Maou Gakuen no Hangyakusha

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 01 - Chương 1: Học viện Quỷ Vương

Phần 1

'Dậy đi.'

"Nn......"

'Tới lúc dậy rồi đó, chủ nhân.'

Cơ thể tôi cựa quậy.

Giọng nói nào vậy? Nó không phải là tiếng chuông quen thuộc từ đồng hồ báo thức. Cũng không phải chuông điện thoại mà tôi đã cài đặt và dĩ nhiên, cũng không phải giọng của mẹ tôi.

Đó là giọng nói của một cô gái nhưng nó hơi có phần máy móc.....thật kì lạ. Mà ai được gọi là chủ nhân thế? 

"......Hay là trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, mình đã cài đặt tiếng chuông kì lạ này?"

Tôi dụi dụi mắt trong lúc ngồi dậy.

".....Đây là gì?"

Bên cạnh gối của tôi có một tấm thẻ.

Nó là một quân bài óng ánh sắc màu. Trên đó có hình con trai và con gái đang khỏa thân đối mặt với nhau và một thiên thần ở đằng sau nền đang ban phước lành cho họ.

'Đây là [Dấu ấn Quỷ Vương] - 《Dấu ấn Lovers》.'

Giọng nói vừa rồi một lần nữa lại vang lên trong đầu tôi. Tôi nhặt lên tấm thẻ bài bên cạnh gối.

Có phải quân bài này......đang nói?

Thật ngu ngốc, tôi đã nghĩ gì vậy, nhưng đó là khả năng duy nhất mà tôi có thể nghĩ tới. Tại sao thứ này lại ở trong phòng tôi? Có phải là quân bài của bố hoặc mẹ?

Tôi đi xuống tầng mặc dù vẫn đang bận đồ ngủ, vào phòng khách. Mẹ đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, bố thì ngồi trên ghế sofa xem tin tức trên mạng bằng máy tính bảng.

Cả hai người họ đều ngoài 40, nhưng trông họ vẫn còn trẻ lắm. Tôi do dự nên hỏi ai trước, sau đó tôi đưa tấm thẻ bài cho bố xem.

"Có phải bố đã đặt quân bài này bên cạnh gối của con?"

"Hm? Sao, con còn chưa nói chào buổi sáng--"

Khi nhìn thấy tấm thẻ bài trên tay tôi, bố không biết nói gì. Máy tính bảng của ông trượt khỏi tay và rơi trúng chân, và ông chưa bao giờ run run như vậy.

"Ôi, không phải hơi đa--"

"Mẹ-! Mẹ nó đâu rồi! Ra đây, ra đây nhìn nàyyyyyyyyyyyy-!!"

Mẹ bối rối đi vào phòng khách vì tiếng la hét đột ngột của bố.

"Anh yêu!! Chuyện gì thế!?"

"Yu-Yuuto là......Yuuto là người được chọn làm ứng cử viên cho Quỷ Vương tiếp theooooooooooooo!!"

"Eh!?"

Mẹ cũng đơ người khi nhìn thấy quân bài. Đôi mắt của bà bỗng nhiên rưng rưng đầy nước mắt.

"Đợi đã.....có-có chuyện gì vậy? Mẹ--"

"YUU-KUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUN!!"

Bà ấy đột nhiên ôm lấy tôi.

"Khoa-!? Khoan đã nào!?"

Có chuyện gì thế nhỉ!? Lần cuối mẹ ôm tôi là từ khi tôi còn học tiểu học! Hơn nữa, Có vấn đề gì với hai người này thế nhỉ?

Tôi nhìn bố tôi với ý muốn cầu cứu, nhưng ông ấy cũng bắt đầu khóc.

"Ng-nghe đây Yuuto. B-b-b-b-b-bình tĩnh và c-c-c-chú ý này."

"V-vâng......bố bình tĩnh trước đã."

"Thứ con có đây là một [Dấu ấn Quỷ Vương]."

--Dấu ấn Quỷ Vương?

"Con có biết về bài tarot không Yuuto?"

"Ừm, không nhiều......nó là thứ mà bố dùng để bói quẻ phải không?"

"Đúng rồi. Bài tarot được chia làm dấu ấn chính và dấu ấn phụ. Quân bài này là một trong những dấu ấn đó......《Dấu ấn Lovers》. Đây cũng là lần đầu bố thấy nó đấy."

Tôi hướng ánh mắt tới quân bài một lần nữa. Có chữ 《LOVERS》 được viết trên đó.

"Hee.....eh? Vậy không phải bố hay mẹ đặt quân bài đó cạnh gối của con sao? Vậy thì sao lại---"

Mẹ chộp lấy cánh tay tôi và lắc mạnh bằng tất cả sức mạnh của bà.

"Bởi vì Yuu-kun là người được chọn làm ứng cử viên cho Quỷ Vương tiếp theo!!"

--Ứng cử viên cho Quỷ Vương?

Tôi đang lo lắng về mức tỉnh táo của bố mẹ mình.

Tôi không bao giờ nghĩ rằng họ mắc bệnh chuunibyou (đại khái là ảo tưởng sức mạnh) ở độ tuổi này. Họ không thể bị đánh giá thấp được.

"Con thấy đấy......cả bố và mẹ, chúng ta thực ra--đang làm việc cho tộc ác quỷ....."

Tôi cảm thấy như sắp ngất đi.

"Ý mẹ là sao? Có phải hai người bị lừa vào mấy cái thể loại tôn sùng kì quặc nào không?"

"Không phải đâu. Ý mẹ là chúng ta đều ký hợp đồng với ác quỷ."

Bệnh của họ thực sự nghiêm trọng. Bố mẹ tôi không ổn chút nào. Tôi phải làm gì đó lúc này mới được.

"Bố không tìm được việc làm trong quá khứ......lúc đó, một ác quỷ đã mời bố. Điều kiện làm việc tốt hơn nhiều so với công ty bình thường.....chà, bởi vì đó mà bố đã vào công ty do tộc ác quỷ điều hành và làm việc hỗ trợ cho họ để khiến cho các hoạt động của ác quỷ dễ dàng hơn ở thế giới con người."

"H-hee......khi nào, bố nói ác quỷ, có phải bố đang nói về ông sếp bố ghét hay thứ gì đó?"

"Bố biết rất khó để tin khi nghe được những thứ không biết từ đâu xuất hiện như thế nhưng.....ví dụ như này."

Bố mở lòng bàn tay ra và một ngọn lửa nhỏ xuất hiện.

"Eh?"

Đây là gì? Một thủ thuật nào đó à?

"Cho con biết, đây không phải là thủ thuật."

Tôi kiểm tra toàn bộ bàn tay của bố, nhưng tôi không thể tìm thấy bất cứ công cụ nào. Bố cười hớn hở và cho tôi xem cái nhẫn trên ngón đeo nhẫn tay trái.

"Đây là sức mạnh của chiếc nhẫn mà một ác quỷ đã tặng bố. Nó chính là một phần thưởng cho công việc mười năm luôn hỗ trợ họ."

Bố khoe chiếc nhẫn ấy cho tôi, trông bố thật hạnh phúc. Chiếc nhẫn đó không phải nhẫn cưới sao?

"Mẹ nó cũng cho nó xem đi."

"Em....ah!"

Mẹ thấy chiếc chảo trên bếp đang rán đồ ăn. Bà hướng tay về phía bếp ga, sau đó núm quay của bếp tự động quay về 0, bếp tắt.

".....Đùa à?"

Đột nhiên mẹ trông giống Luke Skywalker.

"Mẹ chỉ có thể làm được điều này mặc dù.....ah, nhưng chiếc nhẫn này cũng có tác dụng chống lão hóa đấy! Nó là hiệu ứng tốt nhất luôn!"

Mẹ cũng đang khoe cho tôi chiếc nhẫn ở tay trái của bà ấy. Dù vậy, sau khi thấy được họ làm gì, sự tồn tại của ác quỷ có vẻ như không còn là vấn đề lớn nữa......

"Bố và mẹ muốn sống cuộc đời ác quỷ mà không phải con người......thỉnh thoảng chúng ta nghĩ như vậy, Nhưng mà--"

"Một con người không thể trở thành ác quỷ. Cho dù con người cố gắng tới mức nào, cao nhất thì họ sẽ nhận được địa vị trong ác quỷ. Dẫu vậy, nó rất khó có khả năng, trừ khi con có đóng góp lớn lao cho tộc ác quỷ."

"Với chiếc nhẫn này, khả năng chống lão hóa tuyệt với thật đấy nhưng......khả năng khác của nó cũng chỉ dùng để nấu nướng. Trong khi nhẫn của bố con lại có ích trong lúc đi cắm trại."

"Mẹ nó à, em không cần nói thế. Anh thấy hơi khó chịu khi em cố ý nói những lời tàn nhẫn như vậy."

Bố trông hơi tổn thương chút xíu. Nhưng ông trở lại ngay và nói với tôi.

"Thế giới của ác quỷ có hệ thống kỉ luật nghiêm ngặt. Đó là vì sao chúng ta từ bỏ, và chưa từng......nghĩ rằng con có thể......"

Bố lau nước mắt.

"D-dù sao thì. Chuyện cũng đã tới nước này rồi, chúng ta cần lo thủ tục chuyển trường cho con ngay bây giờ."

"Eh? Chuyển trường?"

Mẹ lại lắc cơ thể tôi lần nữa.

"Đúng thế con yêu! Đúng vậy! Aaah! Yuu-kun sẽ trở thành học viên của Học viện Ginsei đó! Mẹ thực sự vui lắm!!"

"Đ-đợi chút đã nào! Sao lại đột nhiên chuyển trường vậy?"

Mẹ lau hết nước mắt hạnh phúc và trả lời trong khi đang thở dồn dập.

"Đó là luật, ứng cử viên Quỷ Vương phải theo học ở Học viện Ginsei."

Tôi nhìn về phía bố một cách khó hiểu. Thì bố cũng gật đầu.

"Học viện Ginsei - hay còn gọi là học viện Quỷ Vương. Đó là nơi các ác quỷ quý tộc theo học."

--Học viện Quỷ Vương.

Bố mẹ tôi thực sự làm việc cho ác quỷ, ứng cử viên Quỷ Vương, chuyển đến học ở học viện nơi chỉ tồn tại ác quỷ, nó có lẽ là cái giá phải trả và tôi có cảm tưởng rằng ý thức sẽ ruồng bỏ tôi.

Rõ ràng tôi không thể tránh được việc phải chuyển trường đến Học viện Quỷ Vương. Tôi thấy được rằng tôi sẽ trở thành kẻ tồi tệ nếu từ chối sau khi nhìn thấy niềm hạnh phúc của bố mẹ tôi.

Bên cạnh đó, tôi cũng cảm thấy hơi vui. Nó không khiến tôi không hài lòng trong cái cuộc sống tầm thường của tôi.

Nhưng, không có một ai cảm thấy thích thú khi biết được rằng có một thế giới đặc biệt bên trong thế giới này mà không hề có bí ẩn hay phép màu nào cả.

Hơn nữa, tôi có thể nhận thêm kiến thức khi đặt chân vào thế giới mới đó.

Và rồi--

"Con sẽ đi, tới Học viện Quỷ Vương."

Phần 2

Không như mong đợi, tôi không thể chuyển tới trường mới ngay hôm sau được.

Có quá nhiều thứ phải chuẩn bị như đặt bộ đồng phục mới, hoàn thành thủ tục. Một tuần đã trôi qua như vậy.

Trong thời gian đó, tôi cũng đến trường cũ của tôi để nói lời từ biệt với những người quen của tôi.

Tôi cảm thấy hơi cay mũi khi nói những lời đó trong lớp của tôi, sau đó thì rời trường một mình trong khi các lớp khác vẫn đang học bình thường.

Nhưng những xúc động đó cũng bị tôi bỏ lại phía sau trước khi tôi vào nhập học ở trường mới.

"Vậy ra đây là Học viện Ginsei......"

Dựa theo quyển hướng dẫn về học viện tôi có được trước đó, nó là một ngôi trường rộng lớn chứa cả trường tiểu học, sơ trung và cao trung. Học viện quy mô lớn này được xây dựng cho tộc ác quỷ.

Có rất nhiều cơ sở vật chất được xây dựng trong học viện. Mặc dù ở vùng ngoại thành, thật là kì lạ đến kinh ngạc rằng không ai có thể nhận ra được sự hiện diện của học viện to lớn này - rõ ràng đó là do màn chắn bao bọc học viện.

Cái màn chắn khiến cho cư dân khu vực đó cảm thấy rằng không có cái gì ở đó. Tôi cũng nghe được vài thông tin rằng nhờ các tầng lớp cấp dưới của tộc ác quỷ đã che giấu nó khỏi tai mắt của các phương tiện truyền thông.

Tôi đang đứng trước cổng trường của Học viện Quỷ Vương kì diệu này.

Cánh cổng đồ sộ tráng lệ, bên trong ngôi trường cũng không kém cạnh gì. Cấu trúc các tòa nhà được thiết kế ngầu lòi mà chắc phải tốn kha khá tiền.

Tôi cảm thấy hơi nhụt chí, mặc dù trong lòng đang hồi hộp. Tôi không hề biết những gì đang chờ đợi tôi ở nơi đây.

Đi qua cánh cổng mà trong lòng rất chờ mong cuộc sống mới của tôi, thẳng tiến về ngôi nhà phía trước. Trong lúc đi, tôi cảm thấy rất nhiều ánh mắt khó chịu của các học viên xung quanh đang tập trung vào tôi.

Có phải do họ thấy tôi là một con người? Rõ ràng tôi là con người đầu tiên theo học ở Học viện Ác Quỷ này......hay cái tính dân quèn đang bộc phát ra từ tôi? Có rất nhiều học viên xuất thân từ gia đình giàu có và quyền quý trong tộc ác quỷ.

"Ôi trời.....sẽ khá mệt mỏi đây nếu mọi chuyện cứ thế này mãi."

Lúc này, có một chiếc xe limousine màu đen đi qua tôi. Nó đỗ trước sảnh của nhà học.

Có một học viên đang đợi cửa mở ngồi trong xe. Một thanh niên đẹp trai tóc bạc bước xuống xe. Nhưng, ở cậu ta tỏa ra một hào quang khác biệt. Nó gây sức ép lên những người khác.

Cái áp lực mà anh ta gây ra ở mức độ hoàn toàn khác. Tôi có thể dễ dàng thấy được anh ta là một con ác quỷ tầng lớp quý tộc.

Ánh mắt của anh ta hơi ảm đạm và nặng trĩu như thiếu ngủ. Cái ánh mắt ấy như thể nhìn xuống toàn thế giới. Có một cái gì đó ghê rợn hiện diện bên trong anh ta.

Tất cả giác quan đang cảnh tỉnh tôi anh ta không phải là người thường, mà là một sinh vật hoàn toàn khác.

Người này rất nguy hiểm - bản năng tôi cho là vậy.

Nếu người này đúng là như vậy, hắn có thể giết tôi ngay tức khắc.

".....Hm?"

Chết, hắn nhìn thấy tôi.

Tuy nhiên, hắn chỉ cau mày nhẹ rồi đi vào ngôi nhà.

Mừng vì không có gì xảy ra và thở phào nhẹ nhõm, nhưng--

"Oy thằng khốn kia!"

Một người khác vừa mở cửa xe limousine và nhìn chòng chọc vào tôi.

Anh ta là một học viên tóc nhuộm vàng hoe. Anh ta cho tôi một ấn tượng hoàn toàn khác so với một công tử giàu có. Thật ngạc nhiên khi có thể loại học viên như vậy ở đây.

Cậu học viên đó có vẻ trông thấy tôi lờ hắn đi khi tôi đang im lặng. Ánh mắt hắn trở nên sắc bén và bước về phía tôi.

"Có cái quái gì mà mày nhìn chằm chằm vào Aspite-sama thế hả? Aa?"

Aspite?

"Ý cậu là người vừa bước xuống khỏi xe ấy hả?"

"Tất nhiên rồi thằng ngu! Mày thích chơi ngu à......mà tao chưa thấy mày ở đây bao giờ."

"Aa, tôi mới chỉ chuyển đến đây hôm nay."

Thái độ của cậu học viên này thay đổi.

"Đừng bảo là.....!? Mày là thằng khốn chuyển trường với 《Dấu ấn Lovers》!?"

--Eh, hắn ta biết như thế nào vậy?

Ánh nhìn sắc lạnh của cậu dần dịu xuống khi nhìn chằm chặp vào mặt tôi. Sau đó hắn thay đổi hoàn toàn, từ bối rối lại sang cười khẩy.

"May mắn thật đấy.....tao nghe được rằng có một ứng cử viên Quỷ Vương mới sẽ đến đây, nhưng, lại là thằng trông yếu đuối này. Tao cũng không thể cảm nhận được tí mana nào phát ra từ mày.....đừng nói là, thằng ngu như mày không phải quý tộc mà chỉ là dân quèn?"

"Không hẳn.....tôi là con người."

Khuôn mặt hắn xoắn lại, cười phá lên.

"Wahahahahahahahahaha!! Thật nực cười! Mày không chỉ là dân quèn, mà thậm chí còn không phải là ác quỷ!? Đồ rác rưởi!"

"Rác rưởi.....ý cậu là gì?"

"Aa, có thể tao đi xa quá rồi khi gọi mày là rác. Xem nào, tao đoán mày còn hơn cả con lợn."

"Con lợn!?"

"Đối với bọn tao, cái giống loài người được chăn nuôi không khác gì lợn, cái đéo gì đây, con lợn như mày mà cũng mặc đồng phục của Học viện Quỷ Vương huh? Biết thân biết phận đi! Xin lỗi nhé, bắt mày phải nói chuyện với Geld-sama tao đây! Cút trở về với đồng loại của mày đi!"

Thằng đần Geld này đang lảm nhảm cái gì thế?

Cách hành xử của hắn khiến tôi đã tức còn tức hơn. Không lẽ chỉ có loại người như hắn thế này trong tộc ác quỷ thôi sao?

"Mày có đang nghe không thằng khốn!? Huuhh!!"

Tôi kiềm chế cơn tức giận đang ùng ục trong người.

"Tôi đang nghe mà, tôi hiểu cậu không để bụng tôi ở đây, nhưng tôi có quyền nhập học. Cho tôi đi qua chứ?"

Tên Geld này cũng mạnh, mặc dù không bằng Aspite. Kì lạ thay, tôi có thể cảm thấy điều đó.

Tôi có cảm giác có thứ gì đó đang quay cuồng trong cơ thể Geld. Là mana? Tôi không biết được, nhưng ít nhất, hắn chính xác không phải là đối thủ mà tôi có thể đối đầu.

Bên cạnh đó, tôi không được gây rắc rối nào trong ngày đầu tiên đi học của tôi. Tôi nhớ bố mẹ tôi đã vui như thế nào khi biết tôi có thể vào học ở học viện này. Tôi cần cam chịu mọi trò tròng ghẹo như thế này.

"Mày đang nói gì cơ!! Mày không có phép tắc à eh......chắc nó không có ích cho lũ lợn như mày, cái loại chui ra từ cái lỗ bẩn thỉu của ông bà già nhà mày."

.......Hắn nói gì vậy?

"Bố mẹ mày, hẳn là lũ già vô dụng, vô giá trị, chỉ có thể sinh ra một đứa nhóc cứt chó, đúng không?"

"....."

Tôi nghiến răng và bước nhanh tới sảnh. Tuy nhiên,

"Mày đi đâu thế!? Con lợn cứt chó kia!!"

Có thứ gì đó bộc phát bên trong tôi khi hắn kêu tôi dừng lại.

".....Sao, vậy là cậu có thể nói ra những từ đó. Tôi không thể hiểu được cậu đang nói cái quái gì với cái mõm ẳng ẳng của cậu. Làm ơn cậu có thể nói tiếng người không?"

".....Cái đé"

Trông có vẻ Geld không bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ phản bác hắn. Hắn ngừng cử động, mồm há hốc.

Tôi bồi thêm.

"Tôi không biết cậu mạnh cỡ nào, dù cậu mạnh nhưng không có nghĩa cậu là người tuyệt vời hay ai đó đáng được tôn trọng. Khắc cốt ghi tâm đi."

"Th-thằng khốn......"

"Thứ quan trọng nhất của con người là tấm lòng. Chỉ những ai có lòng chân thật mới đáng được tôn trọng. Còn cậu giờ thì không. Cậu đáng bị khinh bỉ hơn."

Những học viên đang đứng xem từ xa bắt đầu xì xào.

"Ôi, con người này.....cậu ta không nghe lời Geld - người xuất thân từ gia đình tử tước."

"Cậu ta thực sự không màng tới cuộc sống của mình sao. Tên Geld này có phải là kẻ đã tắm máu bạn học của hắn ngày trước phải không?"

"Chứ sao, hắn được chọn làm quân thẻ của Aspite-sama mà. Tên học viên chuyển trường này chỉ là một con người không hơn không kém, dù thế nào, tôi thấy......cậu ta sẽ chết thôi."

......Không phải hơi nghiêm trọng sao?

Nhưng, nó không còn là vấn đề gì nữa đối với tôi, tôi không thể tha thứ cho hắn vì dám sỉ nhục bố mẹ tôi--có thể sẽ tốt hơn nếu tôi nhanh chóng rút khỏi đây.

Khi tôi đang bước thẳng tới sảnh.

".....Mày.....Tao sẽ thủ tiêu mày tại đây!!"

Trên trán Geld nổi rõ mạch máu.

Chết cha. Tên này hoàn toàn điên rồi.

"Nếu tao giết thằng khốn mày, thì có thể Aspite-sama sẽ cho tao lên chức quân bài Hoàng gia yeahhhh!!"

Quân bài Hoàng gia? Không, quên điều đó đi đã, tên này vừa nói ra thứ nguy hiểm là 'giết' sao?

Nó sẽ trở nên tệ hơn nếu tình trạng ngày càng hỗn loạn thêm. Tôi nên kiềm chế hắn lúc này.

"Chà, bình tĩnh một chút đi. Sẽ không có gì tốt nếu đánh nhau trong trường học, cậu biết chứ?"

Có vẻ như hắn sẽ không nghe tôi.

Tôi sẽ phải làm gì nếu hắn đột nhiên định đâm tôi bằng một con dao?

Geld không để ý tới mối lo của tôi và mở lòng đôi bàn tay hướng về phía tôi.

"Sao mày dám chống đối tao - một quân bài của Aspite-sama, 《Dấu ấn World》......chịu chết đi!!"

Vậy có nghĩa là, người vừa rồi cũng là ứng cử viên Quỷ Vương - dẫu vậy, nó không phải là vấn đề lúc này!!

Một ngọn lửa đang tụ tập trên bàn tay xòe ra của Geld. Ngọn lửa xoay tròn thành hình quả bóng và xoay với tốc độ cao. Nó là một phép thuật lửa khủng khiếp mà không thể so sánh với lửa của bố lúc đó.

"Ăn này! Figa!!"

Geld đẩy cả 2 tay về phía trước, nó bay ra lơ lửng phía trước. Nếu tôi không tránh nó--,

"!?"

Quả cầu lửa đã ở ngay trước mắt tôi khi tôi kịp để ý.

Nhanh quá.

Nó không phải là tốc độ mà tôi có thể tránh.

Nó quá bất ngờ khiến tôi không kịp thốt lên.

Cái quái gì đây.

Tôi mà bị gục trong ngày đầu tiên tôi nhập học, tôi sẽ không vào được lớp mất.

Tôi không thể xin lỗi bố mẹ tôi sao cho đủ, họ đã hạnh phúc vì tôi.

Nghĩ việc cuộc đời mình sẽ kết thúc vì những thứ thế này--

Tôi mặc kệ chuyện gì sẽ xảy ra với tôi.

Quả cầu lửa bị dội lại.

"Cái gì!?"

Quả cầu lửa bị chặn lại bởi một bức tường vô hình trước mắt tôi. Không, hơn cả bức tường, nó là khiên chắn phép thuật đang tỏa sáng.

Tôi thấy được lưng của cô gái vừa thi triển khiên chắn phép thuật đó.

Một mái tóc đẹp màu đen dài tới eo. Đôi chân mảnh khảnh cùng đôi vớ màu đen ở bên dưới váy của bộ đồng phục.

Tôi dám cá rằng cô rất xinh đẹp dù tôi chỉ nhìn thấy lưng của cô ấy.

Và điều tôi cá là đúng khi cô nhìn ngang qua vai, tôi có thể thấy mặt cô ây.

Cô ấy thực sự rất xinh đẹp.

Trông cô lớn tuổi hơn tôi. Cô có lông mi dài và làn da trắng bóng. Đôi môi hồng hào, sáng bóng mở ra và tôi có thể loáng thoáng thấy hàm răng trắng tinh của cô.

"Em ổn chứ?"

Giọng của cô ấy trong trẻo và đứng đắn. Mặc dù đang trong tình huống chết người, có thể mất mạng, nhưng cô ấy vẫn bình tĩnh. Hơn nữa là vẻ đẹp tuyệt trần ấy. Cô ấy như một nữ thần, một thiên thần giáng thế.

Không, đây là Học viện Quỷ Vương, vì vậy cô ấy là một phù thủy hoặc một ác quỷ--thậm chí có thể là một succubus.

Nhưng sự thật thì tôi cảm thấy lạnh sống lưng khi bắt đầu để ý tới cô ấy.

Ngọn lửa biến mất và Geld giận dữ thốt lên.

"Cô......Himekami Lizel. Cô đang cản đường tôi đấy!!"

--Himekami Lizel, vậy đó là tên của cô ấy.

Cô mỉm cười hướng về phía tôi, rồi quay mặt hướng về Geld lần nữa.

"Cậu nên lo cho cái thân mình đi. Chỉ là một quân bài mà dám tiến một bước về phía ứng cử viên Quỷ Vương khác, không có sự cho phép từ chủ nhân của cậu. Tí nữa cậu sẽ được nhận hình phạt."

"Gu......"

Geld bối rối một lúc, cơn bực tức trong người lấn át quay trở lại. Mặt hắn chuyển đỏ, tức giận hét lên, nước bọt bắn tung tóe.

"Đừng có vặn tao con điếm! Chính mày là người dám từ chối lời mời của Aspite-sama! Mặc dù anh ấy vẫn muốn đưa mày trở thành nữ hoàng của World!!"

"Tôi không quan tâm."

"Aspite-sama là người sở hữu 《Dấu ấn World》 mày biết chứ!? Không phải mày biết rằng anh ấy được coi là người gần nhất vị trí Quỷ Vương tiếp theo trong tất cả những người có [Dấu ấn Quỷ Vương] sao!?"

"Anh ấy không phải mẫu người tôi thích."

Geld há hốc mồm trong sự ức chế.

"M......mày bị ngu hả!? Anh ấy là người thừa kế của Gia đình Line! Anh ấy đẹp trai và có thể làm mọi thứ. Anh ấy là người sẽ trở thành kẻ mạnh nhất thế giới không cần nghi ngờ gì cả! Bất cứ phụ nữ nào cũng phải đổ anh ấy thôi! Cánh phụ nữ muốn ôm Aspite-sama phải tới hàng tá!"

Tôi chỉ thấy được lưng của cô ấy, nhưng tôi cảm thấy Himekami Lizel đang ức chế.

"Tôi không cảm thấy muốn nói chuyện với cậu nhiều hơn nữa. Người tôi muốn làm việc cùng là, Morioka Yuuto......chỉ có cậu ấy mà thôi."

Cô ấy nháy mắt về phía tôi.

Đó là cái nháy mắt sẽ khiến cho bất kì loại đàn ông nào đổ gục.

"Tôi cũng không muốn làm việc với các người! Xéo đi, tôi còn một trận chiến chưa kết thúc với con người này!!"

Ngọn lửa lại xoay quanh Geld lần nữa.

"Quá hiển nhiên khi chỉ cần nhìn thôi! Tao không thể cảm nhận được bất kì mana hay công thức phép thuật nào từ hắn! Hắn chỉ là một con người! Thật là sai lầm khi [Dấu ấn Quỷ Vương] chọn hắn! Nhưng, vẫn tính là đánh bại một ứng cử viên Quỷ Vương nếu tao hạ gục hắn. Tao sẽ được thăng hạng bằng cách sử dụng thằng này như bao cát!"

Geld quay lòng bàn tay hướng về phía tôi với nụ cười nham hiểm. Công thức phép thuật đang dần hình thành ở đằng trước tay hắn.

"......Không còn cách nào khác."

Bỗng nhiên, Himekami Lizel tránh sang một bên--khoan, eh!?

Cô xoay vòng như đang khiêu vũ, nấp đằng sau tôi. Cô ấy đặt cả hai tay lên đôi vai tôi và dán sát vào tôi.

"Em đang giữ 《Dấu ấn Lovers》 đúng không?"

"Eh? Yeah."

Hơi thở của cô thổi cạnh tai tôi. Rùng mình.

Tôi có thể ngửi thấy mùi hương rất thơm từ cô ấy.

Và rồi, có cảm giác mềm mại đang chạm vào lưng.

Tim tôi đập thình thịch từ cú chạm ấy, dẫu vậy, tôi vẫn có đủ ý thức để lôi 《Dấu ấn Lovers》 từ dưới áo ra.

Nó được đặt trong hộp bài treo trên cổ tôi bằng một cái dây chuyền. Mẹ đã làm nó cho tôi.

"Đừng lo, dấu ấn sẽ chỉ cho em phép thuật, em cần......tin tưởng nó."

"Chị nói với em thứ gì vậy!?"

"Sẽ ổn thôi. Hít một hơi thật sâu và bình tĩnh lại nào."

Rất khó để bình tĩnh trong cái tình huống này, nhưng tôi chỉ còn nước thử. Hít một hơi thật sâu.

"Giỏi lắm. Giờ em phải ước. Ước ra một cái khiên bảo vệ bản thân."

Khi tôi làm những gì cô ấy nói.

'Phép thuật phòng thủ: Barricade đã học.'

--Giọng nói đó lại vang lên trong đầu tôi.

"Thế nào? Em có nghe thấy giọng nói của dấu ấn không?"

--Giọng nói, của dấu ấn?

Giọng nói vừa mới nãy chính xác là giọng nói đã đánh thức tôi dậy vào buổi sáng, khi 《Dấu ấn Lovers》 chọn tôi. Theo tôi nghĩ thì nó thực sự là giọng nói của Lovers.

Một chuỗi kí tự và bức họa phức tạp hiện lên trong đầu tôi.

Đây là gì!?

Những dòng chữ cùng bức họa tôi chưa bao giờ thấy qua--không,

Đây là khiên chắn phép thuật mà Himekami Lizel đã dùng để chặn ngọn lửa của Geld.

Ý nghĩa của vòng tròn phép thuật khó hiểu này,

--Tôi hiểu được nó.

Thật kì lạ, tôi hiểu được cơ chế hoạt động của nó ngay lập tức.

Ý nghĩa của từng kí tự, ý nghĩa của từng đường nét.

Tôi nghĩ ban đầu nó chỉ là một cấu trúc vô nghĩa, nhưng về sau. Từng phần đơn lẻ đều có ý nghĩa của nó. Nó chỉ có duy nhất một hình dạng là vòng tròn phép thuật.

"Fufu, có vẻ em nghe được nó rồi đấy."

Cô ấy thì thầm vào tai tôi. Tai tôi hơi nhột, nhưng cái cảm giác đàn hồi mềm mại đang ép vào lưng tôi còn khủng khiếp hơn.

"Em có thể nghe rõ, nhưng......thứ đó......nó đang chạm vào lưng em......"

Himekami Lizel thở dài 'fuh' và thì thầm vào tai tôi đầy mê hoặc.

"Chị biết chứ ♥."

Cơn rùng mình chạy từ dưới lên tận đầu tôi. Sau đó lưng tôi cảm thấy nó. Thứ mềm mại mà tôi chưa bao giờ kinh qua đó. Một cảm giác ấm áp và kì lạ đang lan tỏa từ đó vào cơ thể tôi. Nó chảy qua dây thần kinh và mạch máu trên mọi ngóc ngách trong cơ thể tôi.

Nó là thứ gì vậy?

Thật khó để mô tả nhưng......nó là một thứ gì đó cực kì đậm đặc. Tôi nên coi nó là sự hòa quyện giữa ý chí và thể lực? Thứ năng lượng đó chứa một sức mạnh to lớn tàn bạo đang chảy khắp người tôi.

Càng chảy qua càng nhiều, sức mạnh càng gia tăng thêm. Ngay cả hoạt động của não bộ cũng dần dần tăng tốc độ.

Tôi có thể nhìn thấy thứ mà tôi chưa từng thấy trước đó, nghe những âm thanh mà tôi không thể nghe thấy.

Ngay cả những điều mà tôi nghĩ bất khả thi thì lại trở thành khả thi - đó là những gì tôi cảm nhận được.

"Yuuto. Hãy tưởng tượng đổ mana của em vào trong vòng tròn phép thuật đang hiện trong đầu em đi."

Mana?

Ý chị ấy là cái thứ cảm giác kì lạ vừa chảy qua từ ngực của Himekami Lizel?

Khi tôi nhìn về phía trước, Geld đang hình thành một ngọn lửa còn lớn hơn lúc trước.

"Đừng có âu yếm nhau khi đang giữa trận chiến chứ hai người kia! Lần này không giống như lần trước đâu! Tao sẽ đốt cháy chúng mày thành tro luôn, không chừa mẩu xương nào!!"

Tệ rồi! Cứ đà này thì chúng tôi sẽ bị chết cháy mất!!

Tôi cố gắng tưởng tượng đổ dòng chảy ấm áp chảy từ ngực của Himekami Lizel qua vào trong vòng tròn phép thuật.

Nhưng lúc này,

"CHẾT ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!"

Ngọn lửa bùng nổ từ tay của Geld bắn thẳng về phía chúng tôi.

--Kết thúc rồi sao!?

Tôi đưa tay trái về phía trước, nhắm mắt tuyệt vọng và hét lên câu thần chú.

"Barricade!!"

Một vòng tròn phép thuật mở rộng ra từ tay tôi.

Ngọn lửa đánh thẳng vào như khối bùn nóng và bị bật ra bởi vòng tròn phép thuật trước sự kinh hoàng của tôi.

"CÁI GÌÌÌÌÌ!?"

Mặt Geld sốc kinh khủng.

Phép thuật lửa của hắn thi triển dùng hết công lực, tốn nhiều thời gian và mana, bị chặn lại.

Bởi một thằng nghiệp dư như tôi.

Tất nhiên, hắn sẽ bị sốc. Nhưng không ai khác, tôi là người kinh hoàng nhất.

Chạy ngay khi có cơ hội - một ý nghĩ thoáng qua đầu tôi, nhưng Himekami Lizel ghìm chặt vai tôi từ phía sau.

"Tiếp theo là phép thuật tấn công."

Đùa sao?

Trời, cô nàng này như địa chủ vậy.

Tôi cố gắng kìm nén phàn nàn, tiếp tục cầu nguyện tới dấu ấn một lần nữa.

Cứ đà này thì hai người chúng tôi sẽ bị chết cháy mất.

Xin cậu đó [Dấu ấn Quỷ Vương].

Hãy cho tôi cách chiến đấu. Như vậy tôi mới cứu được mình cùng người con gái sau lưng tôi!

Sau đó--

'Phép thuật tấn công: Figa đã học.'

Tôi có thể nghe thấy giọng nói của dấu ấn. Sau đó tôi giơ tay phải về phía trước.

Một vòng tròn phép thuật có hình hơi khác đang hình thành trước bàn tay tôi.

Giống với vòng tròn phép thuật mà Geld vừa tạo ra lúc nãy.

Tuy nhiên, chất lượng là khác nhau.

Giờ tôi mới nhận ra được sức mạnh của 《Dấu ấn Lovers》 đang treo lủng lẳng trước ngực.

Và cả năng lực của Himekami Lizel đang hỗ trợ tôi bằng mana.

"Figa!!"

Ngọn lửa phóng ra từ vòng tròn phép thuật khi tôi thốt lên.

Nó đánh thẳng vào Geld như khối bùn nóng. Sức công phá và tốc độ còn cao hơn nhiều lần cái của hắn.

'UWAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!"

Geld thi triển ra phép thuật phòng ngự. Nhưng hắn bị thổi bay cùng với vòng tròn phép thuật đó.

Cơ thể Geld bay thẳng vào trong sảnh. Vài giá để giày bị đập nát và hắn bị vùi lấp trong đó.

Các học viên đang đứng xem từ xa cứng họng.

Tôi hơi lo về sự an nguy của Geld sau khi thấy phép thuật uy lực như thế nào.

"......Hắn ta, sẽ ổn chứ?"

Tôi nhìn xung quanh để có câu trả lời.

Tôi thấy Himekami Lizel cũng đang kinh hoàng.

.Vô thức nuốt nước bọt một cái, tôi thấy được vẻ xinh đẹp ấy từ khoảng cách gần.

"......Không thể tin nổi là em có thể thành công."

Eh?

Điều đó.....đừng nói là người này đang có ý định để mình chết!?

"Chị đã có kế sách phòng khi em thất bại nhưng......mọi thứ đảo lộn hết rồi."

Cô ấy dường như đọc được suy nghĩ của tôi nên đã bồi thêm vài câu cùng nụ cười.

"Em có khả năng phóng ra nhiều sức mạnh như thế trong lần đầu......nói thật, nó còn hơn cả mong đợi của chị. Đúng như kì vọng từ chủ nhân của [Dấu ấn Quỷ Vương]......không, không phải chỉ có thế."

Himekami Lizel bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt nóng bỏng.

Khá xấu hổ. Mắt tôi vô thức nhìn xung quanh.

Tôi không biết nó xấu hổ tới mức không dám nhìn thẳng người đẹp tuyệt trần như thế này!

"E-eer, Himekami Lizel-san? Chị là ai nhỉ.....?"

"Chị là Himekami Lizel từ lớp 2-A. Em có thể gọi chị là Lizel. Xin hãy đối xử tốt với chị, hỡi vị Quỷ Vương của tôi."

Học viên năm 2......đúng như mình nghĩ, cô ấy lớp trên--khoan, Quỷ Vương?

"Lizel-senpai......em......có nhiều điều muốn hỏi nhưng, trước tiên, cảm ơn chị......"

Er? Tôi muốn nói lời cảm ơn, nhưng mắt tôi bỗng mờ đi.......

Lizel-senpai cười trìu mến.

"Đừng có tự ép bản thân như vậy. Nghỉ ngơi cho khỏe đi."

Vì lý do gì đó tôi cảm thấy chóng mặt. Có phải vì tôi nhìn người đẹp quá gần?

Không đời nào lại như vậy được - tôi tự chấn chỉnh lại trước khi tôi ngất đi.

Phần 3

Khi tôi tỉnh dậy, tôi đang nằm trên giường.

Tôi được chăm sóc tại bệnh xá ư.....?

"Chị vui lắm, có vẻ như em quay trở lại rồi."

"Eh?"

Khi tôi nhìn sang bên cạnh, đó là khuôn mặt của Lizel-senpai.

"......Tsu!?"

Tôi hoảng hốt bật dậy.

Cái chăn trên Lizel-senpai và cơ thể tôi bị lật lên.

"Yahn ♡."

Lizel-senpai phát ra âm thanh dễ thương và lấy tay che lại cặp vú của chị ấy.

Một thân trần trụi không mảnh vải ở bên dưới tấm chăn.

Tr-trần trụi ư!?

"E-em xin lỗi-!"

Tôi thở dốc, kiểm tra thân mình. Thân trên cởi trần, nhưng may mắn là tôi vẫn còn đang mặc quần đùi.

"E-err......đ-đây là.......chuyện gì vậy?"

Tôi lẩm bẩm, Lizel-senpai cười, bình tĩnh trả lời.

"Chị đang dùng phép thuật tế lễ để hồi phục.......Healing Lovers."

Lizel-senpai trở mình nằm sấp xuống với đôi tay ôm lấy má. Cái chăn chỉ che đi chỗ từ mông cô ấy trở xuống, trong khi cái khe kia thì nửa kín nửa hở. Tấm lưng trắng nõn hoàn toàn để trần của cô trông thật rạng rỡ.

Đường cong của ngực cô ấy bị ép thẳng ở trên giường nhưng lại cong trở lại ở hai bên.

Lizel-senpai đáng lý phải để ý tới ánh mắt của tôi, nhưng cô vẫn không cố che đi cơ thể ấy.

"E-err......phép thuật? Tế lễ? Healing Lovers?"

"Em chỉ được thức dậy như một ứng cử viên Quỷ Vương. Em dùng hết mana từ việc chỉ thi triển vài phép thuật đơn giản. Do đó, chị đang hồi phục cho em bằng cách chia sẻ mana của chị cho em sau khi em sử dụng phép thuật. Nhờ vậy mà mana của em có thể phục hồi lại ngay. Đây là khả năng đặc biệt mà chỉ có Lovers của em mới có - phép thuật đặc trưng."

Tôi chạm vào 《Dấu ấn Lovers》 đang treo ở cổ giống như dây chuyền. Thân trên tuy không mặc gì nhưng dây chuyền vẫn còn ở đây.

Tôi nhận được kiến thức về phép thuật từ dấu ấn trong trận chiến trước đó.

Ngoài ra, mana chảy vào tôi từ ngực của Lizel-senpai khi chúng chạm vào lưng tôi. Ít nhất thì đó là thứ tôi cảm nhận được.

"Lizel-senpai. Khi em đánh với Geld. Thứ ở lưng em là--"

"Ừ. Chị đã dùng Healing Lovers để đưa mana vào người em từ cặp vú của chị."

Hơi xấu hổ khi nói thẳng như thế. Thật sự rất ngại khi nghe được từ 'cặp vú', đặc biệt là từ miệng của một cô gái.

"Đây là lần đầu em dùng ma thuật à Yuuto?"

"Vâng."

"Fufu, vậy em thực sự chỉ là một con người."

Lizel-senpai ngồi dậy trong khi tay vẫn che ngực. Tôi đánh liều nhìn trộm cặp đùi đầy đặn khi chân cô ấy bước ra khỏi chăn.

Vô thức nuốt nước bọt.

Lizel-senpai che ngực chỉ với một tay, trong khi đó thì tay kia của chị ấy đưa tay hướng về phía ngực tôi.

"Ah....."

Tay của cô ấy hơi lạnh.

Nó thực sự rất mềm. Vậy là tay của phụ nữ mềm như vậy sao.

"Bằng cách đụng chạm da thịt thế này, mana của chị bị hút bằng Healing Lovers để chữa cho em. Liên kết chúng ta càng lớn, thì cảm giác chúng ta chia sẻ cho nhau càng mạnh, hiệu năng cũng càng mạnh hơn. Nhưng nếu không có gì đó thân thích giữa hai bên, thì đụng chạm ở chỗ không hay chạm vào sẽ đem lại hiệu quả cao hơn."

Tôi hiểu.....vậy đó là lý do tại sao senpai cố ý ép ngực vào người tôi khi tôi đang chiến đấu với Geld. Tình hình bây giờ cũng vậy, hồi sức cho tôi sau khi tôi bất tỉnh.

"Đó cũng là lần đầu tiên của chị làm điều đó."

Lizel-senpai hơi nghiêng đầu. Mái tóc đen bóng của chị trượt trên làn da trắng nõn.

Cô ấy là lớp trên tôi......một năm. Tuy nhiên, tôi không thể tưởng tượng được một học viên cao trung lại quyến rũ như thế này.

Mắt tôi mất ý thức trước sự quyến rũ mê hoặc này, nhưng tôi cũng để ý rằng senpai cũng đang nhìn chằm chằm vào tôi. Theo phản xạ, tôi rời ánh mắt khỏi cô ấy và nhìn lung tung xung quanh.

Bên trong căn phòng này, ngoài chiếc giường lớn ra còn có bàn, ghế, sofa, TV, tủ để đồ, tủ quần áo và gian trưng bày. Tất cả chúng trông rất tuyệt vời. Chỗ này trông giống khách sạn cao cấp nào đó. Tuy nhiên, khi tôi nhìn lên tường, trần nhà, và cửa sổ, cảm thấy có gì đó không đúng.

"Nơi này, là đâu?"

Nơi đây là phòng chờ của đội Lovers - hay còn gọi là cung điện. Nó nằm ở tầng ba của nhà học."

".......Đợi đã, chúng ta vẫn đang trong học viện sao?"

"Đúng vậy. Ứng cử viên Quỷ Vương được phép có phòng chờ riêng. Tha lỗi cho chị, nhưng chị đã tự tiện trang trí căn phòng này."

Tôi nhìn khắp phòng lần nữa. Cô ấy nói là phòng chờ, nhưng kích thước của nó phải rơi vào một lớp học bình thường. Ngay cả cái giường cũng có cái kích cỡ siêu khủng. Hơn nữa nó còn có mái ở trên. Thật là dễ chịu khi ngủ ở đây.

Lizel-senpai quay lưng lại về phía tôi và nhắt đồ lót màu đen đang đặt ở trên bàn bên cạnh.

Cô ấy mặc áo ngực màu đen cực hấp dẫn trong khi nói với tôi.

"Chị sẽ dạy em chi tiết từng thứ một. Vì thế em có thể thắng trận Quỷ Vương Chiến để quyết định Quỷ Vương tiếp theo."

--Quỷ Vương Chiến?

Tôi có linh cảm xấu khi nghe những từ này.

"B-bằng cách nào đó......Em cảm thấy sau nãy sẽ không dễ chịu gì."

"Ừ. Đó là trận chiến để quyết định ai sẽ là người ngồi lên ngai vàng của Quỷ Vương. Nó là chiến tranh."

"Haah!? Ý của senpai là em sẽ phải chiến đấu trong các trận chiến khác từ bây giờ ư!?"

Senpai với tay ra sau lưng để cài móc áo ngực. Cử động vô cùng điêu luyện.

"Không, nó sẽ không giống trận chiến trước."

Vui ghê. Nếu tôi có nhiều hơn một người, thì cũng sẽ không đủ nếu tôi cứ tiếp tục làm những thứ như thế.

"Nó không phải trò chơi của trẻ con, là trận chiến thực thụ. Trận chiến thực thụ chống lại những ác quỷ mạnh nhất sở hữu [Dấu ấn Quỷ Vương] của riêng họ.....mỗi người trong số chúng là quái vật vô địch. Không có gì đảm bảo em sẽ giữ được mạng sống."

Thế còn kinh khủng hơn!!

"Err, không có cách hòa bình hơn sao.....như thảo luận, bầu cử......"

Lizel-senpai vẫn ngồi trên giường trong khi cong người ra phía trước. Sau đó cô đứng dậy và kéo quần lót lên.

Trong một khoảnh khắc, tôi có thể thoáng thấy mông của cô ấy.

Lizel-senpai quay người lại để nhìn tôi, đầu óc tôi lơ lửng tít chỗ nào.

"Sẽ ổn thôi. Em không cần phải chiến đấu một mình."

"Eh?"

Lizel-senpai chỉnh lại dây lưng treo quanh eo cô và đặt chân phải lên sofa để mặc quần tất đen.

"Một ứng cử viên Quỷ Vương được phép có các tùy tùng mà được gọi là quân bài. Geld là một ví dụ."

Cô ấy nhắc tôi mới nhớ.

"Geld......tên đó là một quân bài của ứng cử viên Quỷ Vương Aspite, 《Dấu ấn World》--hắn là một tùy tùng sao?"

Nếu tôi nhớ chính xác thì hắn cũng nói vài thứ tương tự.

"Đúng rồi. Do đó chị có một thỉnh cầu."

"Một thỉnh cầu?"

"Chị muốn làm quân bài của em."

Senpai? Trở thành bài của mình?

Không không, Tôi chỉ là tên nghiệp dư, tuần trước vẫn còn là con người bình thường. Trái lại, Lizel-senpai là người có quyền lực. Để ý lại thì cô từng từ chối vị trí nữ hoàng của World như thế nào. Một người như tôi không phù hợp với cô ấy.

"Nhưng, cái thứ này.....bình thường thì không nên vậy, chủ nhân phải là người mạnh hơn bất cứ ai khác?"

"Ừ em nói đúng."

"Vì thế--"

"Bởi vì em sẽ mạnh hơn."

Lizel-senpai trả lời thản nhiên.

"Chị sẽ huấn luyện em trở nên mạnh hơn để đáng nhận vị trí Quỷ Vương hơn bất cứ ai khác."

Tôi chết lặng.

"Ý của chị là.....em sẽ trở thành đệ tử của senpai?"

"Không, em vẫn là chủ nhân của chị. Chị muốn trở thành quân bài của Yuuto, con át chủ bài của em. Chị muốn phục vụ Yuuto và trở nên mạnh hơn để đẩy em lên vị trí Quỷ Vương. Tất nhiên huấn luyện em là một phần trong đó."

Lizel-senpai kẹp quần tất vào dây lưng treo.

Một cảnh tượng mặc đồ lót cực hấp dẫn. Tuy nhiên, giờ đây tôi không còn tâm trạng để thưởng thức cơ thể quyến rũ và mời gọi nữa.

"Không không không không không! Không thể, không thể, không thể! Lúc này em đã chết rồi nếu không phải vì sự trợ giúp của senpai chị biết chứ!?"

Sẽ tồi tệ hơn nếu tôi còn ở đây lâu hơn nữa.

Bố và mẹ sẽ thất vọng, nhưng tôi muốn bỏ đi cái dấu ấn này và quay trở lại cuộc sống bình thường trước đây.

Tôi rời khỏi giường.

"Rất cảm ơn senpai, nhưng em chỉ là tên nghiệp dư....."

Eh? Đồng phục của mình đâu?

"Đúng, em là tên nghiệp dư. Em không có kiến thức về mana, cho tới sáng nay cũng vậy."

Lizel-senpai đứng trước tôi và nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc.

"Nhưng, em đã thấy được phép thuật và một phần của thế giới ác quỷ. Không còn đường quay trở lại cho em đâu."

"Senpai......chị có thể đặt niềm tin như thế nào lên em?"

"Em có thể nghe thấy giọng nói của dấu ấn."

"Đó là vì em là ứng cử viên Quỷ Vương--"

Senpai lắc đầu.

"Ngay cả ứng cử viên bình thường cũng không thể nghe thấy giọng nói của dấu ấn. Em được dấu ấn chọn. Đó là một lý do."

Một lý do.....còn có các lý do khác ư?

"Bên cạnh đó, cho dù dấu ấn có thể dạy phép thuật, nó sẽ cho chủ nhân của nó có thể hiểu và dùng ngay lập tức. Yuuto, em có thể dùng được Barricade và Figa mà không gặp rắc rối gì mặc dù em mới chỉ học được chúng. Nói cách khác, em có tài năng. Hơn nữa....."

Má Lizel-senpai đột nhiên ửng đỏ. Thái độ tự tin đầy bình tĩnh tới giờ đột nhiên chuyển sang e thẹn khi cô ấy nói tiếp.

".....Mối liên kết của cơ thể chúng ta dường như rất phù hợp."

Có cảm giác tim tôi bị ai đó bắn.

Nó khiến tôi tự hỏi có thể đó cũng là phép thuật.

Tôi nghĩ tôi sẽ làm mọi thứ nếu bây giờ cô yêu cầu tôi.

"Lizel-senpai.....em--"

Đột nhiên, cánh cửa mở toang. Hai

"Senpaaai! Hai người chụt chịt xong chưa?"

"T-thứ lỗi cho tụi em, thứ lỗi......desu desu."

Hai nữ sinh bước vào phòng chờ.

Lizel-senpai thở dài khi thấy hai cô nàng.

"Miyabi, Reina, chị nói hai em là chị chỉ nói chuyện thôi."

"Hahaaa, vì chúng em không đợi được nữa, vì thế 'bùm' tụi em ở đây. Ehehehe."

Người vừa nói là một cô gái với mái tóc hai đuôi vàng óng. Cô mặc đồng phục vừa sành điệu lại hở hang thì nhiều. Cô cũng trang điểm màu mè và đeo trang sức sặc sỡ.

Cô ấy là một gal. (Nổi loạn + nóng bỏng + nguy hiểm +...)

"Tớ là Yuugaoze Miyabi-! Lớp 1-D, là một gal. Rất vui được gặp!"

Nụ cười của cô thật chói sáng. Cái khe giữa ngực của cô ấy có thể nhìn rõ từ giữa áo cô.

Tôi nên nói gì đây? Cô ấy là một người năng động với cặp vú trông có vẻ muốn khiến cúc áo như bật tung ra. Kích cỡ của chúng có vẻ to hơn của Lizel-senpai.

Cô gái còn lại thì đối lập hẳn.

Cô hơi thấp, đường cong cơ thể cũng có phần khiêm tốn. Trông cô có vẻ là học viên sơ trung.

"Err, err, Reina là tên em, Koiwai Reina. Reina là học viên năm 2 sơ trung......e-err~, Reina tuy bất tài nhưng, xin hãy chăm sóc em desu desu."

Cô gái tóc dài màu bạc cúi thấp đầu.

Cô bé này dễ thương như một con vật nhỏ nhắn. Cô ấy hơi nhút nhát khi chỉ đưa ra một lời chào ngập ngừng.

Ở bên kia, ít nhất thì Yuugaoze không có rụt rè như vậy. Cô đưa mặt tới gần tôi và cười toe toét.

"--Vậy Yuuto này? Cậu sẽ chính thức hành lễ để tuyển bọn tớ làm quân bài của cậu chứ? Mau làm nhanh đi nào, snip snip."

Người này, cô ta đang dùng quá nhiều hiệu ứng âm thanh mỗi lần nói từ nãy giờ......

"Err.....cậu nói hành lễ? Yuugaoze-san?"

Miyabi bĩu môi.

"Đồ ương bướng! Cậu giống như đồ chơi kêu 'clack clack' vậy. Hãy gọi tớ là Miyabi. Mi - ya - bi!"

Cô ấy nháy mắt và giơ hai ngón tay chữ V lên trước mặt. Vừa rồi cô ấy chắc chắn gọi tôi là Yuuto mặc dù đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt nhau, vậy tôi nghĩ tôi cũng nên gọi cô ấy là Miyabi.

"Được rồi, Miyabi. Nhưng trước khi mọi người trở thành quân bài của tớ, tớ vẫn chưa biết thứ gì về trận Quỷ Vương Chiến, vì thế......"

"Eeee!? Senpai, chị vẫn chưa nói về nó cho Yuuto à?"

Miyabi thất vọng. Lizel-senpai khoanh tay lại và thở dài.

"Bọn chị chắc chắn sẽ làm thế, nếu hai em không vội vã phi thẳng vào đây."

Reina run run, sau đó cô cúi thấp đầu xuống và lặp lại 'Em xin lỗi' nhiều lần.

"Rồi, không quan trọng đâu. Này, Yuuto. Cậu đã nghe được rằng ứng cử viên Quỷ Vương có những quân bài như thế nào đúng không? Chúng tớ là một lựa chọn thực sự tốt, cậu biết chứ! Cậu có thể coi chúng tớ là những siêu phẩm! Quyết định vậy đi!"

"Đ-đợi một chút đi. Các cậu đang yêu cầu trở thành thuộc hạ của tớ phải không?"

"Yup. Chà, hơn cả thuộc hạ cơ......bọn tớ sẽ trở thành sức mạnh chiến đấu của cậu.....ah."

Miyabi cười toe toét và dùng tay nâng cặp vú của cô lên.

"Hay là nô lệ? Nếu cậu đồng ý tớ là quân bài của cậu, cậu có thể làm bất cứ thứ gì cậu muốn."

--B-bất cứ thứ gì, mình muốn? Cô ấy nói sao!?

"Miyabi!"

Lizel-senpai gọi nhỏ tên của Miyabi.

"Eee, vì nó đúng mà? Một quân bài sẽ đưa thể xác và tâm hồn phục vụ chủ nhân, và nó càng đúng hơn với 《Dấu ấn Lovers》."

"Đúng là vậy, nhưng em phải nói tinh tế hơn một chút. Thô quá."

"Sheesh, senpai nghiêm túc quá trời ơiii."

Cô ấy nhìn sang một bên, lè lưỡi ra.

Tuy nhiên, dường như Lizel-senpai đoán được điều gì.

"Miyabi? Em muốn nói điều gì với chị sao?"

"Khôôông. Em chỉ nghĩ sẽ nhanh hơn nếu chúng ta quyến rũ cậu ấy. Không có một con trai nào có thể trụ vững nếu chúng ta đẩy hắn vào tình huống đó."

"Em sẽ mất niềm tin nếu em còn hành động kiểu đó. Bên cạnh đó, Yuuto khác so với những đàn ông khác."

Miyabi quay về phía tôi và cô ấy cởi cúc áo ra, mặc dù nó đã lộ ra gần hết rồi. Cô banh cổ áo ra và ngực cô không bị kìm hãm nữa nảy bật lên. Cái khe và chỗ to ra của cặp vú đang ép vào nhau lộ rõ mồn một. Và có thể nhìn thấy áo lót màu hồng của cô.

"Không có chuyện đó, chị biết chứ? Bởi vì cậu ấy là một cậu nhóc. Tất nhiên cậu ấy cũng muốn làm mấy điều dâm dục với một cô gái, đúng chứ?"

Cô ấy nhìn về phía tôi một cách mời gọi.

Tim tôi có cảm giác ai đó bóp chặt. Tuy nhiên--,

"Không.....xin hãy để tớ nghĩ điều này một khoảng thời gian đã."

"Eh?"

"Tớ vẫn không biết tí gì về học viện và trận Quỷ Vương Chiến. Nếu tớ biến các cậu thành 3 quân bài, có thể nó sẽ ảnh hưởng tới cuộc đời và số phận của các cậu hay không? Nó không phải là thứ gì đó mà tớ gánh vác một cách bất cẩn như vậy được."

"......"

Nụ cười bỗng chợt tắt trên môi Miyabi.

Có lẽ cô ấy cảm thấy bị cho ra rìa? Tôi tiếp tục nói khi vẫn nghĩ về điều đó.

"Nhưng, để các cậu muốn trở thành quân bài của tớ như vậy, thì có lẽ tớ cũng phải có vài thứ sức mạnh trong người đã. Đó là lý do, tớ muốn học về vấn đề học viện và Quỷ Vương trước, tớ muốn xem xét kĩ lưỡng trước khi đưa ra câu trả lời. Có ổn với các cậu không?"

Miyabi đang nhìn thẳng vào tôi.

"Hmph......chắc là cậu ấy khác so với những đàn ông khác."

Thật kì lạ. Mặc dù diện mạo của Miyabi không có gì thay đổi, nhưng trông cô ấy có vẻ minh mẫn hơn.

Có cái gì đó cao quý, thanh lịch phát ra từ cô ấy.

Đó là bộ mặt thật của Miyabi?

Nhưng ngay sau đó, cô lại cười không lo nghĩ lần nữa.

"Không giúp ích được rồi. Vậy tớ sẽ coi nó là một khoảng thời gian để giữ sức hấp dẫn của tớ lâu hơn ♡."

Khi tôi nhìn sang Reina.

"Cả Reina nữa, Reina cũng sẽ đợi tới khi Yuuto-san có quyết định. Nhưng, xin hãy đừng ngại mà dựa vào Reina trước lúc đó. Sau tất cả thì Reina là đồng minh của Yuuto-san mà."

Cô ấy có nụ cười đẹp như thiên thần. Mặc dù khá kì lạ khi ví von một ác quỷ với một thiên thần.

"Err, thật mà, nếu Yuuto-san cần gì, xin hãy nói cho Reina biết mà không quan tâm nó là gì. Anh có mệt không? Hay là có lẽ anh đói rồi? Ah......sẽ thế nào nếu Reina dẫn Yuuto-san xung quanh học viện?"

"Reina, em là học viên sơ trung đúng chứ?"

Sự điềm tĩnh của Lizel-senpai bắt bẻ lại khiến cho đôi vai của Reina run lên vì thất vọng.

".....desu desu."

Lizel-senpai đột nhiên nói để rũ bỏ cái căng thẳng trên vai cô,

"Vậy, hãy chính thức thành lập giao ước sau khi em có quyết định biến bọn chị thành những quân bài của em. Cho tới lúc đó, bọn chị sẽ cho em thật nhiều bài học."

"Vâng, cảm ơn chị nhiều......nhưng vẫn có một điều em muốn hỏi."

"Là chuyện gì?"

"Vừa rồi, Lizel-senpai nói em có tài năng nhưng.....Lizel-senpai trông khá giống người nổi tiếng, và còn có những ứng cử viên Quỷ Vương khác......vậy tại sao chị lại chọn một con người bình thường như em?"

Lizel-senpai khoanh tay lại và nhìn tôi với ánh mắt ân cần.

"Tổ tiên của chị đã phục vụ 《Dấu ấn Lovers》 từng thế hệ cho tới tận bây giờ."

Aa, mình hiểu rồi. Vậy là họ giống như samurai phục vụ cho vua chúa từng thế hệ......vậy ra đó là lý do--,

"Những cũng không hẳn. Nó cũng là vì mong muốn của bản thân chị nữa."

"Eh?"

Senpai bước một bước, hai bước tiến về phía tôi.

"Chị đã học được vài thứ từ cuộc nói chuyện sáng nay. Em có trái tim mạnh mẽ khi không quan tâm đối thủ mạnh như thế nào, và tiếp tục kháng cự lại một đối thủ mà em không thể đánh lại."

"Đ-đó chỉ là......do em liều lĩnh thôi."

"Em có một trái tim yêu công lý. Em là người sẽ tức giận và chiến đấu vì lợi ích của người khác. Thật sự khó để tìm ra một ứng cử viên Quỷ Vương như vậy."

Mặt cô ấy khá gần. Nhưng ngực cô ấy còn gần hơn.

"Haha.....hẳn đó là thiếu sót đối với ác quỷ?"

"Không. Chị không thích thống trị thế giới bằng nỗi đau và bạo lực. Chị từ chối sống trong một thế giới chỉ có giá trị và khao khát của một người áp đặt lên nó."

"Senpai....."

Mắt cô ấy trở nên nghiêm túc.

"Chắc chắn nỗi đau và bạo lực là cần thiết. Nhưng nó không tốt khi chỉ dựa dẫm vào những thứ đó. Tình yêu đối với người khác cũng phải có. Đó là lý do tại sao Quỷ Vương tiếp theo......phải là em, Yuuto."

Cặp vú to của cô ấy chạm vào ngực tôi.

"《Dấu ấn Lovers》 do em sở hữu.....chỉ có duy nhất Quỷ Vương sở hữu sức mạnh của tình yêu."

Quỷ Vương, của tình yêu?

Reina giơ cao tay để được phép nói.

"Ý nghĩa của 《Dấu ấn Lovers》 là sự kết nối giữa mọi người với nhau......nó là mối liên kết desu desu. Và--"

Miyabi chen ngang và tiếp tục lời nói của Reina.

"Đam mê và sự lựa chọn, phải không nhỉ? Có cả......"

Cô ấy liếc về phía Lizel.

"Duyên phận. Và niềm hi vọng vào tương lai."

--Niềm hi vọng, vào tương lai.

"Chị phải nói lại lần nữa, bọn chị không chấp nhận sự thống trị mà chỉ có bạo lực và nỗi đau. Bọn chị có ước mơ phục vụ vị vua cho phép chúng ta hi vọng vào một tương lai, nơi mà thế giới được thống trị bởi sức mạnh của tình yêu."

"Senpai....."

Senpai ác quỷ của tôi thì thầm với nụ cười của thiên thần.

"Cuộc gặp gỡ này, nó được số phận an bài.....đó là những gì chị tin tưởng."