Chúng tôi ẩn nấp trong một hang động ở gần ranh giới Ma Giới và Nhân Giới mà tiến hành chữa trị cho Thaxusanoa cùng Chixesinoa. Mặc dù rất muốn tấn công đối phương ngay lập tức, nhưng khi kết thúc trị liệu thì mặt trời đã lặn, khí tức của các loài thú sống trong rừng cũng thay đổi.
Di chuyển trong rừng buổi tối mà không biết rõ địa lý là hành vi vô cùng nguy hiểm. Tôi quyết định ăn lương thực mang theo mà yên lặng chờ mặt trời mọc.
“Nếu Stety ở đây thì chắc sẽ lo lắng cho bọn mình lắm nhỉ…”
“Muốn ỷ lại chuyện bị thương mà vừa trêu chọc cô ấy vừa được chăm sóc ghê…”
“Mấy người…”
Tuy rằng muốn cho mấy tên này tắm trong lôi kích, nhưng tôi cần phải hạn chế những đòn tấn công nổi bật ấy giữa đêm. Giờ phải nhịn mới được. Hãy trút toàn bộ bực bội ấy vào tên cung thủ kia đi.
“Theo kế hoạch thì ta sẽ tiến tới núi Niarua vào bình minh. Các người thì đi tìm huynh trưởng.”
““Đã rõ~””
“Nhớ phải chừa lại đủ sức để mang huynh trưởng vượt qua Mười Hai Ma Cảnh đấy.”
“Dựa trên con đường Shutelia-sama di chuyển thì chắc là ở phía Tây gần Sa Mạc Mời Gọi nhỉ?”
“Chắc vậy rồi. Hướng đi cũng thế, với lại chắc ngài ấy sẽ không thể nào lao thẳng qua Hoang Mạc Lạc Tinh đâu.”
“Đi vòng qua phía Đông thì… không nên tính tới.”
“Cũng phải. Bên đó là Hồ Chung Diệt nằm trong phạm vi tộc Kỵ Nhãn. Chỗ đó chỉ toàn bọn muốn chết thôi.”
Lãnh thổ Volteria bên Nhân Giới có khoảng cách gần nhất tính từ lãnh địa tộc Thiên Long. Tuy nhiên, bay qua Hoang Mạc Lạc Tinh nằm trong phạm vi quản lý của tộc Thiên Long là điều cực kỳ nguy hiểm.
Không chỉ chúng tôi, đội của huynh trưởng cũng phải băng qua Sa Mạc Mời Gọi, khu vực thuộc phạm vi quản lý của tộc Cương Trùng và có thể băng qua nếu bên này triệt để ứng phó sự tác động tinh thần từ Ma Cảnh.
Dựa trên báo cáo của hai người này thì lõi của huynh trưởng đang chịu thương tổn. Anh ấy không thể nào tự mình ứng phó tác động tinh thần trong trạng thái đó. Trừ phi hoàn thành việc phục hồi lõi, bằng không thì anh ấy sẽ rất khó có thể quay về Ma Giới mà không có người hỗ trợ.
“Nếu gặp phải Sứ Giả Cựu Thần khác thì hai người tuyệt đối phải tránh chiến đấu.”
“Trong trường hợp buộc phải chiến đấu khi cứu Shutelia-sama thì sao?”
“Thế thì hãy gửi tín hiệu lên trời, ta sẽ đến ứng phó. Còn nếu hai người bắt buộc phải chiến đấu thì… hãy bỏ mặc huynh trưởng đi.”
“… Vậy có ổn không, Mytial?”
“Đây không phải là chuyện so sánh gia đình bên nào hơn bên nào kém. Đây là phán đoán của ta trong thân phận Lãnh Chúa tộc Thiên Long.”
Hai người này đang ở trong trạng thái có khả năng hành động chứ không thể chiến đấu thật sự. Chiến đấu với Sứ Giả Cựu Thần dưới trạng thái ấy thì đừng nói là thắng lợi, họ còn khó có thể quay về nguyên vẹn.
Hai người họ là tồn tại không thể thiếu đối với tộc Thiên Long. Cho dù không có tư tình thì điều đó cũng không thay đổi. Đánh cược tính mạng để cứu huynh trưởng thì chỉ cần mình tôi là đủ.
Tôi bay lên bầu trời sau khi xác nhận trời bắt đầu lộ ánh sáng. Cái lạnh trong bầu không khí khiến giác quan trên toàn thân trở nên nhạy bén hơn.
Tuy rằng cũng có những tạp niệm như trông hơi thở có màu giống như mây, nhưng điều đó cũng là minh chứng cho luồng suy nghĩ vẫn đang hoạt động tốt.
“Được rồi, vẫn còn một ít khoảng cách cho đến vị trí mà mấy người huynh trưởng tiến vào phạm vi tấn công của hắn__”
Chấn động truyền đến từ tường chắn vừa triển khai. Góc độ ở trên tầm mắt, là mũi tên kèm lông vũ được cho là đã được hắn sử dụng từ đầu.
Tính ngược lại từ tốc độ mũi tên thì nó đã được bắn ra ngay khoảnh khắc tôi dừng lại giữa không trung. Có vẻ hắn đã giương cung từ trước khi tôi bay lên trời.
“Không ngờ ngươi lại chờ đợi từ trước khi ta hành động vào bình minh đấy. Nếu có dịp gặp lại thì ta rất muốn gửi lời khen ngợi ngươi.”
Dù thế, tôi cũng đã dự đoán được điều đó mà triển khai tường chắn. Bỗng dưng tôi cũng không phải không hiểu cảm giác của một thiếu nữ cẩn thận sửa soạn mà kỳ vọng vào đối phương vậy.
Phát bắn vừa rồi chỉ giống như chào hỏi. Đây là nghi thức để hắn tái xác nhận cuộc chiến lại bắt đầu rằng “Ta sẽ bắn hạ ngươi từ lúc này.”
Kẻ địch vẫn còn ở trên đỉnh núi Niarua hoặc là đang tấn công từ vị trí nào đó. Cho dù thế nào đi nữa thì tôi vẫn cần phải tiếp cận ngọn núi.
Khi đến gần hơn thì gã cũng sẽ bắn ra công kích chứa ma lực cao. Thế thì xác định vị trí của đối phương cũng không phải khó.
Vậy thì tôi cần phải tiếp cận như thế nào? Không cần phải đắn đo. Cứ giữ độ cao mà gã dễ nhắm vào là được. Đúng là khi bay ở trên mây hay trong rừng rậm thì tầm nhìn của hắn sẽ bị cản trở và bản thân không biến thành đích ngắm. Tuy nhiên, vai trò của tôi là hướng ánh mắt của các Sứ Giả Cựu Thần về phía mình. Tôi cần phải giúp bọn ngốc kia có thể an toàn tìm kiếm huynh trưởng hơn nữa.
“Nào, lên thôi!”
Tôi không kéo lên tốc độ lớn nhất mà bay về phía núi Niarua bằng tốc độ giống như mấy người huynh trưởng. Bản thân không thay đổi độ cao lẫn tốc độ và lao tới như một đích ngắm rõ ràng.
Tiếng mũi tên bị đánh bật bởi tường chắn vang thêm vài lần trên đường. Tuy rằng bản thân đã giữ cho mình dễ bị bắn trúng, nhưng tôi phải thật sự thán phục vì toàn bộ những mũi tên đều bắn trúng vào cùng vị trí, cùng góc độ, thậm chí là thời gian bắn ra cũng cách đều nhau.
Song, tại sao hắn biết rằng chúng sẽ bị ngăn chặn mà vẫn tiếp tục bắn tên? Là vì hắn đang chơi đùa hay là vì muốn dẫn dụ ánh mắt và ý thức của tôi?
“___ Có vẻ như là trường hợp sau rồi.”
Ánh mắt tôi chuyển về phía những mũi tên trút xuống với thời gian giãn cách bằng nhau và lại xuất hiện một lần va chạm. Thế nhưng tôi lại nhận ra một tia sáng dâng lên từ bên dưới cùng một lúc. Đây là mũi tên đã xuyên thủng tầng phòng ngự mười lớp của bọn Thaxusanoa ư?
Ma pháp tôi dùng đều được học từ hai người bọn họ. Đương nhiên là cấu trúc ma pháp Tường Chắn cũng gần giống như cả hai. Xét khả năng phát huy tính ứng dụng thì hai người đó vẫn giỏi hơn tôi trên phương diện kỹ thuật.
Với mười tầng như vậy, hơn nữa ở giữa chúng còn được dựng bức tường nước bằng ma pháp mà họ vẫn không thể cản nổi một đòn này.
Bởi vì đang bay trên bầu trời nên tôi chỉ cần thay đổi đường đi thì sẽ không khó né tránh. Tuy nhiên, tôi vẫn không thay đổi hành động của mình. Bản thân vẫn duy trì bức tường chắn đã được triển khai sẵn.
Có lẽ hắn không thể nghe được giọng nói của tôi ở khoảng cách hiện tại, nhưng chắc hẳn hắn phải hiểu ra khi nhìn thấy khung cảnh này.
“Đặc Tính của ta đã được giải phóng ngay từ đầu rồi.”
Mũi tên cắm vào tường chắn. Chấn động cùng tiếng ầm ầm lớn hơn từ đầu đến giờ vang vọng trong không trung. Đám mây gần đó bị thổi tan bởi dư chấn, nhưng bức tường tôi giăng lên vẫn còn nguyên vẹn.
“Đặc Tính của ta rất đơn giản. Ta có thể bỏ qua giới hạn mà gia tăng lượng ma lực dùng trong ma pháp.”
Ma pháp có thể phát động sau khi truyền lượng ma lực nhất định vào cấu trúc đã được định trước. Trong trường hợp truyền vào nhiều hơn mức cần thiết thì uy lực sẽ được gia tăng đôi chút, nhưng trong đa số trường hợp thì ma lực sẽ bị tràn ra hoặc khiến cấu trúc sụp đổ và nổ tung.
Tuy nhiên, Đặc Tính của tôi có thể tự động tái cấu trúc lại các cấu trúc ma pháp dựa vào lượng ma lực được truyền vào. Có nghĩa là dù truyền vào bao nhiêu ma lực đi nữa, tôi vẫn có thể phát động ma pháp đúng với số lượng đã dùng.
Bức tường tôi đang triển khai mang lượng ma lực gấp hai trăm lần ma lực của hai người kia hay sử dụng.
Ma pháp sư ưu tú sẽ triển khai những cấu trúc độc đáo tuỳ vào tình huống cuộc chiến, nhưng bản thân chỉ cần suy nghĩ đến lượng sức mạnh mình muốn vận dụng thì sẽ có thể dùng ma pháp mang tính năng tương đương bọn họ.
Tôi đã được học toàn bộ cơ sở ma pháp từ đôi Thiên Long song sinh được tán tụng là thiên tài. Và Đặc Tính của tôi lại có thể khiến tất cả cơ sở ấy trở thành kỹ năng tất sát.
Tôi sử dụng ma pháp Viễn Thị mà xác nhận phương hướng bắn ra tia sáng vừa rồi. Giống như hôm qua, gã vẫn đang ở bên đỉnh núi Niarua.
“Đừng tưởng chỉ ngươi mới có thể nhắm vào đối thủ từ khoảng cách này.”
Tôi dần hạ độ cao và xoay thương mà cầm như thân pháo. Dù không có độ chính xác như hắn thì tôi vẫn còn có hiệu suất để bổ sung điều đó. Tôi kìm hãm độ rung gây ra bởi gió và khống chế hơi thở bằng Cường Hoá Ma Lực trên toàn thân.
Thứ tôi dùng là ma pháp sơ cấp dùng để bắn lôi kích theo đường thẳng. Bản thân sẽ hào phóng trong lần dùng ma lực này nên đây là một phần mười trong toàn bộ ma lực của tôi.
Dường như nhận ra lượng ma lực sắp được phóng xuất nên hắn lập tức ngừng giương cung cho mũi tên kế tiếp mà định nhảy xuống vách núi. Phán đoán rất nhanh, nhưng ta vẫn còn nhanh hơn thế nhiều.
Tôi tung ra một đòn pháo kích cùng tên Đặc Tính của mình.
“Hỡi Khởi Nguyên, Hãy Siêu Việt Quy Tắc.”
-------------------------------------------------------------------
Ma pháp Lôi Kích của Mytial không chỉ đánh vào vị trí của Arquas, mà nó còn nuốt trọn từ đỉnh cho đến lưng chừng núi Niarua.
Ôi chao, không ở phía trên ngọn núi thật tốt quá đi. Do Arquas dặn dò rằng “Có lẽ đối phương sẽ phản công bằng ma pháp, cô không nên ở trên núi thì tốt hơn” nên tôi đã di tản xuống phía rừng rậm ở nửa dưới… Nếu có người nghe báo cáo về tình huống này thì chắc sẽ vô cùng bối rối. Dù gì thì một nửa phía trên ngọn núi đã bị thổi bay cơ mà.
“… Cậu còn sống không?”
“Cũng còn tốt.”
“Lúc cậu lao xuống trông vẫn bị nuốt chửng bởi lôi kích mà?”
“Nếu chỉ rơi tự do như bình thường thì đúng là thế, nhưng tôi đã miễn cưỡng gia tốc nhờ phản chấn do bắn tên lên không trung.”
Vẫn còn có thể dùng niệm thoại tức là Arquas vẫn an toàn. Thú thật là tôi thót cả tim, thật tốt là cậu ta phán đoán rất nhanh.
“Đây chính là sức mạnh của Mytial Artonio, Lãnh Chúa tộc Thiên Long nhỉ.”
“Tôi đang định tiếp tục dùng truyền thuyết khoét núi cho cung thủ Cựu Thần mà giờ ngọn núi làm bằng chứng cũng bị thổi tung luôn rồi…”
“Truyền thuyết lại bị truyền thuyết che lấp nhỉ. Nhân tiện thì chính cậu là người từng khoét núi ngày xưa à?”
“Nó đó. Cơ mà nhờ thế này nên tội lỗi từ hồi còn nhỏ cũng mất đi rồi.”
“Vị thần sáng tạo ngọn núi đang ở ngay đây này.”
Tôi chuyển ánh mắt về phía Mytial. Cô ta đã bắt đầu tiến về phía này. Chắc hẳn cô ta không nghĩ rằng đòn vừa rồi có thể xử lý hoàn toàn cậu ta.
“Lợi thế vẫn thuộc về bên này nên tôi sẽ cố gắng hơn.”
“Trong tình huống này mà cậu vẫn dám nói mình có lợi thế nhỉ.”
“Dĩ nhiên rồi. Nếu cô ta muốn thì đừng bảo là ngọn núi, toàn bộ khu vực xung quanh đây đều sẽ bị cô ta thổi tung. Thế mà cô ta lại không làm vậy. Hơn nữa, đối phương còn cố tình hạ độ cao xuống và điều chỉnh góc độ sao cho nó chỉ thổi bay nửa trên ngọn núi.”
“… À, cô ta không muốn liên luỵ Shutelia đang tránh vào trong rừng núi sao.”
Phía bọn Mytial rút lui về biên giới không tồn tại bóng dáng của Shutelia. Nếu không có gì khác thường thì Shutelia nhất định đang lẩn trốn trong khu rừng quanh núi Niarua này. Vậy nên Mytial cũng phải cẩn thận chiến đấu để không xoá sổ cả rừng rậm xung quanh.
“Nhưng thời gian vẫn có hạn. E rằng cô ta đang cho đôi song sinh kia đi tìm người. Nếu có báo hiệu gì đó trừ trong rừng thì đó sẽ là giới hạn.”
“Và cô ta sẽ dùng ma pháp phạm vi siêu rộng bỏ qua cả địa hình mà dọn dẹp sạch sẽ?”
“Ừ, ở trong phạm vi có thể dùng niệm thoại sẽ nguy hiểm lắm đấy.”
“Cũng phải nhỉ. Tôi sẽ từ từ tránh đi vậy. Chúc cậu đánh tốt.”
“Ờ. Nhớ chú ý khi di chuyển đấy. Anh trai của cô ta đang ở quanh đây, cả đôi song sinh nhất định cũng đang hành động. Ngoài ra còn có khả năng tồn tại Yodoin đó.”
“Tôi biết mà.”
Thú thật là tôi còn muốn quan sát suy nghĩ trong đầu Arquas khi chiến đấu thêm một chút nữa cơ… nhưng bị liên luỵ vào thì cũng phiền toái lắm.
Để xem nào, công kích có thể gọi là khá mạnh đã bị ngăn cản một cách dễ dàng, cả lợi thế khi giãn khoảng cách cũng đã bị mất đi trong chớp mắt. Kể cả khi ở đối phương đang bị phong toả công kích phạm vi rộng thì liệu cậu ta có cơ hội thắng không?
“Hầy… đau đớn quá đi…”
“Có gì đau đớn à?”
“Đã mất công có chỗ ở ngon lành thế mà…”
“Hang động trong núi đều bị thổi bay cùng ngọn núi rồi nhỉ.”
“Cả thức ăn dự trữ và mấy mũi tên dự phòng làm sẵn cũng bay màu luôn…”
“… Mà, cậu cứ cố giải toả ưu phiền đi nhé.”
“Sầu…”
===============================
Arquas là loại người sẽ cảm thấy buồn bã khi núi cát mình cố gắng đắp lên bị phá.
Đặc Tính của Mytial có thể giúp cô ấy phát huy lượng ma lực đứng đầu Ma Giới của mình đến mức độ cao nhất.
Ma pháp giống như đạn dược, nếu dùng nhiều ma lực (hoả dược) hơn thì uy lực sẽ gia tăng đôi chút, nhưng nếu dồn lượng ma lực gấp mấy chục lần thì đương nhiên nó sẽ phát nổ.
“Biến đổi lượng phục dụng ấy thành số lượng tuân thủ theo quy định” chính là Đặc Tính của Mytial. Vì có thể biến hiệu suất trở nên vô cùng khủng bố nên nó có tương thích cực kỳ tốt với ma pháp sơ cấp đơn giản. Ngược lại, cô ấy cũng có thể hạn chế uy lực cực kỳ tốt.
Tuy nhiên, những ma pháp khi dùng Đặc Tính đều khác hẳn cấu trúc ma pháp nguyên bản. Vì vậy, nếu thi kiểm tra ma pháp bằng ma pháp dùng Đặc Tính thì cô ấy gần như sẽ bị đánh trượt.
Xét kỹ thuật thì Quasily là số một, nhưng xét hiệu suất sức mạnh thì phải kể đến Mytial.
Hoang Mạc Lạc Tinh: vùng hoang mạc có các vì sao rơi rụng Hồ Chung Diệt: hồ nơi sinh mệnh chấm dứt