Thời gian trôi qua đầu ngón tay cô như những hạt cát. Chẳng mấy chốc, toàn bộ nguyên nhân và kết quả đã được tiết lộ cho Willis.
“Thì ra là như thế... Mọi chuyện khá giống với những gì tôi tưởng tượng."
Thiếu nữ tóc đen gật đầu nhẹ, rồi mỉm cười nhẹ và chạm vào mái tóc màu xanh lục trên cái đầu nhỏ của Theresa.
"Ở chỗ này, cô có ủy khuất gì không? Đừng sợ, cứ mạnh dạn nói cho tôi biết. Tôi sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này. Nếu Sigrid và những người khác đi quá xa, tôi sẽ đứng ra bảo vệ cô."
Khi những ngón tay thon dài ấm áp của tiểu thư mục sư chậm rãi vuốt ve mái tóc, Theresa lập tức nheo mắt lại một cách thoải mái. Tuy không nói ra, nhưng tiểu thôn nữ luôn cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi chân thành từ Willis.
Đặc biệt là khi tiếp xúc gần gũi như vậy, Theresa cảm thấy toàn bộ trái tim mình như được thăng hoa, như thể đang ngâm mình trong làn nước ấm áp, hay như một đứa trẻ được mẹ che chở trong vòng tay, với cảm giác buông lỏng và thỏa mãn không thể diễn tả thành lời.
Đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến cô cố gắng hết sức để che chở cho Willis, vị ân nhân hữu duyên đã cứu mạng của cô.
Vì vậy, khi nghe thấy giọng nói của thiếu nữ như làn gió thoảng qua bên tai, Theresa cũng không nghĩ nhiều mà vô thức nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Thực ra, ngoại trừ việc lúc đầu họ trông có vẻ hơi đáng sợ và cướp mất hạt giống mà ngài đưa cho tôi, khiến tôi hơi tức giận, thì sau đó tiểu thư Sigrid và những người khác cũng không làm gì quá đáng cả."
"Họ nhốt tôi vào một chiếc lồng sắt được một con chim lớn nâng đỡ và phủ lên tôi một tấm vải. Một lúc lâu sau, khi quang cảnh xung quanh sáng sủa trở lại, tôi mới xuất hiện trong ngôi nhà này."
"Ban đầu, một chị gái Dực nhân của Bạch vũ tộc đến hỏi thăm tôi mỗi ngày, vẻ mặt cũng khá dữ tợn. Nhưng sau đó, không hiểu sao cô ấy không còn xuất hiện thường xuyên nữa. Có lúc ngẫu nhiên cô ấy đến, thái độ của cô ấy đã tốt hơn nhiều. Tiểu thư Sigrid cũng đã lâu không đến đây, hình như là vì cô ấy đi ra ngoài làm việc. Cho đến tối qua, cô ấy mới đến gặp tôi và nói rằng hôm nay có một vị khách quý sẽ đến. Tôi không ngờ vị khách đó lại là ngài..."
Theresa mỉm cười bất lực.
"Thật lòng mà nói, khi lần đầu nhìn thấy tiểu thư Willis, tôi thực sự sợ hết hồn. Tôi cứ tưởng họ đã tìm thấy ngài rồi, nên tôi đã vô cùng lo lắng. May mắn thay... dạo này tôi đã được họ hỏi câu hỏi này quá nhiều lần nên tôi đã học được cách che giấu cảm xúc, nếu không thì tôi đã bị lộ hoàn toàn rồi."
Đúng vậy, trông nó không giả chút nào.
Trên thực tế, trong khi xoa đầu Theresa, Willis cũng đang sử dụng [Tình Báo Trinh Trắc] để kiểm tra tình trạng cơ thể của cô.
Một mặt, Willis muốn xác minh thêm huyết mạch mà Siflin gọi là "đặc biệt". Mặt khác, cô ấy cũng muốn xem liệu Theresa có bất kỳ dấu hiệu nào bị đối xử thô bạo hoặc có vết tích nào bị tổn thương hay không.
Có vẻ như Sigrid và bản thân Theresa không hề nói dối cô. Tiểu thôn nữ này đang có sức khỏe khá tốt.
Lần trước gặp Theresa, nỗi buồn mà cô ấy không giấu được có lẽ là vì lo lắng cho tình hình hiện tại của cha mẹ mình ở làng trong Đế quốc Thiết Huyết Nobos. Chính vì vậy mà cô ấy đã từ chối lời mời của tiểu thư mục sư.
Sau khi đặt tiểu thôn nữ đã được an ủi ngồi lại giường, Willis nhìn ra ngoài cửa sổ bị chặn bởi những song sắt kim loại.
"Hạt giống đó không còn trong người cô nữa sao?"
"À, Tiểu thư Sigrid đã lấy nó đi khi chúng tôi mới gặp nhau. Tôi không biết bây giờ nó ở đâu nữa... Tôi xin lỗi, tiểu thư Willis..."
Thiếu nữ tóc đen lắc đầu bất lực.
"Không cần phải xin lỗi. Vì tôi đã tặng nó cho cô nên nó là đồ của cô. Đừng cảm thấy như cô nợ tôi điều gì cả."
Khi nghe Willis thẳng thắn nói rằng Theresa không cần tự trách bản thân. Vẻ tội lỗi trên mặt Theresa dần biến mất và chuyển thành sự tò mò mãnh liệt.
"Tiểu thư Willis, rốt cuộc hạt giống đó là gì? Tại sao mọi người lại coi trọng nó đến vậy? Vì sao cô lại đưa nó cho tôi? Tiểu thư Sigrid nói vật này có liên quan đến Vực sâu, cùng với con quái vật đã tàn sát thôn làng của chúng tôi. Nhưng tôi không nghĩ một tồn tại cao quý như ngài lại dính líu đến chuyện này."
Một loạt đạn liên thanh của những câu hỏi, một khi đã bắn ra khiến cô ấy hoàn toàn không thể dừng lại được. Chắc hẳn cô gái này đã bị những câu hỏi này làm phiền trong suốt một thời gian dài.
Tiếc thay, ngay cả Willis cũng không biết hạt giống mà Siflin nhờ cô chuyển lại. Nghe nói nó được cho là một loại hạt giống được chúc phúc, cô không biết vật này thực chất đại diện cho điều gì. Hơn nữa, bản thân Siflin cũng đã chìm vào giấc ngủ sâu do một tình huống ngoài ý muốn.
Mặc dù nghe có vẻ hơi khắc nghiệt, nhưng "tử vô đối chứng" là câu nói phù hợp nhất cho tình hình hiện tại.
Có lẽ hơi dư thừa nhưng Willis vẫn quyết định hỏi một câu.
"Theresa, cô có tin tưởng tôi không?"
“Tin tưởng!”
Không chút do dự ......
Willis vẫn không hiểu tại sao cô bé này lại tin tưởng và gần gũi với mình đến vậy, giống như những nhân vật nữ trong galgame ban đầu có giá trị tình cảm max điểm số được yêu thích vậy.
Nội dung hiển thị bởi [Tình Báo Trinh Trắc] không chứa đáp án cho vấn đề này.
Tuy nhiên, vì đối phương đã thẳng thắn với cô ấy như vậy nên cô ấy nghĩ nên đáp lại lòng tin của tiểu thôn nữ hiểu chuyện này như một phần thưởng.
"Được rồi, cô không được phép nói với bất kỳ ai về những gì tôi sắp nói tiếp theo, trừ khi được tôi cho phép, hiểu chưa?"
Có lẽ nhận ra mình sắp được nghe một bí mật rất quan trọng, thiếu nữ tóc xanh lục nhanh chóng ngồi thẳng dậy, đặt tay lên đầu gối như một học sinh ngoan đang chờ nghe bài giảng và đưa ra lời đảm bảo chắc chắn với ánh mắt kiên định.
“Xin ngài yên tâm, có chết tôi cũng sẽ không nói!”
"Có chết thì..."
Willis lấy bức tượng màu xám đen chứa đựng ý thức của Siflin từ kho đồ ra và đặt nó giữa hai người.
“Mọi chuyện xảy ra là như thế này…”
Kế tiếp, tiểu thư mục sư dành chút thời gian kể cho Theresa nghe về việc cô vô tình nhận được vật này từ "một người bạn" và đánh thức ý thức bên trong nó một cách tình cờ, cũng như một số sự kiện trong quá khứ giữa Đại Địa mẫu thần Sif và Nữ thần của Bầu trời Minerva mà cô đã biết.
Tất nhiên, điều này cũng bao gồm cả Siflin, người là mảnh vỡ ý chí của Đại Địa mẫu thần Sif. Cô ta đã yêu cầu cô chuyển lại hạt giống đó cho Theresa. Willis thậm chí còn nói đến khái niệm về hạt giống mà Siflin đã miêu tả lúc đầu.
Cho đến khi Willis nói xong và nhìn lại tiểu thôn nữ bên cạnh, Theresa vẫn không ngắt lời cô ấy, thậm chí đến cuối cùng cô nàng vẫn có vẻ mặt trợn mắt hốc mồm.
“Thế nào? Có điều gì tôi nói mà cô không hiểu à?"
Willis mỉm cười ra hiệu cho đối phương cầm tượng đá lên xem. Dù sao thì vật này cũng rất cứng, trừ khi là cường giả cỡ cô hoặc long nương, nếu không thì dùng cách thông thường sẽ không thể phá hủy được nó. Cô cũng không cần lo lắng Theresa sẽ làm hỏng nó.
"Không... Tôi chỉ cảm thấy hơi... nên nói thế nào nhỉ? Nữ thần, thời đại viễn cổ,... là những thứ quá xa vời đối với người thường như tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình sẽ được dây dưa vào những chuyện phi thường như vậy..."
“Đại Địa mẫu thần... tiểu thư Willis, đó có phải là vị thần linh mà mẹ tôi từng kể với tôi không, các Thụ Tinh... vị thần linh mà các Đại Địa tư tế đã từng phục vụ, nhưng bằng cách nào đó đã biến mất?"
Thiếu nữ tóc đen gật đầu.
"Về vấn đề này, tôi cho rằng tám chín phần mười chính là như thế.”
“Trời ạ.......”
hữu duyên = bèo nước gặp nhau tử vô đối chứng = "Người đã chết thì không thể làm chứng" hay "Chết rồi thì không còn bằng chứng đối chiếu nữa." Galgame là từ viết tắt của "Girl Game”, là trò chơi có yếu tố tương tác, thường theo phong cách tiểu thuyết hình ảnh (visual novel), với nội dung chủ yếu xoay quanh việc nam chính tương tác, phát triển quan hệ tình cảm với các nhân vật nữ. Sau khi làm 1 lần tra cứu kỹ càng thì Đại Địa Tế Tự = 大地祭祀 = Đại Địa tư tế. Họ cũng là 1 chức vụ giao tiếp với các vị thần giống như các tư tế của Thần Miếu nhé