b
Tôi có ký ức mà mình không thể nào nhớ rõ.
Đó là vào thời tiểu học. Có một cô gái đồng trang lứa trọ gần nhà và dường như chỉ mình tôi biết. Vì khu tôi sống có bảng thông báo truyền tay nhau cho từng hộ gia đình, và vì mình là thằng cầm nó đưa cho nhà khác nên hôm đó lần đầu tiên tôi đã bắt gặp cô ấy.
Thực ra, tôi không sao nhớ nổi ngoại hình của cô nàng. Tuy nhiên, thằng tôi hồi đấy đã bị nhỏ hớp hồn chỉ trong khoảnh khắc và tôi dặn lòng phải quyết tâm nói gì đó khi đưa xong tấm bảng. Song, sau cùng cô ấy cũng bộc bạch về bản thân rồi than vãn rằng dù mình chẳng bị bệnh tật gì nhưng lại không được phép ra ngoài.
Từ đó, tôi liền lên kế hoạch bắt cóc và dẫn cô ấy ra ngoài.
Tất nhiên, mọi chuyện chỉ dừng ở mức đi chơi đơn thuần. Thế nhưng, đối với chúng tôi nó lại là một điều rất đặc biệt. Chính vì vậy, khi nghe tin cô ấy đến đảo học viện, tôi đã rất shock và không sao gượng dậy nổi trước sự mất mát lớn đó. Cho đến tận bây giờ (Thời cao trung), mỗi lần nhớ lại tôi luôn cảm thấy bồi hồi khó phai.
Phải, cái này đích thị là “Mối tình đầu” mà người ta hay nói.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage