Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

18 277

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

7 30

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

(Đang ra)

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

우리게임은망했어

Tớ là nhân vật chính.Trả lại cơ thể cho tớ...!Tớ là nhân vật chính mà...!

43 231

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

168 927

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

(Đang ra)

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

Mikawa Ghost

Học viện Shishou là nơi mà mọi thứ được quyết định bởi kết quả trò chơi. Trong kỳ thi tuyển sinh, Guren đã hoàn thành nó với thứ hạng thấp nhất : F Rank, đúng như kế hoạch của anh.

3 18

WN Vol.5: Mùa hè năm hai - Nửa sau - Chương 232 - Bước đầu tiên

Trans: Arteria

Hôm nay mở bán tập 1 nha mn :3

----------

 

Sau một tiếng nghỉ trưa, bọn tôi quay lại vị trí của mình để tiếp tục luyện tập cho buổi chiều.

Nozomu, người duy nhất ở đội đỏ trong nhóm bọn tôi, vì có thể lực tốt nên bị ép vào đội cổ vũ luôn. Còn chúng tôi thì đi luyện tập cho các mục khác nhau.

“Rồi, Maki với tớ sẽ ra kia. Gặp sau nhé Yuu, Nina.”

“Ừm! Tớ sẽ chạy hết sức luôn, cũng lâu rồi chưa chạy nữa! Ninacchi, cậu phải tập chạy chân rết nhỉ? Cẩn thận đừng để ngã đấy nhé!”

“Biết rồi ~ Không cần lo cho tớ đâu, tớ chưa bao giờ ngã cả. Lo cho chủ tịch đi kìa ~”

“…Không cãi được… Tớ sẽ cố hết sức…”

Như Nitta-san chỉ ra, so với những cô gái trong nhóm, tôi vận động không giỏi lắm. Không kể đến Amami-san, đến cả Umi và Nitta-san đều năng động hơn tôi nhiều. Nếu đua với họ kiểu gì tôi cũng thua thôi.

Tôi đã bàn với Umi nên tham gia những mục nào, và chốt chạy ba chân. Kiểu gì tôi cũng làm vướng chân Umi thôi nên tôi phải luyện tập nhiều mới được.

Nhân tiện thì, so sánh khả năng của hai bọn tôi.

>Chạy nước rút 50m: Umi > tôi

>Chiều cao: Umi >= tôi

>Độ dài chân: Umi >> tôi

>Khả năng phối hợp: Umi >> tôi

Trông có hơi nản nhỉ. Nhưng vì sẽ đi cùng nhau nên tôi không được để lộ mặt thảm hại của mình ra. Tôi không muốn để Umi phải xấu hổ.

“Maki, nhớ theo sát em đấy nhé.”

“…Ừ.”

Giống như cách đối xử với Amami-san trước kỳ kiểm tra, với những việc như này Umi cực kỳ nghiêm túc. Dù là gì đi nữa em ấy cũng sẽ không khoan nhượng với tôi đâu.

Nhưng nếu tôi nghe theo chỉ dẫn của Umi thì chắc chắn tôi sẽ khá hơn bằng một cách nào đó.

Chạy ba chân là môn phối hợp tiếp sức. Các đội thi được chia làm 3 cặp gồm cặp nam, cặp nữ và nam-nữ, ngoài ra còn chia ra thêm chạy bốn chân với nhóm 3 người nữa.

Và chắc chắn ở cặp nam-nữ sẽ có khác biệt về thể chất, vì thế nên khả năng phối hợp là rất quan trọng.

Họ cũng không cấm các cặp đôi tham gia môn này, mà còn khuyến khích nữa. Khi mà bọn tôi đăng ký, họ lập tức chấp nhận ngay. Có lẽ do hội thao lần trước có chuyện gì đó nên họ mới làm thế này.

Dù tôi cũng không quan tâm là gì lắm.

“Được rồi, thử chạy nhé. Bắt đầu đi chậm trước đã. Đi vòng theo nhịp nhé.”

“Được. Uh, anh để tay ở đâu đây? Trên vai hay dưới eo?”

“Để trên vai mới đúng, nhưng giờ thì cứ giữ eo đã.”

“…Được rồi.”

Tôi đặt tay qua eo Umi rồi kéo em ấy lại gần.

Cảm giác mềm mại áp sát người tôi. Tôi đã quen với việc này rồi, nhưng như thế này trước mặt người khác vẫn xấu hổ thật.

“Nào, không cần căng thẳng thế đâu. Chỉ là đang luyện tập thôi mà, thoải mái đi.”

“Ừ-Ừm…”

Giờ cứ tập trung đã.

“Đừng nhìn xuống chân quá nhiều. Nhìn thẳng về phía trước và đi theo nhịp.”

“Đã hiểu.”

Không cần nghĩ quá nhiều về việc bắt kịp tốc độ với Umi, chỉ cần giữ nhịp là được. Một, hai, một… hai… được rồi.

“Ah, giờ đúng ra không phải lúc nói chuyện này, cơ mà…”

“Hm? Còn lưu ý gì nữa à?”

“Không, chỉ là tạo động lực cho anh thôi…”

Umi thì thầm vào tai tôi.

“Anh mà cố gắng thì sẽ có thưởng đó nha ~”

Tự dưng thấy nhột ghê.

“Là gì?”

“Hm~ Ai biết nà ~”

Xấu tính thật đấy. Mà đành chịu thôi. Nhờ đó, giờ tôi chỉ tập trung vào viejc này thôi.

“…Thật sự là không cần thưởng lắm. Dù sao thì anh cũng sẽ cố hết sức thôi, nhưng em đã nói thế thì…”

“Cứ chờ đi nhé ~ Rồi, bắt đầu nào ~”

“Ừ, nhưng có cần phải cường điệu thế không?”

“Có. Nào, triển thôi ~ Chuẩn bị, sẵn sàng ~”

“”Chạy ~””

Bọn tôi nhìn nhau rồi đồng loạt quay mặt về phía trước, bắt đầu bước đi.

Một, hai, một, hai…

“To lên Maki! Đồng thanh nào!”

“Một, hai, một, hai…”

Tại sân tập ồn ào, tôi chỉ tập trung vào Umi và tiếp tục hô lớn và tiếp tục bước.