Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

(Đang ra)

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

Jeong Melody

Từ nay về sau, Yoo Chan phải sống sót dưới cái tên Knox von Reinhafer, kẻ phản diện xấu xa nhất xuất hiện ở ải đầu của trò chơi. Liệu cậu ta có thể bình an vô sự đi đến hồi kết của câu chuyện?

7 1

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

73 1294

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

다르팽이

Tôi muốn hoàn tiền.

4 2

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

40 3317

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

(Đang ra)

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

Korinsan

Đây là một câu chuyện hài lãng mạn vô cùng bình thường của một người idol có hành động đáng ngờ

94 1915

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

182 9334

Vol 1 - Chương 27 - Người chị vô dụng

Có vẻ như Hijiri-san đã hoàn toàn quên mất việc Hime sẽ về trước.

「Chỉ là tớ hơi buồn ngủ thôi~」

Cô ấy cố gắng phủ nhận vì cảm thấy xấu hổ, nhưng nét mặt lại rất dễ thấy là đang lo lắng, rõ ràng là không thể che giấu được cảm xúc. Có vẻ cô ấy là kiểu người dễ biểu lộ cảm xúc trên khuôn mặt.

Quả thật, Hijiri-san có vẻ hơi thiếu sót trong một vài việc.

Ngay cả tôi người mới gặp cô ấy, cũng có thể nhận ra điều đó. Và có vẻ như cô ấy cũng nhận ra.

「Haa... Tớ có hơi kém trong việc ghi nhớ một chút~」

Cuối cùng cô ấy đã từ bỏ và chấp nhận giải thích

Cô ấy giơ hai tay lên, cười khổ như thể đã chấp nhận rồi.

「Hime-chan có thể nhớ mọi thứ mà em ấy thấy, nhưng sao tớ lại chẳng thể nhớ gì cả nhỉ?」

Có vẻ như là một sự tự giễu.

Vì tính cách của cô ấy nhẹ nhàng và vui vẻ tôi luôn thấy Hijiri-san rất lạc quan, nhưng có lẽ cô ấy không phải lúc nào cũng vậy.

「Hime rất giỏi, nhưng tớ nghĩ không phải vì thế mà Hijiri-san kém đâu」

「Hmm... Vậy à?」

Ơ, lạ thật.

Tôi chỉ nói một câu an ủi nhẹ nhàng, nhưng sắc mặt Hijiri-san lại chẳng tốt hơn chút nào.

Thậm chí, cô ấy còn nhìn chằm chằm vào bàn của Hime với vẻ mặt nghiêm túc.

「Yohei, cậu nghĩ sao về Hime-chan?」

... Không khí bỗng nhiên khác biệt so với trước đây.

Khi có Hime ở đây, Hijiri-san luôn nhẹ nhàng, dễ gần. Nhưng lúc này, tôi cảm thấy cô ấy đang thể hiện một mặt khác.

Có lẽ đó là một khía cạnh mà cô ấy không muốn Hime thấy, hoặc thậm chí là không muốn ai biết.

Tôi cảm nhận được bầu không khí nặng nề, nơi không cần nói những lời an ủi nữa.

Và cũng vì thế, tôi vô thức trả lời thật lòng.

「Hime là... Một đứa trẻ dễ thương. Dĩ nhiên là tớ cũng hiểu em ấy rất tài giỏi. Nhưng nhìn từ góc độ nào đó, tớ nghĩ em ấy vẫn là một đứa trẻ, ngây thơ và trong sáng.」

「Đúng rồi... Trước khi là một thiên tài, Hime-chan là một đứa trẻ ngoan và tốt bụng. Em ấy luôn cố gắng để đáp ứng kỳ vọng của cha mẹ, là một đứa trẻ tuyệt vời... Và cũng là một cô em gái đầy tình cảm không thể rời mắt khỏi chị gái mình, người luôn gây rắc rối」

Giọng nói của Hijiri-san lúc này không còn nhẹ nhàng như mọi khi.

Cô ấy nói một cách nghiêm túc, và giọng nói rất trong trẻo, đầy nỗi buồn.

「Chị gái như tớ mà lại là người ngốc nghếch thế này... Tớ đã gây áp lực cho em ấy. Tớ làm em ấy lo lắng... Chính vì tớ chẳng nhớ được những điều đơn giản như những lời nhắn của Hime, khiến con bé phải gánh vác thay phần của tớ. Cả kỳ vọng của cha mẹ nữa... tớ thật sự không xứng đáng là một người chị」

... Hơn sự yếu đuối, có lẽ đây là những lời than vãn.

Hijiri-san có vẻ đang mang cảm giác tội lỗi với Hime.

Có lẽ chính vì việc quên mất lời nhắn của Hime mà cô ấy cảm thấy tiêu cực như vậy.

(Hóa ra là như vậy)

Tuy nhiên, câu chuyện này thực sự có ích đối với tôi... Nó giải quyết được một nghi vấn từ lâu.

「Hime học ở trường này... là vì Hijiri-san sao?」

Đúng vậy. Lí do tại sao một thiên tài như Hime lại học ở một trường bình thường như thế này.

Hóa ra là vì cô ấy rất yêu thương người chị của mình.

「Thật ra thì, Hime định học ở một trường đại học nước ngoài. Nhưng sau khi tớ được nhận vào trường này, em ấy quyết định chuyển sang học ở đây cùng tớ」

...À, vậy ra là thế.

Theo những gì Mori-san nói, có tin đồn rằng Hime phải học ở trường này thay cho việc Hijiri-san đậu vào, nhưng tất cả đã sai.

Sự thật thì... Nhẹ nhàng và đáng yêu hơn rất nhiều.

Nhưng với Hijiri-san, chắc chắn vấn đề này vẫn có một chút gì đó khó xử.

「So với cô em gái tài giỏi, tớ chỉ là một người chị thất bại thôi.」

Lời than vãn đầy tiếc nuối này, không giống với Hijiri-san chút nào... Giọng nói đó thật sự rất đau lòng.