Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

(Đang ra)

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

커리우유

Hình như hội nhân vật chính đang hiểu lầm gì đó thì phải.

0 2

The Reincarnated Princess Spends Another Day Skipping Story Routes

(Đang ra)

The Reincarnated Princess Spends Another Day Skipping Story Routes

Bisu

Nhưng không phải tất cả đều xấu, các nhân vật phụ thì lại hoàn hảo, và Rosemary đã rơi vào lưới tình với đội trưởng đội cận vệ hoàng gia. Bởi vì trò chơi không có hướng đi nào dẫn đến hạnh phúc thực s

3 315

Câu chuyện về người bạn thanh mai trúc mã luôn miệng nguyền rủa tôi "Chết đi!", và rồi khóc lóc thảm thiết khi tôi thật sự tạ thế

(Hoàn thành)

Câu chuyện về người bạn thanh mai trúc mã luôn miệng nguyền rủa tôi "Chết đi!", và rồi khóc lóc thảm thiết khi tôi thật sự tạ thế

Touka Uzuki

Một anh chàng yêu thầm cô bạn thời thơ ấu Mayuri, không ngần ngại bày tỏ tình yêu cuồng nhiệt mọi lúc mọi nơi. Nhưng tình yêu ấy, cùng những trò trêu chọc hàng ngày, bỗng chốc rẽ sang một hướng khác b

1 4

Thánh Nữ, Người Tục Tĩu Quá Đấy!

(Đang ra)

Thánh Nữ, Người Tục Tĩu Quá Đấy!

Papapa

Khi đang chiếm hữu cơ thể của tôi.

0 3

Câu chuyện mà anh dành tặng cho em

(Đang ra)

Câu chuyện mà anh dành tặng cho em

Hinata Mori

Đây là câu chuyện tuổi trẻ đầy cảm động về một nhà văn thiên tài trước đây đã gãy bút và một biên tập viên nữ sinh cao trung với một “bí mật” bắt đầu từ đây.

18 668

Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

(Đang ra)

Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

Sinnoa (신노아)

Đây không phải một câu chuyện của sự thành công, mà là chuyện kể về những thất bại. Cuốn tự sự của một người đàn ông đã trải qua 1183 vòng lặp, xin được phép bắt đầu.

65 1824

Vol 1 - Chương 27 - Người chị vô dụng

Có vẻ như Hijiri-san đã hoàn toàn quên mất việc Hime sẽ về trước.

「Chỉ là tớ hơi buồn ngủ thôi~」

Cô ấy cố gắng phủ nhận vì cảm thấy xấu hổ, nhưng nét mặt lại rất dễ thấy là đang lo lắng, rõ ràng là không thể che giấu được cảm xúc. Có vẻ cô ấy là kiểu người dễ biểu lộ cảm xúc trên khuôn mặt.

Quả thật, Hijiri-san có vẻ hơi thiếu sót trong một vài việc.

Ngay cả tôi người mới gặp cô ấy, cũng có thể nhận ra điều đó. Và có vẻ như cô ấy cũng nhận ra.

「Haa... Tớ có hơi kém trong việc ghi nhớ một chút~」

Cuối cùng cô ấy đã từ bỏ và chấp nhận giải thích

Cô ấy giơ hai tay lên, cười khổ như thể đã chấp nhận rồi.

「Hime-chan có thể nhớ mọi thứ mà em ấy thấy, nhưng sao tớ lại chẳng thể nhớ gì cả nhỉ?」

Có vẻ như là một sự tự giễu.

Vì tính cách của cô ấy nhẹ nhàng và vui vẻ tôi luôn thấy Hijiri-san rất lạc quan, nhưng có lẽ cô ấy không phải lúc nào cũng vậy.

「Hime rất giỏi, nhưng tớ nghĩ không phải vì thế mà Hijiri-san kém đâu」

「Hmm... Vậy à?」

Ơ, lạ thật.

Tôi chỉ nói một câu an ủi nhẹ nhàng, nhưng sắc mặt Hijiri-san lại chẳng tốt hơn chút nào.

Thậm chí, cô ấy còn nhìn chằm chằm vào bàn của Hime với vẻ mặt nghiêm túc.

「Yohei, cậu nghĩ sao về Hime-chan?」

... Không khí bỗng nhiên khác biệt so với trước đây.

Khi có Hime ở đây, Hijiri-san luôn nhẹ nhàng, dễ gần. Nhưng lúc này, tôi cảm thấy cô ấy đang thể hiện một mặt khác.

Có lẽ đó là một khía cạnh mà cô ấy không muốn Hime thấy, hoặc thậm chí là không muốn ai biết.

Tôi cảm nhận được bầu không khí nặng nề, nơi không cần nói những lời an ủi nữa.

Và cũng vì thế, tôi vô thức trả lời thật lòng.

「Hime là... Một đứa trẻ dễ thương. Dĩ nhiên là tớ cũng hiểu em ấy rất tài giỏi. Nhưng nhìn từ góc độ nào đó, tớ nghĩ em ấy vẫn là một đứa trẻ, ngây thơ và trong sáng.」

「Đúng rồi... Trước khi là một thiên tài, Hime-chan là một đứa trẻ ngoan và tốt bụng. Em ấy luôn cố gắng để đáp ứng kỳ vọng của cha mẹ, là một đứa trẻ tuyệt vời... Và cũng là một cô em gái đầy tình cảm không thể rời mắt khỏi chị gái mình, người luôn gây rắc rối」

Giọng nói của Hijiri-san lúc này không còn nhẹ nhàng như mọi khi.

Cô ấy nói một cách nghiêm túc, và giọng nói rất trong trẻo, đầy nỗi buồn.

「Chị gái như tớ mà lại là người ngốc nghếch thế này... Tớ đã gây áp lực cho em ấy. Tớ làm em ấy lo lắng... Chính vì tớ chẳng nhớ được những điều đơn giản như những lời nhắn của Hime, khiến con bé phải gánh vác thay phần của tớ. Cả kỳ vọng của cha mẹ nữa... tớ thật sự không xứng đáng là một người chị」

... Hơn sự yếu đuối, có lẽ đây là những lời than vãn.

Hijiri-san có vẻ đang mang cảm giác tội lỗi với Hime.

Có lẽ chính vì việc quên mất lời nhắn của Hime mà cô ấy cảm thấy tiêu cực như vậy.

(Hóa ra là như vậy)

Tuy nhiên, câu chuyện này thực sự có ích đối với tôi... Nó giải quyết được một nghi vấn từ lâu.

「Hime học ở trường này... là vì Hijiri-san sao?」

Đúng vậy. Lí do tại sao một thiên tài như Hime lại học ở một trường bình thường như thế này.

Hóa ra là vì cô ấy rất yêu thương người chị của mình.

「Thật ra thì, Hime định học ở một trường đại học nước ngoài. Nhưng sau khi tớ được nhận vào trường này, em ấy quyết định chuyển sang học ở đây cùng tớ」

...À, vậy ra là thế.

Theo những gì Mori-san nói, có tin đồn rằng Hime phải học ở trường này thay cho việc Hijiri-san đậu vào, nhưng tất cả đã sai.

Sự thật thì... Nhẹ nhàng và đáng yêu hơn rất nhiều.

Nhưng với Hijiri-san, chắc chắn vấn đề này vẫn có một chút gì đó khó xử.

「So với cô em gái tài giỏi, tớ chỉ là một người chị thất bại thôi.」

Lời than vãn đầy tiếc nuối này, không giống với Hijiri-san chút nào... Giọng nói đó thật sự rất đau lòng.