Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

(Đang ra)

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

Jeong Melody

Từ nay về sau, Yoo Chan phải sống sót dưới cái tên Knox von Reinhafer, kẻ phản diện xấu xa nhất xuất hiện ở ải đầu của trò chơi. Liệu cậu ta có thể bình an vô sự đi đến hồi kết của câu chuyện?

7 1

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

73 1294

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

다르팽이

Tôi muốn hoàn tiền.

4 2

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

40 3317

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

(Đang ra)

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

Korinsan

Đây là một câu chuyện hài lãng mạn vô cùng bình thường của một người idol có hành động đáng ngờ

94 1915

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

182 9334

Vol 1 - Chương 44 - Thích sự mềm mại

『Mogu mogu mogu mogu』

Miệng của Hime vẫn đang nhai nhóp nhép cái bánh.

Má cô ấy phồng lên như một con sóc khi ăn. Trông đáng yêu thật.

Nhưng có lẽ cái bánh hơi to... Nên khi ăn được một nữa thì tốc độ nhai của Hime đã chậm lại.

「Ư... Nó ngon lắm, nhưng vì em vừa mới ăn trưa nên giờ cảm thấy no quá」

Suy cho cùng thì Hime vẫn chỉ là một đứa trẻ 8 tuổi.

Với cơ thể nhỏ bé đó thì dạ dày của cô ấy chắc chắn không thể to bằng tôi, một học sinh cao trung được.

「Nếu không ăn nổi nữa thì em cứ bỏ lại đi. Cố quá thì sẽ không tốt cho cơ thể đâu」

「Nhưng, đây là đồ mà Yohei-kun đã cho em, nếu để lại thì phí lắm」

Quả thật là một đứa trẻ ngoan.

Nhưng mà, tôi lại thấy mình đang khiến cô ấy cảm thấy có trách nhiệm, để Hime cố ăn hết lại làm tôi thấy có lỗi hơn.

「Vậy để anh ăn nốt cho nhé? Trong hộp vẫn còn vài cái chưa mở, em có thể mang về nhà ăn sau」

「Thật ạ? Yohei-kun… Đúng là tốt bụng quá♪ Vậy thì, em sẽ không cần phải lo nữa. Cảm ơn anh nhiều ạ!」

Thế là, tôi ăn nốt nửa chiếc bánh còn lại của Hime.

Vẫn ngọt và ngon như mọi khi. Nhưng nếu ăn quá nhiều thì có chút ngán, một cái là vừa đủ rồi.

…Mà khoan, không biết Hijiri-san thế rồi nào nhỉ?

Mãi quan tâm đến Hime quá khiến tôi quên mất sự hiện điện của Hijiri-san. Không biết cô ấy có thích nó không, thế là tôi liền quay sang nhìn.

「…Nguy rồi」

Hả? Không lẽ, cô ấy không thích món này?

Nếu vậy thì tôi phải xin lỗi rồi… Nhưng trước khi tôi kịp nói, Hiji-san đã tiếp tục.

「Nguy thật rồi… Nó ngon quá, mình không thể dừng lại được!」

À, ra là vậy.

Hóa ra là cái kiểu 『nguy』 đó.

Không phải 『không ngon』 theo nghĩa xấu, làm tôi giật cả mình.

「Nếu ăn hai hay ba cái nữa, chắc chắn sẽ bị tăng cân mất! Yohei-kun, có phải cậu đang muốn tớ mập lên không? Nếu cân nặng tăng thêm nữa thì tớ sẽ thành cục bột luôn đấy!」

…Nên nói sao ta?

Tôi thấy Hijirri-san vẫn rất thon thả mà nhỉ.

À thì, ừm. Một số chỗ đúng là hơi to hơn bình thường. Cụ thể là vòng một và đùi trông có vẻ khá mềm mại... À không, chờ chút nào, gác lại chuyện đó sang một bên cái đã.

「Onee-chan, em nghĩ chị nên bỏ suy nghĩ đó đi. Chị đâu có béo đâu, cân nặng vẫn ở mức bình thường mà, cứ giữ nguyên hiện tại là ổn rồi」

「Nhưng màaa… Chị vẫn muốn gầy giống như người mẫu ấy~」

「Em hiểu cảm giác đó… Mà này, Yohei-kun thì sao ạ? Anh thích con gái thon thả hơn sao?」

「Anh thì không quá quan tâm đến ngoại hình đâu」

Về mặt thu hút của người khác giới, tôi chưa bao giờ đặt nặng vấn đề về ngoại hình cả.

Thậm chí, tôi còn chẳng nghĩ sẽ có ai thích mình, nên chưa bao giờ bận tâm về gu thẩm mỹ của bản thân.

「Eh~ Thật không đó? Yohei, cậu có bao giờ nghĩ tớ nên giảm cân không?」

「Không, chưa từng... Với lại, hiện tại thì cậu cũng đã rất xinh rồi mà?」

Đối với tôi, đây là một câu nói cần nhiều dũng khí.

Câu 『Hiện tại thì cậu cũng đã rất xinh rồi』 chẳng khác nào một lời khen sến súa cả.

Nhưng không biết liệu Hijiri-san có thấy khó chịu không, vì tôi cứ như đang đánh giá cô ấy vậy? Tôi không tự tin lắm khi nói ra những lời như này.

Có điều… Hijiri-san chắc không nghĩ xấu về tôi đâu.

Bởi vì cô ấy là chị của Hime. Một người đáng yêu và chân thành như thế, chắc chắn không thể có một người chị xấu tính được.

「Nghĩa là… Yohei sẽ không ngại nếu tớ hơi mũm mĩm một chút?」

「Ừm, tớ nghĩ vậy」

「...Ý tớ là, không giống như Hime-chan, dù tớ có mũm mĩm một chút cũng không sao phải không?」

「Hả? Ý cậu là sao?」

Cô ấy không hiểu sai ý tôi.

Nhưng cách nói đó khiến tôi có cảm giác như bản thân thích kiểu người nhỏ nhắn như Hime hơn, chuyện này làm tôi hơi khó xử một chút—