Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Note nhẹ đầu chương:
Bộ truyện này được up duy nhất tại [ln.hako.re] aka [docln.net], nếu các bạn thấy bộ này ở bất cứ nơi nào khác, thì nó đều là hàng ăn cắp, và nếu bạn đang đọc tại những web đó, vui lòng sang đây để có trải nghiệm tốt hơn nhá, như là đọc hàng chính chủ, đọc trên web xịn hơn (tại web leech là sao leech đc cái format của hako đc), up chương nhanh hơn, tương tác với team dịch các kiểu, và mục đích quan trọng nhất là để mấy web leech ế nhăn răng, chứ không thì dịch giả nản mà nghỉ hết á :)
Rồi, mời mọi người đọc truyện.
~~~~~~~~~~~~~
Shin lao tới với một vận tốc chớp nhoáng.
“Đức mẫu Đại tinh linh à, vậy là cô đã mượn cơ thể của yêu tinh tình yêu để có được sinh mệnh tạm thời đó hả? Vô dụng thôi. Cho dù ký ức và hình dáng năm xưa đã được khôi phục trở lại thì thân xác của tinh linh tình yêu ấy vẫn quá mong manh yếu đuối. Nó không thể chứa nổi quá nhiều ma lực.”
Nousgalia cao giọng huyên hoang.
Nếu nhận ra cơ thể hiện tại chỉ là thứ đồ đang đi mượn tạm của yêu tinh tình yêu, còn bản thân mình thực chất đã chết từ rất lâu về trước, Reno chắc chắn sẽ bị tan biến. Nousgalia đang cố tiết lộ sự thật này cho cô.
Tuy nhiên, Reno vẫn hiên ngang đứng đó.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cô vốn đã tự thân ý thức được tất cả mọi việc rồi. Chỉ là vấn đề thời gian cho tới khi Reno tan biến khỏi cõi trần này mà thôi.
“Cho dù các ngươi có làm gì đi nữa thì cũng vô ích cả thôi. Ma nhãn của thần linh không hề có góc chết. Các ngươi sẽ không bao giờ thoát khỏi tầm kiểm soát của ta đâu.”
Thiên phụ thần nhìn Shin chằm chằm, ngay vào khoảnh khắc hắn định phát động kỳ tích của thần linh thì——
Thân ảnh của Shin đột nhiên biến mất khỏi thế gian. Giống y như cái cách mà cậu đã thoát khỏi sự kìm hãm của Nousgalia ban nãy.
Cứ như thể…..bị thần ẩn bắt đi vậy.
“Ma nhãn của thần không có điểm mù thì đã sao nào. Trên đời có một thứ sẽ không bao giờ tồn tại chừng nào mắt của ông vẫn còn đang mở!”
Reno kiên định cất lời.
Đúng như ta nghĩ, đó chính là sức mạnh của Ẩn lang Jennull——
Một tinh linh mang năng lực kỳ lạ, sẽ tự động xóa sạch sự tồn tại của nó đối với những ai đang mở mắt nhìn. Và bây giờ, khả năng ấy đang cư ngụ bên trong cơ thể của Shin.
“Hahaha.”
Nousgalia buông một điệu cười khô khan và nhắm cặp ma nhãn của hắn lại.
Ngay thời điểm ấy, nhân dạng của Shin hiện hữu, cậu đưa tay nhặt lấy thanh Trảm thần kiếm đang nằm lăn lóc dưới sàn.
“Sức mạnh của thần linh là tuyệt đối. Các ngươi nghĩ rằng chỉ cần phong tỏa một hay hai quyền năng của ta là số mệnh của bản thân sẽ thay đổi hay sao?”
Nhân lúc Nousgalia còn đang bận khoác lác, Shin đã nhanh chóng thu hẹp khoảng cách.
Thần kiếm Roadyiue được đưa lên để chặn đòn chém xuống của Gneodros.
Sự khác biệt giữa kỹ năng của hai bên là quá lớn. Thành ra Shin dễ dàng hất văng thanh kiếm của thần đi.
Trước cả khi thanh Roadyuie vô chủ kia kịp chạm xuống nền nhà, thanh ma kiếm Shin cầm trên tay đã nhanh chóng nhuộm kín hai màu đỏ đen.
Trảm thần kiếm, bí kỹ số 2<Tử Thần—Shinigami>. Đường kiếm của Shin hóa thành ánh thiểm quang nhắm thẳng vào cổ của Nousgalia.
“Kiếm pháp của thần là tự do tự tại.”
Thần kiếm Roadyuie như thể tự thức tỉnh một mảnh ý chí riêng, đang vô lực bay mòng mòng trong không khí thì đột ngột chuyển hướng và kịp thời đánh bật Gneodros của Shin khỏi quỹ đạo.
“Run rẩy đi, kính sợ đi. Đây mới chính là thanh kiếm của thần linh. Ta thậm chí còn chẳng cần cử động lấy một ngón tay, thần kiếm sẽ trừng phạt tất cả những kẻ ngu dốt dám chống đối lại các vị thần. Thanh ma kiếm tầm thường phải dựa vào kỹ năng của người sử dụng thì còn lâu mới địch lại được kỳ tích của ta.”
Roadyuie tự do trôi nổi giữa không trung.
Vô số những đòn đâm được tung ra với vận tốc ánh sáng nhắm thẳng tới Shin. Mỗi đòn trong số chúng đều là nhất kích tất sát không thể xem thường. Nhân lúc cậu rơi vào thế phòng thủ một chiều, thanh thần kiếm lợi dụng phản lực từ những đường kiếm phòng thủ của Shin để vòng xuống phía dưới rồi ngay lập tức chém thẳng lên trên.
Nhìn thấu được chuyển động tiếp theo của nó, Shin lùi lại một bước về phía sau để né chiêu. Tuy nhiên khách quan mà nói thì cậu vẫn chưa thể tìm ra đối sách nào để vượt lên chiếm thế thượng phong trước Roadyuie được.
Thanh thần kiếm tiếp tục lặp đi lặp lại cơn mưa những đòn đâm chí mạng mà không cần tới sự điều khiển của Noussgalia.
Tốc độ của nó đã vượt quá giới hạn xử lý của mắt thường.
Bởi vì không bị hạn chế hay gò bó bởi cơ thể vật lý của người sử dụng, những đòn tấn công nghiễm nhiên trở nên vô cùng linh hoạt và biến hóa khôn lường.
Đáng lý ra phải dành lời tán thưởng cho Shin khi cậu vẫn có thể đối chọi được với thanh kiếm thần tốc kia chỉ với hai cây ma kiếm trong tay mới đúng.
Tuy nhiên, nếu chuyện này cứ tiếp tục kéo dài thì e rằng tình hình sẽ chuyển xấu mất.
“............Mọi người ơi, làm ơn……….Hãy cho tôi mượn sức mạnh với……….Làm ơn tiếp thêm cho tôi và Shin sức mạnh của mọi người, ma lực của mọi người——”
Reno dồn nén cảm xúc của mình vào trong vòng ma pháp trận mà cô đã vẽ nên bằng cả hai tay.
Cơ thể của yêu tinh tình yêu Flan dẫu vẫn có thể kiến tạo được vòng ma pháp trận, song lượng ma lực cần thiết để vận hành nó thì quả nhiên tự thân không thể nào đáp ứng được.
Bất ngờ thay, những hạt phân tử ma lực xung quanh bắt đầu ngưng tụ lại ngày một nhiều, mật độ gia tăng nhanh như nước đổ dồn về hạ lưu. Chúng bao bọc lấy toàn thân Reno khiến cho cơ thể cô phát ra ánh lục quang chói lóa.
“Titi.”
Reno gọi to tên của những tinh linh ấy.
Ngay tức khắc, một đám tiểu yêu tí hon với đôi cánh nhỏ sau lưng xuất hiện cạnh bên chỗ Shin đang chiến đấu với Roadyuie.
“Cùng chơi nào”
“Cùng chơi với nhau nào, ông chú cầm kiếm”
“Mọi người tới rồi này”
“Hãy cùng nhau vui đùa”
Nousgalia liếc mắt lườm đám tinh linh không biết chui ra từ chỗ nào.
“Lũ tinh linh trẻ ranh. Nhận lấy hình phạt vì dám vô lễ khi đứng trước mặt của thần linh đi.”
Roadyuie chuyển hướng sang chém đám yêu tinh Titi.
Thế nhưng cơ thể của những cô nhóc tựa như làn sương khói hư ảo, chúng bị thanh kiếm xẻ đôi và hóa thành hai tiểu tiên y hệt.
“Kyaaahahaha”
“Bị chém mất rồi”
“Bị chém là lại tăng lên đấy”
“Thường thức thường thức”
Đám Titi cười như được mùa. Biết rằng quan tâm chỉ tổ phí thời gian, Roadyuie bỏ qua chúng và quay trở lại đối đầu với Shin.
Ngay khoảnh khắc cậu định giao kiếm với nó thì bỗng ngọn lửa hoàng kim đột ngột phun trào lên từ dưới mặt đất, chẳng mấy chốc đã khoá chặt cử động của Shin.
“Phát xét của thần linh.”
Âm giọng ngạo nghễ của Nousgalia vang lên, Roadyuie liền chém đứt đôi người Shin.
Thế nhưng, lần này kết quả lại y hệt như khi nó chém đám nhóc tì kia vậy. Thanh kiếm chỉ có thể chém vào giữa làn sương mù huyền ảo, còn cơ thể của Shin thì phân thân ra làm hai.
Năng lực của Titi giờ cũng đã được đồng bộ hóa luôn với cậu.
“Ông ngáo ộp ơi”
“Ở đây cơ mà”
“Nghe tiếng kêu”
“Mà bắt tui nè”
Đám Titi sử dụng thuật đa trọng ảnh phân thân để gia tăng số lượng của chúng lên hàng loạt. Và ngay vào khoảnh khắc tiếp theo, tất cả những cô nhóc đều đồng loạt biến thành hình dạng của Shin.
“Cùng chơi đuổi bắt nào”
“Ông thần đáng sợ là ngáo ộp nhá”
“Bị tóm cái là”
“Chết đó nha”
Hơn 30 thân ảnh mang ngoại hình của Shin thoắt ẩn thoắt hiện lao tới áp sát Nousgalia.
Roadyuie cố gắng chém tan những phân ảnh ấy đi. Thế nhưng việc đó chỉ tổ khiến cho số lượng Shin ngày càng tăng lên mà thôi.
“Vô lễ, quá sức vô lễ. Sao các ngươi dám tỏ thái độ bất kính với thần linh như vậy!? Hỏa thiêu hết bọn chúng cho ta!”
Một ma pháp trận khổng lồ được thiết lập dưới mặt sàn ngay sau khi Nousgalia vừa dứt tiếng kêu gào.
Những ký tự ma pháp liên kết chặt chẽ lại với nhau và hóa thành ngọn lửa hoàng kim rực rỡ. Vô số cột lửa thổi bùng lên với sức nóng như muốn nung chảy cả không gian.
“Liniyon!”
Đáp lại lời gọi của Reno, con thủy long tám đầu ngay lập tức hiện hình phía sau lưng cô. Liniyon chuyển hóa toàn bộ cơ thể của nó thành nước rồi lao thẳng vào ngọn lửa hoàng kim đang cháy hừng hực không chút ngập ngừng.
Dòng thủy lưu mang sức mạnh của thủy long trực diện đối đầu với ngọn thánh hoả của thần linh. Không bên nào chịu hơn kém bên nào, chúng xung khắc một hồi rồi tự triệt tiêu lẫn nhau.
“Gigadeas”
Một yêu tinh lùn hiện ra trên vai Reno.
Ngay khi yêu tinh ấy vung nhẹ chiếc búa, một bộ cung tên mà mũi tên mang theo sức mạnh sấm sét nằm gọn trong tay cô.
Reno kéo căng dây cung và bắn nó đi một cách dứt khoát.
‘Zugaaaaaaaaaaaa’, lôi tiễn rền vang như muốn xuyên thủng cả không khí. Mũi tên sấm sét đầy uy lực, mang theo sức tấn công kinh hồn lao thẳng vào Nousgalia từ hướng chính diện.
“Cuốn trong ngọn lửa của thần linh và chết đi”
Nousgalia không thèm quan tâm đến việc bản thân vừa trúng đòn, gã phát động ngôn từ kỳ tích.
Ngọn lửa hoàng kim được gia tăng thêm nguồn nhiệt lượng khổng lồ. Con thủy long tám đầu bị thứ sức mạnh thần thánh ấy áp đảo một chiều, dòng thủy lưu sôi sục bốc hơi nhanh chóng.
“Senetero.”
Cơ thể của Liniyon được bao bọc trong chùm ánh sáng ấm áp màu lục dịu nhẹ.
Thương tích dần dần lành lại, nước trong người thủy long tuôn ra còn nhiều hơn cả trước.
“Đám tinh linh ngu xuẩn dám cả gan chống lại thần linh. Các ngươi muốn bị tận diệt hết à?”
“Tinh linh còn lâu mới chịu thua trước thần tộc! Tôi sẽ bảo vệ Shin! Nhất định, tôi sẽ bảo vệ anh ấy bằng mọi giá!”
“Gì mới bảo vệ với chả không bảo vệ? Đây là trật tự đã định sẵn rồi!”
Cặp cánh ánh sáng đằng sau lưng Nousgalia khẽ vỗ nhẹ.
Khoảnh khắc tiếp theo, ngọn lửa hoàng kim bùng lên và bao phủ lấy mọi thứ xung quanh khu vực đó.
“Những tinh linh ngu muội thậm chí còn không hiểu nổi sự vĩ đại của thần linh. Hãy tự mắt chứng kiến luân lý của thế giới này đi!”
Khi ngọn lửa vụt tắt thì toàn bộ tinh linh tại đó đã ngã gục.
Chúng loạng choạng cố gắng đứng dậy, tuy nhiên cơ thể cả đám bây giờ đã trở nên thấp thoáng trong suốt, cảm giác như sắp sửa biến mất bất cứ lúc nào vậy.
“.................Mọi người…………”
——Không sao đâu, Reno——
Giọng của ai đó vang vọng.
Một giọng nói mà đối với ta cũng có phần thân thuộc.
Reno quay lại đằng sau, để rồi đối mặt với một cây đại thụ bán trong suốt đang hiện hữu nơi đó.
Tinh linh mà đáng lẽ ra 2000 năm trước đã bị tan biến, Đại thụ đại chiến Migeronov.
“.........Bà ư……..Tại sao………..?”
“.......Cũng giống như cháu thôi. Bà đã mượn cơ thể của Flan để hồi sinh trở lại. Vẫn còn vài điều ta quên nói với đứa cháu bé bỏng yêu dấu của mình ấy mà………..”
Lá cây trên thân của Migeronov nhẹ rơi phấp phới trong gió.
Nó chạm vào ngực của Reno và vụt biến đi như chưa hề tồn tại.
“Đừng lo lắng cho chúng ta nữa, Reno. Tất cả mọi người đều yêu thương cháu. Người đàn ông mà cháu phải lòng, bọn bà cũng mến cậu ấy nữa. Con đường mà cháu chọn sẽ là con đường mà mọi người cùng bước đi.”
Migeronov hóa thành những hạt phân tử ánh sáng tuyệt đẹp rồi cuốn gọn lại trong lòng bàn tay của Reno. Một vòng ma pháp được viết lên trên đó, tri thức cuối cùng mà người bà để lại cho cháu mình.
“Nào, hãy cùng nhau bảo vệ cậu trai ấy. Giờ chính là thời khắc để báo đáp công ơn cho Tinh linh vương, người đã che chở cho tất cả mọi người ròng rã suốt 2000 năm nay.”
Reno gật đầu quyết tâm. Cô kích hoạt ma thuật thức nhận được từ Migeronov.
Những tinh linh khác dần kéo tới bên cô và cùng nhau đổ ma lực vào ma pháp trận.
Sáu chiếc cánh đằng sau lưng Đức mẫu Đại tinh linh bắt đầu phát thứ ánh sáng mờ ảo.
“Dàn Quân Tinh Linh<Alha Alflem>”
Một lớp lục quang chói lòa buông xuống bao phủ lấy cơ thể của các tinh linh. Họ bắt đầu chạy tới bên Shin với một nguồn sức mạnh mới.
Titi, Jennull, Liniyon, Gigadeas và cả Reno. Tất cả giờ đây đã chuyển hóa sang dạng ma pháp thể rực ánh lục bảo huyền diệu để tiếp thêm sức mạnh cho Shin.
“.............Reno. Cảm ơn em nhiều lắm”
Shin lần nữa xông lên tấn công Nousgalia với Trảm thần kiếm và Tước đoạt kiếm trong tay.
“Ác kiếm sát thần, ta sẽ tiễn ngươi lên đường cùng với đám tinh linh ngu muội này một thể.”
Nousgalia vỗ đôi cánh ánh sáng sau lưng của hắn thêm lần nữa.
Ngọn lửa hoàng kim cuộn lên như làn sóng thần, tuy nhiên, lần này nó đã bị cắt đứt bởi song kiếm của Shin.
Ở phần đầu mũi kiếm của cậu, thấp thoáng có vài giọt nước chảy xuống.
Fumu, ra là thanh ma kiếm ấy đã được cường hóa lên bởi sức mạnh của thủy long tám đầu Liniyon.
Vậy tức là việc Shin có thể sử dụng được năng lực của Titi và Jennull ban nãy thực chất cũng là một phần của Dàn Quân Tinh Linh này à?
Nousgalia cay cú lườm Shin, cậu liền hóa thành làn sương hư ảo và tản mác ra khắp nơi.
Năng lực độc nhất của yêu tinh tinh nghịch Titi, hàng chục phân thân của Shin đang bao vây Nousgalia từ bốn phương tám hướng.
Thế nhưng đôi cánh ánh sáng của hắn lại vỗ, toàn bộ phân ảnh của Shin bị thiêu rụi đi chỉ trong nháy mắt.
Ngọn lửa hoàng kim dần dần nguôi lại, tuy nhiên hình bóng cậu đã biến mất khỏi đó từ lâu.
“Dùng mãi một trò với thần linh, đúng là tên ngu xuẩn”
Nousgalia nhắm tịt ma nhãn của hắn lại rồi thả Thần kiếm Roadyuie ra.
Công dụng của thần ẩn bị cắt đứt, thân ảnh của Shin lộ rõ mồn một.
Cậu bình tĩnh cắm thẳng thanh Gneodros xuống dưới đất.
Ngay lập tức, một cái cây mạnh mẽ trồi lên và phát triển với tốc độ chóng mặt.
Roadyuie không ngần ngại gì mà phóng tới đâm thẳng vào cây đại thụ. Bất ngờ thay, thân cây tự cuộn mình lại và hóa thành một chiếc kén cứng cáp khổng lồ. Thanh thần kiếm tự tại kia không biết đã bị bọc lại trong bao nhiêu lớp vỏ nữa, đây chính là năng lực của Eniyunien.
“Hừm. Thế 1000 thanh thì ngươi đối phó kiểu gì nào?”
Dứt lời, Nousgalia vỗ đôi cánh ánh sáng và phóng ra một cơn mưa lông vũ vô cùng tráng lệ.
Tất cả đều biến thành Thần kiếm Roadyuie. 1000 thanh kiếm đồng loạt bay tới tấn công Shin.
Không có bất cứ kẽ hở nào để né tránh, việc dùng kiếm trên tay đánh chặn lại càng bất khả thi.
Tuy nhiên nhiêu đó vẫn chưa đủ để làm Shin nao núng. Cậu giậm thật mạnh chân xuống mặt sàn và hóa thành một tia chớp. Không phải cách nói phóng đại gì cả, đó đúng là một tia chớp theo nghĩa đen.
Cùng với tiếng nổ xé toạc cả trời đất, Shin lách qua kẽ hở nhỏ đến không tưởng giữa muôn vàn thanh thần kiếm và một lần nữa xuyên thủng trái tim của Nousgalia.
“...............Khặc………..Hự ự……………….”
‘Roẹtttt’, Shin trở về hình dạng ban đầu và quay mặt lại.
Không để chậm mất bất cứ nhịp nào, cậu ngay lập tức đâm Trảm thần kiếm về phía Nousgalia với một tốc độ kinh người.
Đôi cánh ánh sáng vội co cụp lại để bảo vệ cho hắn.
Tuy nhiên, nó đã chậm mất một bước.
Đóng thì đúng là đã đóng. Tuy nhiên trước đó một tích tắc, cơ thể của Nousgalia đã bị thanh Gneodros của Shin khoét ngon lành một lỗ. Kẽ hở mà cậu đâm thanh kiếm qua lần này chỉ vỏn vẹn đúng bằng một cây kim.
Máu tươi phun ra xối xả, đôi cánh ánh sáng cũng rơi lông rụng vũ khắp không gian.
Thế nhưng, mặc cho cơ thể có bị đâm thủng, Nousglia vẫn tự tin nở một nụ cười trên môi.
“.............Chết đi, Ác kiếm sát thần……………”
Shin không bận tâm, cậu ấn thanh Gneodros cho nó cắm sâu hơn nữa vào trong người Nousgalia.
“...........Hahaha”
Tên thần kênh kiệu cười lớn.
“Để thần linh ta đây ban tặng tri thức cho thứ ngu muội nhà ngươi. Lời nói của thần linh là tuyệt đối. Cũng giống như việc ngươi đã chăm lo nuôi dưỡng cho Avos Dirhevia vậy, đừng hòng thoát khỏi lời nói của ta. Vĩnh biệt, Ác kiếm sát——”
Trước khi Nousgalia kịp phun hết câu thì bỗng dưng cơ thể hắn xuất hiện những vết rạn nứt.
Trên lưỡi kiếm đỏ đen của thanh Trảm thần kiếm đang cắm xuyên qua người Nousgalia, những hạt phân tử ma lực tà ác bắt đầu ngưng tụ lại và dần lan toả ra từ lưỡi kiếm. Không khí xung quanh như bị bẻ cong do chịu phải thứ áp lực khủng khiếp vô hình.
“Trảm thần kiếm—Bí kỹ số 3<Vô gian—Mugen>”
Căn nguyên của Nousgalia lập tức bị cắt thành hai mảnh.
Shin buông Trảm thần kiếm khỏi tay, Thiên phụ thần loạng choạng cố giữ lấy thăng bằng.
Hắn ngẩng mặt lên nhìn cậu ngay sau đó.
“...........Haha………..Căn nguyên của thần linh là bất diệt……….Tuyệt đối kh——Khặccc………..!!”
Ngay khi Nousgalia vừa hồi sinh lại thì căn nguyên của hắn tiếp tục bị chia đôi thành bốn. Lý do là bởi Trảm thần kiếm thấm đẫm ma lực vẫn đang ghim chặt trong người hắn ta.
“..........Thần linh là, bất——Hộc……….!!”
Shin lặng nhìn Nousgalia gào thét với một ánh mắt lạnh lẽo.
“<Vô gian> là lưỡi kiếm địa ngục chia cắt căn nguyên. Đây chính là sự trừng phạt dành cho thần linh mà Trảm thần kiếm phán quyết.”
4, 8, 16, rồi tới 32. Căn nguyên của thần linh không thể bị phá hủy , tuy nhiên bí kỹ của Trảm thần kiếm cứ liên tục cắt vụn nó đi mà không hề có lấy điểm dừng.
Cho đến khi nào căn nguyên của Nousgalia không thể phân tách được nữa, hắn sẽ phải chịu sự đau đớn cùng cực này mãi mãi.
“Khi ấy, tôi cứ nghĩ rằng mình đã để chém hụt ông rồi cơ.”
Nousgalia vô lực chống hai đầu gối xuống mặt sàn. Không một nhịp ngơi nghỉ, Shin vung nhẹ thanh Tước đoạt kiếm cắt đứt cổ họng của hắn.
Khoảnh khắc tiếp theo, cậu rút thanh Bảo kiếm Ailearrow ra. Tốc độ nhanh tới nỗi nếu người thường nhìn vào sẽ nghĩ Shin đã cầm nó trên tay ngay từ đầu rồi.
“Nhưng mà có vẻ đúng như những gì mà Reno đã nói.”
Ấn ngũ tinh được khắc lên trên cơ thể Nousgalia chỉ trong một đường kiếm kích.
Hắn bị phong ấn vào trong viên đá quý. Đương nhiên Trảm thần kiếm đã được gửi theo làm bạn đồng hành.
“Lời nói của ông, cho dù thử bao nhiêu lần thì cũng không thể nào có chuyện tôi chém hụt được.”
Bây giờ cũng thế, ngày xưa cũng vậy——
Shin chắn chắn vẫn luôn chém tan lời nói của thần linh.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
Lời nói của thần linh là tuyệt đối…….? Cũng không hẳn nhỉ.
NIT note:
Đậu, cái kịch bản mà t lo sợ nhất, cái bi kịch mà t đã cố phủ nhận của 1 bác nào đó, nó lại thành sự thật sao
Bác shuu thật giỏi trêu đùa, mới chương trước còn cho t thoả mãn
Reno của tau, à nhầm, reno của shinnnnnnn :((
Tự nhiên mấy dòng đầu làm mất hứng cả màn bón hành luôn
Chẳng nhẽ phải thêm tragedy…
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhà, riêng tau buồn :((
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: Trảm thần kiếm và Tước đoạt kiếm) (NIT: Quỷ có Quân Đội Quỷ Vương, nhân thì có Quân Binh Anh Hùng, giờ thêm cái này cho cân kèo) (Sinhsieusao: trừ thanh kiếm đen thui nào đó) (Sinhsieusao: hơi giống bạn gián kia nhỉ :v) (NIT: chém bỏ luôn khả năng Reno biến mất đi chứ ) (Sinhsieusao: Âm hán, nửa đầu của cụm "Địa ngục liên hồi", hiểu thành vô hạn cho gần gũi cũng được )