Phần 1
Đây là Miyabi, có thể cô ấy đến muộn? Đó là những gì tôi nghĩ nhưng, cô ấy không đến ngay cả khi tiết học thứ hai đã bắt đầu.
Tôi rất lo lắng và gửi một tin nhắn cho Lizel-senpai và,
"Khi chị đi kiểm tra với giáo viên, thì rõ ràng là có một tin nhắn từ Miyabi nói là cô ấy nghỉ học hôm nay."
Đó là điều tôi biết được từ Lizel-senpai. Tôi cảm thấy yên tâm. Tôi có kết luận rằng nếu cô ấy cũng nghỉ học vào ngày mai, thì tôi sẽ tới kiếm cô ấy.
Theo lịch trình thì sau khi tan trường hôm nay là tập luyện với Miyabi, nhưng vì điều này mà Lizel-senpai phải vội vàng đảm nhận buổi huấn luyện.
Khi tôi đang đứng đợi trước cửa phòng thể dục,
"Chị đã khiến em đợi lâu rồi à?"
"Không, em chỉ vừa mới tới thôi."
Thực ra tôi đã đợi ở đây khoảng 10 phút, nhưng tôi không thể nhắc đến điều đó mặc dù tôi là người đang gây rắc rối cho Lizel-senpai vì buổi huấn luyện.
Tôi đi theo Lizel-senpai vào phòng thể dục. Chúng tôi đã đặt chỗ trước, vì thế không có ai bên trong.
Có tiếng động của cánh cửa khóa lại đằng sau tôi.
Lizel-senpai đang khóa lối vào.
Và sau đó cô kéo tấm rèm đang treo trước cửa xuống. Với điều này thì không ai có thể nhìn trộm vào bên trong qua tấm kính trên cửa.
"Rồi, chị sẽ chuẩn bị, vậy thì Yuuto, em có thể đóng các tấm rèm khác không?"
"V-vâng. Đã hiểu."
Sau khi bảo tôi điều đó, senpai biến mất vào phòng thay đồ trong khi đang đeo cặp.
.......Phòng thay đồ?
Tôi đi xung quanh để đóng các tấm rèm trong khi đang cảm thấy hơi buồn bực.
Nhưng, nó là gì?
Tới tận bây giờ, chúng tôi chưa bao giờ làm thứ gì đó như khóa cửa lại hay chặn cửa sổ cả.
Có cảm giác đây sẽ là loại huấn luyện bí mật nào đó......sẽ có rắc rối nếu nó bị ai đó khác nhìn thấy......ở một mình cùng với Lizel-senpai......
Trí tưởng tượng của tôi bay cao cùng với những khả năng khác nhau.
Không không, bình tĩnh lại nào! Không đời nào nó sẽ là thứ gì đó như thế đúng không!?
Chắc chắn nó sẽ là một thứ gì đó, một buổi huấn luyện bí mật mà những ứng cử viên Quỷ Vương khác không hề biết. Chắc chắn nó sẽ là thứ như thế......nhưng, với cấp bậc hiện tại của tôi, thực sự nó có phải là thứ như thế không?
Cái im lặng ở phòng thể dục nơi mà không hề có ai khác.
'Shiin' có cảm giác tôi có thể nghe thấy cái tiếng động đó. 'Ực' âm thanh của cổ họng vang to lên.
Cánh cửa phòng thay đồ mở ra.
"Li-Lizel-senpai. Như lời chị nói, em đã đóng rèm cửa s--!?"
Hơi thở tôi bị chặn lại ở cổ họng khi tôi nhìn vào thân hình vừa xuất hiện.
Lizel-senpai xuất hiện mặc một bộ quần áo nịt đàn hồi mạnh mẽ ôm trọn lấy cơ thể của cô ấy.
Mặc dù cô muốn bận đồ như thường ngày thậm chí cả trong lúc huấn luyện......điều này là sao!?
Đôi mắt tôi bất động trên người Lizel-senpai trong khi tôi đang cảm thấy bối rối.
Bộ đồ nịt high-leg màu đen có góc rất dốc ngay cả ở phần háng. Cô đang bận quần tất dài lên tận phần giữa đùi của cô ấy. Cánh tay cũng được đeo găng tay mà nó dài lên tận bắp tay. Những thứ đó càng khiến cho cô ấy gợi cảm hơn.
Tuy nhiên, phần ngực được để hở ra với một vài bộ phận được làm từ chất liệu trong suốt. Nó còn giống bộ quần áo lót hơn là một bộ quần áo thể dục. Hoặc có lẽ nó là một bộ trang phục.
"Fufu, trông có vẻ bộ đồ này vừa lòng em."
"Eh!? Ah, E-em xin lỗi-"
"Ổn thôi. Sau cùng thì chị chuẩn bị nó cho Yuuto thấy mà."
Nếu cô ấy nói vậy, tôi có thể đánh giá được vẻ đẹp của Lizel-senpai mà không cần hạn chế gì cả.
Ánh mắt tôi triệt để quan sát cô ấy từ ngón chân và dần dần di chuyển lên. Từ đùi tới eo, vùng bụng săn chắc, hai quả bưởi của cô ấy vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp, và sau đó là mặt của Lizel-senpai đỏ lựng vì xấu hổ.
"......D-dù chị nói vậy, nếu em cứ nhìn chằm chằm như thế, nó cảm giác hơi......xấu hổ cho chị."
"E-em xin lỗi! Em nhìn nhiều quá rồi!!"
"Ổ-ổn thôi. Hôm nay bắp tay và bắp chân của chị cũng có dáng đẹp, sẽ lãng phí nếu em không--không phải thế, cái nhìn của em không khiến chị cảm thấy tồi tệ đâu vì thế......err, vậy thì."
Lizel-senpai hắng giọng và thu người lại cùng lúc.
"Thứ Yuuto cần là một phép thuật nhiều uy lực hơn."
"Nhưng, nếu em phóng mana với Infinite Lovers, không phải em sẽ có thể sử dụng được phép thuật mạnh mẽ sao?"
--Infinite Lovers.
Đó là phép thuật độc nhất của Lovers mà tôi có được trong lúc chiến đấu với Aspite.
Một phép thuật chuyển hóa cảm xúc đồng cảm với người khác, tình cảm của người yêu quý chuyển vào mana.
Tộc ác quỷ về cơ bản được coi là một tồn tại tự phục vụ. Bởi vì điều đó mà tộc ác quỷ không có khả năng sử dụng được phép thuật này.
Nó là một phép thuật mà tôi có thể sử dụng chính xác bởi vì tôi là một con người.
......Đó là những gì Lizel-senpai dạy tôi sau trận chiến với Aspite.
"Tất nhiên thậm chí một phép thuật cơ bản cũng sẽ trở thành một sức mạnh khác thường nếu chất lượng và số lượng mana được tăng lên. Nhưng, luôn có một giới hạn. Không quan trọng em tăng lực Figa hay Fizard lên bao nhiêu, chúng sẽ không thể dùng để đối kháng trước một phép thuật độc nhất như World Revision của Aspite."
Chắc chắn.....là vậy.
"Trong trường hợp đó, em cần phép thuật giống như World Fall hoặc thứ gì đó.....?"
Công thức được cho là một công thức phép thuật chưa được giải mã, World Fall.
Nó sở hữu một sức mạnh rất lớn, nó có thể đập tan World Revision của Aspite.
"Đúng. Nhưng, phép thuật đó có tác dụng vì đối thủ là Aspite, nhưng nó không đảm bảo rằng nó sẽ hoạt động chống lại được đối thủ khác. Có bao nhiêu phép thuật uy lực ở cấp độ mà em có thể học được......đó sẽ là chìa khóa."
"Em hiểu......trong trường hợp đó, em cần phải học một thứ gì đó như công thức phép thuật chưa được giải mã khác à?"
"Đó là một phương án có thể. Nhưng, không có nhiều công thức phép thuật chưa được giải mã được công khai đâu. Đầu tiên chúng ta sẽ phải bắt đầu bằng việc tập hợp thông tin về công thức, dường như có thể có được nó nếu chúng ta theo cách đó."
"Có cảm giác nó sẽ mất khá lâu để làm được điều đó......"
"Ừ. Nhưng cũng có phương án khác."
"Eh!? Phương án đó là gì?"
Lizel-senpai khoanh tay và mỉm cười.
"Vẫn còn quá nhanh để nghĩ về nó. Trước đó, em phải có thể sử dụng được tất cả các phép thuật cao cấp bình thường đã."
"Uu.....chắc chắn rồi."
Một phần trong tôi mong muốn cô ấy sẽ chỉ dạy tôi phương án đó mà không lờ đi, nhưng nó cũng là một sự thật rằng sức mạnh của tôi là vấn đề cấp bách hơn. Những thứ Lizel-senpai nói là đúng, vì thế tôi không thể cãi lại.
"Và rồi, em phải tăng mức giới hạn của mana mà em có thể chứa lên......từ buổi huấn luyện hôm qua, rõ ràng là mức giới hạn của Yuuto khi được chuyển hóa là ở đâu đó khoảng 25000. Nhưng, em sẽ không thể chiến một trận đấu kéo dài với sức chứa đó. Không lấy làm lạ rằng mana của em chỉ còn lại vừa đủ sau trận chiến với Aspite mặc dù em không sử dụng phép thuật quá nhiều trong trận đấu đó."
Uguu! Những lời nói đó bất ngờ đâm sâu vào trong lòng em đó!
"Em thậm chí cũng không thể sử dụng được phép thuật cao cấp bình thường với mức giới hạn hiện tại của em. Điều đó khiến cho nó càng cấp bách hơn cho chúng ta để tăng mức giới hạn của em lên."
"Đã hiểu! Vậy em nên làm gì để gia tăng mức giới hạn của em đây!?"
Tôi phấn chấn hỏi lại, nhưng Lizel-senpai để lộ ra nét mặt có hơi chút bồn chồn.
"Chị xin lỗi. Dù chị nói tất cả điều đó.....thực ra chị vẫn chưa chắc được phương án nào để gia tăng lượng mana của Yuuto, một con người cả."
"Eeh!? Vậy thì em nên làm gì đây....."
"Chị cũng đang tiếp tục cuộc điều tra về vấn đề này. Tha lỗi cho chị nhưng, bây giờ thì chúng ta chỉ có thể thực hiện buổi huấn luyện tương tự như bao ác quỷ khác. Đó là thực hành phép thuật bằng cách liên tục lặp lại thôi."
"Vâng."
"Độ chính xác của phép thuật cũng sẽ tăng lên nếu độ thông thạo của em tăng lên, vì thế điều này sẽ không vô nghĩa đâu."
"Đã hiểu!"
Dù tôi nói vậy, nhưng tôi vẫn không yên rằng chúng tôi không hề biết bất kì phương án nào để phát triển......
Lizel-senpai bồi thêm như thể cô nghe thấy giọng nói của con tim tôi.
"Tất nhiên là, không giống như là không có phương án nào. Nếu em sử dụng Infinite Lovers, nó có thể được kích hoạt như một biện pháp đối phó tạm thời. Nhưng nó sẽ không còn khả năng để tiếp tục kích hoạt nó trong toàn bộ thời gian......nếu em làm vậy thì mạch phép thuật của em sẽ bị quá tải và các tế bào trong toàn bộ cơ thể em sẽ sôi lên và chết."
Lưng tôi lạnh lẽo đi khi tôi tưởng tượng ra cảnh bản thân bị như thế.
"V-vậy nó rất nguy hiểm......phép thuật độc nhất của em sao?"
Tôi từng sử dụng nó để chống lại Aspite mà không hề biết chuyện gì......cảm ơn chúa mà con còn sống.
"--Vậy thì, hãy bắt đầu buổi huấn luyện của chúng ta nào, em sẽ sàng chưa?"
"Vâng! Xin hãy chiếu cố em!!"
Như vậy, tôi bắt đầu tập luyện nghiêm chỉnh bằng việc lặp đi lặp lại phép thuật hệ lửa, hệ băng, hệ bộc phá, và hệ ánh sáng.
Phần 2
"Chuyện này......khó chịu quá."
Tôi đang phá hủy quái vật bù nhìn mà nó hiện ra từng cái một trong phòng thể dục.
Sau khi tôi bắn phép thuật liên tục mà không hề nghỉ ngơi, đầu và cơ thể tôi kiệt sức. Và sau đó tất nhiên là mana của tôi cũng......
'Cảnh báo, mana suy giảm. Lượng còn lại là 30.'
Tôi muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng vẫn còn 2 con bù nhìn còn lại. Một bù nhìn có một khuôn mặt như một con lợn rừng và một con bù nhìn lớn trông như một con thằn lằn với các chi của nó có hình dáng của con bọ ngựa. Chúng đang đợi tôi xuất chiêu.
"Li-Lizel-senpai.....mana của em hoàn toàn......"
Thông thường thì Lizel-senpai sẽ tử tế ôm lấy tôi vào những lúc như thế này, nhưng lần này, cô ấy đang im lặng nhìn tôi với đôi tay bắt chéo sau lưng.
"Err.....có vấn đề gì sao?"
"Thực ra, chị cũng đang nghĩ tới việc kết hợp cung cấp mana vào trong việc tập luyện. Liên quan tới việc đó, khả năng cao là trong tương lai, nó sẽ trở thành điều cần thiết để bổ sung mana của Yuuto giữa trận chiến."
Tôi hiểu rồi.....trong buổi huấn luyện này, chúng tôi đang giả vờ rằng chúng tôi đang trong trận chiến thực. Nói cách khác, nó cũng là điều cần thiết để bổ sung trong khi đang đánh bại kẻ thù. Kẻ địch sẽ không chờ đợi tôi phục hồi lại mana.
"Đã hiểu! Nhưng, thực sự thì em nên làm gì đây?"
Lizel-senpai khoanh tay lại. Nó khiến cho hai quả bưởi của cô được nâng lên và nhô ra về phía trước.
"Đừng có lười. Tự thân nghĩ đi."
......Eh?
Nghĩa là sao!?
Có ổn cho tôi để chạm vào bưởi của Lizel-senpai không!?
"Se-senpai! Có ổn không đó!?"
"Nếu em không nhanh lên, kẻ địch sẽ không đợi em đâu, em biết chứ?"
Quái vật lợn rừng đang tấn công.
"Kuh!"
Tôi né đòn của nó. Tôi không phanh lại mà theo đà quán tính nhảy về phía senpai. Tôi tiếp đất trong khi lăn về phía trước. Khi tôi nhìn lên, tôi thấy hai ngọn đồi cao chót vót đó.
"Cho em xin lỗi-! Senpai!!"
Hai tay của tôi vươn ra và chộp lấy hai quả bưởi của Lizel-senpai.
"Nnuh♡."
Một tiếng rên quyến rũ phát ra từ miệng của Lizel-senpai. Tôi vô thức bỏ ra.
"Ah!? E-em xin lỗi! Nó có đau--"
Một cú tác động tê liệt đánh lên lưng tôi ngay lúc đó.
"UOWAAAAAAAAH!?"
Cơ thể tôi mất lực và tôi quỳ sụp xuống. Khi tôi nhìn về phía sau qua vai tôi, con thằn lằn với chi bọ ngựa đó đang cười khẽ 'kekeke'.
"Nó đánh em....."
Con quái vật biến mất vào không trung.
'Mana cung cấp vừa rồi, 500.'
Mẹ nó, chỉ có nhiêu đó......
Tôi tự chửi bản thân và đứng lên.
"Em xin lỗi. Lần này, em chắc chắn sẽ làm đúng cách!"
"Ừ. Em không cần nhắc chị đâu. Hãy chạm chúng bằng tất cả của em từ lúc bắt đầu đi."
"Nh-nhưng......làm sao em có thể đối đãi với cặp vếu của Lizel-senpai thô bạo như thế......mặc dù nó là bộ phận vô cùng quan trọng của senpai yêu quý của em, một thứ rất xinh đẹp như thế."
"Yu-Yuuto......"
Má senpai nhẹ nhàng ửng hồng.
"Ổ-ổn thôi. Đây là vì lợi ích của việc tập luyện của em. Chị sẽ không ngại đâu thậm chí nó có hơi đau một chút."
"Lizel-senpai......"
Không đời nào cô ấy không lo. Nó là một bộ phận quan trọng đối với phụ nữ, một bộ phận nhạy cảm. Và còn vì lợi ích của tôi......
Những giọt nước mắt tụ lại trong mắt của tôi do tôi thảm hại như thế nào khi phải khiến cho senpai đi xa thế này. Cũng có vài lúc những giọt nước mắt đó là vì cô ấy tốt bụng và khoan dung như thế nào.
"Xin hãy để em thử lại một lần nữa!"
"Ừ. Lúc nào cũng được."
Và sau đó, tôi tiếp tục buổi huấn luyện chỉ cùng với mỗi Lizel-senpai.
Phần 3
Cuối cùng thì chúng tôi tiếp tục buổi huấn luyện thêm hai tiếng nữa nhưng......kết luận lại thì, độ khó vượt qua sức tưởng tượng của tôi.
Khi tôi gấp rút cố chạm vào bưởi của Lizel-senpai, thậm chí là có lúc tôi còn có thể lắc lắc nó cái nhẹ hoặc mát xa nó, cái cảm giác của việc làm gấp rút đó không cho tôi thì giờ để thưởng thức. Tôi cũng không thể rơi vào tâm trạng đó để làm thứ gì đó dâm dục được. Tất nhiên là tôi cũng không thể hồi được bao nhiêu mana.
"Em xin lỗi.....senpai."
"Kh-không. Đây chỉ mới là lần đầu tiên của em.....-♡ điều đó là không trách được."
Khi chúng tôi kết thúc, Lizel-senpai cũng đang thở dồn dập với cái má ửng đỏ. Cô đang nhìn tôi với cái ánh mắt khiêu gợi khiến cho tôi nổi hết da gà.
"Từ ngày mai......chị sẽ huấn luyện em nghiêm chỉnh và chặt chẽ hơn.....nhưng, trước khi đó."
Lizel-senpai cầm lấy tay tôi và đưa lên ngực cô ấy.
"Em đã hoàn toàn đùa bỡn với chị, vì thế......không phải thế đâu, ý chị là hãy luyện tập từ việc chạm một cách bình thường thôi. Và em cũng phải hồi phục lại mana của em nữa......ah♡"
--Kết quả của buổi huấn luyện hôm nay thực sự thảm hại.
Nhưng, sẽ là vô nghĩa khi tôi cứ ôm hận thế này. Đây mới chỉ là ngày đầu tiên của việc tập luyện kiểu này của tôi thôi. Hãy lợi dụng hôm nay để xem xét lại bản thân và chăm chỉ vào ngày mai nào.
Đặt chuyện đó qua một bên đã--,
Đúng là vấn đề của Miyabi đang làm phiền tôi thật.
Nếu cô ấy không tới trường vào ngày mai--đó là kế hoạch của tôi lúc đầu nhưng, nếu có chuyện gì đó xảy ra vào tối nay và trở nên quá muộn thì......cái suy nghĩ như thế khiến tôi không thể ngồi yên được.
Tôi đã hỏi địa chỉ nhà cô ấy hồi trước.....tôi đoán là tôi nên thử một chuyến.
--Và rồi,
Tôi bất ngờ hướng tới nhà Yuugaoze.
Tuy nhiên, sự quyết tâm của tôi đang lung lay khi tôi đến gần điểm tới hơn.
Đột nhiên ghé thăm nhà của một cô gái vào buổi tối thế này......thực sự có ổn không đây?
Không không, không giống như tôi đang lên kế hoạch đột nhập đâu. Tôi chỉ muốn nhìn từ bên ngoài thôi. Sau đó thì tôi sẽ về nhà mà trông như không có vấn đề gì vậy.
Tôi tú thuyết phục bản thân như thế trong khi tôi đang bước qua khu dân cư vào buổi tối.
"Nếu mình không nhầm, nó đáng lí là đâu đó ở đây......."
Tôi mở ứng dụng bản đồ trên điện thoại ra và kiểm tra vị trí.
"Nó đáng lí là ở đây......"
Chắc chắn là, có một biệt thự dường như là địa chỉ đó. Nó được bao bọc bởi hàng rào cao và có cái sân rộng rãi quá mức. Nhưng, không có cái bảng tên gắn lên, và cũng không có ánh đèn, cũng không có dấu hiệu con người.
Đừng nói là......thực sự, đã có chuyện gì đó xảy ra.
Tôi đi vòng quanh ngôi nhà trong khi đang thận trọng.
Chỉ khi tôi đi tới đằng sau nhà, có một ngôi nhà nhỏ ở phía bên kia đường.
"Ngôi nhà......gì đây?"
Nó là một ngôi nhà gỗ trông như thể được xây từ thời Showa. Từ vẻ ngoài của nó, độ tuổi của nó chắc là phải vượt qua nửa thế kỉ từ khi được xây lên rồi.
Nhưng, điều đáng ngạc nhiên không phải cái cũ kĩ của nó.
Rác rưởi và phế liệu chất đống trong vườn. Cho dù tôi có nhìn thế nào, thì đó là ô tô phế liệu, ma nơ canh, các túi nhựa không rõ chứa cái gì. Những cái loại như thế chất cao một đống. Chi là những thứ này từ đâu ra?
Và sau đó, tự bản thân ngôi nhà cũng có một không khí đượm mùi bí ẩn.
Nóc nhà và tường nhà vẽ đầy nét nguệch ngoạc từ sơn. Những cái nét đó đều là các từ như 'Chết đi', 'Nguyền rủa', 'Giết', vân vân. Tất cả chúng đều là từ ngữ nguy hiểm. Thậm chí có cả kí tự phép thuật ở giữa chúng.......đợi, eh? Không phải đây thực sự là một công thức phép thuật nguyền rủa sao?
Khi tôi tập trung nhìn, chắc chắn nó là hàng thật. Tuy nhiên, nó bị tẩy đi bởi các nét sơn ở bên trên.
Khác với chúng, đó là.......'Phá hủy Yuugaoze'. Eh?
"--......."
Ngôi nhà này là một ngôi nhà đổ nát cho dù tôi có nhìn thế nào. Tuy nhiên, có ánh đèn phát ra từ cửa sổ.
Đừng nói là, nó là nơi này?
Không, nhưng. Miyabi xuất thân từ một gia đình quý tộc đúng không?
Sau đó, có một giọng nói quen thuộc đến từ bên trong ngôi nhà đổ nát đó.
"Con sẽ dọn dẹp đống rác bên ngoài một chút. Eh? Ah......n,nó ổn mà, desu."
Cách nói chuyện tuy có khác nhưng, giọng nói này thuộc về Miyabi.
Cánh cửa mở ra trong khi tôi vẫn đang đứng trước cổng.
Ánh mắt của cô gái vừa hiện ra bắt gặp ánh mắt của tôi.
"Eh......Yu-Yuuto?"
".......Miyabi?"
Đó chắc chắn là Miyabi.
Nhưng, tóc cô ấy được thả xuống và cô đang mặc một chiếc váy tao nhã. Không còn tí vết tích của một gal nào trong cô ấy.
Cho dù tôi có nhìn cô ấy thế nào. cô thực sự giống như một thiếu nữ ngay thẳng và được che chở.
Phần 4
Ngay bây giờ tôi đang ở trong phòng của Miyabi.
Đây là lần đầu tiên tôi vào phòng của một cô gái. Tôi có hơi chút lo lắng.
"Xin lỗi Yuuto, căn phòng nó nhỏ thế này."
"Kh-không......tớ là người đột nhiên xuất hiện mà."
Về căn phòng của cô ấy, tôi không biết nói gì.
Nó là một căn phòng với kích cỡ tầm bốn và một nửa chiếu tatami. Nhỏ hơn phòng tôi. Nó chật cứng nào là đồ nội thất với hành lý. Không có chỗ để đứng luôn.
Phần lớn căn phòng bị cái gường nó chiếm. Tôi và Miyabi đang ngồi đối diện nhau trên đó.
Cái giường rõ ràng là mất cân bằng với căn phòng. Kích cỡ của nó đáng lẽ ra là dành cho phòng to hơn mà vẫn còn chỗ cho đồ nội thất khác.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ về phía căn biệt thự đó.
Từ địa chỉ mà tôi được biết, căn biệt thự đó đáng lẽ là của nhà Yuugaoze. Tuy nhiên, liệu có ổn không nếu tôi hỏi về nó.......
"Căn biệt thự đó thuộc về gia đình tớ. Chỉ tới tháng trước thôi."
"......Đã có chuyện gì xảy ra sao?"
"Ừ......thực ra, chúng tớ bị các ác quỷ cấp dưới mà chúng tớ đã tin tưởng phản bội......"
Miyabi từ từ nói ra. Theo cô ấy, đã có sự phản bội từ phía các quý tộc mà họ là các cấp dưới của gia đình cô ấy, và tài sản, của cải và thậm chí là lãnh thổ của họ đều bị lấy đi.
"Một câu chuyện kinh khủng......"
"Ngay cả otou-sama còn bị nghi ngờ là phản quốc mà ông ấy còn không nhớ đã làm gì và bị gọi về thế giới ác quỷ......bọn tớ cũng vừa lúc có quyền sở hữu căn nhà này, chỉ có mình tớ và okaa-sama sống ở đây......"
Điều này có thể hiểu được rằng cô ấy đang mất tinh thần với cái tình thế hiện tại thế này. Hay đúng hơn là, khi tôi nghĩ cô ấy đã phải chịu đựng cái loại hoàn cảnh này như thế nào trong khi vẫn vui vẻ bên ngoài, thì lòng tôi đau như cắt.
"Và, chuyện này đã trở thành như thế này......cậu có ý kiến nào không?"
"......Là do tên đó làm. Ứng cử viên Quỷ Vương của Devil, Mitsuishi Ibiza."
Tôi nhớ lại tên thanh niên trông nhỏ mọn đó.
"Tên đó huh....."
"Ừ. Tớ không biết lý do, nhưng, hắn đã nhắm tới mục tiêu là lãnh thổ nhà Yuugaoze và tớ từ một thời gian trước....."
Khi Miyabi vừa khép miệng lại, cánh cửa trượt trượt sang cùng với vài tiếng động.
"Mẹ có thể vào không?"
Cánh cửa trượt mở ra và một phụ nữ xinh đẹp tao nhã khoác áo choàng ngủ hiện ra. Cô ấy đang bê một cái khay và một bộ trà ở trên đó và đi vào phòng của Miyabi.
Vậy ra người này là mẹ của Miyabi.....chắc chắn Miyabi muốn trở thành như thế này khi cô lớn lên. Khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy, và sau đó là phong thái của cô ấy. Sức quyến rũ của tuổi trưởng thành của cô ấy thật đáng kinh ngạc.
Trông cô ấy cũng trẻ trung đến vô lý.
Ngay cả mẹ tôi trông cũng trẻ đến đang kinh ngạc bởi vì có hiệu năng chống lão hóa của chiếc nhẫn mà bà ấy nhận được từ ác quỷ, nhưng điều này đã vượt qua chuyện đó rồi.
"Okaa-sama......con đã nói là mẹ không cần tới để quấy rầy rồi mà."
Miyabi lẩm bẩm với nét mặt hơi chút bồn chồn.....đợi đã, phât ngôn ủy mị thế?
Trước đó, khi cô ấy chào hỏi bố mẹ tôi, cô cũng sử dụng lối nói lịch sự. Thật sự kinh ngạc vào lúc đó nhưng, Miyabi cũng đang sử dụng lối nói đó với gia đình cô ấy sao?
"Cậu có phải là người, ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers không?"
"V-vâng. Cháu là Morioka Yuuto. Miyabi-san đã luôn luôn là một sự trợ giúp lớn đối với cháu trong suốt thời gian qua!"
Uwah, tôi thực sự lo lắng vì lý do nào đó.
"Vậy là Miyabi đã chăm sóc cho cháu......có ổn không nếu ta nói chuyện một lát?"
Tất nhiên là CÓ.
Không còn chỗ để ngồi, vì thế bà mẹ đó vẫn tiếp tục đứng. Thật không thể tha thứ được khi bắt cô ấy đứng như thế kia, vì thế tôi cũng đứng dậy.
"Nói thật thì, bác vẫn chưa thể tin được ngay cả bây giờ. Một ứng cử viên Quỷ Vương con người. Cậu có......thực sự là một con người không, và hơn nữa là một ứng cử viên Quỷ Vương sao?"
Tôi kéo 《Dấu ấn Lovers》 ra khỏi cổ áo. Khoảnh khắc cô ấy nhìn thấy dấu ấn bên trong cái hộp treo trước cổ tôi đó, đôi mắt của mẹ Miyabi trợn tròn lên.
"Cho dù cháu có là con người hay không, cháu nghĩ bác là một ác quỷ nên biết điều này."
"Ừ......ừ bác biết rồi."
Cô ấy nói vậy và buồn bã nhìn xuống dưới.
"Chuyện này......Gia đình Yuugaoze kiểu gì cũng sẽ kết thúc......."
"Okaa-sama!?"
"Lovers hoàn toàn bất lợi ngay cả trong hoàn cảnh bình thường. Vì thế, bác nghĩ nếu đó là tiểu thư của Gia đình Himekami thì có lẽ.....nhưng, niềm hi vọng đó bị dập tắt bởi chuyện này. Ngôi nhà của chúng ta phải chịu số phận bị hủy hoại."
"Không có chuyện đấy đâu!"
Miyabi đứng dậy và hét lên.
"......Miyabi? Có gì sai sao, tại sao con lại ăn nói kiểu đó hả?"
Miyabi bỗng nói ấp úng khi mẹ cô ấy kinh ngạc nhìn vào cô. Cô đột nhiên không biết phải nói gì.
"--Không, ah......Yuuto là, cậu ấy, thật không hiểu được khi......ý con là......"
Mẹ Miyabi buồn rầu nhìn xuống và ra khỏi phòng.
Cánh cửa trượt đóng lại. Sau một lúc thì Miyabi lầm bầm.
"Yuuto.....xin lỗi."
"Tại sao cậu lại xin lỗi? Đâu có giống như là mẹ cậu đã nói gì đó xấu đâu?"
"--Nhưng."
Tôi đặt tay lên vai Miyabi và kéo cô ấy ngồi xuống giường một lần nữa. Tôi cũng ngồi xuống bên cạnh và mỉm cười với cô.
"Dẫu vậy, cậu đang ăn nói giống một quý cô thực sự đấy, mặc dù cậu đang trong chính nhà của mình huh."
Má Miyabi ửng đỏ e thẹn khi nghe thấy điều đó. Cô ngậm miệng.
"Là đảo ngược thôi, vì tớ đang ở nhà. Gia đình của chúng tớ là một quý tộc cấp cao, vì thế kỷ luật ở đây rất khó chịu. Nhưng, chuyện đó không hề phù hợp với tớ một tí nào."
Miyabi cười bất lực.
"Dù tớ có thể nói ra những câu sáo rỗng. Nhưng ngoài những câu nói đó, tớ có thể rên lên 'uuh' và rơi vào im lặng 'shiiin'. Tớ chỉ là hoàààn toàn tuyệt vọng thôi. Khi tớ đến các bữa tiệc thì rất tệ. Tớ hầu như sẽ câm miệng và làm bạn với tường thôi."
"Cái gì vậy."
Tôi vô thức bật ra tiếng cười.
"Tớ cũng khá ngu ngốc. Như với công thức phép thuật đó, nó rất khó và tớ không thể nắm bắt được nó. Đó là lý do tớ cũng không thể sử dụng được phép thuật mạnh. Vì thế, tớ đã chán nản 'zuuun' và tính buồn rầu trở thành cái đứng đầu trong tính cách vốn đã không cởi mở của tớ."
"Tớ không thể tưởng tượng được Miyabi hiện tại lại như vậy đó."
"Vào lúc học sơ trung, có một thời gian khi mà chiếc xe đưa đón tớ bị hỏng. Đó là một cơ hội hiếm có, vì thế các cô gái trong lớp tớ đã mời tớ, và đó là lần đầu tiên tớ được đi chơi ở khu phố trên đường về nhà. Ở khu phố đó, tớ tình cờ thấy được các cô gái trông rất sặc sỡ.......đó là cuộc gặp gỡ của tớ với thời trang gal."
Miyabi mỉm cười trong hồi tưởng về quá khứ đầy hoài niệm của cô ấy.
"Trông họ thực sự tự do và mạnh mẽ. Kể từ đó thì tớ bắt đầu giữ bí mật với okaa-sama và otou-sama. Và sau đó--"
Miyabi quay về phía tôi với đôi mắt lấp lánh.
"Thật tuyệt vời! Vì lý do nào đó mà tớ đã hồi hộp và sự bình tĩnh tự tin trỗi dậy bên trong đó. Giống như kiểu tớ trở thành một người hoàn toàn khác vậy. Ngay cả khi tớ không thể nói ra những câu nói lịch sự, thì tớ có thể nói ra những gì trong đầu tớ mà không cần lo lắng gì cả. Khi tớ nghĩ vậy, tớ trở nên nói rất nhiều. Điều đó đã khiến cho tớ hạnh phúc hơn!"
Khi tôi nhìn Miyabi kể chuyện, cô có rất nhiều niềm vui, nó cũng khiến cho tôi vui lây theo.
Chắc chắn là, được nhìn Miyabi nói chuyện trong cái lốt của một tiểu thư được che chở khiến tôi phải say đắm nhìn cô ấy, nhưng Miyabi cảm thấy hầu như là chính mình hơn khi cô đội lốt gal lên.
Nét mặt hớn hở của Miyabi đột nhiên trở nên hung dữ.
"Đó là lý do......nửa năm trước, khi tớ biết được rằng có ai đó phá đám nhà bọn tớ, chắc chắn rồi là tớ không thể tha thứ được. Tớ đã luyện tập để đánh gục tên thủ phạm đó 'pow wow' nhưng......"
"Nhưng nó quá khó để có được kết quả từ việc tập luyện đúng không......"
Cô ấy thình lình liếc nhìn tôi.
"Cậu đang nói gì thế Yuuto?"
"Uu.....xem nào, tớ có sức mạnh của dấu ấn của Quỷ Vương với lại......qu-quan trọng hơn, cậu đang nói rằng Ibiza đã đem ra kế hoạch của hắn từ nửa năm trước sao?"
"Có lẽ là lâu hơn. Mọi người đều có mối quan hệ tốt với chúng tớ từ tận vài thế hệ trước, nhưng sau đó, tất cả bọn họ đều phản bội bọn tớ. Tớ không biết lý do là gì, nhưng chắc chắn là vì phép thuật độc nhất của tên đó."
Tôi nhớ lại sự hiện diện không rõ có cảm giác như một con rắn đó.
Đó là......phép thuật độc nhất của hắn sao?
"Đó là lý do tớ chắc chắn sẽ đánh bại tên đó đến mức thâm tím người lại!"
"Nhưng, hắn ta khó nhai lắm đó cậu biết không?"
Biến cố trong phòng thể dục hôm qua. Vào lúc đó, không chỉ các ứng cử viên Quỷ Vương khác, mà còn cả thầy hiệu trưởng Gandou có vẻ sợ hãi Ibiza. Điều đó có nghĩa là, năng lực của hắn rất mạnh mẽ.
Tôi và Miyabi có thể chiến thắng lại một người như thế không?
Miyabi cười hớn hở và giơ hai ngón tay chữ V lên.
"Không vấn đề không vấn đề. Bởi vì nhà Yuugaoze có phép thuật át chủ bài mà!"
"Át chủ bài?"
"Ừ. Nói lại thì, một tuyệt chiêu tối thượng!!"
"Tuyệt chiêu tối thượng!"
"Nó là thứ rất tuyệt vời mà sẽ là 'DOGAGAGAAAAN', và sau đó là 'DOYAAAAA-'! Chắc chắn là vậy đó!"
"......Và, cụ thể thì nó là loại phép thuật gì?"
"Ai biết?"
"......."
Cô ấy nói ai biết.
"Đ-đừng có trách mà! Một tổ tiên có thể sử dụng nó chưa từng xuất hiện lại từ rấấất, rấấất lâu rồi!"
Miyabi đỏ mặt và bắt đầu tuyệt vọng bào chữa.
"Nhưng, công thức phép thuật đó, nó đã truyền thừa trong dòng máu của tớ rồi."
"Trong dòng máu......?"
"Yep yep. Nó là thứ được gọi là phép thuật huyết thống."
"Đây là lần đầu tiên tớ nghe thấy tên gọi đó.......là công thức phép thuật mà nó đang chảy trong dòng máu được gọi như thế sao?"
"Ừm. Tớ không biết nó là loại năng lực gì, nhưng rõ ràng là nhờ tới phép thuật đó mà tổ tiên của tớ mới leo lên được chức quan tước này. Dường như ông ấy cũng có kinh nghiệm trong việc tỏ ra thân thiện với những con người có sức ảnh hường và những ác quỷ quyền lực. Qua chuyện đó mà ông ấy có rất nhiều đồng đội........họ đều là các quý tộc cấp dưới của Gia đình Yuugaoze."
--Đột nhiên,
Giọng nói của dấu ấn vang lên trong tai tôi.
'Cảnh báo. Mối đe dọa đang tiếp cận. Xin đừng lơ là cảnh giác.'
Cái gì-!?
Tôi đứng lên trên giường như thể có lửa cháy dưới đít tôi.
"Miyabi! Có kẻ địch tới!!"
Miyabi cũng đứng dậy với nét mặt tối sầm.
"Đừng nói là......đó là Ibiza!?"
Miyabi phi thẳng ra khỏi phòng tới lối ra vào nhà.
Tôi theo ngay sau cô ấy và ra khỏi nhà.
"!?"
Ở phía bên kia khu vườn, có ba bóng dáng ở chỗ cánh cổng mà nó gần như bay khỏi bản lề.
"Ee, chúng thực sự sống ở cái nơi như thế này sao? Không thể tin được."
"Chúng thực sự là đống đổ nát. Nó khiến em phát ghét bản thân khi em nghĩ rằng chúng em phải cúi đầu trước thứ này."
Những người này, họ đều là quý tộc, là các cấp dưới của Miyabi. Rebecca và Maki nếu tôi nhớ đúng. Và sau đó--,
"Weeei! Đêm nay là đêm tuyệt nhất không phải sao!"
"......Mitsuishi Ibiza."
"Oh? Sao sao, ứng cử viên của Lovers cũng ở đây!? Thật là trùng hợp!"
Miyabi trừng mắt nhìn vào cả ba.
"Cả ba người, đang làm cái quái gì ở đây!?"
"Tất nhiên, chúng ta ở đây là để đón Miyabi-chan."
Ibiza nhìn vào căn biệt thự sang trọng của Gia đình Yuugaoze ở bên cạnh--căn biệt thự giờ đã thuộc về hắn.
"Sự chuẩn bị của tôi cuối cùng cũng kết thúc rồi. Bây giờ tôi sẽ có thể sử dụng được phép thuật này mà tôi đã thiết tha mong chờ rồi!"
Thiết tha mong chờ phép thuật?
"Ibiza! Mày đang có toan tính cái đéo gì thế!?"
Hai quân bài, Maki và Rebecca nhìn về phía tôi với ánh mắt tràn ngập sát khí.
"Có chuyện gì với tên con người này vậy!? Sao mày dám nói thế với Ibiza-sama! Tao sẽ giết mày!!"
"Mặc dù đây là phúc lành lớn nhất mà mày có thể nhìn thấy sự hiện diện của Ibiza-sama......một tên con người thấp kém không biết vị trí của mình, thật hỗn láo. Một con súc vật chỉ nên chui vào chuồng lợn mà nó phù hợp với súc vật thôi."
Rebecca nói vậy trước khi cô giễu cợt.
"Không, hãy tha thứ cho tôi. Ngôi nhà này là chuồng lợn phải không? Tôi không để ý."
Giọng điệu của cô ấy khiến máu tôi dồn lên não.
"Sao cô dám ăn nói thô lỗ về ngôi nhà của người khác hả! Nhất là việc làm của cô đã khiến cho Miyabi phải chuyển tới đây!!"
Tôi tạo ra một công thức phép thuật.
Dường như Maki và Rebecca cảm nhận được dòng chảy mana và hiện hình ra vòng tròn phép thuật của họ.
"Hee, một con người bình thường đang có kế hoạch làm gì vậy? Tao sẽ giết mày, mày biết không?"
"Không, đừng có giết cậu ta nhanh vậy. Sẽ thú vị hơn nếu tra tấn hắn tới khi hắn khóc và cầu xin chúng ta giết hắn."
"Ahahaha! Đồng ý! Cùng làm điều đó-!"
Ngay lúc cả hai bọn họ chuẩn bị kích hoạt phép thuật,
"Khoan đã!"
Mẹ của Miyabi xuất hiện từ trong nhà và vẫn mặc áo choàng ngủ.
"Tôi sẽ không để các cô đặt tay lên con gái tôi đâu. Bên cạnh đó......hành động của các cô hướng về Gia đình Yuugaoze, là không thể tha thứ!"
Cô ấy mở phía trước áo choàng ra, để lộ ra cặp đùi trắng và đầy đặn trước khi bắt đầu lao tới.
--Nhanh quá!?
Cô vượt qua ngay bên cạnh tôi trong nháy mắt và công kích Maki và Rebecca.
"Kuh!?"
Maki phóng ra phép thuật lửa Figa và Rebecca phóng ra phép thuật băng Iza, nhưng cô ấy lách qua chúng bằng võ thuật của cô ấy.
Dây đai của áo choàng được cởi ra và đồ lót nóng bỏng của cô ấy lộ ra ngoài.
Dẫu vậy, cô không hề chùn bước mà chuyển vào thế tấn công. Da thịt săn chắc không có dấu hiệu lão hóa của cô ấy đang di chuyển một cách linh hoạt và tung ra những cú đấm và đá.
Cô ấy đang sử dụng Armored, Maximize, và cả Stride cùng lúc. Đúng là cô ấy và Miyabi thực sự là mẹ con gái. Dường như cô ấy chú trọng vào tấn công vật lý giống như Miyabi.
"C-có chuyện gì với bà già này vậy!?"
"Kuh! Đòn tấn công của cô ta mạnh quá!"
Tình thế bị lật dòng trong nháy mắt. Maki và Rebecca bị đẩy lùi.
Tuy nhiên--,
"!?"
Vòng tròn phép thuật của Detonation hiện hình dưới chân cô ấy ngay khi cô để ý tới.
"Kuh!!"
Cô đạp xuống nền và nhảy lùi về sau ngay lập tức còn nhanh hơn cả vụ nổ.
Tuy nhiên, sóng xung kích của vụ nổ thổi bay mẹ Miyabi và cô ngã xuống sân. Dẫu vậy, cô ấy không ngừng di chuyển mà lấy đà quán tính để lăn về.
Cô táo bạo đứng dậy ngay cả khi đồ lót của cô lộ ra ngoài.
"Ooo, cô đã xoay sở để tránh được thứ đó! Tuyệt vời, là nhất luôn! Cô tuy là một người dì nhưng, trở thành quân bài của tôi thì thế nào? Tôi sẽ yêu thương cô nhiều đấy cô biết không? Cô có muốn thử bước trên một cuộc đời tươi đẹp thứ hai không? Sau tất cả thì cô có một cơ thể tuyệt vời thế kia mà!"
"Cái-.....!? H-hỗn láo!!"
Mẹ Miyabi khép áo choàng của cô lại, mặt đỏ lên.
Cô cố tấn công Ibiza, nhưng phép thuật tấn công của Ibiza đã hoàn thiện trong khi cô đang buộc lại dây đai ở eo.
"Fizard!!"
Cột lửa bắn ra từ vòng tròn phép thuật mà nó xuất hiện trước mặt Ibiza. Cột lửa màu đỏ thẫm lao đến như một con rồng. Màu da của mẹ Miyabi biến đổi.
"--!?"
"Okaa-sama!!"
Miyabi hét lên. Cột lửa bị đẩy lùi ngay trước mặt mẹ cô ấy.
--Tôi đã kịp.
Barricade của tôi hiện ra từ trong những hoa lửa và khói bụi.
"Eh?"
Ibiza nhìn tôi với nét mặt lúng túng.
"Eh eh? Cậu......đã đẩy lùi phép thuật của tôi?"
Tôi đã nhảy ra phía trước mặt mẹ Miyabi và thi triển ra Barricade. Tôi nói với mẹ Miyabi ngã đằng sau tôi.
"Bác không sao chứ?"
"Ừ.....ừm."
Tôi trừng mắt nhìn Ibiza một lần nữa.
"Ứng cử viên của Devil! Tình yêu mà mày nói luyên thuyên đó không phải là về tình yêu hay thứ gì khác! Nó chỉ là một từ ngữ mà mày thuận tiện nói ra cho cái tôi của mày mà thôi!! Cách thức của mày là lợi dụng tình cảm của người khác và tàn bạo chiếm cạn đi những thứ quan trọng của họ!! Mày tuyệt đối không thể tha thứ được!!"
"Fufufu......ahahahahahahahahahaha."
"Có gì đáng cười sao!?"
"Bởi vì, thực sự rất buồn cười. Lý do cho cơn giận của mày quá là ngu ngốc. Cho dù mày có chỉ trích tao như thế, thì đâu có cái gì liên quan về nó đâu. Bởi vì, thứ mày đang lảm nhảm toàn là những điều hiển nhiên. Mày, mày nghĩ tao là ai hả?"
Đây là lần đầu tiên tôi thấy tên này cười không dễ chịu tí nào.
"Bởi vì tao là một ác quỷ mày biết chứ?"
Nụ cười đó thực sự--là một nụ cười tàn độc.
"Đến với tao đi. Ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers. Tao sẽ dạy mày ai là người xứng đáng nhất để trở thành Quỷ Vương tiếp theeeoo!!"
"Lên đi! Tao sẽ khiến mày phải trả lại mọi thứ mà mày đã cướp được từ Miyabi!!"
"Nói to đấy, con người. Mày không nhận ra vào lúc thông báo hội thao sao?"
"Cái gì!?"
"Ngay cả các ứng cử viên Quỷ Vương khác, tất cả bọn chúng đều sợ tao♪."
".......!!"
"Oh, nét mặt mày thay đổi kìa! Vậy là mày đã hoàn toàn hiểu ra rồi nhỉ. Thậm chí là cả Quỷ Vương hiện tại cũng không thể dễ dàng làm thứ gì đó để chống lại tao, mày biết chứ? Tao là kẻ mạnh nhất đúng không? Mày có còn thách thức tao nữa khôôông?"
Ibiza hạ thấp người cười toe toét.
Đôi mắt phát sáng đỏ. Cái cảm giác sợ sệt và kinh tởm đó đang làm lưng tôi sởn gai ốc lên.
'Cảnh báo, mối đe dọa đang tiếp cận quân bài công chúa. Mức độ đe dọa 12. Đề nghị rút lui ngay.'
--Lại nữa!?
"!? Miyabi! Lùi lại! Mau vào trong nhà!"
Miyabi đang giúp mẹ cô ấy đứng dậy kinh ngạc nhìn vào tôi.
"......Eh? Nh-nhưng."
Bất ngờ là không chỉ có mỗi Miyabi để lộ vẻ mặt hoang mang đó.
Ibiza vẫn đang nhìn vào tôi vì lý do gì đó.
"Mày.....cái gì? Mày có thể, thấy nó sao?"
--Thấy?
Tên này đang nói gì vậy?
Ibiza cau mày.
"Con người kia......mày là cái gì?"
Tôi là cái gì--,
Đúng lúc này,
"Mau dừng lại."
Một giọng nói điềm tĩnh làm cho tai dễ chịu vang lên.
Nó là một giọng nói có thể trấn an tôi mà chỉ cần nghe thấy là được.
"Lizel-senpai?"
Lizel-senpai và Reina đứng đằng sau Ibiza và các quân bài của hắn.
"......Himekami Lizel."
Ibiza nhẹ nhàng tặc lưỡi. Ánh mắt hắn nhanh chóng đánh giá Lizel-senpai và Reina.
Hai tay của Reina đang giữ lấy thanh katana đã được rút khỏi vỏ. Thanh katana đó đang phát ra một ánh sáng lấp lánh.
Ngay bây giờ không thể thấy được vẻ đáng yêu của cô nữa. Cô đang phóng ra một luồng khí hăm dọa như thể tuyên bố rằng cô có thể chém rụng đối thủ của cô bất cứ lúc nào. Cái tính rùng rợn ấy tràn ngập lưỡi kiếm của cô trải dài lên tận đầu kiếm.
Lizel-senpai cũng vậy, trông cô như thể cô tình cờ đứng đó, nhưng dường như cô ấy đang bí mật thi triển ra công thức phép thuật.
Tôi có thể cảm nhận ra một công thức phép thuật lớn bao phủ cả chúng tôi từ bên dưới chân cho tới tận đầu chúng tôi. Tuy nhiên, tôi không thể nhận thức đúng được hình dạng của phép thuật hay chi tiết đầy đủ của nó.
"Cút khỏi đây đi Ibiza. Cho dù là mày thì cũng rất khó để đối phó được bằng này đối thủ."
"......Hee, mày thực sự nghĩ vậy sao?"
"Mày nghĩ tao và Reina chỉ đơn giản đến đây muộn thế này sao?"
"......"
"Ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers sẽ không đánh bất cứ trận chiến tầm thường nào. Chúng ta sẽ chiến đấu sau khi chọn ra thời gian và địa điểm thích hợp. Đêm nay và nơi này không tương xứng với trận Quỷ Vương Chiến."
"......tsk."
Ibiza tặc lưỡi lần nữa và biểu cảm của hắn thay đổi chóng mặt.
"Được rồi được rồồii!! Chiều theo cái sự việc siêu lãng mạn của cuộc chạm trán tối nay với công chúa Himekami~ này, tao sẽ rút lui giờ đây! Có cảm giác tối nay sẽ có chuyện hay! Thật là một đêm tuyệt nhất yeah, tuyệt nhất luôn wahoo!! Rồồồi mọi người, cùng nhảy múa nààào."
Ibiza ôm lấy vai của Rebecca và Maki bằng cả hai tay và quay đi.
Sau đó, hắn biến mất vào trời đêm cùng với cái tiếng cười vang to đằng sau.
Khi hắn khuất khỏi tầm nhìn, tôi như được giải tỏa nỗi căng thẳng. Tôi thở dài ra một hơi và vai tôi thả lỏng ra.
Tôi cúi đầu hướng về phía Lizel-senpai.
"Senpai.......em xin lỗi. Em đến chỗ của Miyabi mà không nói gì cả."
Tôi đã phá vỡ lời hứa giữa chúng tôi và đi đến nơi khác như tôi muốn. Sau đó thì tôi gặp nguy hiểm và cuối cùng thì lại được cứu. Tôi bị ăn chửi chỉ là điều tự nhiên mà thôi.
Tuy nhiên, giọng nói ân cần của senpai phát ra từ trên đầu tôi.
"Không. Ngay cả chị cũng đến đây vì chị cũng nghĩ giống như Yuuto thôi."
"Eh? Cả senpai nữa sao?"
Tôi theo phản xạ ngẩng đầu lên. Sau đó thì senpai xoa đầu tôi cùng với một nụ cười rạng rỡ.
"Nhưng, trông có vẻ là Yuuto đã đi trước chị. Nhờ ơn điều đó mà mọi chuyện kết thúc mà không có ai phải chết cả. Em làm tốt lắm Yuuto.......một điểm tuyệt đối."
Lồng ngực tôi nhảy lên trong vui sướng.
Tại sao tôi lại cảm thấy vui như thế này khi mà Lizel-senpai khen tôi nhỉ? Ngay bây giờ tôi chắc chắn sẽ nhảy như một thằng điên nếu tôi ở một mình.
"Cảm ơn em rất nhiều! Reina nữa, cảm ơn em vì đã tới."
Reina nhảy cẫng lên vì ngạc nhiên cùng với mái tóc hai đuôi của cô ấy.
"Hawawah! Điều đó điều đó, Reina đâu có làm gì đâu desu desu!"
"Err....."
Mẹ Miyabi hơi lưỡng lự bước về phía chúng tôi.
"Cảm ơn cháu rất nhiều.....không có sự giúp đỡ của cháu, thì ta sẽ......"
"Kh-không! Cháu chỉ làm điều mọi người vẫn làm thôi."
Khi tôi hoảng hốt trả lời kiểu đó, mẹ Miyabi mỉm cười ân cần.
"Thật là một con người kì lạ......có lẽ, cho dù là một ứng cử viên Quỷ Vương con người, thực sự cũng không tệ đâu."
Cô ấy nói vậy và ôm lấy vai Miyabi.
"Tên ta là Yuugaoze Miyako. Xin hãy......chăm sóc cho con gái của ta."
Và sau đó cô ấy cúi thấp đầu xuống hướng về phía tôi.
Một ác quỷ, hơn nữa là một phu nhân quý tộc với lòng kiêu hãnh cao đang cúi đầu về phía một con người như tôi. Có rất nhiều cảm xúc khác nhau trong hành động của cô ấy. Và tôi phải chấp nhận gánh nặng đó.
"Xin hãy ngẩng đầu lên đi, Miyako-san. Đúng ra cháu mới là người cần phải xin lỗi bác vì đã khiến cho con gái bác gặp nguy hiểm. Nhưng, cháu cần sức mạnh của Miyabi."
"......Yuuto."
Miyabi nhìn vào tôi với đôi mắt rưng rưng.
"Đổi lại, cháu thề cháu sẽ bảo vệ Miyabi! Và cả Miyako-san nữa! Và sau đó, cháu chắc chắn sẽ đánh bại Ibiza và lấy lại những gì hắn đã cướp đi!"
Miyako-san nhìn thẳng vào tôi và tiến sát lại.
"Aa, sau khi cháu chiến đấu để bảo vệ ta......và nếu cháu đã nói nhiệt tình như thế, ta......"
Đôi mắt của cô ấy đang nhìn tôi đang lấp lánh lên. Đôi mắt đó dần dần tiến sát hơn......ch-chúng rất gần.
"Nếu ta nhìn cẩn thận thì, cậu dễ thương lắm♡."
Đầu ngón tay của Miyako-san đang vân vê trên ngực tôi. Mặt cô ấy rất gần, chỉ cách mũi tôi có 5 cm.
"E-err.....Miyako-san."
"Có lẽ một cậu con trai đáng ở tuổi con trai tôi cũng không tệ đâu......♡."
Miyabi hoảng hốt chen vào giữa chúng tôi.
"Đ-đợi đã!? Okaa-sama? Không phải mẹ đang quá gần sao!?"
Miyako-san rầu rĩ nhìn vào Miyabi.
"Sheesh, cái con này. Sẽ ổn thôi mà cho dù okaa-san của con sẽ tỏa sáng như bông hoa một lần nữa mà....."
"Không không không được!! Lời phát biểu có vấn đề-!! Sao mẹ có thể nói ra thứ như thế ngay trước mặt con gái của mẹ hả!? Đó là 'bleep', con nói rồi đó!! 'Bleep'!!"
Chúng tôi bằng cách nào đó đã vượt qua đêm nay mà vẫn còn nguyên vẹn--tuy nhiên, vấn đề vẫn chưa giải quyết xong.
Ứng cử viên Quỷ Vương của Devil, Mitsuishi Ibiza.
Chuyện này vẫn chưa kết thúc cho tới khi hắn ta bị đánh bại.
Bộ dành cho VĐV múa ba lê