Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1295

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7550

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 410

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 567

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma - Chương 199: Một phần trách nhiệm, hai trận bi kịch

Bên trong Huyễn giới.

"Ngươi hiểu rồi chứ? Cho nên ta mới nói rằng ngay từ đầu ngươi đã không thể trở thành Ma Thần được rồi. Cho dù Tiyelu không hoán đổi vị trí của Nguồn ma lực phân thể với bản thể gốc của nó, thì ý nghĩa thật sự của một vị thần chân chính vẫn phức tạp hơn so với tưởng tượng của ngươi rất nhiều."

Tiểu thư mục sư mỉm cười nói.

"Nói cách khác. Ngay từ lúc ngươi quyết định dùng tới cái Ma Thần phù gì đó đi đường tắt, ngươi đã bị lừa rồi. Ngươi nghĩ rằng bản chất của một vị thần là gì? Một phần Thần cách hay là một cái Thần vị?”

"Ngươi sai rồi. Không tính hai thử thách đầu tiên, ta đoán ngươi còn chưa hoàn thành hết 999.999 bậc thang của cầu thang đăng Thần, đúng không? Nếu không, ngươi đã không hấp thụ năng lượng nhanh như vậy. Nhưng... đó không phải là Ma Thần cố ý gây khó dễ cho người kế nhiệm."

"Như người xưa đã nói, trước khi Trời ban cho một người trọng trách, trước tiên sẽ thử thách tinh thần và thể lực của người đó, vắt kiệt sức lực. Nếu không tự mình bước qua 999.999 bước đó, ngươi sẽ không bao giờ lĩnh hội được ý nghĩa chân chính của [Ma Lực Vô Hạn] và thành lập nên một Thần quốc. Thứ đồ chơi gọi là Ma Thần Phù kia có lẽ là một cái bẫy do Ma Thần bày ra, đặc biệt dành cho những kẻ như ngươi, những kẻ chỉ muốn tìm đường tắt để một bước lên trời ."

Nói đến đây, tiểu thư Willis không khỏi mỉm cười.

"Ngươi nghĩ ta phá hỏng việc tốt của ngươi khi ta cắt đứt Thần cách đó sao? Ngươi sai rồi. Thực ra ta đang cứu các ngươi. Hãy nghiêm túc suy nghĩ cho kỹ đi. Chuyện gì sẽ xảy ra khi vật chứa không còn khả năng gánh vách sức mạnh bên trong?"

"Còn nữa, ngươi có từng nghĩ đến việc Tiyelu rõ ràng đã canh giữ Huyễn giới này cả ngàn năm, hơn nữa trong Huyễn giới này lại có nhiều kẻ thù mạnh mẽ như vậy không? Tổ tiên của các ngươi cũng đã đến biên giới của Thung lũng Ma lực rồi, tại sao bọn họ lại không tấn công vào Thần vị của Ma Thần?"

Nói xong, Willis thở dài, lắc đầu tiếc nuối và kết luận.

“Người trẻ tuổi à, làm thần minh cũng không dễ dàng như thế. Nếu muốn bay lên đầu cành biến Phượng Hoàng, phải cẩn thận kẻo bị ngã đến thịt nát xương tan.”

“………………”

Sylvester im lặng hồi lâu, cuối cùng hắn cười khổ, đồng thời tháo chiếc mặt nạ trên mặt xuống.

"Hình như... ta đã thua rồi, thua hoàn toàn. Sau nhiều năm dày công lên kế hoạch, cuối cùng ta đã đánh giá thấp thế giới này và những kẻ thực sự mạnh này. Thật nực cười... ta chỉ là một tên hề."

Giọng nói của hắn thay đổi nhanh chóng, từ trầm thấp ban đầu trở nên trong trẻo, dễ nghe. Thân thể cũng có những biến đổi rõ rệt. Bộ ngực dưới lớp áo dần dần phồng lên, vòng eo cũng hướng vào phía trong co vào thon gọn, ngay cả khuôn mặt cũng có chút thay đổi.

"Ta có thể biết tên của ngươi không?"

"Tên ta là Willis... Đợi đã, ngươi là con gái hả?"

Ngay khi cô nói tên mình, tiểu thư mục sư vô thức thốt lên "Hả?" và cô vô cùng sửng sốt.

“Không, vậy tại sao... tại sao ngươi lại phí công giả làm đàn ông? Có ý nghĩa gì đặc biệt không?"

Trên đời này không có truyền thống trọng nam khinh nữ. Willis đi đâu cũng chỉ nhìn vào năng lực chứ không nhìn vào giới tính, nên cô thực sự không hiểu mục đích hành xử của đối phương.

Như thể đã thừa nhận thất bại của mình, Sylvester giơ chiếc mặt nạ trên tay lên và cười nhạo chính mình.

"Vật phẩm này tên là [Khi Thiên]. Ta đã trả giá rất lớn để có được nó từ [Nghị hội Hoàng Hôn]. Đây là một thần vật thượng cổ. Đúng như tên gọi, nó có thể đánh lừa pháp tắc của thế giới. Bán Ma Nhân là một chủng tộc rất kỳ lạ. Có lẽ vì chúng ta chỉ mang trong mình một nửa dòng máu của ác ma, nên cá thể có giới tính nữ trong số chúng ta không có khả năng sở hữu ma lực hay sức chiến đấu."

"Mẹ ta và ta cũng đều như vậy. Vậy nên nếu muốn làm gì đó, chúng ta cần phải dùng thứ này để lừa dối cả thế giới và có được sức mạnh để đạt được mục tiêu. Haha... Đây thực sự là một lời nguyền rủa."

“Bán Ma Nhân......... Sao?”

Nghe vậy, Willis không khỏi chìm vào suy nghĩ sâu xa.

Nếu Sylvester là hậu duệ của người xuyên không Mẫn Trần, thì tình huống của cô ấy hẳn phải liên quan đến một số bối cảnh đã được thiết lập trong trò chơi.

Trước hết, trong số các chủng tộc tùy chọn ban đầu dành cho người chơi trong [Huyễn thế], thực sự không có chủng tộc Bán Ma Nhân có giới tính nữ nào. Điều đó có nghĩa là người chơi chỉ có thể chọn tạo tài khoản Bán Ma Nhân có giới tính nam.

Nhà phát triển chính thức không đưa ra nhiều lời giải thích cho tình huống này, nhưng so với các chủng tộc phổ biến trong trò chơi như Nhân tộc, Bán Thú tộc, Bất Tử tộc, Thiên tộc và Linh tộc,... đặc điểm của Bán Ma Nhân này thực sự đã bị nhiều người chơi chế giễu và bàn tán.

Có thể là...vì lý do này chăng?

Bởi vì đối thủ dường như đã mất đi ý chí chiến đấu, mà bản thân Willis cũng không có ý định giết Sylvester ở đây, nên cô tạm thời buông vũ khí xuống, chủ động nói với tư thế dường như đã mất đi sự cảnh giác nhưng vẫn sẵn sàng phản ứng bất cứ lúc nào.

"Chúng ta vẫn còn chút thời gian, Sylvester. Ngươi có thể kể cho ta nghe... câu chuyện cũ của ngươi được không? Thật lòng mà nói, ta cũng hơi tò mò."

Sylvester, người đã trở lại với diện mạo ban đầu của mình — cùng với mái tóc dài màu xám, dáng người mảnh khảnh, trông không quá đôi mươi, với khuôn mặt hơi lạnh lùng và cứng rắn. Nhưng đây vẫn là một vẻ đẹp tinh tế, và ít nhất có bảy phần giống Mẫn Trần — gật đầu im lặng không nói gì , rồi lắc đầu.

"Silvina, đó mới là tên thật của ta. Tôi không biết cô nghe nó từ đâu, nhưng Sylvester Bulwer là bút danh tôi tạo ra bằng cách sử dụng [Khi Thiên]. Là một kẻ mạnh đã đánh bại ta một cách đường đường chính chính và đáng giá được ta tôn kính. Ta cũng không có ý định lừa ngươi.”

Không đợi Willis mở miệng, cô gái tiếp tục nói.

"Ngươi đoán đúng rồi. Mẹ ta là con gái của Mẫn Trần, còn ta là cháu gái của hắn ta. Mẫn Trần và những Bán Ma Nhân không thuộc về thế giới này. Họ được xem là khách đến từ bên ngoài thế giới, mặc dù chúng ta được thừa hưởng huyết thống của hắn từ thế giới khác, nhưng vì khiếm khuyết giới tính, nên chúng ta không thể thừa hưởng được sức mạnh to lớn của hắn."

"Khi mẹ ta còn nhỏ, tên khốn đó đột nhiên biến mất không một lời từ biệt, không một ai nhìn thấy hắn nữa. Sau đó, vì một số tình huống bất khả kháng, bà nội của ta cũng buộc phải rời đi. Sau khi giao phó mẹ ta cho một người bạn, bà nội của ta đã trở về Đế quốc Thần thánh."

"Tuy nhiên, vận rủi đã ập đến. Người chịu trách nhiệm chăm sóc mẹ ta đã qua đời trong một vụ tai nạn. Kẻ địch nhanh chóng đến tìm bà ấy. May mắn thay, mẹ ta đã kịp thời trốn thoát và sống sót."

"Sau đó, bà ấy không dám ở lại nữa, đành phải một mình nhanh chóng chạy trốn. Lại bởi vì lời dặn dò của bà ngoại, bà ấy không thể đến Đế quốc Thần Thánh để tìm bà nội. Thế là do bất lực vì không có chút nào sức mạnh, lại không chỗ nương tựa, mẹ ta bắt đầu lang thang khắp Liên hiệp Vương quốc, vật lộn để sinh tồn, gian khổ cầu sinh. Mất một thời gian dài, bà đã chịu đựng biết bao gian khổ. Cuối cùng, với một chút tài sản mà bà nội để lại, bà ấy tìm được một ngôi làng nhỏ để định cư, lập gia đình với người dân địa phương và sinh ra ta."

“Nhưng mà cuộc đời mẹ ta đã được định sẵn là đầy rẫy những tai ương. Khi ta lên mười hai tuổi, một trận dịch hạch đã tấn công Liên hiệp Vương quốc. Khu vực mẹ ta sống tình cờ lại là tâm chấn của thảm họa. Trận dịch kinh hoàng đó kéo dài suốt một năm và hàng triệu người đã chết, trong đó có cha ta, một người đàn ông bình thường."

"Tai họa không bao giờ đến một lần. Không lâu sau đó, mẹ ta không may bị lây bệnh khi đang làm tình nguyện viên y tế. Dù Bán Ma Nhân có sức đề kháng mạnh hơn con người, nhưng một khi đã nhiễm bệnh thì cực kỳ khó cứu chữa."

"Chắc hẳn ngươi cũng đã biết tình hình ở Liên hiệp Vương quốc trước đó rồi. Là một sinh vật thuộc dị tộc, chúng ta không dám cho phép các thần quan và bác sĩ tiến hành khám sức khỏe toàn diện. Nếu bị phát hiện... số phận của chúng ta sẽ vô cùng bi thảm."

Silvina giơ bàn tay phải lên, trên đó đeo chiếc nhẫn màu xám duy nhất được bảo quản cẩn thận nhưng đã hơi cũ. Dường như đó là một món trang bị ma pháp.

"Dù ta đã cố gắng hết sức, mẹ ta... cuối cùng cũng qua đời. Trong những giây phút cuối đời, bà gọi ta đến bên giường bệnh và hết sức ân cần trao cho ta chiếc nhẫn này. Bà nói với ta rằng đó là món quà quý giá của ông nội ta, một người tên là Mẫn Trần. Nó chứa đựng toàn bộ tiền tiết kiệm của bà và tài sản bà nội ta để lại. Quan trọng hơn, nó là vật duy nhất lưu giữ ký ức về quá khứ của mẹ ta."

"Bà ấy đã truyền lại báu vật quan trọng nhất này cho ta."

Giống như một chiếc mặt nạ đeo quá lâu, hoặc có lẽ trái tim phụ nữ mềm yếu và dễ tổn thương hơn. Một khi nó được gỡ bỏ, nỗi đau và hận thù tích tụ trong lòng tuôn trào như thác lũ. Silvina tự nhủ, vừa lau đi những giọt nước mắt lăn dài trên khóe mắt như muốn che giấu chúng.

"Mẹ ta... nắm tay ta và kể về quá khứ, tất cả những kỷ niệm đẹp đẽ của một gia đình hạnh phúc khi cha mẹ của bà còn ở bên. Bà miêu tả cho ta thấy ông nội ta cao lớn và oai vệ như thế nào, đáng tin cậy, hài hước và đẹp trai ra sao. Đứng cạnh ông, bà ấy có cảm giác như đứng trên một ngọn núi cao ngất, tràn đầy cảm giác an toàn.”

"Bà nói rằng đó là khoảng thời gian hạnh phúc và ngọt ngào nhất trong cuộc đời bà, thậm chí còn hạnh phúc hơn cả khi bà ở bên cha ta."

"Mẹ ta vừa khóc vừa cười. Cuộc sống của bà, vốn đã gần như lụi tàn, giờ đây như bừng sáng trở lại. Bà liên tục nói với ta rằng bà không hề hận cha mẹ vì đã bỏ rơi bà. Họ thực sự là những người tuyệt vời, yêu thương bà, nhưng một sứ mệnh nặng nề và to lớn đã buộc họ phải rời xa. Bà cũng tự hào được làm con gái của họ."

Trong lúc nói chuyện, giọng nói của Silvina dường như nghẹn lại vì tiếng nấc, nhưng cô vẫn cố chịu đựng, có lẽ vì không muốn để lộ sự yếu đuối của mình trước mặt người khác.

"Mẹ ta... đã nói cực kỳ lâu, rất lâu, cho đến khi mắt của mẹ ta gần như không thể mở ra được nữa. Những giây phút cuối đời của mẹ ta tràn ngập những kỷ niệm ngọt ngào, nhưng ta biết mẹ ta sắp phải chết.”

"Cuối cùng... Mẹ ta nhắm mắt lại, ngực vẫn phập phồng. Ta nghĩ rằng đây là kết thúc rồi. Lòng tràn ngập đau thương, ta tiến về phía trước để chăm sóc thi hài của mẹ. Bất ngờ, khi cúi xuống, ta nghe thấy tiếng mẹ thì thầm vào tai ta, như thể đang dùng chút sức lực cuối cùng của mẹ là lời tạm biệt cuối cùng để bộc lộ nỗi oán hận và cô đơn sâu thẳm trong lòng."

"Sil... Dù vậy, ta vẫn rất muốn rất muốn, vẫn thực sự rất muốn gặp lại cha ta..."

Note: Khi Thiên = lấn áp /ức hiếp/bắt nạt/khi thiên/trời/bầu trời Note: humans, half-beasts, undead, celestials, and spirits