Bóng dáng của vài cô gái nhanh chóng lướt qua cửa quán rượu, khuất dần vào con phố đang dần chìm vào bóng tối. Đúng lúc này, Sasha đột nhiên gõ nhẹ lên bàn, ra hiệu cho Xavier bằng ánh mắt đầy ẩn ý.
"Này, Hội trưởng, ngài nhìn bên kia kìa..."
Ngài Thương nhân đã làm việc với cô đội trưởng đội hộ vệ trẻ tuổi mới vào nghề này hơn một năm, chỉ cần qua vài cử chỉ là ông ấy đã hiểu ý cô gái. Thấy vậy, ông ta không khỏi nhíu mày.
Ông ấy thấy rõ ràng rằng có vài bóng người cao lớn đang ngồi ở góc đã nhanh chóng đứng dậy sau khi các cô gái rời đi và lặng lẽ đi theo sau họ.
Sasha nhếch miệng nở một nụ cười toe toét.
"Này, có vẻ như có ai đó sắp gặp rắc rối... An ninh ở Thánh Tinh thành không tốt như ngài nói đâu, Hội trưởng."
Xavier quay lại và nhìn cô gái đang cầm một cây cung dài.
"Vậy những người mà cô đang nói đến là ai?"
"Hehe, ai mà biết được? Hội trưởng cho rằng là người nào vậy liền là người đó thôi. Vậy giờ chúng ta phải làm gì đây? Chạy tới nhúng tay vào hay cứ bỏ đi như thể chúng ta không thấy gì?"
Sau một thoáng do dự, ông thương nhân xuất chúng này, người vừa ngoài 40 tuổi và sở hữu một thương hội với gần một nghìn thành viên, đã đưa ra quyết định.
“Đương nhiên là chúng ta không thể nhìn như không thấy được. Mặc dù ta nghi ngờ rằng kẻ địch bình thường sẽ không là vấn đề với vị tiểu thư kia, nhưng ta vẫn nên đề phòng cho thỏa đáng thì hơn. Không cần phải đích thân ra mặt... Chúng ta đi tìm kỵ sĩ đoàn của Thần Điện thôi."
……………………………………………………..
Tiểu thư Willis đang bị người theo dõi.
Có lẽ đối phương nghĩ rằng kỹ năng ẩn núp của hắn rất tốt, người thường không thể phát hiện ra, nhưng thành thật mà nói... thực ra cũng không tốt đến mức đó. Cho dù không dùng đến những thần khí gian lận như SP, thì sự nhạy bén và khứu giác của một tiểu thư Long Nương nào đó cũng đủ để dễ dàng nhận ra những kẻ có hành vi bất thường này.
Nói cách khác, những bóng người lén lút trong đêm tối kia rõ ràng như những ánh đèn pha trên đầu Willis và những người khác. Ngay cả Theresa cũng cảm nhận được điều gì đó kỳ lạ.
Trên thực tế, Willis không hiểu sao cô lại có cảm giác rằng đối phương không có ý định che giấu điều gì cả... như thể điều đó quá lộ liễu một cách trắng trợn vậy.
"Tiểu thư Hy, ở đằng sau của chúng ta có ..."
"Suỵt..."
Tiểu thư mục sư đang đeo chiếc mặt nạ cáo trắng và có được diện mạo và tên hoàn toàn mới nhờ vào trang bị Bán Thần khí [Mặt nạ Ngự Hồ], kéo lòng bàn tay cô gái tóc xanh và lặng lẽ lắc đầu.
Thấy vậy, Theresa vội vàng ngậm miệng lại, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Dù sao thì cô gái này cũng đã ở bên Willis khá lâu rồi, nên cô ấy cũng hiểu được phần nào tính cách tinh nghịch mà vị đại nhân này thỉnh thoảng sẽ thể hiện.
Kiểu hành vi này...theo tính cách tiểu thư Willis, chắc hẳn gọi là "câu cá" à?
Thấy Theresa nhanh chóng hiểu ý mình, nữ mục sư gật đầu hài lòng, sau đó ra hiệu bằng mắt với ba cô gái xung quanh, rồi từ từ rời khỏi khu chợ đêm ồn ào, hướng về con hẻm tương đối yên tĩnh và vắng vẻ.
Thật ra, đây không phải lần đầu tiên Willis gặp phải chuyện cô bị ai đó theo dõi và bám đuôi. Hồi cô đi du lịch ở Liên hiệp Vương quốc cùng tiểu long nương, những kẻ xấu xa tương tự cũng thường xuyên xuất hiện ở một số thành phố nhỏ có an ninh tương đối kém.
Mục đích của bọn chúng cũng rất đơn giản, chỉ cần tiền bạc và sắc dục là được, nên tiểu thư mục sư thường chỉ nhẹ nhàng đuổi bọn chúng đi hoặc cảnh cáo nhẹ một chút. Chỉ cần bọn chúng không phải loại người cố chấp, tàn nhẫn, hung ác, thì cô thường sẽ không lấy mạng bọn chúng.
Nhưng tình hình bên phía Đế quốc Thần Thánh lại khác. Bọn họ mới vào đất nước này được khoảng nửa tháng. Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên Willis gặp phải tình huống tương tự ở đất nước này, một đất nước đề cao ánh sáng và tự do, ít nhất là... một chuyện trắng trợn như vậy.
Đầu tiên, khác với trước đây, "Nhóm du lịch cửa tiểu thư mục sư" hiện tại đã mở rộng lên đến năm người. Tục ngữ có câu, người đông thế mạnh và có cả Leila và Renee, hai Bạch Vũ Dực nhân khó bị trêu chọc đi cùng. Nên khi nhìn lướt qua thì bất kỳ ai có chút sáng suốt cũng không dám đánh chú ý đến trên người họ.
Hơn nữa, mặc dù Đế quốc Thần Thánh là một quốc gia tự do và cởi mở hơn với thế giới bên ngoài, nhưng an ninh công cộng của họ thực sự hoàn thiện hơn Liên hiệp Vương quốc hay Vương quốc Thiên Thanh mà Willis từng tiếp xúc qua.
Không có cơ cấu chính quyền chính thức nào ở đây. Thay vào đó, có các tổ chức được gọi là [Thần điện] và [Đoàn kỵ sĩ của Thần điện].
Đúng như tên gọi, Đoàn kỵ sĩ của Thần điện tự nhiên được tạo thành từ các kỵ sĩ của Thần Điện. Tất nhiên, các kỵ sĩ ở đây không phải đều là Thánh kỵ sĩ như Edwina, mà chỉ là một thuật ngữ tương đối chung, có thể hiểu là lực lượng vũ trang dưới quyền của Thần Điện.
Trong số bọn họ có thể có những hàng thật giá thật Thánh kỵ sĩ chuyên nghiệp thực thụ, hoặc những trọng tài giỏi về thanh tẩy thể chất, hoặc thậm chí là các thần quan, Thánh thuật sư và nhiều thứ khác nữa. Chỉ cần là thánh chức giả, họ có thể được gọi là kỵ sĩ của Thần Điện.
Nói một cách đơn giản, các kỵ sĩ ở đây có lẽ giống như "cảnh sát" trên Trái Đất.
Có lẽ vì được giáo dục về tín ngưỡng, nên Willis phải thừa nhận rằng, ít nhất là cho đến nay, hầu hết các kỵ sĩ của Thần Điện mà cô từng tiếp xúc đều rất tận tâm và công bằng.
Khác với phía Liên hiệp Vương quốc, mặc dù là quân đội chính quy, nhưng họ hiếm khi bày ra thái độ tỏ ra cao cao tại thượng khi đối mặt với người dân. Chỉ cần trong khả năng của mình, dù là chuyện nhỏ nhặt như mèo con hay chó con bị đi lạc, họ cũng sẽ nghiêm túc huy động người của họ đi tìm. Khi đối phó với tội phạm, họ cực kỳ dũng cảm và kiên quyết, gần như sẵn sàng hy sinh mạng sống.
Bọn họ thực sự là một đoàn thể xứng đáng với cái danh "Kỵ sĩ".
Nhờ vậy, an ninh công cộng ở Thánh Quốc, ngay cả ở những thôn làng và thị trấn xa xôi, nhìn chung đều rất tốt. Kẻ xấu không có bản lĩnh gì cũng không dám gây rối ở Thánh Quốc. Chẳng trách Edwina mỗi lần nhắc đến quê hương của cô đều có vẻ mặt vô cùng tự hào.
Vì vậy, Willis rất tò mò, ở một thành phố lớn như Thánh Tinh thành, lại có một cái tên không sợ chết, dám công khai theo đuổi mấy cô gái yếu đuối như vậy sao?
Nếu mấy cái tên kia không phải là kẻ ngốc, chắc hẳn bọn hắn phải là một đám tội phạm quen thói nhưng không biết sợ hãi.
Số lượng người đi bộ xung quanh dần thưa dần, Willis cố tình dẫn các cô gái đi theo mình đến một nơi vắng vẻ, nhưng kẻ theo dõi vẫn bám theo theo bọn họ một cách không ngừng nghỉ như thể tên kia không có chút do dự nào.
Khi họ bước vào một ngõ cụt tối tăm và không có ai xung quanh, cô gái đeo mặt nạ cáo đột nhiên quay lại và vung bàn tay nhỏ của mình!
"Các ngươi đã đi quá xa rồi đấy?! Tấn công đi!"
“Đã rõ!”
Gần như cùng lúc đó, cô gái tóc xanh giơ bàn tay lên, vài sợi dây leo dày như cái xô đột nhiên "bùm bùm bùm" từ dưới đất nhô lên, lập tức chặn lối ra duy nhất của con hẻm. Cùng lúc đó, hai cô gái với đôi cánh trắng muốt như tuyết nhảy ra từ hai bên như tia chớp, lao về phía thân ảnh cao lớn đang có vẻ hơi choáng ngợp trước sự thay đổi đột ngột này.
Thân là một Thiên Không cận vệ, Leila, người đã tu luyện đến cảnh giới đỉnh cao trong cấp Huyền Thoại, tốc độ còn nhanh hơn. Trong chớp mắt, cô đã di chuyển đến bên cạnh kẻ địch phía trước. Ngọn thương trong tay cô hóa thành từng đạo tàn ảnh, không chút do dự chém thẳng vào chân kẻ địch. Thân phận của kẻ địch vẫn chưa rõ. Mặc dù không thể lập tức giết chết tên này, nhưng ít nhất phải khiến tên này mất đi khả năng phản kháng và chạy trốn mới được.
“Oa!”
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là phản ứng của đối phương cũng nhanh không kém. Sau khi hét lên một tiếng hoảng loạn, hắn ta lập tức nhảy dựng lên. Mặc dù đang trong tình trạng hỗn loạn, hắn ta vẫn tránh được đòn tấn công quyết liệt của Leila mà không hề bị thương. Sau đó, hắn ta nhanh nhẹn lộn ngược người lại, đứng vững, lại luống cuống tay chân mà liều mạng hét lên trong hoảng loạn.
"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Đại tiểu thư! Là tôi đây!"
