Di chuyển bằng xe ngựa chỉ một lát, Darya đã có thể bức tường đá bao quanh kinh đô. Cô cảm thấy nhẹ lòng khi nhìn thấy toà tháp cổ được phủđầy bởi dây leo thường xuân.
‘Tháp lục’—Với những người biết về nó điều gọi nó như vậy. Một toà tháp được xây dựng hoàn toàn bằng những viên đá cũ kỹ.
Darya đã sống ở đây từ khi còn nhỏ cùng với cha mình, sau khi cha cô qua đời thì chỉ còn lại mình cô. Sáng nay cô chỉ vừa rời khỏi dây để chuẩn bịbị cho việc kết hôn mà giờ phải quay về nhanh như vâỵ…
Cũng chẳng có vấn đề khi sinh sống ở toà tháp này, chỉ là Tobias thì khá là ‘hình thức’ mấy căn nhà ở quận trung tâm. 『Đối với việc chế tạo ma đạo cũng như buôn bán chúng thì phải chọn một căn nhà gần Thương hội Olland và gần Hội thương nghiệp』là những lời phân trần của cậu.
Quanh khuôn viên toà tháp được bao quang bằng tường gạch cao hơn chiều cao của một người trưởng thành
Ở phần bị cắt ngang của bức tường là một cánh cổng bằng đồng rộng đủcho 1 chiếc xe ngựa đi qua.
Darya xuống xe, tiến tới và chạm vào một phần của cánh cổng. Chỉ cần nhiêu đó, cánh cổng đột nhiên tự động mở ra 2 bên trái phải.
『Dù đã nhìn được mấy lần, nhưng thứ này thật sự tiện lợi nhỉ』
『Nếu toàn bộ cửa của Hội vận chuyển được làm từ thứ này thì tốt biết mấy…』
Cánh cổng này chỉ những người đã được đăng kí, chỉ cần chạm nhẹ vào thôi thì nó sẽ tự động mở ra.
Vì việc ra vào kho hàng ở Hội vận chuyển, mấy cánh cửa càng nặng thì thời gian đóng mở càng lâu. Nên cái tính năng mà họ đang mong muốn chính là một cánh tử tự động đóng mở chứ không phải một cái cổng.
Ở lâu đài hoàng gia và một số cánh cổng của các quý tộc cao đẳng cũng có loại cửa tự động như này. Chỉ là chúng yêu cầu phải có người quản lí và một lượng đáng kể ma thạch để hoạt động. Theo những gì Darya được biết thì cánh cổng này, không cần phải quản lí và cũng chưa bao giờ cần phải cung cấp ma thạch để nó hoạt động.
Người thiết kế cũng như lắp đặt cánh cổng này là ông của Darya. Ông cũng chẳng để lại bất kì bản thiết kế hay truyền miệng lại cho cha của cô. Đểcó thể xác nhận cơ cấu cũng như cách hoạt động của nó cần ít nhất một lần giải thể nó ra.
Cha cô nói rằng ông cũng có dự định sẽ tìm hiểu nó, chỉ tiếc là trước khi làm được ông đã qua đời.
『Cái này là tạo tác của ông em. Nhưng vì bản thiết kế cũng như mấy thứ liên quan không còn thứ gì hết. Nếu như em có thể hiểu được cơ cấu và thiết kế được nó, em sẽ xúc tiến việc buôn bán cho Hội vận chuyển đầu tiên』
『Ta hơi bị trông đợi đó』
『Tôi trông chờ từ tận đáy lòng mình!』
Cô trả lời mấy câu nói quá nghiêm túc của họ bằng một nụ cười. Darya bước xuống xe lần nữa, tiến đến mở cửa toà tháp bằng chìa khoá. Chìa khoá thì cũng chỉ là cái chìa khoá bằng bạc thông thường chẳng đặc biệt gì lắm.
Sau đó, họ bắt đầu vận chuyển hành lí vào.
Những người làm việc ở Hội vận chuyển, số lượng người có thể sử dụng ma pháp cường hoá cơ thể rất nhiều.
Darya cũng có thể nhấc mấy cái hộp nặng quá khổ hay mấy đồ nội thất, cô từ từ nhẹ nhàng tiến lên cầu thang của toà tháp. Chẳng mấy chốc, việc vận chuyển số lượng hành lí ít ỏi này cũng đã kết thúc.
『Đây là tất cả rồi nhỉ. Vậy nhờ em kí tên ở đây』
『Em cám ơn, đã được mọi người giúp đỡ rất nhiều rồi』
Sau khi kí tên vào biên bản xác nhận công việc, mấy người của Hội vận chuyển chào Darya rồi quay về xe ngựa.
Chỉ còn mỗi Marcella ở lại đây.
『Đồ ăn tối nay thì em đã có chưa, hay là đến nhà ta ăn đi』
『Em cám ơn. Em vẫn còn một số thực phẩm bảo quản, với lại em muốn kết thúc việc tháo gỡ mấy đồ đã được đóng gói này trong hôm nay』
『… Đừng có làm việc quá sức đó』
Khi cô định đến trước cổng tiễn chân Marcella, anh đã nhanh chóng quay lại xe ngựa lấy một cái túi xách lớn rồi trao nó cho cô.
Bên là rượu vang đỏ và bánh mì được làm từ quả óc chó mà Darya yêu thích.
『Iruma… Cô ấy nói nếu Darya-chan không đến nhà thì hãy đưa thứ này cho em』
『Em cám ơn. Đúng là một cô vợ tốt nhỉ』
『Và cũng là một người bạn tốt đúng không』
『Đúng vậy…』
Mũi cô dần dần đau một chút.
Lỡ cô mà lỡ khóc ở đây, chắc chắn Marcella sẽ quyết định đưa cô về nhà. Hơn nữa cô tuyệt đối không muốn làm phiền 2 người họ.
Trực giác của Iruma rất tốt.
Chắc chắn cô ấy cũng đã dự đoán được việc hôm nay Darya sẽ tự nhốt mình trong toà tháp, dù cho cô có mời thì cũng sẽ không ra ngoài.
Iruma là bạn thời thơ ấu của Darya. Từ đầu thì cô ấy sống ở một nơi gần toà tháp. Sau đó, vì để có thể trở thành ‘Mĩ dung sư’ cô ấy đã đến quận trung tâm để học tập, sau đó thì gặp được Marcella và kết hôn với anh.
Dù cho Darya đến học ở học viện, thay việc Iruma trở thành cô dâu, cũng không có gì thay đổi trong mối quan hệ của 2 người họ. Darya thật sự rất biết ơn điều đó.
『Vì em sẽ nhanh chóng dọn dẹp chỗ này. Sau khi đã bình tĩnh lại em sẽ đến ăn cơm cùng với Iruma nhé』
『Aa, cứ vậy đi nhé』
Cô cố gắng tạo ra một biểu cảm trên khuôn mặt, Darya hướng ánh mắt đưa tiến chiếc xe ngựa đang dần khuất xa.
…………………………….
Darya cảm thấy rằng mình thật sự thất bại nếu cứ ngồi ở đây mà buồn bả. Cô quay lại và sắp xếp hành lí từ 1 bên.
Cô sắp xếp, trả lại mọi thứ như cũ vào trong cái hộp được đặt ở nhà kho và phòng nghiên cứu tầng 1, tầng 3 thì là phòng của cô. Cô đặt lại tủquần áo và bàn trang điểm vào vị trí cũ.
Vì tủ quần áo và bàn trang điểm cứ để nguyên vậy mà sử dụng thì cô cảm thấy khá không thoải mái, Cô quyết định mở bọc xà phòng có mùi hương mà cô yêu thích rồi bỏ một số vào trong đó. Chắc sẽ tốn một vài ngày để mùi hương bám lại bên trong.
Vì đồ vật thì chẳng có tội tình gì, hơn nữa vì đó là món đồ mà cha cô nâng niu, cô quyết định quên đi mấy thứ sau đó.
Hoàn thành xong việc dọn dẹp và cất mấy vật dụng về đúng chỗ của nó thì cũng đã quá nửa đêm.
Darrya quyết định ăn bửa tối muộn ở phòng khách thông với nhà bếp ở tầng 2.
Ngồi trên ghế sofa, vừa uống rượu vừa nhai bánh mì. Bánh mì có vị quả óc chó khá hợp khi được uống cùng với rượu vang đỏ.
Sau khi ăn hết bánh mì, Cô lấy túi thức ăn bảo quản dùng trong trường hợp khẩn cấp ra, đổ đầy mấy loại hoa quả sấy khô và một số loại hạt.
Darya lại tiếp tục vừa ăn vừa uống rượu.
Thật là một ngày bận rộn.
Bị từ hôn ở ngay căn nhà mới chuyển tới sáng nay. Chạy đến Hội thương nghiệp để làm mấy thủ tục, rồi lại phải di chuyển về toà tháp.
Nhưng điều cô bất ngờ nhất hôm nay, chính là việc Tobias ngoại tình.
Cô đã từng có mấy suy nghĩ kiểu như 『Anh chàng nghiêm túc đó, sau khi kết hôn chắc sẽ trở thành một người chồng tốt nhỉ』 hay là 『Anh ấy có thể cùng mình làm việc với tư cách là một ma đạo cụ sư nhỉ」.
Cô chưa bao giờ thể hiện mấy biểu cảm yêu đương cuồng nhiệt nhưng cô đã hy vọng rằng mình ít nhất, có thể yên lòng nếu được ở bên cậu.
Có lẽ, đó mới chính là điều cô mong muốn.
Nhưng, bản thân cô đối với Tobias mà nói, Cô còn không phải là đối tượng mà cậu ta có thể trao cho mấy lời nói lãng mạn chứ đừng nói đến là người cậu ta yêu.
『Bất ngờ thật là mình lại chẳng thể khóc…』
Cô uống ực một hơi rượu trong ly thuỷ tinh, rồi nhai hoa quả xấy khô.
Dù cho cơn mệt mỏi kinh khủng đã và đang tích tụ nhưng đến cả nước mắt cũng chẳng rơi ra giọt nào.
Sau khi kết hôn…. Chúng mình sẽ trò chuyện về ma đạo cụ….mình sẽcùng nhau làm việc… Cùng nhau trao đổi với cách buôn bán…ước lượng giá cả…. Ngoài mấy thứ đó ra, hiện tại cô chẳng thể nhớ thêm gì nữa.
Aa, đúng vậy nhỉ.
Bản thân mình ….Mình đâu có yêu Tobias.
Cô lại uống thêm 1 ly rượu nữa, vài giọt nước mắt đã rơi, không phải vì việc cô bị chia tay, mà vì cô nhớ tới cha mình.
Chắc chắn bản thân cô đã uống vượt quá tửu lượng của mình.