Phần 1
Một tuần sau, đêm buổi công bố đã đến.
Địa chỉ là phòng thể dục Học viện Quỷ Vương.
Tôi đang đứng trước lối vào hoàn toàn chìm đắm trong hồi hộp.
"Cậu ổn chứứứ? Cậu đang run rẩy kìa."
Miyabi xoa bóp vai tôi từ phía sau để giải tỏa căng thẳng.
"Cảm ơn.......thành thực mà nói, tớ khá lo lắng."
"X-xi-xin anh hãy......l-làm, h-hết sức mình nhé desu desu-!"
Reina cũng đang cổ vũ tôi một cách đáng ngưỡng mộ. Nhưng vì lý do gì đó, trông cô ấy còn lo lắng hơn cả tôi.
"Được rồi mọi người, đi nào."
Lizel-senpai mở cánh cửa và giục tôi đi vào. Tôi đè nén tiếng tim đập to trong khi bước vào trong phòng thể dục.
......Tối đen.
Phòng thể dục không mở đèn về đêm hoàn toàn tối om. Có một ánh sáng lam ngọc kéo dài về phía trước. Dường như đó là đường mà tôi phải đi theo.
Tôi tự trấn an và bắt đầu bước đi.
--Họ chắc chắn ở đó.
Có một ánh sáng mờ nhạt bên trong phòng thể dục tối đen. Nó phát ra từ những cái bệ đang lơ lửng trên sàn nhà. Những cái bệ độc nhất cho mỗi dấu ấn đang phát sáng nhẹ, chiếu sáng cái bóng đang đứng trên chúng.
Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của họ chỉ với chút ánh sáng ít ỏi này, nhưng không cần phải nghi ngờ gì, họ đều là các ứng cử viên Quỷ Vương.
Tổng số [Dấu ấn Quỷ Vương] là 22. Tuy nhiên, số người ở đây có vẻ ít hơn một nửa chỗ đó.
Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với các ứng cử viên khác. Có thể họ nghĩ sẽ vô dụng nếu đến đây theo dõi một con người như tôi.
Tôi bước theo con đường ánh sáng. Ở cuối có một cái bệ đang phát sáng.
Đó là bệ cho Lovers.
Tôi bước tới khi đứng trên bệ và dừng lại ở đó. Tôi đoán vị trí hiện tại của tôi là giữa phòng thể dục.
Lizel-senpai, Miyabi, và cả Reina đang đứng xếp hàng ngay sau tôi.
"Yuuto, phát biểu đi."
Lizel-senpai giục, tôi tự chấn chỉnh lại mình, vì thế giọng tôi sẽ không run nữa và phát ra một âm thanh từ bụng tôi.
"Tôi là Morioka Yuuto! Người trở thành một ứng cử viên Quỷ Vương dưới sự chỉ dẫn của 《Dấu ấn Lovers》. Tôi sẽ không hối hận ngay cả khi cơ thể bị diệt vong, không đau thương ngay cả khi tan nát trái tim. Mong muốn của tôi là tham gia trận Quỷ Vương Chiến và nhận được ngai vàng. Nếu các bạn không sợ tôi, thì hãy công nhận quyền tham gia của tôi."
Im lặng. Và sau đó--,
"Chỉ là tưởng tượng của tôi phải không? Có lẽ tôi không nghe được khi nào cậu ấy đề cập về tình trạng của cậu ta?"
Một giọng nói trong trẻo từ nơi tôi không biết ở đâu.
"Tôi không có tình trạng gì cả. Nếu buộc phải nói, thì tôi là một con người."
Lại cái im lặng khác. Tuy nhiên, lúc này tôi có thể cảm nhận được bầu không khí đang gợn sóng.
Tôi phải làm gì nếu họ nói họ không công nhận một con người trở thành một ứng cử viên Quỷ Vương?
Khi tôi nghĩ vậy, giọng nói dễ chịu của Lizel-senpai vang lên.
"Chủ nhân của tôi, Yuuto được chọn bởi 《Dấu ấn Lovers》 mà không cần phải nghi ngờ. Cậu ấy có đủ điều kiện để tham gia trận Quỷ Vương Chiến. Hãy tự lên tiếng những lời phàn nàn của các người về sự lựa chọn đó để nghi ngờ về [Dấu ấn Quỷ Vương] và cũng như về trận Quỷ Vương Chiến đi.
"--Hee. Himekami Lizel của mọi người đang đánh giá rất cao con người này rồi đấy."
Một cái bệ đột nhiên sáng rực lên chiếu sáng sự hiện diện chủ nhân của giọng nói đó.
Cô ấy là một cô gái có vẻ cùng tuổi tôi.
Cô có một mái tóc dài màu nâu sáng, gần như là vàng bạch kim. Đôi mắt xanh lục đầy quyết tâm tỏa sáng bất chấp bóng tối. Tư thế đứng của cô ấy tràn ngập sự tự tin.
Cô là một cô gái xinh đẹp khá giống một bông hoa. Có cảm giác có vài ngôi sao đang phát sáng quanh cô ấy.
Gần đây, cơ hội tiếp xúc với những cô gái xinh đẹp như Lizel-senpai và những người khác tăng lên rất nhiều, vì thế sức đề kháng của tôi về các cô gái tăng lên đáng kể, nhưng cô gái này lại có một sóng năng lượng khác. Cô tràn ngập sự quyến rũ bí ẩn có thể khiến những người khác đổ gục.
......Nhưng, có cảm giác tôi đã nhìn thấy cô gái này ở đâu rồi đó?
"Lizel-senpai, người này.....?"
Nét căng thẳng chạy qua mặt của senpai. Chỉ từ đó, tôi hiểu được cô gái này không phải là người đơn giản.
"Ứng cử viên sở hữu 《Dấu ấn Star》......cô ấy là một quái vật thiên tài."
Một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc lưng tôi.
"Tôi, được gọi là một quái vật là một lời khen khá đáng yêu với tôi đấy."
Cô gái nói vậy và lấy tay vuốt mái tóc dài của cô ấy trước khi đưa ra lời chào hỏi.
"Tôi là Hoshigaoka Stella. Ứng cử viên Quỷ Vương sở hữu 《Dấu ấn Star》. Rất vui được gặp cậu, Ứng cử viên của Lovers."
Cô ấy có làn da trắng trông như thể trong suốt. Vẻ đẹp chết người của cô ấy và cái màu mờ nhạt của làn da cô ấy lại rất quen thuộc với tôi.
"Hoshigaoka.....Stella? Khoan, đừng nói là!?"
"Oh? Cậu biết tôi à?"
Khuôn mặt đó đang nháy mắt với tôi, chắc chắn là thế.
"Biết ư? Không phải cô là idol Hoshigaoka Stella sao!? Eh? Tại sao cô lại ở chỗ như thế này vậy!?"
Cô ấy là idol khá nổi tiếng vào thời điểm này. Chưa một ngày nào mà tôi không thấy cô ấy ở trên TV hay trên mạng thông qua các chương trình hoặc quảng cáo mà cô ấy tham gia.
Khi cô ra mắt một bài hát mới, nó sẽ chễm chệ ngôi đầu trong bảng xếp hạng oricon. Nếu cô đóng vai chính trong một bộ phim, nó sẽ trở thành số một trong phòng vé. Không thể chối cãi rằng cô ấy là một idol quốc gia. Tại sao một người như cô ấy lại ở trong Học viện Quỷ Vương!?
Hoshigaoka Stella cười khi thấy tôi bối rối.
"Ahahahahaha, cảm ơn cậu vì phản ứng tuyệt vời đó. Cậu thật hài hước, tớ nghĩ tớ thích cậu một chút rồi đó."
Hoshigaoka Stella cười quá nhiều tới mức chảy cả nước mắt. Cô lau nó bằng đầu ngón tay trong khi đáp lại.
"Cậu hỏi tại sao tôi ở đây à......chắc chắn là bỏi vì tôi là một ứng cử viên Quỷ Vương."
Một câu trả lời tự nhiên. Nhưng vẫn là một sự thật khá sốc với tôi.
"Không thể tin được......ai lại nghĩ rằng Hoshigaoka Stella là một ác quỷ."
"Ah, nhưng điều này không được công bố okay? Nếu cậu bép xép chuyện này trong SNS hay ở chỗ khác......"
Cô ấy đột nhiên nở nụ cười idol. Tuy nhiên, một ngôi sao chết đang phát sáng trong mắt cô ấy.
"Tớ sẽ giết cậu♪."
".......tsu!?"
Một nỗi sợ hãi đâm xuyên qua người tôi. Một sát khí vừa cắt qua tôi như bằng một con dao.
Lizel-senpai lập tức đứng ở phía trước tôi.
Hoshigaoka Stella nhún vai khi thấy điều đó.
"Ổn rồi Lizel. Tôi không có cảm giác muốn có một trận đấu ở đây. Mà, cậu có thể chỉ cần gọi tớ là Stella. Khá mệt mỏi khi mỗi lần cứ phải gọi đầy đủ tên tớ như vậy."
"Đ-được....."
Cái sát khí vừa rồi biến mất như thể nó chưa bao giờ có ở đó. Bây giờ Stella đang cười giống như trong chương trình TV hoặc quảng cáo của cô ấy. Sự rạng rỡ của cô quả thực là của người nổi tiếng.
Stella nhìn xung quanh trong bóng tối.
"Tôi phê duyệt cậu ta. Bởi vì không có gì cần phải từ chối cậu ấy."
Không có phản ứng gì trong bóng tối.
"Mọi người cũng đồng ý phải không? Bởi vì, có một con người tham gia chỉ thêm thuận lợi. Giống như đối thủ của chúng ta tự động mất đi một."
--Cái gì?
Stella nháy mắt trong khi tôi đang ngạc nhiên.
......Chắc chắn là vậy, đúng như cô ấy nói.
Tôi thực sự kém xa so với các ác quỷ khác. Đó là lý do nó không giúp ích gì ngay cả khi họ nghĩ tôi là một mục tiêu dễ ăn. Hơn nữa, tôi mới chỉ được chào đón ở vị trí này.
Nếu các ứng cử viên khác đánh giá thấp tôi, tôi có thể bắt đầu từ vạch xuất phát.
Những gì Stella nói là một sự thật. Các ứng cử viên khác vầ bản thân tôi không cần phải phủ nhận nó.
Hoshigaoka Stella......cô ta thật sắc sảo. Tôi không thể nhìn thấy đáy sức mạnh của cô ấy.
"Err......tôi, chấp thuận."
Nó là một giọng nói rất kín đáo.
"Nhìn xem, ngay cả Neith cũng chấp thuận. Mọi người cũng có cảm thấy ổn khi bỏ đằng sau chuyện như này?"
Neith......đó là tên của ác quỷ vừa nãy. Dường như cô ấy là người quen của Stella. Tôi tò mò cô ấy là loại người như thế nào.
Mình có thể thấy sự hiện diện của cô ấy nếu cái bệ sáng hơn một tí nhưng......trong khi tôi đang nghĩ vậy,
"Tôi chấp thuận. Nhưng Lovers là yếu nhất trong tất cả dấu ấn. Cậu ấy được tự do tham gia, nhưng tôi đề nghị cậu ta nên đầu hàng sớm."
Giọng nói đó đến từ bóng tối trước khi một cái bệ biến mất.
Ai đó vừa về......dẫu vậy, dấu ấn của tôi được coi là yếu nhất, đùa sao?
"Chấp thuận."
"Tôi chấp thuận. Du một con người......nếu dấu ấn của cậu ta đủ mạnh, thì ít nhất cậu ấy có thể chiến đấu....."
"Không quan tâm cậu ta có dấu ấn gì, nếu là một con người có nó........chấp thuận."
Những giọng nói từng cái một kèm theo cái bệ cũng biến mất. Cái bệ còn lại là--,
"Tôi không ngại công nhận cậu ta......nhưng, tôi có một điều kiện."
Cái bệ phát sáng hơn, bên trên là Aspite của World.
"Quân bài của tôi muốn có một trận đấu với hắn. Nếu hắn ta không thể vượt qua dù chỉ một quân bài đơn độc, thì sẽ không có khả năng cho hắn tham gia bất cứ thứ gì như trận Quỷ Vương Chiến. Nếu hắn có thể thắng, tôi sẽ công nhận quyền tham gia của hắn."
"Tất cả các ứng cử viên Quỷ Vương khác đều đưa ra sự đồng ý của họ. Không đời nào từ phía chúng tôi sẽ chấp nhận điều kiện như thế chỉ vì một phản đối từ một người--"
Tôi chặn lời phản đối của Lizel-senpai.
"Hiểu rồi."
"Yuuto!?"
Lizel-senpai, Miyabi, và cả Reina đang sốc, nhưng tôi không có ý định rút lui. Sau tất cả thì tôi cũng phải chiến đấu với tên này.
"Và, khi nào thì trận đấu diễn ra?"
"TẤT NHIÊN LÀ BÂY GIỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜỜ!"
"!!"
Haida tấn công từ trên trần nhà.
"Tất cả mọi người lui xuống!!"
Lizel-senpai theo phản xạ giơ tay lên. Cô lập tức phóng ra phép thuật phòng thủ Barricade.
"QUÁ DỄ ĂNNNNNNNNN!!"
Barricade bao phủ khi Haida hét lên. Haida lơ lửng trên không trung vì phản ứng dữ dội của phép thuật.
Cơn lạnh chạy dọc người tôi. Xung quanh thật kì lạ. Có cảm giác chúng tôi bị bao phủ bởi một sức mạnh phép thuật bí ẩn khiến tôi cảm thấy như bị dồn vào đường cùng.
Nét mặt của Lizel-senpai thay đổi.
"!? Miyabi! Bảo vệ Yuuto!!"
"Roger!"
"Uou!?"
Miyabi tóm lấy cổ áo tôi và kéo tôi.
Tôi cảm thấy một gia tốc đến kinh ngạc trong tức khắc. Khi tôi hoàn hồn tôi đã di chuyển hơn 10 mét từ vị trí ban đầu. Reina đang gần đó. Lizel-senpai nhảy sang một bên.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, sàn nhà nơi chúng tôi vừa đứng hoàn toàn bị cào bay lên.
"Cái......gì vậy?"
Sàn nhà như kem vậy, nó như bị một cái muỗng lớn múc bay đi một khúc.--đó là những gì tôi thấy.
"Hyahahahahaha! Ngạc nhiên chưa? Ngạc nhiên chưa tụi mày, đây là kĩ năng độc nhất của tao Keep Out!"
Miyabi giơ nắm đấm lên, đưa ra thế đứng hướng về phía Haida.
"Tên này.......hắn sử dụng khiên chắn làm vũ khí."
Khiên chắn? Thứ đó sao?
Lizel-senpai đi tới chỗ chúng tôi mà không rời mắt khỏi Haida.
"Đúng thế, đó là khiên chắn có uy lực khủng bố. Nó có sức mạnh được chia ra cả trong lẫn ngoài khiên chắn. Nếu khiên chắn chỉ bao phủ một nửa người em......"
Reina run rẩy.
"T-thì, người chúng ta, sẽ mất một nửa......"
Sàn nhà vừa bị khoét đó rơi xuống và gây ra một chấn động.
"Hahahahahahaha! Đúng thếếếế!! Tao có thể khoét bất cứ chỗ nào trên người mày. Nó thế nào, Miyabiii? Tao có nên khoét mất 2 trái đào của mày không nhỉ? Hyahahahaha!"
"Kuh.....không đời nào tao để mày làm những điều như vậy!"
"Tao có thể làm nó mày biết mà. Geez, con điếm chết tiệt này, luôn luôn phô bày ra cơ thể khiêu gợi của mày như thế. Tao sẽ nâng niu cơ thể mày nếu mày ngoan ngoãn trở thành của tao, nhưưưng.....nếu mày chống đối tao, tao sẽ chỉ khoét đi những bộ phận dâm dục của mày thôi, vì thế mày không thể cám dỗ cánh đàn ông nữa."
Mồ hôi lạnh chảy xuống trên mặt Miyabi.
"Mày.....đồ tệ hại....."
"Cứ nói những gì mày muốn đi. Con điếm mày sẽ trở thành nô lệ tình dục của tao chỉ trong một giờ nữa thôi. Hoặc thậm chí, mày sẽ bị bán đi khi tên con người này thua cuộc. Chỉ là vấn đề thời gian đối với mày thôi."
".......!!"
Miyabi nghiến răng. Nắm đấm giơ lên của cô ấy đang run.
Miyabi chắc chắn mạnh. Nhưng, cho dù cô ấy mạnh cỡ nào, không có chuyện cô ấy không cảm thấy sợ hãi được.
Một biểu hiện tức giận hình thành rõ nét trên mặt của Lizel-senpai.
"Chuẩn bị đi, Haida......mày là người duy nhất tao sẽ không tha thứ. Tao sẽ khiến mày hối hận vì đã được sinh ra."
Đôi mắt của Lizel-senpai phát ra ánh sáng màu xanh.
Sát khí và áp lực đó khiến đôi chân tôi run rẩy. Nhưng--,
"Hãy đợi đã, Lizel-senpai."
"Yuuto?"
"Bọn họ yêu cầu em, vì thế, em sẽ chiến đấu một mình."
".......! Không cần phải nghe bất cứ thứ gì Aspite nói!"
"Desu desu-! Ngay cả khi chúng ta sẽ chiến đấu. Reina và những người khác sẽ chiến đấu cùng nhau như những quân bài của Yuuto-san!"
Nhưng, tôi một mình bước về phía trước.
"Haida, tại sao ngươi dám tấn công nhà ta. Ngươi thậm chí còn kéo cả bố mẹ ta không hề liên quan......."
"Kéo? Oy rác rưởi, khi mày đi, mày có chú ý tới đám ruồi bọ, côn trùng ở dưới chân mày không huh?"
---Đồ khốn này.
Tôi đang thiết lập công thức phép thuật trong người tôi.
Một, hai, và....ba-!
Ngay lập tức, tôi ở trước mặt Haida.
"--heh."
Tôi nắm chặt tay lại và đấm thẳng vào mặt Haida bằng toàn bộ sức mạnh.
"GUAHAAOOOOOAAAAH!!"
Cơ thể Haida ở trong tư thế kì lạ trong không trung trước khi va chạm thẳng vào tường phòng thể dục.
"Yuuto!"
"Whoohoo! Cậu đấm hắn 'smash' tuyệt lắm!"
"Tuyệt vời tuyệt vời! Yuuto-san!!"
Mọi người đang vui vẻ cổ vũ.
Tuy nhiên còn quá sớm để lơ là cảnh giác.
"Thằng rác rưởiiii......khốn nạn."
Haida đứng dậy. Hắn lau máu đang rỉ ra ở mép hắn và trừng mắt nhìn tôi, ánh mắt hoàn toàn điên dại.
"ĐỒ KHỐN BẨN THỈU NÀYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY!!"
Haida đẩy tay phải lên phía trước và hình thành một vòng tròn phép thuật. Tôi cũng nhanh chóng đưa tay lên.
"Fizard!!"
"Barricade!!"
Cột lửa của Haida bị chặn bởi khiên chắn của tôi. Nó là một cột lửa cực khó chịu. Mặc dù nó bị chặn bởi phép thuật phòng thủ của tôi, nhưng cột lửa vẫn đi qua không gian hai bên và ở trên cách tôi khoảng 1 mét. Tôi như thể đang bị nướng sống vậy.
"Yuuto! Chị sẽ cứu---"
"Khoan đã! Lizel-senpai!! Em muốn chiến thắng bằng sức mạnh của bản thân em!"
"E.....em đang nói gì vậy!? Đây không phải lúc để cố chấp đâu!"
"Phải đó, Yuuto!"
"Yuuto-san!"
Tuy nhiên tôi không thể đồng ý với họ được. Tôi kích hoạt Stride thay cho trả lời và đạp lên sàn nhà.
"Uh!?"
Haida mất tầm nhìn của tôi. Tôi đấm hắn từ dưới đất.
"Chết tiệt!"
Đúng là tôi không thể đấm hắn trực tiếp được. Tuy nhiên, tôi buộc Haida phải dừng Fizard lại. Haida tạo một khoảng cách lớn để tránh xa tôi.
Tôi không rời mắt khỏi Haida và bước về phía mọi người sau lưng tôi.
"Mọi người, hãy tin tưởng vào tớ. Chắc chắn như Aspite vừa nói, nếu tớ không thể chiến thắng cái thể loại khốn khiếp này, việc chiến thắng các ứng cử viên khác sẽ chỉ là giấc mơ trong giấc mơ mà thôi."
"........Chị hiểu rồi."
"Đợi đã! Cả senpai nữa sao!?"
Miyabi cắt lời Lizel-senpai, nhưng cô ấy bị giữ lại bởi tay của senpai.
"Nhưng, chúng ta sẽ di chuyển nếu em gặp nguy hiểm. Có ổn với em không?"
"Vâng."
"Lúc này, điều đó có nghĩa là nếu em đi xa quá, em sẽ không còn khả năng trở thành vua của mọi người......em ổn với điều đó chứ?"
"Sẽ ổn thôi."
"C-chị đang nói gì vậy!? Senpai và cả Yuuto nữa!!"
"Desu desu! Reina.......Reina không thể, đồng ý điều đó!!"
Trong thâm tâm tôi xin lỗi Reina, cô đang sợ hãi.
Nhưng, tôi--
"Yuuto."
Tay của Lizel-senpai chạm vào lưng tôi. Cảm xúc của cô ấy hòa cùng với mana.
"Chiến thắng nhé. Không xảy ra vấn đề gì!"
"Vâng!!"
Sức mạnh của Lizel-senpai lấp đầy tinh thần chiến đấu của tôi.
Tôi đồng thời sử dụng Stride, Amored, và cả Maximize mà Miyabi đã dạy tôi và phóng thẳng vào Haida.
Tuy nhiên--,
"Cái gì!?"
Nắm đấm của tôi đấm vào không khí. Và sau đó một giọng nói phát ra phía sau.
"Chết tiệt! Bất cứ ai cũng có thể làm như thế!"
"Guah!!"
Một tác động đập vào lưng tôi. Người tôi bị thổi bay về phía trước và lăn lóc trên sàn nhà.
"Yuuto-san!?"
Tôi ngay lập tức đứng dậy để đáp lại tiếng hét lo lắng của Reina.
Xương sống của tôi sẽ bị gãy nếu không có Amored.
"Tao đến đây oraaaa!! Cho tao xem con người thấp kém có thể làm gì đi!!"
Haida tiến sát bằng tốc độ không thể tin được, đấm đá như mưa vào người tôi. Không có bất kì động tác võ thuật nào, nhưng tốc độ và sức mạnh của hắn thực sự lớn.
Đúng là át chủ bài của World. Mặc dù cá nhân hắn ta tệ hại, nhưng sức mạnh của hắn thực sự là thứ gì đó.
"Guh.......!"
Tôi không thể chặn hết được chúng và bị đấm.
"Hyaahahahahahaha! Mày thấy chưa! Rác rưởi mày chỉ ở đẳng cấp này thôi!!"
Kĩ thuật mà Miyabi đã dạy tôi được Haida sử dụng dễ dàng cùng với nhiều mana hơn tôi. Ngay cả một điều khó khăn với học viên trung bình cũng chỉ là kĩ thuật cơ bản đối với các ứng cử viên Quỷ Vương khác và các quân bài của họ.
"Đồ khốn, Lizel và Miyabi đang đứng ủng hộ mày, lũ chúng mày là đồ vô dụng! Lũ chúng mày tham gia Quỷ Vương Chiến chỉ tổ chật đất thôi, con người bẩn thỉu!!!"
Tôi vung tay lên và tuyệt vọng chặn những cú đấm của Haida.
"Liệu có vô dụng hay không, mày sẽ không bao giờ biết tới khi mày thử nó!"
"Không cần phải thử thằng ngu! 《Dấu ấn Lovers》 là yếu nhất! Nó chưa bao giờ cho ra kết quả hợp lý cho tới tận bây giờ! Mày hoàn toàn làm việc mà đéo ai muốn làm!!"
"Cái......"
"Mày chỉ bị điều khiển bởi mấy con điếm kia! Cả mày và 《Dấu ấn Lovers》 không có tuổi so với vua. Ngay cả mấy con điếm kia biết là mày không có cơ hội chiến thắng. Đó là lý do tại sao chúng không hề có ý định giúp thứ rác rưởi mày chiến thắng. Chúng chỉ đang giết thời gian và làm trái ý với chúng ta!!"
Tôi bắt được cú đấm của Haida và nắm chặt nó.
"Sai."
"Aa?"
"Mọi người đều nghiêm túc. Nếu không, họ sẽ không làm theo lời tao, huấn luyện tao hàng ngày, và thức đêm để bảo vệ tao!"
Tôi dồn sức mạnh vào các ngón tay đang nắm chặt nắm đấm của Haida. Có một âm thanh khô khốc và nắm đấm của Haida bị bóp nát.
"GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAGH!?"
Khi tôi bỏ tay hắn ra, Haida nhìn vào tay bị bóp của hắn với vẻ mặt không tin nổi.
"Cái......cái đéo, đồ khốn, sức mạnh đó, cái......."
"Tại sao mày dám làm trò hề với mọi người, họ đã hỗ trợ tao hết lòng, không thể tha thứ!!"
Tôi bước tới trước một lần nữa và đấm Haida.
Hắn giơ tay phòng thủ, nhưng tay hắn bị đấm gãy.
"GUAAAAAAAH!?"
Uy lực của Maximize của tôi đang tăng lên chóng mặt.
Mana trong người tôi chắc chắn đang biến đổi. Chỉ là một giọt mana - một mana mà lúc đầu chỉ là một ngọn lửa nhỏ, sau đó biến thành một quả bom có thể phá hủy một thành phố.
Tôi không rõ lý do.
Nhưng, không phải là lúc bận tâm điều đó.
Bây giờ tôi phải đánh bại tên trước mặt tôi, không quan tâm chuyện gì!
"Ku.......đừng có lại đây! CHẾT TIỆTTTTT!!"
Haida tạo vòng tròn phép thuật trên tay bị bóp nát. Đó là một sức mạnh ý chí tuyệt vời. Danh hiệu át chủ bài của hắn không phải để trưng.
"Cẩn thận Yuuto! Keep Out đang đến đó!!"
"Quá chậm!"
"Đây là......!?"
Có một vài cái Keep Out đang lơ lửng trước mặt Haida.
Chúng có bao nhiêu cái vậy!? Năm, không mười.......từ khi nào hắn có thời gian chuẩn bị được nhiều khiên chắn thế này? Nếu chúng bao phủ tôi.......Tôi không thể thoát ra được!!
"Tao không thể sử dụng phép thuật khác để âm thầm xử lý thứ này.......đồ khốn mày đã làm cánh tay tao ra như thế này! Tao sẽ bắt mày trả giá gấp trăm lầnnnnnnn!!"
Có tiếng ù ù trong tai tôi, có thể bởi vì không gian bị bóp méo.
Lưng tôi đổ mồ hôi lạnh toát.
Một thứ gì đó vô hình đang dần dần đến gần tôi.
"Tao sẽ trả lại những vết thương trên người tao lên cơ thể của Miyabi. Tao sẽ huấn luyện kĩ lưỡng con điếm trơ trẽn đó trở thành đồ chơi tình dục của tao!"
"Câm mẹ mồm mày lại!"
"Aa?"
"Miyabi không trơ trẽn và cũng không phải là một con điếm! Đừng có nói về người khác như thể mày biết mà trong khi mày chả biết cái đéo gì cả! Miyabi là một cô gái tốt có thể làm việc chăm chỉ và luôn nghiêm túc nghĩ về người khác!"
Khi tôi nhìn vào Miyabi, cô ấy nhìn tôi bằng đôi mắt rưng rưng.
"Yuuto......"
"Đéo ai quan tâm! Dù sao thì mày đã chết rồi!! Tao đã tính kĩ sức mạnh của mày từ trận đấu vừa rồi! Cả mana và phép thuật của mày, tao đã nhìn thấy tất cả!!"
Các Keep Out đang bao vây tôi. Không có chỗ nào để chạy nữa. Nhưng--,
"Đó là tao từ tuần trước đúng không?"
"Cáiii gììì?"
Tôi đưa mana vào trong công thức phép thuật mà tôi đã học được tuần trước.
Bây giờ, uy lực công phá của nó đã tăng lên sau khi liên tục tập luyện nó rất nhiều lần."
"Tao sẽ dạy mày! Con người luôn luôn phát triển!!"
Một vòng tròn phép thuật mở rộng ra dưới chân tôi. Nó mở rộng tới mức còn lớn hơn cả bất kì phép thuật nào mà tôi đã học cho tới tận bây giờ."
"Cái gì!? Mày đang có ý đồ gì vậy!?"
Haida hoảng sợ tập trung ánh mắt vào chỗ đất dưới chân tôi. Và sau đó hắn cười giễu cợt với vẻ mặt điên loạn.
"Thằng ngu!! Đây là vòng tròn phép thuật của Detonation! Không đời nào thứ như thế này có thể chống lại Keep Out! Mày không thể hiểu nó nghĩa là gì đối với việc không gian bị cắt trong không gian khác huh! Đúng như tao nghĩ, con người không khác gì một con khỉ!!"
"Mày đúng. Nhưng, không có vấn đề gì nếu tao thổi bay mọi thứ kể cả mày chứ."
"......Cái gì!?"
Vòng tròn phép thuật mở rộng tới rìa phòng thể dục.
Tất nhiên là gồm cả sàn nhà dưới chân Haida.
"B-bất khả thi! Không đời nào Detonation to thế này có thể kích hoạt--"
Lập tức ánh sáng chạy dọc theo vòng tròn phép thuật.
Và sau đó, một luồng sáng phóng lên từ nó.
"Nyaguh--------------!!"
Một vụ nổ lớn thổi bay Keep Out cùng với cơ thể của Haida lên tận trần nhà.
Áp lực ép lên người Haida vượt qua cả tưởng tượng. Và sau đó, khiên chắn đính trên trần nhà bị vỡ, sóng xung kích khoét một lỗ lớn xuyên qua nóc nhà.
Nó thực sự là một vụ nổ cực lớn bị giới hạn trong phạm vi của nó.
Ánh trăng rọi xuống qua cái lỗ tròn trên nóc nhà và chiếu sáng bên trong phòng thể dục.
"Yuuto......"
Lizel-senpai đang nhìn vào tôi.
"Senpai, kết quả của việc huấn luyện đặc biệt......nó thế nào?"
Senpai mỉm cười và nhẹ nhàng nghiêng đầu.
"Điểm tuyệt đối."
"YUTOOOOOOOO!!"
Miyabi chạy tới và nhảy lên người tôi không thèm phanh lại.
"Uwaaah!?"
Chân tôi khoing còn trụ vững nổi sau khi sử dụng hết mana. Đà của Miyabi ấn tôi xuống sàn.
"Yuuto! Yuuto! YUUTOOOOOOOOO!!"
"B-bình tĩnh."
"Y-Yuuto, cậu tuôn ra những thứ đáng sợ 'gatsun', rồi 'funyah', và 'kyuuunn', sau đó thì cậu 'dogaga bam baamm' lên hắn!!"
".......Như mọi khi, vốn từ của tớ hơi khiêm tốn."
Nhưng cảm xúc của cô ấy bằng cách nào đó lây sang tôi.
Tôi nhẹ nhàng vỗ lên lưng của Miyabi đang vùi mặt vào ngực tôi để trấn an cô.
"YUUTO-SANNNN!"
Reina cũng ngồi bên cạnh tôi, cầm lấy tay tôi, và ôm nó vào ngực cô.
"Cảm ơn anh rất nhiều! Rất nhiều! Reina vui lắm. Reina sẽ phục vụ Yuuto-san suốt cuộc đời này!"
Mọi người--,
"Hmph.....mình thấy rồi. Vậy ra đây là ứng cử viên Quỷ Vương của Lovers mới......hơn nữa cậu ấy là một con người......"
Hoshigaoka Stella đang khoanh tay nhìn tôi cười toe toét.
"......Stella. Tớ quá tập trung vào trận đấu vừa rồi và không để ý xung quanh.....cậu không bị kéo vào trong vụ nổ đó chứ?"
"Eh? Có chứ, tớ bị kéo vào trong đó đấy."
"Tsu!? X-xin lỗi! Tớ--"
Tôi cố tạo ra cái cớ, nhưng Stella xua tay không bận tâm.
"Aa, đừng lo về điều đó. Hơn nữa, không đời nào cậu có thể làm gì được với tôi với chỉ từng đó. Đúng không, Neith?"
--Neith?
Giọng nói tôi nghe được lúc trước.....là người đó sao?
Neith để lộ bản thân dưới ánh trăng. Cô ấy là một người đẹp với làn da nâu và tóc vàng óng. Trông cô có hơi hướm là người phương Đông. (hình như Mỹ)
"Ừ-ừm......tớ ổn. Hoàn toàn."
Hai ứng cử viên Quỷ Vương.
Tuy nhiên tôi có cảm giác hơi đau lòng khi họ có thể nói rõ như vậy......nhưng, dù sao, tôi cũng vui.
"Tớ là.......Neith Carnac. Ứng cử viên Quỷ Vương của Chariot.......r-rất hân hạnh....."
Một cỗ xe kín đáo......
Cô ngại ngùng khi tôi nhìn cô ấy.
Ngược lại, Stella tiến đến gần tôi mà không hề ẩn giấu vẻ tò mò.
"Cậu thú vị thật. Một ứng cử viên Quỷ Vương chưa bao giờ tồn tại đến tận bây giờ. Lại đây với tớ một lát."
Một ngôi sao tỏa sáng trong mắt cô ấy.
Cộng với bộ đồng phục mờ mờ của cô ấy, khiến tôi nhớ về ngôi sao sáng trên bầu trời phía bắc.
Nhưng Lizel-senpai đứng chặn giữa lối của Stella.
"Không. Yuuto mệt rồi. Xin hãy yêu cầu vào khi khác."
"Oh, Lizel. Cậu muốn độc chiếm cậu ấy?"
"--Cái-!?"
Má Lizel-senpai ửng đỏ.
"Kh-không phải vậy. Chỉ đơn giản là duy trì sức khỏe của Yuuto--"
Stella cười trêu chọc và chọc vào má tôi bằng ngón trỏ.
"Hee, nhìn gần thế này, cậu ấy có chút dễ thương đó ♪."
"Đ-đừng! Đừng có chạm vào cậu ấy!"
Lizel-senpai đang kêu như một đứa trẻ--Tôi giấu nhẹm đi và tôi chắc chắn sẽ không được nói to cái suy nghĩ ấy, trong khi đó, ý thức của tôi dần dần biến mất.
Part 2
Khi tôi mở mắt ra, tôi đang trong phòng tắm.
".....Khoan, đây là đâu?"
"Chúng ta đang trong cung điện."
"Eh!?"
Lizel-senpai đang ôm tôi từ phía sau.
Tôi đang nằm trong bồn trong khi đang ngả người lên senpai. Một cái đệm siêu tuyệt vời. Hơn nữa, tư thế này khá mất lịch sự với senpai, không phải sao?
Tôi cô nhỏm người dậy, nhưng senpai mạnh mẽ giữ chặt tôi.
"Em không nên làm thế. Chúng ta vẫn đang trong quá trình hồi phục mana. Hãy để cơ thể và mana của em dần phục hồi lại đi."
"Em xin lỗi.....em lại bất tỉnh."
"Ừ. Nhưng, chưa đến 30 phút trôi qua từ khi em đánh bại Haida."
"Vậy à......còn Stella và Neith thì sao?"
Tôi nghĩ tôi nhớ họ có vài cuộc tranh luận trong lúc ý thức mờ nhạt dần.
"Cả hai họ không có vấn đề gì đúng không?"
......Eh, tâm trạng của senpai dường như hơi tụt.
Tay cô ấy đang đặt quanh ngực tôi bỗng thắt chặt cái ôm trên người tôi.
Tôi cảm thấy cái mềm mại của cơ thể senpai bằng toàn bộ cơ thể tôi. Độ đàn hồi của hai trái bưởi của cô đặc biệt tuyệt vời. Độ mịn màng của làn da cô ấy nữa.....dường như senpai ít nhất cũng đang mặc đồ bơi, nhưng tôi lại có cảm giác tôi tiếp xúc với da thịt của cô ấy quá mức.
"Dù sao thì em cũng nhận được tư cách tham gia trận Quỷ Vương Chiến, với điều này, em có thể khởi đầu ở vạch xuất phát."
"Ừ......"
Giọng senpai hạ thấp.
"Có vấn đề gì vậy?"
"......Chị xin lỗi."
"? Tại sao senpai lại xin lỗi?"
"Trong thực tế, thứ an toàn nhất cho em là rút lui khỏi cuộc chiến. Tuy nhiên, em bị buộc phải lâm vào nguy hiểm vì sự tiện nghi của bản thân bọn chị. Đó là lý do.....chị xin lỗi."
"Senpai......"
"Vẫn chưa quá muộn lúc này đâu. Nếu Yuuto muốn đầu hàng trận Quỷ Vương Chiến, thì chúng ta--"
"Không."
Tôi nói rõ ràng.
"Em muốn chiến thắng trận Quỷ Vương Chiến. Cùng với mọi người. Và sau đó chúng ta sẽ có thể với tới nó. Một tương lai mới, một khả năng mới. Em không muốn một tương lai mà em và bố mẹ bị đe dọa như đám gia súc, trong khi đó thì senpai và những người khác trở thành nô lệ. Em muốn với tới tương lai bằng chính bàn tay em."
"Yuuto......"
Trán của senpai đập vào sau đầu tôi.
"Thực sự.....ổn không?"
"Lizel-senpai. Chị nghĩ gì về trận đấu của em vừa rồi? Không còn hi vọng cho em ư?"
"Trận đấu đó thực sự.......hoành tráng."
Một hơi thở nóng hổi chạm vào cổ tôi.
"Cho dù là một ứng cử viên Quỷ Vương hay một đứa con trai đơn độc......ngay cả khi em không thuộc về ngôi nhà, cấp dưới của 《Dấu ấn Lovers》......Em chắc chắn, sẽ....."
Cánh tay của senpai nới rộng.
Tôi quay mặt vào trong bồn tắm, và cả hai chúng tôi nhìn nhau.
Má senpai ửng đỏ, có thể là vì hơi nóng của nước, hoặc vì lý do khác. Mắt cô ấy rưng rưng. Nét mặt say đắm của cô trông như một cô gái đang yêu.
Mái tóc đen của cô dính vào má khiến cô ấy trông thực sự khiêu gợi. Khuôn mặt pha trộn giữa nét gọn gàng và quyến rũ ấy làm tôi phải say mê.
"Senpai......"
"Yuuto......."
Tự nhiên mặt của chúng tôi tiến lại gần nhau. Đôi môi của chúng tôi muốn chạm vào nhau, chỉ chút nữa thôi---
"Xin lỗi vì để các cậu đợi--!! Này Yuuto, cậu tỉnh dậy chưaa!?"
"Xin lỗi xin lỗi vì tới trễ!!"
Cánh cửa mở toang, và giọng nói của Miyabi và Reina vọng vào.
Tôi theo phản xạ quay về phía cửa khi đứng lên.
"......!?!!!!"
"Hiuh!?!!!?"
Miyabi nhanh chóng quay mặt ra chỗ khác khi cô nhìn thấy tôi. Reina thì lấy tay che mặt lại.
Nhưng người đó phải là tôi, tôi phải quay mặt đi chỗ khác.
Cả hai bọn họ đang mặc bikini siêu nhỏ vừa đủ che đi chỗ nguy hiểm.
Hai quả bưởi lớn của Miyabi trông chả giúp được gì với cái áo ngực siêu nhỏ như sợi dây thế kia. Khi chúng nảy lên, tôi cảm thấy hơi ngại vì có cảm giác hai cái chồi của cô ấy như muốn đập vào mắt. Ngoài ra, cặp bưởi của cô ấy hoàn toàn để lộ những chỗ khác ngoài cái đỉnh. Phía trên, dưới và cả hai bên quả bưởi, tất cả chúng đều lồ lộ hết ra.
Tất nhiên thân dưới của cô cũng được che lại chỉ độc nhất một mảnh tam giác. Tôi có thể nhìn thấy hầu hết mọi thứ chỉ với cái miếng tam giác bé tẹo ấy, ngoài ra, phần dưới cùng của cô gần như full HD không che nếu cô quay người lại.
Reina cũng mặc bikini cùng loại nhưng kích cỡ lại khác. Vì thế cô ấy cũng quá nguy hiểm mặc dù có cảnh quan khác với Miyabi.
Phần ngực nhỏ nhẹ nhàng nhô ra chỉ che đi cái đỉnh. Phần thân dưới cũng chỉ vừa đủ che đi thứ ở chính giữa háng.
--Khoan, đừng nói là Lizel-senpai cũng mặc thứ tương tự?
Tôi quay mặt lại nhìn Lizel-senpai, nhanh hơn cả não tôi kịp suy nghĩ.
"--!?"
Đôi mắt Lizel-senpai mở rộng và cô cứng đơ người.
Ngực của senpai đang lắc lư trong làn nước chắc chắn được che đi với cái bikini cùng loại.
--Khoan đã, tôi không được. Tôi tình cờ nhìn nó vì tôi bị cuốn theo bản năng.
"Em xin lỗi. Lizel-senpai.....em không cố ý....."
"Eh.....kh-không......."
Senpai hơi lơ đãng trả lời khi ánh mắt cô không thể rời đi khỏi háng tôi.
Hm? Miyabi và Reina cũng vậy, phản ứng của họ có chút kì quặc--,
Khi tôi nhìn xuống,
Tôi là người duy nhất không mặc đồ bơi. (FBI đâu rồi??)
Suy nghĩ cẩn thận, tất nhiên là vậy.
Tôi không để lại bất kì đồ bơi nào trong học viện. Và bình thường thì tôi sẽ cởi truồng đi tắm.
Và sau đó, có thể vì tôi chỉ mới tỉnh dậy, thân dưới của tôi, thằng em đang chào cờ quyết thắng.
Đó là lý do cho hành động lạ lùng của Miyabi và Reina!?
Khi tôi quay lại, Miyabi đang nhìn sang một bên, nhưng mắt cô ấy vẫn nhìn chằm chằm vào đây.
"Tuyệt vời......th-thứ đó......"
Và tới Reina. Cô lấy tay che mặt mình lại, nhưng, cô đang nhìn tôi không chớp mắt từ giữa kẽ hở hai ngón tay.
"Hyaa......"
"UWAAAAAAAAAAAH!!"
Tôi che háng tôi lại mặc dù đã quá muộn và ngâm mình xuống bồn tắm.
M-mình bị nhìn thấy rồi!?
"L-lỗi tớ!! Tớ đã phô trương cho mọi người vài thứ kì cục!!"
Miyabi tiến lại gần với má đỏ chót trong khi đùi cô ấy đang cọ xát vào nhau.
"T-tớ chỉ, nghĩ......một thứ tuyệt vời không phải sao......một ít, ahahaha......"
Reina cũng rụt rè tiến đến trong khi như thể có hơi nước bốc lên từ đầu cô ấy.
"Nh-nhưng nhưng, thứ đó......có lẽ, trông ngầu lắm, Reina nghĩ.......desu desu."
Lizel-senpai nhẹ nhàng đặt tay cô lên vai tôi từ phía sau.
"Chị xin lỗi. Chị.......chị đã cởi đồ em mà không được phép. Mana của em bị tiêu thụ quá mãnh liệt, vì thế không nghĩ rằng em có thể hồi phục theo cách thức thông thường vì thế......."
"Kh-không! Nó không phải là lỗi của senpai."
"Được rồi được rồi......đấy là lý do Yuuto. Ý chị là, nó sẽ ổn ngay cả khi, em khoe nhiều hơn nữa đúng không?"
"Reina nữa, Reina nữa......không ghét nó.....desu."
Cả hai bọn họ cùng hào hứng tiến vào bồn tắm.
"Eh, mọi người đều vào sao?"
Chắc chắn nó là một bồn tắm lớn, vì thế 4 người có thể vào mà không có vấn đề gì.
"Yep. Nếu tớ nhớ không nhầm, bằng cách tăng diện tích tiếp xúc động chạm da thịt với nhau, và sử dụng nước làm trung gian......eerrr, mồ, ai quan tâm chứ!!"
Miyabi mạnh mẽ thả mình xuống bồn tắm.
"Kyah."
Nước bắn tung tóe. Lizel-senpai cau mày.
Tôi--bị hớp hồn bởi cái áo bikini siêu nhỏ đang trôi nổi trên mặt nước. Nó đã thoát ra khỏi vai trò của nó mà nó đáng lẽ phải làm và tự do trôi nổi trên làn nước nóng.
Do đó, ngực của Miyabi mất đi cái bảo vệ chúng mà thứ đó đang trôi nổi trên làn nước kia.
Làn da trắng nõn. Đường cong tuyệt đẹp cuốn hút. Và sau đó là đôi bông nhũ được tô màu hồng phấn.
Mình nhìn thấy rồi, hai quả bưởi đang trôi nổi trên mặt nước--tôi nghĩ linh tinh khi vô thức nhìn vào chúng. Miyabi hoảng hốt che chúng đi.
"A-ahahaha, tớ cũng.....đã khoe thân rồi. Chúng ta vẫn......tớ nghĩ vậy?"
Miyabi nhìn lên tôi và cười dâm.
"C-chị cũng thích điều này vì thế.....chị sẽ chăm sóc cho Yuuto chỉ như thế này thôi được chứ?"
"Eh!? Không, làm quá rồi......"
"V-vậy thì......Reina cũng vậy."
Ngay cả Reina cũng với tay ra sau lưng để cởi áo ngực ra. Tôi quay về phía Lizel-senpai tìm kiếm sự giúp đỡ.
"Senpai, xin chị nói gì đó với họ đi. Mọi người---"
"Rồi. tay chị buộc phải......"
Ngay cả Lizel-senpai cũng đang bắt đầu cởi áo ngực ra.
CẢ CHỊ NỮA SAO SENPAIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII-!!?
Và sau đó,
Một buổi hồi sức tuyệt đỉnh nhất mà tôi vẫn chưa có kinh nghiệm trước đó đang chờ đợi tôi.