồ vật thì được, còn người sống thì không. NIT: phận nữ phụ vẫn đc hưởng thế này thì mừng cho ẻm, còn harem thì nohope quá 3K2: Tay là A rank nè, chân là B rank nè. Đầu là A+ nè, cái gì là S rank đây :v NIT: không đâu chú, hoà bình mà vậy là bỏ tù r á 3K2: Câu này hơi tối nghĩa, tui sẽ xem lại sau 3K2: như con gái :v NIT: ừ thì, đang để mắt, mà còn để thêm tai nữa… 3K2: Ý nói nó vui á 3K2: Zoro Angart, phải ko nhỉ// NIT: đúng roài