Làm nông một mình trong tòa tháp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

33 419

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

55 406

Tôi đã được dịch chuyển đến dị giới, nhưng nơi đây lại vô cùng bình yên

(Tạm ngưng)

Tôi đã được dịch chuyển đến dị giới, nhưng nơi đây lại vô cùng bình yên

Toudai

Kaito là một chàng trai hiền lành vô tình bị vướng chào cuộc triệu hồi anh hùng của thế giới khác. Những tưởng bản thân sẽ phải đi tiêu diệt quỷ vương nhưng bất ngờ thay, tên trùm cuối đó đã bị tiêu d

2 14

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

18 147

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

325 16489

Tro Tàn Biển Sâu

(Đang ra)

Tro Tàn Biển Sâu

Viễn Đồng

Ai biết lái thuyền thế nào không?!

5 24

Đọc ở đây này - Chapter 42: Xử lý

Translator: Drake

___________________________

Xoẹt xoẹt

Sau khi uống hết cái thứ kinh khủng kia thì vào buổi chiều, nhờ việc mọi chỉ số tăng 3 điểm, cộng thêm việc cộng điểm cộng chỉ số kia vào nhanh nhẹn, cậu đã có thể cắt mấy ruộng hành lá với tốc độ ngang một cái máy cắt.

Hơn nữa, cũng nhờ chỉ số sức mạnh được tăng thêm, nên cậu đã có thể cắt được 2~3 cây cùng một lúc, giảm thiểu đáng kể thời gian cần so với buổi sáng.

Xoẹt xoẹt

Kkueong! Kkueong!

Để đẩy nhanh tốc độ cắt hành, Sejun cũng lệnh thêm cho bé gấu con đang nhàn rỗi ngồi chơi kia. Đương nhiên phần thưởng đổi lại để khiến nó đồng ý giúp cậu vẫn là mật ong.

- Được rồi, ta xong một lượt rồi. Ăn tí mật ong nào.

Kkueong!

Vừa nghe thấy mật ong, gấu con ngay lập tức nhặt cái bình thủy tinh chứa mật kia lên rồi chạy về phía cậu.

Clunk.

Sejun mở nắp bình thủy tinh,

Nhỏ.

và đổ một miệng bình lên chân trước của gấu con.

Liếm liếm liếm

Gấu con vội vàng liếm lấy liếm để món ăn ưa thích của nó.

Mà cũng tranh thủ lúc này Sejun ngồi xuống nghỉ một tí.

- Ta thực sự đã đi cả một quãng đường dài rồi.

Cậu nhìn xung quanh, trên mặt không nén nổi cảm giác tự hào.

Từ 1000 hạt lạc, 3000 hạt ngô và 1000 hạt cà chua bi đã được trồng tại nơi mà từng là một vùng đất hoang, những mầm non bắt đầu lớn lên, giúp cho vùng đất cằn cỗi hoang vắng này cũng có dấu hiệu của sự sống trở lại.

Đương nhiên là cái phần ruộng hành lá mà cậu vẫn chưa cắt nó dày đặc đến nỗi có thể gọi là một khu rừng xanh luôn rồi.

Khi cậu chàng vẫn còn đang mải mê quan sát những thay đổi xung quanh mình,

Kkueong!

Gấu con – đã ăn xong mật ong – kêu lên gọi cậu. Ta quay lại làm việc nhanh thôi!

Nếu trái đất chuyển động vì lực hút, vậy thì gấu con chuyển động vì mật ong. Mật ong sinh ra là để cho gấu con chuyển động.

Xoẹt xoẹt xoẹt

Dưới sự thúc giục của gấu con, Sejun đành đứng dậy và bắt đầu đi cắt hành lá. Bộ có cần thiết phải làm cái này không? Cậu vừa quay đầu nhìn lại một cái rồi tiếp tục cắt hành như một cơn gió.

Kkueong!

Với ý nghĩ rằng làm nhiều sẽ được thưởng thêm mật ong, nên thằng nhỏ đang hừng hực khí thế đi theo Sejun, nhặt hành lá với tốc độ chóng mặt.

- Hộc hộc hộc

Và Sejun, người mà đang cắt hành như thể bị gấu đuổi, thở dốc. Nhưng mà cũng nhờ có thể nên thời gian cắt hành cũng giảm đi một nửa so với buổi sáng.

Liếm liếm liếm

So với cậu thì có vẻ như gấu con vẫn còn năng lượng nên thằng nhỏ vui vẻ liếm chỗ mật ong đang chảy trên chân trước.

Nhờ thời gian cắt hành bị rút ngắn lại nên tranh thủ thời gian trống còn lại Sejun đi trồng mấy hạt cà chua bi với hạt ngô.

Kkueong?

Gấu con luẩn quẩn quanh cậu, xem xem liệu nó có được cho thêm mật ong nữa không. Có gì để bé làm không?

- Ta cần làm cái này một mình.

Kkueong…

Nghe vậy, gấu con ủ rũ ngồi phịch xuống đất.

Đúng lúc đó,

Ping!

Thỏ đen đi lên mặt đất. Em trai, anh đến rồi đây!

Kkueong!

Gấu con vui vẻ chạy về phía thỏ đen. Anh ơi, chơi với em đi!

Khi hai đứa nhỏ vừa luyện tập vừa chơi với nhau, thì Sejun chăm chỉ trồng thêm cây.

Thud.

Cậu dùng dao đâm vào mặt đất để tạo lỗ, bỏ một cái hạt vào bên trong rồi lấp đất lại.

Cậu cẩn thận trồng từng hạt từng hạt một

[Bạn đã trồng một hạt giống Cà Chua Bi Ma Thuật]

[Do ảnh hưởng của kỹ năng Gieo Hạt Lv.3, khả năng nảy mầm của hạt giống Cà Chua Bi Ma Thuật tăng]

[Điểm kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng một chút]

[Độ thành thạo của kỹ năng Gieo Hạt Lv.3 tăng một chút]

[Do ảnh hưởng của Tăng Độ Thành Thạo Lv.1 đã tăng thêm 5% độ thành thạo vào kĩ năng Gieo Hạt Lv.3]

[Độ thành thạo kĩ năng Gieo Hạt Lv.3 đã đầy và lên cấp]

Cấp độ của [Gieo Hạt] tăng lên 4. Giống như [Thu Hoạch] lúc lên cấp 4 là có thêm hiệu ứng mới thì [Gieo Hạt] lần này cũng có thêm một hiệu ứng mới.

[Kĩ năng nghề nghiệp – Gieo Hạt Lv.4]

Tỉ lệ này mầm khi gieo hạt tăng nhẹ.

Tỉ lệ cây trồng bị ảnh hưởng bởi sâu bệnh giảm một chút.

- Sâu bệnh? Bọ á?

Sejun bối rối vì đến giờ cũng chưa từng thấy một con bọ nào trong tháp. Chuyện gì thế này, tự nhiên thấy bất an vậy là sao? Thực sự sẽ không có con sâu bệnh nào xuất hiện mà đúng không?

Cậu bỏ những lo lắng bất an kia ra sau đầu rồi bắt đầu trồng nốt chỗ hạt kia.

***********

Theo để Woo Cheon-Sam và Woo Cheon-Sa chờ ở hành lang tầng 40 thương nhân lộ, còn bản thân thì đi xuống tầng 38. Cậu muốn độc chiếm mọi sự chú ý của loài người.

Tất cả các ngươi đều phải nhìn ta, meow!

Đối với các thức tỉnh giả thì thân thể khổng lồ đó của Hắc Nhân Ngưu sẽ chỉ mang đến sợ hãi chứ chẳng yêu thích hứng thú gì đâu. Nhưng mà cẩn tắc vô ưu, đề phòng chút thì cũng có sao đâu?

Theo nghĩ rằng vì con người thích cậu, một con thú mạnh mẽ, vậy thì hẳn họ cũng có thể thích Minotaur. Cậu nhóc hoàn toàn hiểu nhầm sức hút của mình đến từ đâu.

- Ta đến rồi đây, meow!

Vừa đặt chân xuống tần 38, cậu nhóc vừa kêu lên báo với con người.

- Oh! Cậu ta đến rồi!

Gần 100 thức tỉnh giả, những người đã chờ Theo suốt vài ngày trời, cất tiếng chào cậu.

Sau khi hiểu được lí do lần trước tại sao Theo lại đến trễ như thế nên lần này họ cũng rút kinh nghiệm mà kiên nhẫn hơn. Tất cả các mạo hiểm giả từ hội Phượng Hoàng hay từ các hội khác đều tụ tập ở đây để chờ mua món Cà Chua Bi Ma Thuật ấy.

“Ha~ Nhìn xem nhiều người đến để mua đồ của mình chưa này, meow!”

Theo ngạo nghễ đi về phía trước chẳng chút do dự, những người đang chờ cậu cũng vô thức mà tách ra, tạo thành một lối đi như Moses chia đôi Biển Đỏ.

- Hôm nay, ta sẽ đấu giá 3600 Cà Chua Bi Ma Thuật cấp D. Mỗi lần 400 quả, meow!

Theo đứng giữa biển người, lớn tiếng thông báo đầy tự hào. Nhờ việc túi đồ hàng tăng dung lượng lên gấp 3 lần so với trước đây, nên dẫu cho một phần ba túi đồ đã được lấp đi để chứa hành lá thì cậu nhóc vẫn có thể mang đến 3600 quả cà chua bi.

Vốn là vẫn còn không gian chứa thêm khoảng 400 món nữa nhưng chỗ đấy được để dành để chuyển đồ cho gia đình của Sejun nên là không bán được.

- Cái gì?!

- 3600?!

Các thức tỉnh giả phấn khích trước thông tin đấy. Đây thực sự là một tin tốt cho họ vì nhu cầu đối với món hàng này đăng tăng đến chóng mặt bên ngoài tòa tháp mà chẳng có đủ nguồn cung. Vậy mà giờ số hàng bán ra cuối cùng cũng tăng lên rồi!

- 120 Đồng Tháp cho 400 quả!

Ngay sau khi buổi đấu giá bắt đầu, giá khởi điểm cho mỗi quả cà chua bi đã tăng lên thành 0.3 đồng một quả.

- 160 Đồng Tháp!

Theo mệnh lệnh của Michael, Thomas – người đứng đầu đội nghiên cứu của công ty Gagel – đã nâng giá lên thành 0.4 đồng mỗi quả.

Tuy nhiên,…

- 170 đồng!

- 180!

- 200 đồng!!

Những thợ săn ở đây lại đang đến theo yêu cầu đặt hàng từ những người giàu nhất thế giới. Và nguồn lực tài chính của họ hoàn toàn có thể cạnh tranh với Gagel được.

Khi buổi đấu giá dần nóng lên…

- 320 đồng tháp cho 400 quả!

Thomas – đã nhận lệnh từ sếp lớn rằng phải mua được Cà Chua Bi Ma Thuật bằng mọi giá – cuối cùng cũng chiến thắng phiên đấu giá đầu tiên với 0.8 đồng mỗi quả.

- Tuyệt vời!

Những người khác bực bội nhìn qua Thomas đang vui vẻ reo lên. Cái này là vì anh ta đã đẩy giá lên quá cao khiến họ giờ gặp phải khó khăn.

Những phiên đấu giá tiếp theo tiếp tục với lượng lớn cà chua bi được bán ra mỗi lượt, giá của chúng cũng dao động ở khoảng 0.75~0.85 Đồng Tháp mỗi quả. Mà trong số 3600 quả kia thì Thomas đã mua hết 2000 rồi. Quả nhiên không phải tiền của mình thì đúng là chẳng cần phải lo âu nghĩ ngợi gì cả.

- Bán hết, meow~!

Nhờ có ông nhân viên báo nào đó vung tiền của công ty như giấy nên Theo lại phá kỉ lục bán hàng một lần nữa.

Tổng thu: 2870 Đồng Tháp!!

“Sejun sẽ khen mình cho mà coi, meow!”

Tưởng tượng ra cái cảnh được Sejun khen, rồi được ngồi trong lòng cậu ta, tận hưởng món súp thưởng mà mình yêu thích khiến cậu nhóc nào đó sướng run người.

- Những ai muốn chụp hình với ta thì xếp hàng vào đi, meow!

Đang có tâm trạng tốt nên Theo cũng phục vụ cho các nữ thức tỉnh giả cực kì nhiệt tình, nhìn cái nụ cười tươi rói của cậu nhóc mỗi lần chụp ảnh là biết à.

Và…

- Cho tui phần thưởng nữa đi, meow!

Cậu nhóc cũng đảm bảo là mình được nhận thưởng đàng hoàng.

Kết thúc màn chụp ảnh làm dịch vụ khách hàng,

- Bàn chuyện thôi nào, con người, meow!

Cậu nhóc gọi Kim Dong Sik để bàn bạc một chuyện làm ăn khác.

- Tôi sẽ làm!

Kim Dong Sik – sau khi đã thất bại trong việc mua Cà Chua Bi Ma Thuật vì đám nhà giàu vung tiền như rác kia – chấp nhận ngay lập tức mặc cho còn chưa nghe gì về mấy cái điều kiện buôn bán.

- Điều kiện vẫn như lần trước, meow. Phần thưởng là 200 quả Cà Chua Bi Ma Thuật. Hãy chuyển những thứ này đến gia đình của Park Sejun, meow.

Cậu nhóc nhận lấy chữ kí của chữ kí Kim Dong Sik rồi đưa cho anh ta 50 Đồng Tháp, cộng với Cà Rốt Nhanh Nhẹn, Ngô Sinh Lực với Cà Chua Bi Ma Thuật – mỗi thứ 50 cái.

- Cái gì?!

Kim Dong Sik cực kì ngạc nhiên nhìn vào thông tin mô tả của những nông sản mà Theo đưa cho mình. Cà rốt tăng chỉ số nhanh nhẹn với cải thiện thị lực, ngô thì tăng chỉ số sinh lực với cải thiện độ đàn hồi của da!

Đây thực sự là một cú sốc lớn với Kim Dong Sik vì anh vốn nghĩ là chỉ có mỗi cà chua bi là được bán.

“Nếu mấy thứ này được bán ra ngoài thì cả thế giới sẽ trở nên hỗn loạn mất thôi…”

Anh ngay lập tức nhận ra đây là một cơ hội lớn.

- Theo, từ giờ trở đi mỗi tháng tôi sẽ chuyển những thứ này đến cho gia đình của Sejun mà không cần tiền phí 50 Đồng Tháp kia làm gì cả. Đổi lại, cậu có thể cho tôi cơ hội để mua những nông sản khác không?

- Meow… Ta sẽ nghĩ về chuyện này rồi nói lại cho ngươi sau, meow.

Cậu nhóc tạm hoãn việc quyết định này lại. Cần phải hỏi ý kiến của Sejun nữa.

Và rồi, Theo, đã hoàn thành mấy việc vặt cho Sejun một cách hoàn hảo, quay trở lại lối vào tầng 40 trên thương nhân lộ, nơi các minotaur đang chờ.

Măm măm măm

Woo Cheon-Sam và Woo Cheon-Sa đang vừa ăn hành lá vừa để mắt đến lũ sói. Mặc dù đáng lẽ là bọn nó phải để mắt đến 3 đứa nô lệ tù binh kia, cơ mà chúng thấy làm thế phiền quá nên cứ khi nào mấy con sói thức dậy là lại cho chúng nó vài cú nốc ao cho xỉu luôn.

- Trở về thôi!

Hmmmu…

Hmmmu…

Nếu giờ mà trở về là chỉ được ăn có 1 bữa 1 ngày nên hai con nhân báo kia miễn cưỡng đứng dậy.

Nhưng ngược lại thì bước chân của Theo lại cực kì nhẹ nhàng, cậu nhóc vui vẻ trước ý nghĩ rằng sẽ được nằm trên đùi Sejun ăn súp thưởng lần nữa.

- Meow Meow Meow!

Vui vẻ ngân nga trên đường đi, Theo dẫn hai con Nhân Báo cùng với ba con sói đi về phía tầng 99 của tòa tháp.

Ngay lúc đó,

Hmm?

Woo Cheon-Sam gãi gãi đầu. Hắn cảm giác như mình quên mất cái gì đó.

*************

Woo Cheon-Sam đang làm cái quái gì vậy hả?!

Vua Minotaur tức giận. Hắn đã chờ không biết bao nhiêu ngày rồi vậy mà vẫn chẳng thấy tin tức gì từ thằng đệ kia của mình.

Có lẽ nào…?! Hay là nó vào lãnh thổ của một con quái vật khác khi tìm cỏ chăng?

Hắn đang lo rằng thằng đệ ngây thơ nhà mình có thể đi nhầm vào lãnh thổ của bọn thú lông đỏ hay ong độc để tìm cái thứ cỏ ngon lành đó.

Không. Nếu nó đi nhầm vào đấy thì sao?!

Một viễn cảnh kinh hoàng như nhảy ra trước mắt Nhân Ngưu Vương. Đó là nơi sinh sống của những sinh vật cực kì đáng sợ, những kẻ ăn thịt không nhả xương!

Là vì mệnh lệnh của mình sao?

Vị vua cảm thấy tội lỗi, nghĩ rằng mệnh lệnh đi tìm cỏ của hắn đã đẩy Woo Cheon-Sam vào cái chết. Nhưng trái lại, hắn chẳng hề nghĩ đến thằng đệ báo nhà mình lại đang được thưởng thức thứ cỏ ngon lành kia 3 lần 1 ngày.

Vậy nên hắn quyết định tập hợp mấy đứa đệ khác từ Woo Il (Minotaur 1) đến Woo Bake (Minotaur 100) và lệnh cho chúng đi canh gác trạm trung chuyển giữa các tầng.

Và rồi,

Thud Thud

Nó bắt đầu tự mình đi tìm Woo Cheon-Sam.

*********

- Ha…

Vào ngày thứ 205 bị mắc kẹt, Sejun thở dài nhìn về núi hành lá vừa mới được thu hoạch kia, mỗi cây dài đến hơn 1m và thực sự là hiện tại là có quá nhiều rồi.

Vì mỗi cái rễ hành có thể nhân lên được nhiều lần rồi chia để trồng nên ruộng hành cứ thế mà ngày càng rộng lên, nhưng kết quả là lại chẳng có ai ăn hành lá cả. Tỉ lệ cung vượt xa tỉ lệ cầu quá nhiều…

- Chắc là lúc Woo Cheon-Sam với Woo Cheon-Sa về sẽ ổn hơn thôi…

Cơ mà kể cả thế đi chăng nữa thì nó cũng chỉ làm giảm tốc độ đi một xíu bởi chỗ hành lá kia cũng vượt quá khả năng mà hai con nhân ngưu có thể xử lý rồi.

Đúng lúc đó,

Kooeung!

Gấu con nhảy vào cái núi hành lá kia. Có vẻ như thằng bé thích nó vì cảm giác thấy mềm mại chăng.

- Nếu nhóc thích thì cứ mang về làm tổ ngủ cũng được.

Kooeung?

Nghe được mấy lời đó, mắt gấu con như sáng lên nhìn về phía cậu. Bé mang về cả cho mẹ được không?!

- Được.

Và khi hai mẹ con Huyết Đại Hùng chuẩn bị lấy 10 núi hành lá đem về làm ổ.

Hmm…

Thunk thunk

Một con Hắc Nhân Ngưu, có kích cỡ to ngang với gấu mẹ, chạy về phía ruộng hành lá của Sejun với đôi mắt đỏ ngầu.

***************

Drake: Bắt giặc phải bắt vua bắt tướng trước. + vài nghìn nô lệ?

Drake: ATSM vừa thôi nhóc ạ :))) Drake: Đấm chúng nó hoài thành ngu luôn rồi sao? Đây éo phải nhân ngưu đây là nhân báo thì có :) Drake: Ổng đang đi làm culi cho con mèo với đồ ăn đấy vua ơi~ Drake: Sếp thì rõ tốt, thằng đệ thì rõ báo :)))