Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Khu rừng của đại tinh linh, Aharthern.
Đôi đồng tử của Sasha hiện giờ đang dồn tất cả sự chú ý vào bóng hình của cặp đôi Shin và Reno. Ngoài họ ra, còn có thêm một người khác đang đứng đối diện với hai người. Anh hùng Kanon, nói đúng hơn là Anh hùng Kanon của 2000 năm về trước.
“Tôi từ chối.”
Mặc dù lãnh trọn lời hồi đáp cụt ngủn và lạnh lẽo đến vô tình, song Kanon vẫn tiếp tục chày cối buông lời thuyết phục.
“Shin Reglia. Đây chính là cách để cứu lấy Bạo nghịch Quỷ vương Arnos đấy. Tuy đúng là dù cho con người có âm mưu toan tính thế nào, cậu ấy chắc chắn cũng chả thèm bận tâm. Nhưng mà hãy nhớ lại đi, Quỷ vương không hề muốn chiến tranh phải nổ ra. Cũng vì đại sự bảo vệ mọi người, cậu ấy đã phải bất đắc dĩ mà vung tay chiến đấu. Thậm chí còn tốt bụng đến nỗi cứu cả kẻ thù ngay giữa chiến trường loạn lạc. Vậy mà bây giờ cậu lại bắt cậu ta, kẻ chỉ mới thức tỉnh sau 2000 năm đằng đẵng phải ra tay giết người thêm lần nữa sao?”
Không thấy Shin đáp lại, Kanon bèn tiếp tục.
“Loài người đã đưa ra một quyết định vô cùng ngu ngốc. Và để chuộc lấy lỗi lầm sắp xảy đến trong tương lai, tôi sẵn sàng đánh đổi cả tấm thân này. Nhất định phải giành được hòa bình tuyệt đối cho tất cả mọi chủng tộc. Cũng bởi vì người mong muốn điều đó hơn ai hết chính là cậu ta. Sau khi chuyển sinh, tôi muốn thứ đầu tiên mà cậu ta sẽ cảm nhận được là một thế giới hòa bình thực sự”
“Anh hùng Kanon.”
Giọng nói lạnh lẽo của Shin cất lên sau một hồi im lặng.
“Không cần biết sự tình như thế nào, nhưng anh nghĩ tôi sẽ bỏ qua chuyện Quỷ vương giả mạo sao?”
“......Không hề.”
“Thế chắc anh hiểu việc bảo tôi giả vờ làm cánh tay phải của tên giả mạo đó có nghĩa là gì rồi chứ?”
“Nếu có cánh tay phải của Quỷ vương ở bên, chắc chắn mọi người sẽ tin Avos Dirhevia mới là Quỷ vương thực sự. Nếu cậu suy nghĩ cho Arnos, liệu có thể hợp tác với tôi được không?”
Kanon vừa mới dứt lời, thanh kiếm của Shin mới rút ra đã kề ngay vào cổ cậu.
Tuy nhiên Anh hùng cũng đã kịp thời dùng tay không bắt nó lại, chỉ cần lệch tầm vài tích tắc thôi là đã có biến rồi.
Máu chảy ra từ tay của Kanon, từng giọt từng giọt rơi xuống nền đất lạnh.
“Nếu không có giúp đỡ thì chủ nhân chỉ còn cách tận diệt loài người thôi sao? Đúng là sỉ nhục. Bạo nghịch Quỷ vương không có yếu ớt đến vậy đâu. Mặc kệ kẻ nào có toan tính cái gì đi chăng nữa, chắc chắn chủ nhân sẽ đi trước hắn một bước cho xem. Còn lâu ngài ấy mới để đánh mất thứ gì cả.”
“Đúng, cậu ta quả thật siêu việt về mọi mặt. Thế nhưng ngay cả với một người hoàn hảo như thế, tôi chắc chắn cũng sẽ có thứ gì đó mà cậu ấy sẽ không thể bảo vệ được.”
“Chủ nhân của tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, tất cả cũng chỉ để không muốn phải đánh mất đi bất cứ thứ gì thêm một lần nữa. Sau khi chuyển sinh vẫn sẽ như thế mà thôi, ngài ấy vẫn cứ tiếp tục mạnh lên từng ngày.”
“Kể cả có như vậy! Tôi cũng phải chứng minh cho cậu ta thấy con người chúng tôi không phải lúc nào cũng ngu muội và mù quáng! Bởi vì cậu ấy mạnh nên cứ đẩy hết mọi chuyện cho cậu ấy giải quyết hay sao? Làm như vậy thực sự ổn à? Chính bởi cái lý do đó mà trong quá khứ, cậu ấy chỉ biết tới mỗi việc là phải tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn thôi đấy. Bị người đời gán cho cái mác bạo nghịch, đi đến đâu cũng chỉ toàn hủy diệt và chết chóc!”
Anh hùng Kanon bộc bạch ra hết toàn bộ nỗi lòng của mình.
Hiện tại, với cương vị là một người bạn với quỷ tộc, cậu phải truyền tải vấn đề cấp bách này cho người đàn ông đang đứng trước mặt bằng mọi giá.
“Thứ sức mạnh vượt qua cả lẽ thường đó, cậu không cảm nhận được sự khốn khổ phát ra từ nó hay sao? Bởi vì chúng ta quá yếu đuối nên chẳng đủ quyết tâm để dừng chiến tranh lại. Bởi vì chúng ta không có sức mạnh nên mới chẳng thể ngăn bản thân thôi thù ghét kẻ khác. Bởi vì chúng ta, bởi vì sự vô dụng của chúng ta nên cậu ấy mới phải chọn cách chìm vào giấc ngủ thiên thu cô độc!”
Kanon nhìn Shin kiên quyết bằng đôi đồng tử thuần khiết không một chút vẩn đục.
“Việc tạo ra một kẻ giả mạo quả thật đúng là sự xúc phạm không thể tha thứ tới Quỷ vương. Bây giờ tôi cũng đã hiểu được sự vĩ đại của Quỷ vương mà các cậu đã tôn thờ to lớn đến nhường nào rồi. Chính vì thế, để chuộc lấy tội danh đóng giả đức vua đáng kính của quỷ tộc, tôi sẵn sàng hiến dâng mạng sống này của mình. Hãy trút tất cả lên cái tên của Quỷ vương giả tưởng, Avos Dirhevia.”
Kanon càng siết chặt lưỡi kiếm trong tay hơn nữa.
“Xin lỗi….Tôi không thể chết ngay bây giờ được. Nhưng sau 2000 năm nữa, nhất định….nhất định tôi sẽ dùng tính mạng để bù đắp lỗi lầm này. Đến lúc đó, cho dù cậu là người ra tay cũng được.”
Sự lạnh lẽo trong ánh nhìn của Shin không giảm đi chút nào, cậu vẫn im lặng mặc cho Kanon đã nói rất nhiều từ nãy đến giờ.
Một điều giống nhau thì không cần phải nói đến lần thứ hai. Tức là câu trả lời của Shin vẫn chẳng hề thay đổi.
Có vẻ như Kanon cuối cùng cũng hiểu ra điều đó, cậu đành phải buông tay khỏi lưỡi kiếm của Shin.
“Lời hứa. Tôi và cậu ta đã có một lời hứa, rằng sau khi chuyển sinh cả hai sẽ làm bạn…….”
Kanon nói lại thêm một lần nữa.
Không phải là kẻ diễn vai Anh hùng từ trước đến giờ, chỉ đơn thuần là một con người bình thường mang tên Kanon.
“..........Lần tới khi đứng trước mặt cậu ấy, tôi muốn bản thân thật xứng đáng để được gọi là bạn…….”
Hai người nhìn nhau một lúc lâu.
Shin thu kiếm về, hất sạch chỗ máu đọng và tra lại vào bao.
“Anh hùng Kanon, hình như anh bị mất trí rồi thì phải. Lan truyền cái tên của Quỷ vương giả mạo trên Dilhayd này ư? Một phần vạn tỉ lệ thành công cũng không có. Nên nếu mà tôi để mặc thì cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.”
Shin quay bước bỏ đi và nói nốt một câu.
“Tôi sẽ chuyển sinh. Lần đầu thai tới có lẽ sẽ là 2000 năm sau.”
Shin không thể hợp tác với Kanon để cùng tạo nên một Quỷ vương giả mạo. Tuy nhiên, cậu ấy cũng sẽ không can thiệp vào diễn tiến của chuyện này.
Đó là tất cả những gì mà Shin có thể làm dưới danh phận một trung thần của ta.
“Cảm ơn cậu.”
Kanon cúi đầu thật sâu sau lưng Shin để bày tỏ lòng chân thành của mình.
Cậu chỉ ngẩng lên sau khi Shin đã rời đi được một lúc.
Chỉ còn lại mỗi mình Reno ở đó. Cô thoáng nhẹ cúi chào một cái xã giao.
“Kanon có chút thay đổi rồi nhỉ. Bình thường anh toàn làm khuôn mặt đau khổ không thôi, còn bây giờ thì trông như đã trút bỏ hết mọi gánh nặng khỏi con tim vậy.”
“Thật sao, vậy thì chắc đó là nhờ Quỷ vương Arnos rồi.”
Kanon nở một nụ cười tươi tắn.
“Còn cậu ấy thì sao? Có phải nhờ cô mà thay đổi không vậy?”
“Eh……?”
Reno tròn xoe mắt ngỡ ngàng.
“Tôi tới đây trong tâm thái chuẩn bị sẵn tinh thần ăn chém rồi. Nếu là Shin của ngày trước thì ban nãy không phải là thanh kiếm thường thôi đâu, chắc chắn cậu ta sẽ rút ma kiếm ra ngay lập tức. Đấy là còn chưa kể việc cậu ta chịu lắng nghe câu chuyện của tôi cũng khá bất ngờ luôn đó. Phải nói đấy là lần đầu tiên tôi thấy cậu ta trong bộ dạng không chút sát khí nào lởn vởn xung quanh.”
“Thật vậy sao? Đúng là không uổng công tôi dạy tình yêu cho anh ấy.”
“......Tình yêu?”
Kanon thộn cả mặt ra.
Sau khi lấy lại được tỉnh táo, cậu cười nhạt một cái.
“À, thì ra là vậy. Bảo sao tôi thấy cô cũng có gì đó khác với mọi khi”
Kanon nhanh chóng hiểu ra vấn đề và cũng đã tự thuyết phục mình với lý do như thế.
“Cứ tưởng Đức mẫu Đại tinh linh thì sẽ không bao giờ yêu chứ.”
Reno ngơ ngác nhìn lại Kanon.
Trong thoáng chốc, biểu cảm của cậu như thể đã giác ngộ rõ ràng ra một điều gì đó.
“Xem ra, thế giới này vẫn luôn ngập tràn đầy ắp những sự yêu thương, nhiều hơn cả những gì mà tôi đã tưởng tượng.”
Kanon quay mặt đi, ánh mắt cậu lúc này như đang chứa đựng ánh sáng của niềm tin và hy vọng.
Rồi sau đó, Anh hùng đã lặng lẽ rời khỏi Aharthern.
“Tình yêu………”
Reno thì thầm.
Đôi má của cô ửng hồng, còn biểu cảm thì mềm nhũn hết cả ra.
“.......Đúng rồi, là yêu……..”
Reno lặp lại từ đó thêm một lần nữa.
Giống như cô đang xác nhận lại cảm xúc trong trái tim của mình vậy.
Bất chợt, cô nàng quay gót chân lại cùng với một khí thế cháy bỏng rừng rực.
Reno chạy hết tốc lực về hướng mà Shin đã bỏ đi trước đó.
“Shin…….!”
Chẳng mấy chốc, cô đã nhìn thấy bờ lưng vững chãi của Shin đang thấp thoáng ở phía trước.
Mặc dù là Anh hùng Kanon nhưng Shin vẫn cực kỳ cảnh giác. Cậu cố tình đợi Reno ở một chỗ cách đó không quá xa.
“Có chuyện gì vậy?”
Shin định quay đầu lại, thế nhưng vận tốc nhào tới của Reno đã nhanh hơn một bước.
Cô ôm chầm lấy cậu từ phía sau.
“....Tôi biết rồi. Tôi biết nó là gì rồi, Shin. Tôi thích anh, Shin à. Đây chính là tình yêu. Tôi thích Shin nhiều lắm.”
Shin nhìn cô và đơ cả người ra, đúng thế, cậu đã bị đơ theo đúng nghĩa đen.
“Tôi biết ngay mà, hẳn nào nó lại kỳ lạ đến thế. Mỗi khi ở cạnh Shin, cảm xúc của tôi đều trở nên xao xuyến bồi hồi. Khi Shin nói mình không biết tình yêu là gì, lồng ngực tôi đã đau đến thắt lại luôn đấy. Khi Shin giúp tôi tưới nước cho những bông hoa, tôi đã không thể ngăn được những nụ cười nở ra trên mặt. Shin, chính Shin đã giúp tôi trở thành một người khác, một tôi khác mà không phải là Đức mẫu Đại tinh linh.”
Reno vui sướng đến cuồng nhiệt, khuôn mặt của cô rạng ngời hơn bao giờ hết.
Trông chẳng khác gì một đứa trẻ hồn nhiên vô lo vô nghĩ.
“Ah………”
Reno bắt gặp ánh mắt của Shin, cô liền tách khỏi người cậu ngay lập tức.
Mặt cúi gằm xuống để che giấu sự lo lắng đang tuôn trào, cô lén ngước mắt lên và hỏi cậu.
“......Anh, cảm thấy phiền sao?”
Đây là Đức mẫu Đại tinh linh, người đã sống từ rất lâu về trước trong đại lâm Aharthern này.
Thế nhưng đến tận bây giờ cô mới biết đến tình yêu, điều đó khiến cô trông như một thiếu nữ mới lớn vậy.
“Trong tôi không có thứ gì gọi là tình yêu cả.”
Từng câu từng chữ vừa rồi khiến cho cơ thể của Reno run rẩy. Một nỗi sợ vô hình đang bao phủ lấy tâm trí cô.
“.......Cho dù có thế đi nữa, dù chỉ một chút, nhưng chính anh là người đã lấp đầy khoảng không trống rỗng và hiu quạnh trong tôi. Chơi đùa cùng các tinh linh, rồi tưới nước cho những bông lệ hoa tươi đẹp, tất cả những điều đó từ trước đến giờ cứ như trong mơ vậy”
Biểu cảm của Reno phần nào vui vẻ trở lại khi nhớ đến những hồi ức tươi đẹp ấy.
“Tôi vốn chỉ là một lưỡi gươm trần trụi. Những ngày ở bên cô mang lại cho tôi cảm giác rằng bản thân đã có một chiếc vỏ cho riêng mình. Dù nó không phải tình yêu mà cô mong muốn, nhưng tôi vẫn rất biết ơn cô, Reno à.”
“Không đâu. Chỉ cần nhiêu đó là được rồi mà.”
Reno lắc đầu và mỉm cười với cậu.
Thế nhưng đúng vào lúc cô lấy lại được tâm trạng, Shin lại lặng lẽ thông báo.
“Những ngày đó, đến hôm nay là kết thúc.”
“Eh……….?”
“Thần thú Guen đã được dọn sạch hết rồi. Nousgalia đang ẩn nấp trong rừng thì hiện cũng trong tình trạng bán sống bán chết. Với cơ thể đó, sức mạnh từ trật tự của hắn hầu như đã bị tiêu tan. Chỉ cần ở trong đại thụ Eniyunien, chắc chắn hắn sẽ không thể nào ra tay với cô được.”
Reno đứng hình, cô chỉ biết ngẩn người nhìn Shin.
“Anh sẽ chuyển sinh sao?”
“Tôi đã từng báo với chủ nhân như vậy rồi, không thể nào làm trái với lời thề ấy được. Anh hùng Kanon sắp đi lan truyền tên tuổi về Quỷ vương giả mạo. Tôi định sẽ đi trước lúc đó.”
“Bao giờ?”
“Bây giờ tôi sẽ trở về Dilhayd”
Reno cắn chặt đôi môi của mình.
“Khó khăn lắm tôi mới nhận ra được, vậy mà……..”
Giọng nói của Reno nghe buồn đến khó tả.
Shin bối rối không biết phải nói gì trong tình huống ngoài dự tính này.
Hai người cứ lặng nhìn nhau một lúc lâu. Cuối cùng, chàng trai là người mở miệng trước.
“Thành thật xin lỗi. Chủ nhân tôi đang chờ ở tương lai 2000 năm sau.”
Nỗi buồn day dứt đè nặng lên tâm trí của Reno, cô không thể ngẩng nổi khuôn mặt của mình lên.
Trông cô như thể sắp bị vỡ òa và bật khóc ngay lúc này vậy. Tuy nhiên sau cùng thì Reno đã cố gắng nuốt lại những giọt nước mắt vào trong.
Cô cười, một nụ cười gượng gạo.
“Th, thật không công bằng mà”
“........Không công bằng, ư?”
“Thì bởi Quỷ vương đã luôn được ở bên cạnh Shin còn gì. Tôi chỉ vừa mới gặp anh được một thời gian ngắn mà thôi. Chắc rồi, sao mình có thể thắng được cơ chứ.”
Cô gái đang cố hết sức để vẽ nụ cười lên trên khuôn mặt, không được khóc, tuyệt đối không được khóc.
Bây giờ mà mở miệng nói điều gì đó thì chắc chắn nước mắt sẽ rơi mất.
Hình như Shin cũng mang máng hiểu được một chút cảm xúc của cô thì phải.
Cậu không nhắc lại việc chủ nhân đang chờ mình.
“Vậy thì để bày tỏ lòng biết ơn của mình, cũng như không để những ngày tháng bên nhau trở nên bất công với cô, tôi sẽ dâng tặng một điều gì đó thật xứng đáng với nó.”
“......Anh cho tôi thứ gì sao?”
“Bất cứ thứ gì. Nếu cô bảo tôi hãy ở lại, tôi cũng sẽ tuân theo.”
Không thể tin nổi, thật sự không thể tin nổi. Một kẻ như Shin lại có thể đề ra ý tưởng này sao? Có phải bởi vì Reno đã từng nói không muốn rơi ra những giọt nước mắt đau buồn, thế nên bây giờ cậu đang bảo vệ điều đó chăng?
Reno ngẫm một lúc và nói.
“.........Thế thì, Shin…….Hãy, anou, tôi……”
Giọng của cô bỗng trở lí nhí và ngắt quãng. Trên hết, nó chứa đầy sự ngượng ngùng xấu hổ bên trong.
“…Cưới tôi đi.”
Cách đó một khoảng xa xa, Sasha đang dòm trộm hai người đã phải thốt lên, “Bất ngờ thế!?”. May là Reno đang tập trung vào chuyện khác nên không có để ý tới cô. Để rồi Sasha tiếp tục tự lẩm bẩm với bản thân, rằng “Thật đáng thương, chắc chắn cô ấy sẽ ra đi một cách rất oanh liệt cho xem…..”
“Đã rõ.”
“Được luôn hả cha nội!?” Sasha lại một lần nữa tự hỏi tự trả lời.
Trong thời đại thần thánh, có rất nhiều hôn lễ được tiến hành trong khi cô dâu và chú rể thậm chí còn không có tình cảm với nhau. Đó là bởi tồn tại rất nhiều những hoàn cảnh phức tạp dẫn đến sự tình trớ trêu như vậy. Một người đến từ thời đại 2000 năm sau với thế giới quan hoàn toàn khác như Sasha thì không thể nào lý giải nổi rồi.
“Vậy, đi cẩn thận nhé, Shin.”
Reno mỉm cười, lần này là một nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng cô.
“2000 năm, tôi sẽ mãi đợi ngày anh quay trở lại nơi đây. Đến lúc đó, tôi chắc chắn sẽ dạy cho anh biết tình yêu thật sự là như thế nào”
Không hẳn là cô ấy muốn níu giữ cậu lại.
Thứ mà Reno cần là một lời hứa.
Một lời hứa để cô có thể gặp lại Shin sau 2000 năm nữa.
“Reno.”
Shin đã quỳ gối trước mặt cô ấy.
Và rồi cậu đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Reno.
“Dilhayd và Aharthern, chúng ta nên theo phong tục của bên nào?”
“Ừm….Ơ, hả……..?”
Cô nàng bối rối tột độ, cô không hiểu những lời mà người đàn ông trước mặt vừa nói là có ý gì.
“Tôi đang nói về phong tục hôn nhân. Chẳng lẽ tinh linh không có sao?”
Đứng hình toàn tập, Reno hoàn toàn trở nên ngây dại trong tức khắc.
“Anh không đi nữa sao?”
“Chủ nhân của tôi từng nói với những thuộc hạ thế này, rằng đã kết hôn thì nhất định phải tổ chức nghi lễ cho nó ra trò. Bởi thế nên nếu chưa thực hiện được điều đó, tôi không thể chuyển sinh đi được.”
Fumu. Đúng là ta có nói mấy lời như thế thật.
Không phải lúc nào kết hôn cũng là chuyện tốt đẹp. Thế nhưng bởi vì hồi đó đang trong thời chiến nên có quá nhiều người đã giữ mình cho đến lúc hi sinh.
Ta đã yêu cầu chuyện như vậy cũng không vì mục đích lớn lao gì cả. Biết đâu ngày mai đột nhiên chiến tranh kết thúc thì sao, cần gì phải tự làm khổ mình bởi những quy chuẩn gò bó như vậy chứ. Ít nhất là vào những dịp đáng chúc mừng thế này, hãy xõa hết mức và quẩy cho thật tưng bừng mới phải.
“Thế thì hãy theo tục lệ bên Aharthern nhé? Anh biết đấy, mọi người ở đây có hiểu gì về nghi thức hôn lễ ở Dilhayd đâu”
Shin gật đầu.
“Có điều này tôi phải làm, mặc dù nó chỉ thuộc về bên phía Dilhayd.”
Cậu chăm chú ngắm nhìn Reno và bắt đầu nghi lễ của riêng mình.
“Thề dưới cái tên của Quỷ vương vĩ đại.”
Shin nắm lấy mu bàn tay của Reno, cậu từ từ đưa mặt xuống và đặt nhẹ đôi môi lên trên đó.
Nàng tinh linh bất ngờ trước hành động của chàng trai, hai mắt cô mở to ra nhất có thể.
“Kể từ thời khắc này, ta tuyên bố sẽ lấy Đại tinh linh Reno làm vợ. Cho dù khi chết mỗi người mỗi ngả, khi tận diệt mỗi người mỗi phương, định mệnh có chia rẽ đôi đường như thế nào, thì trái tim này vẫn sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh nàng.”
Vào thời đại thần thánh, đó là lời tuyên thệ được dùng trong buổi đính ước ở Midhayes.
--------------------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Ơ, chưa yêu đã cưới luôn rồi à.
NIT note:
Yêu là phải nói, cũng như đói là phải ăn
Chưa yêu cũng phải cưới, thế mới là cấp dưới của a main =))
Sương sương thì chương này có “chút xíu” cẩu lương của 2 a chị thôi, giờ chỉ mong 2000 năm sau 2 người sẽ làm Sasha cạn lời thêm vài nghìn lần nữa.
Cơ mà chương này làm t thắc mắc, kanon đó r Rei đâu mất tiêu r, hay biết có cẩu lương nên buồn chuyện misa a ơi.
Cơ bản thì cũng đoán đc drama khi nào đến rồi đấy, giờ sang đây vẫn còn kịp nốt ơi.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt và cày view nhiệt tình nha. Kéo tương tác lên nào :))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: này nói với ng không biết là quăng quả bom to đùng r gái ơi =)) ) (NIT: cẩu lương ơi, a đợi e đây =)) ) (Sinhsieusao: không ai hiểu cảm giác của t khi phải dịch cái đống này đâu//NIT: bác sinh làm sao hiểu đc tâm trạng của thiếu nữ đang iu, và t cũng v =)) ) (NIT: moá, tưởng tượng thôi là thấy kute r) (NIT: thay vì nóc với trụ cột gia đình thì 2 anh chị thích liên hệ với kiếm và bao kiếm hơn cơ =)) ) (NIT: shin làm t buồn quá shin ơi) (NIT: dù shin làm đúng trong hoàn cảnh này, cơ mà đồ vì gái bỏ chủ =)) ) (NIT: em bạo quá rồi em ơi, giờ chỉ mong 1 cái kết có hậu cho 2 người) (Sinhsieusao: stalker chỉ chuyển từ người này sang người khác là có thật) (NIT: một diễn biến đẹp cho chuyện tình 2 sắc thái, ngĩ drama là t lại thấy buồn)