Quá chiều một chút, Darya đến thăm cửa tiệm thẩm mĩ của Iruma.
Sau khi đã gõ cửa, cô bước vào trong cửa tiệm, vừa đúng lúc một khách hàng nữ đã được cắt xong mái tóc và đang chuẩn bị ra về.
『Iruma, hôm qua cám ơn cậu. Nếu được thì cậu ăn thứ này vào buổi tối nhé』
Cô đặt lên khoảng trống trên chiếc bàn để khách hàng sử dụng một túi thức ăn lớn chưa đầy xúc xích và thịt hun khói.
『Tớ cám ơn nhé Darya, tớ không ngại đâu đó. Mà nhiều quá vậy, cậu ở lại ăn với mình nhé』
『Tới vui lắm nhưng mà hôm nay tớ muốn sắp xếp vài thứ, lần tới lại mời tớnhé』
Sau khi nói xong, Darya mới để ý cái gương lớn trước mặt mình.
Một người phụ nữ với mái tóc màu nâu đậm màu, chỉ được nhuộm màu một cách đơn giản như ám chỉ đó chỉ là mái tóc nhân tạo, đeo một chiếc kính gọng đen, biểu cảm u tối kết hợp với khuôn mặt không trang điểm chút nào tạo cảm giác như sắp chết đến nơi đang nhìn Darya.
『Nè Iruma. Cậu còn cuộc hẹn nào không?』
『Trong hôm nay thì không còn nữa』
『Tớ nhờ cậu chút được không』
『Dĩ nhiên rồi, Cậu muốn làm kiểu nào?』
『Tớ giao hết cho cậu. Với lại… cậu trả màu tóc tớ về như cũ nhé』
Mái tóc nguyên bản của Darya nếu không nhuộm là một màu đỏ đậm. Cô nghe nói rằng nó giống với mái tóc của mẹ mình, bản thân cô cũng không cần phải xác nhận.
Một mái tóc đẹp như ánh nắng mặt trời buổi sáng, dễ thương như quả dâu tầm chính mọng― Đó là những lời cô được khen từ người giúp việc chăm sóc cô từ khi còn nhỏ.
Từ nhỏ, cô luôn ngưỡng mộ mái tóc màu cát của cha cô. Vì cô được thừa hưởng đôi mắt màu lục bảo từ cha mình nên cô cũng muốn có một màu tóc giống ông.
『Tóc cậu dài hơn là tớ nghĩ đó. Tớ có nên cắt không』
『Tớ muốn nó gọn gàng một chút lúc tớ làm việc nên vừa đủ là được』
Cô xả tóc thử ra thì nó dài đến nửa lưng cô.
Darya tựa lưng vào chiếc ghế trong tiệm, Iruma nhẹ nhàng chải mái tóc của cô.
『Vì từ đầu tóc cậu là loại tóc xoăn… tớ cắt cao hơn vai một chút có được không?』
『Unn, tớ giao hết cho cậu đó』
Iruma gật đầu một cái, cô choàng lên người Darya một áo khoác trắng, sau đó dùng bàn tay với những cử động quen thuộc bắt đầu cắt mái tóc của Darya.
Tiếng kéo chuyên nghiệp phát ra liên tục bên trong cửa tiệm.
『Sau khi đính hôn thì cậu cứ để nguyên tóc dài như vậy nhỉ』
『Vì Olland-san muốn tớ như vậy. Anh ta nói là tóc dài và mang màu sắc dịu dàng thì tốt hơn. Chỉ là sau khi tớ để dài, tớ khá là vất vả khi tự nhuộm ởnhà』
『Màu tóc cũ của cậu khá đẹp đó, với lại tớ thấy nó hợp với da cậu vậy mà…』
『Nhưng mà nó nhìn rất loè loẹt phải không?』
『Nếu mà nói mái tóc cũ của cậu loè loẹt, tớ nghỉ sẽ nổi ra một cuộc tranh cãi đó』
Iruma trò chuyện cùng cô một chút trong khi vẫn giữ nguyên tốc độ.
Tóc của Darya liên tiếp chùm này đến chùm khác rơi xuống sàn nhà bằng gỗ đã được đánh bóng.
『Chuyện mà kêu đối phương trông giải dị một chút sau khi đã đính hôn hay sau khi cưới, thường là nguyện vọng của mấy ông chồng thôi nhỉ』
『Mấy việc nhà hay công việc thì có nhiều thuận tiện không?』
『Khiêm tốn thì có thể nói vậy. Nhưng tớ lại nghĩ nó khác…』
2 người họ tiếp tục nói chuyện vu vơ với nhau.
Iruma dừng tay lại một chút, rồi nhìn vào hình ảnh Darya được phản chiếu trong gương.
Ở tai cô, đôi khuyên tai màu nâu đỏ phát sáng lấp lánh, nó dường như được làm dựa theo màu mắt của Marcella.
『Mấy gã đàn ông bắt người phụ nữ của mình phải giản dị, tớ nghĩ thường chỉ là mấy tên không có tự tin vô bản thân mình thôi』
『Ể vậy hả?』
『Nếu cậu xinh đẹp, cậu sẽ bị kẻ khác cướp mất, hay nhận được mấy lời mời từ người khác, không phải gã sợ mấy thứ đó sao? Loè loẹt sao?... mà đích thực là vậy nhỉ. Chỉ là tớ muốn nói là nếu không muốn bị cướp mất thì sao hắn không tự đánh bóng bản thân để có thể giữ được cậu thôi』
『Là vậy nhỉ… cũng có chuyện đó nhỉ』
Darya gật đầu. Chỉ là bản thân cô vẫn chưa kết nối được mất thứIruma nói.
Tobias không phải là vì lo lắng vì bị cuốn hút bởi Darya, mà cậu lo lắng mấy gã khác sẽ bị Darya cuốn hút… Mà chuyện đó bây giờ cô nghĩ nó không còn đáng tiếc nữa nên cũng chẳng sao.
Sau khi cắt xong mái tóc, họ di chuyển đến bồn gội đầu ở một góc cửa tiệm.
Đổ nước nóng sinh ra từ ‘Ma thạch sinh thuỷ’ và ‘Ma thạch gia nhiệt’, rồi ngâm tóc cô trong bồn cùng với một chút dược liệu chuyên dùng để tẩy màu tóc.
Sau đó cẩn thật rửa lại tóc cô 1 lần nữa bằng nước với xà phòng dạng lỏng.
Iruma thoa dầu dưỡng bóng, rồi làm khô tóc bằng một máy sấy tóc có gắn ‘Ma thạch tạo lửa’ và ‘Ma thạch tạo gió’. Mái tóc Darya đã được cắt ngắn từ phần vai trở lên khẽ run lên nhẹ nhàng.
Cái ma cụ được giữ nguyên tên ‘Máy sấy tóc’ là một phát minh của cha Darya lúc cô còn nhỏ.
Thành thực mà nói thì đó là thứ ma cụ được tạo thành từ kĩ năng của cha cô và ý tưởng của cô.
Lúc bản thân cô mới bắt đầu học về ma đạo cụ, cô đã sáng tạo ra một cơ chế có khả năng phát ra những cơn gió ấm bằng cách sử dụng ma thạch tạo lửa và gió.
Cô muốn làm cho cha cô bất ngờ như là một bí mật nhỏ của đứa con gái tinh nghịch, nhưng vì lúc đó cô vẫn chưa được học một chút nào, và cô hoàn toàn không hiểu cách tính toán về lực phát ra.
Kết quả cho việc đó là một khẩu ‘súng phun lửa’ nhỏ gọn siêu nguy hiểm.
Cô vẫn còn nhớ cảnh mình làm cháy đen cả một bước tường bên trong xưởng, cả trận ‘lôi đình’ từ người cha dịu dàng của cô.
Bị la lắng gay gắt, Darya giải thích với khuôn mặt sắp khóc món đồ mình muốn làm cũng như cơ chế của nó cho cha cô.
Sau khi cha cô hiểu được, 2 người họ đã hoàn thành nó mà không ngủ cả đêm bằng sự phấn khích cao độ. Kết quả mà một ‘máy sấy tóc’ chuyên dụng làm khô tóc.
Sau đó là kí ức về người giúp việc vừa mới kết thúc ngày nghỉ của mình, trở lại làm việc ở toà tháp. Rồi một trận ‘lôi đình’ nữa hướng về cha cô, người đã bắt một đứa trẻ nhỏ phải thức suốt đêm làm việc.
『Hợp với cậu lắm đó』
『Cám ơn cậu, tớ thấy khá là dễ chịu, cũng có cảm giác thật nhẹ nhàng nữa』
Trong gương đối diện trước mặt cô, là hình ảnh một thiếu nữ với mái tóc đỏ cắt ngắn đang cười tươi. Màu đỏ rực rỡ của mái tóc sau 2 năm trở lại khiến cô cảm thấy một chút gì đó không quen.
『Cũng không có khách vào lúc này, cậu muốn uống chút cà phê không』
Darya gật đầu trả lời lời mời của Iruma, cô di chuyển vào trong nhà từ khu vực cửa tiệm.
『Mấy việc dọn dẹp chuyển nhà gì gì đó, để tớ giúp nhé』
『Tớ ổn mà, cũng đâu còn hành lí gì nữa』
Sau khi nhận ly cà phê từ Iruma, hay vì như bình thường, cô sẽ uống mà chẳng bỏ tí đường nào thì lúc này, cô bỏ nhiều một chút.
『Hôm qua, đại khái tớ cũng nghe chuyện từ Marcella, tớ xin lỗi vì chỉ có thể nói mấy lời thông thường nhưng mà, chia tay với gã ta thật là chính xác đó』
『Đúng vậy nhỉ, tớ cũng nghĩ thật tốt khi đã chia tay anh ta』
Darya cũng khẳng định như vậy.
『Nè, hôm nay ấy, anh ta có đến toà tháp ấy』
『Quả nhiên là hắn ta hối hận rồi đến xin lỗi phải không… phải không? Dù cho vậy, nếu mà cậu đang nghĩ tới việc tha thứ cho hắn thì tớ xin cậu, nghĩ lại cẩn thận giúp mình!』
『Không có chuyện đó đâu. Anh ta muốn mình trả cái vòng tay đính hôn, vì anh ấy sẽ tặng nó cho đối phương』
『!!!Haa…』
Darya thật sự tội nghiệp cho cái bàn và ly cà phê của Iruma.
『Ng….Hắn ta không có bị đần chứ?』
Darya vỗ vào lưng Iruma người đang hét lên giận giữ.
『Nè, cậu uống hết đi rồi hãy nói!』
『Kh…Tớ không sao, nhưng mà gã đó, hắn ta đang nghĩ gì vậy?』
『Anh ta nói là ‘Không dư giả thời gian đi mua vòng đính hôn cho đối phương’ 』
『Thiệt luôn !, Darya, cậu đã trả rồi hả?』
『Unn, tớ cũng trả kèm đôi bông tai』
『Nếu cậu đem bán 2 thứ đó có phải tốt hơn không… khá là nhiều tiền đó』
Đúng thật là tiền để sinh hoạt thì rất là quan trọng.
Cô không có gia đình, dự định hôn nhân cũng không. Cô còn là một ma đạo cụ sư, cái nghề mà phải tốn kha khá tiền vào nghiên cứu cũng như tiền tài liệu, vì vậy mà chuyện tiết kiệm tiền khá khó khăn.
Tuy nhiên vào lúc đó, cô chỉ muốn cắt đứt ngay lập tức mối quan hệvới Tobias.
『Lúc đó tớ chỉ có mỗi suy nghĩ muốn cắt đứt mối quan hệ với anh ta thôi. Giờ nghĩ lại thì thật là lãng phí nhưng mà…』
『Maa, tới hiểu cảm giác của cậu mà… Vì công việc của cậu là ma đạo cụ sư nên cố gắng làm việc nhé』
Iruma pha lại ly cà phê của mình, rồi ngồi xuống ghế.
Cô bỏ một viên đường vào ly cà phê, vừa khuất nhẹ nhàng vừa hỏi chuyện Darya.
『Nè Darya, chuyện của Tobias á, cậu có muốn tớ ‘loan truyền’ nó đi không? Tớ nghĩ nó sẽ trở thành một sự trả thù nhẹ nhàng cho hắn. Tớ sẽ kể cho khách của tớ, rồi họ sẽ bàn tán ra xung quanh…』
『Dừng lại hộ tớ. Đừng có truyền câu chuyện tớ là người sẽ kết hôn với anh ta, tớ thật sự đau khổ khi nhận sự đồng cảm từ mọi người đó… Lần kết hôn này, thiệt sự trở thành ‘lịch sử đen tối’ của tớ
rồi…』
『‘Lịch sử đen tối’…. fufu, tới sẽ nói mấy điều tốt đẹp cho』
Có vẻ như mấy từ ngữ trong thế giới cũ của cô cũng được hiểu rõ ở đây.
Iruma vừa cười, vừa rót cho Darya tách cà phê thứ 2.
『Nếu là Darya, tớ chắn chắc cậu sẽ tìm được người đàn ông tốt』
『Tớ không biết hướng đi đó có được không nữa… nhưng mà công việc hiện tại rất thú vị. Hơn nữa, thà rằng trao dồi công việc của ma đạo cụ sư, khi tớtrở thành một bà lão tóc trắng, tớ sẽ thu nhận đồ đệ, rồi đào tạo chúng giỏi hơn cả tớ nữa…vậy cũng tốt mà』
『Với tư cách là bạn bè, tớ khuyên cậu nên dừng lại. Nhưng mà, như nào đó… nó cũng khá là ngầu đó…』
2 người họ trò chuyện phiến với nhau, đôi lúc nở nụ cười tinh nghịch đến khi trời đã chạng vạng tối.