Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

30 447

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

1 13

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

(Đang ra)

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

Megusuri

"Buổi stream Vtuber cấm cười."

1 6

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

67 6813

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

14 216

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

14 248

Vol 1 - Chương 42 - Chân thành đón nhận thiện ý

Sau khi cắn một miếng bánh , Hime ôm lấy má mình rồi nhảy lên một cách vui vẻ trên ghế sofa.

「Ưm~♪ Yohei-kun, giòn lắm luôn đấy ạ!」

「Ừm, cảm giác giòn tan này đúng là không cưỡng lại được nhỉ. Muốn ăn thêm nữa không?"

「Vâng, Ah, nhưng lần này em muốn xem kỹ hơn một chút, anh để lên tay giúp em nhé」

Tôi lấy một cái bánh từ trong gói ra và đặt lên lòng bàn tay của mình. Cô ấy lập tức đưa mặt lại gần và quan sát nó một cách kỹ càng. Gương mặt vốn đang vui vẻ giờ đây đã nghiêm túc hơn.

Cô ấy chăm chú nhìn món bánh ngọt trên lòng bàn tay tôi.

Có vẻ Hime rất thích đồ ngọt. Ở điểm này, cô ấy trông rất trẻ con và trông cũng rất đáng yêu.

「Ra là vậy, những lớp vỏ bánh mỏng được xếp chồng lên nhiều lớp rồi tạo thành như vậy đúng không ạ?」

「Anh từng đọc trên mạng rằng bánh này có tận 64 lớp đấy」

「Thật vậy sao? Hèn gì cảm giác khi ăn nó khác hẳn so với bánh Pie thông thường… Mà, đây cũng là loại bánh kẹo mọi người thường ăn hàng ngày sao?」

「Ừm, anh cũng hay ăn nó vào lúc đói hoặc những lúc ăn vặt」

「…Ư~ Đột nhiên em thấy hối tiếc về cuộc sống của mình quá. Kể cả bánh nấm và bánh tre cũng vậy, em cảm giác mình đã lãng phí quá nhiều thời gian mà lại chưa từng được thưởng thức chúng…」

Đến mức đó luôn sao!?

Tôi thấy hơi phóng đại quá, nhưng nếu đây là lần đầu tiên cô ấy được ăn loại bánh này, thì phản ứng như vậy cũng chẳng có gì là lạ.

Tôi đã ăn nó từ khi còn bé, nên chẳng nhớ rõ lần đầu tiên là khi nào. Nhưng nếu đến tuổi này mới ăn thử, thì chắc chắn sẽ thấy ấn tượng mạnh.

「Vậy thì, em ăn tiếp đây. Paku~♪」

Rồi như một điều tự nhiên, Hime cắn lấy bánh thứ hai cùng với cả lòng bàn tay tôi.

Hơi thở ấm áp và đôi môi mềm mại của cô ấy chạm vào tay tôi, tạo cảm giác hơi nhột nhột trên lòng bàn tay.

「…Yohei-kun, nguy rồi! Chỉ còn lại có mấy cái thôi!!」

Sau một lúc yên lặng, Hijiri-san đột nhiên thốt lên.

Nhìn lại hộp bánh, tôi mới nhận ra hơn một nửa số bánh đã biến mất. Tôi thật sự sửng sốt.

「Sao mà hết nhanh vậy chứ…? Lẽ nào là do ma ăn hết rồi sao!?」

「Không đâu, đó là do Onee-chan đấy ạ. Chị ấy đã ăn liên tục nãy giờ rồi, hết là điều đương nhiên thôi」

「—Hả? Chị đâu có ăn nhiều vậy đâu~? Cùng lắm là ba cái thôi mà?」

「Vậy, đống vỏ bánh trên bàn trước mặt chị là gì đây ạ?」

Ngay trước mặt Hijiri-san, có rất nhiều vỏ rỗng vương vãi khắp nơi. Không còn nghi ngờ gì nữa, thủ phạm chính là cô ấy.

「Eh? Eh, không thể nào…? Chị chẳng nhớ là mình đã ăn hết từng này luôn ấy!?」

「Vì là loại bánh cỡ nhỏ mà, nên chắc chị cứ vô thức ăn liên tục mà thôi」

「Ưuu… Hime-chan, Yohei-kun, xin lỗi nhé? Hai người cứ ăn hết chỗ còn lại đi」

「Không sao đâu ạ. Em biết Onee-chan không cố ý mà, với lại chị ăn thêm cũng không sao… À nhưng mà không được đâu. Nếu ăn cứ nữa, lát nữa thì chị lại than rằng mình tăng cân rồi lại tiếp tục buồn rầu cho mà xem?」

「Đ-Đừng nói chuyện cân nặng của chị mà~!」

Hai chị em nhà Hoshimiya lúc nào cũng thân thiết như vậy, nhìn mà thấy ấm lòng quá.

Hijiri-san lập tức xin lỗi khi nhận ra mình ăn quá nhiều, còn Hime thì hiểu rõ tính chị gái mình và vui vẻ chấp nhận.

Dĩ nhiên, tôi cũng không hề bận tâm gì cả.

「Không cần phải xin lỗi đâu. Tớ có thể mua lại bất cứ khi nào muốn mà… Phần còn lại thì, Hime cứ ăn đi」

「Thật ạ? Ehehe, Yohei-kun đúng là dịu dàng quá đi. Chắc chắn anh sẽ trở thành một người anh trai tuyệt vời đấy. Em cảm ơn anh nhiều!」

Khi tôi nhường hết chỗ bánh còn lại, Hime liền vui vẻ gật đầu.

Điều tôi thích ở Hime chính là sự chân thành khi đón nhận lòng tốt của người khác.

Chính vì cô ấy vui vẻ đón nhận như thế, tôi mới muốn tiếp tục làm nhiều điều cho cô ấy hơn nữa—