Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Note:
Quà giáng sinh đã ship đến rồi đây :D
Mời mọi người đọc truyện
~~~~~~~~~~~~
Cỗ xe ngựa lặng lẽ rời khỏi nội thành Midhayes, nhắm thẳng về phía nam mà hướng tới.
Không gian xung quanh là một vùng đất cát và vách đá khô cằn trải dài dằng dặc.
Quang cảnh hai bên đường cứ thế tiếp diễn một hồi lâu. Ngay khoảnh khắc mà điểm kết thúc của vùng đất hoang tàn này lộ diện, cũng là lúc đôi ma nhãn của ta thu được hình ảnh của một thành phố lấp ló xuất hiện ngay phía trước. Có lẽ nơi cần đến không còn cách bao xa nữa, nhưng với tốc độ của chiếc xe ngựa này thì không thể nào trở về Midhayes nội trong hôm nay được.
Ta ló đầu ra ngoài khung cửa sổ, hướng tầm mắt tới một chiếc xe ngựa khác đang đi đằng trước.
Nó được trang trí một cách vô cùng lộng lẫy, phủ lên mình một lớp sơn đen tạo nên sự quý phái nhất định.
Kẻ đang ngồi trên đó chính là Zerceas, người đứng đầu gia tộc Angart.
Ta vận ma nhãn để có thể quan sát rõ tình hình bên trong cỗ xe.
Có hai kẻ đang ngồi bên cạnh Zerceas, ngoài ra còn có thêm cả Ramon nữa.
Chắc hẳn phải có một chủ đích nào đó nên bọn chúng mới cho phép tên Ramon này lên cùng xe ngựa của mình rồi.
Vừa ung dung thưởng thức khung cảnh bên ngoài, ta vừa nghe ngóng xem có chuyện gì đáng chú ý hay không.
Một lúc sau, cuối cùng Zerceas cũng lên tiếng.
“.........Chúng ta có thể sử dụng nó……..”
“Hả……..?”
Ramon thốt lên một tiếng khờ dại theo bản năng.
Phản ứng này cho thấy dường như gã chẳng hiểu câu nói vừa rồi mang hàm nghĩa gì cả.
“Ta đang nói về thằng nhóc Anosh mà ngươi dẫn về đấy. Chỉ mới có từng ấy tuổi mà đã sở hữu một tài năng khủng khiếp như thế. Hơn nữa lại còn là trẻ con nữa chứ, thật quá đỗi tiện lợi.”
Zerceas đưa tay lên nhẹ vuốt bộ ria mép bạc trắng của gã.
Ý muốn nói rằng cho dù có sở hữu bao nhiêu sức mạnh đi chăng nữa, thì việc kiểm soát một đứa trẻ cũng chẳng có gì khó khăn cả.
“T, tôi cũng nghĩ như vậy..…nên mới dẫn nó về đấy ạ, Zerceas-sama.”
Ramon hào hứng đáp lại với tông giọng vô cùng phấn khởi.
Tên này chắc chẳng hiểu được ý đồ sâu xa của Zerceas rồi.
“Ta muốn hỏi ngươi một chuyện.”
Cặp ma nhãn của Zerceas ánh lên.
Toàn thân gã tỏa ra các hạt phân tử ma lực, đưa uy áp đặt vào bên trong từng câu chữ.
“Thằng nhóc Anosh đó có thật là anh em kết nghĩa của ngươi không?”
“........T, tất nhiên rồi……. Tôi, tôi đây có phải hạng ngu xuẩn dễ dàng tin người đâu cơ chứ. Ngoại trừ những anh em cùng nhau chia sẻ đắng cay ngọt bùi trong nhiều năm kề vai sát cánh, bất cứ ai khác dù có mạnh đến mấy thì tôi cũng không giao phó tính mạng của mình cho đâu……Hề hề……..”
Nghe thì có vẻ hùng hồn đáng tin cậy đấy, nhưng mà, thật đáng thương làm sao.
Zerceas lặng lẽ trừng mắt quan sát Ramon.
Quả là người đứng đầu gia tộc Angart có khác, chỉ riêng ánh nhìn thôi đã quá đủ áp lực để khiến Ramon phải kinh sợ.
“Tại sao ngươi lại giữ bí mật?”
“......Ng, ngài đang nói về chuyện gì cơ..…?”
“Ngươi hẳn phải biết rõ, rằng chúng ta đang rất cần những nhân tài có thể sử dụng ma pháp mạnh mẽ như vậy. Tại sao ngươi lại che giấu sự tồn tại của nó cho đến tận ngày hôm nay?”
“Đ, đó là vì……”
Ramon cuống cuồng vắt óc suy nghĩ để tìm ra một lý do thích hợp.
Tất nhiên là bởi vì hắn mới chỉ gặp ta ngày hôm nay thôi, nhưng làm sao có thể thành thật nói ra điều ấy được cơ chứ?
“.......Th, thằng bé là nghĩa đệ của tôi.”
Cuối cùng hắn cũng nặn ra được một lý do.
“Đúng thật là nó sở hữu tài năng không ai sánh bằng, nhưng rốt cuộc vẫn Anosh vẫn chỉ là một đứa trẻ. Quân đội của Quỷ vương đâu phải là loại đối thủ mà có thể lao vào chính diện xong hạ gục một cách dễ dàng đâu. Vậy nên tôi cảm thấy lo lắng một chút……”
“Hừm, cũng có lý. Chúng ta không thể đọ lại quân đội của Quỷ vương bằng sức mạnh thuần tuý được. Cách duy nhất để chiến thắng bọn chúng là ám sát và dựng lên những mưu lược hoàn hảo. Dù mang bao nhiêu sức mạnh đi chăng nữa thì trọng trách này vẫn quá nặng đối với một đứa trẻ, quyết định đúng đắn lắm. Ramon, xem ra ngươi không đến nỗi ngốc như ta tưởng nhỉ?”
Ramon thoáng ngẩn người ra một chốc, sau đó hắn nhận ra tình hình và cười trừ để trở lại cuộc nói chuyện.
“............V, vâng, tất nhiên là thế rồi ạ.”
Bảo đảm là hắn chưa nghĩ đến nước này đâu.
“Nhưng mà, có thật là như vậy không đấy?”
Zerceas tiếp tục hỏi lại để xác nhận.
“Vâng……thật mà. Tôi không hiểu từ nãy đến giờ Zerceas-sama cứ lo lắng điều gì nữa?”
Zerceas ngẫm một lúc rồi đáp.
“Thôi được rồi. Ngươi không phải một thằng ngu, để ta nói cho ngươi biết suy tính của ta vậy.”
Ramon mỉm cười và gật đầu ngay tắp lự.
Có vẻ như hắn nghĩ rằng đây chính là cơ hội để một thằng lính quèn leo lên được vị trí lãnh đạo cấp cao đây mà.
“Chúng ta sẽ tôn Anosh lên thành Bạo nghịch Quỷ vương thực sự, đồng thời lôi kéo thêm những người có chung quan điểm và chí hướng về phe mình. Rất nhiều kẻ rời khỏi hoàng tộc phái vì cho rằng chúng ta không nắm giữ đại nghĩa hay sức mạnh nào cả. Tuy nhiên bây giờ điều kiện cần đã đủ, chắc chắn quân số sẽ tập hợp trở lại nhanh thôi.”
“Quả không hổ danh Zerceas-sama, suy tính của ngài thật vi diệu. Vậy là chúng ta chuẩn bị đoạt lại ngai vàng Quỷ vương từ thằng khốn Arnos và phục hưng cho hoàng tộc phái đúng không ạ?”
Zerceas nhìn Ramon với ánh mắt chê trách.
“Ta hiểu cảm giác nóng vội đó của ngươi, nhưng mà thời điểm bây giờ vẫn còn đang quá sớm. Nên nhớ rằng, dục tốc thì bất đạt.”
Ramon bất giác nín thở vì bị ấn tượng bởi phong thái của Zerceas.
“T, tất nhiên là tôi hiểu chứ. Ý đang nói là ngày đó rồi sẽ tới mà thôi.”
Zerceas thở dài trong khi vuốt ve bộ ria mép của gã.
“Để làm được tất cả điều đó thì nhóc Anosh kia chính là nhân tố quan trọng nhất. Nếu một kẻ sở hữu từng ấy sức mạnh mà lại là gián điệp của quân đội Quỷ vương thì coi như kế hoạch của chúng ta sẽ đi tong hết.”
Ramon đáp lời ngay lập tức.
“Chuyện đó thì ngài cứ an tâm. Tôi giống như là người đã nuôi dưỡng Anosh lớn lên vậy, trước khi thằng khốn Arnos kia xuất hiện thì bọn tôi đã quen biết nhau rồi. Thằng bé cực kỳ ngưỡng mộ tôi, dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, nó cũng sẽ không bao giờ làm trái mệnh lệnh của tôi đâu.”
Cậy việc đã ký Khế Ước<Zekt> rằng Anosh sẽ làm theo mọi mệnh lệnh của mình, Ramon đã tự xác nhận rằng hắn có nói dối cũng chẳng sao cả.
Quả thực đây là một cơ hội không thể bỏ lỡ để có thể nâng cao vị trí của mình trong hoàng tộc phái.
Không những thế, nếu sau này Anosh Porticolo được tôn lên thành Bạo nghịch Quỷ vương thực sự, vậy há chẳng phải kẻ có thể ra lệnh cho Quỷ vương như Ramon sẽ đứng trên đỉnh tất cả hay sao.
Phải nói rằng, việc khó xử lý nhất trên đời chính là có tên thuộc hạ bất tài nhưng lại ôm nhiều tham vọng như thế này.
Vấn để ở đây là Zerceas có nhận ra điều đó hay không.
“Tốt lắm. Ramon, nếu vụ này tiến triển trót lọt thì ta sẽ suy nghĩ đến việc chuẩn bị cho ngươi một chiếc ghế trong ban lãnh đạo. Hãy cùng nhau chiến đấu để bảo vệ dòng máu cao quý của chúng ta nào.”
“Hề hề, trăm sự nhờ ngài đó, Zerceas-sama.”
Thật là một niềm tin mỏng manh dễ vỡ làm sao.
Với sự gắn bó như thế này thì thử hỏi chúng có thể làm nên đại sự gì đây? Nhưng mà cũng không thể trách được, địa vị của hoàng tộc phái bây giờ không cho phép chúng đòi hỏi thêm nữa.
Tổ chức thì tan rã, đồng bọn thì gần như mất sạch. Đúng lúc này thì Anosh Porticolo xuất hiện như một chiếc thuyền cứu sinh đưa chúng thoát khỏi bờ vực chết đuối. Zerceas và Ramon không thể kìm được nụ cười toe toét hiện lên trên gương mặt. Có vẻ như chúng đang tưởng tượng về một viễn cảnh tương lai vô cùng tươi sáng.
Fumu. Thôi thì cứ thỏa sức mà tận hưởng nốt giấc mơ xinh đẹp ngắn ngủi ấy đi. Cho đến khi nhận ra bản thân mình đã tự chuốc lấy thứ thuốc độc mạnh nhất trên đời thì không hối hận kịp nữa đâu.
Không có cuộc trò chuyện nào diễn ra sau đó nữa.
Một hồi trôi qua, tốc độ của chiếc xe ngựa chậm dần rồi dừng lại hẳn.
Cánh cửa mở ra và ta bước xuống. Chỗ này là giữa vùng đất hoang vu không bóng người qua lại.
“Cậu có nhận ra không, hả đồng chí Anosh?”
Zerceas nhìn chằm chằm xuống mảnh đất khô cằn dưới chân.
Ta vận ma nhãn lên và quan sát thử thì thấy dưới nền đất này có một cái hang nhân tạo đã được ẩn đi nhờ ma thuật.
Nó khá sâu và phức tạp, ma lực của quỷ nhân hiện hữu khắp mọi ngóc ngách.
“Fumu. Hoàng tộc phái có vẻ thích đào hố quá nhỉ?”
“Hahaha, quả đúng là như vậy.”
Zerceas vẽ một vòng ma pháp trận lên trên nền đất.
Ma Chấn<Diaz> khởi động và mặt đất bắt đầu tách ra.
Sâu bên trong kẽ hở là một đường hầm với kích thước có thể gọi là khổng lồ.
“Kinh ngạc lắm phải không, Anosh? Đây chính là căn cứ nơi những đồng minh của chính nghĩa ẩn mình đó, không cần lo lắng gì hết đâu.”
Ramon tự hào nói với bản mặt đắc ya, cứ như thể hắn đang khoe mẽ về món đồ chơi ưa thích của mình vậy.
“Hoh, thú vị đấy.”
Zerceas niệm phép Phi Hành<Fles> và bay vào trong đường hầm.
Ta cũng bám theo gã mà không hề do dự.
“Thứ các ngươi muốn cho ta xem chính là căn cứ này đây hả?”
“Đúng vậy, nhưng vẫn còn một thứ hay ho nữa cơ. Lý do bọn ta xây dựng căn cứ ở đây một phần là để tiện bề ẩn nấp, phần còn lại là để thực hiện một mục đích khác nữa.”
Zerceas xuống sâu dưới tận phần đáy của đường hầm.
Chẳng biết là đã bay được bao lâu nữa, nhưng cuối cùng cũng thấy tầng cuối rồi.
Mấy chục binh sĩ trang bị áo giáp và giắt kiếm bên hông đứng xoay quanh khu vực bọn ta vừa mới đáp xuống.
Ở tầng cuối này lại có thêm một cái hốc khổng lồ ở bên cạnh nữa, Zerceas nhanh chóng tiến bước vào bên trong đó.
Đi được một đoạn thì chiếc bóng đồ sộ màu xanh dần hiện lên và đập vào mắt ta.
Hai chiếc sừng dài và sắc nhọn, cặp mắt to một cách vô lý hướng thằng về phía này. Thân hình săn chắc được bao phủ bởi lớp vảy cứng cáp không kém gì kim loại, đính kèm đôi cánh ngoại cỡ khép lại gọn gàng dọc bờ lưng.
Toàn thân con quái vật bị vô số Ma Xích Trói Buộc<Guijel> khống chế, ngay lúc này nó vẫn đang hung hăng vùng vẫy để cố giật đứt đống xích kia. Đúng vậy, danh tính của nó chính là rồng.
2000 năm trước, giống loài này gần như đã đứng trên bờ vực của sự tuyệt chủng, vậy mà thật không ngờ rằng ma pháp của thời đại này lại có thể duy trì sự tồn tại cho chúng.
“Thế nào, đồng chí Anosh? Phát biểu cảm tưởng về lần đầu tiên nhìn thấy rồng đi.”
“Trông có vẻ chạy nhanh hơn ngựa đấy. Dùng chúng để làm xe di chuyển thì còn gì bằng.”
‘Kukuku’, Zerceas tròn mắt trong giây lát rồi tủm tỉm cười.
“Thật là một câu nói mang lại cảm giác đáng tin cậy. Đây chính là lý do lúc trước ta hỏi cậu có chuyên dùng ma pháp Ma Vật Hóa<Nedora> và Lệ Thuộc<Eje> không đấy. Hãy biến con rồng này thành ma vật để cường hóa và khiến nó phục tùng chúng ta đi.”
“Các ngươi không làm được à?”
Ta cố tình dò hỏi để xem chúng đã tìm hiểu bao nhiêu về rồng rồi.
“Rồng có khả năng kháng ma pháp cực kỳ cao. Hơn nữa, nó cũng là một trong những giống loài sinh vật sống mà Ma Vật Hóa kém tác dụng nhất. Bọn ta đã thử vài lần rồi, thế nhưng chưa lần nào thấy xuất hiện dấu hiệu nào của sự ma vật hoá trên thân hình ngoại cỡ đó cả.”
“Thế, các ngươi muốn bắt nó làm pet hay sao?”
“Pet? À thì, nói vậy cũng không sai. Rồng là giống loại sở hữu năng lực chiến đấu cực kỳ vượt trội, nó ăn thịt cả quỷ nhân lẫn con người. Một khi biến thành ma vật, sức mạnh của nó chắc chắn sẽ tăng vọt, đến mức mà tất cả chúng ta đều không thể kiểm soát nổi. Việc khống chế con rồng đã bị ma vật hóa bằng Lệ Thuộc gần như là nhiệm vụ bất khả thi. Tuy nhiên, chỉ cần lùa nó về Midhayes là đủ rồi.”
Vậy ra đó là mục tiêu của đám này.
“Thả rồng vào Midhayes và cho nó tấn công quân đội Quỷ vương?”
“Chính xác. Hiện giờ chúng ta mới chỉ bắt được một con rồng thôi, nhưng đợi đến khi săn được 10 con rồi thì quân đội đang đóng ở Midhayes chẳng là cái thá gì hết. Nhân sự hỗn loạn lúc kẻ địch đang bận phòng thủ trước lũ rồng, chúng ta sẽ thừa cơ bào mòn chiến lực của quân đội Quỷ vương, kéo gần chiến thắng lại cho hoàng tộc phái.”
“Vậy chẳng phải người dân sẽ phải hứng chịu thiệt hại đầu tiên hay sao?”
“Đúng, đó chính là điểm mấu chốt đấy. Do phải bảo vệ người dân nên quân đội của Quỷ vương sẽ không thể nào tập trung chống đỡ lại lũ rồng. Tất nhiên, bọn ta sẽ có phương án cho những quỷ nhân trong hoàng tộc phái di tản trước. Còn đám dân đen quy phục Bạo nghịch Quỷ vương thì… Chà, cũng không hẳn là chúng có lỗi, nhưng ngu thì chết thôi.”
“Fumu. Vậy đầu tiên ta phải biến con rồng này thành ma vật hả?”
“Đúng đúng, cậu có làm được không?”
Ánh mắt của Zerceas ngập tràn sự mong đợi.
Thay cho câu trả lời, ta bước lên phía trước và vẽ một vòng ma pháp bao phủ lấy toàn thân con rồng.
Ma pháp mà ta đang thi triển chính là Ma Vật Hóa.
Ánh lục của bộ da và lớp vảy dần dần chuyển sang màu đen.
“............Ồ………..Đây là………..Thật tuyệt vời………!”
Zerceas ngắm nhìn quá trình ma vật hóa của con rồng với khóe miệng kéo dài ra hết cỡ.
Gã hoàn toàn không quan tâm đến việc gì sẽ xảy ra bởi quyết định của mình.
“Ngu xuẩn.”
Nghe tiếng ta lẩm bẩm, Zerceas ngoảnh sang nhìn với đôi mắt tò mò.
“Ngu xuẩn……..? Có sự cố gì sao………?”
“Cái thứ nhất…”
Tiến trình của Ma Vật Hóa càng hoàn thiện, kích thước của con rồng càng trở nên đồ sộ hơn. Các khối cơ bắp của nó nổi lên cuồn cuộn, những hạt phân tử ma lực toả ra khiến cho đường hầm rung lắc dữ dội.
“ỒOoohhhhh……….! Rồng đã trở thành ma vật rồi……..Thế này thì bọn chúng chết chắc……!”
Zerceas ngắm nhìn con hắc long bằng tất cả sự bàng hoàng pha trộn cùng với niềm vui khôn xiết.
Bất ngờ thay, ngay vào khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng ‘Gyyyxxiiiiiiiii” chói tai đột nhiên vang vọng.
Ma Xích Trói Buộc khống chế phần miệng con rồng đã đứt ra thành từng mảnh vụn.
“GRÀOOOOOOOOOOOOOOOOOOOooooooo!!!”
Tiếng gầm nghe như muốn thủng cả màng nhĩ.
Những sợi Ma Xích Trói Buộc cứ thế lần lượt nối đuôi nhau mà đứt hết.
“Ca………!!? Các ngươi đang làm cái gì thế hả!? Mau nối xích lại mau!”
Zerceas hốt hoảng đưa ra mệnh lệnh cho đám binh sĩ.
“B, bọn tôi vẫn đang làm từ nãy đến giờ luôn ấy chứ, thế nhưng……….!”
“Không thể áp chế nó được nữa! Nguồn sức mạnh quá đỗi kinh khủng!"
“Hư cấu………Sao nó thể dễ dàng vùng đứt hàng chục Ma Xích Trói Buộc do những chuyên gia liên kết lại như thế được……..”
Zerceas ngây người nhìn lên con hắc long hung tợn.
“Ngươi đã quá coi thường năng lực tiềm ẩn của một con rồng rồi đấy, Zerceas. Một khi đã biến thành ma vật thì nhiêu đây Ma Xích Trói Buộc cũng không thể nào kiểm soát nổi nó đâu.”
“GRÀOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOooooooooooo!!!”
Con hắc long lại một lần nữa cất lên tiếng gầm kinh động không gian.
Chân của đám binh sĩ như mềm nhũn ra bởi thứ âm thanh hung bạo ấy.
“.............Kh, không được run sợ! Chặn nó lại ngay cho ta! Giết quách đi luôn cũng được!”
Đám binh sĩ rút ma kiếm ra và lao tới tấn công con hắc long.
Đống Ma Xích Trói Buộc còn lại rồi cũng đã bị giật đứt, cơ thể khổng lồ của con rồng đã được giải phóng hoàn toàn.
“Grừuuuuuuu!!”
Theo sau tiếng gầm rú là một đòn vụt từ bộ móng to lớn, tất cả binh sĩ bị hạ gục chỉ trong chớp mắt.
“Qu…….. Quái vật…….!”
Zerceas trừng mắt lườm con rồng với vẻ mặt tiếc nuối.
Chắc hẳn hắn đang nghĩ rằng nếu mình có được thứ sức mạnh này thì sẽ tuyệt vời biết bao nhiêu.
“..........Đành phải rút lui ở đây vậy………. Tất cả nghe――”
“Thêm một cái nữa.”
Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo<Geo Grays> bắn ra từ vòng ma pháp trận mà ta vừa vẽ.
Tiểu hắc dương như ngọn sao chổi chết chóc bay tới bao trùm lấy cơ thể con hắc long.
‘GRÒOOOOOOOOoooooooo!!’, tiếng thét rền rĩ của sinh vật khổng lồ ấy vang lên lần cuối cùng.
Con rồng bị thiêu thành tro bụi, đến cả một mảnh xương của nó cũng chẳng còn.
“Cái gì………!? Hạ con quái vật đó…………chỉ bằng một đòn duy nhất thôi sao!?”
“Rồng ma vật hóa đúng là mạnh thật, tuy nhiên cỡ 10 con thì không thể làm khó nổi quân đội Quỷ vương được đâu. Kết quả là sẽ chỉ có mỗi mình dân chúng của Midhayes phải hy sinh vô ích mà thôi.”
Zerceas cảm thấy mừng rỡ khi nghe xong phân tích của ta, khóe miệng của gã cong lên thấy rõ.
“.........Đ, đúng như lời cậu nói, ta đã tính toán sai rồi. Tuy nhiên, đây là một sai lầm vô cùng tích cực, đồng chí Anosh ạ. Bởi vì bên phía hoàng tộc phái đã sở hữu cho mình một đồng minh thậm chí còn mạnh hơn cả một con rồng bị ma vật hóa nữa.”
“Cái cuối cùng.”
Zerceas nghiêng đầu hiện rõ vẻ mặt không hiểu.
“Ngươi chưa hề nhận ra sai lầm chí mạng của mình.”
Đến tận bây giờ, Zerceas vẫn ngơ ngác không biết ta đang nói về chuyện gì.
“Đừng nôn nóng thế, hãy nhìn thật kỹ vào bản chất vực thẳm của ta đi.”
Nói rồi, ta đưa tay lên vẽ ra một vòng ma pháp trận.
Nhờ tác dụng của Trưởng Thành<Kurst>, cơ thể của ta nhanh chóng phát triển thành một thiếu niên 16 tuổi.
“...........Hả…………………….!!?”
Sự kinh hoàng ngay lập tức bao trùm lên đôi đồng tử của Zerceas.
Biểu cảm của gã như thể một thứ gì đó hết sức vô lý vừa mới xuất hiện ra trước mặt vậy.
“...........K…..kh………….không……….thể…………..nào………..”
Zerceas thậm chí còn không đủ bình tĩnh để phát ra âm chữ một cách bình thường.
Gương mặt gã lúc này chỉ còn lại hai màu duy nhất, sợ hãi và tuyệt vọng.
Gã không thể nhìn sang chỗ khác dù chỉ trong một khoảnh khắc nhỏ nhoi, bởi vì gã không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu như gã làm vậy.
“..............Ng……….ngài……….Quỷ…………..vương………….tại sao………..?”
Ta chậm rãi bước từng bước về phía trước, Zerceas bất giác lùi lại theo phản xạ và quỳ xuống.
“Nếu ngươi đã quên những lời ta nói trong ‘Buổi lễ chúc mừng sự tái thế của Quỷ vương’, vậy thì để ta nhắc lại cho mà nhớ.”
Zerceas cúi sát đầu xuống đất, gã không thể ngăn cơ thể của mình run lên vì sợ hãi.
Mồ hôi hột cứ thế chảy ròng ròng, việc nói một câu gì đó trong lúc này dường như quá xa xỉ.
“Zerceas, đất nước này không tha thứ cho những điều hiểm ác.”
—------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Vèo một phát tới đoạn xử phạt luôn rồi…..
Vậy là chúng ta đã đi qua 200 chương truyện, tính cả những chương mở đầu và lời bạt.
Cảm ơn mọi người đã luôn đón đọc và ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua.
Thực sự cảm ơn rất nhiều ạ.
Mục tiêu tiếp theo là 300 chương truyện, cố lên nào!
NIT note:
Sau một thời gian dài im hơi lặng tiếng thì t đã nổi lên rồi đây.
Cùng với một người vô cùng quan trọng với PJ này nữa nè.
Cố gắng tương tác kéo lại huy hoàng ngày trước thôi mọi người ei.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: ờ thì kế hoạch đi tong thế nào đc, ai chứ nốt kiểu gì cũng đợ xong xuôi r mới lộ diện :)) ) (Sinhsieusao: đào mộ sẵn luôn) (NIT: đợi mãi mới thấy Rồng xuất hiện, nhưng sao thảm quá vại) (NIT: bữa bác nào nói giải thuyết này đấy, cứ tưởng im pót si bồ chứ, rồng gì íu đúi vờ cờ lờ) (NIT: thôi, tới đây là thấy toang 1 sải dài r) (NIT: ơ, kịch hay mà kết sớm thế)