Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Note nhẹ đầu chương:
Bộ truyện này được up duy nhất tại [ln.hako.re] aka [docln.net], nếu các bạn thấy bộ này ở bất cứ nơi nào khác, thì nó đều là hàng ăn cắp, và nếu bạn đang đọc tại những web đó, vui lòng sang đây để có trải nghiệm tốt hơn nhá, như là đọc hàng chính chủ, đọc trên web xịn hơn (tại web leech là sao leech đc cái format của hako đc), up chương nhanh hơn, tương tác với team dịch các kiểu, và mục đích quan trọng nhất là để mấy web leech ế nhăn răng, chứ không thì dịch giả nản mà nghỉ hết á :)
Rồi, mời mọi người đọc truyện.
~~~~~~~~~~~~~
“Fufu”
Avos Dirhevia cười.
“Fufufu, Ahaha, Ahahahahahahaha. Đúng vậy, đúng vậy đấy, Arnos Voldigod ạ. Tất cả mọi thứ đều nằm trọn trong lòng bàn tay của tiểu nữ, ngay cả tình hình lúc này cũng vậy.”
Cô ả nhẹ nhàng vươn những ngón tay trắng nõn nà ra phía trước rồi từ từ cử động, tựa như đang nắm lấy thứ gì đó vô hình.
“Nói cách khác, định mệnh của hai người là do tiểu nữ nắm giữ cả đấy.”
“Hoh. Mang tiếng là sinh ra từ lời đồn và lưu truyền của ta mà sao ngươi lại chẳng có chút khiêm tốn nào vậy?”
“Ara? Đâu có đâu. Ít nhất thì tiểu nữ còn khiêm nhường hơn anh nhiều lắm.”
Cô ả vẫn giữ cái thái độ cười khúc khích trong khi cứ luôn mồm ba hoa.
“Trò chuyện với nhau một lát nào.”
“Fumu. Dẫu sao ta cũng không phải hạng người hẹp hòi tới nỗi tự dưng nhảy vào đánh đấm mà không thèm nghe đối phương nói chuyện. Được thôi, nếu ngươi đã có ý định đầu hàng thì ta đây sẽ vểnh tai lắng nghe vậy.”
Không nói không rằng, Avos lặng lẽ giơ tay lên và thi triển ma pháp Viễn Cách Thấu Thị<Lim Net>.
Một khối thủy tinh thể lơ lửng hiện ra giữa không trung, cảnh tượng ở khu đấu trường đang được trình chiếu trực tiếp thông qua đó.
“Xem xong cái này đi rồi hẵng giở giọng kiêu ngạo nhé.”
Hình ảnh dần phóng to lên từng chút một, góc quay dần chuyển sang bao trọn lấy tình cảnh ngay tại đài hành hình.
Có một học sinh bạch phục bị đưa lên trên đó, toàn thân cậu không thể cử động tự do bởi ảnh hưởng từ ma pháp Trói Buộc<Gigel>.
Igares, kẻ 2000 năm trước vốn là con người, nhưng nay đã chuyển sinh thành quỷ nhân hỗn huyết.
“Học viên năm 3 Aramis Ertimo. Thân phận của cậu ta 2000 năm trước là Igares Ijaysica. Anh biết mà đúng không?”
“Đứa trẻ loài người mà ta đã từng cứu trước đây?”
“Đúng thế. Và giờ nó lại sắp bị hành hình rồi.”
Tựa như đã căn giờ từ trước, Melheis truyền ma lực tới ma thuật thức của Trói Buộc thông qua một vòng ma pháp mà gã vừa vẽ ra. Ngay lập tức, Igares bị nhấc bổng lên trên bục hành quyết.
“Làm đi. Nếu mà ngươi có thể”
“Fufu, tự tin gớm quá nhỉ. Có phải bởi vì thuộc hạ của anh đang ẩn nấp đâu đó trong đám học sinh kia không?”
Cô ả vừa nhìn ta với một ánh mắt đê tiện vừa mỉa mai lên giọng.
“Chà, ai mà biết được.”
“Ara, không lẽ anh nghĩ tiểu nữ không nhận ra điều đó sao? Đáng yêu thật đấy.”
Avos Dirhevia nhẹ liếm môi, khuôn mặt cô ta trông cực kỳ gian xảo.
“Nếu như muốn cứu chàng trai kia thì thuộc hạ của anh bắt buộc phải xuất đầu lộ diện. Đến lúc đó, chúng sẽ được từ từ tận hưởng cái chết một cách thảm khốc nhất.”
Cô ả chĩa ngón tay ra và truyền ma lực tới viên tinh thể.
“Gưuuu…...uuuu…….aaaa…..”
“........Cứu, với……….”
“D……..Dừng…..lại………..”
Những học sinh mang bạch phục đau đớn gào thét không ngừng.
Ma lực trong căn nguyên của bọn chúng đang bị thất thoát đi nhanh chóng.
Cùng lúc ấy, đám Thất ma hoàng lão đứng trên võ đài được cuốn quanh bởi những dải năng lượng đen tuyền ma mị.
Thậm chí ma lực mà nó phát ra còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với tổng lượng ma lực của cả Melheis và Ivis cộng lại.
“Hiểu ra vấn đề chưa nào? Sức mạnh của Ám Vực Quỷ Vương Quân<Demera Guys> đấy.”
“Fumu. Hiệu quả tăng cường của Quỷ Vương Quân<Guys> nhờ lấy ma lực của ngươi cộng với ma lực hút được từ Ám Vực à.”
Ả Quỷ vương giả mạo bật cười.
“Arnos Voldigod. Anh chơi cờ vua có giỏi không?”
“Chà, ta chẳng biết luật chơi mấy trò bàn cờ như thế nào. Nhưng chỉ vì thế mà ngươi lại nghĩ có thể thắng được ta sao?”
“Vậy thì cùng đấu với nhau một ván nào. Hãy coi đấu trường như là một bàn cờ vua và thuộc hạ của chúng ta sẽ là những quân cờ trên đó. Đúng vậy, một màn so tài đấu trí. Đừng nói anh sẽ bỏ cuộc vì số lượng tốt thí của mình ít quá đấy? Trong trường hợp đó thì hiển nhiên sẽ không cứu được Igares đâu nhé.”
Ả cứ liên tục lên giọng chế giễu nhằm khiêu khích ta.
“Ngươi sợ phải đối đầu trực diện với ta đến mức đó sao, Avos Dirhevia?”
Ta đưa tay lên phía trước và vẽ ra một vòng tròn ma pháp trận.
Ta cho phản ma pháp của mình xung đột với Ảo Ảnh Ngụy Trang<Rainel> vốn được yểm sẵn từ đầu bên trong phòng ngai vàng này. Ngay lập tức, những dòng ký tự ma pháp nhỏ bé dần hiện lên một cách rõ ràng.
Quỷ vương thành Delzogade là một ma pháp trận lập thể có thuật thức rất đỗi phức tạp. Và cũng là điều hiển nhiên, khi ta đã giăng lên đó vô vàn các lớp phản ma pháp để ngoài chủ nhân đích thực của nó là ta đây, sẽ không còn bất cứ một thuật giả nào khác có thể điểu khiển được nó.
Bây giờ ta đang phá bỏ từng lớp phản ma pháp ấy đi và viết lại những dòng ký tự ma pháp cũ. Tiếp đến thì chỉ cần tập trung ma nhãn một chút là có thể biết ngay tiến độ của việc kiểm soát mà Avos Dirhevia đang thực hiện đã tới đâu rồi.
Vẫn còn vài tiếng đồng hồ nữa thì quá trình mới hoàn tất hẳn.
“Nếu muốn câu giờ cho tới khi lấy được Diệt lý kiếm thì cứ việc nói thẳng ra, bày đặt đấu trí này nọ.”
“Lời khiêu khích hay đấy. Thế rồi sao, anh quyết định không chơi hả? Tiểu nữ thì thế nào cũng được. Xét cho cùng, việc ngắm nhìn kẻ không phù hợp phải dày vò trong đau đớn chính là điều tuyệt vời nhất đối với tiểu nữ mà.”
Avos Dirhevia nhoẻn miệng cười hiểm ác.
“Tiến hành tử hình đi.”
Ả nhẹ nhàng buông lệnh tựa như chuyện đó chẳng đáng để tâm gì cả.
Ta đổi qua góc nhìn sang chỗ Misha. Những học viên mặc hắc phục được bố trí quây thành vòng tròn xung quanh đài hành hình. Có một khoảng cách cố định được thiết lập giữa hai học sinh cạnh nhau, và tất cả đều đồng loạt quay mặt hướng về phía trung tâm.
Như thế này thì việc giải cứu cho Igares mà không làm nổi bật bản thân sẽ vô cùng khó khăn.
<Ma nhãn hủy diệt> và <Ma nhãn sáng tạo> chắc chắn sẽ khiến danh tính cả hai bại lộ ngay lập tức.
Thất ma hoàng lão thì như ban nãy đã thấy, chúng được bao bọc bởi dải năng lượng đen tuyền của Ám Vực Quỷ Vương Quân và trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Cả lũ đang vận hết công suất của ma nhãn để cảnh giác xem thuộc hạ của ta rốt cuộc sẽ xuất hiện từ đâu.
Nihido tiến lên phía trước một bước, chiếc áo choàng đen của hắn khẽ phấp phới giữa làn gió thoảng qua.
Hắn ta bắt đầu vẽ một vòng ma pháp trận để xử tử Igares.
“Sensei! Dừng lại đi! Tại sao chứ! Aramis-kun có làm gì nên tội đâu. Sensei, làm ơn hãy lấy lại lý trí đi mà. Hãy trở về làm người thầy dịu dàng với chúng em như mọi khi đi!”
Một nữ sinh mang bạch phục gằn giọng thét lên giữa cơn đau đớn cùng cực. Ma lực của cô ấy lúc này vẫn đang bị hút đi một cách đều đặn, điều ấy tuyệt đối không hề dễ chịu chút nào. Thế nhưng khi chứng kiến cảnh tượng bạn mình sắp bị hành quyết, cô đã có thể tạm thời vượt qua nỗi đau thể xác đó để thét lên vài tiếng bi ai.
Tuy vậy, Nihido vẫn không hề lay động, không, hắn thậm chí còn chẳng thèm bận tâm đến tiếng gào thét vu vơ của cô nữ sinh tội nghiệp kia.
“Mày nói mày là Igares đúng không? Thằng con hoang mang dòng máu của Anh hùng Jerga này. Tao sẽ cho mày ân huệ cuối cùng, có lời gì trăn trối không nào?”
Igares trừng mắt lườm Nihido, cậu vẫn giữ vững sự kiên định hiên ngang của mình.
“Avos Dirhevia là kẻ giả mạo. Tôi biết Quỷ vương thật sự là ai. Ngài ấy cực kỳ tốt bụng và mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ không bao giờ phân biệt đối xử thế này đâu. Trong số các ông có cả những người đã biết ngài từ 2000 năm trước rồi, vậy mà tại sao lại quên tiệt đi như thế hả?”
Không một kẻ nào thèm đếm xỉa đến những lời mà cậu nói.
“Vậy đó là lời trăn trối của mày?”
Nihido lạnh lùng hỏi lại, thành ra Igares chỉ biết câm nín một hồi.
“...........Tôi đã hoàn thành sứ mệnh của mình, không còn bất cứ điều gì phải hối hận nữa.”
Câu vừa rồi như thể là Igares muốn nói với ta vậy.
“Tôi tin ngài Quỷ vương thật sự chắc chắn sẽ đánh bại Avos Dirhevia……..Đến lúc đó, con người và quỷ tộc sẽ có thể chính thức bắt tay được với nhau. Để rồi nền hoà bình đúng nghĩa sẽ được thiết lập trên thế giới này……….”
“Vậy à. Nếu thế thì——”
Một quả cầu lửa đen đặc chui ra khỏi vòng ma pháp trận.
Nó bay tới thẳng chỗ Igares như một ngôi sao chổi hủy diệt với vệt đuôi dài đằng sau.
Không chút run sợ, cậu trừng mắt đối diện trực tiếp với nó.
Tuy nhiên, đòn Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo<Geo Grays> thực ra lại hơi bị chệch đi một chút. Nó thiêu rụi ma pháp Trói Buộc đang khống chế Igares và phóng thẳng tới phía bên kia của đài hành hình, nơi mà Melheis đang đứng.
“Cái……….! Gưuu……..!”
Ngọn lửa đen cháy bùng lên và thiêu đốt Melheis.
“Ta cũng đồng quan điểm với cậu. Igares. Hãy trốn khỏi đây đi.”
Nihido thay đổi cách nói chuyện.
“..........Ôi trời ôi trời. Thế này là không được đâu…….”
Melheis nén ma lực vào trong dải năng lượng hắc ám bao quanh hắn. Ngay lập tức, một lớp bùn xuất hiện và nuốt chửng ngọn lửa đen tuyền của Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo.
“Một thành viên của hoàng tộc phái mà lại chọn cách phản bội như thế sao? Nihido, anh đã quên rằng việc chống lại Avos Dirhevia-sama thì cũng đồng nghĩa với cái chết rồi à?”
“Phản bội? Nihido? Bớt lảm nhảm đi.”
Hắn tiến lên phía trước một bước và dõng dạc hô to.
“Tên của ta là Devidra! Chủ nhân mà ta phụng sự trước giờ chỉ có một người duy nhất, đó chính là Arnos Voldigod-sama vĩ đại! Câu vừa rồi ta phải hỏi ngươi mới đúng đấy, Melheis. Arnos-sama mới là người đã ban sinh mệnh cho ngươi, ấy thế mà ngươi lại dám quên mất ngài ấy ư!?”
Devidra giậm mạnh chân xuống đất và thủ thế, gã từ từ rút thanh ma kiếm giắt ở ngang hông ra.
Một đòn kiếm uy lực chém thẳng xuống đỉnh đầu của Melheis, tuy nhiên dải năng lượng đen tuyền đã kịp thời chặn nó lại.
“.......2000 năm trước, cả quỷ tộc chúng ta đều đã thề nguyện trao lòng trung thành cho Avos Dirhevia-sama rồi cơ mà...…...Tại sao, tại sao anh lại có thể phản bội một người vĩ đại đáng tin cậy như thế chứ….?”
“Thôi ngay đi, Melheis, ngươi còn chưa nhận ra hay sao? Trò tẩy não của Avos Dirhevia đã làm biết bao nhiêu thứ đi lệch khỏi quỹ đạo hết cả rồi đấy.”
Devidra quả thực là quỷ nhân từ 2000 năm trước, nhưng đồng thời hắn cũng là một chuyển sinh giả. Căn nguyên của hắn giờ đây cũng đã bị đổi thay ít nhiều, hiểu đại khái là hiện giờ hắn đã trở thành một người hoàn toàn khác so với trước kia. Bởi vì lý do đó nên khái niệm 'thuộc hạ của ta từ 2000 năm trước' không hẳn được áp dụng triệt để cho người đàn ông này. Chẳng trách thuật tẩy não của Avos Dirhevia lại yếu đến vậy.
“..........Có thêm một đồng minh thì cũng chả thay đổi được gì đâu. Gaios, xử tử đám bạch phục cho ta, không quan trọng kẻ nào, giết hết…..!”
Gaios nắm chặt thanh Cực đại ma kiếm Grajession trong tay. Kích thước của nó với cái cơ thể đồ sộ kia cứ y như rằng trời sinh một cặp.
“Hừm. Tên phản tặc dám chống đối lại Avos Dirhevia-sama. Hình phạt dành cho ngươi sẽ là phải đứng đó chứng kiến cái chết của đám học trò thân yêu này.”
“.......Kh, không…….!”
Ánh mắt của nữ sinh mang bạch phục gần đó nhuốm một màu sợ hãi.
“Chết đi.”
Thanh Grajession nổi tiếng có thể chẻ đôi cả ngọn núi vừa mới giáng thẳng xuống mặt sàn của đấu trường.
‘Dogggggoooonnnnnnnnn’, âm thanh từ cú va chạm vang lên như muốn đâm xuyên cả màng nhĩ. Nguyên một cái hố to tướng hình thành ngay bên dưới thanh gươm ngoại cỡ..
“Bay xác luôn rồi à?”
Miệng Gaios lẩm bẩm tự mãn, bất ngờ thay, đằng sau hắn có tiếng nói vọng lại.
“Ôi zời. Mới di chuyển nhanh có một chút thôi mà, sao đã không theo kịp vậy?”
“Hả……!?”
Gaios hốt hoảng quay đầu lại.
Kẻ đứng ở đó không ai khác, chính là cô gái mang bạch phục mà mới đây thôi còn đang co rúm lại vì sợ hãi.
“Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo.”
Vòng ma pháp trận nhanh chóng được vẽ ra trước mặt cô, tiếp theo sau là sự xuất hiện của 3 tiểu hắc dương đen tuyền.
Chúng phóng tới và nuốt trọn lấy Gaios chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Cơ thể của gã bị ngọn lửa đen thiêu đốt dữ dội.
“........Uuuwww, Guuuoooo…….!? Vô lý……..Điều này thật vô lý……….!!”
Gaios điều khiển dải năng lượng hắc ám và cho nó cuốn quanh thanh Cực đại ma kiếm, cộng thêm cả phản ma pháp của bản thân, cuối cùng hắn cũng chật vật dập tắt được ngọn lửa.
“..............Chỉ là một con nhãi bạch phục mà lại có thể bắn tới 3 đòn Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo cùng lúc ư……….!?”
“Lần đầu gặp mặt, Gaios-san. 2000 năm trước chúng ta vẫn chưa chào hỏi nhau lần nào nhỉ. Tôi là Nate Armelka, thuộc hạ trung thành của Arnos-sama 2000 năm trước. Và còn——”
Cô nàng nhẹ giơ cánh tay lên, ngay lập tức có 2 học sinh bạch phục và 3 học sinh hắc phục khác khởi động vòng ma pháp. Những đòn Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo liên tục bắn tới tấp vào 5 thành viên còn lại của Thất ma hoàng lão.
“Guaaaaa……….!!”
“..........Cái quái gì………”
Vậy là bảy thuộc hạ chuyển sinh từ 2000 năm trước của ta sẽ đối đầu với hội đồng Thất ma hoàng lão à.
“Giãy giụa vô ích thôi, Devidra-dono. Không cần biết các người có là quỷ nhân từ 2000 năm trước hay gì đi nữa, đừng mong có thể đánh bại được lão, nhất là khi sức mạnh vô biên nhận từ Ám Vực Quỷ Vương Quân vẫn còn đang hiện hữu.”
Melheis dễ dàng đánh bật đòn Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo của Devidra đi, hắn phản công lại bằng ma pháp khởi nguyên Ma Hắc Lôi Đế<Girasd>.
Cột sấm sét đen đặc giật nổ đùng đoàng, nó xới nát mọi thứ trên đường bay và rồi phóng tới tấn công Devidra.
“Khư……...OOoooo…….!!”
Ngay trước lúc phản ma pháp của Devidra sắp bị xuyên phá——
“Hayaaaaaaaaaaaaaa!!”
Igares lao tới áp sát Melheis từ góc chết của gã và tung ra trực tiếp một đòn Đại Bá Thánh Viêm<Cyfio> cự li gần.
Không thể phòng thủ hoàn toàn trước cuộc tấn công bất ngờ, Melheis đành phải nhích người sang một bên tránh né.
Ma Hắc Lôi Đế cũng vì thế mà bị lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, kết quả là một phần hàng ghế khán đài nơi cột sét đen bắn trúng bị nghiền nát tan tành.
“...........Tskkkk………!!”
Melheis ngay lập tức lùi lại về sau và nới rộng khoảng cách với Igares.
“Có ma kiếm không ạ?”
Nghe thấy câu hỏi của Igares, Devidra liền rút ra một thanh ma kiếm từ vòng ma pháp trận và trao nó cho cậu.
Chàng trai nắm chắc thanh kiếm trong tay rồi thủ thế bên cạnh Devidra.
Vừa trừng mắt lườm Melheis, Devidra vừa hỏi.
“.......Tại sao lại cứu ta? Không lẽ cậu đã quên những gì mà ta đối xử với cậu 2000 năm trước rồi sao?”
Igares chỉ cười khỉnh cho qua.
“Ông cũng chưa hề quên đi những việc xấu xa mà con người đã làm 2000 năm trước còn gì?”
Devidra rơi vào trầm tư trong thoáng chốc, sau đó gã bắt đầu triển khai ma pháp trận.
“.........Ta đã bỏ lại nỗi thù hận ở 2000 năm trước rồi…….!”
Ngay sau khi Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo được bắn đi, Igares và Devidra đồng loạt lao lên tiếp cận Melheis.
Năm xưa Devidra đã từng có ý định xử tử Igares. Thế nhưng bây giờ hắn ta lại chọn cách cứu mạng chàng trai này.
Cả hai người sát cánh bên nhau, cùng chiến đấu cho nền hòa bình thế giới.
Đúng là quá khứ đã thay đổi.
Nó thực sự đã thay đổi rồi.
“Đừng có mà tự đắc.”
Melheis cũng bắn ra một đòn Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo để trả đũa những đòn tấn công vừa rồi. Chưa hết, hắn còn bồi thêm cả Ma Hắc Lôi Đế để cản bước tiến của Igares và Devidra nữa.
Tuy nhiên——
Những tưởng cả hai sẽ lãnh trọn tia chớp đen hủy diệt đó nhưng không. Nó đã bị bốc hơi một cách đột ngột mà không ai có thể lường trước.
“............Đây là……….!?”
Melheis vội vàng chuyển ánh nhìn lên nền trời xanh thẳm.
Hình ảnh kiều diễm và tráng lệ của Sasha đập thẳng vào con ngươi của hắn. Ma pháp tường chắn được giăng trước đó nay đã bị xuyên thủng. Cô đang lơ lửng ở độ cao nơi có thể bao quát tầm nhìn cả đấu trường và phát động <Ma nhãn hủy diệt>.
“........Thuộc hạ của tên phản tặc………...Cuối cùng nó cũng lòi cái đuôi chuột ra rồi à……..!!”
Melheis đạp mạnh xuống đất một cái và bay lên chỗ Sasha.
“…Mèo băng.”
Giọng nói máy móc vô cảm quen thuộc vang vọng.
Và sau đó, thứ tiếp theo nuốt trọn tầm nhìn từ ma nhãn của Melheis đã xuất hiện ở tít trên cao hơn nữa.
Một tòa lâu đài.
Lơ lửng trên không phận của Quỷ vương thành Delzogade hiện giờ, chính xác là một toà Quỷ vương thành khác.
Delzogade được tạo nên từ Sáng Tạo Kiến Trúc<Ibis>, thứ sức mạnh mô phỏng thần linh của Misha hiện đang được trình diễn.
“Ma pháp sáng tạo ư!?”
Lúc Melheis nhận ra thì đã quá trễ mất rồi.
Thất ma hoàng lão, đám quỷ nhân từ 2000 năm trước bị Avos Dirhevia kiểm soát, và cả đám học sinh hoàng tộc phái chịu ảnh hưởng bởi ám vực, tất cả đều bị <Ma nhãn sáng tạo> của Misha biến thành những con mèo băng trong chớp mắt.
Về phía đám học viên bạch phục vốn bị đưa tới đây để hành quyết thì nay đã được giải thoát một cách êm đẹp.
Ta ngắt kết nối với tầm nhìn với Misha và trở lại phòng ngai vàng.
Avos Dirhevia đang quan sát những diễn biến hồi kết ở khu vực đấu trường bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Trong khi đó, Sasha tiếp tục khai triển <Ma nhãn hủy diệt> để cắt đứt hoàn toàn sự ảnh hưởng của Ám Vực tới những người đang có mặt nơi đây
Coi như kết quả của trận chiến ở khu vực đấu trường đã định rồi.
“Binh pháp cơ bản là lấy nhiều địch ít. Chà chà, ngươi có vẻ hơi bị chuẩn theo sách giáo khoa quá rồi nhỉ.”
Avos Dirhevia lẳng lặng quay mặt sang nhìn ta.
“Ngươi chỉ cho ta xem một bộ cờ vua nơi mà những quân cờ không thể bị cướp đi, cơ mà đáng tiếc thay, ta đây lại là kẻ không hề biết luật. Cờ vua hay cờ người đi chăng nữa, ta cũng sẽ tước đoạt tất cả mọi thứ.”
-------------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Miệng thì nói không biết luật nhưng thực chất Arnos hiểu rằng cờ nào đã là của mình thì còn lâu mới để bị cướp..
NIT note:
1 pha nằm vùng cực chất đến từ vị trí của đệ nốt
Và thêm cặp đôi oan gia ngõ hẹp kia nữa, chả nhẽ ship BL :))
Riết r lũ 2000 năm sau quá nửa là người xưa luôn quá, đi đâu cũng gặp ng quen hết
Cơ mà kèo Arnos Avos này ngó hơi lệch, chưa thấy vốt trên cơ đc phát nào.
Còn Misha của tau is the best =))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nha, cùng cố gắng tương tác vì mục tiêu up tiến độ nào.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: trước có bác ngờ ngợ Devidra, ai dè đúng thật kìa, đúng là oan gia ngõ hẹp) (Sinhsieusao: sặp rai ma zờ phúc ker) (NIT: ơ ơ, lôi cái lâu đài ra là op như nốt lôi delzogade ra à gái ơi)