Trans: Ameki; Edit: DIS
====================================================
Dựa trên thông tin mà tôi đã thu thập được, loại vải sử dụng để truyền thuộc tính nguyên tố ma thuật vào dễ dàng nhất, là chất liệu vải được cấu tạo từ các nguyên liệu của quái vật. Nhưng để tìm được loại vải đủ dài để quấn quanh cổ mình mới là vấn đề khó khăn tôi gặp phải.
Tôi thở dài khi nhìn quanh cửa hàng công cụ ma thuật
Có rất nhiều mặt hàng được bày bán tại cửa hàng công cụ ma thuật này. Nhưng khi tôi hỏi nhân viên bán hàng cụ thể về thứ mà tôi muốn, thì họ lại không có.
Dù sao thứ tôi muốn mua cũng thuộc vào loại hàng đặc biệt mà.
“Umm, một cái khăn quàng dài 4 mét? Chúng tôi không có chiếc nào dài như vậy đâu… cũng chưa vào mùa nữa. À, Thay vì mua một sản phẩm may sẵn, sao cậu không mua một tấm vải dệt với nguyên liệu được đặt hàng theo yêu cầu ấy?”
Ờ nhỉ.
Một chiếc khăn quàng cổ dài 2 mét cũng được coi là khá dài rồi. Và thứ chúng ta đang hỏi mua ở đây dài tới gấp đôi lận.
“Anh nói đúng”
Tôi cùng người bán hàng di chuyển đến khu vực may thủ công mà anh ta đề nghị, và tiếng than thở của tôi lại tiếp tục thốt ra ngoài.
Tôi dùng tay nhấc tấm vải trắng lên. Cạnh đó cũng có những tấm vải với tông màu xám, đen, đỏ và vàng được sắp xếp theo thứ tự. Chúng đều được dệt bằng cách thông thường. Không nhiều loại vải màu có thể tiếp nhận ma thuật chạy qua một cách dễ dàng, và giá cả của chúng cũng cao hơn so với loại bình thường khác.
“Phải tận dụng nó thật tốt mới được”
Sau một hồi do dự không biết mua cái nào, tôi quyết định mua hai tấm vải với họa tiết kẻ caro. Một màu đỏ- đen và một màu trắng- xanh. Cả hai tấm vải đều được dệt từ sợi vải chiết xuất từ giống loài quái vật. Tổng chi phí là 800 ngàn yên và tôi rất hy vọng nó đáng đồng tiền bát gạo.
Khi về đến nhà, Tôi ngay lập tức lôi những tấm vải vừa mua ra và quấn lên quanh cổ. Sau đó, tôi đứng lên và kiểm tra xem có gặp chút vướng víu nào không.
“Quả thật 4 mét hơi dài quá, nhưng độ tương thích với ma thuật mới là điều cần thiết, nó trông cũng đáng như mong đợi từ dây chuyền dệt của Arachne "
Tôi có thể cắt bớt đi để điều chỉnh độ dài, và có vẻ như sợi vải cũng tiếp nhận ma thuật khá tốt, nên tôi cũng không cần phải có phàn nàn nào khác nữa…. Nhưng nếu tôi thực sự phải chỉ ra một điểm trừ thì có lẽ….
“Khi ma lực cạn kiệt, mình sẽ phải lê cái khăn dài ngoằng này theo ấy hả? Lỡ đâu vướng hay mắc vào cái gì đấy thì sao. Phải nghĩ ra cách giải quyết mới được….”
Vì giờ cũng chưa có vấn đề gì xảy ra, nên tôi tạm gác nó qua một bên rồi truyền ma lực vào chiếc khăn, và bắt đầu luyện tập cách điều khiển nó di chuyển theo ý muốn.
Tuy nhiên, một vấn đề khác là nó khó di chuyển hơn chiếc khăn trước.
Vì nó quá dài chăng? Tôi không thể điều khiển nó tự do như cái khăn choàng cổ cũ.
Có điều với chiều dài chiếc khăn cũ, thì tôi lại trở thành thằng vô dụng khi đối đầu với một trong số các “Sankyo” (3 thế lực mạnh nhất) và chắc chắn sẽ thành con mồi ngon cho họ.
“Cố mà luyện tập cho tử tế thôi chứ biết làm sao giờ, hầy dà…”
Tôi nhanh chóng thay sang chiếc áo jersey rồi quấn tấm vải vừa mua hôm nay quanh vùng cổ và miệng. Sau đó, tôi bắt đầu bài tập chạy bộ của mình trong khi cường hóa cơ thể, và điều khiển tấm vải cùng lúc bằng cách truyền ma lực vào trong nó.
Tôi điều khiển cho hai đầu chiếc khăn quàng cùng lúc bằng [Third hand] (đầu khăn bên phải) bay lên với góc 45 độ và [Fourth hand] (đầu khăn bên trái) với góc 25 độ so với góc vung chân.
Mục tiêu của tôi đặt ra là có thể sử dụng cả chân và tay một cách tự do nhất có thể, bằng cách dùng bàn tay thứ 3 và thứ 4.
Vào giai đoạn giữa của trò chơi, cậu ta có lời thoại như sau “Ồ, Tao đã quen với việc di chuyển nó rồi”. Và đó cũng là lúc cậu ta đột nhiên có thể sử dụng [Third hand]. Còn khi cậu ta thành công trong việc đạt được khả năng như Asura vào giai đoạn cuối game thì cũng là lúc cậu ấy sử dụng được nốt [Fourth hand] còn lại. Trong một số trường hợp hy hữu, ngay cả một nhân vật nửa vời như cậu ta cũng có giây phút huy hoàng như vậy đấy, hầy…
Hiện tại, tôi cần phải đạt được khả năng dùng 4 tay thuần thục càng sớm càng tốt. Nếu có thể, tôi muốn mình hoàn thành chuyện đó trước ngày tựu trường, hoặc trước khi tôi chuyển tới nhà Hanamura.
Nếu tôi không nhanh chóng làm quen với nó lúc còn có thể, thì khi tới trận đấu với nữ chính đầu tiên, nhỏ sẽ đập cho tôi nát bươm khi chưa kịp làm gì luôn mất. Nếu theo những gì diễn ra trong game, tôi sẽ là người thua cuộc. Không, nghĩ lại thì, chả phải sẽ tốt hơn nếu tôi để bị thua thật hay sao?
Chả là tôi đã lên kế hoạch để phá bỏ nhiều flag- sự kiện ảnh hưởng tới mối quan hệ của mình với người khác kể từ giây phút này, vì thế có lẽ chúng ta không nên dính lứu vào một vụ ẩu đả từ sớm như vậy cả.
“Mình vẫn còn phải tập trung khổ luyện nhiều lắm….”
Sau khi hoàn thành bữa ăn tối với những món ăn liền mua từ cửa hàng tiện lợi, tôi tiếp tục luyện tập.
Tiếp nữa, tôi quay về phòng và nghiên cứu một cuốn sách về ma thuật, dựa trên nội dung viết trên đó và hoạch định thời gian biểu tập luyện hợp lí cho tương lai.
“Dường như việc tăng cấp độ và cải thiện các kỹ năng thiết yếu vẫn là quan trọng nhất, hầy..”
Điều tôi học được từ cuốn sách hôm nay, là về khái niệm cấp độ của thế giới này y hệt trong game.
Cấp độ tổng quan, cấp độ vật lý, cấp độ ma thuật, cấp độ sức chịu đựng, cấp độ của kẻ thù, cấp độ ẩn và vân vân…
Không chỉ có cấp độ tổng quan, mà còn tồn tại vô vàn các loại cấp độ chi tiết khác. Chúng nhiều tới mức có khi còn đã bao gồm cả những cái có sẵn trong trò chơi, thậm chí còn nhiều gấp đôi số lượng luôn ấy. Ban đầu, các nhà nghiên cứu nói sự phân loại kĩ lưỡng về các loại cấp độ này mới chỉ là phỏng đoán, và đồng nghĩa sự tồn tại của chúng vẫn chưa được chứng minh. Họ chỉ khẳng định bằng cách phân tích rộng hơn về khái niệm các loại cấp độ mà thôi.
Gì mà mơ hồ thế? Cũng may có tồn tại loại ma cụ giúp kiểm tra cấp độ bản thân. Chỉ là loại ma cụ đó không được phổ biến vì giá cả đắt đỏ. Nhưng, theo những gì tôi xác nhận từ Marino-san thì ở học viện đã được trang bị một cái như thế rồi.
Nếu có thể, tôi muốn được sử dụng nó để kiểm tra nhiều thứ khác nhau, nhưng có vẻ như chuyện này hơi xa vời.
Dù sao đi nữa, không có quá nhiều thứ tôi có thể làm bây giờ.
Trong khi tôi điều hướng ma thuật, thì có tiếng chuông cửa vang lên. Tôi tiếp tục giữ ma thuật phù phép trên chiếc khăn và ra mở cửa.
“Fufu, cuối cùng mẹ cũng xong việc rồi đây”
Đó là khuôn mặt người tôi không gặp mấy ngày nay, Hanamura Marino. Tôi ngay lập tức mời cô ấy vào trong, cổ nhẹ nhàng bước vào không chút do dự.
“Kousuke-kun, con vẫn làm mấy chuyện này suốt đấy à?”
Marino-san kéo tấm vải mà tôi đã phù phép vào. Khung cảnh của người chủ (Marino) giữ xích chú chó (là tôi) hiện ra.
Cô ấy chạm vào tấm khăn quàng, với ma lực tôi đang lưu thông bên trong, nó không còn dưới hình dạng của một tấm vải nữa, mà đã trở nên cứng như sắt thép, đồng thời tôi cũng có thể điều khiển nó theo ý thích.
“Không, em chỉ sử dụng nó phục vụ cho việc luyện tập gần đây thôi”
“…. lượng ma lực con sử dụng để phù phép rất bất thường đấy”
Tôi gật đầu.
Thực ra, nhân vật có lượng ma lực nhiều nhất trong trò chơi chính là Takioto Kousuke. Lượng ma lực cậu ta lưu thông trong người thậm chí còn lớn hơn cả một thành viên trong Sankyo, người có thể bắn ra ma pháp cực đại từ khoảng cách xa, hay thậm chí nhiều hơn gấp đôi ma lực của một nữ chính mang dòng máu của thánh.
Tuy nhiên, cậu ta chỉ có thể đạt tới đỉnh cao đó bằng cách sử dụng chất kích thích mà thôi, và nếu sử dụng nó bừa bãi như một thằng ngốc thì tác dụng ngược là cái chắc.
Mặc dù với lượng ma lực dồi dào là thế, nhưng một vài lí do nào đó đã khiến cậu ta chỉ có thể đánh cận chiến. Vai diễn trong trò chơi thì cực kì quái gở so với các nhân vật khác. Nếu tôi phải lấy Dorakue ra làm ví dụ, thì nó giống kiểu một chiến binh hay đạo chích có chỉ số ma thuật khủng nhất game ấy.
Tuy nhiên, trong trường hợp này của cậu ta, lượng ma lực trong người lại vô cùng quan trọng. Bởi vì trong trò chơi, cậu ta có một bất lợi, đó là mọi hành động cậu ta thực hiện đều tiêu tốn ma lực. Ngay cả cậu ta không dùng ma thuật mà đấm chay đối phương, thì ma lực cũng sẽ tự động giảm. Cậu ta là một nhân vật mặc dù có ma lực cao nhất game, thì số lượng ma lực đó lúc nào cũng có dấu hiệu sẽ bị cạn. Nên một vài người chơi chuyên nghiệp đã nghĩ ra chiến thuật sử dụng bàn tay thứ ba và bàn tay thứ tư làm kĩ năng chính cho cậu.
Nếu bạn đang thắc mắc, tại sao ma lực cậu ta lại giảm xuống mỗi khi hành động, thì có lẽ do cậu ta phải chia sẻ một ít với khăn quàng của mình để sử dụng bàn tay thứ ba, như tôi đang làm lúc này.
“Nếu con kiểm soát được cái này… con sẽ rất tuyệt vời đấy. Sử dụng để phòng thủ con có thể tạo nó thành khiên dài vài mét, còn tấn công, con có thể đập vỡ cả tảng đá luôn đó”
Còn nữa, nếu tôi vác thêm vũ khí hay áo giáp theo, tôi còn có thể phù phép nó với nhiều loại thuộc tính khác nhau.
Nhắc mới nhớ, trong trò chơi này cũng có khá nhiều anh chàng sở hữu đặc tính na ná Takioto Kousuke.
Tất nhiên, giữa họ vẫn có những đặc thù riêng biệt. Và mỗi người họ đều giữ một số loại vũ khí đặc biệt giống gian lận- cheat, kiểu nhã hứng được các nhà phát triển game ưa chuộng.
Giá mà tôi cũng có loại vũ khí như vậy, tôi sẽ cân nhắc kỹ lưỡng để lấy được nó. Mỗi tội là không có mà thôi.
Có thể do nhà phát triển trò chơi không thật sự mặn mà với nhân vật này. Hầy…, nếu tôi phải nói về trang bị mạnh thì có lẽ chỉ là cái khăn choàng cổ mà thôi thì phải?
“Kousuke-kun nè, con có thể truyền thêm ma lực vào đây không? Hay trải rộng nó ra làm tấm khiên ấy?”
Tôi làm theo lời cô ấy và truyền thêm ma lực vào tấm vải, sau đó rải nó ra theo hình quạt. Chiếc khăn phát ra âm thanh kêu tai tựa một chiếc quạt sắt. Tôi có chút giật mình. Trong trò chơi, có tồn tại một khu vực kín giúp người chơi ẩn nấp trước lũ quái vật, tôi cần luyện tập nhiều hơn để bật mở chiếc khăn ra mà không gây tiếng động.
Marino-san chạm lên tấm vải và trầm trồ ngạc nhiên.
“Ở hình dạng này chiếc khăn có thể chống chịu được ma thuật của mẹ ở vài mức độ đấy… nhưng thay vì trải rộng nó như vậy, con có thể biến nó thành hình tròn luôn không?”
Marino-san hỏi tôi.
“Vì sao ạ?”
“Với hình dạng này, con sẽ không thể chống lại cú giật mạnh của một đòn tấn công uy lực đâu phải không? Và nó sẽ bị vỡ tan ngay lập tức nếu đòn đánh dồn tập trung vào một điểm. Vì vậy, nếu con biến hóa nó thành hình tròn của một tấm khiên, sát thương nhận vào sẽ được trải đều ra bề mặt tiếp xúc với tấm khiên đó”
“Mình hiểu rồi”
Tôi lẩm bẩm trong miệng.
Hiển nhiên, những tấm khiên tôi thường thấy trong trò chơi đều có kết cấu hình vòng cung, thì ra đó là ý nghĩa của nó. Ngược lại tôi còn có thể khóa kiếm của đối thủ nếu tôi điều khiển chiếc khiên bao bọc về hướng đối phương đứng mà nhỉ? À không, nếu đối thủ hơn tôi về mặt sức mạnh thì tôi mới là đứa sẽ bị thổi bay ngay sau đó, vậy tôi có nên cứ đỡ đòn thôi không? Hay hình dạng của tấm khăn nên được ứng biến theo từng trận đấu?
“Kousuke-kun nè, con có thể duy trì nó trong bao lâu?”
“Em nghĩ là khoảng 10 tiếng? Nhưng hiện em đang đặt mục tiêu là 24 tiếng ạ…..”
Tôi đã thử kéo dài sự duy trì trong vòng 10 tiếng liên tục, nhưng đó chỉ là trong đời sống thường nhật thôi. Nếu tôi phải phiêu lưu đây đó hay đứng giữa một cuộc chiến thì tôi sẽ còn phải vận ma lực vào những việc khác nữa. Trong trường hợp đó, tôi không nghĩ mình trụ được quá 5 tiếng đâu.
Marino-san có chút bực bội vu vơ.
“Nếu chỉ có tài phù phép với khả năng ma lực thì làm sao hơn mẹ được?”
“Em biết là vậy, nhưng khả năng phân tán ma thuật của em có chút vấn đề…….”
Ngay cả khi tôi có ma lực dồi dào đi nữa, tôi vẫn không thể tin tưởng vào hệ điều tiết ma thuật trong cơ thể. Do đó, nếu một con rồng hay chimera tấn công tôi từ trên trời, thì tôi xác định bản thân chỉ còn là thằng bất lực. Tôi có thể chống chịu trước đòn tấn công của chúng, nhưng khi tôi tấn công chúng, thì chỉ ngang bằng gãi ngứa, bắt rận cho chúng mà thôi.
“Fufu~ sẽ tốt hơn nếu tìm một tổ đội cho mình ở học viện đấy. Nếu là Kousuke-kun mẹ nghĩ con sẽ đánh bại được tầng cao nhất từ dưới lên của hầm ngục thôi fufu~”
“Được thế thì tốt quá ạ….”
Một nhân vật mạnh mẽ như Takioto Kousuke dọn hầm ngục là chuyện dễ như ăn cháo, nhưng đó là khi cậu ta có tổ đội thôi.
“Sao thế?”
“Ah không, em đang nghĩ xem liệu lúc nào mình mới có tổ đội ấy mà”
Nếu tôi tham gia với nhóm đội của nam chính. Điều đó là có lợi vì bọn họ vốn đã khá mạnh. Nhưng có thật sự là ý hay khi tham gia nhóm của nhân vật chính trong khi có toan tính đánh bại hắn không?
Không, tôi cho là mình phải gia nhập thôi. Tôi sẽ giúp hắn gia tăng sức mạnh và để hắn đánh bại Ma Vương. Ma Vương quả thực là một rắc rối mà, chinh phục ma vương không phải là một điều dễ dàng.
Chưa kể, người tôi muốn đánh bại không phải Ma Vương mà là tên nam chính cơ.
Vậy thì tôi sẽ hòa nhập với đội gã đó vậy, và có cơ hội tôi sẽ huấn luyện cho hắn ở mức độ nào đó. Nếu gã có vẻ tự tin đứng bằng đôi chân mình rồi, thì tôi sẽ lẳng lặng rời đi và tự mình hành động một thời gian. Tất cả công việc còn lại, là tập hợp các thành viên cho tổ đội của tôi trong tương lai. Nhắc về ứng cử viên, tôi đang cân nhắc xem có nên chiêu mộ ai đó từ dàn nữ chính hay không? Vì vẫn sẽ có một số nữ chính còn sót lại do gã không thể ôm hết, Tôi có mượn họ chút xíu chắc cũng không sao đâu nhỉ? Vì tương lai của mình, chắc tôi cũng nên tìm và gia nhập phe phái nào đó nữa.
“…. Không sao đâu mà”
Bỗng dưng, cô ấy đột nhiên dịu dàng, trìu mến lại sát gần tôi. Cô đặt tay lên lưng tôi, và áp tôi vào lòng.
“A…”
Một phần trong cơ thể tôi vô tình rung động, và một giọng nói kì lạ tôi thốt ra ngoài.
Thứ đường cong vẫn thường lộ ra ngoài lớp áo của cô chạm nhẹ vào mặt tôi, nó đàn hồi và ấm cúng khiến tôi vô cùng rối bời. Máu tụ về một điểm làm mặt tôi phừng đỏ lên như chiếc chảo lửa. Vậy thứ tôi nhận được là gì? Được ôm và vỗ về bởi một góa phụ trông như nữ sinh cao trung chứ còn gì nữa.
Nhưng, tại sao cô ấy lại làm vậy?
“Con yên tâm, một khi con chuyển về với mẹ, không còn ai có thể bắt nạt con hết, nhà ta vô cùng an toàn, nếu có kẻ xấu hay chuyện gì xảy ra, mẹ cũng sẽ là người bảo vệ con”
Từ lời nói của cô ấy, tôi đoán Takioto Kousuke còn là một nạn nhân của nạn bạo lực học đường.
“………Em cảm ơn”
Như tôi đã nghĩ, đời anh chàng này là bề khổ.
=================================================================
Atula- ác thần của Ấn Độ có 3 đầu 6 tay (là tên một cô thợ dệt tài hoa trong thần thoại Hy Lạp - La Mã, người đã dám thách thức nữ thần trí tuệ Athena đọ tài thêu dệt và cuối cùng bị biến thành một con nhện, đời đời đi giăng tơ). (Dragon quest)