Magical★Explorer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Webnovel; Hồi 2: Magiero★Symphony, một điều bất thường ở học viện ma thuật (eroge) - Chương 37: Trao đổi ý kiến với Sempai

“Hmm, thế ngoài khăn quàng ra em có gì?”

Mizumori-sempai hỏi tôi khi đang gạt trôi đi những giọt mồ hôi đầm đìa trên mái tóc.

Mặc bộ đồ tập màu tím nhạt với mái tóc dài ngang vai được buộc gọn đuôi ngựa. Phần gáy trắng nuột nà của cô thật quyến rũ. Giống như nó được yểm bùa phép khiến tôi không thể rời mắt. Ý tôi là tôi đã cố nhưng vẫn không thể nhìn đi chỗ khác.

Tôi muốn chạm vào nó.

“Đó là một hỏi rất khó ạ…”

“Vừa khó lại vừa dễ”

Tôi tự hỏi tại sao cô ấy chưa có fanclub cho riêng mình, trong khi cô ấy xinh đẹp đến như vậy? Tôi đã đi hỏi toàn bộ học viện nhưng vẫn không tìm thấy, mặc dù có tới ba fanclub khác tồn tại.

Đội cận vệ chủ tịch hội đồng học sinh (Fanclub) MMM, thánh hội hiệp sĩ đoàn đời hiện tại (cũng là Fanclub) SSS và Đội cận vệ hoàng gia của Ludi mới được thành lập (Fanclub nốt) LLL.

Tôi có thể lập cho cô ấy một cái. Lấy YYY làm tên viết tắt được không nhỉ. Tôi đang mong tìm được thành viên No.Zero đây.

“Dựa vào vũ khí em có thể gia tăng phạm vi chiến đấu và thậm chí là khắc phục yếu điểm.”

“…Không hẳn cứ phải là vũ khí, em nghĩ mình sẽ thử dùng cả khiên nữa.”

Lần trước, phản xạ của tôi đã bị trì trệ là do vài thói quen kỳ quặc.

“Chị hiểu rồi, Bảo vệ bản thân bằng khiên trong khi tập trung tấn công với third và fourth hand chứ gì. Trong vài trường hợp, em còn có thể dùng nó để phòng thủ cùng với third và fourth hand nữa. Nếu vậy thì sẽ giống như chống lại một bức tường sắt kiên cố.”

Từ khi Takioto Kousuke không thể dùng cung hay bất kì vũ khí tầm xa nào trong trò chơi, trang bị cho anh ta bốn chiếc khiên để gánh chịu sát thương là cách chơi nổi tiếng trong việc sử dụng nhân vật này.

Nhưng đây không phải game, ở đây không có giới hạn trang bị.

Sẽ có lợi khi cầm cung theo để khắc phục điểm yếu của tôi.

“Theo ý kiến cá nhân, chị khuyên em nên sử dụng vũ khí mà mình cho là dễ sử dụng.”

“Vậy ạ, đúng như em mong đợi…”

“Ở trường hợp của chị, chị sử dụng katana, naginata và có thể sử dụng một ít cung tên nữa. Nhưng ban đầu, chị cũng từng thử rất nhiều loại vũ khí. Cuối cùng, cái phù hợp nhất là naginata, đó cũng là vũ khí mạnh nhất của chị. Chị nghĩ điều quan trọng là em phải giữ động lực và có chuyên môn riêng (ám chỉ vũ khí chủ đạo) cho mình.”

“Vậy… em có thể trải nghiệm tất cả các loại vũ khí đúng không ạ?”

Sempai gật đầu với kết luận của tôi.

“Phải, chị cũng nghĩ vậy. Chỉ là… Nếu em muốn trải nghiệm vũ khí, chị nghĩ sẽ tốt cho em khi cố hết sức mình với nó. Rốt cuộc, làm gì đó mà nửa vời thì cũng đồng nghĩa với một sự phí phạm.”

Thà rằng làm chủ một cái duy nhất, còn hơn biết mỗi thứ một tý.

Đúng là như vậy.

“Thế thì em sẽ làm như chị nói…. nhưng vũ khí nào em nên thử trước giờ?”

Kiếm chánh giáo? Katana Nhật Bản? Thương ngọn dài? Chùy? Rìu? Hay cung tên?

“Chị sẽ theo sát em nếu em chọn katana hoặc naginata, nếu muốn học sâu hơn thì võ đường luôn chào đón em. Katana và naginata là những vũ khí rất tuyệt vời đó… So với những vũ khí khác thì chúng sắc bén hơn nè…. Chúng cũng dễ dàng phù phép hơn nè, nên chị khuyên em sử dụng hai món đó. Hơn nữa, vì em không thể mang cả khiên và katana cùng lúc, em sẽ phải dựa vào kỹ năng để né tránh và phòng thủ bằng phần cạnh sắc mỏng manh của kiếm. Nhưng vì Takioto đã học được tâm nhãn cùng với đó sử dụng song song với third và forth hand, em hoàn toàn có thể che lấp yếu điểm đó và phát huy toàn bộ tiềm năng của nó đó…. EM THẤY SAO!!?”

Ngay cả khi chị nắm tay em khi nói vậy….. bài thuyết trình của sempai nặng mùi đa cấp quá.

Mà thôi, tôi nghĩ cũng chả sao. Đằng nào tôi cũng đang tìm kiếm một món vũ khí mà cả Sempai lẫn Claris-san đều sử dụng được.

“Vâng…. Em nghĩ mình sẽ sử dụng katana vậy”

“Hì, chị đã nghĩ em sẽ nói vậy, nên đã chuẩn bị cái này cho em nè!!”

Cô ấy rút ra một thanh katana gỗ từ nơi chẳng ai biết.

Thật đấy, cô ấy rút nó ra từ đâu vậy?

“Umm, em rất vui chị đã chuẩn bị mọi thứ cho em như vậy, nhưng em phải đến trường giờ nên…”

Sempai đột nhiên gật gù.

“Chị hiểu, chị cũng muốn đưa nó cho em sau giờ học, nhưng hôm nay ủy ban kỷ luật có nhiệm vụ cho chị nên…. Hay chúng ta bắt đầu vào sáng mai nhé?”

Sáng mai thì tôi không thành vấn đề.

“Vâng, nhờ chị ạ.”

Khi tôi vừa ngớt lời, sempai chắp hai tay lại như thể nhớ ra điều gì đó.

“Nghĩ mới nhớ, có vẻ vấn đề mà chúng ta nói lần trước đang diễn ra khá suôn sẻ đấy.”

“Umm, vấn đề nào ạ?”

Có phải là sự ra mắt fanclub YYY của cô ấy?

Chờ đã, tôi không nhớ mình từng xin phép cô ấy về chuyện này.

Sẽ thật ngu ngốc nếu không phải.

Tôi tự hỏi, liệu cô ấy sẽ tha thứ cho tôi nếu tôi lấy nhãn thành viên số No.1 thay vì No.Zero… Mà, tôi tin chắc cô ấy không đề cập về vấn đề này đâu.

“Là về dungeon tân thủ. Có vẻ chúng ta sẽ chung nhóm đấy, Ludi cũng vậy.”

“Hee”

Tôi gật đầu theo.

“Có phải do Marino-san không ạ?”

“Thì tập hợp nhóm, học sinh cho cái dungeon đó là công việc của cô ấy mà. Cô ấy bảo cứ để mọi thứ cho cô ấy lo.”

Làm tốt lắm Marino-san! Có Sempai cùng nhóm và dựa vào những thành viên khác, chinh phục tầng 10 không còn là bất khả thi nữa rồi.

“Takioto…. Trông em có vẻ rất hạnh phúc nhỉ?”

“Tất nhiên ạ…. Em được cùng nhóm với sempai mà.”

Nghe vậy, sempai bật cười.

“Em nói điều đó tự nhiên thật đấy. Takioto này…. À thôi, không có gì. Tới học viện thôi.”

Nói xong chúng tôi trở về nhà.

Nghĩ mới để ý, giờ tôi mà về đi tắm thì làm sao đủ thời gian để đến trường nữa.