Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Tại cánh đồng lệ hoa.
Ta nằm ngả lưng ngay giữa những bụi hoa đầy màu sắc như trải dài đến bất tận, vu vơ phóng tầm mắt ra bao trọn lấy cả không gian rộng lớn nơi này.
Bóng hình của Reno vẫn được phản chiếu gọn gàng bên trong nhãn cầu của ta. Cô ấy đang tạo ra những quả cầu nước lơ lửng giữa không trung và nhẹ nhàng đổ từng cơn mưa yêu thương xuống vùng đất muôn màu bên dưới.
Cả cánh đồng lệ hoa lớn nhanh như thổi. Những hạt giống mới cũng được gieo mầm theo từng luống gọn gàng tươm tất.
Tuy số lượng hoa đã tăng lên nhiều như vậy, song một nửa khu vực nơi đây vẫn còn là đất trống bỏ hoang.
Tầm nhìn hiện tại ta đang được chia sẻ cho cả nhóm Reni và Misha xem nữa.
Dõi theo đứa con bán linh bán quỷ mà Reno mang trực tiếp trong bụng.
Bởi chuẩn bị có điều gì đó sắp xảy đến rồi.
Linh cảm của ta mách bảo như vậy đấy.
“Reno-sama”
Giọng nói khàn đặc không lẫn đi đâu được của Eniyunien. Tuy nhiên nó không vang vọng khắp trong không gian giống như mọi lần.
Âm thanh phát ra từ phía bên kia của cánh cửa đang được mở ngay giữa cánh đồng hoa.
“Reno-sama, ma nhãn của lão không thể nhìn tới khu vực này được. Mong người đừng làm điều gì quá sức.”
“Không sao không sao. Vả lại ngoài tôi ra thì làm gì còn tinh linh nào khác tưới nước được cho những bông hoa này đâu. Lỡ chẳng may chúng héo rồi thì lúc Shin trở về trông thấy sẽ buồn lắm”
“.....Umhm. Vậy sao người không giao việc đó cho những vị khách nghệ sĩ lãng du?”
“Nhóm Anosh có phải ở đây suốt đời đâu, một ngày nào đó họ sẽ lại tiếp tục chuyến hành trình của mình thôi. Việc tự bản thân mình làm được thì tự bản thân phải làm chứ. Với cả hôm nay tôi nhận được quá nhiều tình yêu thương lắm luôn, không thể cứ thế mà để nó bị lãng phí đi được.”
Reno thích thú ngắm nhìn cánh đồng lệ hoa sau khi đã tưới nước xong hết một vòng.
“........Reno-sama, người thực sự ổn với chuyện đó sao?”
Giọng điệu của Eniyunien bỗng trở nên trịnh trọng hơn khi hỏi Reno.
“Chuyện gì cơ?”
“Đức mẫu Đại tinh linh Reno, lời đồn và lưu truyền của người là đức mẹ của muôn vàn tinh linh hiện hữu trên thế gian này. Chung quy lại thì ở bất cứ nơi đâu và bất cứ khi nào, người vẫn chỉ là mẹ của riêng mình tinh linh mà thôi.”
Đại thụ Eniyunien đặc biệt nhấn mạnh những câu từ sau cuối.
“Đứa trẻ đó một nửa là quỷ nhân. Việc người hạ sinh nó đồng nghĩa với việc sẽ đi ngược lại lời đồn và lưu truyền của chính mình đấy. Nói cách khác, tự diệt. Người hiểu những gì lão đang nói chứ?”
“Ừm, tôi hiểu mà.”
Reno cười trừ, dường như cô chẳng có tí bận tâm nào về điều đó cả.
Như thể kết quả có ra sao cũng được.
“Tôi nghĩ cuối cùng mình cũng đã hiểu được ý bà muốn nói là gì rồi.”
Đại thụ Eniyunien ậm ừ lắng nghe.
“Là về Đại thụ đại chiến Migeronov?”
“À đúng rồi. Eniyunien chưa gặp bà bao giờ nhỉ. Ông biết không, đây được gọi là định mệnh của tinh linh đó. Tuân theo lời đồn và lưu truyền của bản thân như một tinh linh đúng nghĩa, hay là chọn cách đi ngược lại chúng để bảo vệ những thứ quan trọng với mình hơn.”
Reno chạm nhẹ đầu ngón tay lên trên bụng, với một biểu cảm phúc hậu đậm tình mẫu tử.
“Tại sao tôi lại là Đức mẫu Đại tinh linh? Chưa bao giờ tôi từng tự hỏi mình về điều đó cả. Cho đến tận bây giờ, tất cả tinh linh trên đời đều là những đứa con vô cùng quý giá đối với tôi. Thế nhưng mà tôi đã lỡ gặp người đó mất rồi, người đưa tôi trở thành một Reno bình thường chứ không phải bất cứ một tồn tại vĩ đại nào khác.”
Ánh mắt của Reno tràn ngập sự yêu thương và chân thành, đồng thời, nó cũng thể hiện lòng quyết tâm không chịu thua trước số phận.
“Tôi sẽ sinh đứa bé. Bằng bất cứ giá nào, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra. Bởi đứa trẻ này là con của Shin, là tình yêu mà Shin hằng mong muốn”
“...........Nhưng mà người không nói chuyện này với cậu ta, vậy cũng ổn sao……?”
Nụ cười đáp lại của Reno pha chút dư vị buồn bã.
“Shin có thể sẽ bảo tôi đừng sinh nó ra mất. Anh ấy vẫn chưa hình dung được dáng hình của tình yêu, vẫn luôn nghĩ rằng nó chỉ là giấc mơ xa vời đối với bản thân mình. Mà dù sao thì tôi cũng đã quyết định sẽ sinh đứa bé ra rồi, nên chẳng có gì thay đổi cả.”
“Nhưng ít nhất cậu ta cũng sẽ ở bên cạnh Reno-sama trong thời gian người mang thai mà.”
Reno chìm vào trong im lặng một lúc lâu rồi thì thầm nhỏ một tiếng “Ừm”.
“.........Nhưng mà, tôi không muốn níu kéo anh ấy thêm nữa. Tôi đã là vợ của Shin, vợ của cánh tay phải bên cạnh Quỷ vương rồi.”
Eniyunien câm nín không biết phải nói thêm gì.
“Lúc nào tôi cũng nói toàn những điều ích kỷ với Shin không thôi. Giờ chính là thời khắc mà tôi có thể làm tất cả để hồi đáp những gì anh ấy đã ban cho.”
10 tháng 10 ngày bào thai dần khôn lớn, và nó cũng chính là quãng thời gian còn lại của Reno
Quả thật, cô hầu như chẳng có điều gì mà cô có thể làm cho cậu trong khoảng thời gian đó cả.
“Shin là thuộc hạ trung thành nhất của Quỷ vương, anh ấy chuyển sinh cũng là để lấp đi khoảng trống bên trong tim mình. Tôi đã tiễn anh thẳng bước tới nơi mà bản thân anh muốn đến, không lưu luyến, không ngoảnh đầu nhìn lại.”
Reno tiếp tục nói, mạch cảm xúc của cô ngày càng lên cao.
“Nếu Shin ở bên cạnh lúc tôi tan biến, biết đâu anh ấy lại khóc mất cũng nên. Tôi không thích những giọt nước mắt đau buồn, chúng là thứ không cần thiết, ở bất cứ đâu và bất cứ khi nào cũng vậy. Shin chỉ cần nhớ tới gương mặt tươi cười của tôi là được rồi.”
Biểu cảm của Reno trông rất rạng rỡ, không thể nhìn thấy bất cứ sự hối hận hay buồn tủi nào từ cô.
“........Nhưng mà 2000 năm sau, Tinh linh vương khi nghe tin người đã biến mất có thể sẽ đau khổ lắm đấy………”
“Có lẽ vậy. Nói thế này tuy có hơi xấu tính một chút, nhưng tôi lại rất hy vọng điều đó sẽ thực sự xảy ra.”
Eniyunien bị Reno làm cho bối rối.
“........Hy vọng? Là sao cơ……..?”
‘Fufufu’—Reno cười thích thú.
“Tôi muốn Shin khóc trước tình yêu bao la vô bờ bến của tôi. Hãy khóc, khóc thật nhiều vào. Và rồi anh sẽ nhận ra. Chắc chắn, anh ấy sẽ nhận ra. Rằng anh cũng yêu em. Rằng anh cũng thương em rất nhiều. Cuối cùng, rồi Shin sẽ có được thứ mà anh hằng khao khát.”
[Em sẽ dạy cho anh biết thế nào là tình yêu.]
Reno quyết tâm thực hiện lời mình đã nói ra cho đến tận giây phút cuối cùng.
“Có thể suy nghĩ của tôi hơi ngốc nghếch một chút, nhưng mà biết làm sao được.”
Cô ngồi xổm xuống và với tay ra cầm lấy chiếc bình tưới nước đặt giữa cánh đồng.
“Bởi vì tôi đã lỡ yêu mất rồi. Tôi cũng muốn tình yêu của mình được đáp lại.”
Reno lại tiếp tục tưới nước cho những bông hoa xung quanh.
“Để bắt anh chàng lạnh lùng và ngốc nghếch trong chuyện tình cảm ấy ngoảnh lại, ít nhất cũng phải đem tính mạng bản thân ra đánh đổi mới được.”
Cô gái mỉm cười.
Cô cười không phải vì đang cố tỏ ra mạnh mẽ, cũng chẳng phải để cố che giấu đi nỗi đau của mình.
“Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Trong bụng của tôi là tình yêu mà Shin đã để lại. Một điều thần kỳ như vậy còn xảy ra được thì tương lai chắc chắn cũng sẽ thuận lợi thôi.”
Gương mặt rạng ngời của Reno lúc này được tạo nên từ lòng quyết tâm cùng với ý chí không bao giờ buông bỏ.
“Tôi không có hối hận đâu. Đây chính là định mệnh của tinh linh chúng ta. Sau tất cả, tôi đã được nếm trải mùi vị của tình yêu rồi. Một mối tình đẹp đến nỗi bản thân sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống để bảo vệ nó.”
“Nếu Reno-sama đã nói vậy thì——”
Bang!
Cánh cửa đột ngột đóng sầm lại. Không còn nghe thấy âm giọng của Eniyunien nữa.
Một cơn gió nóng bỗng từ đâu thổi tới.
Tình hình thực sự rất không ổn——
“Eniyunien?”
Reno hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, giọng của ai đó khác vang vọng giữa cánh đồng.
“——Tình yêu mà Ác kiếm sát thần đã để lại? Hahaha, nghe mới thật ngu ngốc làm sao. Trên đời còn có cả chuyện hài hước đến vậy cơ à?”
Tiếng vang ngạo mạn mà cũng không hề kém phần hùng tráng khiến cho cả cánh đồng lệ hoa phải rung lên.
Một giọng nói quen thuộc.
“Cô sai rồi, Đức mẫu Đại tinh linh. Để ta dạy cho kẻ ngu muội nhà cô biết nhé.”
Chiếc đầu của Eldemade xuất hiện và lơ lửng trước mặt Reno.
Tuy ma lực tỏa ra có phần hơi yếu ớt, nhưng hắn ta đích thực là Thiên phụ thần Nousgalia.
“Ác kiếm sát thần không có tình yêu. Thứ đó chỉ đang cố bắt chước các sinh vật sống khác mà thôi. Mong muốn có một trái tim như bao người, đúng là đáng thương. Dịu dàng, hay buồn bã, tất cả những cảm xúc của thanh ma kiếm ấy đều là giả tạo hết.”
“Còn lâu mới có chuyện đó! Ông thì biết cái gì!? Ông có quan sát Shin một cách tử tế không mà tự cho mình quyền phán xét anh ấy!?”
Gã thần linh bỏ ngoài tai những lời của Reno và tiếp tục nói những lời mà hắn muốn.
“Thế ta hỏi, tại sao Shin Reglia lại đột nhiên trở nên thích cô? Đáp án chỉ có một mà thôi.”
Nousgalia huyênh hoang tuyên bố.
“Đó là bởi phép màu của thần linh đấy.”
Reno lườm chằm chằm Nousgalia trong khi khép mình thủ thế.
Cô nghiến chặt răng và hỏi lại.
“.......Ông muốn nói cái gì?”
“Ta sẽ ban cho ngươi tình yêu. Lúc ta nói điều đó với Ác kiếm sát thần, hắn đã không do dự mà rút kiếm chém ta ngay lập tức. Nhưng mà cô biết đấy, lời nói của thần linh là tuyệt đối. Hắn nghĩ mình có thể cự tuyệt được ý chỉ của ta sao? Rốt cuộc là căn nguyên trống rỗng của Shin Reglia đã được khỏa lấp rồi đấy.”
Nousgalia từng nói với Shin như thế này.
Sử dụng Đại tinh linh Reno làm vật chứa, sinh ra đứa con của thần. Từ đó, trật tự tiêu diệt Quỷ vương sẽ chính thức ra đời.
“Các ngươi tưởng phép màu đó là do mình tự tạo ra sao? Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của thần linh hết, luôn luôn là như vậy”
“Không thể nào……….”
“Lời nói của thần linh luôn là sự thật. Việc Ác kiếm sát thần mong muốn một tình yêu, việc Đức mẫu Đại tinh linh Reno mong muốn được là chính bản thân mình, rồi cho đến cả đứa con mà cô đang mang trong bụng ấy, tất cả, tất cả đều tuân theo trật tự của Thiên phụ thần ta đây.”
Giọng của Nousgalia mạnh mẽ vang vọng cả không gian.
“Hiểu chưa, sinh mệnh mà cô đang ươm mầm không phải là con của Shin Reglia đâu. Cơ thể của hắn chẳng qua chỉ là một vật trung gian, một chất xúc tác cho hạt giống tiêu diệt Quỷ vương không hơn không kém”
Tên thần linh bắt đầu kiến tạo một vòng tròn ma pháp trận. Ma lực trong đó ngưng tụ lại và dần dần hóa thành một cánh tay trắng toát.
Cánh tay cầm một quyển sách màu xanh, đúng thế, nó chính là yêu tinh sách Leelan. Tựa đề trên tấm bìa được đánh số thứ tự 1800.
“Đọc cho kỹ trang sách vừa mới được thêm vào đi”
Quyển sách tự động mở ra nhờ hiệu ứng của ma pháp.
Thông tin được viết trên trang sách mà Nousgalia nói tới là về Bạo nghịch Quỷ vương Avos Dirhevia.
“Bạo nghịch Quỷ vương……..là tinh linh……..?”
Biểu cảm của Reno trở nên nghiêm trọng hẳn đi, cô không thể rời mắt ra khỏi những dòng chữ được viết trên trang giấy.
Đơn giản mà nói thì đó quả thực là viễn cảnh tồi tệ nhất. Reno ngay lập tức hiểu được mức độ không tưởng của tình huống không thể nào xấu hơn này.
“Tất cả đều đã được an bài sẵn rồi. Sao nào, có phải tinh linh nhãn của cô đang hiển thị rất rõ ràng hay không? Rằng lời đồn và lưu truyền của đứa con trong bụng mình chính là Avos Dirhevia.”
Đôi mắt màu hổ phách của Reno đanh lại.
Nhìn cảm xúc biểu hiện trên gương mặt kia là đủ hiểu, cô đang cố gắng phủ nhận sự thật này.
“.......Ma lực của Quỷ vương Arnos………”
Chỉ có một lý do duy nhất có thể giải thích được nguyên nhân vì sao đứa con của Shin và Reno lại mang trong mình ma lực của Bạo nghịch Quỷ vương. Đó chính là bởi lời đồn và lưu truyền tạo nên hình dạng căn nguyên cho nó lấy từ Avos Dirhevia.
“Tất cả mọi thứ đều được định mệnh dẫn lối.”
Giọng nói của Nousgalia càng ngày càng cường điệu.
“Nào, ngay tại thời khắc này, đứa con của thần linh sẽ ra đời.”
Sức mạnh từ lời nói của thần linh cưỡng chế tạo nên vòng ma pháp trên bụng của Reno.
Ma lực của đứa trẻ mà cô ấy mang trong người đột nhiên cụ thể hóa theo cấp số nhân.
Trưởng Thành<Kurst>.
Đứa con của thần phát triển với một tốc độ nhanh đến chóng mặt, nó đang bị ép sinh ra ngoài.
“Dừng lại…...Nếu đứa bé sinh ra lúc này, nó sẽ không sống nổi đâu……….”
Reno siết chặt lấy bụng mình.
Tuy nhiên điều đó không thể cản được sự ra đời của đứa trẻ mang danh nghĩa con thần.
“Hahaha. Hãy vui lên đi, có vẻ như đứa con của thần linh là con gái đấy. Rồi nó sẽ kế thừa cô và trở thành đức mẹ tinh linh mới. Nào nào, vui mừng lên, hân hoan lên. Cô phải biết bản thân mình vinh dự cỡ nào khi có thể sinh ra trật tự trên thế giới này chứ. Sự vĩ đại của thần linh là tuyệt đối.”
Nousgalia cười hả hê.
‘Không được, không được…….vẫn chưa phải lúc…….!”
Hình ảnh mờ nhạt trong suốt của một đứa trẻ sơ sinh dần hiện ra từ vòng ma pháp trận trên bụng Reno.
Đứa bé bay lơ lửng và trôi nổi giữa cánh đồng hoa.
Nó đã thoát li hoàn toàn ra khỏi dạ con của mẹ. Lượng ma lực quá yếu ớt để có thể duy trì căn nguyên ở trạng thái ổn định, trông có vẻ như sinh mệnh bé nhỏ ấy sẽ biến mất bất cứ lúc nào.
“Ah…………”
Đôi chân của Reno bỗng dưng mất hết sức lực, cô khụy cả hai gối xuống đất.
Cũng không có gì lạ cả. Việc hạ sinh đứa con của thần, cũng tức là Reno đã làm trái lại lời đồn và lưu truyền của mình.
Đức mẫu Đại tinh linh giờ đây đang dần tan biến.
“Sao nào, Đức mẫu Đại tinh linh? Đây chính là trật tự sẽ tiêu diệt Bạo nghịch Quỷ vương đấy. Cô không mong muốn sinh mệnh này tồn tại đúng không? Nếu cứ mặc kệ thế này thì nó sẽ nhanh chóng tự diệt thôi.”
Reno cố gắng di chuyển cánh tay không còn chút sức lực nào của mình và nắm lấy một bông lệ hoa.
“.......Làm ơn…..Hãy sinh ra đi…...ai đó, ai đó có thể cứu con của tôi…….”
Lệ hoa liên tục phát sáng rồi lại vụt tắt ngay đi. Số lượng tinh linh vừa mới sinh ra nhiều đến mức không thể đếm xuể.
Chỉ trong thoáng chốc, cả cánh đồng xinh đẹp đã hóa thành một bãi đất trống trơ trọi và cằn cỗi như thuở sơ khai ban đầu.
Và đến khi bông hoa cuối cùng biến mất——
“.......Đây rồi…….cuối cùng cũng sinh ra rồi……..”
Reno ngẩng mặt lên. Cô đổ dồn toàn bộ sự hy vọng còn lại của mình vào tinh linh trước mặt.
“..........Con suối thời không Ezessey……….Tôi xin lỗi vì nhờ vả khi bạn vừa mới chào đời. Nhưng mà làm ơn, hãy dẫn đứa bé này rời đi. Tới một nơi mà nó có thể sống khỏe mạnh……….Hãy đưa nó tới 2000 năm sau. Chắc chắn rồi Quỷ vương sẽ ra tay cứu giúp…….Chắc chắn…….Anh ấy sẽ cứu lấy đứa bé…..”
Reno cố vận chút sức mạnh ít ỏi cuối cùng để thi triển ma pháp tinh linh. Cô tạo ra một chiếc túi ngủ bằng vải cho em bé, kèm theo một chiếc nôi nhỏ được bện từ gỗ mềm.
“Mẹ xin lỗi, ngay cả việc quấn khăn cho con, đặt tên cho con, mẹ cũng không thể làm được. Từ tận đáy lòng, mẹ cầu mong con sẽ được một người tốt cưu mang che chở.”
“Hahaha”
Nousgalia khinh khỉnh cười.
“Kế hoạch của thần linh là tuyệt đối. Đứa trẻ đó không phải là minh chứng của tình yêu như những gì mà cô vẫn lảm nhảm đâu. Tất nhiên, nó cũng chẳng phải con của Shin Reglia. Ấy thế mà cô vẫn muốn cứu nó tới vậy cơ à? Lời của thần linh nói cô phải trở thành vật chứa cho đứa con của thần. Có nghĩa cô đã——Khặc—!”
Thế sự bất ngờ, Nousgalia đã không thể nói hết những lời ba hoa của hắn.
Lý do là bởi miệng gã đã bị thanh Trảm thần kiếm Gneodros xuyên qua.
Thiên phụ thần đánh mắt ra phía đằng sau.
Shin, cậu ấy đang ở đó.
“Yah……..Ác kiếm sát thần……..Tới trễ quá nhỉ…….Bây giờ dẫu cho ngươi có giết ta thì cũng vô ích thôi. Đứa con của thần đã chính thức ra đời rồi. Đại tinh linh mang lời đồn và lưu truyền của Quỷ vương hư cấu Avos Dirhevia……..”
Trước khi Nousgalia kịp nói dứt lời, Shin đã chém thẳng thanh Gneodros từ trên xuống và chẻ ngọt cái đầu của hắn ra làm hai mảnh.
Chúng nhanh chóng bị phân tán đi tựa như làn sương khói, ma lực của Thiên phụ thần chẳng mấy chốc đã biến mất hoàn toàn khỏi không gian này.
“Reno!”
Shin vội vàng chạy tới ôm chặt lấy Reno. Cơ thể của cô đã sắp tới giới hạn.
“.........Tôi xin lỗ—”
“Cảm ơn Shin. Anh lại cứu em rồi.”
Reno gắng gượng vươn cánh tay run rẩy của mình ra.
Shin thấy vậy bèn nắm chặt lấy nó.
“Em xin lỗi, Shin…...Em đã nói dối anh rồi”
Khuôn mặt của Reno chưa bao giờ trông buồn đến vậy.
“......Chẳng có tình yêu nào cả…...Cũng chẳng có phép màu nào xảy ra ở đây cả………..”
Lệ tràn ngập trên khóe mắt của Reno. Thế nhưng cô vẫn hết mực kiên cường, nhất định không để cho giọt nào rơi xuống.
Một giọng nói thì thầm u ám ngập tràn sự tuyệt vọng.
“.........Đứa bé không phải là con anh……….”
Cảm xúc của Reno lúc này chỉ có duy nhất sự đau buồn và thống khổ. Tuy vậy, cô vẫn không muốn cho người đàn ông trước mặt thấy cảnh mình khóc.
“.........Xin lỗi…...Shin, em đã không thể dạy cho anh biết tình yêu là gì…...em xin lỗi….”
Cô cứ liên tục dày vò bản thân và xin lỗi cậu.
“Shin đã cho em biết bao điều quý giá. Vậy mà em lại chẳng đáp trả cho anh được thứ gì, em xin lỗi anh nhiều lắm. Đứa bé ấy……..”
Reno cố kìm nén những giọt nước mắt tuôn rơi.
“Đứa bé ấy sẽ đi tới tương lai 2000 năm sau. Nếu như, nếu như một ngày nó đe dọa đến hòa bình của thế giới, chính tay anh hãy——”
“Là con trai sao?”
Reno bất chợt im lặng trước câu hỏi của Shin.
“Hay là con gái?”
“........Con gái………..”
“Tôi hiểu rồi. Xin cô hãy yên tâm.”
Shin nhìn cô bằng đôi mắt chân thành nhất của cậu.
“Nhất định, tôi sẽ bảo vệ nó.”
Cậu ta vừa mới nói gì vậy? Đến cả Reno cũng không biết mình có nghe nhầm không, mắt cô tròn xoe cả lên vì kinh ngạc.
“Tôi sẽ tạo ra một thế giới mà 2000 năm sau đứa bé có thể sống khỏe mạnh”
“........Làm sao được…….Lời đồn và lưu truyền của nó là Quỷ vương hư cấu Avos Dirhevia đấy……..Chuyện như thế sao anh có thể chấp nhận được…………”
Reno tiếp tục nhấn giọng.
“...........Tuyệt đối không thể được đâu……..Shin là cánh tay phải của Quỷ vương…….Em tuyệt đối không cho phép anh làm vậy………”
Reno đặt cảm xúc của Shin lên trên hết. Cậu hiểu điều đó và dịu dàng nói với cô.
“Thứ mà cô đã trao cho tôi chắc chắn là tình yêu. Kể cả khi có sự sắp đặt của thần linh ở trong đó, tình yêu giữa chúng ta vẫn luôn là chân thật”
“Nhưng mà……..”
“..........Tôi sẽ không để con chúng ta phải chết. Dẫu cho……….”
Shin ngập ngừng trong thoáng chốc, cậu không thể nói ra điều đó ngay lập tức được.
“Dẫu cho có phải phản bội lại chủ nhân, tôi nhất định sẽ lan rộng lời đồn và lưu truyền về Quỷ vương hư cấu Avos Dirhevia. Tôi hứa sẽ bảo vệ nó tới cùng…….”
Cơ thể của Reno đã dần mờ đi.
Đúng lúc này, một con suốt bán trong suốt phát ra ánh sáng tím rực chảy từ trên trời xuống. Nó âu yếm bao bọc lấy đứa trẻ.
Shin vung nhẹ đường kiếm qua chiếc nôi bằng gỗ.
Cậu khắc lên đó hai chữ [Misa].
“Đứa bé đó là con của tôi. Nó chính là tình yêu quý giá nhất mà cô đã trao tặng cho tôi.”
Giọng của Shin nhẹ nhàng và hiền dịu.
Cảm giác ấm áp này, cậu dường như muốn ôm trọn thứ được gọi là tình yêu ấy vào lòng.
“Shi—”
Giọng của Reno không phát ra thành tiếng.
Việc đi ngược lại lời đồn và lưu truyền của mình đã khiến căn nguyên của cô ấy tới giới hạn.
Ngay cả những lời cuối cùng, cô ấy cũng không thể bày tỏ với người con trai mình yêu hay sao?
Ta sử dụng ma pháp Lĩnh Vực Tư Niệm<Lichnos> để đọc suy nghĩ của Reno.
——Shin——
——Sao thế này? Em bị mất giọng rồi——
——Thần Giao Cách Cảm<Leaks> cũng vô dụng——
——Vẫn còn nhiều điều em muốn nói với anh nữa mà——
——Những điều em vẫn luôn ấp ủ trong tim——
——Em xin lỗi, Shin——
——Em vốn là vợ của anh,——
——Vậy mà lúc nào cũng làm vướng chân anh hết——
——Lúc nào, lúc nào em cũng được anh bảo vệ——
——Nhưng đến lúc lòng tự hào của anh bị xúc phạm, em lại chẳng thể làm được gì——
——Đó là điều mà Shin vẫn luôn trân trọng cơ mà——
“Nó thật sự quá khó”
Shin lặng lẽ thì thầm.
“Tôi muốn nhìn thấy gương mặt tươi cười của em, nhưng tôi lại không biết làm thế nào để nói ra điều đó.”
Nước mắt bắt đầu tuôn rơi, lệ trên hai hàng mi Reno cứ thế chảy xuống không ngừng.
Shin đưa tay lên và lau nó đi, bất chợt một bông hoa màu trắng hiện lên trên tay cậu.
“Tôi xin lỗi, những giây phút cuối cùng mà lại khiến em buồn bã thế này”
——Mình phải cười——
——Nhưng mà nước mắt cứ chảy mãi thôi——
——Không được khóc lúc buồn, bởi vì những giọt nước mắt của mình sẽ hóa thành tinh linh——
——Mình muốn bọn trẻ được sinh ra từ những giọt nước mắt hạnh phúc cơ——
——Bấy lâu nay, mình vẫn luôn nghĩ như thế——
——Nhưng giờ mình lại chẳng thể kìm nén được cảm xúc vỡ òa này. Sẽ có rất nhiều bông hoa buồn mọc lên mất——
——Có khóc thêm, khóc nhiều hơn nữa thì phép màu cũng chẳng xảy ra đâu——
——Anone, Shin nè——
——Chắc là anh sẽ không nghe được——
——Nhưng mà nhé, em không hề cảm thấy hối hận đâu——
——Em đã có thể kết hôn được với Shin mà——
——Cảm ơn anh, Shin——
——Anh đã dạy cho em biết thế nào là tình yêu——
——Thực sự cảm ơn anh nhiều lắm, Shin à——
——Lúc nào cũng bảo vệ cho em thôi——
——Dù cho mái ấm gia đình của chúng ta chỉ vỏn vẹn có 3 ngày——
——Nhưng em đã trở thành người hạnh phúc nhất trên đời rồi——
Bóng hình của Reno dần trở nên trong suốt, thân ảnh của cô giờ đã biến mất khỏi thế gian.
Con suối ma lực bao bọc lấy Misa hóa thành một vòng xoáy nước, nó cuốn theo cả chiếc nôi bằng gỗ ở gần đó lên tận thiên không.
Chẳng mấy chốc, con suối thời không Ezessey đã mang Misa biến mất vào trong khoảng thời không vô tận của nó.
Bên dưới mặt đất, những đóa lệ hoa mọc lên từ nước mắt của Reno đã trở nên um tùm và che phủ lấy cả một khoảng rộng giữa cánh đồng từ lúc nào không hay.
Shin chậm rãi bước tới trung tâm của cánh đồng, cậu nhẹ nhàng cắm thanh kiếm sắt bình thường của mình xuống đó.
Trông nó giống như một ngôi mộ cho cô ấy vậy.
“........Có lẽ cụm từ [kẻ ngu ngốc] được sinh ra trên đời là ám chỉ tôi nhỉ……..”
Shin cài nhành hoa trắng trong tay lên trên thanh kiếm.
“Tôi muốn mang hạnh phúc tới cho em.”
Đúng lúc ấy——
Một vầng sáng ánh lên sắc bạc phủ trọn lên cơ thể của Shin.
Và không chỉ có mình cậu.
Cả cánh đồng hoa cũng phát ra thứ ánh sáng chói loà tương tự.
Khoảnh khắc kế tiếp, không gian bỗng chuyển sang một khung cảnh hoàn toàn khác lạ.
Thời gian của thế giới như đang bị tua nhanh đi với một tốc độ khủng khiếp, hết quang cảnh này cho đến quang cảnh khác cứ thế thay phiên hiện ra và biến mất liên hồi
Cuối cùng, thế giới bạc trắng xuất hiện những vết nứt không gian, chẳng mấy chốc, nó đã vỡ vụn ra thành vô vàn mảnh nhỏ.
Sự luân chuyển dừng lại tại phòng báu vật bên dưới Quỷ vương thành Delzogade.
Đúng thế, ta đã hóa giải ma pháp Truy Vượt Thời Gian<Levalon> và trở về dòng thời gian hiện tại.
Misha đang ở bên cạnh ta cùng với một đôi bờ mi đẫm lệ.
Sasha thì đã khóc luôn rồi. Cả Eleonor và Zesia cũng vậy.
Rei buồn bã nghiến chặt đôi hàm răng. Còn Leina thẫn thờ trong bộ mặt uể oải thiếu đi một phần sinh khí.
Ta tiến ra phía trước một bước.
Tất cả mọi người đồng loạt chuyển dời tầm mắt sang phía bên này.
“Bi kịch 2000 năm trước đã sáng tỏ.”
Ta dõng dạc cất giọng.
“Giờ chính là lúc mà chúng ta xuất phát, tiến lên và giành lại tất cả mọi thứ.”
--------------------------------------------
Tác note:
Giành lại tất cả
NIT note:
Dù tên thiên phụ thần có khẳng định, hay bác shuu có phủ nhận mơ hồ, thì Misa vẫn là con Shin.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(Sinhsieusao: Here we go) (Sinhsieusao: Đứng hộ trước mặt Shin rồi thích gáy gì thì gáy nhé ông bạn) (NIT: nói gì thì nói, theo luân lý lẽ phải hay mặt di truyền nó vẫn là con của shin, chẳng qua bị con dòi này tiêm nhiễm vào căn nguyên mấy thứ độc hại)