Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

34 411

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

161 4236

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

46 334

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

35 230

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

30 263

Quyển 1: Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý? - Chương 05 - Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý, Chạm Trán Cán Bộ!

“Chơi đủ chưa, đến lượt ta đây —— Chó ngốc, đỡ lấy!”

Thiếu nữ nở một nụ cười đầy cuồng khí, khóe mắt hơi xếch lên, nhưng không hề nhận ra khoảnh khắc này, nửa mặt nàng, cùng với lời trêu chọc dành cho người sói, đã bị camera livestream thu lại hết, truyền đi trên màn hình của hàng chục vạn người.

Nàng đột ngột hất mạnh cổ tay, cây thép văng ra, xé toạc không khí như kéo xé vải, thanh thép bị bẻ cong như một ngọn giáo đoạt mạng, chính xác găm thẳng vào tim người sói mà đóng chặt nó tại chỗ.

[Cô ấy gọi tôi là chó ngốc! Vợ tôi gọi tôi rồi! Gâu gâu gâu!]

[Thằng chó hoang tầng trên cút đi! Vợ rõ ràng đang gọi ta mà! Gâu gâu gâu gâu!]

[Tôi đang có mặt tại hiện trường, tôi là thanh thép đó.]

[Mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi mẹ ơi]

Trong khi khán giả livestream đang bận rộn lên cơn, nắm đấm nhỏ nhắn của thiếu nữ không chút nương tay giáng mạnh lên lồng ngực đã sụp đổ biến dạng của người sói.

Mỗi cú đấm như búa thủy lực giáng vào da thịt, kèm theo tiếng xương vỡ rợn người, xương nát, thịt rách, máu văng tung tóe, âm thanh hỗn tạp thành một chuỗi tiếng “bịch” khiến người ta ngứa răng.

Trên khuôn mặt hoàn hảo đó, từ đầu đến cuối không hề có bất kỳ biểu cảm thừa thãi nào, chỉ có mái tóc đen như mực điên cuồng vung vẩy theo động tác vung nắm đấm của nàng, đôi mắt lạnh lùng không một gợn sóng, như thể chỉ đang bóp chết một con côn trùng.

Vài giây sau, lồng ngực người sói bị đánh nát hoàn toàn, máu tanh hôi, nội tạng nát bươn và xương vỡ vụn nổ tung theo quyền phong, văng tung tóe khắp nơi. Nhưng thiếu nữ không lùi một bước, thậm chí không chớp mắt, nàng chỉ nóng lòng quét mắt nhìn xung quanh —— không phải để xác nhận thắng bại, mà là để tìm kiếm một bóng hình nào đó.

Lâm Phong đâu rồi?

Nàng đứng giữa xác người sói, mặc cho những vệt máu sẫm vương trên cơ thể, uốn lượn thành những đường vân yêu mị trên làn da trắng sứ.

Ta không có nhiều bạn, cho nên cái tên lắm tiền ngươi có thể đừng hòng chết!

“Mạ... mạnh quá…” Tên streamer tên Billy lắp bắp cảm thán. Hắn cố nén mùi hôi thối từ xác người sói bốc lên, lấy hết can đảm giơ camera lên, cố gắng tiếp cận phỏng vấn:

“Cô... cô… cô gái! Xin hỏi cô có phải là Ma Pháp Thiếu Nữ mới không? Chúng tôi nên gọi cô là gì…”

Lời hắn còn chưa dứt, ánh mắt lạnh lẽo đã quét qua, ánh mắt đó không chút hơi ấm, như nhìn một vật chết, khiến Billy lập tức nuốt hết những lời còn lại vào trong.

Thiếu nữ thu hồi ánh mắt, không có thời gian để ý đến tên streamer nhiều chuyện này. Nàng quay người bật nhảy, một cú nhảy xa mấy chục mét, đáp xuống đầu tường cách đó không xa, sau đó dùng sức đôi chân, lại một cú bật nhảy lên cao, như một viên đạn pháo lao thẳng vào màn đêm.

Tim nàng đập dồn dập, suy nghĩ gần như rối thành một mớ bòng bong, chỉ còn một âm thanh vang vọng trong đầu:

Lâm Phong ở đâu?

Nàng vừa bay nhanh trên không trung, vừa lục lọi ký ức những lời lảm nhảm của Lâm Phong mô tả về biệt thự của hắn:

“Sân cỏ nhà tớ còn to hơn cả sân vận động.”

“Cổng có hai cây cổ thụ nghiêng ngả.”

“Gần đây tớ đang nghĩ có nên sơn tường ngoài màu xanh lá không”

“Đầu óc của mấy tên nhà giàu rốt cuộc mọc ra kiểu gì vậy?” Nàng thầm chửi rủa trong lòng, những suy nghĩ hỗn loạn và nhịp tim đập loạn xạ.

Nàng không ngừng than vãn trong lòng, cố gắng dùng cách này để phần nào xoa dịu sự lo lắng ngày càng tăng sâu thẳm trong tim mình.

Sau khi nhảy được gần vài cây số, ánh mắt của Ma Pháp Thiếu Nữ cuối cùng cũng khóa chặt một mục tiêu.

Nhưng… tình trạng của căn biệt thự lúc này, chỉ có thể dùng từ “thảm không nỡ nhìn” để hình dung: tòa nhà ba tầng gần như bị phá hủy hoàn toàn từ giữa, chỉ còn lại một phần ba bức tường đổ nát bên trái và bên phải, vẫn còn bốc lên từng làn khói đen.

Tim thiếu nữ chợt nặng trĩu. Ngoài việc biệt thự của Lâm Phong đã thành đống đổ nát, nàng còn thoáng thấy một bóng người không biết xuất hiện từ lúc nào, đứng bất động bên cạnh đống đổ nát.

Đó là một người toàn thân bao phủ trong bộ giáp tím sẫm hung tợn, kiểu dáng giáp mang đầy tính chất của kẻ xâm lược, góc cạnh rõ ràng, đường nét sắc bén, vai và khuỷu tay có những gai nhọn sắc bén như răng nanh của mãnh thú, thiết kế mũ giáp càng giống mặt nạ của A Tu La, ở vị trí mắt lộ ra hai vệt sáng đỏ tươi vô cùng tà dị.

Và trên chiếc áo choàng phía sau lưng hắn, một huy hiệu Ouroboros rõ ràng đến mức không thể rõ hơn, hiện lên vô cùng sắc nét nhờ ánh lửa cháy trong đống đổ nát.

Người của Ouroboros!

Cổ họng nàng thắt lại, chân đạp gió mà đi, cả người từ trên cao đột ngột rơi xuống, đập mạnh xuống phía trước người kia, khiến đá vụn bắn tung tóe.

“Đứng lại.” Ma Pháp Thiếu Nữ lạnh lùng nói, giọng điệu không chút nhân nhượng, “Nói cho ta biết, người trong căn nhà này thế nào rồi?”

Người bí ẩn mặc bộ giáp tà khí lặng lẽ đứng đó, đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm nàng không chút gợn sóng, không có bất kỳ phản hồi nào.

“Ta hỏi ngươi!” Nàng bước thêm một bước, khí thế càng thêm áp bức, giọng nói cũng cao thêm vài phần, “Người bên trong chết hay sống, trả lời ta!”

“……”

Nắm đấm của nàng từ từ siết chặt, các khớp ngón tay trắng bệch vì dùng sức. Khoảnh khắc đó, nàng nghĩ đến cảnh Lâm Phong đầm đìa máu nằm dưới đống đổ nát.

Ý nghĩ đó như kim độc đâm xuyên qua chút bình tĩnh cuối cùng trong lòng nàng. Đông Phương Thừa không còn bận tâm che giấu thân phận gì nữa, gần như gào thét hỏi:

“Nói cho ta biết Lâm Phong ở đâu!!”

Khoảnh khắc đó, người áo giáp im lặng dường như hơi sững sờ, hai chấm sáng đỏ tươi dưới mặt nạ khẽ dao động.

Chính là lúc này!

Ánh mắt thiếu nữ lóe lên một tia lạnh lẽo, nắm bắt khoảnh khắc đối phương sững sờ này, nắm đấm tay phải chứa đựng sức mạnh khủng khiếp đã lao ra như đạn pháo, giáng thẳng vào tấm giáp ngực của người bí ẩn!

“Gự !!!”

Người bí ẩn bị cú đấm này đánh lảo đảo lùi lại hai bước, trên giáp ngực hiện rõ một vết nắm đấm. Hắn dường như hoàn toàn không ngờ Ma Pháp Thiếu Nữ trông nhỏ bé này lại có sức mạnh và tốc độ khủng khiếp đến vậy.

Tuy nhiên, ngay khi Đông Phương Thừa chuẩn bị thừa thắng xông lên truy hỏi, xung quanh cơ thể lùi lại của người bí ẩn đột nhiên gợn lên từng vòng xoắn không gian méo mó.

“Đáng chết! Không được chạy!” Nàng lập tức nhận ra đối phương muốn trốn thoát, lại tăng tốc lao tới. Nhưng rốt cuộc vẫn chậm một bước.

Bóng dáng người bí ẩn nhanh chóng trở nên mờ ảo trong một đợt méo mó dữ dội, cuối cùng biến mất hoàn toàn tại chỗ, nắm đấm chỉ kịp vung trúng tàn ảnh mờ ảo của áo giáp, luồng quyền phong nổi lên đã làm gãy ngang thân cây to vài mét cách đó không xa.

“Khốn nạn!” Trơ mắt nhìn kẻ địch có thể biết điều gì đó bỏ trốn, bản thân mình vẫn không rõ tình trạng cụ thể của Lâm Phong, nàng trong cơn thịnh nộ mà giáng mạnh một cú đấm vào bức tường đổ bên cạnh, bức tường bê tông cứng rắn lập tức vỡ vụn thành bột.

Và ngay khi nàng vì giận dữ và lo lắng mà hơi thở phập phồng ——

“Khụ khụ, khụ… ngươi là… ai?”

Một tiếng ho nhẹ, kèm theo tiếng đá vụn lăn xuống, vang lên từ phía sau đống đổ nát bị phá hủy nặng nề nhất cách đó không xa.

Ngay sau đó, một bóng người quen thuộc có chút chật vật, loạng choạng bước ra từ sau một bức tường nghiêng đổ, chính là Lâm Phong!

Ma Pháp Thiếu Nữ đen nhìn Lâm Phong loạng choạng bước ra khỏi đống đổ nát, ánh mắt quét qua người hắn. Thiếu niên mặc bộ đồ ngủ dính đầy bụi bẩn và vết bẩn, mặt dính mấy vệt tro, trên khóe trán còn có một vệt máu đã đông lại chảy xuống.

Nàng thở phào nhẹ nhõm, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được đặt xuống. Cái tên lắm tiền kia đúng là “ngu si hưởng thái bình”, nhà mình bị phá đến mức này mà vậy mà chỉ bị thương nhẹ.

Lâm Phong dường như cũng nhận ra bóng dáng màu đen đứng cách đó không xa dưới ánh trăng, hắn há miệng, dường như muốn hỏi gì đó, hoặc muốn cảm ơn.

Tuy nhiên, cô gái chỉ cách một đoạn nhìn hắn thật sâu, sau đó liền trực tiếp quay người nhảy lên mái nhà đổ nát, vài cú bật nhảy sau liền biến mất vào màn đêm dày đặc.

Chỉ còn lại một mình Lâm Phong, ngây người đứng giữa ánh trăng lạnh lẽo và đống biệt thự đổ nát vẫn còn bốc khói đen, nhìn về hướng nàng rời đi rất lâu mà không nói nên lời.