Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT ; Arima死神
~~~~~~~~
Không chút mảy may do dự, ta chậm rãi tiến từng bước về phía Ahide và Arcana.
“........Cậu nói, đám thần linh nhãi nhép…..ư?”
Âm điệu tức giận thấm đẫm trong từng câu chữ của Ahide.
“Thế thì đã sao nào?”
“Cho dù là bất cứ nơi đâu, bất cứ quốc gia nào trên thế giới, mọi sinh vật sống đều tôn thờ thần linh. Sợ hãi, tôn kính và cầu nguyện. Chỉ khi nào thể hiện đức tin và lòng thành của mình, thần linh mới ban cho chúng ta sự cứu rỗi.”
Arcana đứng lên che trước mặt gã, như thể ngăn cản không cho ta tiếp tục tiến tới.
Ta cũng chiều theo mà dừng bước, hướng ánh mắt lại phía Ahide và nói.
“Long Thần Quốc Giordal của ngươi có vẻ như là một quốc gia tôn giáo nhỉ. Cả Dilhayd lẫn Azeshion trước giờ đều không có nhiều thành phần sùng bái thần linh mù quáng như thế đâu. Ngươi tin vào thần linh thì đó là việc của ngươi. Đừng có tự tiện áp đặt đức tin của mình lên người dân của vương quốc khác.”
“Sai rồi. Azeshion có tôn sùng thần linh. Người dân ở đây tin tưởng vào Anh hùng, kẻ duy nhất có thể rút được Linh thần nhân kiếm Evansmana. Hay nói cách khác, họ đã và đang thờ phụng thần linh như những tín đồ ngoan đạo.”
“Đúng là ngớ ngẩn.”
Ta dội thẳng một gáo nước lạnh vào mặt Ahide.
“Bỏ cái tư tưởng não tàn ấy qua một bên ngay đi. Cô nhóc này là vị thần của đất nước các ngươi đúng không? Căn nguyên của Evansmana và cô ta hoàn toàn khác nhau đấy. Nãy giờ ngươi cứ lảm nhảm thần linh này nọ, nhưng sau cùng thì tồn tại mà con người tin tưởng vẫn là kẻ khác thôi.”
Ahide đáp lại ngay tức khắc.
“Thần linh là khái niệm ám chỉ sự cứu rỗi sẽ tới vào lúc mà con người lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhất. Tất cả vị thần trên thế giới này đều là những cánh tay cứu rỗi của <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques. Evansmana hay thần Arcana của tôi tất nhiên cũng không phải ngoại lệ. Việc cho rằng đức tin của mình là hướng về kẻ khác, đó chẳng qua là do sự nông cạn của nhân loại mà thôi.”
“Kuhahaha, hiểu rồi. Đây cũng là thần, kia cũng là thần. Sau cùng thì ngươi muốn nói tất cả đều là những cánh tay cứu rỗi của <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques chứ gì.”
Ahide gửi ngay một cái lườm sắc lạnh trước bộ dạng cười đùa của ta.
“Thế? Rồi sao nữa?”
“Kẻ được mệnh danh là không phù hợp tại kỳ phán quyết tuyển chọn lần này. Xem ra cậu còn ngạo mạn hơn cả những gì tôi tưởng tượng nữa thì phải. Chuẩn bị tinh thần đi, <Đấng toàn năng huy hoàng> Eques sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho kẻ dị đồ không tin vào thần linh như cậu.”
Nói rồi, Ahide chỉ ngón tay sang phía Arcana và truyền ma lực đi.
“Giờ tôi đã hiểu được lý do tại sao cậu lại được mời tới phán quyết tuyển chọn rồi. Đó chính là để tiếp nhận án phạt của thần linh.”
Toàn thân của Arcana phát ra luồng băng khí lạnh lẽo.
Lượng tuyết nguyệt hoa trên trời bỗng chốc trở nên dày đặc. Chỉ trong nháy mắt, quang cảnh khu đổ nát đã chuyển hoàn toàn sang màu tuyết phủ âm u.
“Fumu. Đúng là một kẻ tầm thường. Thần linh hay Eques gì đó, ngươi muốn tin vào chúng thì đó là việc của ngươi. Nhưng mà sao cơ, những kẻ không tin thì không được tha thứ ư?”
Ta di chuyển bước chân của mình, tiếp tục tiến về phía Arcana.
“Ngươi nghĩ mình là ai vậy, tên đầy tớ hạ đẳng này?”
“Câu đó phải hỏi cậu mới phải? Đứng trước Arcana-sama, cậu nghĩ mình vĩ đại lắm sao? Phép màu của thần linh không tầm thường tới nỗi có thể đỡ được hai lần đâu.”
Cùng với câu nói của Ahide, Arcana vỗ hai bàn tay của cô lại với nhau.
Tức thì, những bông tuyết nguyệt hoa hóa thành hai cánh tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Chúng mô phỏng lại hành động của Arcana, đôi bàn tay ngoại cỡ đập vào nhau mang theo thứ áp lực mạnh khủng khiếp. Chấn động của cú va chạm đã làm cho một lượng lớn những bông tuyết hoa bay đi tứ tán khắp không gian.
“Xin người hãy giang tay cứu rỗi lấy chú cừu non đáng thương đầy tội lỗi này.”
Ahide nhẹ nhàng nâng niu chiếc nhẫn bên tay phải của gã, khuôn miệng không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện.
“Fumu. Để mà tiêu diệt cô nhóc thần tuyển chọn kia thì quả thực là có hơi mệt một chút.”
Bất ngờ trước giọng nói của ta, Ahide hoảng hốt vội quay đầu nhìn lại.
Cũng vào ngay khoảnh khắc ấy, trái tim của Ahide đã bị ta xuyên thủng.
“................Khặc, hự…….!!”
“Nhưng mà thế này thì lại chẳng còn chút thú vị nào nữa cả, điểm yếu của các ngươi nó cứ rõ như ban ngày vậy.”
Bàn tay bọc Căn Nguyên Sát Tử<Vebuzd> của ta dễ dàng bóp nát căn nguyên của Ahide.
“Một khi kẻ triệu hồi bị tiêu diệt thì thần hay thánh rồi cũng vô dụng mà thôi.”
Ta rút cánh tay phải nhuốm đầy máu tươi của mình ra, Ahide liền khụy xuống như cái xác không hồn.
Tuy nhiên, diễn biến hoàn toàn khác so với những gì ta nghĩ. Mặc cho thuật giả sử dụng phép triệu hồi đã chết, Arcana vẫn thản nhiên đứng đó như không có chuyện gì xảy ra.
Cô chậm rãi ngửa lòng bàn tay lên phía bầu trời.
Thật bất ngờ làm sao, ở giữa khoảng không trống vắng đó, ánh trăng huyền ảo đã tạo ra một chùm sáng dạng người.
Ahide, kẻ vừa mới bị ta bóp nát căn nguyên giờ lại xuất hiện tại nơi đây.
“Fumu. Kỳ tích của <Mặt trăng sáng tạo> Artiel Tonoa đúng không. Sức mạnh của vầng trăng ấy cho phép căn nguyên của ngươi không bao giờ bị phá hủy hoàn toàn, hay nói cách khác chính là khả năng tái sinh vô hạn nhỉ.”
Ánh nhìn của Ahide hướng về phía ta sắc lạnh hơn bao giờ hết.
“Tốc độ có thể dễ dàng né được tuyết nguyệt hoa. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là phép triệu hồi nhập thể. Miệng thì nói không tin vào thần linh, ấy vậy mà vẫn sử dụng sức mạnh của thần trú ngụ trong người mình. Đúng là tận cùng của sự kiêu ngạo.”
Nhập thể ư? Ôi trời, khó vậy cũng nghĩ ra được nữa.
“Ta còn phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Chỉ đơn giản là tốc độ của ta nhanh hơn đám thần linh mà ngươi tôn thờ thôi, tại sao lại không chịu hiểu chứ?”
“Lời ngụy biện mới khó nghe làm sao. Nếu khai triển thành công ma pháp triệu hồi nhập thể một vị thần mạnh mẽ, tuyển chọn giả sẽ có được sức mạnh của vị thần ấy. Điều này sẽ đem lại lợi thế vô cùng to lớn trong cuộc cạnh tranh phán quyết tuyển chọn. Tuy nhiên, cơ thể phàm trần của cậu sẽ không thể nào giữ nó được quá lâu.”
Ahide khẳng định một cách chắc nịch, gã đang thể hiện rằng mình có thể đọc thấu toàn bộ tâm can của ta.
“Thôi chết rồi, không ngờ năng lực tái sinh của <Mặt trăng sáng tạo> lại mạnh đến thế này. Phải nhanh chóng hạ gục tên kia thôi, nếu không thì sức mạnh của thần sẽ quay ngược lại hủy diệt chính mình mất…….Cậu đang nghĩ vậy có đúng không?”
Sai bét tè lè nhè.
Ta nghe thôi mà còn cảm thấy xấu hổ thay cho gã nữa.
“Ngươi thực sự có tài năng diễn hài đấy.”
Một tiểu hắc dương phóng ra từ vòng ma pháp trận mà ta vừa mới vẽ.
“Xin hãy ban cho con sự bảo hộ của thần linh.”
Thể theo lời nguyện cầu của Ahide, một bức tường bằng tuyết hiện lên chặn đứng đòn Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo<Geo Grays> của ta.
Hay chính xác hơn thì đó là tấm khiên chắn mà Arcana đã dựng lên che trước mặt gã.
“Sự bảo hộ của thần linh là lớp phòng thủ tuyệt đối, bất cứ ma pháp nào cũng vô dụng cả thôi. Cậu không thể………….Cái……..!?”
Bức tường bằng tuyết của Arcana dần tan thành khói trắng.
Khởi nguyên ma pháp, Ma Hắc Lôi Đế<Girasd>. Bị những tia sét đen nhánh này chụm lại công phá vào một điểm thì tường có kiên cố đến mấy cũng phải thủng mà thôi.
“Đừng có ngó ngang ngó dọc như thế chứ.”
Ta lại vòng ra sau lưng của Ahide một lần nữa, khoảnh khắc chuẩn bị đâm cánh tay đen tuyền xuyên qua bụng hắn thì…………
Arcana đã kịp thời giữ cánh tay ta lại.
“Hoh. Đúng là thần tộc có khác, cũng khỏe đấy. Nhưng bảo vệ cho đống hành lý của mình thì chỉ tổ tăng thêm gánh nặng mà thôi.”
Ta phát động Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo ở cự ly gần. Lần này, mục tiêu của nó là nhắm tới Arcana. Không nằm ngoài dự đoán, cô đã kịp dựng phản ma pháp và đẩy văng nó đi ngay lập tức.
Tuy nhiên, điều này đã tạo ra một kẽ hở chết người. Ta nhuốm đen bàn tay trái của mình trong Căn Nguyên Sát Tử và đâm thẳng vào phần ngực trái của Arcana.
Cô nhanh chóng sử dụng bộ pháp uyển chuyển như bay trong gió của mình để tránh đi đòn trực diện.
Mặc cho thao tác một cách cực kỳ hoàn hảo, song máu tươi vẫn rỉ ra từ ngực của cô.
“Ahide, mau chạy đi.”
Bất ngờ nghe Arcana nói vậy, gã liền do dự trong chốc lát.
“Cậu bây giờ vẫn chưa thể thắng nổi kẻ không phù hợp đâu. Chỗ này cứ để tôi lo.”
“Không, tôi sẽ dùng cái đó.”
“Nguồn sức mạnh không hài hòa của thần sẽ tiêu diệt cả cậu luôn đấy. Chẳng lẽ đức tin của cậu chỉ được tới đây thôi sao?”
Ahide im lặng một hồi rồi đáp lại.
“Thể theo ý nguyện của người, hỡi thần tuyển chọn Arcana của tôi.”
Nói rồi, Ahide liền niệm phép Dịch Chuyển<Gatom> và rời đi.
Muốn ngăn hắn lại thì dễ thôi, nhưng chắc chắn một Arcana đang lườm chằm chằm vào ta thế kia sẽ không để yên cho đâu.
Cơ mà, dù sao thì tên đó cũng chỉ là hạng tép riu tầm thường.
Dọn dẹp xong cô nhóc thần tộc này thì coi như phế phẩm hoàn toàn luôn.
“Giờ sao? Đừng bảo là ngươi định một mình đánh bại ta đấy nhé?”
“Không biết nữa. Cậu rất mạnh. Xuyên suốt lịch sử các kỳ phán quyết tuyển chọn trong quá khứ, chưa từng có bất cứ tuyển chọn giả nào mạnh như cậu cả.”
“Nãy giờ các ngươi cứ liên miệng nhắc hoài về nó, thế rốt cuộc cái phán quyết tuyển chọn ấy là gì mới được?”
Nghe vậy, Arcana liền vận ma nhãn lên như muốn nhìn thẳng vào tận trong tâm can của ta.
“Cậu biết rằng bản thân mình là kẻ không phù hợp mà.”
“Đấy là do có tên Thiên phụ thần ất ơ nào đó gọi ta như vậy thôi.”
Arcana thoáng suy ngẫm một chút.
Có vẻ như nhận thức về định nghĩa kẻ không phù hợp của ta và cô nhóc này không giống nhau thì phải.
Tức là cô ta vẫn chưa biết chuyện Thiên phụ thần đã bị ta đánh bại hay sao?
Hừm, đúng là chẳng thay đổi gì cả. Ngoài những thứ liên quan tới trật tự của mình, đám thần tộc sẽ không bao giờ để tâm tới bất cứ chuyện gì khác.
“Cậu đã từng đến Everast Anzetta bao giờ chưa?”
Arcana tiếp tục hỏi.
“Ta thậm chí còn không biết nơi đó ở đâu nữa.”
“Tên của học phủ thần thoại nằm giữa vương đô thần linh Gaela Hesta. Hiện đang ngự tại thế giới trong lòng đất, vùng thánh địa được duy trì bởi hiệp ước phi chiến tranh giữa 3 quốc gia xung đột.”
Toàn những cái tên lạ hoắc mới nghe lần đầu.
“Kẻ không phù hợp Arnos Voldigod. Nếu cậu thực sự không biết gì thì tôi có trách nhiệm phải giải thích cho cậu.”
Fumu, cũng có khả năng là cô ta đang âm mưu gì đó.
“Nếu cậu không tin thì cứ việc vừa đánh vừa nghe cũng được. Dù bất cứ giá nào thì tôi vẫn sẽ giải thích, mặc cho cậu có buồn nghe hay không.”
Thôi kệ đi.
Dẫu sao thì ta cũng cảm thấy hơi khó chịu khi đánh nhau mà không biết lý do là gì.
Ta ngừng thi triển Căn Nguyên Sát Tử trên hai tay rồi quay lưng bước đi, thể hiện rõ sự không còn thù địch của mình.
Sau khi giữ khoảng cách với Arcana một đoạn, ta đối mặt lại với cô và hỏi.
“Giờ thì kể cho ta nghe nào, phán quyết tuyển chọn rốt cuộc là gì?”
“Đó là con đường để người trần trở thành thần linh.”
Arcana lặng lẽ nói.
“Một sinh vật sống trên thế giới sẽ được chọn làm người đại diện thay thế cho thần linh. Thần tuyển chọn là vị thần đảm nhiệm việc lựa chọn người đại diện cho vị trí đó. Phán quyết tuyển chọn là hình thức đưa ra những phán quyết thử thách cho các ứng cử viên, từ đó tìm ra kẻ phù hợp nhất trong số ‘bát thần tuyển chọn giả’ để trở thành người đại diện cho thần.”
Tuyển chọn người đại diện cho thần à.
Bát thần tuyển chọn giả, tức là có tổng cộng tất cả 8 người nhỉ.
“Người trở thành đại diện chính thức sẽ nhận được sức mạnh xứng đáng trên tư cách một vị thần.”
“Phán quyết mà cô nói xem ra cũng không yên bình cho lắm thì phải.”
Arcana khẽ gật đầu.
“Một khi tuyển chọn giả có được sự đồng thuận phán quyết từ tất cả các thần tuyển chọn, thì theo lẽ tất nhiên sẽ trở thành người đại diện chính thức. Tuy nhiên, điều đó gần như là không thể xảy ra. Hầu hết thần tuyển chọn đều kết nối với tuyển chọn giả của mình thông qua minh ước. Ngoài ứng cử viên mà bản thân đề cử ra, chẳng có ai lại đi đánh giá phù hợp cho tuyển chọn giả của vị thần khác cả.”
“Hiểu rồi. Có nghĩa là chỉ cần xóa sổ hết những tuyển chọn giả khác, hoặc tiêu diệt đám thần tuyển chọn của chúng, vậy thì nghiễm nhiên kẻ còn sót lại cuối cùng sẽ trở thành người đại diện chính thức cho thần đúng không?”
“Đó cũng là một hình thức. Phán quyết cuối cùng được thành lập từ muôn vàn hình thức khác nhau. Thánh chiến không phải là hình thức phán quyết duy nhất.”
Nói thì nói thế, nhưng dù sao đi nữa đây cũng là cuộc cạnh tranh chiếc ghế của thần linh.
Khó mà nghĩ rằng có thể dùng lời nói để thuyết phục lẫn nhau được.
“Tại sao ta lại trở thành tuyển chọn giả?”
“Thần tuyển chọn là những vị thần đề cử tuyển chọn giả. Có ai đó trong số 8 vị thần tuyển chọn đã lựa chọn cậu. Đáng lý ra thì người thông báo nội dung về kỳ phán quyết tuyển chọn cho cậu phải là vị thần đó mới đúng.”
Tên thần nào đó đã lựa chọn ta ư?
Việc hắn không đến gặp ta và thông báo, chứng tỏ là có uẩn khúc gì ở đây rồi.
“Thì ra là vậy. Thế bình thường kẻ được chọn sẽ lập minh ước với vị thần đã chọn mình để có thể triệu hồi chúng à?”
“Có người lập, cũng có người không.”
Hửm, có trường hợp không lập minh ước ư? Kỳ lạ thật đấy. Nhưng ít nhất thì Ahide cũng đã lập minh ước với Arcana rồi nên hắn mới có thể triệu hồi được cô nhỉ.
“Tại sao thần tộc lại tổ chức phán quyết tuyển chọn? Đưa những kẻ trên mặt đất lên thay thế cho thần linh, ý định của các ngươi là gì?”
“Phần giải thích chi tiết sẽ được tổ chức tại Everast Anzetta. Như ban nãy tôi đã nói, học phủ của Gaela Hesta, vương đô của thần linh. Hiện giờ nó đang ở dưới thế giới trong lòng đất.”
Hiện giờ? Everast Anzetta sẽ thay đổi vị trí theo thời gian sao?
“Fumu. Vậy cô có thể dẫn ta tới chỗ đó được không?”
“Việc đó thì không được. Cậu phải tự đến Everast Anzetta bằng chính sức lực của mình.”
Thực ra thì ta chẳng có nghĩa vụ phải tới đó làm gì cả, nhưng có vài điều khiến ta hơi bận tâm.
Danh tính của Arcana, người đang đứng trước mặt ta rốt cuộc là ai?
Tại sao cô gái này có thể tạo ra được kỳ tích của <Mặt trăng sáng tạo> Artiel Tonoa?
Kẻ sử dụng được nó chỉ có duy nhất Thần sáng tạo Militia thôi chứ?
Đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy rồi chăng?
Mà chắc ta có hỏi thì cô ta cũng chẳng trả lời đâu nhỉ.
“Phần giải thích tới đây là kết thúc. Giờ chúng ta tiếp tục trận chiến ban nãy chứ?”
“Gì, dù sao thì cô cũng đã nói cho ta biết về vụ phán quyết tuyển chọn rồi. Coi như đêm nay ta tha mạng cho đấy.”
“Vậy sao?”
Arcana ngước đầu nhìn lên bầu trời. Vầng trăng khuyết dần xóa đi hình bóng, những bông tuyết nguyệt hoa cũng theo đó mà ngừng rơi.
“Ta muốn hỏi cô một câu nữa.”
Nghe vậy, Arcana lại nhìn về phía ta.
“Câu hỏi mà cô hỏi ta ban sáng có ý nghĩa gì? Đó có phải là yêu cầu của Ahide không?”
Cô nàng lặng lẽ sử dụng phép Dịch Chuyển<Gatom>.
Trước khi hình bóng của cô vụt biến mất――
“Tôi đang đi tìm câu trả lời.”
Giọng nói âm thầm chìm vào trong màn đêm tĩnh mịch.
—---------------------------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Thực ra thì chẳng cần tham gia phán quyết tuyển chọn, ở đây cũng có người đạt được sức mạnh của thần rồi………..
NIT note:
Tổng kết lại là 8 thần, chọn ra 8 người, cho đập nhau rồi chọn 1, đó là phán quyết tuyển chọn.
Thân phận của nốt đã rõ rồi, nhưng vẫn chọn để tham gia, pha này thần chọn nốt chắc cũng có số má rồi nhể, chứ k thể nào bình thường được.
Còn về Militia nữa, chẳng lẽ ẻm vì lý do nào đó mà mất trí r thành Arcana à, với bộ nào khác thì chắc đúng, chứ riêng của bác Shuu thì t tin 90% là suy đoán này sai r, làm sao mà dễ thế đc :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://docln.net/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(Sinhsieusao: Chúa hề mới à) (NIT: hmmm, thế kịp cảm nhận đc gì k nhể :)) ) (NIT: thành phép quốc dân luôn ròi) (Sinhsieusao: Giả thích cho ai chưa hiểu: có 8 vị thần đề xuất 8 người trở thành đại diện - vị thần mới. Những vị thần đó đều được gọi là thần tuyển chọn, chứ không phải nắm giữ trật tự tuyển chọn gì hết// NIT: nhớ là [Bát thần tuyển chọn] là thần đi chọn, như Arcana, còn [bát thần tuyển chọn giả] là người được chọn, như nốt vs thanh niên kia) (NIT: ủa ủa, dài thế mà chỉ là diễn biến trong ngày luôn)