Maou Gakuen no Hangyakusha

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 02 - Chương 3: Hình tượng sai lầm của nữ chính

Phần 1

Mitsuishi Ibiza đang bước đi với hai tay hắn đang bá vai Maki và Rebecca.

Cả hai cô nàng đó đang hỏi hắn về kế hoạch của họ sau này và hỏi hắn có muốn đi chơi loanh quanh không, nhưng hắn ta lại không thèm để những lời nói đó lọt tai.

Chỉ có suy nghĩ về cơ thể của Yuugaoze Miyabi đang lởn vởn trong đầu hắn.

Vấn đề này đáng lẽ đã được ổn định vào tối nay.

Hắn đã hoàn toàn có được lãnh thổ của nhà Yuugaoze.

Thứ còn lại chính là huyết thống của gia đình quan tước đã có gốc rễ trên lãnh thổ đó. Xác thịt và dòng máu trẻ trung, tươi tắn, và xinh đẹp đó đáng lẽ là thứ thuận lợi nhất để hiến tế.

Những thứ đó là rất cần thiết. Và còn......

Hắn buông lỏng suy nghĩ rằng dù sao cũng chỉ có Miyabi và mẹ cô ta.

Ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers huh.

Hơn nữa, một con người trở thành một ứng cử viên Quỷ Vương......

Phiền phức.

Tuy nhiên, việc là một con người cũng có nghĩa là một tên yếu đuối.

Mình chỉ cần chịu khó đá thẳng vào đít hắn một chút.

Và sau đó là các ứng cử viên Quỷ Vương khác nữa, sẽ không có gì bọn chúng có thể làm ngoại trừ phải quỳ gối trước tao.

Trước phép thuật độc nhất của tao--đó là Psiconnect.

Lý do chính của việc các ứng cử viên Quỷ Vương khác không tham gia vào hội thao là bởi vì có tao tham gia mà thôi.

Đúng thế, tất cả bọn chúng đang sợ tao.

Sau cùng thì, Psiconnect vẫn là phép thuật độc nhất mạnh nhất.

Quyết định của bọn chúng đúng đắn lắm.

Mình, việc trở thành Quỷ Vương tiếp theo giống như thứ gì đó đã được sắp đặt vậy.

"Fu......kukuku."

"Gì thế? Anh đột nhiên có tinh thần tốt vậy."

Rebecca đang trưng ra cái vẻ mặt không hiểu gì.

"Aa! Lỗi anh lỗi anh! Anh chỉ đang nghĩ một chút, về nơi chúng ta sẽ đi tới sau chuyện này thôi!"

"Là vậy saooo? Và, chúng ta sẽ đi đâuuu?"

Cô ồn quá đấy.

Tôi không còn nhiều chuyện với mấy con điếm các cô nữa, giờ thì lãnh thổ và tài sản của nhà Yuugaoze đã nằm trong tay tôi rồi.

Tôi sẽ sắp xếp cho một trong hai các cô, khiến cho Miyabi phải đổ gục vì tôi, và thực hiện nghi lễ. Đó đáng ra là kế hoạch.

Và còn nữa, cô ta lại trở thành một quân bài của Lovers......

Bây giờ thì chuyện này lại trở thành một rắc rối nho nhỏ.

Mình đoán là nên chăm sóc cho ứng cử viên của Lovers trước.

Đích thân mình sẽ làm--không, để hắn chiến đấu với các quân bài của mình sẽ tốt hơn.

Ngay cả khi chỉ là nhờ may mắn, nhưng tên đó đã đánh bại ứng cử viên Quỷ Vương của World.

Ngoài ra, việc gia tăng mana một cách bí ẩn của hắn trước đó cũng đang làm phiền mình.

Đầu tiên......mình sẽ bỏ đi một quân trong những quân bài hiện tại trong tay và có được một quân bài mạnh hơn.

Sau đó thì mình sẽ bắt quân bài đó chiến đấu với ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers.

Với điều đó, mình sẽ có thể hiểu được sức mạng thật sự của tên đó và cả tận dụng được những gì còn lại của Himekami Lizel.

Ngai vàng của Quỷ Vương tiếp theo đã hoàn toàn trong tầm với. Mình không được làm hỏng mọi chuyện sau khi đã đi xa thế này.

Mình phải giành được thứ được truyền thừa xuống qua các thế hệ của Gia đình Yuugaoze cho dù có chuyện gì.

Để chắc chắn trở thành Quỷ Vương tiếp theo.

Đôi mắt của Ibiza phát sáng đỏ rực.

Đột nhiên. một sợi xích màu đỏ nhô lên trên tay hắn. Sợi xích đó được kết nối với vòng cổ xung quanh cổ của Maki và Rebecca.

Và sau đó là 12 sợi xích nữa nhô ra trên người Ibiza. Chúng biến mất xuống sàn nhà.

Có tất cả là 14 sợi xích.

Một con số tương tự với số lượng quân bài tối đa mà một ứng cử viên Quỷ Vương có thể sở hữu.

.......14 vòng cổ.

Chúng là những vòng cổ mà có thể khiến bất kì ai đều phải dâng tình yêu vô điều kiện, vô tận của chúng cho mình, mà không hỏi han gì cả.

Đó là Psiconnect của mình.

Trước sức mạnh này, ngay cả ứng cử viên Quỷ Vương cũng sẽ phải bất lực.

Hơn một nửa số ứng cử viên Quỷ Vương đều sẽ muốn dâng tình yêu của chúng, sinh mạng của chúng cho mình cùng một lúc.

Khi chuyện đó xảy ra, trận Quỷ Vương Chiên sẽ xảy ra theo cách mình muốn.

Mình sẽ khiến cho các ứng cử viên Quỷ Vương khác phải dâng hiến mọi thứ chúng có cho mình trước khi bắt chúng đi sát hại những người khác, dẫn chúng vào sự hủy hoại.

Khi tưởng tượng ra khoảnh khắc đó, nhịp đập trái tim mình tăng cao ngay cả khi mình đã cố kiềm chế nó lại.

Cái cảm giác của sự phấn khích này, khiến cho mình không thể đợi được nữa rồi. Mình muốn thực hiện nó ngay bây giờ.

Bình tĩnh nào, Ibiza.

Ngay bây giờ, nó vẫn chưa hoàn thành.

Vẫn chưa.

Những sợi xích và vòng cổ này......Psiconnect. Chỉ khi mình hoàn thành nó, sẽ là lúc cho mình ra tay.

Nguyên liệu cần thiết để nó hoàn thành là phép thuật huyết thống của Gia đình Yuugaoze.

Mình đang đi đường vòng vì chuyện đó.

Ibiza nhìn vào sợi xích trong tay hắn với nét mặt tối sầm.

Chắc chắn Psiconnect là nhất.

Tuy nhiên, chỉ còn một yêu cầu nữa thôi.

Một thứ cần thiết nữa để đánh bại các ứng cử viên Quỷ Vương khác và giành được ngai vàng của Quỷ Vương tiếp theo, nhất định.

Mình sẽ để phép thuật tế lễ trong lãnh thổ nhà Yuugaoze cùng với ả đàn bà đó làm vật hiến tế.

Sau đó, Psiconnect sẽ không còn bất kì điểm mù nào nữa.

Mình thực sự sẽ trở thành kẻ mạnh nhất.

Lúc đó sẽ là lúc mà ngai vàng của Quỷ Vương trở thành của mình.

"Nè Ibiza? Anh có đang nghe không?"

"Eh? Aa, anh đang nghe đây, yep."

"Có chuyện gì vậy? Anh vừa mới trưng ra một bộ mặt thực sự đáng sợ đó."

"Aa, không không! Anh đang nghiêêêm túc suy nghĩ về nơi chúng ta sẽ đi bây giờ! Và, chỉ là anh đã nhớ ra, đó là một câu lạc bộ mà chúng ta có thể chơi thuốc hoặc uống rượu ở đó!"

"Nghe tuyệt thật đấy. Vậy thì đi tới đó nào."

"Wahoo! Một khởi đầu tươi sáng! Đêm nay mới chỉ bắt đầu thôi yeahhhh!!"

Cả hai cô gái ở hai phía của hắn đáp lại bằng giọng nói vui mừng và khiêu gợi.

Tuy nhiên, Ibiza đang nghĩ cách sử dụng hai cô nàng này lần cuối cùng.

Phần 2

Sau khi đẩy lùi cuộc tấn công của Ibiza, Lizel-senpai đưa Miyako-san vào xe cô ấy và bảo tài xế chở đến căn biệt thự của Gia đình Himekami.

Cô ấy sẽ che chở cho Miyako-san và Miyabi trong biệt thự nhà cô trong khoảng thời gian này.

Khi chiếc xe chở Miyako-san khuất khỏi tầm mắt, Lizel-senpai trừng mắt giận dữ nhìn vào Miyabi.

"Miyabi!!"

Miyabi giật mình. Tôi cũng ngạc nhiên nảy bắn người lên.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Lizel-senpai tức giận.

"Em nên nói tới chuyện này nhanh hơn rằng mọi chuyện đã trở nên tồi tệ đấy!!"

Miyabi co rúm người lại khi đối mặt với cái nhìn đe dọa đó.

"......Bởi, hơi khó để nói ra......bên cạnh đó, nó sẽ gây rắc rối cho mọi người mất."

"Chúng ta là một đội. Vấn đề của Miyabi không chỉ là vấn đề của cá nhân em. Nó thậm chí cũng có thể khiến cho toàn đội Lovers bị ảnh hưởng chỉ với cái lý do đó."

"Đ-đó là tại sao, nó càng khiến cho chuyện đó......càng khó nói hơn......"

"Một tin xấu mà khó nói ra thì đó chính xác là điều mà em cần phải báo tin nhanh nhất có thể. Chị hiểu điều đó rất khó để em nói cho bọn chị biết, nhưng nó lại trở nên rất khó khăn cho bọn chị trong việc hỗ trợ cho em, bây giờ thì nó đã trở nên thế này. Chuyện này có thể đã trở thành một chuyện.......mà không thể sửa chữa được nữa rồi."

".......Senpai luôn nói đúng. Thật đấy, chị luôn nói những điều lặt vặt nhưng lại là những điều đúng."

Miyabi?

"Nhưng, có những điều mà chị không thể cứ thế mà làm cho dù chị biết nó đúng. Những điều mà khiến cho chị cảm thấy mất mát, lo âu, hay thứ gì đó khiến cho chị vẫn dậm chân tại chỗ trong việc suy nghĩ xem phải làm gì."

Nét mặt của Miyabi có chút thay đổi. Trông cô ấy như thể sắp phát khóc bất cứ lúc nào.

"Bởi vì.....em......"

Lizel-senpai sải dài bước tiến lại gần Miyabi.

'Cô ấy sẽ bị ăn tát'. Đó là tôi nghĩ vậy và bản thân tôi vô thức lùi lại.

--Nhưng,

Lizel-senpai mạnh mẽ ôm lấy Miyabi.

"......Senpai?"

"Đã quá muộn để em ngần ngại làm phiền chị trong những rắc rối mà em đưa chị vào rồi. Em sẽ làm được gì chỉ với việc lo lắng về chuyện như thế hả? Mặc dù Miyabi đang trải qua vấn......vấn đề kiểu này, nhưng với chị bây giờ chỉ mới nhận thức được nó thôi."

Giọng của Lizel-senpai run run vì bực mình.

Giọng của Miyabi cũng run run khi cô đáp lại.

"......Em xin lỗi."

"......"

Lizel-senpai buông Miyabi ra và lấy tay vuốt tóc. Má cô ấy hơi ửng đỏ. Trông cô ấy như đang cố che giấu đi nỗi xấu hổ của mình.

"......Chúng ta hãy họp bàn chiến lược một chút. Yuuto và Reina, hai em có thời gian cho vụ này không?"

"Tất nhiên rồi."

"Reina nữa, Reina nữa, hoàn toàn đồng ý thôi desu desu!"

"Vậy thì......xem nào. Chúng ta có thể vào nhà em không?"

"--Eh? Vâng, tất nhiên là em sẽ không ngại đâu......"

Tôi không có lý do gì để từ chối cả. Sau đó thì chúng tôi bắt một chiếc taxi để đi đến ngôi nhà của gia đình Morioka.

Chắc chắn là tôi không có lý do gì để từ chối nhưng, tôi có thể là cảm thấy như không có gì nhưng lại đang cảm thấy lo sợ.

Lý do là--,

"Ôii trờời! Trờời! Mọi người-! Chào mừừừừng!"

Lý do cho nỗi lo sợ của tôi--mẹ tôi, nhân tiện tên bà ấy là Sakura--đang chào đón chúng tôi với sự căng thẳng của cô ấy đột nhiên bay vào vùng nguy hiểm.

"Xin lỗi bác vì đã đường đột đến thăm như thế này."

"Xin lỗi bác vì đã vàooooo!!"

"C-c-c-c-cho chúng cháu xin nhỗi desu desu."

Nụ cười hớn hở của mẹ bỗng chuyển sang nét mặt giận dữ.

"Sheesh, thật đấy à Yuu-kun! Nếu con định đem đám bạn con về nhà thì phải nói với mẹ trước chứ!! Mẹ không thể đối đãi với họ như thế này được!"

"Xin lỗi mẹ, tại quyết định đột xuất quá."

Sau đó, biểu cảm của mẹ lại lập tức chuyển sang một nụ cười nịnh hót và vui mừng.

"Aaa! Mẹ thực sự hạnh phúc khi có nhiều cô gái dễ thương ở đây đó♡. Làm gì đây♪. Ngôi nhà chúng ta giờ đây thực sự rực rỡ hẳn lên! Không phải chúng ta giống bốn chị em ở đây sao!?"

Oi, đừng có lén gộp cả mẹ vào trong nhóm như thế chứ, bà già.

"Aa! Nếu mà mẹ biết mọi người sẽ tới đây, thì mẹ sẽ hết sức nấu ra một số thứ tuyệt vời đó!! Bực mình ghê! Trong tất cả mọi thứ thì chúng ta chỉ được ăn cà ri hôm nay thôi đó con biết không!? Nhưng, mẹ đã nấu sẵn phần cho hai ngày rồi, vì thế sẽ không có vấn đề gì chỉ với từng này người cả♪. Mẹ đã làm rất tốt đó ♡."

Cứ mỗi 5 giây, vẻ mặt của mẹ lại chuyển đổi qua lại giữa vui vẻ và giận dữ. Thật đấy, cảm xúc thăng trầm của bà già này có ở khắp mọi nơi luôn.

Ở bên kia, bố đang run rẩy với sắc mặt nhợt nhạt.

"Hi-Himekami-sama và, Yuugaoze-sama và, Koiwai-sama.......nếu bọn bác đã vô tình làm gì đó vô lễ.......shiver shiver."

Ông ấy đang bế tắc, thậm chí ông còn nói từ 'shiver' trong câu nói của ông ấy. Bằng cách nào đó mà tôi lại cảm thấy tội lỗi.

Lizel-senpai mỉm cười thân thiện để giải tỏa nỗi căng thẳng của bố.

"Xin hãy đừng lo cho chúng cháu. Chúng cháu mới là người cần phải xin lỗi vì đã luôn vào nhà đường đột thế này mà không báo trước. Hôm nay chúng cháu tới đây ghé thăm với tư cách là bạn bè của con trai bác trong học viện, vì thế không cần phải để ý bất cứ thứ gì đâu."

"L-là vậy sao......không, nơi này chỉ là một căn nhà nhỏ nhưng, x-xin mời vào nhà."

"Đúng thế! Không cần phải thận trọng quá đâu! Aah, Reina-chan! Cháu nhỏ bé và dễ thương như mọi khi vậy, bác rất vui khi chúng ta lại có thể gặp nhau lần nữa!! Mồ, bác yêu cháu quá cơ♡!!"

Khi Reina bước vào trong sau khi cởi giầy ra, mẹ đột nhiên ôm cô ấy. Reina ngạc nhiên trợn mắt lên, nhưng trông bố có vẻ còn ngạc nhiên hơn cả cô. Đúng hơn thì, ông ấy đang hoang mang. Ông ấy đang kinh hãi.

"Mẹ-! MẸ NÓÓÓÓÓÓÓÓ!? EM ĐỘT NHIÊN LÀM GÌ VẬYYYYYYYY!? Th-thật vô lễ quá! Giữ mình lại một chút hơn đi-!"

Tuy nhiên, mẹ vẫn ôm chặt lấy Reina và không muốn buông ra.

Chà, Reina cũng sẽ né tránh nếu cô ấy thực sự ghét nó--eh?

".......aa."

Một giọt nước mắt lăn xuống từ mắt Reina.

"Reina-chan?"

Trông mẹ hơi mơ hồ, trong khi đó thì mặt bố đã bỏ qua nhợt nhạt mà trở thành trắng bệch rồi.

Về phía bản thân Reina, cô vẫn đứng im ở đó.

Cô đứng đó trong khi vẫn đang tiếp tục rơi nước mắt.

Cái này......chuyện gì đang diễn ra vậy?

Trông mẹ có chút lo lắng và hỏi.

"Reina-chan, cháu không thích được ôm sao?"

Reina do dự lắc đầu thay cho câu trả lời.

Mẹ vỗ tử tế lên lưng Reina và tươi cười nói.

"Aa, bác cần nấu xong món cà ri đã. Reina-chan, mẹ thực sự sẽ rất vui nếu có cháu giúp đó."

Reina gật đầu một cái.

"Vậy thì, vào bếp nào, đi thôôi. Reina-chan, cháu có thích cà ri không?"

".......Thích."

Mẹ biến mất vào trong bếp trong khi đang ôm lấy Reina.

"......Rồi, bố sẽ lấy mấy cái đĩa đặt trong phòng khách. Sau cùng thì số lượng người đã tăng lên mà. Err, mấy cái ghế dự trữ đâu nhỉ......"

Bố quay trở lại phòng khách trong khi nói vậy.

Lizel-senpai mỉm cười ân cần với tôi.

"Đúng như chị nghĩ, họ thực sự là bố mẹ Yuuto."

"Haa......thật đáng xấu hổ."

"Không có gì phải xấu hổ cả. Họ là những người rất tuyệt vời."

Tôi vui vì lời khen đó nhưng, họ thực sự có đáng được khen ngợi không?

Chà......khá là tò mò vì sao Reina lại khóc đây.

Nhưng, cái bầu không khí lúc này khiến tôi do dự để hỏi.....tôi có cảm giác rằng sẽ tốt hơn nếu đợi cho tới khi Reina quyết định tự cô ấy kể về nó.

"Err......vậy thì, cùng lên phòng em nào."

"Ừ, cho bọn chị xin lỗi."

Chúng tôi đi lên tầng và bước vào phòng tôi trên tầng hai. Và sau đó Lizel-senpai và Miyabi bắt đầu kiểm tra tình trạng khiên chắn của ngôi nhà. Có khả năng là ngôi nhà của tôi sẽ bị tấn công sau vụ ở ngôi nhà của Miyabi.

"Không có cái gì kì lạ cả. Nhưng, để cho chắc. Chị sẽ gia tăng sức mạnh của khiên chắn lên."

Lizel-senpai cập nhật cho sức bảo vệ của nhà tôi bằng cách sử dụng phép thuật trông như thể cô ấy đã quá quen với chuyện này.

"Bây giờ thì ổn rồi. Nhưng.......mặc dù việc củng cố phòng thủ của chúng ra là rất quan trọng, nhưng chúng ta không thể phát động một cuộc tấn công vào Ibzia từ phía chúng ta sao?"

"Chúng ta gần như là không có cơ hội chiến thắng nếu chúng ta chiến đấu với hắn bây giờ đâu."

".......!?"

Tôi nhận được một cú sốc khi senpai có thể dễ dàng nói vậy.

"Đúng như em nghĩ, điều mà senpai nhắc tới trước khi buộc Ibiza rút lui là......"

"Ừ. Hắn là một gã rất thận trọng, vì thế chị đã nghĩ là hắn sẽ rút lui nếu chị và Reina xuất hiện bất ngờ. Bởi vì hắn không thể đoán được chị đã chuẩn bị loại phương sách nào."

"Là vậy sao......và, loại phương sách mà senpai đã chuẩn bị lúc đó là gì?"

"Không có? Không có cái gì cả."

Miyabi ngạc nhiên nghiêng người về phía trước.

"Eh!? Vậy, khi chị nhắc tới lý do mà chị và Reina tới muộn--nó chỉ là một trò bịp thôi sao!?"

"Rõ ràng là vậy."

Lizel-senpai trả lời một cách thờ ơ. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy khâm phục sự liều lĩnh của cô ấy. Và, nếu lúc đó mà Ibiza tấn công chúng tôi......tôi đổ mồ hôi lạnh mặc dù cái khoảnh khắc đó đã qua rồi.

"Nhưng, ở mức độ nào đó, chị đã đoán được phép thuật độc nhất của Ibiza. Nó gần như là một loại tấn công tinh thần, giống như tẩy não hoặc thôi miên vậy."

Miyabi đập vào lòng bàn tay mình.

"Em hiểu rồi! Ra đó là lý do tại sao Maki và Rebecca thay đổi chóng mặt như vậy!"

"Tuy nhiên, vòng tròn phép thuật hay thậm chí là bản thân phép thuật đó không thể nhìn thấy được. Thứ đó rất phiền hà."

Cái sự hiện diện ghê tởm có cảm giác như rắn mà thỉnh thoảng tôi cảm thấy được ấy......chính là sự hiện diện của đòn tấn công tinh thần của tên đó sao?

Nhưng, nếu là trường hợp đó thì có một điều vẫn có chút kì lạ.

"Lizel-senpai. Khi em đối mặt với Ibiza, có vẻ như hắn đang cố sử dụng phép thuật độc nhất của hắn lên Miyabi thay vì là em."

Miyabi nhỏm người về phía trước và cắt ngang.

"Không phải là vì hắn đang nhắm tới tớ sao?"

"Ừm nhưng mà, nếu phép thuật độc nhất của tên đó là tẩy não, thì tớ nghĩ là sẽ nhanh hơn nếu hắn tẩy não tớ trước tiên, bởi vì tớ đang chặn lối hắn mà."

"Tớ hiểu rồi......giờ mà cậu mới nói chuyện đó, hmm......"

"Quả thực......trong trường hợp đó."

Mắt của Lizel-senpai khẽ khép lại.

"Có thể có một lý do tại sao hắn không thể làm vậy."

Nếu là trường hợp đó......!?

"Điều đó, không phải là nó sẽ trở thành một manh mối trong cách đánh bại Ibiza sao!?"

"Nhưng, có vẻ khó......có phải nó chỉ là tình cờ vì điều kiện chưa được đáp ứng hay không, hay có lẽ là hắn không thực hiện nó chỉ vì ý thích của hắn nhỉ......có lẽ hắn chỉ đang nghĩ rằng hắn không cần đi xa tới mức sử dụng phép thuật độc nhất của hắn lên Yuuto, một con người."

Chắc chắn là......

"Xin lỗi chị. Em đang nôn nóng quá rồi."

"Không, chị nghĩ điều em vừa nói là một khả năng đó. sẽ khá khó khăn để điều tra, nhưng khi mà Ibiza cố làm điều gì đó một lần nữa, thì có lẽ hắn sẽ để lại một vài manh mối. Chúng ta hãy ghi nhớ chuyện này vào trong đầu, vì vậy mà chúng ta sẽ không bỏ qua nó vào lúc đó."

Tôi và Miyabi gật đầu.

"Nếu phép thuật độc nhất của Ibiza là tấn công tinh thần, thì chúng ta lúc này không có bất kì biện pháp đối phó hiệu quả nào. Trong thời gian đó, hãy giữ khoảng cách với hắn và tránh xa mọi trận chiến nhất có thể. Và Yuuto sẽ tiếp tục việc tập luyện. Em phải gia tăng mức giới hạn lượng mana của em và học được phép thuật có uy lực. Đó là điều ưu tiên của em."

"Phép thuật đầy uy lực huh......"

Bước tiếp theo của tôi sẽ là phép thuật loại lửa, băng, và bộc phá cao cấp. Chắc chắn là chúng sẽ có sức mạnh lớn nhưng mà, chúng sẽ làm được cơm cháo gì khi chống lại Ibiza?

Tuy nhiên, Ibiza cũng đang sử dụng phép thuật lửa cao cấp Fidezeonon mà không có vấn đề gì. Với danh tính thật sự phép thuật độc nhất của Ibiza vẫn bị bao trùm trong bí ẩn lúc này, thì ít nhất là tôi phải có thể đứng được trên cùng một cấp bậc với hắn ở các khía cạnh khác.

Đột nhiên, Miyabi hưng phấn vung nắm đấm lên.

"Vậy thì! Tớ cũng sẽ học tuyệt chiêu tối thượng của Gia đình Yuugaoze, 'supaa'!!"

"Tuyệt chiêu tối thượng? Nó có thể là gì?"

Sau đó Miyabi giải thích với cách ăn nói tràn ngập hiệu ứng âm thanh. Lizel-senpai thất vọng thở dài một hơi.

"Có chuyện gì với phản ứng đó vậy!? 'Gaann'!"

"Bởi vì, em không biết hiệu quả của nó và cũng như cách thức học được nó. Em định làm gì đây?"

"Uuu, chuyện đó......gunununu."

Miyabi rên rỉ và tự ném bản thân nằm xuống sàn nhà. Quần sịp của cậu lộ toàn cảnh rồi đấy cậu biết không hả?

"Miyabi, em đang bất lịch sự đó."

Tất nhiên là Lizel-senpai ngay lập tức chỉ trích cô ấy.

Tuy nhiên, Miyabi vẫn nằm xuống như một cái xác chết vậy.

"Aaa-a.....mặc dù em đã lên kế hoạch làm chủ nó vào trại huấn luyện của kì nghỉ hè này......nhưng bây giờ em không thể đi đâu được nữa."

"Đột nhiên có chuyện gì với em vậy?"

"Bởi vì, mặc dù là không tồi tệ như Reina, nhưng bây giờ gia đình em cũng không còn mất thời gian để làm điều đó nữa rồi."

Lizel-senpai thở dài ra một hơi.

"Đó là lý do chị sẽ là người trả chi phí cho chuyến đi. Chị đã nói điều đó bao nhiêu lần rồi mà."

"Ah, đúng là thế......nhưng."

Lizel-senpai nhìn chằm chằm vào Miyabi vẫn đang nằm đó.

"........Tuy nhiên, điều kiện là đánh bại Mitsuishi Ibiza trước đã."

Miyabi nâng cơ thể dậy trong nháy mắt.

"Chị nói là......đánh bại ư?"

"Chị vừa mới nói rằng chúng ta không thể thắng nhưng, chị không có nói chúng ta sẽ không thể chiến thắng mãi mãi."

"E-em hiểu......yeah được thôi."

"Thành thật mà nói, có lẽ là không có khả năng lấy lại được những gì hắn đã cướp. Nhưng, chúng ta không thể cứ thế khóc trong người khi đi ngủ được. Hãy đánh hắn nhiều như cách hắn đã lấy đi từ em vậy."

"......Phải đóa!"

Miyabi hoàn hồn trở về.

Chuyện như thế, như thế nào mà tôi có thể yên lặng đứng nhìn được chứ!

"Senpai! Em nữa, em cũng sẽ làm nó! Em sẽ dạy cho tên khốn Ibiza đó một bài học mà hắn sẽ không bao giờ quên!"

Miyabi hạnh phúc nhìn lên tôi.

"Yuuto......."

"Chị sẽ trông chờ vào điều đó. Đó là lý do, như chị vừa nói vừa nãy, hãy chăm chỉ gia tăng giới hạn lượng mana của em và học phép thuật có uy lực đi."

"......Vâng."

Tôi theo phản xạ muốn quỳ kiểu seiza.

"Dẹp nó qua một bên đi......"

Lizel-senpai dòm quanh phòng. Đôi mắt cô ấy dừng lại ở tủ sách.

"Chị đã có chút tò mò từ khi chị đến đây lúc trước. Có rất nhiều manga trong tủ sách của Yuuto đúng không?"

Uwah! Cô ấy tìm ra rồi!!

"V-vâng.....do ảnh hưởng của bố mẹ em, em đặc biệt thích truyện anh hùng từ khi em còn nhỏ rồi."

Cũng phải giữ im lặng về việc hầu hết số manga về gái đẹp đều nằm giữa chúng nữa.

"Hmmm......em tôn sùng anh hùng sao?"

"Điều đó, em nghĩ không có một con trai nào mà không tôn sùng một anh hùng cả....."

Tôi nhìn vào các gáy sách manga và các hộp blu-ray được xếp thành hàng trong tủ sách một lần nữa.

"Nhưng, sau khi em lớn lên, em cũng biết được rằng thế giới không chỉ đơn giản chia thành cái thiện và cái ác, và em nghĩ nó khá trẻ con nhưng......"

"Nhưng?"

Lizel-senpai thúc giục tôi nói tiếp bằng ánh mắt dịu dàng.

"Err.....em nghĩ rằng chúng chỉ là tư duy duy tâm như em từng nghĩ thôi. Nhưng, một lý tưởng......nó đã trở thành một lý tưởng bởi vì bất kì ai cũng đều nghĩ rằng nó sẽ tuyệt vời nếu chỉ có những thứ như thế. Đó là lý do nó là nhất nếu mọi thứ đều trở nên giống với lý tưởng."

"Thậm chí là cả trong thế giới không rõ cái thiện và cái ác sao?"

Điều đó--,

".....Vâng. Đúng là em có tôn sùng một tồn tại như là một anh hùng."

"Nó là thứ gì mà em tôn sùng nhất từ anh hùng?"

"Họ mạnh như thế nào, họ ngầu thế nào, có rất nhiều thứ nhưng......em nghĩ nó là biểu tượng của công lý......"

"Biểu tượng của công lý....."

Lizel-senpai lặp đi lặp lại thứ tôi vừa nói trong mồm cô ấy và chìm đắm trong suy nghĩ.

"Công lý của Yuuto là gì?"

Công lý, của tôi?

Tôi chưa bao giờ nghĩ sâu về nó.

Những từ ngữ mơ hồ đó, chúng đang ấn định cho mình loại phận sự gì?

"Em xin lỗi. Tới tận bây giờ em vẫn chưa nghĩ đúng đắn về nó......"

"Chị hiểu rồi."

Tôi tự hỏi công lý là gì?

Nó là việc đánh bại những kẻ xấu xa?

Vậy thì, ác quỷ là gì?

Trong thế giới thực, cái ác và cái thiện hầu như chỉ là một vấn đề đơn giản về sự bất đồng ý kiến trong tư tưởng của hai bên.

Đó là lý do nhiều người sẽ nghĩ rằng bản thân họ là công lý trong khi những người khác là ác quỷ.

Nhưng, đó là sự khác nhau giữa công lý lý tưởng mà thôi.

Mình cảm nhận về nó như thế nào?

Vào một ngày nọ khi tôi còn là một đứa trẻ.

Cảm nhận của tôi ở giai đoạn đó không thể miêu tả bằng lời được, nếu tôi phải định nghĩa nó bằng lời nói thì--,

"Nó là tình yêu và......tin tưởng, em nghĩ vậy....."

"......Tình yêu và tin tưởng."

Lizel-senpai lặp lại lời tôi.

"Thứ đó--"

Khi senpai định hỏi tôi chuyện gì đó,

"Bữa tối đã xongggg! Mọi người, xuống ăn cơm nào!!"

Tiếng gọi của mẹ từ tầng một vang lên đúng lúc.

Có cảm giác tôi đột nhiên được kéo trở lại thực tế.

Lizel-senpai mỉm cười duyên dáng.

"Đi nào."

"Đợi mãi! Bữa tối~ bữa tối♪."

Miyabi cũng nhảy bật người lên.

"E-err......p-phải rồi. Cùng xuống nào."

Bằng cách nào đó, tôi.......vô thức bị đắm đuối và nói ra vài từ xấu hổ vãi!

Xấu hổ vãi!

Tôi đi xuống phòng khách trong khi đang gặp rắc rối về việc làm thế nào để trút đi cái cảm xúc xấu hổ đó.

Ở đó, cạnh chiếc bàn đã có thêm vài chiếc ghế được mang từ phòng khác sang. Ở trên bàn là cơm cà ri cho 6 người đang bốc lên một mùi thơm nức.

"Mùi vị thực sự rất thơm......bình thường thì chị thực sự sẽ không có cơ hội ăn thế này, vì thế chị vui lắm."

"Uuu, tớ không thể chịu thêm được nữaaa! Tớ muốn ăn ngay!!"

Reina đang đeo một cái tạp dề, cô đang mang một cái khay chứa nước và lọ rau ngâm. Vẻ mặt tươi cười của cô hoàn toàn thay đổi so với lúc trước.

"Tất cả đồ ăn đã được mang ra hết rồi desu desu."

"Cảm ơn cháuu ♪ Reina-chan, ngồi đi ngồi đi."

Mẹ đi ra từ phòng bếp và bữa tối bắt đầu sau khi mọi người ngồi xuống ghế của mình và nói 'Itadakimasu'.

Mặc dù nó là món cà ri bình thường thường ngày, nhưng hôm nay mùi vị có chút khác biệt. Có lẽ là mùi vị của nó tốt hơn là do được ăn cùng với mọi người. Một cảm giác thật dễ chịu.

Nhưng, khi Miyabi nói chuyện về hội thao,

"Eeh!? Bác không biết chuyện đó! Con đáng ghét thật đấy Yuu-kun! Mẹ muốn đi xem nó!!"

Mẹ bắt đầu nổi cơn thịnh nộ. Thực sự khó chịu mà.

Phần 3

Vài ngày sau, buổi tập luyện cho hội thao bắt đầu.

Các lớp buổi chiều đều bị hủy. Tất cả các học viên được yêu cầu đổi sang mặc quần áo thể dục và diễn tập ở dưới sân trường cho sự kiện sắp tới. Sau đó, các học viên được phân công thời gian cho việc tập luyện tự do.

Tôi kết thúc bài tập luyện của mình và quan sát sân trường.

Đài khán giả và những thứ tương tự đang bắt đầu được xây dựng ở phía bên kia sân chạy. Quy mô ở đây khác biệt hẳn so với hội thao của một trường cao trung bình thường.

"Việc chuẩn bị khá kĩ lưỡng mặc dù nó đang trở thành ý kiến tự phát của thầy hiệu trưởng nhỉ."

Tôi bắt chuyện với Miyabi ở bên cạnh tôi. Cô ấy đáp lại bằng một vẻ mặt không hiểu gì hết.

"Không không, việc này thì năm nào cũng làm cậu biết không? Chỉ là lần này nó quá đột ngột thôi."

"Vậy ra đó là cách nó....."

Đúng như tôi nghĩ, thầy hiệu trưởng thực sự cẩu thả quá.

Bỏ nó qua một bên đi, cả tôi và Miyabi đang trong bộ đồ thể dục. Đó là lý do tôi gặp khó khăn khi không biết nhìn đi đâu.

Có lẽ là quá muộn để nhắc tới nó bây giờ nhưng mà, bộ quần áo thể dục của các cô gái trong Học viện Quỷ Vương......

--Thực sự sai lầm!!

Phần đáy đầy đặn được bao bọc bởi cái quần buộc túm (Bloomer) ép chặt màu đỏ. Khi tôi dời ánh mắt lên để tránh nhìn vào phần thân dưới, thì lần này là cặp vếu nhô ra ngoài như quả tên lửa đập thẳng vào mắt tôi.

Cô ấy cũng không mặc áo thể thao, vì thế cái áo phông trắng đàn hồi kia đang rộng lòng mà hiển thị ra hai quả bưởi sắp phát nổ của Miyabi.

"Hm? Có gì không Yuuto? Mặt cậu đỏ lên kìa."

"Kh-không......quan trọng hơn là, ngôi nhà của Lizel-senpai thế nào?"

"Hm. Khá thoải mái ở đó. Nhưng mà......"

Tất nhiên là ở ngôi nhà của chính cô ấy sẽ cho cảm giác tốt hơn. Tuy nhiên........,

Miyabi nở nụ cười tươi rói.

"Không đâu! Đúng là Gia đình Himekami! Toàn thứ 'sparkle sparkle' và 'dojaaan' ở đó thôi!"

Chúng tôi cũng đã bàn chuyện này với Lizel-senpai, nhưng hiện tại thì căn biệt thự và lãnh thổ của Gia đình Yuugaoze hoàn toàn thuộc về Gia đình Mitsuishi. Rất khó có khả năng để lấy lại chúng.

Tuy nhiên, tôi muốn làm gì đó về chuyện này. Cứ đà này thì quá đáng thương cho Miyabi, Miyako-san, và cả mọi người của Gia đình Yuugaoze."

"Yuuto, Miyabi."

"Ah, Lizel-senpai!?"

Lizel-senpai đang chạy qua sân nhỏ trong đồ thể dục của cô ấy. Nhân tiện thì màu quần bloomer của senpai là màu xanh. Tôi tự hỏi mọi người có thể chọn màu ưa thích cho bản thân mình sao?

"Phân chia nhóm đã được quyết định rồi."

Cô ấy nói vậy và đưa ra một tờ giấy.

'Lớp A và C màu đỏ, lớp B và D màu trắng. Các lớp toàn khối được chia theo đội màu đỏ và trắng như trên. Tuy nhiên, các quân bài của các ứng cử viên Quỷ Vương sẽ tham gia đội mà ứng cử viên Quỷ Vương tương ứng của họ thuộc về.'

Và rồi,

Đội trắng: Lovers, Star, Chariot.

Đội đỏ: Judgment, Hanged man, Devil.

Tờ giấy được ghi như thế.

"Điều đó nghĩa là, Lizel-senpai ở trong đội trắng giống em!"

"Oh! Vậy thì tất cả mọi người chúng ta cùng đội nhaau!" Miyabi nói.

"Đúng rồi. Cùng nhau cố gắng hết mình nào." Lizel-senpai nói.

"Vâng!"

Đậu phụ, vì lý do gì đó mà cái hội thao này bỗng vui ghê!

"Đúng thế, hãy cố hết sức mình nào. Sau cùng thì tớ cũng ở trong cùng đội mà!"

--Giọng nói đó,

Khi tôi quay lại nhìn, Hoshigaoka Stella đang đứng ở đó trong đồ thể dục của cô ấy.

Hơn nữa, cô đang mặc quần bloomer màu trắng.

Ngoài ra, độ dài của cái áo phông ngắn đến lạ kì. Lỗ rốn của cô để lộ ra. Chẳng phải đám fan của cô ấy sẽ chảy nước miếng nếu thấy cô ấy như này sao?

Hay đúng hơn là, vẻ ngoài này sẽ cướp đi nhiều con mắt của nhiều người khác mà còn không phải là fan của cô ấy.

"Ôi trời, Lizel! Trông có vẻ là ứng cử viên Quỷ Vương trong lòng cậu hoàn toàn bị mê hoặc bởi sức quyến rũ của tớ rồi kìa. Không sao chứ?"

Khi tôi quay lại, Lizel-senpai đang nheo mắt lại nhìn tôi.

"C-chị nhầm rồi Lizel-senpai! Em--"

Senpai đi ngang qua tôi như thể cô ấy không nghe thấy lời xin lỗi của tôi. Cô đứng trước mặt Stella.

"Stella. Cậu đang tới đây để lại xen vào chuyện bọn tớ phải không?"

"Dường như mấy người các cậu đang trong tranh chấp với Ibiza đúng không? Cậu có cần bất kì sự trợ giúp nào không?"

"Không phải việc của cậu."

"Lạnh lùng quá. Chà, ít nhất thì chúng ta hãy vui vẻ cùng nhau trong hội thao nhé. Với tư cách là đồng đội chí cốt, có lẽ đây là lúc mà tớ sẽ phải yêu cầu sự hợp tác của Lizel."

"Tớ......? Cho chuyện gì?"

"Đó vẫn là một bí mật."

Cô ấy nháy mắt và mỉm cười duyên dáng. Có cảm giác là có vài ông sao vừa bay ra từ cú nháy mắt ấy. Nó là một khuôn mặt tươi cười mà sẽ khiến cho bất kì đàn ông nào cũng phải đổ gục vì cô ấy.

"Quan trọng hơn, Yuuto, sẽ tốt hơn nếu cậu cũng nên quan sát cho cẩn thận đấy cậu biết không? Sau cùng thì các học viên đầy hứa hẹn sẽ bị các ứng cử viên Quỷ Vương khác chộp lấy lập tức đó."

"Quan sát cẩn thận......?"

Khi tôi nhìn xuyên qua sân trường một lần nữa, có rất nhiều học viên đang tập luyện chăm chỉ cho mọi loại bài thi.

Có các học viên chạy trên đường đua, hay nhảy dài, nhảy xa, hoặc là hai học viên bắt cặp và trao đổi chiêu với nhau thức từng người một. Cũng có các học viên chiến đấu chống lại các quái vật bù nhìn--đợi đã, eh?

"Tại sao họ lại chiến đấu? Không phải đang tập luyện cho hội thao sao?"

Lizel-senpai quay về phía tôi.

"Hội thao của Học viện Quỷ Vương về cơ bản thì tương tự với hội thao của con người. Nhưng, các yếu tố phép thuật và chiến đấu được hợp nhất lại thành một trận thi đấu. Ví dụ, em sẽ không chỉ chạy bình thường trong cuộc thi chạy tiếp sức, mà em cũng cần phải sử dụng phép thuật nữa. Trong cuộc thi chạy vượt chướng ngại vật sẽ không có bất kì thanh rào cản nào, mà thay vào đó là đám quái vật bù nhìn kia sẽ hành động như những chướng ngại vật. Kiểu như thế."

"E-em hiểu rồi......đúng là Học viện Quỷ Vương. Dẫu vậy, mọi người thực sự nhiệt huyết."

Stella nhìn vào tôi với đôi mắt như muốn nói rằng 'Tại sao cậu thốt ra điều hiển nhiên thế?'

"Chà, họ tất nhiên là vậy. Sau cùng thì hội thao là một cơ hội tốt để gây sự chú ý của các ứng cử viên Quỷ Vương mà. Đây là một nơi để thể hiện đối với các học viên vẫn chưa được chọn làm quân bài."

Quân bài huh......chắc chắn là ông hiệu trưởng cũng đã nói rằng loại quân bài nào mà chúng ta có thể tập hợp được sẽ là điều thiết yếu cho trận Quỷ Vương Chiến. Các học viên không phải là các ứng cử viên Quỷ Vương đều muốn trở thành một quân bài của ứng cử viên mạnh mẽ nào đó.

Cách một đoạn từ chỗ chúng tôi, có một cô gái tóc vàng óng và làn da nâu đang bị một số học viên bao vây xung quanh.

"Neith Carnac-sama! Tôi có phép thuật lửa tốt lắm! Tôi chắc chắn sẽ có ích cho cô! Xin hãy biến tôi trở thành quân bài của cô đi mà!!"

"Xin hãy sử dụng tôi thay vì ai đó như thế kia! Kĩ năng đặc biệt của tôi là di chuyển tốc độ cao! Với kĩ năng này thì tôi có thể có ích cho cuộc sống hàng ngày của cô! Thậm chí cô cũng có thể sử dụng tôi như một người hầu cho các công việc hầu hạ nữa!!"

Bản thân Neith đang bị choáng ngợp bởi cái sức ép do đám học viên muốn trở thành quân bài của cô gây ra. Cô ấy sắp phát khóc đang lùi lại.

"M-mọi người......bình tĩnh lại đi, h-hơn cả một người như tôi, các ứng cử viên khác đều....."

"Không! Neith-sama tuyệt vời mà! Sức mạnh bí mật đó là của cô! Và trên tất cả những người khác, là lòng tốt của cô đó!"

"Auuuu......"

Trông như thể cô nàng ứng cử viên Quỷ Vương ấy sẽ bật khóc bất cứ lúc nào sớm thôi. Có hơi chút đáng thương khi theo dõi cô ấy, nhưng mà, trông không có vẻ như là cô ấy đang bị bắt nạt. Sẽ hơi quê mùa nếu tôi nhúng mũi vào chuyện đó.

"Neith bất ngờ được nổi tiếng nhỉ."

Khi tôi lẩm bẩm điều đó, Stella trừng mắt nhìn tôi trông như thể tôi vừa chọc tức cô ấy vậy.

"Haa? Cậu đang nói rằng Neith còn nổi tiếng hơn cả tớ à?"

"Không không! Không phải thế. Đâu có ai nói điều gì như thế đâu."

Đúng là một người nổi tiếng. Cô ấy khá nhạy cảm về chủ đề sự nổi tiếng.

Vì thế, khuôn mặt giận dữ của cô rất đáng sợ. Hãy nói gì đó khác để làm xao lãng cô ấy nào.

"Err......có học viên nào gây được sự chú ý của Stella không?"

"Tớ à? Không đời nào. Không có một ai ở đây tớ tiếp cận mà đúng ý của tớ cả."

Cô ấy nói thế trong khi quay ánh mắt về phía Lizel-senpai.

"Mà, có một ngoại lệ đó."

Lizel-senpai thở dài trong nỗi phiền toái.

"Stella. Tớ đã bảo cậu bao nhiêu lần rồi, tớ--"

"Đó là tin tốt cho chúng ta rằng Lizel không được trở thành một ứng cử viên Quỷ Vương đấy. Sau tất cả thì có vẻ như là quân bài lớp mạnh nhất đột nhiên rơi từ trên trời xuống nhỉ. Tất nhiên là bất kì ai cũng sẽ muốn có một thứ như thế. Đúng không?"

Lizel-senpai thở dài buông xuôi một lần nữa. Stella mỉm cười đắc thắng khi thấy điều đó.

"Chà. Dẹp qua một bên đi......xem nàààào, nói về lời đề cử......"

Stella nhìn vào đám học viên, tìm kiếm một người cụ thể nào đó, rồi,

"UOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!"

Có một thanh niên đang chạy về phía này trong khi đang la hét inh ỏi. Khi anh ta tiếp cận.......tôi có cảm giác rằng tôi đang nhầm lẫn về kích thước của anh ta. Chỉ là anh ta to như thế nào thôi.

"Ứng cử viên Quỷ Vương của Star Stella-sama!! Tôi là Gigara Albert từ lớp 2-F! Thật là một vinh dự khi được làm quen với cô!!"

Nghiêm túc thì, anh ta to. Chiều cao chắc chắn cũng phải hơn 2 mét. Và cả bề ngang của anh ta cũng rất rộng. Cổ anh còn dày hơn cả cái đầu. Cơ bắp trên khắp người anh ta phát triển đến mức vô lý. Chúng cứ như đá vậy. Và còn ở trên đầu thì có hai thứ trông như là sừng bị cắt đi ở phần giữa.

Anh ta trông không có vẻ là một ác quỷ thường nhưng, anh ta cũng không phải là một quái vật.

Tôi nhìn vào hắn tự hỏi người này là ai, sau đó Lizel-senpai thì thầm vào tai tôi chuyện về anh ta.

"Anh ta cũng là một ác quỷ. Nhưng anh ta không phải là ác quỷ thuần chủng như chúng ta, là một ác quỷ máu hỗn hợp."

"Máu, hỗn hợp?"

"Ừ. Các kĩ năng được truyền thừa xuống giữa các ác quỷ thông qua dòng máu của họ. Bằng việc lai giống giữa các dòng gia tộc mạnh mẽ, một ác quỷ thậm chí còn mạnh hơn sẽ được sinh ra. Đó là lý do tại sao lỗ hổng giữa ác quỷ có kĩ năng thấp và kĩ năng cao đang tiếp tục mở rộng ra. Và sau đó thì xuất hiện ý kiến cho rằng đó là sự pha trộn với dòng máu của quái vật."

Điều đó có nghĩa là, cái tên to như tòa tháp này có dòng máu của quái vật được trộn trong người sao?

"Chắc chắn anh ta là hậu duệ của một gia đình đã lấy máu của orge hoặc của quái vật khổng lồ."

Tôi hiểu rôi......chắc chắn là, cái mũi dẹp và đôi tai hơi nhọn của anh ấy, và cả răng nanh nhô ra đều là các loại dấu hiệu. Thêm nữa là những gì còn lại của cặp sừng bị cắt kia.

"Đầu tiên xin hãy xem một chút sức mạnh của tôi đã!"

Gigara dồn lực vào toàn thân.

Thân trên của anh ta được bơm to lên và cái áo phông thể dục cỡ cực đại bị xé toạc ra.

Công thức phép thuật đang chạy trên bề mặt cơ bắp cuồn cuộn của anh ta.

"Blood Iron!!"

Hắn giơ nắm đấm lên và đập xuống nền đất.

Một cơn rung chuyển chạy trong lòng đất ngay tức khắc và mặt đất bị nứt ra các rãnh như các tia sét.

Cánh tay của Gigara còn dày hơn cả thân thể của một con người bình thường chìm vào trong lòng đất và các vết nứt lan rộng ra--,

Và sau đó mặt đất bị nổ tung lên.

"UWAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!?"

Phần đất của sân trường biến thành các mảnh vụn bị xoáy lên. Và sau đó là một vụ nổ tàn bạo bùng ra. Có cảm giác cơ thể tôi sẽ bị lôi cuốn đi mất.

Sau khi sóng xung kích đi qua, ở chỗ đó là--,

Cái quái gì đây......

Trong màn mưa đất đang rơi xuống. có một cái phễu hiện hình ra. Trông như thể là một kiệt tác của một thí nghiệm nổ dưới lòng đất hay là một thiên thạch rơi xuống vậy.

"Cô nghĩ thế nào!? Đây là sức mạnh của phép thuật huyết thống, Blood Iron đó được truyền thừa xuống trong gia đình tôi! Hơn nữa là cơ thể bền chắc của tôi sẽ không bị co giật trước bất kì loại đòn tấn công nào! Và không chỉ là đòn tấn công vật lý thôi đâu. Thậm chí là sức phòng thủ chống lại phép thuật của tôi cũng rất hoàn hảo! Tôi sẽ phục vụ như là một tấm khiên của Stella-sama!!"

Gigara khoe ra cơ bắp của hắn như là một lời thỉnh cầu tới Stella, nhưng dường như nó không gây ấn tượng nhiều cho cô ấy.

"Aa, xin lỗi, nhưng anh thực sự không phù hợp với mức ưu tiên của tôi. Anh thử với các ứng cử viên khác xem?"

"L-là vậy sao......"

Vai của Gigara thả lỏng xuống vì thất vọng. Sau đó là mắt anh ta di chuyển về phía tôi.

Stella nói vậy, nhưng sức mạnh của anh ta chắc chắn là rất tuyệt vời. Có lẽ sẽ ổn thôi nếu xem xét anh ấy--Đó là tôi nghĩ vậy nhưng,

"Sao, cậu là Lovers huh."

"Eh?"

Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt khinh thường, sau đó anh ta phun ra mấy lời hoàn toàn rơi xuống tôi.

"Tôi không có việc gì với cái tên Lovers yếu đuối này. Lại còn là một con người bình thường......"

"Cái-......"

Khi tôi định nói vặn lại, thì lại có người mới khác can thiệp vào.

"Hoshigaoka Stella-sama! Vậy thì về Myaa thì sao mya?"

Myaa?

Học viên đó có đôi tai và đuôi mèo.

Cô gái tai mèo!? Cô ta là thật sao!?

Cô gái này có mái tóc màu nâu với vài kẻ sọc màu trắng được trộn lẫn trong đó. Nếu một con mèo tabby màu cam được biến hình thành con người, thì nó sẽ trông như cô gái này đây. Quần bloomer của cô có kích cỡ nhỏ với họa tiết sọc trên đó như một cái quần lót vậy. Dường như phần đáy của cô để nửa hở ra vì thế đuôi của cô ấy có thể thò ra ngoài được.

"Tên của Myaa là Nekobe Myaa mya. Myaa được thừa hưởng dòng máu của hổ tia chớp mya. Phép thuật ánh sáng và cú đấm và thu hút sự chú ý đều là các tuyệt chiêu ký hiệu của Myaa nya."

.......Tuyệt chiêu ký hiệu?

Tôi nghĩ rằng Stella chắc chắn sẽ từ chối cô ấy ngay, và còn nữa, cô ấy đang khoanh tay và rên rỉ.

"Uuuun.....chà, cô dễ thương lắm, tôi đoán là sẽ ổn thôi."

Đó là chỉ tiêu tiêu chuẩn của cậu sao!?

"Hãy đến buổi thử giọng vào tuần sau. Nếu cô qua, tôi sẽ đề cập tới cô trong cuộc tổng tuyển cử tiếp theo. Nếu cô có thể vào được bảng xếp hạng thì tôi sẽ biến cô thành quân bài của tôi."

"Uwaaai! Myaa sẽ cố hết sức mình mya!!"

"......Buổi thử giọng? Cuộc tổng tuyển cử?"

Tôi không hiểu Stella đang nói về cái gì cả.

"Aa, tớ thực sự không đặt nhiều tầm quan trọng vào sức mạnh chiến đấu đâu. Thứ quan trọng với tớ là liệu họ có thể trở thành một thành viên làm sôi động sân khấu của tớ hay là không."

"Đúng thế mya! Có thể được trở thành quân bài của Stella-sama có nghĩa là được trở thành một ngôi sao mya!"

Đó hoàn toàn là một nhóm idol đúng không.

"Như thế.....không sao chứ?"

"Ahaha, ổn mà, ổn mà. Sau cùng thì một mình tớ là đủ chiến đấu rồi★."

Đôi mắt đẹp của cô ấy lấp lánh lên như ông sao vậy.

Lizel-senpai gọi Stella là một quái vật. Tôi vẫn chưa tận mắt thấy được sức mạnh thực sự của cô ấy. Có lẽ là tôi sẽ có thể nhìn thoáng qua nó trong hội thao này.

Cơ thể to lớn của Gigara run run và tiến lại gần Stella một lần nữa.

"Nếu là về biểu diễn công khai, sẽ thế nào về việc sử dụng tôi như một ngôi sao hành động!?"

"Aa, đó là tại sao, tôi đang nói là tôi không cần loại nóng máu. Đúng hơn là, đàn ông là không được."

"Trong trường hợp đó, trở thành quân bài của tôi thì sao!?"

Giọng nói đó!?

Một người vừa tới là một thanh niên có nụ cười phù phiếm cùng với Maki và Rebecca đang đu bám hắn cả bên trái lẫn phải.

--Mitsuishi Ibiza!!

"A-anh là ứng cử viên Quỷ Vương của Devil......"

Khuôn mặt của Gigara đang giật giật mặc dù anh ta nhận được lời mời từ một ứng cử viên Quỷ Vương, một ác quỷ thật sự.

"Yep yep yep! Cậu đang tìm kiếm việc trở thành một quân bài đúng không nào! Đúng lúc lắm, tôi hiện tại cũng đang tìm một loại sức mạnh giống cậu!"

Nhưng Gigara đang sợ hãi lùi lại khỏi Ibiza. Gigara người vừa khoe ra có nhiều sức mạnh đó đang run sợ một thứ gì đó dữ dội với nét mặt nhợt nhạt.

"T, tôi, không xứng đáng để trở thành quân bài của Ibiza-sama......"

"Không cần phải thế đâu! Tôi nói với cậu sẽ ổn thôi mààà!"

"T-......tuy nhiên, điều đó.....hãy tha thứ cho sự vô lễ của tôi......tôi được nghe rằng, nhiều quân bài của Ibiza-sama, chưa bao giờ được nghe tới lần nữa từ......."

"Hmmm, đó chỉ là trùng hợp thôi cậu biết không? Một sự trùng hợp không may! Nhưng sẽ ổn thôi nếu là cậu!"

Nhưng trông Gigara như thể anh ta sẽ chạy đi bất cứ lúc nào. Nhìn vào anh ấy, tôi nhận ra được thậm chí là các học viên khác đều đang sợ Ibiza.

Tuy nhiên, chưa bao giờ được nghe đến lần nữa.....ý của anh ta là gì nhỉ?

Ibiza gãi đầu trong nỗi phiền phức.

"Aa, đây cũng là lúc tốt để tôi đi thu thập nó......rồi, bắt đầu thôi nào."

Vào khoảnh khắc đó, tôi nhìn thấy mắt hắn phát sáng đỏ.

Có một cảm giác giống như có một con rắn đang trườn đi. Lưng tôi phát lạnh và rùng mình.

Khoảnh khắc sau đó, vẻ mặt của Gigara chuyển sang nở một nụ cười lớn.

"Vâng!! Thật sự là một vinh dự lớn! Xin hãy cho phép tôi trở thành quân bài của Ibiza-sama cho dù có chuyện gì!!"

"Cái-......"

Tôi ngay tức khắc không thốt nên lời vì sự thay đổi mạnh mẽ dó.

Đừng nói là, tên này......vừa bị ảnh hưởng bởi phép thuật độc nhất của Ibiza sao!?

Nhưng điều kì lạ không dừng lại ở đó.

Maki người đang ở bên phải của Ibiza đang ngó nghiêng xung quanh với một cái nhìn không hiểu gì hết. Sau một lúc thì khuôn mặt của cô trở nên nhợt nhạt vì lo ngại và sau đó là kinh hoàng.

"E-eh?.......tôi......"

Ibiza bỏ tay ra khỏi vai Maki.

"Trông có vẻ như là kẻ bắt giam cô cũng vừa mới tới. Hơi nhục nhưng mà, sống mạnh khỏe nhé!"

"Eh, eh? E-er, đợi m--"

Vết đen lan rộng ra dưới chân Maki đúng lúc đó. Từ trong cái đen ngòm đó trông như là cái bóng tối của địa ngục đang mở miệng ra vậy, hai cánh tay ghê tởm vươn ra và chộp lấy mắt cá chân của Maki.

"Không, cái này--"

Mặt cô ấy đang co giật vì sợ hãi. Ngay sau đó, vào khoảnh khắc tiếp theo--Maki biến mất vào trong bóng tối.

Cô ấy bị kéo vào ngay lập tức.

Vết bẩn trông như bùn đen đó nhanh chóng thu nhỏ dần và biến mất.

"Vừa rồi.....cái đó là gì vậy."

Miyabi cắn môi và lẩm bẩm với cái giọng bực bội.

"Đó là.....một sự gửi trả quyết liệt về thế giới ác quỷ."

"Về thế giới ác quỷ?"

Stella và Lizel-senpai cũng đang nhìn vào cái chỗ mà Maki vừa biến mất đó với vẻ mặt dữ tợn.

"Thêm nữa nó không phải là một sự gửi trả bình thường. Cô gái đó đã làm gì tồi tệ sao?"

"Ừ. Nó giống như đối xử với tội phạm vậy."

Miyabi thất vọng nắm chặt nắm đấm lại.

"Cô ấy bị bán đi như nô lệ.......hạn chót đã tới và cô ấy buộc phải bị kéo đi......"

Giọng nói vô lo của Gigara không hợp tâm trạng vang lên.

"Giờ Gigara! Thử bẻ cổ ứng cử viên Lovers đó đi! Cho tôi xem sức mạnh của cậu! Cho Yuugaoze Miyabi đó thấy thứ đó đi! Cô ta không phải là một đối thủ của cậu với đòn tấn công vật lý ấy đâu!!"

"Tên kia......-"

Miyabi đang nghiến răng phát thành tiếng.

Cô định phi thẳng ra, nhưn tôi giữ vai cô ấy lại.

"Miyabi, tớ là người bị gọi ra."

"Nhưng-!"

"Miyabi, kiềm chế bản thân đi."

Lizel-senpai trách mắng Miyabi. Vai cô ấy thả lỏng xuống vì thất vọng.

"Đừng có lo, Miyabi. Tớ sẽ cho Ibiza thấy sức mạnh của chúng ta."

"Ooo! Tuyệt đấy! Thật tuyệt vời! Tao thực sự muốn nhìn thấy nó, sức mạnh đáng gờm của một con người!"

Ibiza chen vào, tôi chỉ tay vào hắn.

"Ibiza! Tao không biết mày có phép thuật độc nhất thể loại gì nhưng, cách thức của mày là bác bỏ đi ý chí của người khác và điều khiển họ là không thể tha thứ được! Tao chắc chắn sẽ đánh bại mày vào một ngày nào đó!"

"Ặc, mày lại nói nữa! Đó không phải là tất cả đâu, không đâu."

"Cái gì?"

"Tao không bao giờ ép họ dù chỉ một lần để làm gì đó cả. Cho dù là Maki hay Rebecca. và thậm chí là Gigara đây, mọi người đang làm việc vì lợi ích của tao bởi vì mong ước của chính họ. Sao mày lại nghĩ vậy chứ?"

Hắn nói......mong ước của chính họ?

Ngu xuẩn. Không đời nào chuyện đó là thật được. Đừng có bị dắt mũi.

"Nếu mày không hiểu thì tao sẽ nói cho mày. Lý do thì mày biết rồi đấy......là tình yêu."

".......Tình yêu?"

"Yep! Là tình yêu! Thế giới này đang hoạt động với tình yêu!! Tuyệt vời!"

"Mày......đang nói nghiêm túc sao?"

"Rõ ràng rồi! Bởi vì mọi người hoàn toàn yêu tao, đó là lý do họ cống hiến toàn bộ bản thân họ vì lợi ích của tao. Đó cũng là lý do tao yêu thương mọi người mà! Đợi đã, nói vậy đủ rồi. Nhanh chóng trình diễn nó cho tao đi~! Thứ sức mạnh đáng gờm của con người!!"

Hắn dự định làm bao nhiêu chuyện vô bổ nữa đây.....

Thật cáu tức quá mà. Tuy nhiên, bây giờ thì đối thủ của tôi không phải là hắn.

Tôi bước về phía trước và đứng trước mặt Gigara.

Nhìn vào hắn gần thế này khiến cho hắn còn trông to hơn. Tôi nên nói thế nào nhỉ, kích thước cơ thể của hắn choán mất không gian một cách vô lý. Tôi nghĩ rằng thậm chí là một con gấu cũng không thể to như thế này.

Tôi nói chuyện với dấu ấn đang treo trên cổ tôi.

"Tên này mạnh như thế nào?"

'Đang phân tích......mối đe dọa cấp độ 5. Cẩn trọng đầy đủ là điều cần thiết.'

Tôi hiểu rồi. Vậy là hắn còn mạnh hơn cả Haida, nhưng hắn vẫn còn yếu hơn nhiều so với Aspite.

'Lời khuyên. Giả thuyết là sức tấn công và phòng thủ vật lý của anh ta là vô cùng cao. Đề nghị tấn công phép thuật từ xa.'

"Rõ rồi. Cảm ơn nhiều, Lovers."

"Mày đang thì thầm với chính mình cái gì thế! Chết với một đòn tấn công của tao đi!!"

Gigara tấn công với cú đấm của hắn như một cục đá vậy.

"Barricade!!"

Tôi thi triển ra một phép thuật phòng thủ và chặn cú đấm của Gigara lại. Tuy nhiên--,

"Uoh!?"

Bỗng nhiên tôi bị một cú tác động đánh bay đi. Cơ thể tôi lơ lửng trên không trung và tôi bị đẩy lui về vài mét phía sau.

Tôi tiếp đất trong khi mặt vẫn hướng về phía trước và bằng cách nào đó mà tôi vẫn giữ bản thân đứng được. Tôi nhìn về phía Gigara.

Sức mạnh của cánh tay thật đáng kinh ngạc.....tôi bị đánh bay đi cùng với Barricade của tôi!

"Fuhahahahah! Để xem mày có thể giữ được cái tấm khiên đó bao lâu!?"

Gigara chầm chậm bước về phía tôi với một nụ cười toét miệng đầy táo bạo.

Giống như lời khuyên của dấu ấn, tôi nên tập trung vào việc tấn công từ khoảng cách xa bằng phép thuật để chống lại tên này.

Tôi thiết lập một công thức phép thuật và đẩy tay phải hướng về phía Gigara.

Gigara dừng bước lại và cười khẩy khi thấy vòng tròn phép thuật đang lơ lửng.

"Phép thuật huh, đem ra đây! Tao sẽ đấm chúng bay trở về!! Blood Iron!!"

Hắn ta bắt chéo cánh tay ra trước ngực và vận chuyển mana xuyên qua đống cơ bắp trên người hắn. Võ thuật đó có sự khác biệt nhỏ so với của tôi và Miyabi.

Tôi hiểu rồi.

Tự bản thân cơ thể của tên đó chính là vũ khí của hắn rồi.

Khá khó có khả năng để phóng ra đòn tấn công nhiều uy lực chỉ với sức mạnh cơ bắp thuần túy. Thứ đó có lẽ là nhờ phép thuật.

Công thức phép thuật khắc trên người hắn. Hắn vận chuyển mana trong nó và phóng ra thứ sức mạnh hủy diệt đó.

"Fizard!!"

Một cột lửa phóng qua vòng tròn phép thuật của tôi.

Cột lửa đó đã được tăng uy lực so với hồi tôi chiến đấu với Aspite. Nó công kích Gigara ngay phía trước.

Tuy nhiền, Gigara đón nhận phép thuật trung cấp, cột lửa thiêu đốt đó mà không cần thi triển ra phép thuật phòng thủ từ trước.

"Fuhahahahahaha! Mày thấy chưa, công thức phép thuật được truyền thừa từ tổ tiên tao được khắc trên cơ thể tao đó!!"

"Mẹ kiếp! Vậy thì thứ này thì sao!?"

Lần này tôi sử dụng phép thuật băng trung cấp.

"Blizzaia!!"

Một cơn gió lạnh lẽo bùng nổ ra đóng băng cơ thể của Gigara.

Khối băng đó nhanh chóng to lên và giam chặt Gigara vào bên trong một tường băng dày.

"Yosh! Mình làm--"

"NUAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!"

Khối băng bị đập vỡ ra thành từng mảnh.

"Cái gìì!?"

Một luồng hơi nước bốc lên từ cơ thể Gigara giống dung nham đó và hắn cười toe toét.

Hắn đập tan khối băng cùng với một tiếng hét của tinh thần chiến đấu......một sức mạnh đáng kinh ngạc.

Gigara kiêu ngạo lấy tay phủi đi lớp băng còn dính trên người hắn.

"Hmph, cuối cùng thì đây là thứ tốt nhất mày có thể làm à. Đội Lovers của mày chỉ có Himekami Lizel là nhất nếu có một ai đó xứng đáng để nhìn vào!"

"Cái gì!? Chắc chắn là Lizel-senpai rất tuyệt vời! Nhưng, Miyabi và Reina cũng rất tuyệt vời! Mọi người đều là những quân bài tốt nhất đấy!"

Gigara ôm bụng cười đúng nghĩa đen.

"Mày mù à!? Tao không biết một ai tên là Reina cả! Nhưng Miyabi này là Yuugaoze ở đằng kia đúng không? Tao nghe được tin rằng điểm của cô ta ở vị trí cuối và khả năng xử lý phép thuật cũng rất thấp."

Miyabi cũng bị máu dồn lên đầu và theo phản xạ nói vặn lại.

"Mày không có quyền nói những điều ấy về tao!"

"Tao từng nghe được rằng điểm mạnh duy nhất của mày là ở khả năng chiến đấu giáp lá cà. Vậy thì mày có muốn thử một chiêu với tao không?"

"Uu......"

"Không đời nào mày có thể. Cơ thể của tao được thiết lập qua từng thế hệ vì lợi ích của chiến đấu giáp lá cà. Với cơ thể không có sức mạnh đó, sự khác nhau giữa sức mạnh của chúng ta như trời và đất vậy cho dù mày sử dụng cùng phép thuật giống tao."

Tên này, hắn nghĩ hắn chắc chắn sẽ thắng và cái mồm chết tiệt luôn mồm nói cho vừa lòng vậy!

"Hoặc có thể mày định sử dụng phép thuật huyết thống át chủ bài của Gia đình Yuugaoze chăng? Vậy thì hãy thử so sánh nó với Blood Iron của tao đi, cái nào khỏe hơn. Thử nó đi."

"Điều đó......."

Miyabi vẫn chưa học được phép thuật. Cô ấy không thể trình diễn nó cho dù cô muốn lắm.

"Có chuyện gì sao? Đừng nói là mày không thể làm được!? Nên là có thể đi nếu mày được thừa hưởng dòng máu đó! Nếu mày không thể làm được, thì mày vừa được hạ thẳng xuống thành kẻ bất tài rồi đấy!! Mày thực sự có phải là con gái của một quý tộc không!?"

Miyabi không thể tìm thấy lối thoát để trút đi nỗi thất vọng của cô ấy và cô nghiến răng. Những giọt nước mắt đang đọng lại trên mắt cô ấy.

--Miyabi.

Miyabi nhìn xuống. Một giọt nước mắt rơi xuống nền đất bên dưới cô ấy.

"......Tại sao, mình phải, nghe cái tên này, nói tất cả nhũng điều đó với mình......."

Miyabi đang khóc, vai cô đang run rẩy.

"Chết tiệt......giá như, mình thông minh hơn, và mạnh hơn......"

Gigara cười to trong tâm trạng tốt khi thấy điều đó.

"Fuhahahahaha! May đang khóc đấy à!? Một cảnh tượng đáng hổ thẹn! Hahahahaha!!"

Tên khốn này!!

"Yuuto."

"Senpai......"

Khi tôi quay lại, tôi thấy Lizel-senpai đang nhìn tôi. Cô không có biểu cảm gì, nhưng cơn tức giận rõ ràng đang đốt cháy trong mắt cô ấy.

Nhưng, chỉ duy nhất một khoảnh khắc.

Khi tôi chớp mắt, biểu cảm của cô ấy đã chuyển sang một nụ cười điềm tĩnh. Trông cô điềm tĩnh đến khủng khiếp.

"Em có thể bùng cháy hết mình."

"......Đã hiểu."

Tôi cũng thở ra một hơi dài và mỉm cười bình tĩnh trong khi đang giữ cho ngọn lửa tức giận cháy.

"Nhưng trước đó."

Tôi tiến lại gần Lizel-senpai và tình cờ chạm vào ngực cô ấy.

"Có lẽ là không cần thiết nhưng mà, đầu tiên em muốn bổ sung đã, chỉ lần này thôi."

Dòng mana chất lượng cao và cao quý của Lizel-senpai chảy vào người tôi từ bàn tay.

Trông senpai có hơi chút bất ngờ, nhưng cô ngay lập tức mỉm cười.

"Em mạnh mẽ trong thời khắc quan trọng đúng không? Mặc dù em đã có nhiều khó khăn trong việc luyện tập."

"Vừa rồi senpai là người đã dạy em mà. Trấn tĩnh lại và chuyển sang một cảm xúc bình tĩnh. Và cũng--"

"Duy trì sự căng thẳng và tập trung."

Lizel-senpai nói vậy trước khi nhảy lùi lại. Tôi cũng ném mình và lăn sang một bên.

Cú đấm của Gigara chìm vào chỗ tôi vừa mới đứng xong.

"T-TÊN KHỐNNNNN! ng-ng-ngực, của Hi-Himekami Lizel.......mày!? Ch-chạ-, thứ như mày-, SAO MÀY CẢ GAN CHẠM VÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀO NÓÓÓ!!"

Gigara nghiến răng lại với khuôn mặt hắn chuyển sang màu đỏ đậm.

"Không thể tha thứ được! Tao sẽ đồ sát mày và tự tao xoa bóp chúng!"

"Không có khả năng đâu."

Tôi nhìn vào khuôn mặt đau khổ của Miyabi.

"Tao sẽ đá cho mày bay luôn. Với kỹ thuật mà Miyabi đã dạy tao!!"

"Yuuto.......?"

Tôi kích hoạt đồng thời Armored, Maximize, và Stride.

Dường như Gigara cảm thấy phép thuật của tôi và nghiêng đầu.

"Mu? Chúng là phép thuật cơ bản......vậy thì mày định làm gì với chúng nào?"

"Đây là kỹ thuật của Miyabi. Tao sẽ đánh bại mày với nó."

Gigara đơ người. Và sau đó,

"BUWAAHAHAHAHAHAHAHHAHAHA!! Mày gọi thứ đó là một kỹ thuật hả!? Đó chỉ là thứ cơ bản trong cơ bản thôi! Mày hạnh phúc với thứ như thế sao!? Đúng như tao nghĩ, lũ Lovers chúng mày thật tuyệt vời!! WAHAHAHAHAHA!!"

Cảm xúc của tôi về Miyabi đang dấy lên trong tôi.

Thứ lo lắng mà cô có.

Trái tim tổn thương của cô ấy.

Số phận khắc nghiệt mà cô gánh vác.

Chúng ta lên nào, 《Dấu ấn Lovers》.

--Infinite Lovers!!

Cảm xúc của tôi về Miyabi được chuyển hóa thành mana.

Một lượng mana vượt xa so với sức chứa mana của tôi. Thứ mana vô biên đó chảy vào các công thức phép thuật cơ bản.

"Cái.....cái gi? Mana này......"

Khuôn mặt của Gigara co giật và đổ mồ hôi lạnh.

"Tên khốn mày--"

Không cần phải đề cập tới chuyện xảy ra sau đó.

Mặt đất chỗ tôi đạp vào nổ tung ra và cơ thể tôi bay về phía trước mặt Gigara ngay lập tức.

Trông Gigara như thể hắn đang bất động trong mắt tôi.

Cú đấm của tôi được hóa cứng tới độ cứng lớn nhất khoan vào cái bụng hoàn toàn không phòng thủ của hắn.

Cánh tay tôi chìm vào cơ thể của Gigara mà nó được cường hóa bởi Blood Iron.

Cơ thể Gigara đó, thứ mà có thể đẩy lùi mọi thứ, bị đập vỡ.

Da hắn bị xé ra, mạch máu lòi ra ngoài, và cả các sợi cơ bắp bị tách ra.

Nhưng, Gigara không có thời gian để chú ý tới những sự thật đó.

Cơ thể của Gigara bay lên 30 cm so với sân trường. Vỏ đầu đạn được làm từ khối thịt bay qua sân trường và đập vào nhà học.

".......ga."

Nhưng, hắn vẫn không nhận thức được chuyện đã xảy ra với hắn.

Đôi mắt của Gigara lộn ngược lên trên và ý thức của hắn hoàn toàn bay mất. Hắn bị kẹt trên tường như thể hắn bị đóng đinh lên vậy.

Hắn nhận thức được là hắn đã thua khi hắn tỉnh dậy ở bệnh viện.

Và sau đó, ứng cử viên Quỷ Vương người đáng lẽ là chủ nhân của Gigara--,

"Ooo, thật tuyệt vờờời!! Lớn nhất luôn! Lớn nhất luôn wahoo!! Cảm ơn nhiều vì đã trình diễn ra thứ chết tiệt thú vị như thế!! Ôi vãi. thật đáng để biến tên đó thành một vật hy sinh."

Tên khốn này! Hắn dự định làm bao nhiêu chuyện vô bổ nữa đây!!

"Ibiza!!"

"Oái, sợ sợ vãi. Cùng không cãi nhau nào yeah. Ngay bây giờ là một cuộc diễn tập cho hội thao đó. Là ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers, mày cần phải nghĩ ra thời gian và địa điểm thích hợp để thực hiện trận Quỷ Vương Chiến đấy. Phải không?"

Ibiza cười vui mừng và lần lượt nhìn tôi và Lizel-senpai.

"Dù sao đi nữa, tao không có bất kì kế hoạch để làm thứ gì đó khác cho tới khi hội thao kết thúc! Không đùa đâu! Hoàn toàn nghiêm túc đó."

Lizel-senpai trừng mắt nhìn Ibiza cảnh cáo.

"Tôi có thể lấy điều đó làm một hiệp ước chính thức giữa hai ứng cử viên Quỷ Vương không?"

"Không sao, không sao cả, vậy thì! Gặp sau!"

Hắn đặt tay vòng qua vai Rebecca và rời đi.

"Tên khốn đó......."

Mẹ kiếp, cơn tức giận này vẫn chưa rút đi được. Bên cạnh đó.......,

Tôi nhìn vào nền đất chỗ mà Maki biến mất. Không còn bất kì vết đen nào ở đó nữa cả, cũng không còn dấu vết của Maki.

"Dường như Ibiza đến đây để điều tra các quân bài trên tay chúng ta."

Lizel-senpai khoanh tay lại và nhìn vào lưng Ibiza.

"Ừ......nhưng, bản thân chúng ta cũng có được một chút manh mối."

Trước khi Maki biến mất. Trông cô ấy nhìn ngơ ngác như thể cô ấy vừa mới tỉnh dậy khỏi vài loại giấc mơ nào đó. Có khả năng là khoảnh khắc đó, cô ấy được tự do khỏi phép thuật độc nhất của Ibiza.

Tại sao Ibiza lại giải phóng cô ấy vào đúng lúc đó?

Và sau đó thì Gigara thề lòng trung thành của hắn với Ibiza cùng lúc đó. Giống như Maki trước khi cô ấy lấy lại được sự tỉnh táo.

"Có lẽ là, có một giới hạn với số người mà hắn có thể điều khiển....."

"Khả năng đó rất cao."

Tôi liếc nhìn vào vùng đất nơi mà Maki biến mất một lần nữa.

"Chết tiệt......giá như cô ấy không bị kéo vào thế giới ác quỷ, chúng ta sẽ có thể hỏi được cô ấy nhiều chi tiết hơn......"

"Chúng ta có lẽ có thể sẽ nghe được thứ gì đó từ tên đó."

Lizel-senpai chỉ vào Gigara đang bị chôn vào trong tường.

"Dù sao.....chuyện đó chỉ đến khi hắn tỉnh lại lần nữa."

.....Ah

Tôi không nghĩ xa vậy!!

"......Em xin lỗi. Em quá tay rồi."

"Ổn thôi. Quann trọng hơn là, Miyabi. Em không sao chứ?"

Lizel-senpai tử tế đặt tay lên vai Miyabi.

"Vâng. Em vẫn ổn. Yuuto......xin lỗi cậu. Vì tớ."

Miyabi vẫn cúi đầu xuống và lầm bẩm với một giọng nói giống như tiếng vo ve của con ruồi.

"Không cần phải xin lỗi đâu, không cần mà."

Trong khi tôi đang nghĩ ra thứ để nói để an ủi cô ấy,

"Heee, các cậu luôn làm những chuyện kiểu kiểu như thế sao?"

Stella chen ngang vào, trông vô cùng tò mò. Đôi mắt của cô ấy đang lấp lánh như những vì sao vậy.

"Eh, không......vừa rồi là vì bên kia bắt đầu--"

"Không phải, không phải đó, ý tớ là hành động tình ái kia cơ. Khi mà cậu đột nhiên mát xa vếu của Lizel ấy."

"......"

Aah!?

Nghĩ lại thì, gần như toàn bộ học viên đều tập trung ở đây!

Tôi và Lizel-senpai xấu hổ mặc dù chuyện đó hoàn toàn đã quá muộn rồi. Chúng tôi kết thúc phần còn lại của buổi diễn tập trong khi đỏ mặt suốt thời gian đó.

Phần 4

Ngày hôm sau, tôi cuối cùng cũng bị gọi lên văn phòng hiệu trưởng.

Lý do duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra vì sao tôi bị triệu tập là vụ việc tôi đánh cho Gigara bay vào buổi tập luyện cho hội thao vào hôm qua......

 Sau khi Gigara nhập viện. Hắn được đưa đi bệnh viện dành riêng cho ác quỷ trong thế giới con người. Dường như tính mạng của hắn không gặp nguy hiểm, nhưng rõ ràng là hắn sẽ không thể nhận được bất kì người đến thăm nào trong một thời gian.

Do đó, chúng tôi không thể hỏi hắn về thông tin về phép thuật độc nhất của Ibiza.

"Yoo, cảm ơn vì đã tới."

Trông hiệu trưởng vẫn luộm thuộm như thường ngày cùng với cách ông ta đang ngồi trên cái ghế tựa thật sự cẩu thả.

"Em không quan tâm vì đó là câu nói của thầy được soạn trước ở thời điểm này, nhưng người đã gọi em lên đây là Hiệu trưởng Gandou."

"Hah! Chà, chính xác. Tại sao tôi gọi cậu lên đây......cậu biết tại sao đúng không?"

Ông ấy thư thái đứng dậy, bước quanh bàn và đứng trước mặt tôi.

Một ánh mắt sắc bén. Hơn nữa, cái áp lực từ sự hiện diện của ông ấy rất tuyệt vời. Đúng là, ông ta thực sự là Quỷ Vương hiện tại. Tôi run rẩy bất chấp bản thân.

"Đúng như em nghĩ, nó là về hôm--"

"Đứng đầu bảng đề cử cho anime mùa này là gì!?"

"Đó là lý do à!?"

--Và rồi,

Chúng tôi có một cuộc tranh luận sôi nổi về bộ anime mới của mùa này trong một lúc.

"--Đó là lý do, đến cuối cùng thì chất lượng anime dựa trên việc nó có bao nhiêu nhân viên có kĩ năng, họ có thể để lại bao nhiêu công việc cho các họa sĩ làm phim giỏi." Tôi nói thế.

"Tôi hiểu rồi. Vậy là nó không có nghĩa là phim sẽ tốt miễn là nhà làm phim giỏi."

"Đúng thế.....dựa trên nhóm, chất lượng có thể hoàn toàn khác nhau cho dù ở trong cùng một nhà làm phim."

"Điều đó không đúng. Có những bộ anime rất tệ mặc dù nhà làm phim là đáng kinh ngạc."

Chỉ là quá kì lạ là tại sao tôi đang có cuộc nói chuyện kiểu này trong văn phòng hiệu trưởng. Mặc dù hầu hết các kiến thức của tôi chỉ là tôi đang nhắc lại những gì tôi nghe được từ bố và mẹ.

"Aa, còn có một điều nữa tôi muốn hỏi."

"Vâng, nếu là thứ gì đó mà em trả lời được."

"Em có thể ám sát Ibiza không?"

"--"

Tôi không thể đáp lại một câu hỏi đột ngột như thế.

Hiệu trưởng nói tiếp như thể để giễu cợt tôi, người đang sửng sốt như thế.

"Ibiza.....chắc chắn là một gã phù hợp để sở hữu 《Dấu ấn Devil》. Sau tất cả thì tên đó ích kỉ chính cống."

"Ích kỉ.....ư?"

"Cậu thấy đấy, các ác quỷ thẳng thắn hơn con người với những khao khát của chúng. Nếu là con người, họ có nhiều cảm xúc đa dạng khác nhau để kìm hãm chúng. Nhưng các ác quỷ thì khác. Một khi họ đã quyết định một thứ gì đó, thì họ sẽ hi sinh mọi thứ khác. Không quan trọng ngay cả khi là họ trở nên làm phiền những người khác. Thì việc hoàn thành khao khát của chính mình và mở rộng những lợi ích của họ nhiều nhất có thể là đức tính tốt cho họ."

"Thậm chí con người chúng ta cũng có rất nhiều người ích kỉ đứng giữa chúng ta."

"Những người đó hầu hết đều giống với ác quỷ."

.....Nó là như vậy sao?

Ngược lại, các ác quỷ không hoàn toàn được tạo ra từ những người ích kỉ.

Bởi vì, Lizel-senpai thì khác. Miyabi và Reina cũng như vậy.

"--Và, tên đó có rất nhiều động lực để làm đấy cậu biết không? Cậu có triển vọng như thế nào về việc chống lại hắn?"

"Em vẫn.....chưa tìm ra cách để vượt qua hắn."

Gandou-sensei bực bội thở dài 'Hah' 

"Một cách à......chà, được roài. Ít nhất thì cậu cũng biết Ibiza có loại phép thuật độc nhất nào, đúng không?"

Mỗi từ đơn phát ra từ miệng ông ấy có âm điệu như thể ông ấy đang làm việc cẩu thả vậy. Nó như thể ông ta đang quát tháo sỉ nhục vào tôi.

"Gần như là vậy, nó là loại tấn công tinh thần nào đó.....em nghĩ vậy. Giống như tẩy não, hoặc thôi miên, khiến cho người khác phải theo lệnh của Ibiza bất chấp ý chí của bản thân họ."

Sau đó hiệu trưởng rên rỉ 'Aaa' và trưng ra vẻ mặt đầy cay đắng.

"Oi oi, nắm vững tình hình đi con người. Cậu tự gọi bản thân là ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers như thế sao?"

"......Em sai gì sao?"

"Gần như là vậy. Nhưng về cơ bản thì khác."

"Nhưng, thầy sẽ không nói cho em câu trả lời đúng không?"

Thầy hiệu trưởng Gandou cười toe toét.

"Tôi đang ở một vị trí trung lập. Tôi không thể cứ thế hỗ trợ cho riêng một ứng cử viên được. Nhưng."

Và sau đó, Quỷ Vương hiện tại--Gandou Barbatos nhắm một mắt lại.

"Tại sao tên đó lại lưu luyến phép thuật huyết thống của Yuugaoze đến vậy? Điểm mạnh và điểm yếu của hắn nằm ở đó."

Của Miyabi......?

"Lovers cũng là một dấu ấn một ít thủ đoạn, hoặc có lẽ tôi nên nói là cực đỉnh. Cho tới tận bây giờ chưa có ai có thể sử dụng thuần thục được nó cả."

"Chắc chắn là vậy......em được nghe nói rằng Lovers chưa bao giờ để lại một kết quả tử tế cả. Nói thẳng ra thì, họ nói nó là yếu nhất."

Thầy hiệu trưởng khoanh tay lại và gật đầu.

"Theo một ý nghĩa nào đó thì điều đó là thật. Đó là lý do tại sao suy nghĩ một cách thông thường vào lúc này chỉ tổ vô vọng cho nó thôi. Đó là những gì mọi người nghĩ. Nhưng cậu thấy đó, có một nhân tố khác biệt hoàn toàn mà nó chưa từng tồn tại cho tới tận bây giờ."

"Và đó là......"

"Chưa từng có tiền lệ của ứng cử viên Quỷ Vương con người cho tới giờ. Đó là tại sao, có một khả năng là một thứ gì đó chưa từng tưởng tượng được trước đây sẽ xảy ra. Đúng không?"

".......Vâng!"

"Chà, khi mà Lovers yếu nhất kết hợp với con người yếu nhất, nó có thể trở thành một thứ gì đó hoàn toàn vô vọng, ứng cử viên yếu nhất và tệ nhất trong lịch sử!!"

"Cái điểm nút thật quá đáng sau khi thầy bắt em ôm hy vọng như vậy!"

Hiệu trưởng cười nồng nhiệt 'wahahahaha'.

"Dù bằng cách nào, cậu sẽ không thể tự thân vượt qua trận Quỷ Vương Chiến đâu. Trận chiến sẽ không được quyết định bởi bản thân các ứng cử viên. Nói rộng hơn thì, cho dù là ứng cử viên Quỷ Vương có vô dụng, nhưng nếu các quân bài đều xuất sắc thì anh ta sẽ có thể chiến thắng đến cuối cùng."

Điều đó nghe có hơi chút thảm bại nhưng mà, trong thực tế thì nghe nó có vẻ giống tôi.

"Vâng.....tất cả các quân bài của em cũng đều vô cùng đáng tin cậy."

"Lovers có một chút khác so với các dấu ấn khác, và bản thân cậu không phải là một ác quỷ mà là một con người. Đó là lý do nó sẽ ổn cho cậu để làm những thứ theo một con đường khác so với những người khác."

"Con đường khác......ư?"

"Ứng cử viên Quỷ Vương và các quân bài của anh ta đều bị trói buộc bằng mối quan hệ đơn giản của quyền lợi. Nhưng, những người các cậu có thứ gì đó khác đúng không?"

"Thứ gì đó khác....."

Thứ gì đó là thứ duy nhất xứng đáng với đội Lovers và cả con người.....nó có thể là gì?

"Nếu cậu tạo một mối quan hệ hơn cả những quyền lợi đơn giản đó, cậu có thể sẽ có được thứ gì đó khác biệt. Nếu cậu làm vậy......chắc chắn các quân bài của cậu sẽ trao tặng cậu những khả năng tiềm tàng mà họ có."

......Tôi thực sự không hiểu lời nói của hiệu trưởng Gandou có ý gì.

Hiệu trưởng nhìn thấy vẻ mặt của tôi và nhún vai.

"Nhưng mà, đừng có nghĩ quá sâu về nó. Vấn đề là cậu chỉ cần đánh bại đối thủ của cậu thôi."

Tôi theo phản xạ mỉm cười chua chát.

"À vâng nhưng mà, em là một con người trong khi đối thủ là ác quỷ mạnh nhất--"

"Điều đó không tốt đẹp gì đâu!!"

Thầy hiệu trưởng tiến lại gần tôi cùng với một nụ cười tràn ngập niềm vui và sát khí.

"Điều đó nghe vui lắm đúng không!? Tôi đang ghen tị với cậu đấy, đồ khốn ạ! Đối thủ là kẻ mạnh nhất ư? Không đời nào cậu có thể đương đầu với hắn ư? Thật kỳ diệu!"

Sau đó ông ta nắm lấy cổ áo tôi. Đôi mắt của ông đang trừng mắt dữ dội tiến lại gần tôi.

"Hãy đá cho kẻ mạnh nhất bay đi! Đá gục kẻ mạnh nhất! Hãy chống lại kẻ mạnh nhất!!"

Thứ sức mạnh mãnh liệt đến từ hiệu trưởng, người đang bùng cháy từ chính lời nói của ông, khiến cho tôi phải run sợ.

Ngay sau đó, tôi bị đuổi ra khỏi văn phòng hiệu trưởng như thể nói rằng cuộc nói chuyện kết thúc rồi.

Tôi bước đi một mình trên hành lang trong khi vẫn đang tiếp tục suy nghĩ về những gì thầy hiệu trưởng đã nói.

--Lý do vì sao hắn lại lưu luyến phép thuật huyết thống của Yuugaoze......huh.

Tuy nhiên, tôi không tìm ra được bất kì câu trả lời nào.