Magical★Explorer

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

137 13869

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

3 16

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

36 730

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

20 260

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

35 432

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

162 4333

Webnovel; Hồi 2: Magiero★Symphony, một điều bất thường ở học viện ma thuật (eroge) - Chương 50: Takioto Kousuke

Lời độc thoại của Ludi.

---------------------

Tôi đã luôn có linh cảm mờ nhạt về những tin đồn xấu đang đồn thổi xung quanh Kousuke. Có lẽ một số người thận trọng sẽ tránh để những lời đồn như vậy lọt tới tai tôi, nhưng vì có người nói cho tôi sự thật, nên mọi nỗ lực của họ đã trở thành vô nghĩa.

 Tôi tự hỏi, nếu đó chỉ là lời nhận xét của họ thôi thì sao? Tôi chỉ có thể nghĩ rằng hành động của họ đang cố để không chọc giận tôi.

Bản thân Kousuke cũng đã sai. Ngay cả khi cậu ta không giỏi chuyện học hành, cậu ta vẫn tiếp tục bỏ các tiết học và hiếm khi xuất hiện vào các lớp học buổi chiều. Tất nhiên, sẽ dễ hiểu khi có những học sinh nghiêm túc cảm thấy khó chịu bởi thái độ hồn nhiên của cậu ấy.

Tuy nhiên, ngay cả khi bạn thấu hiểu lý do của Kousuke, vẫn thật khó để giải quyết vấn đề này.

“Ngay từ đầu, tớ không có lý do gì để tham gia vào lớp học buổi chiều hết. Chẳng phải là chuyện rất bình thường khi có những người tập trung vào giáp chiến, họ gần như bỏ hết các lớp buổi chiều để đến võ đường hay vào mấy cái vòng tròn bên trong khuôn viên trường sao? Tớ chỉ dùng thời gian đó để vào hầm ngục mà thôi. Đôi khi tớ cũng ghé qua cả tiệm bánh kẹo nữa. Và những lớp tớ bùng cũng đều là những lớp tớ đã giỏi. Nên tớ tận dụng số thời gian đó để luyện tập sẽ chẳng ảnh hưởng gì hết đúng không?”

Quả đúng là như vậy. Số lượng học viên bỏ các lớp học buổi chiều nhiều hơn tôi nghĩ. Và cậu ấy chỉ bỏ các lớp mà mình đã giỏi như toán và thể dục. Nhưng nếu cậu đủ thông minh để giỏi môn phức tạp như toán, vậy tại sao cậu lại ngốc nghếch đến mức nghĩ rằng Yoshitsune và Benkei là đàn ông?

Không, bỏ chuyện đó sang một bên. Vấn đề hiện tại là thanh danh của cậu ta hiện tại.

“Vấn đề là cậu ta quá nổi tiếng rồi.”

Bạn của Kousuke, Hijiri Iori đã nói như vậy.

“Tớ không muốn động chạm tới Trefle-san nhưng tớ nghĩ mấu chốt vấn đề nằm ở hội LLL, cái hội vệ binh hoàng gia ấy.”

“Ừ, tớ cũng nghĩ vậy.”

Katou Rina đồng ý với lời của Iori.

“Cơ bản đó chỉ là ghen tuông, cậu biết đấy, là ghen tuông thôi! Nếu có một người mà cậu ghen tị, dĩ nhiên cậu sẽ muốn tìm hiểu về người đó. Có những người như vậy mà đúng không? Họ chỉ đang tỏ ra mình là kẻ thất bại thôi. Có những kẻ thậm chí còn phán xét người khác xem họ có đủ tốt để ở bên cạnh người mình thích không nữa đấy?”

Lời cô ấy nói khiến tôi có cảm giác khó xử.

“Takioto dường như không mấy bận tâm đến chuyện đó như thường lệ, nhưng có vẻ mấy bạn cùng lớp có quan hệ tốt với cậu ta cũng nổi cáu rồi đấy.”

Chẳng phải điều đó giống,

“Giống chúng ta bây giờ đúng không?”

“Nếu mọi người có thể biết một phần trong khóa huấn luyện của cậu ấy đang làm, sẽ chẳng ai dám tranh luận với cậu ấy nửa câu đâu.”

Rina-san cau mày trước lời của tôi.

“Tớ không biết rõ Kousuke như vậy, nhưng cậu ấy thực sự đang rất chăm chỉ sao?”

“Phải, Người quen trong ban kỷ luật của bọn tớ còn nói cậu ấy chăm chỉ luyện tập tới mức phải cảm thấy có sự bất thường mà. Một người chăm chỉ nổi bật trong số những người chăm chỉ. Cậu ta chẳng bao giờ phàn nàn về việc luyện tập căn bản và cứ điên cuồng tập đi tập lại nó. Cậu ấy tập trung gặt hái kết quả đến mức còn khiến chị ấy cảm thấy không thoải mái. Theo những gì chị ấy khen thì nó là vậy đấy.”

“Cậu nói cứ như đang đùa vậy…”

“Cậu ấy còn nói thứ gì đó như [Ở trong cái trò chơi khỉ gió này tốt hơn hết là sử dụng chiến lược RTA]”

Cậu ta sử dụng những từ ngữ mà tôi chẳng thể hiểu nổi, nên tôi không hiểu cậu ta có ý gì, có vẻ Rina và Iori cũng như vậy.

“Chà, ngay cả chúng ta còn không hiểu cậu ấy thì làm gì có chuyện những người khác hiểu đúng không?”

“Phải. Tớ chỉ biết một Takioto thường ngày thôi.”

Iori đồng ý với Rina. Tôi không rõ vì sao cậu ấy lại như vậy khi ở trường, mặc dù đúng là cậu ấy vẫn luôn luyện tập nghiêm túc và bỏ bê học hành khi ở nhà.

“Ở nhà, cậu ta vẫn luôn—”

“Ở nhà?”

“Nhà?”

Tôi hắng giọng.

“Cậu ta chắc là loại ở nhà cũng hành xử như vậy nhỉ?”

Tôi quên mất mình đang giữ bí mật chuyện tôi và cậu ấy đang sống chung.

“?”

Iori hiện lên trên đầu một dấu hỏi chấm, nhưng Rina thì nhướn lông mày. “Cẩn thận khi ở xung quanh Katrina vì cô ấy có trực giác nhạy bén” là những gì Kousuke cảnh báo, nhưng có vẻ tôi không cần lo lắng về cô ấy đâu.

“Tớ tự hỏi cậu ta nghĩ gì về đống tin đồn này?”

Tôi cố tình đổi chủ đề và người đầu tiên tham gia là Iori.

“À. Cậu ta không quan tâm một chút nào. Tớ đã bảo cậu ta về chuyện này vào buổi trưa, nhưng cậu ta chỉ bận thưởng thức món parfait của mình một cách ngon lành. Cậu ta thậm chí còn nói [Xin lỗi, để mày lo lắng rồi.] rồi đãi tớ một cái bánh parfait, mà cậu biết không. Cái bánh ấy ngon thật.”

Sao chủ đề lại đánh sang parfait thay vì Kousuke vậy?

Tôi nghĩ khi mình nhìn Iori nói với đôi mắt lấp lánh kia. Không thể phủ nhận thực tế là cậu ta biết ơn Iori đã quan tâm tới cậu ta, nhưng sao tôi lại có cảm giác như Kousuke không thể cưỡng lại đôi mắt háu ăn đó của Iori?

……….Chắc không phải đâu, nhỉ?