Camilla Resenburg đang ngồi tại bàn làm việc trong phòng mình ở ký túc xá.
Hôm nay là ngày nghỉ nên cô không mặc quân phục, mà chỉ mặc quần cưỡi ngựa, đi bốt và áo sơ mi đơn giản.
Một vài tài liệu được trải rộng trên bàn, và những nếp nhăn hằn sâu giữa đôi mày của Camilla khi cô xem qua chúng.
"Mình không nghĩ là..."
Cô lật các tài liệu bằng tay phải, trong khi ngón trỏ tay trái gõ lóc cóc xuống bàn một cách bực bội.
"Đây, có lẽ nào...một báo cáo về sản lượng phía tây..."
(Tình trạng sa mạc hóa đang gia tăng sao?)
(Dù không nhìn vào số liệu, chỉ cần nhìn vẻ mặt của cô ta là có thể thấy ngay.)
(Ta hiểu rồi...)
Quả thật, như Reinhardt nói, nét mặt Camilla trông như đang cắn phải một con bọ đắng.
Tôi bị triệu hồi đến thế giới này và ngay lập tức bị loại bỏ, nên tôi không có nhiều thời gian để quan sát Camilla, nhưng ấn tượng của tôi về cô ta là một người chua ngoa và tự tin.
Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi thấy khuôn mặt Camilla đau khổ đến vậy.
Camilla lật giở các tài liệu, ghi chú, tính toán lặp đi lặp lại, khẽ lắc đầu và liên tục thở dài.
Tình hình ở phía Tây có lẽ không được tốt cho lắm.
(Kent-sama, các quý tộc phía Tây đều ủng hộ Đại Hoàng tử.)
Theo điều tra của Basten, Vương quốc Resenburg hiện đang trong cuộc chiến ngầm tranh đoạt ngôi vị giữa Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử.
Camilla có vẻ thuộc phe của Đại Hoàng tử, và vấn đề nhức nhối nhất đối với bên đó chính là tình trạng sa mạc hóa ở phía Tây.
Sản lượng giảm sút trực tiếp dẫn đến doanh thu thuế sụt giảm, khiến sức mạnh tài chính của phe Đại Hoàng tử lung lay.
Trong khi đó, nhiều quý tộc ủng hộ Nhị Hoàng tử đối thủ lại sống ở phía Đông vương quốc, và tình trạng sa mạc hóa dường như là một điều may mắn cho họ.
(Đó là một món hời phải không, khi mà sản lượng trồng trọt giảm và giá lương thực tăng?)
(Đúng vậy, Kent-sama, ngài hiểu đúng rồi đấy.)
(Ta có cảm giác như mình đã học về cân bằng cung cầu trên lớp, nhưng chỉ nhớ mang máng thôi.)
Theo Baten, sa mạc hóa làm giảm sản lượng ở phía Tây, dẫn đến xu hướng thiếu hụt lương thực, làm giá của chúng tăng cao, đồng thời làm giàu cho nông dân phía Đông, và việc mua lương thực ở phía Tây trở nên đắt đỏ.
Sau cùng, phía Đông sẽ ngày càng giàu, còn phía Tây thì sẽ ngày càng thêm khốn đốn.
Đối với phe Nhị Hoàng tử, có vẻ như sa mạc hóa càng tiến triển thì càng có lợi cho phe họ.
(Nhưng việc sản lượng phía Tây sụt giảm do sa mạc hóa sẽ dẫn đến suy giảm quốc lực của Vương quốc Resenburg mà, đúng không?)
(Đúng vậy, nhưng nếu chỉ tập trung vào xung đột phe phái, họ có thể không cần lo lắng về tương lai, hoặc ngay cả khi cảm thấy có khủng hoảng, họ cũng không thể hành động theo ý muốn vì bị ràng buộc bởi phe phái.)
(Ta hiểu rồi...phe Nhị Hoàng tử trông thế nào?)
(Xin lỗi, tôi vẫn chưa điều tra sâu đến mức đó.)
(Lỗi ta, dù sao ngươi cũng không thể điều tra nhanh đến thế được.)
(Nhưng...có vẻ Nhị Hoàng tử không được lòng người dân ở hoàng đô cho lắm.)
(Vậy à...Được rồi, tiếp tục điều tra giúp ta nhé?)
(Vâng, tôi sẽ điều tra tính cách hoàng tử và các quý tộc lớn.)
(Ừ, nhờ ngươi đấy.)
Khi tôi nghe xong lời giải thích của Basten, cửa phòng Camilla vang lên tiếng gõ.
"Ai đó..."
"Celia đây."
"Hmm...vào đi!"
"Xin phép..."
Celia mặc một chiếc áo choàng bên ngoài bộ đồ ngủ, khác hẳn với bộ hầu gái tôi thấy trong phòng lớp trưởng.
Camilla đứng dậy khỏi ghế, ngồi một phần lên bàn, khoanh tay và cười khinh bỉ.
"Tên Anh hùng đó vẫn đi ngủ sớm thế này à?"
"Vâng...Cậu ấy đã nghỉ ngơi rồi."
"Với tình trạng như vậy, liệu hắn ta có thể diễn tròn vai không đây?"
"Tôi sẽ phục vụ cho mục đích đó."
Celia đáp lại với gương mặt vô cảm như đeo mặt nạ.
"Hmm...được rồi, hãy để nhóc Anh hùng đó tham gia vào trận chiến tiếp theo đi."
"Eh, không thể nào, vẫn còn quá sớm để thực chiến mà..."
"Huh...Cô đã có tình cảm với thằng nhóc đó rồi sao...?"
"...chuyện đó..."
Cô ta cố gắng lảng tránh mọi chuyện, nhưng ngay khi nghe tin Takayama tham gia thực chiến, cô ta đã đánh mất chiếc mặt nạ của mình, khiến cô không thể phủ nhận được nữa.
Này, Anh hùng tập sự, cô ta có vẻ thực sự yêu cậu rồi đấy, đúng là có chút khó chịu mà.
Tuy nhiên, Camilla đã nói về trận thực chiến tiếp theo, nghĩa là nó sẽ sớm xảy đến sao?
"Chà, dù hắn là một thằng nhóc, hắn vẫn có những phẩm chất đó, nên chúng ta sẽ không vứt bỏ hắn."
Nghe lời Camilla, Celia vuốt ngực.
"Tuy nhiên, hãy nói với bọn họ rằng nếu chỉ ở cấp độ của một con goblin hay kobold, thì không cần phải ra tay giúp đỡ, và họ có thể lùi lại."
"Tôi, tôi xin tuân lệnh."
Ngay cả sau khi Celia rời khỏi phòng, Camilla vẫn tiếp tục vật lộn với đống giấy tờ. Một lúc sau cô dừng lại, thờ dài một tiếng.
Tựa đầu lên bàn, cô nhắm mắt, bất động trong khoảng hai phút, rồi bất chợt mở mắt, xoay đầu nhẹ và bắt đầu dọn dẹp giấy tờ.
Nếu cô ta bắt đầu uống rượu trước khi ngủ, tôi sẽ tiến hành kế hoạch, nhưng có vẻ cô ta sẽ đi tắm trước.
(Ngài định làm gì đây? Kent-sama.)
(Hả? Không...Nếu cô ta vào một mình thì cũng chẳng có gì đặc biệt cả...)
(Dù nhỏ nhặt đến đâu...thông tin của kẻ thù vẫn quan trọng...)
(Khi cô ta buông lỏng cảnh giác, có thể cô ta sẽ để lộ ra ý định thật sự của mình.)
Hmm...Có lẽ Reinhardt và những người khác chỉ muốn xem thôi? Chẳng lẽ họ không thể vứt bỏ những ham muốn trần tục ngay cả khi đã trở thành xương khô hay sao?
Tôi cũng muốn xem cô ta nữa.
Vâng, sau lớp trưởng, đây là lần nhìn trộm thứ hai của tôi trong tối nay.
Giờ tôi không thể nói gì về Gilik được nữa rồi.
Camilla tự mình chuẩn bị mọi thứ từ trang phục cho đến bồn tắm.
Có vẻ như mọi việc thường được giao cho hầu gái riêng của cô ta, nhưng vì hôm nay là ngày nghỉ nên cô hầu gái ấy cũng nghỉ theo, nên cô ta phải tự mình làm mọi thứ.
Không ngờ một người trong hoàng tộc, Tam Công chúa, chỉ huy doanh trại, lại tự mình chuẩn bị bồn tắm.
(Camilla...rất được cấp dưới và các hầu gái tin tưởng...)
(Ngay cả trong phe của Đại Hoàng tử, cô ta cũng là nhân vật được coi trọng.)
Từ câu chuyện của Fred và Basten, cô ta có vẻ là một người biết quan tâm đến những người dưới quyền mình, nhưng tại sao cô ta lại đối xử tệ bạc với chúng tôi như vậy?
Suy cho cùng, như Reinhardt đã nói trước đây, tôi tự hỏi liệu có một ranh giới rõ ràng giữa kẻ thù và đồng minh hay không.
Camilla, sau khi gấp quần áo bao gồm cả đồ lót, thở dài khi ngâm mình trong bồn tắm.
"Fuu... cảm giác như được sống lại vậy..."
Dù vậy, cô ấy thực sự có một thân hình phi thường.
Ngay cả người mẫu áo tắm cũng phải chạy trốn trước sự vượt trội của cô.
Thật vậy, bắp tay, đùi và bắp chân của cô ta đều săn chắc, cơ bụng cũng lộ rõ đường nét.
(Vào mỗi buổi sáng...Hay đúng hơn là sáng nào cô ta cũng tập luyện... )
Dù tối hôm trước có thức khuya đọc tài liệu, Camilla vẫn luôn dậy sớm vào buổi sáng và không hề xao lãng việc rèn luyện kiếm thuật, võ thuật và cưỡi ngựa.
Kỷ luật nghiêm khắc với bản thân và đối xử nhân từ với cấp dưới, bảo sao cô ta lại trở nên nổi tiếng và đáng tin cậy.
Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu một nửa sự nhân từ đó được dành cho bọn tôi...
Sau khi ra khỏi bồn tắm, Camilla mặc váy ngủ, khoác thêm áo choàng và bắt đầu chuẩn bị một ly rượu.
Vậy, bắt đầu kế hoạch được chưa nhỉ?
Tôi lấy chiếc hộp chứa thuốc ngủ ra khỏi túi.
Bên trong hộp là những viên thuốc được làm bằng cách chia một viên thuốc ngủ lớn thành tám phần.
Có vẻ như chỉ với một viên thuốc này, bạn sẽ không tỉnh dậy ngay cả khi bị đánh, nhưng lần này tôi sẽ dùng hai viên cho chắc.
Camilla rót khoảng một phần ba chai rượu vào ly và thưởng thức hương thơm dịu nhẹ trong khi từ từ uống nó.
Camilla, với đôi mắt lim dim và vẻ mặt thư thái, đẹp đến nỗi mười trong mười người sẽ bị cô ta quyến rũ.
Nếu cô ta tốt tính, tôi sẽ không có gì để phàn nàn, nhưng khi nghĩ về việc cô ta đã vứt bỏ tôi, và bày trò với Funayama rồi đẩy cậu ta đến cái chết, tôi không thể nào thích nổi.
Khi Camilla uống hết ly đầu tiên và rót ly thứ hai, cũng là lúc kế hoạch bắt đầu.
(Vậy thì, đã đến lúc bắt đầu chiến dịch rồi... Kế hoạch Meisa, khởi động!)
Tôi đã cố tỏ ra cho nó hoành tráng, nhưng thực chất chỉ cần xác định vị trí dạ dày của Camilla rồi ném hai viên thuốc vào là giai đoạn một kết thúc.
(Kent-sama, Meisa trong Kế hoạch Meisa có phải là đứa trẻ Meisa ở nhà trọ không?)
(Ừ, đúng vậy, chính là Meisa-chan đó.)
(Nó có liên quan gì đến kế hoạch không?)
(Rồi ngươi sẽ biết ngay thôi.)
Những viên thuốc có tác dụng ngay lập tức.
Có vẻ như Camilla thường đi ngủ với những bước chân dứt khoát ngay cả sau khi uống hai ly rượu, nhưng tối nay, trước khi cô uống xong ly thứ hai, cô đã liên tục ngáp và bước đi loạng choạng. Khi vào phòng ngủ, cô ngã vật ra giường.
Sau vài lần trở mình, Camilla bắt đầu thở nhè nhẹ.
(Đợi cho đến khi cô ta ngủ say...)
Tôi đã đợi khoảng một giờ cho đến khi Camilla chìm sâu vào giấc ngủ.
Tôi bước ra khỏi bóng tối và chọc ngón tay vào má Camilla, nhưng không có dấu hiệu gì cho thấy sẽ chuyện xảy ra.
(Có vẻ cô ta đã hoàn toàn say giấc nên ta sẽ chuyển sang giai đoạn tiếp theo.)
Tôi chuẩn bị một chiếc cốc lớn để rót bia.
Sau đó, tôi cầm chiếc cốc và di chuyển một lần.
(Ngài đang làm gì vậy )
(À thì, có hơi bất lịch sự một chút...)
Xin lỗi vì chuyện này có hơi bẩn, róc rách róc rách, tôi đã đổ nước tiểu của mình thay vì bia vào chiếc cốc rồi rưới lên háng của Camilla đang say ngủ.
Vâng, một tấm bản đồ tuyệt đẹp đã được vẽ lên tấm nệm trông có vẻ đắt tiền.
Nếu không có bằng chứng nào cho thấy có kẻ đột nhập và chỗ kín của cô ta bị ướt... Camilla sẽ nghĩ sao đây...
(Buhahaha! Chắc chắn rồi, đó là Kế hoạch Meisa, tàn ác, thực sự tàn ác!)
(Kent-sama... Thật độc ác...)
(Chà, với một nữ hoàng tộc trước khi kết hôn... lại làm điều này, Kent-sama.)
(So với những gì cô ta đã làm với Funayama và ta, chuyện này chẳng đáng là bao... Thôi, chúng ta về đi bởi việc chuẩn bị đã xong rồi.)
Tôi đắp chăn cho cô ta cẩn thận rồi quay trở lại Volzard.
Tôi muốn xem Camilla trông như thế nào khi tỉnh dậy nên đã nhờ Fred trông chừng.
Sáng hôm sau, khi được thông báo rằng Camilla đã tỉnh, tôi vội vàng đến Lastock.
Camilla không cần hầu gái gọi dậy, cô ta tự thức dậy mỗi sáng và đi tập luyện, nhưng sáng nay cô ấy đã thức giấc sớm hơn mọi khi.
Khi tôi lao vào, Camilla đang đứng chết lặng bên giường.
Gương mặt tự tin đáng ghét giờ đây tái nhợt, ánh mắt vô hồn.
Cô ta cứ liên tục nhìn qua lại giữa chiếc giường và háng mình, rõ ràng vẫn chưa chấp nhận được tình hình.
(Ahahahaha! Nhìn kìa, này, nhìn xem, cái mặt đó...ahaha...)
(Buhahaha! Đây là một đòn tổn thương tinh thần lớn đấy.)
(Gufu...Kuku...Sốc đến mức đơ luôn kìa...)
(Hahaha, Kent-sama, ngài đã làm được.)
(Không, Kế hoạch Meisa giờ mới bắt đầu mà.)
Tôi nở một nụ cười tự mãn với ba người đang cười phá lên.
Camilla đứng bên giường một lúc lâu, nhưng có vẻ cuối cùng cô ta cũng đã trở lại với chính mình và bắt đầu nghĩ cách đối phó.
Và thứ được Camilla chọn là một chiếc bình lớn trên chiếc bàn cạnh giường.
Camilla khẽ thở dài, ngồi xuống giường, cầm chiếc bình lên vài lần và xem xét góc độ cũng như vị trí của cơ thể.
Cuối cùng, cô lại thở dài, có lẽ vì cảm thấy khá hơn. Trên giường, cô bắt đầu đổ nước trong bình lên người, từ ngực xuống háng và làm ướt giường.
Chà, đó là một kiểu phi tang bằng chứng phổ biến.
Camilla gọi hầu gái riêng của mình trong khi người vẫn đang ướt sũng.
"Ta xin lỗi, trong lúc ngủ không để ý ta đã làm đổ chiếc bình..."
"Vâng, tôi sẽ dọn dẹp ngay."
"Ta xin lỗi..."
"Camilla-sama, chuyện nhỏ thôi mà..."
Camilla lắc đầu yếu ớt rồi đi về phía phòng tắm.
Người hầu gái trông có vẻ lo lắng trước dáng vẻ bất thường của Camilla.
Người hầu gái, sau khi chuẩn bị quần áo thay cho cô, bắt đầu dọn dẹp chiếc giường bị ướt, nhưng chợt dừng lại khi lột tấm ga trải giường và bắt đầu ngửi xung quanh.
À, xin lỗi, lúc đó tôi mệt quá và tôi cũng đã uống thuốc ngủ và thuốc phục hồi ma lực, nên mùi có thể khá nặng.
Người hầu gái có thể đã nhận ra mùi, và khi cô hít một hơi thật sâu và mở mắt ra, cô vội vàng lột chăn ga ra khỏi giường và bắt đầu cất chúng đi.
Mặt khác, Camilla lại thở dài liên tục trong phòng tắm, tắm rửa cơ thể kỹ càng, và ngay cả khi trở lại phòng thay đồ, cô vẫn ngửi cơ thể mình.
Camilla mặc trang phục dễ vận động để tập luyện, cố tỏ ra nghiêm nghị và quay trở lại phòng khách, nhưng có một bầu không khí tinh tế khó tả giữa hai người.
"Uh, à thì... uh, ta xin lỗi, nhưng hãy giữ bí mật về sự thất thố sáng nay, với tư cách là chỉ huy doanh trại, việc nửa tỉnh nửa mê làm đổ, đổ nước ra ngoài, một chuyện như vậy không thể để cho cấp dưới biết được."
Uhyahya, cô ta phải nói hai lần vì nó quan trọng à? Nhưng người hầu gái có vẻ biết rồi.
"Vâng, tôi hiểu, tôi sẽ không nói với ai đâu!"
"À ừ...ta trông cậy vào cô đó..."
Uhyahya, tôi đau bụng quá, đau bụng quá... Camilla đang cầu xin người hầu gái với đôi mắt rưng rưng.
(Buhahaha, Kent-sama, ngài đã làm được, một đòn không gây tổn hại gì đến cơ thể cô ta nhưng lại khiến trái tim cô ta tổn thương sâu sắc.)
(Ừ, nhưng Reinhardt à, Kế hoạch Meisa vẫn chưa kết thúc đâu.)
(Ái chà, vẫn còn nữa sao?)
(Ừ, nhưng đó là sau khi ta xong việc ở Volzard đã, rồi ta sẽ quay lại đây sau. )
Quan sát từ thế giới bóng tối, Camilla bị phơi bày trước ánh mắt ấm áp của người hầu gái. Cô uống trà với vẻ mặt khó chịu và khi không thể chịu được nữa, cô đã ra ngoài để tập luyện như thường lệ.
Sẽ là một sai lầm lớn nếu nghĩ rằng đây là kết thúc, bởi vì mối thù của Funayama và tôi sẽ không kết thúc chỉ với chuyện này.
Nhưng hãy quay trở lại Volzard và giải quyết những việc tôi phải làm.
Ý tôi là, sẽ rất khó để giải quyết sự hiểu lầm của Manon... Ai đó giúp tôi với!