Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 18

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 711

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 638

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 427

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3715

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4809

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi - Chương 110: Trở về từ cõi chết

"Tiểu thư Willis? Sao cô lại đi một mình... Không! Sao cô lại đột nhiên gọi tôi ra ngoài vào lúc này? Cô không thể trực tiếp đi thẳng vào được sao?!"

Mặc dù tiểu thư mục sư đã từng thể hiện sức mạnh đáng kinh ngạc với người trước mặt, nhưng cô gái tri thức tên Dolina này dường như không tỏ ra tôn trọng như hầu hết mọi người. Thay vào đó, cô ấy dường như coi tiểu thư mục sư như một người bạn để thư giãn và trò chuyện.

Sau trận chiến đảo Omo, Dolina thỉnh thoảng lại đến trò chuyện, uống trà với một thiếu nữ tóc đen, họ hay trao đổi bộ sưu tập và đọc sách cho nhau. Mối quan hệ giữa hai người khá tốt.

Đó là lý do tại sao Willis lại tới và chào Dolina một cách đặc biệt sau khi nhìn thấy cô ấy.

Thiếu nữ tóc đen mặc váy chống nạnh và mỉm cười tinh nghịch.

"Đó là cách cô nói chuyện với vị ân nhân cứu mạng của mình à? Này, các cô đều là bạn của Dolina phải không? Để tôi nói cho các cô biết, cô ấy đã từng ở Đảo Omo..."

"Sai, sai, sai! Tôi sai rồi! Chiêu này của cô thật quá hèn hạt! Cô đã hứa sẽ giữ bí mật cho tôi mà!"

Nắm trong tay quá khứ đen tối, tiểu thư Dolina không còn cách nào khác ngoài việc đầu hàng trước thế lực hắc ám. Cô ấy khóc nức nở, chỉ có thể giơ tay đầu hàng trước ánh mắt tò mò của những người đồng bạn, rồi cô ấy vội vàng kéo Willis sang một bên.

"Cô dì tuyệt vời của tôi ơi, rốt cuộc cô muốn gì ạ? Cháu vẫn đang làm việc ở đây, và sắp có khách mới đến..."

Nhìn vẻ mặt ủy khuất của Dolina nhưng không dám nói gì, Willis ngại bắt nạt cô ấy thêm nữa nên mỉm cười véo khuôn mặt mềm mại của cô.

"Không có gì đâu, chỉ chào hỏi người quen thôi. Như tôi đã nói, chẳng phải cô được thăng chức sau chiến công trên đảo Omo sao? Sao cô lại đến đây đón khách? Tổ chức thiếu nhân lực đến vậy sao?"

“À, cái này…”

Thiếu nữ Bạch vũ mặc đồng phục phục vụ tỏ vẻ xấu hổ, nhìn quanh rồi thì thầm.

"Chuyện lần trước không phải rất nhiều người đều thấy rồi sao? Tuy rằng đại đa số các chị em tôi đều đồng ý giữ bí mật, nhưng vẫn có một số người giống như cô... Ý tôi là, những người khó nói chuyện, cứ khăng khăng đòi đổi ngang giá, chẳng phải là..."

Nói đến đây, Willis tự nhiên hiểu được ý của Dolina.

Cô cố nhịn cười và giả vờ nghiêm túc.

"Nghe này, cô không cần phải tốn công sức để cố giấu giếm thế đâu. Chỉ là hơi chuunibyou một chút thôi, không sao đâu. Thật ra, tôi thấy tên các chiêu thức của cô nghe khá sống động và chân thực... Phụt~Hahahaha!"

Được rồi, mình không thể nhịn cười được.

"Cô vẫn còn cười à! Đừng cười nữa! Mọi người đang nhìn tôi với ánh mắt quá kỳ quái! À, lại có khách đến, tôi về trước đây!"

Tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa tiến lại gần, Dolina như một con thỏ hoảng sợ vội vã chạy về vị trí. Cô còn chưa kịp định thần lại thì đã thấy một đám người đã chen chúc nhau bước vào hành lang.

Bởi vì chỉ có một hành lang dẫn đến trận pháp dịch chuyển tức thời, nên do Willis chậm trễ, Hiểu Quang và những người khác đang đợi ở lối vào đương nhiên đã va phải nhóm người từ bên ngoài đi vào.

Tất cả các thiếu nữ phục vụ, bao gồm cả Dolina, đều đồng thanh hô vang lời hoan nghênh mà họ đã tập dượt cùng lúc. Sự xuất hiện của những người mới đến này ngay lập tức thu hút sự chú ý của tiểu thư mục sư.

Họ trông giống con người, nhưng họ không phải là thế lực tới từ Liên hiệp Vương quốc do Philena đại diện.

Nhóm này có khoảng hai mươi người, hơn một nửa không mặc lễ trang mà mặc áo giáp đẹp có in hoa văn đặc biệt và đeo kiếm ở thắt lưng.

Bởi vì có công nghệ lưu trữ không gian và sức mạnh cường đại của Vũ Hoàng, mà các chiến binh Bạch vũ canh giữ [Phi Dực chi đình] không tịch thu vũ khí của khách đến, nhưng lại đặt ra quy định nghiêm ngặt về số lượng hộ vệ mà mỗi nhóm có thể mang theo. Trong các nhóm được phép tham gia tiệc tối ở cấp độ quốc gia này, Willis nhớ rằng không được vượt quá mười người.

Có vẻ như nhóm này gần như đã có đủ thành viên.

Họa tiết trên những chiếc áo giáp này trông giống như một ấn ký, cũng có thể được gọi là biểu tượng gia tộc. Nó gần giống với biểu tượng Phi Điểu của gia tộc Mekelander ở Liên hiệp Vương quốc. Nói cách khác, nhóm người này thuộc về một gia tộc đặc biệt.

Willis đã từng thấy một dấu hiệu tương tự trong một cuốn sách. Dấu hiệu này, trông giống như một con sư tử khổng lồ đang hướng lên bầu trời gầm rú, tượng trưng cho một tồn tại khổng lồ nổi tiếng khắp thế giới.

Đế quốc Oster, được biết đến là siêu cường quân sự hùng mạnh nhất thế giới, và hoàng tộc của đế chế này - gia tộc Frederick.

Nói cách khác, nhóm người này là các thành viên đại diện của sứ đoàn do Đế quốc Oster cử tới.

Hành lang dẫn đến trận pháp dịch chuyển rất rộng rãi. Hiểu Quang và những cô gái khác có thân hình khá mảnh khảnh, nên dù có đứng ở đó cũng không thể chắn hết đường đi. Hơn nữa, đây là lãnh địa của tộc Dực nhân, bất kỳ ai có chút đầu óc cũng sẽ không...

“Nhìn cái gì vậy, tránh ra!”

Dẫn đầu nhóm người là một gã trai trẻ mặc lễ phục màu đỏ rực rỡ lộng lẫy, quay lưng về phía Willis. Hắn ta trực tiếp đẩy thẳng về phía người gần mình nhất, người duy nhất không tránh sang một bên vì có người đi ngang qua... chính là tiểu thư cự long.

Phụt....... Thế mà lại thật sự xuất hiện tình huống này, một thể loại không có đầu óc tình tiết máu chó.

Willis trong lòng không còn gì để nói. Lúc vội vã chạy đến bên thú cưng, thực ra cô đã chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó với hậu quả - Dự định giúp đối phương nhặt xác.

Tuy ghét phiền phức, nhưng cô cũng không sợ. Thứ đồ chơi này đang cưỡi trên mặt thú cưng nhà cô, đánh chết rắn thì có gì to tát chứ?

Tuy nhiên, hành động xô đẩy vô ý thức của đối phương đã thất bại.

Một bàn tay trông có vẻ già nua, da nhăn nheo, xuất hiện trước và nắm lấy gã trai tóc đỏ.

Vì vậy, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt một long nương tóc vàng nào đó, cùng với móng vuốt hơi giơ lên... tạm thời thu lại. Dù sao thì, Willis cũng đã nhân cơ hội này mà lao đến bên cạnh cô.

"Điện hạ, nơi này không phải là Đế quốc. Xin ngài hãy nhường nhịn hơn. Chuyện nhỏ như vậy đâu cần phải động thủ động cước đến phụ nữ, đúng không?"

Người lên tiếng là một ông lão đứng cạnh hắn ta, lão mặc một bộ lễ phục đen dài. Ông ta trông khoảng sáu mươi tuổi, mắt phải bị che bằng miếng che mắt trông như của một thuyền trưởng cướp biển. Mái tóc ngắn màu xám được chải chuốt gọn gàng, con mắt duy nhất hơi đục toát lên vẻ điềm tĩnh và chững chạc đến từ nhiều năm kinh nghiệm.

"Tu khanh!Ngươi không thấy ánh mắt khinh miệt của nữ nhân này dành cho ta sao? Nàng ta không chỉ đứng chắn đường, mà còn coi thường ta, một người trong hoàng tộc. Nếu chuyện này xảy ra ở Đế quốc..."

Ông già lại ngắt lời tên đàn ông đang la hét bằng giọng nói không chút cảm xúc.

"Ta phải nhấn mạnh lại lần nữa, nơi này không phải Đế quốc. Bình thường thì không sao, nhưng tối nay, xin hãy ngài kiềm chế tính khí và đừng gây chuyện. Ngài chủ động xin tình nguyện đến Vương quốc Thiên Thanh giữa đường, không phải là muốn gây chuyện rồi lại gây họa cho Đế quốc, đúng không?"

“Chậc…”

Tên đàn ông tóc đỏ tặc lưỡi, buồn bã quay đầu đi, nhưng không nói gì, cũng không có động tĩnh gì. Dường như hắn ta vẫn còn rất tin tưởng lão già, hoặc nói đúng hơn là hơi e ngại lão.

“Làm phiền.”

Ông già lịch thiệp mỉm cười lịch sự với các cô gái - rõ ràng là với Willis - rồi dẫn một nhóm hơn chục người phía sau vào ma pháp trận màu bạc ở cuối hành lang và nhanh chóng biến mất.

Cô nãi nãi của ta = Cô dì tuyệt vời của tôi Đổi xưng hô vì Dolina đang cầu xin Austre/Oersted/Oster = Áo Tư Đặc = 奥斯特 Frederick = Phất Lôi Đức Lý Khắc = 弗雷德里克 kịch bản/drama = “Tình tiết máu chó” là cách Việt hoá của tiếng Trung “狗血” (cẩu huyết), nghĩa đen là “máu chó”. Trong văn hóa đại chúng, nó ám chỉ những mảnh kịch bản quá lố, sến súa, lặp lại vô số lần đến mức vô lý, nhưng vẫn được dùng để tạo kịch tính hay cố tình câu nước mắt khán giả. Tu khanh = 修卿 - chữ 卿 = khanh = cách các hoàng tộc gọi quan, còn Tú = ngọc/trang sức