Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

VOL IV: ĐẠI TINH LINH (PHẦN CUỐI) - Chương 166: Đêm tân hôn

Trans: Sinhsieusao

Edit: OVer_NIT

~~~~~~~~~~~~

Note nhẹ đầu chương:

Bộ truyện này được up duy nhất tại [ln.hako.re] aka [docln.net], nếu các bạn thấy bộ này ở bất cứ nơi nào khác, thì nó đều là hàng ăn cắp, và nếu bạn đang đọc tại những web đó, vui lòng sang đây để có trải nghiệm tốt hơn nhá, như là đọc hàng chính chủ, đọc trên web xịn hơn (tại web leech là sao leech đc cái format của hako đc), up chương nhanh hơn, tương tác với team dịch các kiểu, và mục đích quan trọng nhất là để mấy web leech ế nhăn răng, chứ không thì dịch giả nản mà nghỉ hết á :)

Rồi, mời mọi người đọc truyện.

~~~~~~~~~~~~~

Cười vui, ca hát, nhảy múa——Rồi cũng đã đến lúc bữa tiệc hậu đám cưới của tinh linh dần đến hồi khép lại. Không biết tự lúc nào mà mặt trăng đã leo lên tới đỉnh, sự lạnh lẽo của bầu trời đêm cũng phần nào được xua tan khỏi chốn này.

Tại ban công, trong tòa lâu đài nhỏ ngự trị trên những tầng mây trắng, Shin và Reno đang ngân nga thưởng thức bầu không khí tĩnh mịch huyền ảo. Cả hai đã tháo bỏ đi những bộ lễ phục gò bó trong lễ cưới và trở lại với trang phục thường ngày.

Đôi trai gái cùng nhau ngắm nhìn bóng hình của các tinh linh đang băng qua hành lang mây trắng để trở về sau khi tàn tiệc.

“Cảm ơn anh nhé, Shin.”

Reno mở lời.

“Chắc là anh cảm thấy lễ cưới của tinh linh ồn ào lắm đúng không? Bên quỷ tộc thường luôn nghiêm nghị trong mấy sự kiện trọng đại thế này. Hẳn anh bị bất ngờ lắm nhỉ?”

“Không hề tệ chút nào.”

Biểu cảm của Shin trông khá là thoải mái, khác hẳn với cậu của mọi khi.

“Reno.”

Sau khi tinh linh cuối cùng đã khuất bóng khỏi hành lang mây, Shin bắt đầu chuyển ánh nhìn sang cô gái đang ở ngay bên cạnh mình.

“Tôi chắc chắn cả đời này sẽ không bao giờ kết hôn nếu người đó không phải là cô. Cảm ơn cô vì đã cho một kẻ trống rỗng không biết gì về tình yêu như tôi được chiêm nghiệm một giấc mộng tuyệt đẹp như thế này.”

Từng câu từng chữ của Shin như toả ra hơi ấm, khiến cho đôi bờ má của Reno ửng hồng thêm gấp bội.

Cô nàng đắm đuối ngắm nhìn người bạn đời đang ở sát ngay bên mình.

“........Anone”

Reno ngượng ngùng cất giọng.

“Không phải là Shin không biết đâu. Trong anh vốn đã có một nụ hoa tinh khiết nhỏ bé rồi, một ngày nào đó nó sẽ nở rộ vô cùng rực rỡ cho xem. Tuy bây giờ mới chỉ là một nụ hoa, nhưng đó chính là tình yêu đấy.”

Cô thích thú kể cho Shin nghe về định nghĩa của tình yêu.

Cậu không nói câu nào, chỉ lặng lẽ ngước nhìn lên bầu trời đêm vô tận.

“Nếu mà tôi có thể ngắm nhìn khung cảnh này mãi mãi thì hay biết mấy.”

Đôi mắt của Shin bị ánh trăng rằm lung linh nuốt trọn.

Không hiểu vì sao, nhưng ta có thể cảm nhận rõ một nỗi buồn sâu thẳm toát ra từ nét mặt tưởng chừng như vô cảm ấy.

“Vậy là giấc mộng đẹp này sắp phải kết thúc rồi sao?”

“Eh…….?”

Reno ngỡ ngàng thốt lên trong vô thức, Shin từ từ ngoảnh mặt lại nhìn cô.

“Đám cưới của chúng ta đã kết thúc một cách tốt đẹp rồi chứ?”

“À, ừm……..”

Gương mặt của Reno hơi chùng xuống một chút.

“.......Kết thúc…….rồi nhỉ……?”

“Vậy thì——”

Đúng lúc Shin chuẩn bị dứt lời, đột nhiên xuất hiện ra một đám tiểu yêu tinh không biết từ đâu nhào tới.

“Kết thúc rồi?”

“Chưa kết thúc?”

“Vẫn chưa xong mà nhỉ?”

“Giờ mới là phần chính”

“Động phòng động phòng”

Đám tiểu yêu hí hửng bay vòng vòng quanh cặp đôi mới cưới, miệng thì không ngừng réo rít từ khoá ‘động phòng’.

“K, kora. Titi. Đừng nói mấy điều kỳ quặc nữa. Shin có phải là tinh linh đâu, có ý nghĩa gì khi làm chuyện đó cơ chứ?”

Tuy miệng thì nói vậy nhưng Reno vẫn lén liếc trộm Shin một chút, mặt cô giờ đã đỏ ửng hết cả lên.

“Không phải, không phải đâu nhé! Dù nó có nghĩa thì em cũng không định hỏi ý kiến của anh đâu!”

Reno khua khua tay đuổi hết đám tiểu yêu đi. Titi sợ hãi bèn bay tới đậu trên bả vai Shin như muốn kiếm tìm cứu cánh từ cậu.

“Reno đáng sợ quá”

“Đáng sợ đáng sợ”

“Tinh linh vương-sama ơi”

“Dỗ Reno đi kìa”

Đám Titi khúm núm trái hẳn bình thường, người run cầm cập như cầy sấy. Reno hằn học lườm chúng với đôi má phúng phính của cô.

“Tôi phải làm thế nào?”

Nghe thấy tiếng Shin hỏi, lũ Titi bèn ghé sát vào tai cậu và thì thầm.

“Động phòng động phòng”

“Phần tiếp theo của lễ cưới”

“Reno sẽ phấn chấn trở lại đó”

“Chắc chắn sẽ phấn chấn”

“Một phát lên tiên luôn”

Không thể để đám Titi tiếp tục lộng hành được nữa, Reno bắn vài quả cầu nước ra và nhốt trọn lấy chúng. Tiếng ồn ào huyên náo của mấy cô nàng tiểu yêu giờ được thay thế bằng tiếng sặc nước lọc bọc.

“Thật là. Toàn nói những kiều kỳ quặc không. Phiền Shin lắ—”

Reno không nói được hết câu, bởi cô nhận ra bàn tay Shin đã chìa ra trước mặt tự lúc nào.

“..........Etto……….”

“Nếu vẫn chưa phải là kết thúc, thì hãy để giấc mộng này được tiếp tục phần còn lại của nó.”

“A…………..”

“Chỉ cần đó là điều mà cô mong muốn.”

Reno lặng người nhìn Shin, âm giọng sắp phát ra như đã bị thổi bay đi bởi những câu từ tưởng chừng như mười phần cứng nhắc này.

Đám Titi sau một hồi cố gắng vùng vẫy cuối cùng đã có thể ngóc đầu ra khỏi quả cầu nước.

“Bọn mình là kỳ đà cản mũi”

“Té mau”

“Nhanh nhanh nhanh”

“Mau lên, nhân lúc rơm sắp bén lửa”

“Hai vị cứ thong thả mà tận hưởng nhé”

Nói rồi đám tiểu yêu bay vút khỏi lâu đài, chúng không quên rải những vệt bụi phấn óng ánh tuyệt đẹp như muốn tăng thêm phần lãng mạn cho bầu không khí lúc nửa đêm.

Reno chỉ biết ngẩn ngơ nhìn theo những chùm ánh sáng lung linh còn sót lại trên nền trời đêm.

“Chúng ta vào trong chứ?”

“.........Eh, Ah……………….”

Reno như đang cực kỳ lưỡng lự không biết phải làm thế nào trong tình huống khó đỡ này, chỉ còn biết ngước lên nhìn trộm Shin trong vô thức.

Không có động tĩnh gì từ cậu, liệu có phải là cậu vẫn đang chờ câu trả lời của cô. Ánh mắt của Reno sau khi hiểu ra điều đó bỗng trở nên xấu hổ hơn bao giờ hết.

“.............................Ừm………..”

Giọng nói của Reno chưa bao giờ nhỏ nhẹ và bẽn lẽn đến thế. Cô gái thẹn thùng nắm lấy tay của chàng trai.

Từng cử chỉ, từng điều bộ của Shin đều toát lên vẻ lịch lãm của một quý ông thứ thiệt. Tất cả những điều đó đều dành hết cho mình Reno đêm nay. Đôi vợ chồng tay trong tay tiến vào bên trong, rồi cánh cửa phòng dần dần đóng lại.

Nội thất của căn phòng được đính kèm bởi vô vàn những bông hoa đa sắc, phong cách trang trí có thể gói gọn trong một từ ‘rực rỡ’. Nổi bật hơn hẳn chính là chiếc giường với mái vòm xinh xắn được đặt gọn gàng ở chính giữa không gian.

Cô gái khúm núm lặng ngồi lên trên đó.

“Ano… anone…”

Reno cố gắng truyền đạt lời muốn nói bằng những câu từ lủng củng không liền mạch.

“Thường thì đêm tân hôn cũng là một phần của lễ cưới nữa. Nhưng mà, chỉ ngủ thôi, chỉ ngủ thôi là được rồi. Như vậy là đã quá đủ. Chỉ ngủ thôi nhé.”

Reno nói đi nói lại một câu, cứ như thể cô đang tự nói điều đó với chính bản thân mình chứ không phải với người chồng ở trước mặt.

Shin thì cũng chẳng câu nệ ý kiến thêm gì, nhẹ gật đầu đồng thuận.

“Vậy thì chúng ta đi nghỉ thôi.”

“Ah……..Ettou…...Đợi thêm một lát nữa……..”

Reno ngập ngừng mất một nhịp, như muốn xốc lại tinh thần rồi tiếp tục.

“.........Hãy cùng trò chuyện nào”

Shin lại tiếp tục gật đầu.

“Chúng ta sẽ nói về chủ đề gì?”

“.........Uhmm, thế thì, Quỷ vương Arnos. Anh có thể kể cho em nghe về anh ấy được không?”

Nghe thấy tên chủ nhân đáng kính, tròng mắt của Shin hơi giãn ra một chút.

“Năm xưa Shin đã được Quỷ vương cưu mang, dần dần có được trái tim gần giống với con người. Thiên phụ thần đã nói thế đúng không nhỉ. EM muốn nghe chuyện đó.”

Reno khẽ đập đập tay xuống phần đệm ngay bên cạnh cô.

“C, chỗ này. Anh ngồi xuống đây đi……..”

“Tôi xin phép.”

Shin xoay người và từ từ đặt hông xuống.

“Câu chuyện ấy có thể sẽ hơi nhàm chán.”

Mở đầu đoạn hồi tưởng, Shin hướng ánh nhìn ra phía ngoài ban công.

“......Tôi gặp chủ nhân vào một đêm trăng tròn đẹp đẽ. Vừa hay nó cũng lộng lẫy như vầng trăng đêm nay vậy”

Shin ngắm nhìn chiếc đồng tử ngân sắc huyền ảo lơ lửng giữa bầu trời đêm thanh tịnh.

“Đó là vào khoảng giữa của trận đại chiến. Khi mà thế trận giằng co và đối đầu với con người hầu hết chỉ dừng lại ở mức độ những trận đánh quy mô nhỏ lẻ. Dần dần, chiến sự đã biến chuyển theo hướng nghiêm trọng hơn, thế giới lại sắp chuẩn bị bước vào thời kỳ mới của chiến tranh, thời kỳ khốc liệt và kháng chiến trường kì. Tôi lúc đó đã sở hữu cơ thể riêng cho bản thân, ngày nào cũng cầm trong tay thanh kiếm đi tìm những quỷ nhân máu mặt để thách đấu.”

Shin lặng lẽ lục tìm lại những ký ức thuở xa xăm và thuật lại chúng cho Reno.

“Dưới cái tên Ác kiếm diệt thần này, tôi cảm thấy tất cả những đối thủ khác mới thật yếu đuối làm sao. Nhưng có vẻ như đó lại là một sự thật hiển nhiên chứ không chỉ đơn thuần là đánh giá chủ quan của riêng tôi. Bản chất căn nguyên này được sinh ra vốn là để chiến đấu, chẳng có gì lạ khi những người bình thường không đủ khả năng để trực tiếp đối đầu với tôi.”

Shin tạm thời ngưng mạch kể chuyện, được vài giây thì cậu từ từ khép đôi mi lại.

Lúc nó mở ra cũng là lúc mà sự u sầu được cảm nhận rõ ràng nhất.

“Căn nguyên của bọn họ có chứa đựng tình yêu ở bên trong. Nó là lòng tốt, là nỗi buồn và cả sự thù hận. Tất cả những thứ đó hoàn toàn không cần thiết trong chiến đấu. Cứ như vậy, thanh kiếm trong tay tôi liên tục được vung đi, chém hết quỷ nhân này rồi đến quỷ nhân khác.”

Shin bình thản phác họa lại bức tranh về hồi ức của cậu.

“Có lẽ, chính bởi không có tình yêu nên tôi mới mạnh mẽ như thế này.”

Đâu đó trong những câu từ nghe có vẻ vô tâm lạnh lùng ấy, ta có thể cảm nhận rõ nét một nỗi buồn cô độc man mác đang ấp ủ.

Reno hình như cũng nhận ra được điều đó, cô ray rứt cắn chặt lấy bờ môi.

“Có một sự trống rỗng vô hình luôn cồn cào bên trong lồng ngực này. Tôi đã nhiều lần tự hỏi, liệu có phải mình đã cảm thấy ghen tị ngay cả với những quỷ nhân bại trận đó không. Bản năng của tôi gào thét, nó khao khát và thèm muốn đến tột cùng. Tuy nhiên tôi của ngày đó thì lại hoàn toàn không thể biết được mục đích mà mình nên hướng tới là gì. Chỉ có duy nhất một điều mà tôi có thể chắc chắn. Rằng tôi hy vọng tương lai sẽ xuất hiện một người đủ sức đánh bại được mình. Cái danh hiệu Ác kiếm kể ra cũng khá là phù hợp với một kẻ chỉ biết vung kiếm để tìm đối thủ mạnh như tôi.”

Trong quãng thời gian chiến đấu và tàn sát không ngừng nghỉ của mình, không biết từ bao giờ mà Shin đã có thêm được danh hiệu Thiên kiếm.

Kẻ sử dụng 1000 thanh ma kiếm, kiếm sĩ mạnh nhất quỷ tộc.

“Thế rồi tới một hôm, cũng đã đến lúc tôi và Quỷ vương đối đầu với nhau. Vẫn như mọi khi, tôi chỉ biết cầm chắc thanh kiếm của mình trong tay và lao tới chém ngài. Ấy thế mà, chủ nhân lại mở lời trước, rằng [Hãy nói chuyện một chút nào].”

“Rồi sao nữa?”

“Tất nhiên là tôi đã hoàn toàn bỏ ngoài tai điều đó, cứ thế mà xông tới vung kiếm thôi. Mỗi lần đỡ lấy đường kiếm của tôi, chủ nhân lại tiếp tục nói chuyện. Ngài đề cập tới rất nhiều thứ, tuy nhiên đúc kết lại thì chỉ có duy nhất một điều.”

Tâm trí của Shin hiện đang hòa quyện trong dòng ký ức, biểu cảm của cậu rõ ràng mềm dịu hơn so với mọi khi.

“Mục tiêu mà tôi chiến đấu cho nó rốt cuộc là gì?”

Reno ngồi bên cạnh khi nghe đến đó liền nhẹ nhàng bày tỏ sự đồng tình ngay lập tức.

Bởi giờ đây cô đã biết được đâu mới là thứ quan trọng nhất đối với Shin.

“Tôi vẫn không thể đánh bại được chủ nhân mặc dù đã rút ra tận 100 thanh kiếm. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi biết tới cảm giác hứng thú với đối thủ của mình là như thế nào. Khi ấy, tôi đã hỏi ngài một câu. [Tại sao anh lại mạnh mẽ đến vậy?]. Giờ nghĩ lại thì đó cũng là lần đầu tiên mà tôi mở miệng kể từ khi có được thân xác quỷ nhân này.”

“.........Vậy Arnos đã nói gì?”

“[Không mạnh thì cứu được ai]. Và ngài ấy tiếp tục bằng một câu hỏi khác, rằng [Còn ngươi, tại sao ngươi lại mạnh như thế?]”

Shin mở lòng bàn tay mình ra và nhìn vào nó.

“Tôi đã trả lời mà chả cần suy nghĩ .[Chẳng có lý do gì cả. Tôi không có trái tim. Thứ mạnh mẽ thì vốn mạnh mẽ thôi. Tôi chỉ là một thanh kiếm, không hơn không kém]. 

Nói tới đây, cậu siết chặt bàn tay của mình lại.

“Thế rồi chủ nhân đã bình thản đáp lại bằng một đề nghị, [Hãy trở thành thuộc hạ của ta đi. Ta sẽ tìm cho ngươi đối thủ xứng đáng, một đối thủ để thanh kiếm của ngươi có thể vung hết sức mình.]”

Lời lẽ và giọng điệu của Shin dần dần thể hiện sự dứt khoát hơn.

“.......Và thế là tôi đã nhận ra. Rằng bản thân mình bấy lâu nay vẫn luôn chờ đợi sự xuất hiện của một người, người mà xứng đáng làm chủ nhân của thanh Ác kiếm diệt thần này. Rốt cuộc thì suốt trận chiến ấy, chủ nhân chẳng dùng đến bất cứ một ma pháp tấn công nào cả. Ngài đã xuyên thấu tâm can của tôi chỉ với đúng một câu nói.”

Shin thở nhẹ một hơi rồi quay sang nhìn Reno.

“[Tôi là thanh kiếm của ngài, nguyện dùng tấm thân này để chém tan mọi kẻ địch]. Và chủ nhân đã đáp lại lời thề nguyện trung thành của tôi bằng một lời khẳng định, [Vậy thì ta đây sẽ hủy diệt mọi bi kịch và sự vô lý đứng chắn trước mặt ngươi]”

“.......Arnos tuyệt vời thật đấy………”

“Tuyệt vời, ư?”

“Hẳn là anh ấy đã biết rõ thứ mà Shin thực sự mong muốn là gì rồi. Bởi thế nên dù Shin có rút kiếm tấn công điên cuồng thế nào, Quỷ vương vẫn quyết định không vung tay đánh trả.”

“........Phải rồi, tôi cũng đã hỏi ngài ấy về điều đó. Thế nhưng chủ nhân chỉ nói rằng do ngài đã phát chán mà thôi……..”

“Phát chán?”

“.....Việc phải chiến đấu. Rốt cuộc thì tôi vẫn chẳng thể thấu hiểu nổi suy nghĩ của ngài lúc đó là gì”

Shin lặng nhìn về một nơi xa xăm.

Hay là cậu ta đang cố gắng truyền tải cảm xúc của mình tới cho người chủ nhân đã chuyển sinh đến 2000 năm sau này đây?

“Dẫu sao thì vẫn có một điều rõ ràng và chắc chắn nhất, đó là chủ nhân đã trao cho cái vỏ rỗng cô quạnh này một lý do để chiến đấu. Ngài ấy sẵn sàng dang tay chào đón một thanh kiếm không có trái tim như bao quỷ nhân khác. Chính bởi lẽ đó, tôi đã trở thành cánh tay phải của Quỷ vương để đền đáp ân nghĩa vô bờ này.”

“......Là vậy à…..”

Reno mơ màng ngắm nhìn ánh nguyệt quang lung linh chiếu rọi qua khung cửa sổ.

Shin cũng hướng ánh mắt theo cô.

“.........Cái gì mà không công bằng cơ chứ, em vốn hoàn toàn không thể thắng được Arnos ngay từ đầu mà. Chuyện Shin muốn chuyển sinh và đuổi theo anh ta cũng là lẽ đương nhiên thôi nhỉ.”

Nét mặt của Reno có hơi chùng xuống một chút.

Thế nhưng cô ngay lập tức rũ đầu và lấy lại tinh thần.

“.......A, anone, Shin à……”

Reno rụt rè đặt bàn tay của cô chồng lên tay Shin đang ở trên giường.

Cô bòn chắt hết sự dũng cảm để nói ra những điều mình đang nghĩ.

“.........Quả nhiên em thấy, chỉ ngủ không thôi thì……”

Gương mặt Reno ửng đỏ hết cỡ, bờ môi của cô run lên lẩy bẩy.

Giọng nói yếu ớt ấy lí nhí đến nỗi tưởng chừng nó sẽ bị ngắt đi bất cứ lúc nào, thế nhưng lòng quyết tâm đã giúp cô gái thốt lên thành lời.

“.........Không chịu đâu…….”

Và thế rồi trong không gian tĩnh lặng thoáng chốc ấy, Reno ghé sát khuôn mặt của mình tới người con trai bên cạnh và trao cho anh ta một nụ hôn ngọt ngào.

Cô thả lỏng cơ thể của mình ra và ôm chầm lấy Shin. Ngón tay trắng ngần của Reno khẽ chạm lên người cậu.

Chàng trai nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé ấy.

“.......Có được không……?”

Shin chỉ mất đúng một khoảnh khắc để trả lời câu hỏi đó.

“........Điều này có thể làm cô tổn thương……..Tuy nhiên, nếu cô đã mong muốn tình yêu đến vậy thì……….” 

“Em ổn mà.”

Reno đan chặt những ngón tay của mình vào bàn tay của Shin rồi nở một nụ cười tươi tắn như thường lệ.

“Em sẽ dạy cho anh biết tình yêu là gì.”

Trăng tròn lúc nửa đêm đặc biệt tỏa sáng hơn bao giờ hết.

Ánh sáng huyền ảo khẽ len lỏi qua từng khung cửa sổ và chiếu rọi hai cái bóng đang quấn lấy nhau bên trong căn phòng. Nó như thắp lên ngọn lửa yêu thương, lưu giữ lại khoảnh khắc tuyệt vời đáng trân trọng này sâu bên trong tiềm thức.

---------------------------------------------------------------------------------------------

Tác note:

Chắc chắn rồi sẽ có ngày Shin hiểu ra tình yêu là gì thôi.

NIT note:

Hết tân hôn rồi sẽ đến động phòng nhể

Titi-kun, gút chóp :))

Thấy tên chương là nghi nghi ròi, đến khúc cuối thì ôi thôi, tau hổng biết gì hết, chỉ biết edit hoi nha =))

Sensei thế này mà dạy thì ai lại chả biết yêu. Thế nên cơ bản thì chúng ta không FA đâu, chỉ là chúng ta chưa tìm ra được Sensei của đời mình mà thoi :D

166.5 hổng có đâu nha, bộ này lành mạnh lắm. cơ mà nốt rình người ta tân hôn kìa.

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, à quên, dám FA vui thế vẹo nào đc chứ. Nhớ cmt và cày view nhiệt tình nha, dự là sắp có chương bù đến từ vị trí bác trans r á.

T4R

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha

(NIT: đám Titi này nuôi đáng cơm vl =)) ) (NIT: Lại nghiện mà ngại à gái ơi =)) ) (NIT: đám này đủ tuổi chưa mà rành v =)), t còn k rành đc như thế ) (Sinhsieusao: Kiểu giường công chúa màn ren bla bla // NIT: ơ khoan khoan, nốt lại rình à -_-) (Sinhsieusao: Không biết ae thế nào chứ t mà được gái mời như thế này là itadakimasu luôn, không có trò chuyện dài dòng gì nữa//NIT: rồi, trước giờ cứ thắc mắc, giờ thấy cái note này là rõ bác trans chung cảnh ngộ r =))) (Sinhsieusao: Rồi xong, thông não chi thuật) (NIT: sao t lại cảm thấy nó k có chiều sâu v nhỉ)