Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

VOL V: PHÁN QUYẾT TUYỂN CHỌN - Chương 194: Tiết học về ma pháp thất truyền

Trans: Sinhsieusao

Edit: Over_NIT ; Arima死神

~~~~~~~~

—- Một tuần sau —-

Tại cơ sở giáo luyện số 2, Học viện Quỷ vương.

Bước chân đều đặn trong khi ngâm nga những câu hát vu vơ, Hỏa âm tử vương Eldemade tiến vào lớp học với một tâm trạng vô cùng sảng khoái.

Shin đi theo ngay sau đó và đóng cánh cửa lại.

Sau khi xác nhận tất cả học sinh đã ổn định chỗ ngồi, Hỏa âm tử vương nở một nụ cười hài lòng.

“Rất tuyệt vời, hôm nay cũng không vắng một ai!”

Gã cầm cây gậy của mình bằng cả hai tay rồi chống nó xuống sàn.

“Để xem nào, hôm nay là ngày bắt đầu sự kiện giao lưu học viện với Học viện anh hùng mà các ngươi đã mong ngóng từ lâu. Vốn định tổ chức bài thi viễn chinh ngay lập tức, thế nhưng ta lại nghe nói rằng lớp này đã từng hoàn thành bài thi viễn chinh tới Gairadiyte rồi.”

Hỏa âm tử vương Eldemade vung nhẹ chiếc gậy trên tay, trỏ đầu gậy về phía các học viên.

“Mấu chốt chính là ở đây. Hôm nay các ngươi sẽ sử dụng Dịch Chuyển<Gatom> để tới Gairadiyte trong nháy mắt. Tất cả, đứng dậy hết cho ta.”

Cả lớp ngơ ngác nhấc hông khỏi chỗ ngồi.

Một học viên nữ giơ tay lên.

“........Sensei, cho em hỏi chút được không?”

“Nhiệt tình lắm, ở-lại-lớp. Cứ việc nói đi.”

“........Ở, ở lại lớp? Tên của em là Naya cơ mà. Sensei, thầy có nhớ tên em không vậy?”

“Tất nhiên rồi. Naya ở-lại-lớp. Hầu như ngày nào ngươi cũng ở lại thư viện để học tiếp, vậy nên Hỏa âm tử vương ta đây đã đích thân đặt cho ngươi cái biệt danh đó.”

Biểu cảm của Naya ở-lại-lớp trở nên cạn lời.

Rõ ràng là cô ấy không hề thích cái biệt danh này một chút nào cả.

“Nào nào, đừng làm vẻ mặt khó chịu như thế chứ. Nếu ngươi cảm thấy không vừa ý thì ta vẫn còn biệt danh thích-ôn-tập nữa đấy, sao hả?”

“.......Ở-lại-lớp là được rồi ạ…..”

Bỏ cuộc rồi.

“Vậy giờ nói xem, ngươi có điều gì muốn hỏi?”

“À, vâng. Em hỏi câu này có hơi kỳ một chút. Dịch Chuyển là ma pháp thất truyền, nhưng chẳng phải là nó rất tiện lợi hay sao? Lý do gì khiến nó bị lãng quên vậy ạ?”

“Kakaka, hỏi hay lắm, Naya ở-lại-lớp.”

Hỏa âm tử vương chống mạnh cây gậy của gã xuống mặt sàn.

“Để ta trả lời cho các ngươi biết. Ngay từ 2000 năm trước thì số lượng người có thể sử dụng Dịch Chuyển vốn đã rất ít rồi. Mặc dù không đòi hỏi quá nhiều lượng ma lực, song cấu tạo ma thuật thức của nó thì lại phức tạp vô cùng. Mà ngần ấy còn chưa đủ, lý do thứ yếu nhất chính là người sử dụng phải thay đổi thuật thức tùy theo môi trường ma lực khi kết nối hai khoảng không gian tách biệt.”

Ma nhãn của Eldemade bao trùm khắp không gian trong lớp học.

“Có lẽ ta nên nói là xây dựng thuật thức mới hoàn toàn ngay tại địa điểm mình đứng thì sẽ chính xác hơn là thay đổi nó. Bằng việc khám phá vực sâu bản chất của không gian, thuật giả có thể dựng nên một ma thuật thức phù hợp nhất. Ngoại trừ phần cốt lõi thiết yếu ra thì Dịch Chuyển không tồn tại bất cứ thuật thức nào cố định cả. Chính vì độ phức tạp đó nên ma pháp này đã bị liệt vào danh sách thất truyền như ngày nay.”

2000 năm trước, có rất nhiều ma pháp cần phải thay đổi thuật thức tùy vào môi trường sử dụng. Mà nếu sợ những thứ đó thì Dịch Chuyển vẫn còn dễ chán. Tuy nhiên, nó vẫn bị thất truyền, nguyên nhân là do số lượng thuật giả cứ giảm dần theo thời gian.

“Nói cách khác, chỉ cần nắm được ma thuật thức phù hợp với môi trường ma lực của Dịch Chuyển tại thời điểm này, ngay tại vị trí nơi đây, thì đến lũ nhóc các ngươi cũng có thể thi triển được.”

Eldemade bắt đầu vẽ ma thuật thức của Dịch Chuyển lên trên bảng đen.

Đây là thuật thức giúp người sử dụng tới thẳng Gairadiyte, giới hạn sử dụng tại thời điểm và không gian này.

“Nào, hãy thử đi. Đây chính là ma pháp thu hẹp khoảng cách trong tích tắc mà đích thân Quỷ vương đã sáng tạo ra đấy. 2000 năm trước, vào thời khắc Bạo nghịch Quỷ vương biến khái niệm không gian thành hư vô, cả thế giới đã phải hứng chịu một cú sốc kinh hoàng. Cơ hội trải nghiệm cảm giác kinh ngạc và hưng phấn lúc ấy hiện đang ở trước mặt các ngươi rồi đó.”

Eldemade nói như thể đã dâng cơm đến tận miệng, thế nhưng biểu cảm của đám học viên vẫn tràn đầy lo lắng.

Ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu thi triển ma pháp thất bại?

Hỏa âm tử vương chỉ cây gậy về phía Naya.

“Naya ở-lại-lớp, bắt đầu từ ngươi trước đi.”

“.....E, em……ấy ạ? Nh, nhưng mà…….Thầy cũng biết rồi đấy, kỹ thuật ma pháp của em là tệ nhất cả lớp. Em không chắc mình có thể thành công được đâu…..”

“Ngu ngốc, ở-lại-lớp, câu hỏi của ngươi thật ngu ngốc. Tệ nhất cả lớp? Thế thì đã làm sao? Đừng có lấy cái thước đo thiển cận ấy ra để so sánh nữa, hãy nhìn lên phía trên xem nào. Thử nghĩ đi. Nếu so sánh với Bạo nghịch Quỷ vương thì ma pháp của Hỏa âm tử vương ta đây chẳng khác gì trò con nít. Khi đứng trước Quỷ vương, tất cả chúng ta đều bị liệt vào danh sách kém cỏi hết thôi.”

Khuôn mặt của Naya trở nên ngờ nghệch.

“Cứ nhìn người khác mà tự ti về bản thân thì sẽ chẳng giải quyết được gì đâu. Thứ mà ngươi nên đối mặt chỉ có một, đó là ma pháp. Ngay lúc này đây, bản chất của vực thẳm mới chính là nơi mà ngươi phải đặt trọn tầm nhìn. Sự thay đổi ma thuật thức của Dịch Chuyển tuy khó, thế nhưng ngoài điểm đó ra thì mọi phần khác đều hết sức dễ dàng. Để mà so sánh với các ma pháp khác thì cùng lắm nó cũng chỉ ngang tầm Hỏa Viêm<Grega> mà thôi.”

Trên thực tế, Dịch Chuyển khó hơn Hỏa Viêm nhiều. Nhưng nếu cố gắng thì việc Naya có thể chạm tới ma pháp này là điều hoàn toàn khả thi. Mục đích gã nói vậy đương nhiên là để giúp cô tự tin hơn vào khả năng của mình.

“Ngươi đang nghi ngờ ma nhãn của Hỏa âm tử vương ta đây sao? Nào, hãy làm đi.”

Nghe Eldemade nói vậy, Naya ở-lại-lớp như thể đã hạ quyết tâm, nhắm mắt và bắt đầu vẽ ra ma thuật thức của Dịch Chuyển<Gatom>.

Thời điểm ma lực vừa hoàn tất chuyển dời, thân ảnh của cô đột nhiên biến mất, như thể vừa mới vượt qua khái niệm khoảng cách vậy.

“Kakaka, thấy chưa? Thành công rồi đó.”

Những tiếng thán phục ồ lên vang vọng khắp cả lớp.

“Naya làm được thì chắc tụi mình cũng ổn thôi nhỉ?”

“Đúng đúng, thử luôn cho nóng nào.”

“ y chà, hồi hộp thế không biết~”

Các học viên lần lượt thi triển ma pháp Dịch Chuyển.

“..........Thề chứ tôi cứ có cảm giác rằng ai đó xui xẻo sẽ bay đến một nơi lạ hoắc luôn ấy, lớp đông thế này cơ mà……..”

Dứt lời, Sasha cũng niệm phép Dịch Chuyển và rời đi.

Nhóm của Rei cũng không chần chừ gì mà nối tiếp ngay sau đó.

“Dẫu có chuyện đó xảy ra thì Hỏa âm tử vương cũng sẽ lãnh trách nhiệm và mang chúng về thôi.”

Ta kích hoạt phép Dịch Chuyển, tầm nhìn xung quanh biến thành một màu trắng xóa bạt ngàn.

Khoảnh khắc tiếp theo, khung cảnh của đại giảng đường tại Học viện anh hùng Arclanisk lọt vào trong tầm mắt.

Các học viên của Học viện Quỷ vương từng người một dịch chuyển tới và nhanh chóng di chuyển đến vị trí bên trái so với bảng đen.

Ở phía bên phải thì học viên của Học viện anh hùng đã ổn định chỗ ngồi từ trước đó. Tất cả đều khoác trên mình những bộ đồng phục đỏ tươi rực rỡ. Đúng vậy, chúng chính là những thành viên cũ của lớp chọn [Jerga Kanon].

Đồng loạt thay, cả lũ đang há hốc mồm vì kinh ngạc trước cảnh tượng mấy chục học viên quỷ nhân thi nhau dịch chuyển tới như đi hội.

“........Cái vẹo gì đang xảy ra ở đây thế……..Chúng nó bỗng dưng xuất hiện bằng ma pháp thất truyền, đùa kiểu này thì ai mà cười cho nổi hả……..”

Kẻ vừa thốt lên những lời kêu than chính là Laos Jilfor, một anh hùng sử dụng hỏa ma pháp đã bị Sasha đánh bại trong kỳ thi đối kháng học viện trước đây.

Bản thân từng tự nhận mình là chuyển sinh giả của Kanon, thế nhưng bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, chữ Kanon trong tên của gã cũng đã không còn nữa.

“.......Chúng là đám quỷ nhân lần trước tới đây để giao lưu học viện phải không nhỉ….?”

Heine Iorg.

Tại kỳ thi đối kháng, tên này bị Rei cướp mất thánh kiếm và phải gánh chịu thương tích hết sức nặng nề. Tuy nhiên, nhờ vào lòng tốt bên phía Dilhayd, việc chữa trị cho hắn đã thuận lợi thành công mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

“Ừm, không biết từ bao giờ mà họ đã học được ma pháp đáng gờm đến vậy. Rõ ràng lúc trước trình độ của họ còn chẳng sánh nổi so với gót chân của chúng ta, thế cơ mà….”

Ledriano Azeschen đưa ngón tay trỏ nâng gọng kính của mình lên.

“.........Vậy ra đây là sức mạnh của Quỷ vương sao……?”

“Nhưng mà hình như hắn không có ở đây thì phải.”

Heine quan sát và đưa ra nhận định.

“..........Tất nhiên rồi. Hắn đi học làm quái gì nữa đâu…….”

Đang nói thì Laos bất chợt nhìn thấy khuôn mặt của Kanon, người gã lập tức đông cứng lại.

“.........Anh hùng Kanon…………Ngươi tới đây làm gì………?”

Laos hoảng hốt hỏi.

Heine và Ledriano thì im lặng khoá ánh nhìn về phía bục giảng, như thể muốn tránh mặt Rei.

Trong quá khứ, chúng đều là những kẻ tin rằng bản thân mình là chuyển sinh giả của Kanon. Vậy nên việc có vài định kiến đối với Rei là điều không thể tránh khỏi. Những học viên khác của Học viện anh hùng cũng bắt đầu liếc nhìn Rei rồi thì thầm bàn tán xôn xao.

“Nào nào, trật tự đi. Tiết học bắt đầu rồi đấy.”

Người vừa vỗ tay ra hiệu vừa bước lên bục giảng không ai khác chính là Emilia.

Tuy nhiên, đám học viên của Học viện anh hùng hoàn toàn phớt lờ lời nói của cô, chúng vẫn tiếp tục chuyện trò vô cùng thoải mái.

“Các em có nghe cô nói gì không, trật tự ngay!”

Mới chỉ vài ngày trôi qua kể từ khi Emilia bắt đầu nhận chức ở đây.

Xem ra phải cần thêm một thời gian nữa thì lớp học này mới có thể làm quen với cô ấy được.

“Kakaka, học sinh ở đây có vẻ năng động quá nhỉ.”

Eldemade nhìn đám học viện loài người với ánh mắt khinh thường trong khi chậm rãi tiến bước về phía bục giảng.

Emilia cúi chào Hỏa âm tử vương, điệu bộ có đôi phần bối rối.

Ở dưới lớp, học viên của Học viện anh hùng vẫn xôn xao ồn ào như cái chợ.

Gương mặt của Eldemade lộ rõ vẻ khinh bỉ nhưng vẫn giữ im lặng quan sát tình hình một lúc rồi chỉ cây gậy về phía ta.

“Anosh Porticolo, hãy lên đây.”

Ta đứng dậy và bước tới chỗ những bậc thang.

“............Gì vậy? Một đứa trẻ……….?”

“Nhìn thế nào cũng ra một thằng nhóc tầm 6, 7 tuổi đúng không……..?”

“........Đó cũng là học viên của Học viện Quỷ vương à………?”

Cả lớp tràn ngập những lời hoài nghi văng vẳng.

“Nghe đây, lũ con người kia. Ta biết rõ là các ngươi chẳng có hứng thú gì với chuyến giao lưu học viện này rồi. Thế này đi, mỗi trường hãy chọn ra một đại diện và tổ chức so tài với nhau. Nếu Học viện anh hùng thắng, coi như buổi giao lưu này không có ý nghĩa gì hết. Trong thời gian giao lưu đã định, các ngươi có thể tùy ý nghỉ học thoải mái.”

“Eh……….Chuyện này..…việc cho phép học sinh nghỉ học như vậy không ổn cho lắm…..”

“Cô lo lắng cái gì? Sao chúng ta có thể thua lũ con người được cơ chứ?”

Eldemade bác bỏ hoàn toàn những lời khuyên ngăn của Emilia.

“Như các ngươi đang thấy ở đây, đại diện bên phía Học viện Quỷ vương là Anosh Porticolo. Chỉ cần thắng được nó là các ngươi sẽ được nghỉ học một thời gian. Còn nếu thua thì phải ngoan ngoãn học cho đàng hoàng vào đấy. Chắc những anh hùng tương lai ngồi đây sẽ không quắp đuôi bỏ chạy trước một đứa trẻ đâu nhỉ?”

Học viên của Học viện anh hùng tỏ ra khá khó chịu trước lời khiêu khích của Eldemade.

“Nói thì nói vậy…”

Giọng nói lấc cấc của Heine vang lên.

“Chứ ai chẳng biết đám quỷ nhân các người khôn lỏi bỏ xừ ra. Định đưa trẻ con lên xong chọn một thể thức thi đấu có lợi hơn cho bên đó chứ gì? Ai mà thèm tham gia cái trò đó cơ chứ?”

“Có nghĩa là, chỉ cần đấu một trận mà bên phía các ngươi có lợi hơn thì sẽ chấp nhận đúng không, hả con người? Nào, bước lên đây. Ta cho các ngươi quyền lựa chọn thể thức so tài đấy.”

Heine thoáng chốc đứng hình, cũng phải thôi, nhận lấy quyền quyết định mang theo hàng tấn lợi thế cho bản thân như vậy mà.

Và tất nhiên, ngay sau khi nhìn nhận lại tình hình, gã lập tức nhếch mép cười nham hiểm.

“Thế cơ à, vậy thì được.”

Heine miễn cưỡng đứng dậy rồi bước lên trên phần bục giảng rộng lớn.

“Có thật là nếu thắng thằng nhóc này thì bọn tôi sẽ được tuỳ ý nghỉ học không?”

“Tất nhiên rồi.”

“Hứa đấy nhé.”

Heine quay sang nhìn ta, với vẻ mặt mang theo một điệu cười hết sức ghê tởm.

“Về phần nội dung của trận đấu……”

Gã vừa cười vừa nói, như thể đang toan tính một mưu đồ nham hiểm nào đó bên trong.

“Đổ xúc xắc. Ai ra được mặt có chữ số lớn hơn thì người đó thắng, thế nào? Sau cùng thì mấy khoản như chiến đấu hay ma pháp thì quỷ tộc mạnh hơn rõ ràng rồi.”

“Được thôi.”

Heine đưa cho ta một con xúc xắc làm từ gỗ.

“Fumu.”

Ta có thể dễ dàng nhận ra rằng trọng tâm của nó bị lệch.

Đây chắc hẳn là con xúc xắc chuyên dùng để lừa đảo rồi. Nó được thiết kế để gần như chỉ đổ ra số 1 mà thôi.

“Thế tôi đi trước đây.”

Heine gieo con xúc xắc của hắn xuống.

Kết quả là mặt số 5.

“Hay chưa này. Bên đó muốn thắng thì chỉ còn nước đổ ra số 6 thôi đấy.”

Ta dùng ma nhãn để xem thử bản chất của con xúc xắc kia. Ngoài cái thiết kế để gian lận kể trên, nó còn được tích hợp thêm khả năng can thiệp kết quả xuất hiện bằng tiểu xảo.

Làm con xúc xắc đổ ra 6 luôn thì mọi chuyện lại dễ dàng quá, khả năng cao là sẽ bị đối phương nghi ngờ gian lận.

Nhưng mà đằng nào cũng chơi bẩn rồi, sao không lấy luôn kết quả cao nhất đi chứ.

“Ta muốn hỏi một câu, đổ kiểu gì cũng được hay sao?”

“Hử? À, tất nhiên, cứ việc ném nó tùy thích. Trò xúc xắc này tất cả đều dựa vào vận may mà.”

Heine cười thầm khi cố tình nhấn mạnh cụm từ ‘tất cả đều dựa vào vận may’.

“Fumu, ta hiểu rồi. Nhưng mà ném xuống cái sàn mềm oặt này thì có hơi sai sai đấy, mặc dù đây chỉ là một con xúc xắc bằng gỗ...”

“Nhóc đang lảm nhảm cái——”

‘Rầmmmm’, chiếc bục giảng bằng đá phát ra một thứ âm thanh dữ dội.

Nó là kết quả của cú va chạm khi ta đổ con xúc xắc xuống thẳng phía dưới chân.

Đúng như dự định, con xúc xắc đã ghim chặt vào phần nền bằng đá.

“Cái quái………Hảaaaaaaaaaa……..!?”

Tất nhiên là xúc xắc gỗ có độ cứng kém hơn rất nhiều, tuy nhiên bằng việc xác định chính xác điểm khớp mềm của đá, ta đã xuyên thủng mặt sàn một cách dễ dàng.

“Fumu. Bên này đổ ra số 6 rồi.”

Mặt trên của con xúc xắc ghim chặt vào mặt sàn là 6 nấc.

Sử dụng tất cả các yếu tố sẵn có để tối đa hóa kết quả khi gieo xúc xắc, đó là những kỹ năng vô cùng căn bản trong thời đại 2000 năm trước cơ mà.

Khi đấu một trận đổ xúc xắc, việc chọn mặt sàn làm từ chất liệu khó xuyên thủng là thường thức đối với tất cả mọi người. Cơ mà ngoài yếu tố đó ra vẫn còn rất nhiều kỹ thuật để đổ ra mặt xúc xắc mà người chơi mong muốn.

Nếu như Heine nói rằng trò xúc xắc tất cả đều dựa vào may mắn, vậy thì xem ra kỹ thuật chơi xúc xắc trong thời đại này đã bị thoái hóa đi hết rồi.

2000 năm trước, chỉ có duy nhất một thể thức thi đấu xúc xắc, đó là xem ai có thể đổ ra một mặt giống nhau nhiều lần liên tiếp nhất.

Bình thường người chơi toàn phải gieo cả ngàn con xúc xắc cùng lúc, chứ không chỉ có mỗi một con như ở đây. Bởi vì chỉ có như vậy thì khả năng đổ hụt mất một hai con xúc xắc không theo ý muốn mới tăng lên thôi.

Dĩ nhiên, ta chưa từng đổ hụt bất cứ lần nào cả.

“............Kh, khoan đã. Làm gì có kiểu gieo xúc xắc nào như thế! Phạm luật rồi! Mau đổ lại đi!”

“Chẳng phải chính miệng ngươi nói cứ việc ném tùy thích hay sao?”

“.........Chuyện đó………”

Heine câm nín, gã không biết phải phản bác lại ta như thế nào.

“Mà, có ném bao nhiêu lần thì kết quả cũng chẳng thay đổi đâu.”

Ta nhặt con xúc xắc của mình lên và ném lại lần nữa.

Con xúc xắc lăn lông lốc trên mặt sàn, nó dừng lại và hiển thị mặt sáu nấc.

“.................Hả……..!? Sao, sao lại như thế……!? Nó chỉ có thể gieo ra số 1 th——”

Heine vội nuốt lại lời, ngăn không cho những từ cuối cùng buột ra khỏi miệng.

“Nếu chỉ dựa dẫm vào mỗi đạo cụ thì vẫn còn non và xanh lắm. Về nhà mà học thêm kỹ thuật ném xúc xắc đi. Cho dù trọng tâm bị lệch thì cũng chưa chắc chỉ ném ra số 1 thôi đâu. Nhìn thấu bản chất của con xúc xắc, cảm nhận rõ môi trường mặt nền và đọc hướng rung chuyển của không khí. Một khi đã đạt đủ ba điều kiện trên thì ngươi có thể tùy chỉnh lực ném để đổ ra mặt xúc xắc mong muốn.”

Ta nhặt con xúc xắc dưới chân lên và gieo nó xuống lần nữa.

Lại là 6 nấc.

Cứ thế làm mẫu liên tục vài lần. Và tất nhiên kết quả vẫn chỉ có một.

Heine chỉ biết câm nín chứng kiến cảnh tượng phi lý ấy, biểu cảm lộ rõ vẻ bàng hoàng không thể tin nổi.

“Dù có là con xúc xắc nào đi chăng nữa, nó sẽ không bao giờ thay đổi được thực tại rằng ta đây sẽ luôn đổ ra mặt mà mình mong muốn.”

—---------------------------------------

Tác note:

Vậy ra đây là kỹ thuật ném xúc xắc từ 2000 năm trước sao?

NIT note:

Thực tế thì chỉ có vòng quay của mấy chú kẹo kéo mới lợi dụng tốt quả trọng tâm lệch này thôi, chứ xúc xắc phải chịu nhiều yếu tố lắm, k dễ để mà “chỉ ra số 1 đâu”

Chương này chắc up tết nhỉ, mọi người năm mới vui vẻ nha. Dù năm qua có hơi bết bát nhưng mọi người còn đọc được mấy dòng này là vui rồi. còn thở là còn gỡ, cố lên ae ei.

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, cmt nhiệt tình cho t rep nè, mấy nay lười quá.

T4R

(NIT: ủa r người xấu nhưng làm thầy là phải tốt à…) (Sinhsieusao: Quả giải thích này hơi ảo ma) (NIT: biết a mạnh r, khoe mãi…)