Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1295

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7550

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 410

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 567

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma - Chương 194: Binh đấu binh, tướng đấu tướng

“Đinh!”

Một lần nữa, hắn lại dùng ma kiếm để đỡ lưỡi thương sắc bén từ thánh thương bị Hóa Thân Ánh Sáng chém trúng. Toàn thân của hắn bị lực lượng khổng lồ kia đánh bật về phía sau, Sylvester thở hổn hển khi nhìn thấy vũ khí trong tay đã mất đi vẻ sáng bóng, đầy những vết nứt, dường như hắn có chút khó mà chấp nhận.

Hắn ta ngẩng đầu lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn cô gái sáu cánh ở phía xa, chiếc áo choàng trắng vẫn sạch sẽ gọn gàng, tỏa ra khí chất thánh khiết và Thánh Linh khổng lồ lơ lửng bay phía sau cô.

"Rốt cuộc ngươi có lai lịch gì? Tình báo không hề nhắc đến sự tồn tại của một cường giả ẩn núp như vậy ở Dãy núi Vạn Ma hay Huyễn giới! Chẳng phải tất cả thần linh đều đã biến mất hoặc rời khỏi thế giới này rồi sao?"

Willis xoay nhẹ cây pháp trượng mảnh khảnh của mục sư trong tay, tạm thời đặt vũ khí đã gây ra nhiều vết sưng lớn trên đầu của Hoán Ma giả xuống mà trả lời một cách thản nhiên.

"Chuyện đó chỉ chứng tỏ tình báo của ngươi đã quá lạc hậu rồi. Mà làm sao ngươi dám chắc ta đến từ Dãy núi Vạn Ma hay Huyễn giới chứ? Ý ta là, liệu có khả năng nào ta chỉ là một mục sư nhiệt tình đi ngang qua nơi này, tình cờ thích bênh vực kẻ yếu không?"

"Nhiệt tình... mục sư? Ra vậy... Ra vậy! Ngươi là đồng bọn của hắn, đúng không? Bánh phô mai Mochi, ta nhớ cái tên đó! Hắn ta nhờ ngươi tới xử lý ta à? Mẫn Trần, tên hèn nhát đó! Sau tất cả những chuyện này, hắn vẫn không dám ra mặt đối mặt với chúng ta! Đồ hèn nhát! Đồ hèn nhát chết tiệt!! Một kẻ vứt bỏ vô lương tâm!!!"

Nhìn thấy Sylvester tuy không bị thương nặng nhưng lại tràn ngập ma lực cuồn cuộn và vô cùng tức giận, tiểu thư mục sư cũng nhịn không được mà nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu.

"Chuyện này là sao vậy? Bánh phô mai Mochi... Đợi đã, lúc nãy ngươi có nhắc đến ông nội... Ngươi, ngươi là con cháu của Mẫn Trần à?"

Ai nha nha, chuyện quái quỷ gì thế này, chuyện này có thật không vậy?!

Chẳng trách, chẳng trách! Chẳng trách cái tên Sylvester này luôn có vẻ quen thuộc với Willis. Nếu nhìn kỹ, đường nét khuôn mặt và màu tóc xám dài của hắn giống hệt một [Người gác cổng] nào đó!

Nghĩ lại thì, nếu Mẫn Trần và nhóm người xuyên không của hắn từng đến đây hơn 300 năm trước, thì khoảng thời gian dài như vậy đã đủ để họ sinh sản ra con cháu trên thế giới này và thậm chí truyền lại di sản cho nhiều thế hệ.

Mà ông cụ Mẫn Trần trông có vẻ là một tên đàn ông đứng đắn và rất mạnh. Hắn ta chắc chắn là mẫu người dung mạo dạng chó dễ dàng thu hút các cô gái xinh đẹp. Không có gì ngạc nhiên khi những tia lửa tình yêu sẽ nảy nở giữa họ, giống như những tình tiết máu chó trong truyện tranh và tiểu thuyết khoa trương về vị anh hùng dũng cảm và hàng chục phi tần trong dàn hậu cung của hắn ta.

Chậc... Tự nhiên mình chẳng muốn quan tâm đến chuyện này nữa. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?

"Vậy ra ngươi đang tìm mọi cách để trở nên mạnh mẽ hơn và có được sức mạnh của Ma Thần để chiến đấu với Mẫn Trần sao? Ngươi muốn chứng minh điều gì đó với Mẫn Trần, hay muốn trả thù hắn? Tên đó có làm gì khiến con cháu đời sao phải thất vọng không?"

Sau một hồi nghỉ ngơi ngắn ngủi, Sylvester, người đã dần hồi phục nhờ vào quyền năng của Ma Thần và sở hữu ma lực gần như vô hạn, lại giơ thanh ma kiếm lên, rồi ném nửa cây trượng bị gãy trong tay kia thẳng xuống biển ma lực đang cuồn cuộn bên dưới. Một tia điên cuồng lóe lên trong đôi mắt bị che khuất bởi nửa chiếc mặt nạ.

"Không quan trọng. Mặc kệ rốt cuộc ngươi là ai, hôm nay cũng đừng hòng cản ta. Chẳng phải hắn đã... bỏ rơi vợ con để canh giữ cái nơi chết tiệt này suốt 300 năm sao? Vậy thì ta sẽ phá hủy nó! Khiến hắn phải hối hận, khiến hắn tuyệt vọng!"

“Có bản lĩnh, liền đón lấy một chiêu này của ta!”

Kẻ báo thù lơ lửng trên không trung giơ thanh ma kiếm lên, biển ma lực cũng cộng hưởng sôi lên!

“Ken két...... Tạch tạch tạch tạch tạch tạch ken két............”

Trên bầu trời, vô số vết nứt kinh khủng lại xuất hiện, giống hệt như Sylvester đã từng nghiền nát vùng không gian thiên hà kia. Thung lũng Ma lực vốn đã mục nát khô héo từ lâu, cuối cùng cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết dưới áp lực nặng nề.

Ngay sau đó 

“Bùm!!!!!!!!!”

Không gian nhỏ bé do Ma Thần tạo ra, vốn là nơi gánh chịu sức mạnh từ Thần cách đã hoàn toàn sụp đổ dưới sức mạnh của chính nguồn gốc của đó.

Bầu trời đỏ rực lại hiện ra trước mắt, dòng nham thạch sôi sục và mặt đất cháy rực lại xuất hiện, tất cả đều nói với Willis rằng cô đã trở lại thế giới có tên là [Huyễn giới].

“Trong thiên địa tất cả ma lực, nghe ta hiệu lệnh!!!”

Một biển ma lực màu xám đen bao phủ khắp trời đất. Dưới sự kêu gọi của quyền năng [Ma lực], bất kể là nguyên tố lửa, nước, gió, đất, hay bất kỳ ma lực nào đang lan tỏa khắp thế giới, với những sức mạnh khủng khiếp này, mạnh mẽ hơn gấp trăm lần so với thế giới thực, nhanh chóng tụ tập từ bốn phương tám hướng, ngưng tụ trên đầu Sylvester, hóa thành một bóng đen kinh khủng rực rỡ dài hàng vạn mét.

Biển dung nham bị khuấy động, thậm chí còn tạo ra những cơn sóng khổng lồ cao hàng trăm kilomet. Các nguyên tố lửa đủ loại phân tán xung quanh bị lực hút này trực tiếp nghiền nát thành năng lượng nguyên tố thuần túy và bị ép buộc dung nhập vào trong thanh kiếm đang chấn động kia.

Chỉ có một số ít sinh vật có sức mạnh vượt trên cấp Ngụy Thần mới có thể miễn cưỡng thoát khỏi phạm vi này với tốc độ nhanh nhất.

Willis thậm chí còn có thể thấy rõ ràng rằng những linh hồn của Chiều không gian phía Trên, quá đông đến mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường, cũng đang la hét sợ hãi và cố gắng chạy trốn, nhưng chúng đã bị sức mạnh của Ma Thần nghiền nát và vỡ tan, hóa thành năng lượng thuần túy và bị hấp thụ. Trong phạm vi hàng ngàn km vuông, chỉ trong hơn mười giây, nó đã trở thành một vùng tử địa gần như không có hoạt động của sinh mệnh nào.

Tất cả các nguyên tố và đủ mọi hình thức ma lực trong không khí đều bị hòa quyện một cách tàn bạo vào thanh kiếm khổng lồ rực rỡ sắc màu này. Không còn nghi ngờ gì nữa, đòn tiếp theo đây sẽ là một đòn chí mạng.

Tuy nhiên, khi đối mặt với áp lực khủng khiếp như vậy, một nữ mục sư nào đó vẫn giữ được bình tĩnh, quan sát chăm chú và thậm chí còn lẩm bẩm một mình trong lúc rảnh rỗi.

"Quái thật...Cái tên Sí Viêm chi thần kia đã chạy đi đâu rồi?"

Vị trí bọn họ xuất hiện rõ ràng nằm gần khe nứt mà Wilis đã dùng [Không Ngấn Chi Nhận] mở ra trước đó. Theo lý mà nói, với chấn động lớn như vậy, cái đầu đá lửa kia , vốn cũng sở hữu sức mạnh của một vị Thần, lại còn có vẻ hung dữ, chắc hẳn đã sớm nhảy ra ngoài từ lâu rồi. Chẳng lẽ...

Cô gái ngước nhìn bầu trời với tất cả cảm giác. Cô liếc nhìn bầu trời rực cháy và những khe nứt xa xa, đôi lông mày hơi nhướng lên.

Thôi bỏ đi, hãy giải quyết vấn đề trước mặt trước đã.

"Đi thôi! Cấm thuật · Trảm Thần Kiếm!!!"

Một thanh đại kiếm khổng lồ, đáng sợ và hùng vĩ hơn sức mạnh tổng hợp của Thập Nhị cung Thủ hộ giả, chém xuống trên đỉnh đầu cô. Lúc này, dường như nữ mục sư đã đưa ra quyết định cuối cùng. Cô giơ cây pháp trượng trong tay lên, bình tĩnh đi đến phía trước.

“Siêu hạn · Kết giới hợp nhất: Bức tường Thánh Thuẫn.”

Ánh sáng lưu chuyển trên bầu trời lại một lần nữa hóa thành một tấm khiên vàng khổng lồ, to lớn không kém gì tấm khiên trước mặt thiếu nữ. Từng lớp từng lớp đan xen trước mặt thiếu nữ, trực diện va chạm với đòn tấn công tối thượng cũng được tạo thành từ vô số ma lực.

"Bùm, bang, bang, bang, bang, bang, bang, bang, bang!!!"

Từng lớp từng lớp thánh thuẫn liên tục bị thanh cự kiếm đáng sợ kia phá vỡ, hóa thành ánh sáng vàng rồi tan biến. Ánh sáng ma lực bảy màu và khí thế tỏa ra từ thanh cự kiếm cũng giảm mạnh với tốc độ đáng báo động.

Đây là một cuộc va chạm trực diện tuyệt đối cứng đối cứng, không cần bất kỳ chiêu thức hay thủ đoạn cầu kỳ nào. Trong chiến trường cấp thần này, nơi thực lực thực sự của cả hai bên đang được thử thách, chỉ có duy nhất một người chiến thắng mới có thể xuất hiện.

Sylvester trợn trừng hai con mắt, toàn lực đẩy thanh ma kiếm, Willis cũng không lùi dù chỉ nửa bước. Mỗi khi sáu chiếc cánh trắng muốt của cô dang rộng, chúng lại tỏa ra một luồng ánh sáng thuần khiết và thánh khiết, tràn vào kết giới vững chắc trước mặt, không ngừng gia tăng sức phòng ngự.

"Bang! Bang~"

Một lớp thánh thuẫn rắn chắc khác lại nổ tung trước thanh kiếm khổng lồ, nhưng lần này, kèm theo một tiếng vỡ vụn như tiếng than khóc. Thanh ma kiếm khổng lồ đầy màu sắc này, vốn đã tối sầm lại sau cuộc giao tranh dài đằng đẵng, cuối cùng cũng không thể chống đỡ được dưới bức tường thánh thuẫn nguyên vẹn tiếp theo. Nó hoàn toàn vỡ tan thành một bầu trời đầy ánh sáng bảy sắc rực rỡ.

"Phụt!"

Toàn thân Sylvester run lên, máu tươi phun ra từ miệng như thể bị phản kích. Thanh ma kiếm đen kịt được chạm khắc tinh xảo trong tay hắn cũng vỡ vụn, hóa thành một tia sáng rơi xuống.

Mà ở phía bên kia, cô gái mặc áo choàng trắng có vô số tấm khiên thánh màu vàng xếp chồng lên nhau như một bức tường trước mặt mà không cần đến bất kỳ sức mạnh ma lực công kích nào. Bức thường khiên liên tục sáng lên với tần suất đủ để khiến đối thủ tuyệt vọng, mãi cho đến khi thanh kiếm khổng lồ rơi xuống bầu trời và xung quanh trở lại im lặng. Lúc đó cô mới miễn cưỡng ngừng.

"Hửm? Xong việc chưa?"

Như thể đang thận trọng, cô gái tóc đen, người vẫn an toàn và khỏe mạnh, từ từ thò đầu ra khỏi phía sau bức tường thánh thuẫn.