Magical★Explorer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Webnovel; Hồi 2: Magiero★Symphony, một điều bất thường ở học viện ma thuật (eroge) - Chương 40: Liệu pháp hương thơm- Sensei

Như đã dự đoán từ trước, hầu hết các lớp học buổi chiều đều vô dụng với tôi. Dựa theo giáo trình, thì phần lớn họ sẽ dạy cho bạn cách sử dụng ma thuật tầm xa. Có một số bài giảng dành cho vai trò là nhà nghiên cứu, nhưng tôi không nghĩ những bài giảng kiểu như vậy sẽ có ích cho tôi khi tiến vào dungeon. Ngay từ đầu, sự hiểu biết của tôi về ma thuật đã vốn rất hạn hẹp rồi.

Thay vì cấp độ kiến thức về nghiên cứu, tôi muốn mình cải thiện những điều căn bản trước.

Dù vậy, có thể có phần trăm khả năng rất nhỏ là tôi có thể sử dụng ma thuật tầm xa.

Có lẽ tôi có thể tìm được phép thuật nào đó mà thậm chí bản thân mình có thể sử dụng!

Nên, tôi quyết định tham dự bài giảng của vợ mình (Mặc dù trong game này, bản thân tôi đã có rất nhiều vợ- waifu cho riêng mình) Nhưng sau cùng vẫn chẳng có kết quả.

Nhưng mà, đúng là tôi có động cơ xấu trong việc này.

Đó là một giọng nói ngọt ngào làm cơ thể tôi rung chuyển, thứ thiêng liêng dành cho đôi mắt và đôi tai tôi. Ah, thật thỏa mãn. Bạn thậm chí chẳng cần phải hỏi cái nào quan trọng hơn giữa ma thuật tầm xa với vẻ đẹp đến si mê lòng người này.

Tôi cá nửa số gã đàn ông ở đây chẳng thèm nhìn vào những dòng chữ trên bảng, mà thay vào đó họ tập trung vào hai quả đồi kia.

“Được rồi, cùng thử nhé! Nếu em làm được, gọi cô qua để cô kiểm tra phép thuật của em, được chứ?”

Giọng nói cô ấy ngọt ngào như thanh sô cô la nhúng mật ong vậy. Nó khiến tôi như lạc vào trong ngôi nhà bánh kẹo. Vượt qua cả niềm hạnh phúc, giọng cô ấy đem tới cho tôi sự hưng phấn.

Cô ấy có thể thì thầm những điều ngọt ngào bên tai tôi trong một tiếng đồng hồ được không? Mà không nhất thiết phải vậy, chỉ cần đọc cho tôi nghe một câu chuyện cũng được, giọng nói cô dễ dàng nhấc bổng tôi đến tận xứ sở của những giấc mơ.

“Umm…. Takioto-kun?”

“V,vâng. Em hiện tại độc thân và đang tuyển bạn gái thưa cô!!”

“Cô, cô không hỏi chuyện đó.”

Cô ấy lại gần từ lúc nào vậy? Mặt cô ấy gần quá.

Khi tôi nhìn xung quanh, ánh sáng của ma thuật rải rác trên tay các học sinh khác. Có vẻ họ đang thực hành ma thuật.

“Em không thử sử dụng ma thuật giống các bạn sao, Takioto-kun?”

“Ah.”

“Umm… Em không thể dùng ma thuật tầm xa do thể trạng của mình nên….”

Sensei nghiêng mặt đáng yêu khi tỏ ra chưa hiểu ý tôi nói là gì.

“Ummm….”

Cô ấy lấy ra một thiết bị trông giống một chiếc smartphone và kiểm tra thứ gì đó. Khi tôi cố ngó vào bên trong màn hình, Cô ấy nổi cáu giống như một đứa trẻ và nói “BAD (HƯ NÀO)!”.

KAWAII. Cô ấy nói tiếng anh nghe đáng yêu chết mất. Tôi muốn nghe lần nữa cơ. Tôi có nên thử ngó vào lần nữa không?

“….thì ra là vậy, đúng là có chuyện đó nhỉ .”

Có vẻ cô ấy đã nhìn thông tin cá nhân của tôi.

“Vâng, em nghĩ mình có thể đạt được gì đó mà mình có thể sử dụng khi tham gia lớp học này, nhưng…”

Mặc dù, chín mươi phần trăm lý do tôi tới đây để gặp sensei. Tôi đâu thể nói điều đó ra đúng không?

“Chuyện đó là sao chứ!” Tôi cảm thấy mình được an ủi phần nào với câu trả lời cường điệu đó của sensei. So với Mizumori-sempai, người sẽ cho tôi cảm giác “Hôm nay cùng cố gắng hết sức nhé!” thì trong trường hợp của sensei, nó cảm giác giống như “Em đã vất vả rồi, nhưng hãy vui lên và cố gắng hết sức mình nào!”, thứ gì đó giống như vậy đấy.

“Oyoyo, vậy sao….! Cô hiểu rồi! Sensei sẽ giúp em. Làm ơn hãy nói thêm về tình trạng của mình đi.”

Tôi giải thích tình trạng mình gặp phải trong khi thể hiện phép thuật cho cô ấy xem. Xung quanh, các học sinh khác cũng nhìn về phía tôi và thì thầm điều gì đó với nhau.

Mấy người thấy ghen tị vì tôi đã độc chiếm cô ấy sao? Không, không phải vậy ư? Thế thì chắc là thứ gì đó như “Sao cái tên này lại chọn lớp học ma thuật, trong khi hắn thậm chí còn không thể sử dụng ma thuật tầm xa?.” Chà, cứ nhìn chằm chằm theo cách các người muốn. Tôi cũng sẽ không ở đây lần tới đâu.

“Khá khó đấy nhỉ…”

Sensei không nhận thấy ư? Khi cô ấy khoanh tay như vậy, nó nhấn mạnh bộ ngực đầy đặn của cô lên….. Ahem. Tôi nghĩ gì vậy chứ?

“Cô sẽ phải nghiên cứu xem liệu có trường hợp tiền lệ nào không. Hmm, nhưng ngay cả tình trạng của thánh sứ đời đầu cũng chưa có phương án giải quyết.”

Saint- Thánh Sứ đời đầu chỉ có thể sử dụng phép hồi phục, cường hóa ma thuật và phép lá chắn. Đổi lại, phép hồi phục của cô ấy thậm chí còn có thể hồi phục cả người đang cận kề cái chết trở lại với đầy sinh lực. Và từ khi sức mạnh của cô ấy quá OP (overpower) như vậy, các quý ông thậm chí còn cho cô ấy một biệt danh.

“Nói đến thánh sứ đời đầu…. Cô ấy đã chết rồi mà đúng không?”

Thánh sứ đời đầu tiên là một trong các vị anh hùng từ một ngàn năm trước. Bình thường mọi người đều cho rằng cô ấy đã chết. Tuy nhiên, cô ấy vẫn còn sống… Nếu đáp ứng đủ điều kiện, cô thậm chí còn tham gia tổ đội. Hơn nữa, khi cô tham gia, Takioto sẽ ngay lập tức bị quẳng vào sọt rác. Dù sao cô ấy cũng là một trong ba người mạnh nhất mà. Với lại, Takioto ngay từ đầu đã vốn được coi là một nhân vật phụ rồi.

“Được rùi-iiiiiiiiiiiii! Sensei có ý này. Hãy cùng nhau làm hết sức có thể nào!”

“Oohh” Sensei nắm chặt tay của mình và giơ thẳng lên bầu trời……. một mình.

“…………”

Sensei nhìn tôi chằm chằm với đôi má phồng lên.

Eh? Tôi cũng phải làm sao?

“Ahem! Vâng, cùng cố gắng nào!!”

“O,Oh-!”

--

lời tác giả.

Sensei đã ngoài 20 nhưng trông vẫn rất trẻ. Tuổi chính xác của cô ấy sẽ không được nhắc tới, bạn có thể coi cô ấy là một quý cô già dặn rồi tưởng tượng vẻ ngoài cô ấy thực sự ra sao.

Ngoài ra, là một giảng viên tại học viện Tsukuyomi, nên cô ấy được cho là giàu có, được cho thôi nhé. Đồng thời cô cũng giỏi nấu ăn và may vá, sức mạnh thì thuộc diện quá cao siêu để định lượng. Một Nee-san nào đó phục vụ bữa tối cho bạn mà nó phát sáng như ánh đèn neon thì nên xách dép học tập cô ấy đi.

Cô ấy rất giỏi chăm lo cho người khác, và nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ các hậu bối khi cô ấy còn là học sinh. Về ngoại hình, nếu tôi được hỏi cô ấy xinh đẹp hay đáng yêu, thì câu trả lời là dễ thương, cô ấy có một nốt ruồi dưới sụp mắt trái. Chiều cao của cô là 155cm và NÓ SẼ KHÔNG CAO LÊN CHÚT NÀO NỮA. Nhân tiện, tóc cô ấy có màu vàng dâu….

Khi tôi nghĩ tới cái thiết lập này, tôi không ngừng thắc mắc vì sao cái cô gái này vẫn chưa kết hôn?