Maou Gakuen no Hangyakusha

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 01 - Chương 3: Bài học

Phần 1

Cung điện của đội World là một căn phòng hội nghị rất sang trọng.

Có người đang ngồi trên ghế của vua là Aspite. Cậu ta là con trai của dòng họ Line nổi tiếng, gia đình hầu tước.

Ghế dành cho 14 người được chuẩn bị bên cạnh chiếc bàn dài và hẹp.

11 người đang ngồi trong phòng. Họ đều là những quân bài của Aspite--nói cách khác, là những tùy tùng của cậu ta.

Một ứng cử viên chỉ có thể có tới 14 quân bài.

Các quân bài gồm có 9 người được đánh số từ 2 đến 10..

Sau đó là các quân bài Hoàng gia, bộ phận chính gồm 4 người là vị trí của nữ hoàng, công chúa, hoàng tử, và hiệp sĩ.

Và tấm cuối cùng là át chủ bài, quân Át.

--Chúng là 14 quân bài.

"Morioka Yuuto.......một con người thấp kém đã đánh bại Kilga......"

Các quân bài đang ngồi trên ghế của họ có cảm giác thần chết đang sát bên họ. Họ không biết khi nào thì Aspite bộc phát phẫn nộ. Nếu hắn dùng phép thuật trong cơn phẫn nộ đó, tính mạng của họ sẽ bị đe dọa.

Giữa bầu không khí u ám này, chỉ có một người không hề cảm thấy sợ hãi. Có thể anh ta bị tê liệt cảm xúc, có nụ cười mỉa mai trên mặt anh ta.

"Aspite-sama, có vài thứ tôi muốn hỏi ngài."

"Haida huh......nói đi."

Người tên Haida đang mặc một áo khoác trùm đầu bên ngoài đồng phục. Anh ta trùm đầu rất sâu, vì thế không thể thấy được ánh mắt. Tuy nhiên, đôi môi của hắn nâng lên hình trăng khuyết cho ra cảm giác điên loạn.

"Dường như tên đó đã có được 3 quân bài. Chúng là Himekami Lizel, Yuugaoze Miyabi và Koiwai Reina......"

Mặt Aspite vênh váo lên khi nghe thấy những cái tên đó.

"Con chó Lizel......cậu nói cô ta chính thức thành lập giao ước mặc dù cô ta từ chối lời mời của tôi?"

Mana đang tuôn ra từ cơ thể Aspite.

"Tôi cho những người phục tùng tôi một sức mạnh thuần khiết và buộc chúng phải tuân theo lời tôi bất chấp mọi yêu sách của chúng. Chúng có thể khóc, đau khổ hoặc phát tức với tôi, nhưng cuối cùng thì chúng cũng sẽ khuất phục trước tôi thôi. Đó là niềm vui của tôi khi thấy những kẻ như vậy. Tôi có thể cảm nhận được tôi quyền lực thế nào khi làm vậy. Cũng có nghĩa rằng tôi đã cầm quyền chúng đúng nghĩa đen. Nhưng......con đàn bà khốn khiếp đó."

Những quân bài ngoài Haida đang phát run. Họ không thể dừng việc run rẩy vì cái cảm giác từ luồng mana đó. Nó là nỗi sợ bản năng, xuất phát từ tận sâu trong trái tim.

Cuộc đời họ có thể biến mất chỉ vì Aspite có tâm trạng xấu.

Hắn là một chủ nhân nguy hiểm để phục vụ, nhưng không cần phải nghi ngờ về sức mạnh của hắn. Hắn ta là ứng cử viên sáng giá để trở thành Quỷ Vương tiếp theo. Đồng thời, vinh quang và thịnh vượng của họ cũng được đảm bảo dưới ánh sáng của Aspite như một vị Quỷ Vương.

Tuy nhiên, đấy là nếu họ được phép sống cho tới lúc đó.

"Thưa ngài, không thể tha thứ được phải không? Tên khốn đó đã thu thập tất cả những con điếm thơm ngon đó là không thể tha thứ được?"

Aspite híp mắt lại nhìn Haida.

Đôi mắt hắn đang phát ra tia sát khí, tính điên loạn còn vượt qua cả Haida.

"Tôi có thể nghiền nát thứ rác rưởi đó bất cứ lúc nào tôi muốn.......bản thân hắn ta không là thứ gì cả. Vấn đề ở đây là những quân bài của hắn. Tôi sẽ khiến cho Himekami Lizel quỳ gối trước tôi. Thật không vui khi một quân bài hữu dụng lại rơi vào tay của ứng cử viên Quỷ Vương khác. Bên cạnh đó--"

Aspite cười tàn khốc.

"Sau khi khiến Lizel trở thành quân bài của tôi, tôi sẽ liên tục dạy cô ta biết tội lỗi của mình sâu thế nào khi dám chống lại tôi."

"Cứng lắm thưa ngài! Vậy thì nếu tôi đánh bại được tên Yuuto đó và bắt cóc đám đàn bà của hắn. Tôi sẽ để Himekami Lizel cho ngài! Nhưng hãy để Yuugaoze Miyabi lại cho tôi!"

"Yuugaoze......?"

"Con điếm đó, cô ta đi khắp nơi quanh trường với cái cơ thể khiêu dâm đó! Không phải tai tiếng sao? Bởi vậy mầ tôi muốn hiếp dâm cô nàng ngốc nghếch đó!"

Đôi mắt rực sáng xuất hiện bên dưới mũ trùm.

"Đó là lý do tôi sẽ giáo dục lại cô ta! Tôi sẽ giam cầm cô ta, sau đó sẽ triệt để dạy nó! Nó không là gì ngoài là một con lợn đàn bà! Kihihihihi!"

Aspite cau mày nhẹ và đáp lại không hứng thú

"Tùy cậu."

"Yosshaa! Thật tuyệt, chủ nhân của tôi thực sự hiểu cho tôi!"

"Nếu thất bại, đừng mong sự tha thứ. Cậu là át chủ bài của tôi. Nên biết thất bại đồng nghĩa với cái chết."

Một nụ cười tàn bạo hiện lên trên môi Haida.

"Cứ để đó cho tôi! Tôi chắc chắn sẽ giết Yuuto và khiến cho Himekami Lizel làm nô lệ của Aspite-sama! Và còn Yuugaoze......sẽ trở thành nô lệ tình dục của tôi! Hyahahahahaha!"

Phần 2

"Dậy đi ♡ Yuuto ♡." 

Nn......aa, trời sáng rồi.

Thật luôn, 《Dấu ấn Lovers》 thật sự chăm chỉ trong việc đánh thức tôi dậy hàng sáng......nhưng, hôm nay âm giọng hơi khác so với bình thường......?

"Trời ạ~, cậu buồn ngủ ghê. Nếu cậu không dậy 'shing' mau lên, tớ sẽ giở trò với cậu ♪"

.......Ai vậy!?

Tôi ngồi dậy, bật đèn lên và thấy một người đẹp tóc vàng óng bên cạnh tôi.

Hơn thế nữa--cô ấy trần như nhộng.

Khuôn mặt, cặp vú, eo, tất cả chúng đều quyến rũ.......cực kì khiêu gợi. Cô cười vui vẻ trong khi đang nằm nghiêng như một người mẫu bikini.

"Chào buổi sáng ♡ Yuuto."

"Mi-! Miyabi-!?"

Yuugaoze Miyabi, người vừa mới trở thành quân bài của tôi hôm qua, đang nằm trên giường tôi.

"Cái-! Tại sao cậu lại ở đây!? Còn mới sáng mà!!"

"Ee~, có gì sao? Ý cậu là nếu trời tối cậu muốn mang tớ lên giường cậu ààà~?"

"Sai rồi! Đúng hơn là cậu đã hoàn toàn ở trên giường tớ rồi!! Cậu từ đâu chui ra vậy hả!?"

"Tất nhiên là tớ dùng phép thuật dịch chuyển rồi."

"Có thể loại phép thuật tiện lợi vậy hả!?"

Cái lưỡi nhỏ của Miyabi lè ra giữa đôi môi và cô cười tinh nghịch.

"Xin lỗi, tớ phét đó."

"Là phét à!?"

"Loại pháp thuật siêu cao cấp đó là bất khả thi với tớ, bất khả thi. Sau cùng thì tớ là con ngốc."

"Vậy, như thế nào?"

"Phép thuật trôi nổi. Cửa sổ không khóa, vì thế tớ lẻn vào. Nhưng Yuuto đang ngủ, mà tớ cũng thấy buồn ngủ nên tớ mượn cậu cái giường."

Đừng nói là cả hai chúng ta......ngủ cùng nhau cả đêm qua sao!?

"Ng-ngay cả vậy......! Sao cậu không hề mặc quần áo gì hết vậy?"

"Ee? Bởi vì tớ luôn khỏa thân mỗi khi ngủ mà?"

"Chỉ vì điều đó--"

Có tiếng bước chân đi lên cầu thang vào lúc này.

"Yuuto, sao con làm ồn thế?"

"Không tốt! Là bố! Tr-trốn đâu đó đi!"

Hoảng hốt, nhưng Miyabi bình tĩnh đáp lại mà không chịu rời khỏi giường.

"Ee? Tại saooo?"

"Sao là sao! Không, nó quá rõ ràng mà!? Nếu ai đó thấy chúng ta như này......!!"

Nhưng cánh cửa nhanh chóng mở ra.

"Yuuto, cháu là ai....."

Tay bố đánh rơi máy tính bảng và nó rơi vào chân ông.

"B.....bố, đây là......."

Miyabi lấy chăn quấn cơ thể mà tôi không nhận ra để che đi những phần quan trọng.

"Rất vui được gặp bác, thưa cha. Xin hãy tha thứ cho khách không mời là cháu. Cháu là con gái của quan tước Yuugaoze, Yuugaoze Miyabi. Hân hạnh được làm quen với bác."

Một màn giới thiệu đúng một cách bất ngờ. Tuy nhiên, sự có mặt của cô ấy đã phá hoại tất cả.

Bố toát mồ hôi lạnh trong khi đôi môi run run.

Con trai của ông ấy, người mà ông nghĩ là dậy thì muộn, đột nhiên mang một cô gái về nhà. Hơn nữa, ông còn bắt gặp hai đứa chúng trong phòng với cô gái đang khỏa thân, trông như thể chúng đã làm gì đó tối qua. Tất nhiên là ông sốc rồi.

"Err bố ơi. Con muốn bố bình tĩnh nghe con nói. Đây là hiểu nhầm thôi. Miyabi là--"

"Mẹ-! MẸ NÓÓÓÓÓ ƠIIIIIIIIII! CHẾT RỒIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!"

Đó là lý do con nói bố bình tĩnh lại đi!

"TIỂU THƯ NHÀ YUUGAOZE ĐANG! TR-TRONG NHÀ CHÚNG TAAAAAAAAAAAAAA!!"

--Heh?

Có một tiếng bước chân khác đang chạy trên cầu thang, mẹ phi thẳng vào phòng.

"Ôi ôi ôi ôi! Quan hệ đến mức này rồi.......làm gì đây?"

Miyabi trả lời bằng ngôn ngữ trang trọng khi thấy mẹ tôi đang bối rối.

"Thưa mẹ, cháu và Yuuto-kun đã tuyên thệ với nhau vì tương lai của chúng cháu. Chúng cháu cũng có giao ước chính thức, vì thế bác đừng lo."

Không phải nó là lời hứa trở thành Quỷ Vương tiếp theo sao? Và giao ước kia là về trở thành quân bài của tôi và chiến đấu cùng nhau, không phải sao!?

"Yuu-kun! Cả hai đã có hôn ước rồi à!?"

"Không! Không phải thế!"

"Eh!? Thế cả hai cưới nhau rồi à!?"

Không ổn, mẹ đang bay cao quá rồi.

Và sau đó lại có thêm tiếng bước chân đang chạy lên tầng. Ai vào lúc này vậy!?

'Oành!' Tiếng cửa mở ra và một cô gái xinh đẹp tóc đen bóng đang đứng trước cửa.

"Lizel-senpai!?"

Senpai nhìn quanh khắp phòng và ánh mắt dừng lại trên bố mẹ tôi.

"Xin tha lỗi cho cháu vì không mời mà đến. Cháu là Lizel trừ gia đình hầu tước của Himekami."

Bố há hốc mồm. Và lầm bà lầm bầm.

"Không-không đời nào......con gái của Himekami-sama tới cái nơi này......"

Lizel-senpai cúi đầu xuống xin lỗi và,

"Cháu hiểu cháu thô lỗ thế nào lúc này. Tuy nhiên, cháu cảm thấy con trai hai người đang gặp nguy hiểm vì thế cháu quyết định đây là tình huống khẩn cấp."

Nguy hiểm!?

"Đừng nói là, có ứng cử viên Quỷ Vương khác đang tấn công!?"

"Không phải."

Lizel-senpai lườm Miyabi bằng khuôn mặt đáng sợ.

"Chị quả thực không thể để mức độ cảnh giác đi xuống......chị nên nói với em trước khi có việc gì đó phát sinh."

"Eee, nó ổn mà ♪ Yuuto cần được hồi phục mana mọi lúc."

"Không cần làm điều đó lúc này đúng chứ? Chúng ta làm nó là để bơm mana vào người Yuuto và chỉ làm khi cần thiết. Em nên thận trọng hơn khi nó không phải là cần thiết như này."

Miyabi nói lại pha chút buồn rầu.

"Cả Lizel-senpai nữa. tại sao chị lại ở đây, trong nhà Yuuto? Chị đến đây làm gì?"

"Đ-điều đó......"

Lizel-senpai lui lại nhue thể làm gì đó tội lỗi lắm.

"Chị chỉ nghĩ.......đưa Yuuto đến tận học viện........chị chỉ đến đây đánh thức cậu ta dậy."

Lizel-senpai trả lời với âm điệu tức giận và mặt hơi ửng đỏ.

"Kyaaaaah! Tiểu thư nhà Himekami yếu ớt quá! Thật dễ thươngggg!!"

Mẹ......con xin mẹ để ý tâm trạng đi.

"Bố mẹ, hai người xuống trước đi. Con cũng dậy rồi vì thế--"

Đột nhiên hai vật thể cực kì đàn hồi đang ép vào cánh tay tôi.

"M-Miyabi!?"

Miyabi-senpai đang ôm chầm lấy tôi và cọ xát ngực của cô ấy lên cánh tay tôi như thể đang khoe khoang với Lizel-senpai. Chỉ có một tấm chăn mỏng ngăn cách giữa chúng tôi, nếu không có, tôi đã hoàn toàn cảm nhận được da thịt của cặp vú đó.

"Em sẽ trở thành người hộ tống Yuuto hôm nay, vì thế senpai đi trước đi. Em vẫn muốn ở với Yuuto lâu hơn nữa.!"

"Mau bỏ cậu ta ra! Miyabi! Chị sẽ là người đưa Yuuto đến trường bằng xe của chị!"

Cuộc tranh cãi đang nóng hơn. Và mẹ cũng đang căng thẳng hơn.

"Aah! Con tôi đang có 2 tiểu thư nhà Yuugaoze và nhà Himekami! Từ khi nào con tôi trở nên sát gái như thế này!? Con thật tuyệt vời Yuu-kun!"

"Con xin mẹ, yên lặng chút đi......"

Tôi bất lực nhìn hai cô gái đang đấu đá nhau, còn mẹ thì đổ thêm dầu vào lửa.

Phần 3

Hôm nay tôi tới trường trên xe của Lizel-senpai cùng với Miyabi nữa.

Khi tôi vào lớp học, mọi ánh mắt nhìn vào tôi đều như nhau. Có cảm giác họ đang tránh tôi như tránh dịch.

Chà, không giúp ích được gì bây giờ rồi. Cơ hội để chúng tôi thân nhau hơn không sớm thì muộn cũng tới thôi.

Hơn nữa, có những thứ khác tôi phải làm ngay.

Trận Quỷ Vương Chiến quyết định Quỷ Vương tiếp theo. Tôi cần chuẩn bị cho nó.

Tôi muốn tới buổi huấn luyện đặc biệt sau giờ học hôm nay. Lizel-senpai và Miyabi sẽ lần lượt là huấn luyện viên của tôi.

Trường tan trong lúc tôi lo lắng cho buổi huấn luyện đặc biệt đang chờ đợi tôi.

--Và rồi,

"Vậy, hãy thử lại lần nữa nào."

Huấn luyện viên hôm nay là Lizel-senpai. Co ấy đang hướng dẫn tôi về phép thuật trong phòng thể dục.

"Vâng!"

Tôi kích hoạt vòng tròn phép thuật mà tôi sử dụng rất nhiều lần cùng với mana được nạp đầy.

"Figa!!"

Ngọn lửa phun ra sẽ tăng sức mạnh tỷ lệ với độ thuần thục vòng tròn phép thuật. Cơn lốc lửa đánh trúng một con quỷ đầu bò và nó bốc hơi ngay lập tức.

Đây không phải là trận chiến thực sự, chỉ là một hình nộm tập luyện. Tất nhiên cũng không còn dấu vết cháy sém nào còn sót lại trên sàn phòng thể dục.

Đó là bởi vì phép thuật phòng thủ được gắn trên tường, sàn nhà và trần nhà của phép thuật phòng thủ. Các học viên thường có buổi thực hành trong phòng thể dục này. Do đó, đã có biện pháp đối phó với nó.

"Vẫn luôn khiến người khác kinh ngạc......chị không bao giờ nghĩ rằng phép Figa cơ bản này có thể xuất ra nhiều uy lực tới vậy."

Lizel-senpai kinh ngạc nói. Tôi nghiêng đầu.

"Phải thế không.......?"

"Uy lực của đòn Figa của em mạnh ngang phép thuật lửa cao cấp hơn, Fizard hoặc thậm chí mạnh hơn."

Fizard là phép thuật Kilga từng sử dụng.

"Điều đó......nếu em tiếp tục tập luyện, uy lực phép thuật của em sẽ tăng cao hơn?"

"Đúng thế. Nhưng có một giới hạn. Thông thường nó sẽ không vượt qua được phép thuật cao cấp hơn. Điều này có nghĩa là em, Yuuto đã vượt ra khỏi chuẩn mức."

Vượt ra khỏi chuẩn mức.......hơi xấu hổ khi nói như vậy. Tôi chỉ là một con người, có thể nó chỉ là thứ gì đó bất thường thôi.

"Chắc là do Lizel-senpai dạy giỏi quá mà."

"Kh-không phải đâu. Đó là do năng lực của Yuuto."

Mặc dù cô ấy nói vậy, nhưng từ những gì tôi thấy, Lizel-senpai có tâm trạng tốt. Cô cười vui vẻ và xòe bàn tay hướng về phía tôi.

"Giờ, lại đây nào. Chúng ta vẫn sẽ tiếp tục tập luyện, vì vậy em phải hồi phục mana."

"Vâng, cho em xin lỗi....."

Senpai ôm chặt lấy tôi không chút do dự khi tôi lại gần cô ấy, và bắt đầu Healing Lovers.

Có một mùi thơm như hoa từ Lizel-senpai. Ngoài ra, cơ thể của cô ấy đang ép chặt vào tôi thực sự rất mềm, dẻo dai. Một cảm giác thật dễ chịu.

Sau đó, mana chảy vào người tôi từ cánh tay của cô đang ôm sau lưng tôi, từ mặt cô ấy đang ở trên vai tôi, từ ngực cô ấy đang ép thẳng vào tôi, từ cái eo nhỏ, từ mọi bộ phận trên cơ thể của cô ấy đang dán sát vào tôi.

Nhưng, từ cặp vú lại chảy nhiều mana hơn so với tất cả các bộ phận trên cơ thể khác.

Không phải tôi đang dùng mồm lúc này, nhưng có cảm giác tôi đang bú sữa mẹ từ senpai. Cái suy nghĩ kì quặc xoẹt qua tâm trí tôi.

Senpai vẫn đang ôm tôi, cô thì thầm vào tai tôi.

"Có thể dấu ấn đang dạy em công thức phép thuật. Nhưng, thực hành phép thuật đó nhiều hơn nữa là rất quan trọng. Sử dụng phép thuật nghĩa là dựng lên cơ chế phép thuật trong người em. Nó sẽ hoạt động chỉ khi em đổ mana vào nó. Bằng cách dùng nó liên tục, cơ chế đó sẽ cắm gốc trong người em và tốc độ kích hoạt, uy lực phép thuật của em sẽ gia tăng."

"Em hiểu......vì thế việc thực hiện lặp đi lặp lại phép thuật là rất quan trọng."

"Ừ. Nhưng, thông thường thì làm nó sẽ tiêu tốn mana, vì thế em không thể sử dụng phép thuật quá nhiều lần trong một ngày. Đó là lý do nó tốn khá nhiều thời gian để phát triển. Ngoại trừ Yuuto."

"Ah....."

Tôi hiểu rồi. Tôi có thể hồi phục mana với sự trợ giúp của senpai và những người khác.

"Em có thể tập luyện nhiều lần hơn so với những người khác. Nói cách khác, tốc độ phát triển của em nhanh hơn......"

Lizel-senpai rời khỏi cơ thể tôi.

"Đó là cách. Rồi, trở lại buổi huấn luyện nào. Tiếp theo là phép thuật trung cấp."

Phép thuật trung câp--nói cách khác, tôi sẽ tập luyện Fizard sau Figa.

"Độ khó cao hơn, vì thế chị không nghĩ em sẽ thành công trong lần đầu. Nhưng hãy thử xem sao."

"Vâng."

Tôi chạm vào dấu ấn và yêu cầu.

--Hãy dạy tôi phép thuật Fizard.

Giọng nói của dấu ấn vang lên sau một lúc.

'Phép thuật Fizard đã học.'

"......Yosh."

Tôi chỉ ngón tay về phía quỷ bù nhìn xuất hiện 10 mét phía trước tôi.

Phép thuật chắc chắn là phức tạp và nâng cao hơn so với Figa. Tuy nhiên, nó không quá khó so với tôi. Thêm nữa là mana của Lizel-senpai đang sôi sục trong người tôi.

"Fizard!!"

Một cột lửa bắn ra từ vòng tròn phép thuật đang phát sáng.

Nó là cột lửa ở đẳng cấp hoàn toàn khác so với Figa. Nó chói sáng tới mức tôi không thể mở mắt ra được. Nó nuốt chửng quỷ hình nộm như thể nó là một chùm yia sáng.

Hình nộm không hề bị cháy hay bốc khói. Nó bị hủy diệt hoàn toàn.

Khi cột lửa biến mất, ngay cả sàn nhà được bao phủ lớp phép thuật phòng thủ cũng có dấu hiệu cháy nhẹ.

"Em nghĩ thứ này nó như vậy. Thế nào, senpai?"

Khi tôi quay sang nhìn, Lizel-senpai đang nhìn trân trân không cảm xúc vào sàn nhà đang bốc khói.

Eh......mình làm gì sai sao?

Cái im lặng của senpai xua tan nỗi lo của tôi.

Một lúc sau, Lizel-senpai lẩm bẩm.

"Mình chưa bao giờ nghĩ nó sẽ hoạt động từ lần đầu tiên.......thêm vào đó, uy lực này? Nó là gì vậy......."

"E-err senpai? Uy lực yếu quá à? Em sẽ sửa chữa lỗi này ngay! Xin hãy nói với em vấn đề gì đi!"

Senpai thức tỉnh trở lại và nhìn về phía tôi.

"Không. Không có gì phải phê bình uy lực phép thuật đó, hơn nữa......đây là lần đầu tiên chị thấy một Fizard uy lực cỡ này."

"Eh? Vậy là em qua rồi sao?"

Lizel-senpai mỉm cười.

"Em ghi điểm hoàn hảo lắm."

Thật tuyệt--eh?

Chân tôi bỗng không đứng vững nổi. Sức mạnh đang rời khỏi cơ thể tôi khi tôi nghỉ tay. Tôi sử dụng quá nhiều mana.

Tôi gần như ngã nếu không phải Lizel-senpai đang ôm lấy tôi.

"......Em xin lỗi. Em thành ra như thế này chỉ sau một đòn phép......thật không tốt chút nào."

"Không phải thế đâu. Sau cùng thì sự phát triển của Yuuto nhanh bất thường so với ác quỷ thường mà."

"Eh......là thật sao?"

"Ừ. Thường thì rất khó có khả năng thi triển thành công phép thuật trong lần thử đầu tiên. Ngay cả khi hoàn toàn nắm được cách hình thành vòng tròn phép thuật em biết chứ? Hơn nữa là, em thi triển phép thuật với quá nhiều uy lực này, thường là bất khả thi."

Tôi cảm thấy cần ghi nhớ thứ senpai đã nói với tôi. Tuy nhiên--,

"Nhưng senpai này, em không để ý khi em lần đầu nhìn thấy hắn nhưng.......khi Aspite xuất hiện lúc trước, em nhận ra nó. Rằng các ứng cử viên Quỷ Vương khác mạnh mẽ như thế nào."

"Yuuto......"

"Điều senpai nói trước đó không phải đe dọa hay phóng đại. Em cảm nhận sâu sắc được trận Quỷ Vương Chiến là một trận chiến giữa 22 người như thế nào.......những con quái vặt phi thường được chọn từ khắp nơi trên thế giới ác quỷ đó. Đó là lý do em--"

Senpai khóa cái mồm đang nói của tôi bằng cặp vú.

".....Tsu!? Muguu!?"

Lizel-senpai ôm lấy đầu tôi và chôn mặt tôi vào cặp vú khiêu gợi đó. Toàn bộ mặt đều cảm nhận được độ mềm mại của senpai. Phổi tôi tràn ngập mùi hương của cặp vú của senpai. Có cảm giác ý thức đang rời xa tôi vì bài thuốc lắc kích dục này.

Và sau đó, tôi cảm thấy cú chạm nhẹ nhàng trên đầu tôi. Senpai nhẹ nhàng vuốt ve từ trên đỉnh cho tới sau đầu.

"Sẽ ổn thôi. Sau cùng thì sức mạnh thực sự của 《Dấu ấn Lovers》 không chỉ có mỗi thế này."

"......?"

"Một lúc nào đó, em sẽ có thể có được sức mạnh vô tận."

Eh.......sức mạnh, vô tận?

"Nhưng, khi trận Quỷ Vương Chiến thực sự bắt đầu, các ứng cử viên Quỷ Vương khác cũng sẽ tấn công không thương tiếc. Đó là lý do, chị sẽ bắt em phải làm việc chăm chỉ hơn nữa. Bọn chị phải dựa vào năng lực của em.......xin hãy tha lỗi cho chị."

Senpai không cần phải xin lỗi. Hơn nữa, tôi là người đã yêu cầu senpai thực hiện việc này 'Xin hãy huấn luyện em nhiều hơn nữa'. Vì thế tôi có thể tới gần hơn những ứng cử viên Quỷ Vương khác dù cho có một ngày nhanh hơn.

--Tôi muốn nói với senpai như vậy, nhưng cái thứ mềm mại cùng độ mềm vượt ra khỏi vũ trụ đang biến dạng và ép vào mặt tôi. Mồm và mũi tôi bị khóa, vì thế tôi không thở được.

Dù senpai đang hỗ trợ tôi bằng sức mạnh phép thuật, vì lý do gì đó.......ý thức của tôi.......đang trở nên......xa hơn.

"Yuuto? Ah.....Yu-Yuuto!?"

Cái cảnh tượng này thường xuất hiện trong manga hoặc anime. Nghẹt thở vì cặp vú--từ đó tôi học được rằng, nó thực sự có thể xảy ra trong đời thực.

Phần 4

Huấn luyện viên hôm sau của tôi là Miyabi.

Địa điểm không phải là phòng thể dục mà là phòng tập. Nó chất chứa đầy những dụng cụ như máy tập chạy, xà ngang, vân vân và mây mây. Nơi này trông như phòng tập thể hình vậy.

Tôi hoàn thành một bài tập cân nặng từ đầu tới cuối.

"Uoo~ Mệt vãi......."

Cơ bắp tên người tôi đang rã rời. Tôi ngồi xuống một tấm thảm thường dùng cho tập yoga.

"Được roàiiii, chúng ta sẽ nghỉ ngơi 5 phúttt. Cậu có thể thư giãn được roài đóóó."

Miyabi cười và ném cho tôi một chai nước thể thao.

"Aa.....cảm ơn."

Tôi nhận chai nước trong khi cố gắng không đưa ánh mắt sang Miyabi.

"Tớ không ngại đâu cậu biết chứứứ? Cậu có thể nhìn chằm chằm tớ 'jiiii' bao lâu cậu muốn cũng được ♡."

"Nhưng điều đó......"

Tự nhiên thì tôi đang mặc đồ thể thao nhưng......vì lý do gì đó, Miyabi đang mặc quần dài siêu bó. Thân trên cũng đang mặc áo ngực thể thao được làm cùng bộ với cái quần kia. Cái bộ quần áo màu hồng nóng bỏng của cô nàng càng tăng thêm độ quyến rũ của cô ấy.

Tuy cô đang mặc quần áo, nhưng đường nét cơ thể của cô ấy không bị che giấu đi một chút nào.

Thẳng thắn mà nói, khiêu dâm vãi.

Anh ấy rất biết ơn vì cô đã hỗ trợ cho anh ấy trong bài tập vừa rồi, nhưng anh ấy có thể nhìn thấy cô ấy rõ mồn một, và cặp vú của cô cứ nảy tưng tưng chỉ từ một vài cử động nhỏ, vì thế anh ấy không tài nào tập trung nổi.

"Tớ có nên quay đi chỗ khác nếu cậu hơi ngại như thế?"

Miyabi cười trêu chọc tôi trong khi cô quay lưng lại phía tôi--nhưng, đằng sau cô ấy cũng rất nguy hiểm. Đôi mắt của anh ấy cứ thế nhìn thẳng vào cái khe huyền bí trên mông bự của cô.

"Tại sao cậu không mặc đồ thể thao bình thường hơn huh?"

"Cậu thấyyyyy......"

Miyabi ôm anh ấy bằng toàn bộ cơ thể.

"Uwa!?"

"Bộ đồ này có thể giúp cậu hồi phục mạnh mẽ hơn 'brừm brừm'! Nó hiệu quả đúng không?"

Tôi bị đẩy nằm xuống tấm thảm và cặp vú kích cỡ bự và đàn hồi hơn cả của Lizel-senpai đó ép thẳng vào ngực tôi.

Không chỉ có mỗi ngực của cô ấy. Tại sao cơ thể cô gái này mềm vậy!?

"Giờ tớ ở đâyyy. ÔÔmmm."

Miyabi đưa tay ra choàng lấy cổ tôi và ôm thật mạnh. Cái sức mạnh trong cơ thể kiệt sức của tôi có vẻ như đang tăng lên.

"Thế nào? Cậu cảm thấy năng lượng chứ?"

"Ừ-Ừm.....có."

Miyabi dường như không hài lòng với cách trả lời mơ hồ của tôi và cau mày. Cô đang nghĩ vài thứ gì đó.

"Này Yuuto, thử xoa mông tớ đi."

"Eh!?"

"Cậu biết đấy, cậu có thể hồi phục nhanh hơn nếu làm vậy."

Không đời nào tớ làm vậy! Tôi nghĩ thế, nhưng có thể đây là bản án phạt của Miyabi cho cách trả lời nửa vời của tôi. Sau tất cả thì cô cũng là một người siêng năng. Cô có lẽ đang suy nghĩ nghiêm túc về một cách mà tôi có thể hồi phục nhanh hơn.

"Tớ hiểu rồi. Vậy......tớ làm đây."

Tôi đặt tay lên lưng của Miyabi và dần di chuyển xuống thấp hơn.

Bàn tay tôi chạm vào thứ gì đó tuyệt vời như một tấm xốp mịn.

Ở đây!

Tôi quyết định xòe bàn tay ra và chộp lấy phần dưới của Miyabi.

"Hih ♡! Nnnyyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa♡."

Đợi đã! Đừng có gây tiếng động kì cục như thế! Cậu đang khiến tớ cũng cảm thấy kì cục theo đấy!!

"Đ-đợi đã.......Yuuto, nnaaahn!!"

"Nếu chúng ta định làm thế này, chúng ta tốt hơn là làm nó một cách nghiêm túc. Đây là nghiên cứu cho tính hiệu quả hơn của Healing Lovers."

"Cái-, c-cậu không cần làm đến mức đó.......fu♡ u-uuhnnnn!"

Tôi xem biểu cảm của Miyabi trong khi đang dồn nhiều lực hơn vào những ngón tay của tôi. Dẫu vậy, thật là một việc làm không thể tin được. Một giấc mơ bình thường trên gối không thể so sánh được với việc này. Những ngón tay của tôi dần hạ xuống, nhưng cùng lúc là có một cái gì đó có lực đẩy chúng lên. Thiên đường đây chứ đâu!

Trên hết, tôi nhận ra nó lần đầu tiên sau khi tự xác nhận nó bằng chính đôi tay của mình. Vật thể ở phần thân dưới Miyabi. Thật đáng kinh ngạc.

"Funyaaa......ah, ih, Y-Yuutooo.....♡"

Trong khi tôi đang làm điều đó thì tất nhiên cũng có thứ gì đó ấm áp đang thấm qua bàn tay tôi từ việc xoa bóp phần thân dưới Miyabi. Thứ ấm đó truyền lên cơ thể tôi. Dòng chảy đó có cảm giác còn tuyệt vời hơn so với khi chúng tôi ép cơ thể vào nhau.

"Đ-đừng......."

Eo của Miyabi đang run rẩy.

"ĐỪNG MÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀÀ!!"

Miyabi đột nhiên cất cao giọng hét lên và lăn xuống khỏi người tôi. Cô vẫn tiếp tục lăn đi trước khi đứng lên trở lại sau khi mở rộng khoảng cách giữa chúng tôi.

"Y-y-Yuuto cậu, đồ biến thái!!"

"Haah!?"

"B-b-b-bóp phần dưới của tớ 'grope grope' như vậy là không được! Tớ nghĩ tớ sẽ ra-......tớ nghĩ tớ sẽ mất trí mất!"

"Không.......nhưng, nó là cho việc nghiên cứu một phương án hồi phục mana hiệu quả hơn đúng không? Chính cậu Miyabi bảo tớ chạm vào đó mà."

"Cũng có giới hạn chứ! Chạm như thế.......T-tớ chưa bao giờ biết rằng, nó sẽ có cảm giác......khi có người khác chạm vào như thế!"

Có lẽ, mình nên kìm hãm lại một chút.......?

Tôi vô thức nhìn bàn tay mình và cử động nó để nhớ lại các thao tác đó.

Miyabi đang coi chừng tôi đột nhiên đỏ mặt lên.

"Đ-ĐỪNG NHỚ LẠI NỮAAAAAAA!! Quên nó đi và làm bài tập thêm 3 lần nữa!! V-vào đi!"

Mồ hôi Miyabi vương vãi ra trong khi cô đang chỉ vào máy tập.

Miyabi như thần Spartan vậy.

Khi tôi mệt muốn chết sau khi hoàn thành xong yêu cầu của cô nàng,

"......Lần này Yuuto chỉ được đứng đó. Sẽ ổn thôi nếu tôi là người chạm, không ổn nếu là cậu, hiểu chứ?"

Cô nói vậy trong khi trông cô hơi xấu hổ trước khi đưa cơ thể khiêu gợi của cô ấy lên tôi một lần nữa.

Cơ thể của cô ấy trong áo ngực thể thao và quần bó đó tựa sát vào tôi mà không kịp đề phòng, bắt đầu hồi lại mana và thể lực cạn kiệt.

Ngay cả khi tôi không chạm vào cô ấy, khi tôi được ôm như vậy trong phòng tập không một bóng người ngoài hai chúng tôi, nó khiến tôi có cảm giác kì quặc mặc dù tôi có ý định tập luyện nghiêm túc. Tôi cần nói chuyện về cái gì đó để làm bản thân mất tập trung. Nếu không, nó sẽ trở nên khó khăn hơn cho tôi theo nhiều nghĩa khác nhau.

"Err......Miyabi? Không phải là tớ không hài lòng hay gì đó khác nhưng......kế hoạch luyện tập cơ bắp như này sẽ hữu dụng trong trận Quỷ Vương Chiến à?"

"Hmmm, hai điều đó không liên quan nhau lắm."

"Vậy là nó không liên quan à!?"

"Ehehe, nhưng cậu phải hạnh phúc khi cậu có thể bám vào khắp nơi trên người tớ như này đúng chứ?"

"Không......hãy nghiêm túc hơn một chút nào--"

Miyabi chen ngang lời phàn nàn của tôi.

"Thứ tớ sẽ dạy cậu là võ thuật. Tập luyện cơ bắp cũng không vô nghĩa đâu. Bởi vì Yuuto, cậu không bao giờ tập thể dục nghiêm túc cho tới tận bây giờ đúng chứ?"

Uu.....điều đó, đúng như cô ấy nói. Tôi không có cơ hội để tập luyện ngoại trừ lớp PE hoặc giải đấu bóng chuyền hoặc marathon.

"Tất nhiên cậu sẽ cường hóa cơ thể bằng phép thuật khi chiến đấu nhưng......nếu cậu không bao giờ tập luyện cơ thể cậu, cậu sẽ không thể làm được thứ gì.....cùng xem nàoooo, nói đơn giản hơn, cậu biết đấy, dù cho cậu tăng năng lực lên như thế nào, cậu sẽ không thể tấn công nếu cậu nằm thẳng cẳng ra."

"......Thực sự dễ hiểu."

"Cơ thể của cậu sẽ trở thành điểm đầu cho đòn tấn công của cậu, vì thế dù cho cậu cường hóa cơ thể bằng phép thuật như thế nào, nó sẽ không cho hiệu quả gì nếu cậu không thể tung ra cú đấm 'bam'. Đó là lý do cậu phải tập luyện cơ thể của cậu trở nên dẻo dai hơn tới một mức độ nhất định. Chà, không vấn đề gì nếu cậu quyết định trận chiến chỉ bằng một phép thuật đơn giản."

"Không, tớ biết rồi. Vây thì, tớ sẽ làm thêm 3 hiệp nữa......"

"Ah, đợi đã. Chúng ta sẽ tập luyện kĩ năng trong thực hành lần tới. Nhớ cẩn thận xem 'jiiii' kĩ nhé."

Miyabi rời khỏi cơ thể tôi và trừng mắt nhìn vào một góc nơi có bao cát đang treo ở đó.

--Đây là,

Tôi cảm thấy mana chảy ra ngoài cơ thể Miyabi. Sau đó, một vòng tròn phép thuật phát sáng dưới chân Miyabi.

Nhưng, nó không dừng lại ở đó. Mana của cô ấy đang chảy ra ngoài lần nữa.......thêm hai loại nữa?

Nghĩa là, cô ấy kích hoạt đồng thời cả 3 phép thuật.

"Haah!!"

Miyabi biến mất với với một tiếng thét. 'Eh?' Khi tôi đang nghĩ vậy, Miyabi hoàn toàn đứng trước bao cát. Cô nhanh chóng tung ra một cú đấm đẹp mắt hướng về phía trước.

Bao cát phải nặng hơn 50 kg bị đấm bay lên nóc nhà.

"Woah......"

Miyabi nhẹ nhàng chặn lấy bao cát đang rơi xuống và mỉm cười về phía tôi. Cô thậm chí còn tạo dáng với hai chữ V trên hai tay.

"Chà, nó như thế đó. Bắt đầu với 'vrrrrr', rồi 'ching', và cuối cùng kết thúc nó với 'baboom'. Hiểu chứ?"

"Ừm. Tớ không hiểu gì cả."

"Eeeh!? Tớ nói với cậu chi tiết thế còn gì!"

"Chi tiết quái......nói với hàng đống hiệu ứng âm thanh thế là quá khó với tớ."

"Không, không, nó như thế đó, tớ nên nói thế nào nhỉ? Cảm nhận? Cậu bây giờ, đừng nghĩ, hãy cảm nhận kiểu thế."

Đặt sức mạnh qua một bên, khả năng làm huấn luyện viên của Miyabi là có vấn đề. Tôi có nên tự mình đoán nó không? Cũng có thể nói trong thế giới của thợ thủ công, kĩ năng không phải thứ có thể dạy được nhưng là thứ mà bạn có thể cướp được từ người khác.

Tôi bước tới chỗ Miyabi đang đứng suy nghĩ.

Vòng tròn phép thuật được thi triển dưới chân. Và sau đó mana chảy trong người.....không, có hai loại, trong người và trên bề mặt cơ thể.

--Tôi hiểu rồi.

"Có 3 công thức phép thuật mà cậu đã sử dụng. Cái đầu xuất hiện là vòng tròn phép thuật dưới chân cậu. Và sau đó lưu lượng mana trong người cậu gần như được tăng cường. Nhưng cái công thức phép thuật cuối cùng chảy trên da cậu là....."

"Phép thuật phòng thủ! Gì vậyyyy, cậu thực sự hiểu đúng rồi đó! Đúng như kì vọng từ Yuuto!!"

"Miyabi là người là người tuyệt nhất ở đây đúng không? Tớ kinh ngạc lắm khi cậu có thể xử lý cả 3 công thức cùng lúc......"

Miyabi ưỡn ngực ra một cách tự mãn khi tôi khen cô ấy. Cặp vú của cô trông có vẻ to hơn.

"Fuffuuh ♪ Đúng thế~, nhưng Yuuto cần làm tương tự."

"Eee......"

Nói thật, tôi không có đủ tự tin để làm tương tự. Tôi có thể làm thao tác phức tạp đó sao?

"Làm từng cái một không khó. Nhưng làm chúng cùng lúc thì rất khó. Bên cạnh đó, dựa theo tình hình hiện tại, cậu cần chia mana ra 'gyunn' hoặc điều chỉnh giá trị số của công thức 'guguu' và tiếp tục.......cách duy nhất là liên tục thực hành tới khi cơ thể cậu nhớ được nó."

Tôi hiểu rồi......đúng vậy, tôi cũng cần tập luyện chăm chỉ hơn ở khía cạnh vật lý.

"Miyabi, cậu có thể kể tên phép thuật cậu đã dùng không?"

"Để xem nào, cái đầu tiên là Stride cho gia tốc. Phép thuật tăng cường cũng có thể được sử dụng để thay thế, nhưng hiệu quả sẽ cao hơn nếu cậu sử dụng phép thuật chuyên môn cho nó. Và tên của phép thuật tăng cường là Maximize. Phép thuật phòng thủ là Armored."

Hm? Nó khác với phép thuật phòng thủ tôi biết.

"Nè, không phải tên phép thuật phòng thủ là Barricade sao?"

"Đó là khi cậu sử dụng nó như một tấm khiên. Armored là một phép thuật cậu mặc nó lên người. Nói dễ hiểu hơn thì, nó là một áo giáp phép thuật. Dù cho cậu tăng sức tấn công lên bao nhiêu, cơ thể cậu sẽ bay nếu cậu không tăng sức chịu đựng theo."

"Thật.....đáng sợ."

Ngón trỏ của Miyabi chọc vào ngực tôi.

"Vậy, hãy yêu cầu 《Dấu ấn Lovers》 đi, chop chop."

"Được rồi."

Tôi làm theo những gì tôi được bảo và yêu cầu dấu ấn. Sau đó lập tức đáp lại.

"......Yosh. Tớ giờ đã hiểu tất cả công thức, không ít thì nhiều....."

Miyabi khoanh tay với vẻ mặt không hài lòng.

"Tức ghê.....cậu có thể học chúng nhanh như thế nào vậy? Không dễ thương tí nàooo."

Eh? Tôi làm cô ấy giận à?

"Không......nhưng, có vấn đề khác là liệu tớ có thể sử dụng chúng trong trận chiến hay không. Nói thật thì, tớ không có tự tin cho lắm."

"Điều đó không đúnggg. Tớ sẽ mất vị thế của tớ nếu cậu đột nhiên thi triển nó hoàn hảo. Sau cùng thì tớ tập mất vài năm để làm chủ nó đấy."

"Vậy à......Miyabi, cậu thực sự là một người siêng năng và chăm chỉ huh."

"Cái......"

Má Miyabi ửng đỏ.

"Đ-đủ rồi! Sheesh! Chúng ta sẽ chiến đấu thực với nhau lần này! Coi chừng đi, tớ sẽ đánh cho cậu lên bờ xuống ruộng!"

"Eh!? Đùa à!?"

'Thật đúng là người Spartan'. Tôi muốn phàn nàn như vậy, nhưng Miyabi không muốn nghe. Nhìn vào biểu cảm của cô ấy, tôi không biết liệu cô ấy đang tức giận hay xấu hổ. Sau đó cô kích hoạt 3 phép thuật.

"Đây là một trận đấu thực hành! Nếu cậu không nghiêm túc với tớ, cậu sẽ hối hận đó 'bowaa'!"

Miyabi đang làm động tác quyền anh với tất cả động lực. Nắm đấm của cô ấy quá nhanh tôi không thể theo kịp.

"Tớ sẽ trở thành bao cát nếu tớ không làm nó....."

Đầu tiên, tôi đưa mana vào công thức phép thuật của Stride. Cơ chế phép thuật vừa được tạo ra trong cơ thể tôi được kích phát và một vòng tròn phép thuật được tạo ra từ đó.

Bạn có thể nói vòng tròn phép thuật là một công thức phép thuật mà được thể hiện qua hình dạng có thể nhìn thấy bằng mắt. Nói cách khác, công thức phép thuật và vòng tròn phép thuật gần như giống nhau.

"Oo, đúng như kì vọng vào Yuuto! Cậu hoàn toàn có thể giải phóng Stride! Nhưng hãy cẩn thận! Nếu cậu va chạm 'bam' vào tớ mà không kích hoạt Armored, cậu sẽ bị bắn tung tóe dưới đất!"

"Không buồn cười đâu......"

Tôi duy trì Stride trong trạng thái kích hoạt trong khi đang giải phóng ra Maximize.

Tôi vẫn không cảm thấy nó là thật, nhưng......tôi đang cảm thấy cơ chế phép thuật bên trong tôi đang di chuyển.

Hm? Đây là......?

Tôi cố gắng theo dòng chảy mana trong người tôi. Dường như chúng đang chảy qua những bộ phận nhỏ và trở thành kết nối độc lập. Tuy nhiên, giữa chừng mana chuyển hướng vào cơ chế phép thuật của Stride.

--Tôi hiểu rồi. Tới tận bây giờ tôi vẫn nghĩ rằng một công thức độc lập giống như một mớ độc lập, nhưng không phải vậy. Mọi cơ chế phép thuật độc lập là tổ hợp của rất nhiều bộ phận nhỏ.

Hiệu ứng phép thuật được kích hoạt khi các bộ phận xử lí từng kí tự, đường nét của công thức phép thuật xen kẽ với nhau.

Nói cách khác, công thức phép thuật là mảnh ghép.

Và cơ chế phép thuật là các bộ phận.

Bằng cách kết hợp các bộ phận lại, chúng trở thành phép thuật độc lập. Mảnh ghép càng phức tạp, càng nhiều bộ phận của cơ chế phép thuật được sử dụng, phép thuật hoàn chỉnh sẽ trở nên lớn hơn và mạnh hơn.

--Tôi đã hiểu cái mánh khóe ấy.

Tôi cũng hoàn thiện được công thức phép thuật của Amored và vòng tròn phép thuật đang chảy trong người tôi.

"Yosh, tớ tới đây! Miyabi!!"

Tôi dẫm lên sàn nhà và ngay lập tức thu hẹp khoảng cách tới Miyabi.

"Eh?"

Tôi xòe bàn tay ra hướng về phía Miyabi đang hoảng hốt. Tôi không thể đưa bản thân đấm một cô gái. Tôi muốn khiến cô ấy công nhận chiến thắng của tôi nếu bàn tay tôi chạm vào được người của cô ấy.

"Không đời nào! Cậu có thể làm được nó sao!?"

Miyabi gạt tay tôi đi với khuôn mặt kinh ngạc.

Nếu Armored không hoạt động lúc này, xương tay tôi sẽ vỡ vụn vì cú đánh đó.

Yosh! Tôi không ít thì nhiều có thể sử dụng được 3 phép thuật cùng lúc!

Nhưng tôi vẫn không đạt được đẳng cấp của Miyabi. Đòn tấn công của tôi bị chặn lại hoàn hảo, và chân tay tôi đang cảm thấy đau đớn.

Tuy nhiên--,

"Mồ! Tớ cũng có niềm tự hào của riêng mình ở đây-!"

Khoảnh khắc Miyabi chuyển sang tấn công, một kẽ hở được mở ra.

"Ở ĐÓÓÓÓÓÓÓ!!"

Bàn tay tôi không chút do dự đẩy qua cái kẽ hở duy nhất đó.

Sau đó, tôi cảm thấy độ đàn hồi hấp thụ hết tác động và một thứ mềm mại bao bọc lấy bàn tay tôi.

"Cái-!?"

Một phép thuật chèn lên làm mềm đòn tấn công của đối thủ--điều đó không xảy ra. Nó là cặp vú.

--CHẾT TIỆTTTTTT! Tôi không nghĩ xa như thế!

Cú đấm của Miyabi dừng lại giữa chừng. Mặt cô ấy nhìn xuống ngực mình vừa bị tôi chộp lấy và đỏ như nước sôi.

"KYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!"

Cô ấy nhảy ra chỗ khác và ôm lấy cơ thể của mình để bảo vệ ngực khỏi tôi.

"Tớ, tớ đã nói cậu-, rất nhiều lần, Yuuto không được chạm vào tớ đến cuối! Tớ đã nói cậu như thê, và-!!"

"X-xin lỗi cậu!Hãy tha thứ cho tớ-! Đó là tai nạn."

Nhưng, sau khi suy nghĩ cẩn thận, không phải hơi kì lạ sao?

"Ah.....nhưng, Miyabi này? Có lẽ tớ không nên nói điều này nhưng, cậu bình thường luôn ép người cậu lên tôi mà không hề phòng bị gì cơ mà, vậy tại sao giờ cậu lại xấu hổ thế?"

"Đ-điều đó là ổn khi tớ là người chủ động! Tớ có thể chuẩn bị cho bản thân trước! N-nhưng nếu tớ nhận lại như thế này thì hơi x-xấu hổ. Tớ-tớ không thể đoán được chuyện gì sẽ xảy ra vì thế, tớ m-......muốn, cảm nhận nó, nhiều hơn.....hoặc thứ gì đó......"

Tôi không thể nghe hết được câu nói của cô ấy, và cả trông cô ấy thực sự rất xấu hổ là thật. Có thể bình thường là cô ấy luôn ép bản thân rất nhiều lần khi chạm vào tôi?"

Tôi đang nghĩ như thế khi nhìn vào khuôn mặt đỏ của Miyabi. Sau đó biểu cảm của cô ấy tràn đầy giận dữ.

"Ah mồ, tớ sẽ huấn luyện khó hơn cho cậu hôm nay để trả thù!"

Cô ấy sải bước lớn tiến lại gần tôi và chộp lấy cổ tay của tôi.

"Uwah!?"

Cơ thể tôi lơ lửng trên không trung.

Tôi bị ném!?

Đúng là kĩ năng của Miyabi thật tuyệt vời. Tôi vẫn có nhiều điều phải học. Nhưng, tôi chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn nếu tôi theo kịp việc huấn luyện này.

--Có tai nạn, bàn chân tôi bị mắc vào chân của Miyabi khi cô ném tôi đi.

"!? Hyaah!!"

"Uooh!?"

Tôi rơi xuống sàn. Miyabi cũng bay theo, rơi trên người tôi.

Hơn nữa, ở vị trí này, đầu của chúng tôi bị đảo lộn. mặt của Miyabi chạm vào háng của tôi. Và mặt tôi thì bị kẹp chặt trong háng của cái quần bó của cô--,

"Nnnu!?"

"Kyaaahhn ♡ Yaa, đừng có cựa quậy ở chỗ đó-!"

"X-xin lỗi!"

"Aan! Mồ! Cậu nên ngoan ngoãn tự để bản thân bị ném đi thì hơn!!"

"L-là tai nạn mà! Không đời nào tớ có thể cản được cú ném của Miyabi ở mức độ này."

"Cậu đang nói rằng, đang nghĩ rằng sau tất cả thì tớ không phải là lựa chọn tốt, đúng không!?"

"Muguh!?"

Miyabi khó chịu, làm rớt mông của cô ấy lên thẳng mặt tôi!

Cái mông bự mà tôi đã xác nhận bằng hai tay này trước đó đang nghiền nát không thương tiếc mặt tôi. Amored không còn hoạt động nữa, vì thành ra đòn này thực sự hiệu quả. Có cảm giác tôi không thở được, vì thế tôi tuyệt vọng biện hộ.

"Không! Tớ tôn trọng cậu Miyabi. Cậu có thể làm những gì tớ không thể làm. Cậu cũng rất tốt trong việc dạy tớ. Tớ có thể trở nên mạnh hơn là nhờ vào Miyabi!"

"Fuauh ♡! T-tớ rất vui khi nghe điều đó nhưng, đừng có nói khi mặt cậu đang ở đó chứứ!"

Tôi có thể thở lại được khi Miyabi nâng eo lên. Thay vào đó là cái eo dừng trước mắt tôi chỉ có vài centimet, rất gần.

"Nh-nhưng......Yuuto. Cậu đang nghĩ tớ là một con điếm hay gì đó tương tự phải không?"

"Không hề. Dù ngoại hình cậu màu mè, nhưng bên trong cậu lại khác. Tớ hiểu được từ cuộc nói chuyện của chúng ta vừa rồi. Miyabi thực sự siêng năng và thực chất là một cô gái thực sự tinh khiết. Những ai gọi Miyabi là một con điếm chỉ vì ngoại hình của cậu không vừa mắt bọn họ."

"......"

"Tớ không yêu cầu cậu tin tớ ngay. Nhưng, cậu có thể ngừng làm mọi thứ để dâng hiến bản thân cậu nữa không? Miyabi là quân bài quan trọng của tớ. Tớ không muốn cậu làm những thứ cậu thấy không thoải mái nữa."

"Tớ không.....thực sự......"

"Đó là lý do, cậu có thể xuống được chưa? Xin hãy tiếp tục buổi huấn luyện."

Tôi không nhận được bất kì phản hồi nào từ Miyabi.

Nhưng sau khi im hơi lặng tiếng một lúc, cô ấy cuối cùng lại thấp giọng lẩm bẩm.

".....Không."

Heh?

Có cảm giác Miyabi đang chôn mặt của cô ấy vào háng tôi lần nữa

Và sau đó, chậm hơn trước, háng Miyabi đang đi xuống và ép thẳng mặt tôi.

"M-Miyabi? Lý do là như thế, cậu không cần phải làm những thứ như thế này--"

"I-im đii! Yuuto có thể giữ yên lặng và để tớ làm không, tớ xin cậu đó! Đúng rồi, đây là một bản án phạt! một sự trừng phạt! Bên cạnh đó......cậu cũng có thể hồi sức bằng Healing Lovers cùng lúc này!"

"Là bản án phạt hoặc hồi sức, cái--guuh!?"

Mặt anh ấy bị ấn xuống một lần nữa.

Một cực hình!!

Tôi cuối cùng cũng được tự do sau 15 phút, và sau đó suốt 15 phút tiếp theo chúng tôi luôn phiên thực hành chiến đấu chống lại nhau và hồi sức.

Khuôn mặt của Miyabi lúc này trông hạnh phúc đến lạ kì. Tôi cũng cảm nhận được nụ cười của cô ấy hơi khác so với trước đây.

......Nhưng, nói thẳng, khá mệt mỏi.

Phần 5

Sau khi buổi huấn luyện của tôi với Miyabi kết thúc, tôi ngâm mình vào vòi hoa sen trong phòng tắm của phòng tập trong khi cảm thấy khó chịu.

Tôi thực sự có thể mạnh hơn?

Sẽ có ngày tôi có thể thắng lại Aspite bằng cách tiếp tục việc huán luyện này?

Tôi không cảm thấy nó có thể.

Chắc chắn tôi đang tiến bộ. Nhưng, tôi hiểu chính xác. Sự khác nhau giữa tôi và Aspite.

Nó không là điều gì đó có thể kéo gần chỉ với một hoặc hai tháng tập luyện.

Tôi tự hỏi Lizel-senpai và những người khác nghĩ gì về điều này......?

Có thể, họ đã từ bỏ tôi.

Khi tôi tự hủy bản thân bởi mấy suy nghĩ đó, tôi nghe thấy vài giọng nói bên ngoài.

Miyabi? Cô ấy đang nói chuyện với ai vậy?

Tôi giữ cho nước nóng của vòi sen chảy và im lặng ghé tai lên cửa.

"Và, tiến độ của Yuuto thế nào rồi?"

.......Giọng nói này, Lizel-senpai?

"Nó vượt qua cả sự tưởng tượng của em. Đúng như kì vọng vào ứng cử viên Quỷ Vương."

"Trong tình hình này, mũi giáo của kẻ địch sẽ tấn công sớm thôi......"

"Desu desu! Reina cũng có cảm giác có sự hiện diện kì lạ khi đứng canh gác tối qua!"

Reina cũng ở đây.....đợi đã, ý em ấy là sao khi nói đứng canh gác tối qua?

"Senpai ơii. Không phải sẽ tốt hơn nếu tăng bảo kê cho Yuuto hôm nay sao?"

"Có lẽ vậy......chị sẽ gửi ác quỷ cấp dưới của chị đi ngay bây giờ."

"Đứng canh gác 2 ngày cùng lúc sẽ không là vấn đề với em, chị biết đấy?"

"R-Reina nữa, Reina nữa!"

Đừng nói là......mọi người đang nói về bảo vệ mình mà không ngủ, trong khi mình đang ngủ sao? Vậy, Miyabi trên giường mình cũng vậy, để bảo vệ mình ư......?

Tôi đang sốc.

Trong khi tôi đang ngủ không để ý gì cả, mọi người đang làm điều đó......

Chỉ là tôi được họ giúp đỡ và bảo vệ bao nhiêu lần rồi?

"Chị cũng sẽ xem xét về việc này, nhưng sẽ vô nghĩa nếu chúng ta không thể bộc lộ ra sức mạnh của chúng ta khi nó thực sự cần thiết."

"Nhưng, nếu chúng bắt được Yuuto.....nó sẽ kết thúc."

--Eh?

"Nếu đội Lovers lại thua lần nữa ở trận Quỷ Vương Chiến tiếp theo......Reina và mọi người, sẽ mất đi tư cách làm quý tộc của chúng ta, không phải sao.....?"

Cái......cô ấy nói gì vậy?

"Đúng. Đó là số phận của gia đình liên kết với một dấu ấn đặc biệt. Việc ổn định tình trạng của chúng ta phải được đảm bảo nhưng, chúng ta sẽ mất đi danh hiệu quý tộc nếu ứng cử viên Quỷ Vương của chúng ta tiếp tục thua lần nữa. Đó là luật."

"Aa-aa. Nếu chuyện đó xảy ra, có thể em sẽ bị bán cho một lão già quý tộc biến thái ở nơi nào đó."

"Chị cũng trong vị thế tương tự. Một quý tộc ở đâu đó sẽ mua chị--Reina, đừng khóc. Vẫn chưa có quyết định kết quả sẽ như thế nào mà."

Cái quái gì vậy.....thứ như thế, họ chưa bao giờ nói về nó--,

"Nhưng, cả hai không được đề cập chuyện này với Yuuto. Nó chỉ khiến cậu ấy lo lắng không cần thiết.

"Đoán vậy. Chúng ta cần cậu ấy tập trung vào việc mạnh hơn ngay bây giờ."

"Desu desu."

Tôi--thực sự ngu ngốc.

Tôi ngủ mà không hề biết mọi người thức để bảo vệ tôi.

Tôi đang than thở khoảng cách giữa tôi và Aspite mà không hề biết rằng mọi người bị dồn vào tình thế như vậy.

Tôi.....tôi, thực sự là một kẻ vô dụng và hư hỏng!

Tôi muốn tự đấm chính mình người đang nghi ngờ rằng có thể mọi người đã từ bỏ tôi.

Tôi muốn mở cánh cửa đó ngay bây giờ và xin lỗi.

Nhưng--,

"Nhưng chị biết không, vì lý do gì đó em có cảm giác rằng Yuuto thực sự sẽ trở thành Quỷ Vương."

"Oh? Có chuyện gì vậy? Mặc dù em đang nghi ngờ Yuuto tới mức em đã cố quyến rũ cậu ấy."

"Đ-đó là, chỉ là một bài kiểm tra nhỏ......s-senpai nói vậy nhưng còn bản thân chị thì sao!?"

"Chị? Chị tự tin cho là thế."

--Lizel-senpai.

"Quỷ Vương tiếp theo--sẽ là Yuuto."

.......Mình nên làm gì đây, không chạy khỏi đó hay xin lỗi mọi người ư.

Họ dịu dàng với tôi, vì thế tôi không hề biết bất kì điều gì về chuyện này. Vậy nên tôi cũng không thể tạt gáo nước lạnh vào mặt họ.

--Mình nên làm gì để trở nên mạnh hơn so với bất kì ai?

Và sau đó, mình phải trở thành Quỷ Vương.

Để mà cứu mọi người.

Tôi lặng lẽ quay trở lại vòi sen và tắt nước nóng.

Tôi cố tình tạo ra vài tiếng ồn, mặc quần áo, và sau đó ra ngoài trong khi tôi hành xử như thể tôi không nghe thấy gì hết.

Tôi mở cửa và bước ra ngoài. Tôi làm một khuôn mặt ngạc nhiên như thể tôi chỉ vừa mới để ý thấy họ ở đó.

"Eh? Lizel-senpai......"

"Yuuto, hôm nay làm tốt lắm. Chị đến để kiểm tra em một chốc."

"Yuuto-san, Yuuto-san. Anh có mệt không? Có chỗ nào trên người anh cảm thấy đau không? Nếu vậy Reina sẽ mát xa cho--"

Reina vẫn nuông chiều và bảo vệ tôi quá mức như thường ngày.

"Haha, anh ổn mà. Cảm ơn em. Vậy thì Reina cũng lại đây."

"Desu desu. Mặc dù vẫn còn một thời gian nữa Reina mới dạy Yuuto-san....."

"Eh? Reina cũng sẽ trở thành huấn luyện viên của anh à?"

"Desu desu! Reina sẽ dạy cho Yuuto-san về kiếm."

"Hee.....anh trông đợi vào nó."

Mặt Reina hơi ửng đỏ và cô nhìn xuống khi tôi nói với cô bé cùng một nụ cười.

"Đ-điều đó, điều đó! X-xấu hổ quá......"

Cánh tay Miyabi đột nhiên choàng quanh cổ tôi và kéo tôi vào cô ấy.

"Oi Yuuto! Vậy là cậu đang trông đợi được hồi sức bằng cơ thể loli của Reina ààà?"

Heh....aah!?

"E-em hiểu nhầm rồi, Reina! Đó không phải ý của anh đâu! Miyabi nữa, thả ra!"

Ngực bự của cô đang chạm vào mặt tôi đấy!

Sau đó, Lizel-senpai và Miyabi lại cãi nhau và Reina cũng đang bối rối như thường ngày.

Lúc này đây là cuộc sống hàng ngày của tôi.

Tôi có sự thay đổi mới cho quyết tâm của tôi trong khi đang bị nghẹt thở vì Miyabi.

Tôi muốn trở thành ai đó có thể bảo vệ cho mọi người, giống như cách họ bảo vệ tôi.

Và sau đó, trong trận Quỷ Vương Chiến--tôi sẽ chiến thắng.

Phần 6

Hôm sau, tôi lại được chở tới trường bằng xe của Lizel-senpai lần nữa, và ở đó, tôi bước vào lớp học.

".....Ah."

Chiếc ghế còn trống tới giờ có một nam sinh băng bó khắp người đang ngồi ở đó.

Khi tên học viên đó chú ý tới tôi, cậu ta khó chịu đảo mắt ra chô khác.

Tôi bước tới và chúc mừng cậu ta.

"Geld. Cậu hoàn toàn ổn chứ?"

"......Im đuê."

Chà, tất nhiên cậu ta sẽ như vậy.....

Chắc chắn hắn ta bị kích động khi mình muốn bắt chuyện với hắn. Tốt hơn nên để cậu ta một mình.

Nghĩ vậy, tôi quay trở lại chỗ ngồi của mình, nhưng sau đó,

"Tại sao......ngươi lại làm những thứ ngu ngốc như giúp đỡ ta huh?"

Geld vẫn giữ ánh mắt của hắn ở chỗ khác trong khi thấp giọng lẩm bẩm.

Tôi cũng giữ tư thế lưng hướng về phía cậu ta và nói vu vơ vào không trung.

"--Không có lý do cụ thể nào cả. Cậu muốn được giúp đỡ chủ nhân của cậu và được hắn công nhận cậu đúng không? Và, đám người đó dẫm đạp lên cảm xúc. Thay vì giúp đỡ đồng đội bị đánh bại của họ, thì họ lại đánh đập anh ta. Điều đó không thể tha thứ được. Đó là tất cả."

Geld phun ra một câu trả lời.

"Keh, nói hay lắm."

Khi tôi quay lại, tôi thấy Geld đang trừng mắt nhìn tôi.

"Tôi đã nói vài lời hay như vậy, vì thế tôi đoán tôi cũng sẽ nói thế này. Khi trận chiến kết thúc, sẽ thế nào nếu chúng ta bỏ lại mọi thứ ra sau lưng? Sau cùng thì chúng ta cùng lớp, cũng không phải là vấn đề gì nếu chúng ta trở thành bạn bè, đúng không."

"Ngươi đang nói cái quái gì vậy?"

"Không......coi nào, nó là lẽ thường đúng không? Một sự phát triển giữa hai người, trở thành bạn bè sau khi họ nói chuyện bằng nắm đấm và hiểu nhau hơn."

"Ngươi đang nói về shonen manga cũ rích nào vậy? Tìm ai đó khác đi nếu ngươi muốn có người để kết bè kết bạn!"

Đúng như dự đoán, không thể đơn giản thế được.

"Con người ngu ngốc.....chết tiệt, toàn làm mấy thứ không cần thiết như vậy."

Geld lẩm bẩm và đưa ánh mắt ra chỗ khác để tránh tôi.

Tôi nhún vai và ngồi vào ghế của tôi.

Đằng sau tôi,

"Bạn bè quái gì.....đừng có nhảm nhí."

Tôi nghe được giọng nói yếu ớt đó.

Phần 7

Sau đó, Geld im lặng ngồi học, nhưng khi tiết học thứ 3 kết thúc, cậu ta liền vác cặp đi ra khỏi lớp. Thật kì lạ khi lại có người bỏ tiết giữa chừng như thế.

Về phần tôi, tôi vẫn ngồi học bình thường và sau đó là tập luyện với Lizel-senpai sau khi tan trường. Rất may mắn là cô ấy lại chở tôi về nhà bằng ô tô của cô ấy.

"Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho senpai mọi lúc thế này."

"Đừng lo, nghỉ ngơi đi. Cũng nên nhớ là không được ra khỏi nhà vào ban đêm, bởi vì rất nguy hiểm. Em hiểu chứ?"

Bình thường thì tôi chỉ nghĩ rằng tôi không còn là đứa trẻ để bị nói như thế nữa, nhưng rất có thể senpai chỉ đang cảnh giác các ứng cử viên Quỷ Vương khác tấn công tôi thôi.

Tôi yên lặng gật đầu và bước vào trong nhà.

"Oh, mừng con về nhà. Đúng lúc lắm, mẹ vừa nấu xong bữa tối."

Khi tôi nhìn vào phòng khách, bố ở đó. Dường như ông ấy hôm nay về nhà sớm.

Tôi nhanh chóng thay đồ và đi lên phòng tôi trên tầng 2.

Tôi cảm thấy rất đói, vì thế tôi đang nôn nóng. Tôi nhanh chóng cởi bỏ áo ngắn tay đồng phục ra và quay về phía cửa. Lúc này, cảnh tượng bên ngoài cửa sổ đập vào mắt tôi--,

--?

Bên ngoài tối đen.

Mặt trời lặn nhanh hơn tôi tưởng--đầu tiên thì tôi nghĩ thế. Tuy nhiên, tôi để ý vào điểm bất thường khoảnh khắc sau đó.

Bên ngoài cửa sổ thực sự đen như mực. Cứ ngỡ là cửa sổ bị mực bao phủ.

"Cái gì, đây......."

Tôi cố mở cửa sổ, nhưng nó không nhúc nhích.

'Cảnh báo--'

Giọng nói của 《Dấu ấn Lovers》 đột nhiên vang lên trong đầu tôi.

"Mối đe dọa đang tiến gần. Nguy hiểm mức độ 4. Khuyến cáo nhanh chóng di tản.'

".......Đừng nói là."

--Có ứng cử viên Quỷ Vương khác tấn công!?

"Bố! Mẹ!!"

Tôi chạy xuống tầng và phi thẳng vào phòng khách. Sau đó tôi thấy một thanh niên đang ăn karaage, phía trước là bố và mẹ đang nằm trên sàn nhà.

"Mày con người bẩn thỉu kia, đừng có khóc 'bốốố, mẹẹẹ' ở độ tuổi này chứ."

"Đồ khốn......"

Thanh niên đó đang mặc đồng phục của Học viện Quỷ Vương và một cái áo trùm. Hắn trùm kín mít đầu, vì thế tôi không thể nhìn thấy mặt hắn. Tuy nhiên, người này trông thật ghê rợn, hắn phần nào ốm yếu, cười toét miệng hình trăng khuyết.

"Ngươi đang làm gì ở đây!! Nếu người có việc gì với ta thì lại đây! Đừng có lôi kéo gia đình ta vào chuyện này!"

Tên đó nhổ karaage mằ hắn vừa ăn, quẳng cái đĩa vào tường. Tiếng vỡ của cái đĩa vang lên và karaage vương vãi xung quanh.

"Đừng có tự phụ thứ rác rưởi kia. Tao đã theo dõi mày những ngày gần đây, nhưng đây là nói về việc mày trở thành ứng cử viên Quỷ Vương chỉ là thứ nhảm nhí. đúng không? Mày chỉ là một con người."

"Vậy là ngươi đang theo dõi một con người bình thường mấy ngày gần đây. Ngươi không có cảnh giác gì sao?"

"Aa? Thứ rác rưởi mày không có giá trị gì cả. Cả Geld và Kilga thực sự là lũ khốn vô dụng. Tại sao chúng lại thua cái loại rác rưởi này......."

--Nghĩa là,

"Vậy là ngươi là tay sai của Aspite."

Tên đó đặt tay lên cạnh bàn và tàn bạo hất nó lên. Bữa tối mà mẹ vừa nấu rơi hết xuống sàn nhà.

"Mồm mày không đủ tuổi gọi như thế ehhhh! Tốt hơn là mày nên thêm '-sama' vào!"

Đôi mắt đầy điên dại ló ra khỏi cái mũ trùm.

"Tao là át chủ bài của World, Haida Cluzaz."

Một át chủ bài!? Nghĩa là hắn là số 2 của 《Dấu ấn World》!

Nỗi sợ hãi và lo ngại đang trỗi dậy trong tôi. Mồ hôi lạnh chảy xuống.

".......Vậy, cá nhân một vị trí lớn như thế đến đây trong nhiều ngày rồi huh."

"Aaa? Đừng tỏ ra thông minh vậy. Không có nhiều người có thể thiết lập công thức phép thuật trong ngôi nhà này mà Lizel và người khác không hề biết đâu."

Công thức phép thuật trong ngôi nhà?

"Vậy là bên ngoài tối đen và cửa sổ không thể mở được là vì vậy sao."

"Đúng thế. Ngôi nhà này giờ nó ở trong không gian khác rồi. Mày có thể vào từ bên ngoài, nhưng mày không thể ra từ bên trong."

Tôi hiểu rồi......Vậy là cái sự hiện diện kì lạ mà Reina cảm nhận được là tên này.

"Ngôi nhà là một cái bẫy. Đồ rác rưởi mày chỉ là con mồi. Mày chỉ là con mồi bẩn thỉu mà thôi, nhưng, điều đó quá đủ để dụ lũ điếm đó vào đây."

"Cái......"

Mục tiêu của tên này không phải là tôi. Đó là Lizel-senpai và những người khác!!

Cánh cửa ở lối vào mở ra ầm ĩ đúng lúc này.

"Yuuto!! Em ổn không!?"

"Yuuto-!"

"Đừng đến đây! Senpai!! Miyabi-!!"

Tôi hét ầm lên trong khi tôi phi thẳng ra ngoài hành lang, Lizel-senpai và Miyabi đã hoàn toàn vào ngôi nhà.

"Ngoo~n, hai vị khách đang vàooo."

Đáp lại lời của Haida, có một tiếng động nặng nề như tiếng cánh cửa thép đóng mạnh, và cửa ra vào ngôi nhà đóng lại.

"Senpai! Miyabi!"

Lizel-senpai chạy vào và cười nhẹ nhóm khi thấy tôi.

"Yuuto, chị mừng lắm.....em vẫn an toàn."

"Sẽ tệ lắm nếu senpai ở đây! Công thức phép thuật của kẻ địch đưa toàn bộ ngôi nhà vào một cái bẫy--"

Đột nhiên Lizel-senpai và Miyabi quỳ sụp xuống như thể có sức mạnh đè lên cơ thể họ.

"C-cái gì vậy!?"

"C-chị không biết......mana của chị, đang bị hút ra ngoài......"

"C-cả em nữa.......em không thể, thúc ép bản thân......chúng ta phải, nhanh chóng ra ngoài......."

Giọng nói của 2 cô nàng dần mất lực.

"Hyahahahahahahahha! Mày thấy đó, công thức phép thuật được cài đặt để hút mana của 2 đứa nó."

Haida đang đứng ở hành lang.

Lizel-senpai hoàn toàn quỳ sụp trên sàn nhà. Cô phẫn nộ nhìn lên Haida.

"Haida.......vậy ra là động thái của Aspite đúng như tôi nghĩ."

"Hihihihihihihi, Tao sẽ gửi mày cho Aspite-sama......nhưng Miyabi, mày là của tao."

"Hiuh!?"

Trên sàn nhà, khuôn mặt Miyabi bị nỗi sợ bao trùm lập tức.

"Con điếm mày, đang hấp dẫn tao bằng cơ thể khiêu gợi bẩn thỉu đó. Đúng như mày muốn, tao sẽ phá hoại mày triệt để."

"Cái gì......kh-không đời nào tao muốn những thứ như thế! Mày bị ngu à!?"

Cứt thật........!? Mình nên làm gì đây!?

Tôi là người duy nhất có thể cử động. Tôi phải làm gì đó!

Không đời nào tôi sẽ để đồ khốn đó động vào 2 người họ!! Nghĩ đi! Cứu 2 người họ như thế nào đây!!

"Yuuto......"

Lizel-senpai yếu ớt gọi tên tôi.

'Senpai!?"

"Phép thuật này, nó mỏng bên ngoài.......ra ngoài đi, và phá hủy một phần ngôi nhà........mọi người sẽ được cứu nếu em làm thế."

"Nhưng, chúng ta hoàn toàn bị khóa bên trong!"

"Hyahahahahaha! Như thứ rác rưởi vừa nói đó. Không gian ở đây là đường một chiều. Bất khả thi, hoàn toàn bất khả thi trừ khi mày dịch chuyển."

--Dịch chuyển?

Nghĩ lại thì, Miyabi đã đề cập tới nó khi cô ấy lẻn vào giường tôi.

' "Tất nhiên là tớ dùng phép thuật dịch chuyển rồi." '

Nếu tôi nhớ chính xác, nó là loại phép thuật siêu cấp mà bất khả thi ngay cả với Miyabi.......không đời nào tôi có thể làm được thứ như thế........

--Nhưng, tôi phải làm nó dù cho có chuyện gì!

Tôi chạm vào dấu ấn trên ngực tôi.

"《Dấu ấn Lovers》! Hãy dạy cho tôi! Phép thuật dịch chuyển!!"

Haida nhìn tôi bằng ánh mắt giễu cợt.

"Haa? Không đời nào dấu ấn sẽ dạy mày thứ như thế."

Giọng nói của dấu ấn vang lên trong tai tôi.

'Transite đã học.'

Nhưng Haida không thể nghe thấy giọng nói đó.

"Đầu tiên, mày không thể sử dụng nó ngay cả khi mày học được nó. Phép thuật cần hàng đống mana để sử dụng. Hihahahahaha."

".......Yuuto."

Lizel-senpai và Miyabi tuyệt vọng nâng cơ thể lên và bám vào chân phải và trái của tôi. Ngực họ đang ép vào đùi tôi. Một sức mạnh ấm áp đang chảy vào người tôi thông qua thứ mềm mại đó. Họ đang đưa tôi một chút mana còn sót lại.

"Chị tin......vào em."

"Cậu có thể làm nó......nếu là cậu Yuuto!"

Sức mạnh đang rời khỏi cơ thể họ. Cánh tay họ rời khỏi tôi và họ bất tỉnh trên hành lang.

--Senpai, Miyabi.

Họ đưa một lượng rất nhỏ mana cho tôi.......

"Kuh.......!!"

Tôi nghiến răng và đổ mana của họ lên công thức phép thuật mà tôi vừa học được.

Như Miyabi đã nói, nó là một công thức phép thuật phức tạp và rộng lớn. Đúng là một phép thuật xâm phạm tạo hóa. Nhưng--tôi có thể làm nó!

Bởi vì mọi người đang hỗ trợ cho tôi!!

Lập tức mana lan rộng ra khắp ngóc ngách của công thức--,

"Uah!?"

Tôi đang đứng trên vườn.

".......Kuh."

Tôi sử dụng quá nhiều mana và cảm thấy chóng mặt.

"Chưa xong! Mọi thứ sẽ bị lãng phí nếu mình ngất ở đây!"

Uy lực không cần mạnh như vậy. Tôi cần phép thuật để bùng nổ hơn là đốt cháy.

'Detonate được học.'

Tôi vét sạch mana còn lại và tạo ra công thức phép thuật.

Tôi xòe bàn tay hướng về cửa ra vào.

"Detonate!!"

Vòng tròn phép thuật phát sáng ở lối vào, sau đó nổ nhẹ tức khắc.

Một tiếng nổ vang như sấm và lối vào bị thổi bay.

"Mình làm được rồi!!"

Với điều này, công thức phép của Haida sẽ bị phá vỡ......!

"Senpai!! Miyabi!!"

Mái nhà tầng 2 bay lên cùng lúc tôi la lên. Và sau đó có hai bóng dáng nhảy múa dưới bầu trời đêm.

Là Haida, cái còn lại là bóng dáng sexy.

"Sao mày dám chống lại taooo! Miyabiiii!!"

"Thật kinh tởm khi để thứ như mày gọi tên tao như thế-!!"

Họ tung ra những nắm đấm và bắn ra tia lửa.

Hai bóng dáng đó bật ra khỏi nhau và đứng trên nóc nhà của 2 nhà khác nhau.

"Tao sẽ khiến mày trở thành của tao vào lần tới! Nhớ kì cọ sạch sẽ cơ thể của mày và đợi tao! Con điếm bẩn thỉu!!"

"Cái......"

Haida biến mất trước khi cơn giận của Miyabi bùng nổ.

"Yuuto!"

Lizel-senpai chạy ra ngoài từ lối vào đầy khói.

"Senpai! Em mừng lắm, chị vẫn an toàn."

"Ừ, cả em nữa Yuuto......cảm ơn em. Em đã cứu chúng ta."

"Aah sheesh! Xin lỗi! Hắn trốn mất tiêu rồi."

Miyabi hạ cánh xuống vườn.

"Dù thế nào, tớ mừng khi cả 2 cậu đều an toàn....."

Mắt tôi đột nhiên nghiêng đi.

Tôi đã dùng quá nhiều mana. Tôi đã sẵn sàng cho việc rơi xuống đất, nhưng một thứ mềm mại đã bắt được tôi.

"Senpai......Miyabi."

Cả hai người bọn họ đang hỗ trợ cơ thể tôi cả bên trái lẫn phải.

"Làm tốt lắm. Em tuyệt vời lắm, Yuuto.......chị chấm em điểm tuyệt đối không phê bình gì cả."

"Đúng thế! Nghĩ lại thì cậu có thể sử dụng Transite rồi!"

"Haha......phải cảm ơn hai người mới đúng. Nhưng.......tớ chưa bao giờ nghĩ rằng họ sẽ tấn công nhà của tớ."

Lizel-senpai nghiêm nghị nhìn vào lối ra vào bị phá hủy của nhà tôi.

"Sắp công bố rồi, đó hẳn phải là lý do cho việc bọn chúng cố gắng thực hiện các thủ đoạn trước đó......."

"Công bố?"

"Ừ. Nó là một sự kiện để cho các ứng cử viên Quỷ Vương khác chính thức công nhận Yuuto là một ứng cử viên Quỷ Vương."

"Có.....thể loại sự kiện đó sao?"

"Nó là lời của hiệu trưởng. Đây là lần đầu tiên một con người tham gia vào trận Quỷ Vương Chiến, vì thế ông ấy cho rằng sẽ tốt hơn nếu nhận được sự công nhận của những người tham gia khác từ khi bắt đầu, vì vậy sẽ không có những lời phàn nàn nào sau đó nữa."

Nghĩa là , tôi sẽ phải thể hiện bản thân trước các ứng cử viên khác và nhận được sự xem xét của họ? Trước 21 con quái vật kia ư?

"Nó khiến cho em cảm thấy lo ngại cho dù......ah."

Tôi không thể cảm thấy chân mình nữa và quỳ sụp xuống.

"Hãy nói về chi tiết cụ thể sau. Giờ chúng ta cần hồi sức cho em trước."

Cơ thể của Lizel-senpai ép vào tôi. Miyabi cũng tương tự, bám sát vào người tôi.

Một niềm hân hoan tuyệt đỉnh,

Thật vinh hạnh.

Cơ thể và trái tim đang được chăm sóc.

Hơn nữa, senpai đang nhẹ nhàng vuốt ve đầu tôi.

Nó là tuyệt vời nhất.

Những vật thể mềm như kẹo dẻo đang ấn vào mặt tôi từ hai hướng với kích cỡ và áp lực không tưởng từ những thứ mềm như vậy.

"Senpai. Đừng có hung hăng đẩy ngực chị như thế. Lấn mất phần của em rồi."

"Miyabi, em nên kiềm chế bớt lại đi. Ngực em sẽ nở rộng ra hơn đấy nếu em cũng đẩy chúng như chị."

......Vì lý do nào đó, họ bắt đầu cãi nhau.

Màn vật ngực sử dụng mặt tôi như chiến trường tiếp diễn tới khi hàng xóm gọi xe cứu thương và xe cứu hỏa tới đây.