Legend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7068

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 90

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 121

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 216

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 369

Hồi 4: Thương Đoàn Azoth (110-167) - Chương 137

Vào khoảng khắc hoàn tất việc báo cáo sự kiện Harpy, nhóm của Rei cảm ơn và từ biệt Margrave. Họ từ từ tiến đến cánh cổng của dinh thự trong khi đợi người quản gia dẫn Set rời khỏi chuồng ngựa. Cũng được 1-2 tiếng kể từ khi họ vào đây, bầu trời đã bắt đầu chuyển sang màu đỏ sậm.

Freon lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong khi đắm chìm trong sắc trời đỏ rực.

"Tôi không nghĩ là chúng ta lại tốn nhiều thời gian ở đây đến thế."

"Cô than thở cái gì chứ? Tôi và Rei đã giải quyết hết mọi thứ rắc rối. Còn cô thì chỉ ngồi đó uống trà và ăn đống bánh ngọt đó."

Brazos nhìn khinh bỉ Freon, sau đó ông quay đi và lắc đầu thở dài.

Bên cạnh ông, Rei cũng đưa mắt nhìn Freon đầy khinh bỉ.

Nhìn thấy những ánh mắt của họ, Freon quay đi chỗ khác phồng má đỏ mặt.

"Kể cả như thế, thì tất cả là do tôi chưa bao giờ gặp tận mắt một quý tộc nói chi là nói chuyện ...... Lẽ ra chúng ta không nên bắt chuyện với họ, không, tốt nhất là không bao giờ nói chuyện với họ, không phải vậy là tốt nhất sao?"

"Cô không thể làm thế được."

"Tôi ...... hazzz, đừng nhắc đến nó nữa, dù sao thì chúng ta cũng vượt qua được nó rồi."

Cảm thấy bản thân đang bị lấn át bởi những lý lẽ thuyết phục của hai người họ, Freon không còn cách nào khác, cô đảo mắt trong khi cố gắng thay đổi chủ đề cả ba người họ đang bàn luận.

"D-Dù sao, Rei là người phải có trách nhiệm trong việc này vì cậu ta là người đã tạo ra Flame Crystals và Brazos là người am hiểu về những thứ quặng với tinh thể. Còn tôi thì chỉ là một thiếu nữ ngây thơ bị kéo vô thôi."

"...... Được rồi, tôi hiểu. Dù sao chúng ta cũng thực hiện cái ưu tiên trong danh sách rồi. Vậy giờ chúng ta có nên ngang qua Guild rồi hoàn thành thủ tục luôn không?"

Brazos bỏ cuộc trong việc nói lý với Freon sau khi ông thấy Set được dẫn ra từ phía sau dinh thự của Margrave.

"Gururu ~"

Set kêu lên vui vẻ khi tiến về phía họ. Rei nhận thấy trên mỏ của Set có dính một ít nước sốt, cậu tiến lại với một nụ cười trên môi và nhẹ nhàng vuốt ve đầu Set.

"Có vẻ như họ cũng đã đối xử tốt với cậu ở đây."

Trong khi cười vui vẻ, Rei quay sang Brazos trong khi tay cậu vẫn vuốt ve đầu Set.

"Tôi nghĩ, chúng ta nên báo cáo nhiệm vụ hoàn tất cho Guild ...... nhưng về Flame Crystal thì sao?"

Phải, họ vẫn còn giữ viên Flame Crystal mà họ mang về từ tổ của Harpy. Daska cho phép họ giữ lại nó vì đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình và thông báo tin tốt cho ông.

"Được rồi ...... một Flame Crystal đạt được đến kích thước này, nhưng lại không có bất kì khách hàng nào được biết đến nó ngoài chúng ta. Vậy thì, tôi nghĩ chúng ta có thể đem đến chỗ người thợ rèn đã ra yêu cầu hỗ trợ này với chúng ta và xem ông ta có thể làm gì với nó. Ngoài ra nếu bán thì chúng ta sẽ có một khoản tiền thêm kết xù."

"Uhm, hiện tại thì tôi cũng không gặp vấn đề về tiền bạc. Nếu có thể, chúng ta nên bán viên Flame Crystal này càng sớm càng tốt ...... Để tránh những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra, vậy thì tôi sẽ chia nó làm ba phần bằng nhau để chia cho mỗi người trong chúng ta."(Báo: Chia cho Set nữa chứ :v quên công thằng nhỏ rồi à."

"Mm, vậy ta nên xử lý thế nào với nó? Rei không cần tiền vì cậu ấy vốn là một mạo hiểm giả tài năng và chăm chỉ, Brazos và tôi cũng không nghèo, nhưng chúng tôi cũng không có quá nhiều tiền để có thể vung tay thoải mái. ...... Tuy Flame Crystal có thể dùng trong việc chế tạo và cường hóa vũ khí nhưng tôi thấy bán nó lại đem lại lợi ích nhiều hơn cho tình hình hiện tại."

Trong khi Freon đang phải nặng đầu suy nghĩ, Rei bình tĩnh nhìn cô và nói.

"Để bán viên Flame Crystal này thì điều đầu tiên chúng ta cần là hiểu rõ giá tiền của nó. Và điều cần làm là phải biết cách chia nó đúng tỉ lệ 1/3 phải chứ?"

Với lời đề nghị mà Rei đưa ra, Freon bắt đầu suy nghĩ về nó ...... Sau vài giây, cô gật đầu thể hiện chấp thuận.

"Tôi không có bất kỳ vấn đề gì với chuyện đó. Còn ông thì sao Brazos ?"

"Hm, mmm ...... chắc chắn tiền là một thứ mà tôi không thể từ chối, nhưng mà cám dỗ của Flame Crystal ......"

Khi Rei và Freon bắt đầu di chuyển và tiến về thành phố từ cổng dinh thự Margrave, thì Brazos vẫn còn phải căng thẳng ôm đầu vì một quyết định khó khăn với ông. Khi họ đến thành phố, Brazos vẫn chưa thể ra quyết định của mình và Rei mệt mỏi, cậu đánh giá tình hình sẽ còn phiền phức nên quyết định không thể để chuyện này tiếp diễn.

"Vậy thì, chúng ta sẽ định giá của Flame Crystal trước, ông thấy ổn chứ? Tùy thuộc vào giá cả, thì ông có thể quyết định làm gì với phần thưởng của mình."

"H-Hmm ...... đúng vậy. Nếu chúng ta có một chuyên gia để thẩm định nó, thì nó có vẻ sẽ ổn và tôi có thể biết mình nên chọn lựa cái nào."

"Cửa hàng vũ khí đó có được không?"

Rei đang nhìn một cửa hàng vũ khí trước mặt cách nhóm họ khoảng 10m. Một điều nực cười là, đó vô tình lại là cửa hàng đã từ chối bán vũ khí cho Rei trong nhiệm vụ lần này.

"Mm? Trong cửa hàng vũ khí đó? Cửa hàng vũ khí về cơ bản thì sẽ bán vũ khí, nhưng liệu cậu quen ông chủ ở đó sao và biết rõ khả năng của ông ta? Tất nhiên có rất nhiều cửa hàng sản xuất và bán vũ khí của riêng mình, nên chắc chắn là có thể họ đạt đến một trình độ nhất định...... "

"Cậu có biết. Mọi thứ đều sẽ là tốt hơn để có được sự thẩm định từ những thợ rèn mà chúng ta đã có mối quan hệ từ trước. Nếu đó là một cửa hàng xa lạ, chúng ta có thể dễ dàng bị gạt để họ có thể kiếm thêm lợi ích cho bản thân. Nhưng nếu đó là người quen, họ sẽ không làm thế."

"Nếu ông nói địa điểm đó tốt hơn, vậy thì cứ làm theo ý ông. Nhưng liệu có ổn không khi yêu cầu một ông chủ cửa hàng thẩm định hàng hóa và không bán nó?"

Dù cho họ là người quen, Rei cũng không khỏi bận tâm về lợi ích của ông chủ tiệm. Tuy nhiên, Freon chỉ nhún vai trong khi Brazos thì mỉm cười.

"Anh ấy là một người nghiêm túc trong công việc. Đó là lý do tại sao anh ta được rất nhiều người đánh giá cao chỉ trong một khoảng thời gian ngắn kể từ khi anh ta đến thành phố này. Anh ta sẽ không hề bận tâm chỉ vì những thứ nhỏ nhặt như này đâu."

"...... Một thợ rèn mới xuất hiện gần đây?"

Nghe những lời đó, cậu cảm thấy có gì đó quen và bắt đầu suy nghĩ ......

"Này, người thợ rèn đó có con trai không? Một đứa nhóc tên là Kumito."

Phải, cuối cuối cùng cũng nhớ ra, về cậu nhóc cậu gặp dạo trước, đứa trẻ được cậu cứu khỏi một trận gangbang . Sau khi được cứu cậu nhóc đã giới thiệu bản thân, cha và nhóc ấy chỉ vừa mới đến đây vài tháng và người cha được biết đến như một người thợ tài năng. Nhớ lại điều đó, cậu buộc miệng hỏi Freon và Brazos.

Mắt họ mở to trước câu hỏi của Rei.

"Không thể tin được, ra là cậu biết họ. Pamidor và thằng nhóc con Kumito của anh ta."

"Ah, vậy ra là anh ta. Thật ra cũng không có gì, tôi chỉ tình cờ giúp thằng nhóc đó khi nó gặp rắc rối với mấy đứa trẻ lớn tuổi hơn."

"...... Vậy ra tụi nhóc bằng tuổi cậu thường tụ tập thành băng hể."

Rei nở một nụ cười gượng gạo với những tiếng thì thầm của Freon.

"Vâng, nó không chính xác như thế. Sau vụ đó thì Kumito có mời tôi đến đó chơi. Vậy thì có lẽ chúng ta sẽ đến chỗ đó nhỉ ...... Tên anh ta là Pamidor nhỉ? Vậy là đã xác định là đến đó rồi nhỉ?"

"Mm vâng. Anh ấy là một thợ rèn đáng tin cậy và sẽ giúp nếu chúng ta nhờ anh ấy."

"Vậy tôi không phản đối. Nếu chúng ta xui xẻo đến một cửa hàng dưới quyền tên Bolton hoặc mấy tên thất đức thì có thể sẽ mất thêm phí thẩm định mất."

Như thế, ba người họ quyết định đi đến chỗ của Pamidor sau khi báo cáo yêu cầu của họ với Guild.

"Vậy quyết định thế đi, bây giờ chúng ta hãy đi đến Guild trước khi trời tối. Lúc đó sẽ có rất nhiều mạo hiểm giả hoàn tất nhiệm vụ của mình và đang báo cáo nên có lẽ sẽ rất lâu."(Báo: Vậy có lẽ giờ là khoảng 4 kém đến 5h30, nếu tính theo thu thì để trời tối chắc khoảng từ 6h-6h30)

"...... Chà, tôi nghĩ nó có vẻ như cũng bình thường. Chúng ta không thể nói họ làm cản chân chúng ta, vì đối với họ thì chúng ta cũng không khác là bao."(Báo: Ý là đối với bọn này thì đám kia cản đường, còn với bọn kia thì đám Rei cản đường.)

"Tôi không thích đám đông lắm. Đặc biệt là những mạo hiểm giả, vì đa phần bọn họ đều thô lỗ và coi thường người khác thông qua bề ngoài."

Lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Brazos và Freon, Rei vô tình nói. Freon lập tức bật cười theo phản xạ nhưng cô kịp kiềm nó lại.

"Aha, đ-đó chắc chắn là như vậy. Bởi vì chiều cao của cậu, cậu chắc chắn sẽ bị đè bẹp nếu như cố gắng chen lên phía trước."

"Mm, tuy nhiên, cậu không nên lo lắng về nó quá nhiều Rei. Còn cô, Freon. Cô không nên cười vì hình dáng của người khác như thế."

"N-Nhưng. Với kỹ năng và sức mạnh của Rei, nó khá là ...... tôi không biết phải diễn tả ra sao. Nói chung là nó không hợp với cậu ấy ...... Anh hãy tưởng tượng một cậu nhóc nhỏ nhắn nhưng lại là một quả bom nổ chậm."

"...... Nói sao thì nói, tôi vẫn cao hơn Brazos."

"Cậu... Cậu đi tự hào vì cao hơn một chú lùn ư?"

Brazos thở dài trước lời của Rei.

Khoảng khắc đó, Rei chỉ có thể im lặng nhìn Brazos trong khi họ bắt đầu tiến vào con phố nhộn nhịp ......

"Ồ, không phải là Set kia sao? Hôm nay cậu ấy trông quá là dễ thương. Lại đây nào nhóc, tôi vừa làm một số xiên thịt mới. Nước sốt của ngày hôm này mang một hương vị mới đấy nhé."

"Nếu hai cậu thấy đói, một chút bánh mì thịt trước bữa tối thì sao. Hôm nay tôi đã cho rất nhiều thịt vào bên trong đảm bảo hai cậu sẽ thỏa mãn dạ dày."

"Rei, tôi đã thử làm những gợi ý mà cậu đã nói với tôi trước đây, cậu có muốn thử một ít súp không?"

Ngay sau khi họ bước vào đường phố, những ông/bà chủ quầy hàng bắt đầu gọi cho Rei và Set.

"Gurururu ~"

Set phát ra một tiếng kêu vui vẻ khi cậu ấy ăn súp và những món ăn nhẹ khác, hạnh phúc vì nhận được sự quan tâm và đối đãi của những quầy hàng, cậu ấy ăn hết tất cả thức ăn ở đây chỉ trong vài phát đớp.

Thấy Set hành động như thường lệ, Rei mỉm cười và chi trả cho những khẩu phần ăn đó, cậu đã từ bỏ nó vì vốn từ đầu đã hết cách. ...... Đương nhiên cậu cũng đã mua một phần dành cho mình.

"Ghê, mối quan hệ của cậu với mấy quầy hàng có vẻ gắn bó nhỉ."

"...... Điều này thật bất ngờ."

Freon và Brazos choáng váng trong khi họ đuổi theo phía sau của Rei và Set, người đang vơ vét đồ ăn ở khắp mọi nơi. Họ cứ tiếp tục bước đi như thế, vào thời điểm Guild xuất hiện, cả Rei và Set đều đã thỏa mãn dạ dày của mình. Họ ném những mẩu giấy đã được dùng để quấn xiên và bánh mì vào thùng rác, những cái mà các chủ quầy hàng đã dùng để gói lại cho cậu.

"Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy đói bụng chỉ vì đi bộ trong một đoạn đường ngắn như vậy."

"Tôi thì chỉ cần có rựu là ổn rồi."

Sau khi nói vậy, họ để Set ở bên ngoài và tiến vào trong Guild ......

"Tôi hiểu mà."

Rei thở dài một cách vô thức. Gần tối, các nhà thám hiểm trở về sau khi đã hoàn thành yêu cầu của mình. Guild dần trở nên đông đúc và tràn ngập những âm thanh hân hoan và vui vùng của những mạo hiểm giả.

Trong tình trạng như vậy, nhóm của Rei phải chen chúc để tiến lên từ từ với Brazos đi đầu.

Không biết những tên say rựu kia nghĩ gì, chúng tiến lên trong khi tia ánh nhìn bẩn thỉu của mình lên cơ thể của Freon. Kết quả là, không có bất kì ngoại lệ, Freon vung thanh kiếm của mình thẳng mặt của chúng và khiến chúng bay như chim. ...... May cho chúng, cô đã không rút gươm khỏi vỏ mà chỉ dùng bao kiếm.

"Ah, Rei-san, Brazos-san và Freon-san, mọi người đã quay trở lại. Có vẻ như các vị đã hoàn tất thành công yêu cầu."

Lenora nhìn thấy Rei và chào đón ba người họ với một nụ cười.

Mỉm cười dịu dàng trong khi cuối đầu, đó là hành động tiêu chuẩn dành cho mỗi tiếp tân. Nó là điều cơ bản trong việc ứng xử với một mạo hiểm giả. Nó cho thấy sự hân hoan và chào đón mà hội đồng Guild dành cho những mạo hiểm giả tài giỏi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

"Nhiệm vụ chinh phục tổ Harpy nhỉ."

Sau khi nói vậy, cô ấy tiếp tục với giọng càng nhỏ hơn để những người khác không thể nghe thấy cô ấy.

"Thực ra, có vẻ như Margrave-sama đã liên lạc với những người cấp cao trong Guild. Nếu đúng như những gì tôi nhớ, nhiệm vụ này yêu cầu ngọn núi phải được dẹp sạch đám Harpy và Guild cần 10 ngày để kiểm tra lẫn xem xét toàn bộ ngọn núi. Chỉ lúc đó, thì nhiệm vụ này mới được coi là hoàn thành ...... Nhưng lần này, với thẩm quyền của mình, lãnh chúa Margrave, đã khiến cho nhiệm vụ được xem xét là hoàn thành ngay khi cậu trở về, nó được xem như một trường hợp ngoại lệ. ...... Cậu lại làm gì đó sao?"(Báo: Lắm ngoại lệ vl :D)

Lenora nhìn Rei bực dọc và cậu đảo mắt né tránh ánh nhìn của cô.

Cậu không thể nói "Tehe, tui lỡ tay quăng vào hang một cái ma thuật bá cháy có thể xóa xổ một thành phố và tạo ra mấy cục tinh thể có thể làm điên đảo một quốc gia" được vì nó sai vãi cả beep, bởi vì bình thường thì có ai lại lỡ tay tạo ra được Flame Crystal trong hang Harpy đâu, xin nhắc lại nó bất thường vãi cả beep. Ngoài ra còn có các thứ cũng hiếm không kém khác được ra đời từ vụ nổ đó nữa. Không đời nào cậu có thể nói với cô về những điều đó.

Lenora nhìn Rei một lúc khi cậu cố tránh ánh nhìn của cô trước khi cô lắc đầu với một tiếng thở dài vì cô không thể làm gì để cậu nói ra được.

...... Tuy nhiên, một phần lý do là vì Kenny, đồng nghiệp thuộc tộc miêu nhân của cô, đang nhìn họ một cách Hoạn Thư.

"Um vậy, cậu có bằng chứng nào về việc chinh phục Harpy hay ma thạch của chúng không?"

"Bây giờ thì chưa. Chúng tôi phải nhanh chóng quay lại Gimuru, nên xác chết của đám Harpy vẫn còn trong hộp đồ của Rei."

"Là vậy sao. Chúng ta có thể mua chúng bất cứ lúc nào. Nhưng trước tiên, đây là phần thưởng của mọi người."

Nói vậy, Lenora đưa cho họ một cái túi đựng ba đồng vàng. Brazos nhận lấy và cuối cùng yêu cầu chinh phục Harpy đã được hoàn thành.

"Oh, và Rei-san. Có một số mạo hiểm giả đã đệ đơn để có thể nhận yêu cầu tách tài liệu dùm cậu ...... khi nào cậu muốn thực hiện cuộc phỏng vấn? Tôi đã bảo họ tập hợp vào ngày mai trước dùm cậu rồi đấy."

"Tôi hiểu rồi. Vậy thì ...... tôi sẽ phỏng vấn họ vào chiều mai. Tôi có thể sử dụng phòng họp ở tầng hai không?"

"Vâng, không có vấn đề gì cả. Tôi sẽ cho các ứng viên biết. Tuy nhiên, vì họ là những mạo hiểm giả, hãy nhớ rằng có thể tất cả họ sẽ không thể đến vào ngày mai. Trong trường hợp đó, có thể họ sẽ đến trước hoặc sau giờ đó, vậy nên cậu có thể sẽ phải đợi hơi lâu."

"Ahh, không sao."

"Vậy thì, chúng ta sẽ để nó ở đó. Tôi sẽ đợi cậu vào chiều mai."

[Vậy thì, ngoài vấn đề của Flame Crystal, cuối cùng cũng đến yêu cầu tách tài liệu. Mình mong chờ điều này vì không biết nó như thế, và cũng cảm thấy hơi lo lắng ...... Mình tự hỏi loại mạo hiểm giả nào sẽ đến để nhận yêu cầu của mình.]

Khi anh suy nghĩ, Brazos và Freon đã hoàn thành công việc của mình tại quầy và rời khỏi nó.

Kenny nhìn Rei rời khỏi quầy của Lenora và cảm thấy tiếc núi. Đúng như dự đoán, không có cách nào để cô có thể dụ dỗ Rei và mời cậu đi ăn tối vào khoảng thời gian bận rộn này. Hiện tại cô vẫn đang phải bận rộn để đương đầu với mạo hiểm giả ở phía trước quầy của mình.

"Mm ...... này, Rei, Freon. Chúng ta có thể ở lại một chút được không?"

Brazos nhìn về phía quán bar của Guild sau khi họ rời quầy tiếp tân.

Không giống như những khi Rei đến guild, lúc nào quán bar hầu nhưcũng trống rỗng, thì bây giờ nó gần như không còn một chỗ để ngồi. Đương nhiên, các mạo hiểm giả đã hoàn thành yêu cầu của họ đều sẽ chọn ngồi xuống uống vài chai rượu tại quầy bar cùng với những thành viên trong tổ đội của mình. Trong đó cũng xen lẫn một số mạo hiểm giả không nhận được yêu cầu nào. ...... Brazos nhìn họ một cách ghen tị.

Tuy nhiên, Freon gạt bỏ hy vọng của ông.

"Đừng có ngu ngốc như thế. Giờ chúng ta sẽ đến gặp Pamidor. Nếu ông ngồi xuống uống rựu bây giờ thì cửa hàng của Pamidor sẽ đóng của khi chung ta đến đó mất."

"Không phải, là về tâm hồn của tôi, dù tôi muốn thỏa mãn nó nhưng tôi vẫn biết bây giờ là không được. Tuy nhiên, chúng ta đã hoàn thành yêu cầu chinh phục Harpy với những yếu tố rắc rối vô tình xảy ra. Vì vậy chỉ một hoặc hai ly cũng được......"

"Nếu người khác nói tôi sẽ tin nhưng trong trường hợp của ông, ông sẽ không bao giờ chỉ dừng lại ở một hoặc hai ly! Vì vậy xin lỗi Brazos, nhưng chúng ta đi thôi!"

"Ow! Đau lắm, Freon. Đừng có kéo tai tôi nữa!"

Rei quan sát hai người họ rời khỏi Guild trong khi cười run người, rồi sau đó cậu cũng bắt đầu đi theo phía sau họ.

"Này, Brazos. Tôi sẽ uống ly liqour* này thay mặt của ông."(Báo: Nhái theo tên rượu Liqueur thường được dùng để pha chế cocktail.)

Khi họ rời đi, từ trong quầy bar, một người đang ông có vẻ như quen biết với Brazos đã hét lên như vậy.