Maiden Of The Cursed Blade.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Kagami Lily. - Chương 08 - Chỗ trọ, tắm rửa và...

Dù Hojo đã lên ngựa rời đi rồi, Nagahide vẫn cư xử rất nhã nhặn với Lily. Ông ấy gọi một bà lão tên Ayashi đến chăm sóc cho cô.

Những đứa nhóc kia thì dựa vào góc tường mà đứng nhìn lén Lily, như thể chúng chưa bao giờ được thấy một cô gái đẹp đến vậy trong khắp cái vùng quê này trước đây. Nhất là tên nhóc mập đã nói năng thô lỗ với cô lúc trước, ánh mắt nó dán chặt vào cơ thể của Lily cứ như là keo dính vậy.

“Nhìn cái gì!” Matsuda Nagahide quát, “Tập trung vào, rồi vung kiếm một trăm lần cho ta!”

“Tiểu thư Kagami, xin mời đi lối này.” Ayashi nhẹ nhàng nói.

Thành thật mà nói thì Lily vẫn muốn nán lại để xem đám nhóc kia luyện tập thêm một chút nữa. Tuy thâm tâm rất muốn học, nhưng nếu mới đến mà đã nói đến chuyện này thì có lẽ là hơi kỳ. Vì dù gì thì cô đang ở đây với thân phận là khách, chứ không phải ai đó đến để xin làm đồ đệ.

Lily đi theo Ayashi qua một dãy hành lang quanh co bằng gỗ. Trên đường đi, bà ấy nói, “Tiểu thư Kagami, trong ngồi nhà này bao gồm Ngài Matsuda, phu nhân, và vài vị Samurai. Đôi khi mấy đứa trẻ đó cũng đến đây để học kiếm thuật. Ngoài ông chủ và phu nhân là đã kết hôn ra, thì những người còn lại đều đang trong độ tuổi xung mãn và đương nhiên vẫn còn độc thân, nên để tránh vướng vào mấy phiền phức không đáng có, phiền tiểu thư trú tại nhà trong và xin đừng rời khỏi đó.”

Lily hiểu rằng bà Ayashi là người thông thạo về hoàn cảnh ở nơi này nhất nên bất cứ điều gì bà ấy nói ra đều là muốn tốt cho cô.

“Tiểu thư nên đặc biệt cẩn trọng với thằng nhóc béo ú đó. Tên nó là Daidouji Taro, cháu của phu nhân. Tuy còn nhỏ nhưng bản chất của nó lại rất hung hăng. Bằng chứng là nó đã hãm hại vài cô gái ở các làng mạc gần đây, già thậm chí còn nghe nói rằng một trong số họ đã bị giết. Chủ Nhân luôn muốn kết tội nó, nhưng lần nào phu nhân cũng ra tay che chở cho cái thằng đấy cả.” Ayashi bực bội nói.

“Cảm ơn vì những lời khuyên của bà. Cháu sẽ ghi nhớ,” Lily đáp với giọng đầy căng thẳng. Cô đã từng nghĩ rằng những người ở đây đều liêm chính như Hojo Ujizane. Thật may mắn khi anh ấy là người cô gặp đầu tiên. Thế mà Lily đã từng mong mình có thể sẽ được học kiếm pháp một khi đã an toàn ở đây, nhưng coi bộ mọi chuyện không dễ dàng đến thế.

‘Mình được cậu chủ của họ gửi gắm ở đây, liệu thằng mập đó dám đụng tới mình không?’ Lily nghĩ thầm trong bụng.

Ayashi và Lily đi hết dãy hành lang rồi đặt chân đến một gian nhà nằm sâu trong khuôn viên. Sau cánh cửa, họ có thể thấy một chiếc bàn cùng với khăn đã được sắp sẵn, “Tiểu thư Kagami, xin hãy nghỉ ngơi ở đây trước. Tôi sẽ đi chuẩn bị chút đồ uống và nước tắm cho tiểu thư.

Cô có thể tắm sao? Vẻ mặt Lily khá rạng rỡ khi nghe thấy điều đó. Rõ ràng cô đã trải qua một chuyền hành trình khá vất vả và cả người đều đã đổ rất nhiều mồ hôi.

Nhưng, sau đấy Lily thấy có hơi băn khoăn khi nhớ ra một chuyện

“À…bà ơi, cho cháu hỏi nhà vệ sinh ở đâu ạ?” Lily đỏ mặt hỏi. Phải rồi, kể từ khi đến thế giới này vào tối qua, cô chưa bao giờ có cơ hội để giải quyết nỗi buồn…

“Có phải ý tiểu thư đang nói tới nhà xí chăng? Nó nằm ở sân sau đấy. Chỉ cần băng qua khu vườn là sẽ thấy nó thôi. Chỗ đó chỉ dành riêng cho phu nhân và khách nữ, nên tiểu thư cứ yên tâm” Ayashi mở cửa sau của căn phòng. Trước mặt cô, cái vùng được gọi là sân sau ấy mọc đầy cỏ và dây leo, nhìn sơ qua trông giống một khu rừng hoang dã hơn là vườn cây đấy.

“Cảm ơn…”

Lily cố tỏ ra thong thả nhất có thể khi băng qua mớ cỏ cây rậm rạp và vào trong nhà vệ sinh nằm ở góc vườn.

Kế đó, là khoảnh khắc khó khăn đối với Lily. Vì dù đây là cơ thể của cô rồi, nhưng nhờ có sự hi sinh của tiền bối cô mới có thể sống sót. Làm sao cô lại có thể xem nhẹ thân xác của chị ấy bằng cặp mắt trần tục của mình được.

Tuy nhiên, dù gì thì đây cũng chỉ là nhu cầu sinh lý của cơ thể thôi mà. Vì cô hiện giờ là con gái nên cũng có những chuyện muốn tránh cũng không được.

“Tiền bối, xin tha thứ cho em…” Lily thầm nghĩ như vậy.

Chỉ tới lúc này Lily mới nhìn thấy chiếc quần lót mình đã mặc suốt từ đó tới giờ, nhưng cô cũng chỉ liếc nhanh nó một chút trước khi quay đi với khuôn mặt đỏ bừng. Vì đằng nào cô cũng không thể hành sự nếu không nhìn một tí gì.

Đó là một chiếc quần lót dây mang màu trắng thuần khiết.

Ngay sau đấy Lily nhắm mắt lại để không phải thấy chỗ mà bản thân không nên nhìn. Đây là cơ thể của chị ấy, sao cô có thể tuỳ ý nhìn được!

Kể cả vụ tắm rửa, sau khi Lily đã đóng cánh cửa phòng tắm nằm đằng sau nhà bếp, cô cũng bị mắt mình lại bằng một chiếc khăn trắng trước khi chút bỏ quần áo.

Có hơi khó nhưng không phải là không thể vì đằng nào Lily cũng khá khéo tay.

Vừa ngâm mình trong chiếc bồn tắm gỗ với đôi mắt bị bịt kín, Lily vừa im lặng suy tư.

Tuy vẫn không nhìn gì, nhưng khi giơ tay lên, cô vẫn có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào toả ra từ cơ thể tiền bối sau một ngày phải vận động cật lực. Và chừng ấy là đủ để khiến cho Lily phải mê mệt. Vậy ra đây là mùi cơ thể của chị ấy…

Cô luôn bị mê hoặc bởi mùi hương hoóc môn nữ toả ra từ chị ấy sau mỗi buổi tập thể dục. Có một lần cô đã từng lén nhìn tiền bối chơi tennis. Sau khi kết thúc trận đấu, ngươi con gái ấy rời khỏi sân và lướt ngang qua cô, vốn đang đứng gần lớp hàng rào thép. Hương thơm nữ tính mà cô ngửi thấy lúc đó ngọt ngào và say đắm như sắc xuân vậy.

Rồi nhớ lại tối hôm đó, nói sao nhỉ…cô đã có những ảo tưởng với cơ thể của tiền bối…và đôi khi cô lại để cho vài tư tưởng không trong sáng nảy ra trong đầu mình. Đó là những chuyện tốt nhất nên giữ trong lòng. Nhưng bây giờ, chỉ cần cúi đầu xuống chút thôi, cô cũng có thể cảm nhận được từng đường nét trên cơ thể của tiền bối; chỉ cần đôi tay này duỗi ra chút nữa, là cô có thể chạm vào người con gái ấy tuỳ thích. Tuy nhiên, ngoài mấy hành động cần thiết, Lily không dám đi quá giới hạn!

Nếu không, thì làm sao dám đối mặt với chị ấy! Người đã tỏ tình với cô.

Lily lúc đó có chiều cao thấp hơn mức trung bình, là một thằng con trai nhút nhát, và không có chút nam tính nào cả. Thế mà chị ấy lại yêu say đắm bản chất ấy của cô. Nếu không trở nên mạnh hơn, thì làm sao có thể xứng với tình yêu mà chị ấy đã dành cho cô! Ngay cả bản thân cô cũng không thể tha thứ cho chính mình nếu cô sử dụng cơ thể xinh đẹp này một cách bất cẩn.

Khi còn là một đứa con trai, đúng là Lily đã mang mấy suy nghĩ không lành mạnh với cơ thể của tiền bối và thậm chí còn chẳng biết kiềm chế bản thân là gì. Tuy nhiên, giờ đây là một người con gái, cô nhất quyết ép mình vào khuôn khổ.

Dù gì, điều này cũng không gây bất lời gì cho cô. Vì đã chọn con đường trở thành một Samurai, lẽ đương nhiên cô cũng phải rèn luyện sức mạnh tinh thần của mình.

Phải, một Samurai! Để có thể sống trong cái thế giới hỗn loạn này, Lily lúc nào cũng phải sẵn sàng! Dựa vào chính sức mình để bảo vệ bản thân, để bảo vệ cơ thể ngọc ngà của tiền bối, và sống với toàn bộ lòng tự trọng!

Sau khi đã tắm rửa xong, Lily cảm thấy hoàn toàn thoái mái như đang ở thiên đường. Lúc trở về phòng, cô đã thấy nệm chiếu đã được xếp sẵn ở trên sàn, kế bên còn có chút đồ lót dạ nữa; nhưng do không thấy đói nên cô chỉ nhấp vài ngụm trà. Được một lúc, mí mắt của cô nặng dần, Lily từ từ ngả lưng xuống tấm nệm ấm để rồi chỉ trong chớp mắt, cô gái ấy đã chìm vào giấc ngủ.

Hôm ấy, không có giấc mơ nào cả.