Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

(Đang ra)

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

Musiya

Người bạn thuở nhỏ đã chết vì chơi đồ.

6 2

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

250 5148

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

16 16

Tập 05 Khúc ca của thần thánh - Chương 22: Người cũ gặp lại không quen biết

Tên cô gái kia là Sasha. Mặt cô ấy có vài đốm tàn nhang nhưng vẫn rất dễ thương. Có một cây cung dài và ống tên đeo trên lưng. Cô gái rất năng động, trông khoảng ngoài hai mươi, nước da hơi ngăm đen đanng bĩu môi tỏ vẻ không bằng lòng.

"Chậc... cơ hội kinh doanh buôn bán gì thế này? Chúng ta đang bán hết số hàng này cho Thương hội Cecilia. Hạn ngạch đã được ấn định rồi. Ngài định bán chúng giữa chừng à, thưa Hội trưởng? Ngài sẽ phải trả một khoản tiền phạt khổng lồ đến chết vì vi phạm hợp đồng đó."

Tuy nhiên, đáp lại lời khiêu khích cố ý của Sasha, Xavier chỉ cười mà không nói gì. Ông cũng không tiếp nhận bình rượu hay chủ đề màb cô gái đưa ra.

Sau khi chờ đợi một lúc lâu mà thấy người trước mặt vẫn không có động tĩnh gì, Sasha chỉ có thể gục đầu xuống bàn, dùng tay xoa xoa đáy ly rượu trên mặt bàn gỗ, không ngừng than phiền nói.

"Ôi, chán quá! Ăn cơm với ngài thật quá chán ngắt, thưa ngài Hội trưởng. Ngài không thích khoe khoang, lại còn không muốn uống rượu. Ngài là thương nhân hay nhà sư tu hành ? Chẳng lẽ vì tiếp xúc với Thánh Quốc nên ngài đã lén lút cải đạo mà không báo cho chúng tôi biết sao?"

Xavier chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ nói.

"Cô theo tôn giáo nào vậy?... Ta đâu có bảo cô đi cùng đâu. Cuối cùng chúng ta cũng đến Thánh Tinh thành. Ý định ban đầu của ta là để mọi người đi nghỉ ngơi riêng một lát, làm vài trò giải trí. Nhưng cô cứ khăng khăng đi theo ta khắp nơi, giờ lại thấy ghê tởm ta..."

"Chậc chậc, ta đi theo ngài là vì thấy ngài gầy gò ốm yếu quá, còn lo cho ngài sẽ bị người ta bắt nạt ở bên ngoài. Thật đúng là lòng tốt thường không được đền đáp.”

"Được rồi... Thánh Tinh thành có an ninh nghiêm ngặt, làm sao có thể có nguy hiểm được? Ta nghĩ cô... hả?"

Vừa nói được nửa câu, ngài Hội trưởng đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc như vừa chứng kiến chuyện gì đó khó tin. Ông liếc nhìn mấy người vừa ngồi xuống tại một chiếc bàn khác ở phía xa trong nhà hàng, nhíu mày.

"Là... cô ấy sao? Nhưng đây là Đế quốc Thần Thánh mà, tại sao người kia lại không có ở đây..."

Động tác nhỏ của Xavier đương nhiên không thể nào qua mắt được Sasha đang ngồi đối diện. Tuy trông cô ấy có vẻ say xỉn, nhưng gần như ngay sau đó, cô gái vẫn dõi theo ánh mắt của ông ấy, khóa chặt mục tiêu mà ngài Hội trưởng đang quan sát vac cũng nhướn mày ngạc nhiên nói.

“Dực nhân? Lại còn đến từ Bạch Vũ tộc nữa chứ? Sinh vật này ngược lại rất hiếm thật đấy. Này, Hội trưởng, ngài không nghĩ ra trò quái dị nào chỉ vì mấy cô gái kia dễ thương chứ? Chậc chậc, không nghĩ tới đường đường Hội trưởng đại nhân của Thương hội Xavier lại có bản tính như vậy đấy~"

Xavier tức giận liếc mắt khó chịu nói.

"Đủ rồi, cô đang nói nhảm gì vậy...chỉ là ở đó có một vị tiểu thư trông rất giống một người ta quen, nên ta có hơi bất ngờ."

"Người quen cũ à? Vậy sao ngài Hội trưởng không đến chào hỏi đi Tổng? Bạch Vũ Dực nhân gần như là Vương tộc ở Vũ quốc đó. Nếu chúng ta xây dựng được mối quan hệ tốt với họ, biết đâu chúng ta có thể mở thêm một tuyến giao thương nữa."

Mặc dù Sasha nói vậy, Xavier vẫn suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

Hãy nhìn kỹ rồi nói sau. Chúng ta chỉ tình cờ gặp nhau thôi. Biết đâu cô ấy còn chẳng nhớ nổi một kẻ vô danh tiểu tốt như ta. Nếu ta hấp tấp tiếp cận cô ấy, biết đâu ta lại làm phiền cô ấy thì sao?"

"Chậc, ngài vẫn rất già mồm... Vậy thì tùy ngài vậy."

Mặc dù họ đang trò chuyện sôi nổi, nhưng tiếng thì thầm và ánh mắt của Xavier và Sasha dường như không thu hút được sự chú ý của các cô gái trong đại sảnh của nhà hàng, nơi mọi người ra vào liên tục và khách du lịch liên tục đổ xô vào.

Trên thực tế, bởi vì tất cả khách khứa đều xinh đẹp và khí chất, cộng thêm hai cô gái Bạch Vũ mà Sasha nhắc đến, ngoại trừ bọn họ ra, còn có rất nhiều khách khứa khác đang dùng bữa cũng bị nhóm các cô gái vừa bước vào kia hấp dẫn. Tuy rằng nhóm các cô gái đều cố gắng kiềm chế, nhưng cảm giác bị theo dõi tự nhiên vẫn làm họ không thể không chú ý.

Nhưng dường như nhóm các cô gái đã quen với việc này nên bọn họ cũng không có phản ứng gì, chỉ chào hỏi nhân viên phục vụ, gọi vài món ăn kèm rồi trò chuyện và im lặng chờ đợi.

Mà so với Sasha, người chủ yếu chú ý đến hai cô gái Bạch Vũ, Xavier không chỉ chú ý đến một trong hai cô gái còn lại. Là một cô gái có tóc vàng dáng người cao gầy, xinh đẹp nhưng cực kỳ lạnh lùng thời ơ, mà ông còn bị thu hút bởi một bóng người đứng bên cạnh cô ấy.

Thành thật mà nói, ngài Hội trưởng đã vào Nam ra Bắc rất nhiều trong những năm đầu đời và ông ấy đã gặp nhiều người và sự vật kỳ lạ, nhưng phong cách trang phục của cô gái này vẫn là thứ mà lần đầu tiên ông nhìn thấy.

Đó là một chiếc váy liền thân màu đỏ trắng. Vì cô ấy khá nhỏ nhắn và đang ngồi trên ghế, nên từ góc nhìn của Xavier, ông chỉ có thể nhìn thấy cổ áo trắng tinh và phần tay áo rộng hơn bình thường ở phía trên chiếc váy.

Cô gái đặt tay lên bàn, những ngón tay trắng thon thả hiện ra mờ ảo qua đó. Họa tiết màu đỏ nổi bật trên đường viền cổ váy dài liền thân của cô dường như gợi nhớ đến chiếc thắt lưng dài hình con bướm cùng màu quấn quanh eo cô gái mà Xavier đã nhìn thấy khi họ bước vào nhà hàng trước đó.

Mặc dù Xavier chưa từng thấy qua, nhưng nhìn bề ngoài thì chắc hẳn đó là trang phục đặc biệt dùng trong nghi lễ hay vũ đạo nào đó, chứ không phải là để mặc thường ngày. Ông cũng không hiểu tại sao đối phương lại ăn mặc như vậy và thản nhiên đi lại bên ngoài.

Tất nhiên, thế giới này có rất nhiều chủng tộc và nền văn hóa khác nhau, vì vậy có lẽ đối với một số người, đây là trang phục chính của họ.

Nguyên nhân thực sự khiến Xavier đưa ra phán đoán trên là vì cô gái này có đeo một chiếc mặt nạ cáo màu trắng cực kỳ dễ thương, trên đầu còn có hai cái tai cáo nhỏ nhắn hình tam giác tinh xảo. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây hẳn là một bán thú nhân mang trong mình dòng máu của Hồ tộc, hoặc là một Ma Nhân tiến hóa từ ma vật có hình thù của một con cáo.

Tóm lại, cô gái này chắc chắn không phải là con người.

Mặc dù là người lớn lên tại Liên hiệp Vương quốc Nhân loại, Xavier hiểu rất rõ Đế quốc Thần Thánh khác với quê hương mình. Đó là phạm vi ảnh hưởng của Nữ thần giáo , một giáo phái chủ trương quan niệm [Phía dưới Nữ thần, mọi sinh vật đều bình đẳng]. Ngoại trừ những sinh vật được xác định rõ ràng là kẻ thù của Nữ thần, chẳng hạn như ác ma tới tới thế giới bên ngoài và các vong linh, sinh vật bất tử tà ác, hầu như bất kỳ chủng tộc nào cũng có thể tự do ra vào Thánh Quốc.

Cho nên, ở Thánh Tinh thành, cho dù cư dân có nhìn thấy một Dực nhân, một nữ tử hồ ly, thậm chí là một con rồng khổng lồ bay lượn trên trời, chỉ cần đối phương không biểu hiện rõ ý đồ phá hoại hay thậm chí là hành động của chúng, thì cũng sẽ không khiêu khích đoàn Kỵ Sĩ của Thần Điện phản kích.

Sở dĩ Đế quốc Thần thánh hùng mạnh như vậy không thể tách rời khỏi việc họ tuyệt đối tuân thủ những tư tưởng tương đồng. Suy cho cùng, mỗi chủng tộc đều có thế mạnh riêng và chỉ khi đoàn kết, chung sức lại với nhau, họ mới có thể đạt được lợi ích chung.

Còn về hành vi đeo mặt nạ của thiếu nữ tai cáo kia, thực ra ở Đế quốc Thần thánh cũng chẳng có gì to tát, nhất là ở một thành phố lớn như Thánh Tinh thành, nơi đủ loại người tốt xấu lẫn lộn vào nhau.

Thời gian một bữa cơm trôi qua rất nhanh. Mặc dù Xavier muốn quan sát họ thêm một lúc nữa, nhưng các cô gái dường như không định ở lại đây lâu. Sau khi ăn xong và thanh toán, họ nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Từ đầu đến cuối, cô gái tóc vàng từng gặp Xavier kia thậm chí còn không thèm liếc mắt sang đây, chứ đừng nói là chủ động tiến lên bắt chuyện với họ. Nghĩ đến những nét tính cách cô ấy từng thể hiện lúc mới quen, mặc dù ngài Hội trưởng rất tiếc nuối, nhưng ông cũng không dám thực sự đứng dậy làm phiền họ.

Có lẽ, cô gái tên Hiểu Quang kia, rõ ràng có xuất thân bất phàm, thực sự đã quên mất một bóng dáng nhỏ bé như ông ở một góc ký ức rồi.

Tiểu thư Willis cũng không có mặt. Chẳng lẽ hai người họ đã tạm thời rời xa nhau vì lý do nào đó? Nhưng Xavier nhớ rõ ràng rằng họ có mối quan hệ rất thân mật cơ mà.

“Chuyện này thực sự rất là kỳ quái mà.........”