Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Hồi 3: Khởi Động - Chương 08: Quái vật đối đầu

“Ko… Kocjo-sama… Cứ thế này thì…!”

“Không cần nói ta cũng biết!”

Năm người trong mười tộc trưởng đã bị chém chết một cách dễ dàng. Tuy rằng không thể so sánh với các đại biểu đã bị Nalact giết trong Nghi Thức Mài Quỷ, nhưng mọi người bao gồm cả tôi đều không phải loại yếu kém.

Hơn nữa, khung cảnh binh lính được trang bị đầy đủ lại đang lần lượt bị tàn sát khiến tôi muốn trốn tránh hiện thực mà nghĩ đây là một cơn ác mộng.

Cá nhân không thể chiến thắng quân đội. Số lượng là đối sách hiệu quả và đơn thuần nhất. Thường thức tôi đã học ấy lại đang bị phủ nhận như chuyện nực cười.

Vì đối phương chuyên về cận chiến nên tôi đã cho binh sĩ mang trang bị lấy công kích tầm xa làm chính. Chúng tôi đã biết tính chất của tuyệt chiêu trong tay đối phương mà tiến hành ứng phó.

Thế mà kết quả lại như thế này đây. Một kẻ không dùng ma pháp cũng không sở hữu đôi cánh lại trượt đi trên mặt đất và chạy trên bầu trời.

Đã có rất nhiều binh lính bị giết chết, những đội trưởng phụ trách truyền tin cũng đã mất đi vài người.

“Không cần nhắm chính xác, hãy phát nổ xung quanh mà tiêu hao hắn bằng dư chấn!”

“Không được! Gã đang vui sướng lao tới ma pháp!”

“___! Cái quái gì đấy hả!? Rốt cuộc hắn muốn làm gì!?”

Tôi hiểu rõ Karquas không chỉ là một tên cuồng chiến đơn thuần. Nếu đã giữ mối quan hệ hợp tác với Yodoin Gorwen kia thì chuyện đôi bên thấu hiểu lẫn nhau là rất rõ ràng.

Thông thường thì diễn biến này sẽ không thể xảy ra. Đối phương không có quyền tấn công những trưởng tộc gánh vác sự tiến thoái của tộc Quỷ Mị. Với lại, nếu chúng tôi thật sự bất kính thì chuyện hắn không lộ thái độ đó bằng lời nói và biểu cảm là điều rất thiếu tự nhiên.

Tức là tình huống này đã nằm trong mục đích ban đầu của hắn. Điều này là để… cướp đi năng lực phán đoán của tộc Quỷ Mị? Không, làm thế thì cách thức lại quá tệ hại.

Đúng là hắn đã một hơi giết hết một nửa, nhưng hắn lại không nghiêm túc ngăn cản chúng tôi chạy trốn. Nếu âm mưu giết sạch toàn bộ tộc trưởng thì Kim Lang Tử Điện ở bên cạnh sẽ không thể nào không làm gì.

“Gào lên thì có tìm được câu trả lời không?”

“__!?”

Có gì đó vừa bị ném tới chân. Nó là đầu của một trong các tộc trưởng vừa chạy trốn cùng tôi.

Ngay khi hướng tầm mắt về phía đó và chợt cảm thấy cơn gió lạnh lướt qua da, đầu của những binh lính đang vây quanh bảo vệ tôi đều lăn trên mặt đất.

Phía sau những binh lính không đầu dần ngã xuống là Karquas vẫn trong bộ dạng đối thoại lúc nãy. Hắn chiến đấu đến mức này mà gần như chẳng bị thương tổn nào cả.

“Kẻ chỉ điểm cho binh lính là anh nhỉ.”

“…!”

Tôi có thể hiểu ánh mắt của gã đang hướng về viên thuỷ tinh nằm trong lòng tôi.

Sau khi mất đi một nửa tộc trưởng, các tộc trưởng còn lại đã kế thừa hệ thống chỉ huy các binh lính được tập trung tại ngôi làng này. Tôi được giao nhiệm vụ truyền đạt thông tin đến toàn thể nhằm duy trì mối liên kết đột nhiên phát sinh này… Có lẽ đối phương đã cảm nhận được dòng chảy ma lực được dùng khi truyền đạt thông tin.

Người đàn ông này là kẻ nhận ra cả cách giám thị của chúng tôi. Vậy thì chuyện khám phá ra cả nguồn phát thông tin chứ không chỉ thủ đoạn liên lạc trên chiến trường cũng không phải chuyện lạ…

“____ Hãy nghe tên của anh nào, một trong các tộc trưởng Quỷ Mị.”

“… Hả?”

“Tối qua thì tôi chỉ suy nghĩ đến chuyện gọi mấy người ra chứ không định ghi nhớ tên từng người. Tuy nhiên, tôi đã tận hưởng được không ít trong ngày hôm nay. Vậy nên bản thân nghĩ mình ít nhất cũng nên nhớ tên người khổ công mới được.”

“Bo… bớt giỡn mặt đi! Ngươi biết mình đã phạm phải hành vi man rợ đến mức___”

Tôi không thể phát ra tiếng. Vì tay cầm kiếm của Karquas vừa động một chút nên tôi đã nhận lý do là vì cổ họng bị chặt đứt. Máu tràn vào cuống họng khiến tôi bị ngạt thở.

Karquas không truy kích mà thở dài như phì cười.

“Gặ… Ặc…”

“Tôi không cần nghe mấy người gào rống. Đây là lần cuối, nói tên ra đi.”

Đúng rồi, sinh mệnh lúc này của tôi đang bị nắm giữ bởi Karquas. Lý do bản thân làm thế này là vì không cảm nhận chút sát khí nào toả ra từ hắn. Dù vậy, hắn vẫn không do dự mà giết chóc. Hệt như đang bảo rằng việc này không khác gì nhổ đi gốc cỏ dại mọc ven đường vậy.

Không xưng tên ở đây thì mọi thứ sẽ chấm dứt. Đầu của tôi cũng sẽ nằm trên mặt đất giống như bọn họ. Tuy nhiên, cổ họng đang bị chém dứt, nói ra lời thì không khí sẽ tràn ra khỏi cuống họng. Vết chém không nông nhưng sắc bén này không khó để hồi phục. Chỉ là tôi không cho rằng gã đàn ông này sẽ chịu chờ đợi đến lúc đó.

Tôi dồn sức vào bàn tay đang giữ chặt miệng vết thương. Dùng móng làm kim, ngón tay làm sợi chỉ, tôi nối lại vết thương bằng bàn tay và chặn đường không khí thoát ra.

“… Ko… cjo…”

“Kocjo sao. Vậy thì Kocjo, tôi sẽ cho anh một phần thưởng.”

“…?”

Karquas thu kiếm vào bao rồi xoè đôi tay trống rỗng.

“Dùng hết toàn bộ sức mạnh của anh mà lên đi. Cho đến lúc đó thì tôi sẽ không chặt xuống chiếc đầu ấy.”

Tôi không rõ đây là sự ngạo mạn hay là trò vui đùa. Thế nhưng, điều tôi hiểu rõ chính là gã đã buông vũ khí và lộ ra tư thế không chút phòng bị.

Tôi không chút tức giận với việc bị xem thường. Cách biệt thực lực rất rõ ràng, và tôi hiểu rằng đây là sự bố thí của đối phương.

Tôi lập tức nghĩ ra hai lựa chọn.

Một là tung công kích với toàn bộ sức mạnh. Lượng ma lực của Karquas là thứ chưa biết, nhưng chúng tôi đã có kết luận rằng đối phương vẫn kém hơn các Lãnh Chúa. Cho dù không đột tử khi nhận trọn một đòn của tôi thì chuyện phá nát một chân để khiến đối phương không thể tiếp tục chiến đấu cũng là điều có thể.

Hai là tiếp tục câu thời gian. Nalact-sama hiện đang bị dẫn dụ đến ngọn núi gần đây. Chắc chắn người đó đã nghe được tiếng chuông báo hiệu của ngôi làng nên sẽ không lạ nếu người đó đang chạy về phía này. Nếu Karquas đã suy tính điều đó thì có lẽ người ấy sẽ bị cản chân đôi chút, nhưng Nalact-sama vẫn có khả năng đến kịp lúc.

“Hừ…”

Cái nào cũng không thể chắc chắn. Đối phương là người đã khiến các đối thủ thuộc cấp bậc Lãnh Chúa như Justell Lobasect hay Romilaya Ricultrope phải sử dụng Đặc Tính mà vẫn giành chiến thắng. Kể cả khi cho đối phương ăn trọn một đòn thì bản thân có thể khai thông tình huống này ư?

Theo thời gian thì Nalact-sama đáng lẽ đã đến nơi này mới phải. Nếu người đó còn chưa hiện thân thì có khả năng Nalact-sama đang thật sự bị cầm chân.

Vốn dĩ Karquas này là khách nhân do Nalact-sama mời đến. Người đó đã mời Karquas đến đây vì “Muốn cho ứng cử viên Ma Vương đời kế hiểu biết tộc Quỷ Mị như thế nào.” Cả chúng tôi cũng nhận định là có khả năng thương lượng nên mới chấp nhận.

Trong trường hợp điều này cũng nằm trong suy tính của Nalact-sama thì có khả năng người đó sẽ không tới cứu chúng tôi.

“Tôi không định chờ lâu đâu.”

Vả lại, cho dù bảo chờ một lúc mà vẫn không thể hiện động thái tấn công thì tôi sẽ bị chém chết vì bỏ qua chỉ thị của đối phương. Vậy thì thủ đoạn cần làm chính là___ Không, không phải như vậy.

“Hự… Graaaaa!”

Ngay từ đầu, lựa chọn tôi nên làm trong tình huống này chỉ có một. Đánh cược vào thực lực đã biết rõ là kém hơn cấp bậc Lãnh Chúa hay kỳ vọng vào sự cứu giúp của Nalact-sama đều không phải điều tộc trưởng như tôi nên làm.

Tôi tóm lấy bộ giáp của Karquas mà phát động Đặc Tính của mình. Thân Thiết Khối, Đặc Tính lập tức hoá cứng toàn thân như cương thiết. Về cơ bản thì nó thường dùng để bảo vệ bản thân, nhưng nếu phối hợp với khoảnh khắc trúng đòn thì sát thương sẽ được gia tăng.

Tuy nhiên, khi đối đầu cấp bậc Lãnh Chúa thì nó chỉ là một khối sắt, tôi không thể dùng nó làm vũ khí hay công cụ phòng ngự. Tôi chỉ đang lợi dụng khuyết điểm của Đặc Tính trong thời điểm này mà thôi.

“___ Ồ.”

Karquas cử động cơ thể một chút vì muốn đẩy tôi đi và chợt nhận ra tình huống này là gì.

Đúng vậy, trong thời gian dùng Đặc Tính này thì toàn thân tôi sẽ hoá thành khối sắt. Mọi thứ cho đến khớp xương đều bị cố định, hơn nữa trọng lượng cũng gia tăng rất nhiều.

“(__Làm đi!)”

Cùng lúc đó, các binh lính đồng loạt bắn tên và ma pháp. Mũi tên thì tôi còn có thể xoay sở, nhưng Đặc Tính này không thể chịu đựng vô số vụ nổ từ ma pháp. Nếu bị cuốn vào như thế này thì tôi sẽ không thể nào lành lặn.

Dù thế, tôi vẫn là xiềng xích giữ chặt người đàn ông này tại đây. Khi kẻ có trọng lượng như khối sắt nắm chặt thì hắn sẽ không thể di chuyển bằng kiếm kỹ dị thường kia.

Điều tôi nên làm lúc này chính là dùng chiến lực mạnh nhất mình có thể tin tưởng dù phải hy sinh bản thân mình.

“Tinh thần hy sinh rất hay. Rất thú vị.”

“___!?”

Karquas nắm cơ thể tôi mà đẩy đi. Thân thể đáng lẽ mang trọng lượng như khối sắt và bị cố định lại dễ dàng lung lay. Hắn đang lấy mặt đất làm điểm tựa mà nghiêng trọng tâm của tôi đi____

“Mặc dù khá cục mịch, nhưng sử dụng mấy vũ khí như thế này cũng là một sở thích của tôi đấy.”

Khi nhận ra thì cơ thể tôi đã bị lơ lửng trên không. Nguyên nhân là vì Karquas đã cởi bộ giáp, thoát khỏi trói buộc và nâng tôi lên.

Mặc dù rất bối rối với chuyện đối phương lập tức cởi bộ giáp rồi thoát khỏi trạng thái bị nắm giữ, lẫn việc bản thân bị lơ lửng giữa không trung, nhưng chuyện đối phương không thể trốn thoát bằng kỹ thuật quỷ quái kia vẫn không thay đổi.

Có lẽ đối phương định dùng tôi để ngăn chặn làn mưa tên cùng ma pháp trút xuống. Đúng là tôi có thể ngăn cản mũi tên, nhưng ma pháp thì không thể nào. Cả hai cùng bị chết cháy là điều chắc___!?

Tôi cảm nhận được ma lực chảy xuôi toàn thân. Nó suôn sẻ đến mức năng lực được trui rèn của tôi cũng không thể so sánh, mọi ngóc ngách trong tứ chi của bản thân đều đang tràn ngập ma lực của Karquas.

Rốt cuộc là sao? Không lẽ gã đang dùng Cường Hoá Ma Lực lên tôi ư!?

“Tôi đã bảo là vũ khí rồi mà.”

Karquas cứ thế đập tôi xuống mặt đất. Chấn động kịch liệt ấy khiến đống đổ nát cùng đất đá xung quanh nổ tung lên.

Và ở khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ ma pháp trút xuống liền va chạm với những thứ vừa bay lên ấy rồi bị bao trùm bởi ánh sáng.

Nhiệt lượng nóng cháy bao phủ toàn thân. Thế nhưng ý thức vẫn không hề mất đi. Tầm nhìn dần trở nên rõ ràng, tôi bắt đầu có thể nhìn thấy tình huống xung quanh.

Địa điểm chúng tôi vừa đứng đã bị thổi tung bởi ma pháp. Dường như do ảnh hưởng của xung kích nên cơ thịt trên toàn thân trở nên nhàu nát, trang phục và làn da đều bị cháy khét… Thế nhưng tôi vẫn còn sống sót.

Đặc Tính của cơ thể đang nằm trên mặt đất cũng không biết đã bị giải trừ từ lúc nào. Còn kẻ đang nhìn xuống tôi và mặc lại bộ giáp vừa vứt bỏ là một Karquas gần như không bị chút thương tích.

“Độ dài thì đạt chuẩn, nhưng để làm vũ khí thì hơi tệ.”

“Đồ… quái… vật…”

“Cho dù cảm thụ được thì nói thành lời cũng chậm quá rồi.”

Tôi không thể nghĩ ra cách nào để ngăn cản gã. Cả cận chiến lẫn tầm xa đều không có tác dụng. Cho dù bản thân có quyết tâm tử vong và lôi gã chết chung thì cũng lập tức bị đối phương lợi dụng mà ứng phó vấn đề.

Kể cả khi muốn thực hiện cuộc chiến sức bền, kẻ đã chiến đấu một mình suốt khoảng thời gian vừa qua như hắn lại không hề thở gấp một hơi, thậm chí đối phương còn toát ra vẻ hưng phấn thêm một tầng.

Nếu tập trung binh lính ở các ngôi làng lại… Không được, điều đó là vô ích. Đối phương chỉ có một mình, hắn hoàn toàn có thể ẩn nấp trong lãnh địa mà tàn sát mọi người. Ngoài ra, Romilaya Ricultrope đồng hành với hắn vẫn chưa hành động, nhưng khi Karquas ra lệnh thì chắc hẳn cô ta cũng sẽ lập tức hỗ trợ.

Trên hết, đây là hiện thân của phi lý mang tên cấp bậc Lãnh Chúa. Kẻ thậm chí còn thua kém những người thuộc cấp bậc thứ hai làm sao có thể nghĩ ra phương pháp đánh bại con quái vật như___

“Anh làm mạnh tay thật đó. Cơ mà thế cũng đỡ công tôi phải đi tìm.”

“___!”

Giọng nói trong trẻo ôn hoà vang đến sâu trong lỗ tai.

Tôi đã từng chán ghét giọng nói này. Kẻ đã tước đoạt niềm tự hào của tôi, tước đoạt người anh trai mà tôi luôn tôn kính nhưng vẫn nói với giọng điệu vô tư. Mỗi khi nghe âm thanh ấy là trái tim tôi lúc nào cũng trở nên vẩn đục.

“Tôi nghĩ cô cũng sắp đến lúc xuất hiện rồi. Có thể làm dấu mốc rõ ràng thì tốt quá.”

“Gọi con gái ra bằng cách như vậy thì có hơiii mạnh bạo quá đó. Anh phải trân trọng bầu không khí thêm một chút đi chứ?”

Thế nhưng, bộ dạng đứng trước con quái vật mà vẫn không chút suy chuyển kia lại khiến tôi cảm nhận được cảm xúc ấm áp dâng trào giống như khi nhìn thấy anh trai mình.

Nalact Hesllyrt, con quái vật tàn bạo mang thân phận Quỷ Mị.