Linh Năng Thám Tử • Fujisaki Touka không cười nhạo trước thảm kịch của loài người

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

181 4070

Tutorial ga Hajimaru Mae ni: Boss Chara-tachi wo Hametsu sasenai Tame ni Ore ga Dekiru Ikutsuka no Koto

(Đang ra)

Tutorial ga Hajimaru Mae ni: Boss Chara-tachi wo Hametsu sasenai Tame ni Ore ga Dekiru Ikutsuka no Koto

Kotatsu Takahashi

Từng bước một, anh ta bắt đầu "chinh phục" những con boss của thế giới này──những kẻ vốn là boss ẩn mạnh nhất, những con boss ám ảnh trong các ngả rẽ bi kịch của trò chơi. Và rồi──!

40 0

Nogizaka Asuka no Himitsu

(Hoàn thành)

Nogizaka Asuka no Himitsu

Igarashi Yuusaku

Bạn cùng lớp của tôi, Asuka Nogizaka, thật sự hoàn hảo. Cô ấy có thành tích xuất sắc, là thần tượng quyến rũ nhất trường, và được công nhận là một trong những người giỏi nhất.

40 1

Chrome Shelled Regios

(Hoàn thành)

Chrome Shelled Regios

Shūsuke Amagi

Một lần nữa, Layfon bị buộc phải quay trở lại thế giới Quái vật bẩn thỉu và bảo vệ thành phố nơi anh sống. Nhưng những bí mật của thế giới này vẫn chưa được hé lộ.

170 7332

Trái cây của sự tiến hóa - Vô tình có được cuộc sống của kẻ chiến thắng

(Đang ra)

Trái cây của sự tiến hóa - Vô tình có được cuộc sống của kẻ chiến thắng

Miku

Nhân vật chính là một kẻ bị bắt nạt, Hiiragi Seiichi. Khi cậu đang bị bắt nạt ở trường như thường lệ và ngày hôm đó cũng sắp kết thúc, đột nhiên từ loa phát thanh của trường, một giọng nói tự xưng là

6 1

Quyển 1 - Chuyện Bên Lề

Trắng.

Đó là một biển trắng.

Hoa anh đào bay lượn, tựa những con sóng, tựa bọt nước tung bay.

Đất trời hòa làm một, và sinh vật mang hình hài thiếu nữ đứng giữa trung tâm của sắc trắng ấy, cất lời.

——Ví như, chuyện về sự sống và cái chết.

「Chết, là gì?」

Giọng nói buông lơi thật nặng nề.

Như đang tự giễu, đôi môi đỏ của cô gái nhếch lên. Như đang hát, cô nhẹ nhàng nói:

「Bên này bờ và bên kia bờ xa cách đến thế, vẫn chưa có cách nào lấp đầy khoảng trống ở giữa. Tôi có thể nghe được giọng nói của người chết, có thể khiến họ hiện hình, nhưng chưa từng nghĩ đến việc rút ngắn khoảng cách tuyệt vọng ấy.」

Một lời tự thú quan trọng được thốt ra từ đôi môi cô.

Saku thầm nghĩ, nếu lời này không phải do cô gái nói ra, thì người đó có bị gia tộc Fujisaki xóa sổ cũng không có gì lạ. Mức độ nguy hiểm ẩn chứa trong những lời nói ấy, chính là lớn đến như vậy.

Cô gái có thể nghe được giọng nói của người chết, có thể khiến họ hiện hình.

Năng lực đó không hề giả dối, cũng không có tì vết.

Sự thật đã được định đoạt như vậy.

Và sự thật cũng phải là như vậy.

Bởi vì, con người cần được cứu rỗi.

(Chẳng phải chính vì thế, cô gái mới là 『thần』 của mọi người sao?)

Ngay khi Saku đang nghĩ vậy, cô gái lại tự nhiên hỏi tiếp:

「Cậu nghĩ sao?」

「Về chuyện gì ạ?」

「Con người có lý do để sống không?」

「Dù không có lý do gì, con người vẫn phải sống chứ.」

Saku cảm thấy, đây là một câu hỏi ngạo mạn.

Con người một khi đã sinh ra trên đời, sinh tồn chính là mục đích tối thượng, ai cũng vậy. Người có thừa thời gian để tìm kiếm lý do và ý nghĩa trong chuyện này ngược lại rất hiếm. Thế nhưng, cô gái lại đáp lại câu trả lời của Saku bằng một nụ cười tĩnh lặng.

Saku nhận ra một cách sâu sắc rằng, cô gái biết rõ câu hỏi này ngu ngốc đến nhường nào, nhưng vẫn không thể không hỏi.

Cô giống như một đứa trẻ ngây thơ, dùng ngón tay chỉ vào cơn mưa và hỏi tại sao trời lại mưa.

「Rõ ràng là không có lý do. Vậy mà vẫn có thể sống sao?」

「Nếu cô trả lời là không được, thì ngược lại tôi lại muốn biết tại sao lại không được?」

「Bởi vì, 『tôi』 không có lý do.」

Tà váy đen của cô gái khẽ lay động. Đôi mắt bao trùm bởi hư vô của cô cụp xuống.

Dù vậy, cô gái vẫn như đang tỏ tình lần đầu, mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng nói:

「Không phải ai khác, mà chính là tôi không có.」

『Thần』 không hề có bất kỳ lý do nào để sống.

Trong cơn chấn động, Saku đã nhận được sự thật này.

Vậy thì…

Vậy thì giống như…

Ngay cả 『thần』 cũng nói không có lý do…

(Vậy chẳng phải những người đi tìm kiếm thứ đó trên đời này mới thật nực cười sao?)

「——Không phải đâu, Saku-kun.」

Cô gái nói.

Dịu dàng,

Nhẹ nhàng,

Tràn đầy tình yêu thương.

「Bởi vì tôi là 『thần』, nên mới không tìm thấy lý do để sống.」

——Các người thì khác.

Cô gái nói tiếp.

Đây là một sự đoạn tuyệt nặng nề.

, gió thổi mạnh.

Tầm nhìn lại bị nhuộm một màu trắng xóa.

Cô gái vì là 『thần』, nên không tìm thấy lý do để sống. Saku không thể hỏi lại ý nghĩa của câu nói đó. Bởi cậu sợ rằng nếu mình hỏi, cô sẽ cho cậu câu trả lời.

Nếu đó là một câu trả lời mà mình hoàn toàn không thể hiểu được, thì phải làm sao.

Đến lúc đó, cô gái trước mắt có phải sẽ trở thành một sự tồn tại xa tận chân trời không?

Nghĩ vậy, cậu sợ hãi.

Cô gái như thấu tỏ mọi điều, vẫn mỉm cười.

Cô tiếp tục đứng giữa những khe hở của cánh hoa anh đào, nhẹ nhàng cất lời:

「Vậy thì, chúng ta kể tiếp nhé.」

——Vẫn còn tiếp sao?

Saku hỏi, và cô gái trả lời.

Và rồi là…

Và rồi là…

「——Và rồi là, 『Khái niệm về「con người」trong nhận thức của chúng ta là gì』.」