Nước mắt của người phụ nữ là một thứ vũ khí
Hãy chứng minh điều đó đi
Phân Bổ Lợi Điểm (Không Gì Cản Nổi)
"Ngươi muốn tranh luận về ba tòa thành ư?"
Houjou Ujinao cảm thấy nụ cười của mình càng lúc càng rộng.
…Ồ?
Nàng đã ngỡ rằng mình đã dồn ép, áp chế và đánh gục được hắn, nhưng kẻ địch vẫn còn đang cố chống cự.
Nàng có thể thấy rõ sự thật và thế giới đang diễn ra đúng như tầm nhìn của nàng.
Đúng vậy, đây là mảnh đất Houjou rồi sẽ bị nhấn chìm và cô lập với thế giới bên ngoài.
Và nàng chính là lãnh chúa nhà Houjou, người rồi sẽ bị biến thành con rối trong tay những họ hàng hùng mạnh, cũng bị cô lập với thế giới bên ngoài y như vậy.
Khi hai điều đó kết hợp lại, kết quả sẽ ra sao?
…Houjou đã bị cô lập, vậy nên chỉ có thể bị nghiền nát và hủy diệt mà thôi.
Giờ đây chẳng còn gì phải sợ hãi nữa.
Đằng nào thì họ cũng sẽ biến mất, vậy nên nàng quyết định sẽ vơ vét nhiều nhất có thể, giành lấy danh tiếng tốt đẹp nhất có thể, và trả lại cho người dân của mình nhiều nhất có thể.
Thế nên nàng đã nghĩ rằng mình đã tóm được và kéo ngã kẻ địch. Nhưng…
"Ba tòa thành ư?" nàng hỏi. "Lạ thật đấy. Ta tin rằng mình đã tính toán số thành là khoảng 12 cơ mà."
"Là 3. Ta sẽ giải thích lý do sau," kẻ địch nói vọng ra từ phía sau bảng hiệu của mình. "Nhưng 3 là đủ rồi."
"Ngươi đang nói rằng ta có thể liên lạc với Hashiba, đúng không?"
Nếu hắn nói có, nàng sẽ liên lạc với họ ngay lập tức.
Nàng không có ý định đe dọa.
Dù có đe dọa hay không, đây cũng là dấu chấm hết cho Houjou. Vậy nên nàng sẽ làm theo ý mình mà chẳng cần suy nghĩ đến hậu quả. Và thế là nàng giơ một bảng hiệu lên bằng tay phải.
Nàng chờ Thư ký của Musashi lên tiếng.
Nàng sẽ giải quyết dứt điểm chuyện này ở đây, tùy thuộc vào những gì hắn nói. Vậy nên…
…Cái kết của chúng ta, có lẽ sẽ do chính tay ta tạo ra ngay tại đây.
Nàng hít một hơi để chuẩn bị tinh thần.
Và rồi hắn đưa ra câu trả lời.
"Ta không nhớ là mình đã nói điều gì tương tự."
Giọng hắn vọng đến từ phía sau bảng hiệu.
"Cứ làm đi, và ta sẽ tuyên bố đó là quyết định của riêng nhà Houjou. Và Musashi sẽ bắt đầu Cuộc vây hãm Odawara ngay tại đây, ngay lúc này. Hãy nhớ lấy điều đó."
Nụ cười trên môi Ujinao tắt ngấm.
…Cái gì thế này?
Đối thủ này là sao vậy?
Houjou là nạn nhân, là kẻ chiến bại, là người thua cuộc.
…Vậy mà hắn lại phớt lờ mọi lời ta nói để chỉ trích chúng ta ư?
Đây là cái kết của họ. Chắc chắn vào giây phút cuối cùng này, họ có thể tự do làm những gì mình muốn chứ.
Họ có thể ích kỷ thực hiện biết bao nguyện vọng của mình. Chắc chắn họ phải được phép làm điều đó một lần trong đời chứ. Nhưng…
"Ngươi đang cố hạn chế chúng ta ư?"
"Ta không nhớ là mình đã nói điều gì tương tự."
"Nhưng ngươi đang giảm số lượng thành xuống còn 3, không phải sao?"
"Dĩ nhiên rồi," kẻ địch tuyên bố từ sau bảng hiệu. "Chúng ta là những người chiến thắng trong tương lai. Chúng ta không có lý do gì để làm theo lời những kẻ thua cuộc trong quá khứ như các ngươi. Và nếu chúng ta có làm vậy…"
Thì…
"Đó sẽ là một ân huệ. Chỉ vậy thôi, Houjou à. Tại sao các ngươi lại dựa dẫm vào đó và nhầm lẫn về bản chất của vấn đề này?"
Neshinbara thấy Houjou Ujinao đối mặt trực diện với mình.
Nhưng đó là hình ảnh phía sau những dòng chữ trên bảng hiệu của hắn.
…Nàng ta đã đối mặt trực diện với mình.
Hắn có thể miêu tả mọi thứ về Houjou Ujinao.
Vậy nên chẳng có gì phải sợ hãi hay bị uy hiếp cả. Ngay cả một daimyo thời Chiến Quốc như nàng cũng chỉ là một nhân vật trong văn bản của hắn mà thôi.
Và Ujinao cất lời.
"Ngươi kiêu ngạo thật đấy, phải không?"
"Ta không nhớ là mình đã nghĩ điều gì tương tự."
Neshinbara bác bỏ mọi thứ về đối thủ của mình.
Hắn hoàn toàn cắt đứt nàng. Đây là phương pháp chắc thắng của hắn trong cuộc "đàm phán" này.
Đối thủ của hắn đang cố gắng một cách tuyệt vọng để kéo hắn vào thế giới của nàng bằng cách định nghĩa lập luận của hắn. Bằng cách kết thúc câu nói của mình bằng "phải không?" hoặc các cách diễn đạt câu hỏi khác, việc không trả lời sẽ bị coi là xác nhận.
Hắn sẽ không hùa theo trò đó.
Hắn sẽ đáp lại, nhưng hắn sẽ làm rõ rằng sự việc không phải như vậy và cắt đứt nàng bằng cách phản bác từng câu một. Điều đó là tối quan trọng.
Và rồi hắn sẽ truyền đạt được lời của chính mình.
"Ba tòa thành," hắn nói.
Ujinao lắc đầu và lên tiếng.
"Ta không nhớ là mình đã chấp thuận điều gì tương tự."
Nàng ta đang bắt chước hắn sao? Hoàn hảo.
"Chúng ta không cần sự chấp thuận của các ngươi."
Bởi vì…
"Chúng ta là người chiến thắng và các ngươi là kẻ thua cuộc. Kẻ thua cuộc phải tuân theo người chiến thắng. Vậy nên chúng ta sẽ giành được tương lai mà chúng ta muốn, dù có đàm phán hay không."
"...Ngươi đang nói sẽ cướp nó từ tay chúng ta ư?"
"Ta không nhớ là mình đã nói điều gì tương tự." Neshinbara gõ những dòng chữ bằng tay trái. "Các ngươi sẽ bị hủy diệt. Chúng ta sẽ chứng kiến điều đó xảy ra và thu hồi những gì các ngươi để lại."
"...Những kẻ thống trị Viễn Đông thích bới xác chết lắm sao?"
"Ta không nhớ là mình đã nói điều gì tương tự," Neshinbara nói rồi tiếp lời. "Vả lại, người chết sẽ không bận tâm đâu."
"...Ngươi nghĩ mình là ai?"
"Là người chiến thắng." Hắn nói với Ujinao qua dòng chữ trên bảng hiệu. "Những người chiến thắng không sợ hãi việc trở thành người chiến thắng."
"Dù cho các ngươi thích bới xác chết ư?"
"Lần thứ hai rồi đấy."
Ujinao cau mày trước con số hắn đưa ra. Nhưng…
"...Hả?"
Nàng không hiểu ý hắn là gì.
…Thế thì tiện cho mình rồi.
"Chúng ta không quan tâm người chết nói gì. Chúng ta sẽ đảm bảo rằng người sống kế thừa và sử dụng những gì người chết để lại."
"Vậy chẳng phải các ngươi chỉ là một kẻ tiếm quyền thôi sao?"
Tuyệt, Neshinbara nghĩ.
…Mình cũng từng là kẻ tiếm quyền ở Anh.
Mình là Macbeth.
Mình là kẻ tiếm ngôi. Lời nguyền đó có trở thành thần hộ mệnh khi được thanh tẩy không nhỉ?
Điều đó xảy ra rất nhiều trong những câu chuyện cổ của Viễn Đông. Giống như việc tắm rửa và chăm sóc một kẻ lang thang bẩn thỉu và phát hiện ra họ thực ra là một vị thần. Hoặc có một người lạ để lại cho bạn một xác chết, nhưng sau khi che chở nó qua một đêm, nó biến thành vàng ròng.
Những cổ vật ô uế sẽ trở thành thứ tốt đẹp khi bạn thanh tẩy chúng bằng cách chăm sóc chúng.
Nếu điều đó là sự thật…
…Shakespeare đã ban cho mình một lời nguyền tuyệt vời.
Mình là kẻ tiếm quyền. Mình là Macbeth, người có thể giết một vị vua.
Và mình biết vị vua nào mình phải giết.
Novice: "Aoi-kun."
Me: "A? Gì thế? Cậu muốn ăn mì ống wasabi tớ đang nấu không?"
Novice: "Nghe tuyệt đấy. Nhưng nghe tớ nói một lát."
Me: "Ừm?"
Phải.
Novice: "Sự thanh tẩy của tớ ở Anh cuối cùng đã hoàn tất."
Giờ mình là một thứ tốt đẹp rồi. Mình sẽ không cố giết vua của mình.
Vậy nên…
"Ta không nhớ là mình đã gọi chúng ta là những kẻ tiếm quyền."
Macbeth đã tự gọi mình là gì sau khi đoạt ngôi?
"Chúng ta có một vị vua."
Hắn đã nghe những lời này từ rất lâu rồi và khắc ghi chúng vào ký ức.
"Chúng ta là những người phò tá đức vua của mình."
"Lũ bới xác chết tham lam mà lại tôn một vị vua lên ư!?"
"Lần thứ ba."
…Thế là đủ rồi.
Neshinbara hít một hơi và giơ tay phải lên. Hắn chỉ vào một vài điểm trong văn bản trên bảng hiệu và cho Houjou Ujinao xem.
Và hắn từ từ giải thích.
"Đã ba lần ngươi tự gọi mình là xác chết hoặc người đã khuất."
Vì vậy…
"Ta sẽ không để ngươi nói rằng ngươi không nhớ. …Ngươi thuộc về cõi chết, Houjou Ujinao. Ngươi bị cấm lên tiếng trong thế giới của người sống."
"Thật vô lý…!"
Neshinbara ngay lập tức đáp lại lời phản đối của Houjou Ujinao.
"Vậy thì việc tự che chắn bằng thân phận người chết của ngươi cũng vô lý không kém, Houjou Ujinao."
"Ngươi đang cố hạn chế quyền phát ngôn của ta ư!?"
"Nói vậy chỉ là đang bác bỏ tất cả những gì ngươi đã nói để hạn chế chúng ta mà thôi, Houjou Ujinao."
"Ngươi nghĩ trò ngụy biện này được tính là một chiến thắng sao!?"
"Vậy thì chúng ta không thể chấp nhận bất kỳ lợi thế nào mà ngươi giành được thông qua ngụy biện, Houjou Ujinao."
"Logic, logic, logic! Ngươi nghĩ tất cả mọi thứ đều vận hành bằng logic ư!?"
"Vậy thì chúng ta hãy quên hết logic của ngươi đi, Houjou Ujinao."
"Ngươi muốn ta hủy bỏ toàn bộ cuộc đàm phán về các trận quyết đấu này sao!?"
"Vậy thì," Neshinbara nói. "Sẽ không có thỏa thuận nào về số lượng thành trì, Houjou Ujinao."
Và…
"Ngươi vừa từ bỏ con bài thương lượng duy nhất mà ngươi có trước những người chiến thắng đấy. …Houjou Ujinao."
Neshinbara thầm hít một hơi thật sâu.
Tuyên bố đó đã đưa họ trở lại vấn đề số lượng thành trì và đồng thời thiết lập lại mọi thứ.
Cuối cùng hắn đã đưa mọi thứ trở lại vạch xuất phát.
Hắn đã len lỏi vào lập luận của nàng và tua ngược nó lại.
…Chỉ nghe thôi thì mình không thể nào hiểu ra được!
Hắn chỉ có thể xây dựng trật tự của các từ sau khi sắp xếp chúng thành văn bản.
Honda Masazumi thật sự phi thường đến mức nào khi có thể làm được điều đó mà không cần trợ giúp?
Nhưng, hắn nghĩ.
…Mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Hắn vẫn chưa xong đâu.
Lượt tấn công của hắn chỉ mới bắt đầu.
"...!"
Hắn vung tay phải.
"Thả tay phải ra…!"
Giờ đây gõ bằng cả hai tay, hắn gửi những dòng chữ chạy dài trên bảng hiệu của mình. Và…
"Ba tòa thành."
Sau đó hắn thêm một chữ "không".
Hắn hít một hơi để dừng lại vài giây rồi từ từ nói.
"Một quốc gia của người chết không cần thành trì. …Hãy làm theo lời chúng ta, Houjou."
"...Các ngươi, những kẻ chiến thắng!"
Masazumi thấy Ujinao hét lên với đôi mày nhướng cao.
"Đây là sự kiêu ngạo của những kẻ chiến thắng…!"
…Chà.
Nàng đã gặp Houjou Ujinao vài lần trước đây.
Lần đầu tiên nàng gặp cô ấy là ở IZUMO và sau đó là vào chiều nay.
Nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy cô ấy bộc lộ cảm xúc rõ ràng đến vậy.
"Điều các ngươi muốn là nghiền nát phẩm giá của Houjou!"
"Ngươi đã cố gắng đàm phán dựa trên cái chết của mình và đã thất bại. Ngươi đã chuẩn bị cho những rủi ro rồi, phải không?"
"Ngươi nói ta đã mạo hiểm vì chuyện này ư…!?"
"Không chỉ chuyện này," Neshinbara nói. "Chúng ta sẽ nghiền nát Houjou. …Nhưng theo Di chúc, Matsudaira sau đó sẽ quản lý vùng đất cũ của Houjou. Thấy sao? Người dân trên lãnh thổ của ngươi sẽ mất đi Houjou, người mà họ biết có thể biến mất bất cứ lúc nào, và thay vào đó sẽ được cai trị bởi Matsudaira, những người thống trị toàn bộ Viễn Đông."
Vậy nên…
"Sẽ khiến dân chúng của ngươi yên tâm hơn nếu Houjou bị nghiền nát và trao quyền cho chúng ta sớm hơn."
Và…
"Tất cả dân chúng của ngươi sẽ nói rằng mọi thứ tốt hơn nhiều so với thời Houjou."
Ujinao tự hỏi liệu có cách nào để đánh đổ lập luận của đối thủ không.
Có chứ.
Hắn đã hành xử thô lỗ với Thủ tướng và Chủ tịch Hội học sinh của một quốc gia khác.
Đó là lý do đủ để xử trảm hắn tại chỗ.
Và có thể nào hắn đã nói vậy để khiến nàng rút kiếm ra ở đây không?
Vậy thì tấn công hắn là hoàn toàn chấp nhận được. Đó là điều hắn muốn.
Đúng vậy. Nàng nhận ra rằng bình thường sẽ không ai khiêu khích như vậy trong một cuộc họp. Điều đó có nghĩa là hắn đã nói vậy để nàng xử trảm hắn.
Còn lý do nào khác được nữa?
…Không còn lý do nào khác.
Ujinao quyết định nàng có thể xử trảm hắn, vậy nên…
"————"
Nàng ra tay. Nhưng ngay khi nàng vừa động thủ…
"Ồ, vậy ra người chết cũng có thể di chuyển à?" Thư ký Musashi vung tay phải và tạo dáng. "Houjou đúng là một quốc gia kỳ lạ."
Ujinao thấy một kẽ hở trong những lời nói đó.
Nàng thấy được logic mà nàng cần để xoay chuyển tình thế.
Thế này sẽ được, Houjou Ujinao nhận ra.
Nàng vẫn có thể túm lấy cổ áo hắn theo nghĩa bóng. Sau đó nàng có thể quật ngã và hạ gục hắn.
…Ồ?
Một ngọn lửa bùng lên trong tim nàng. Thứ đáng lẽ phải lao thẳng ra và thiêu rụi đối thủ lại chập chờn như thể đang bao bọc lấy hắn.
Ujinao khẽ lay động ngọn lửa trong tim và hướng nó về phía Thư ký Musashi.
"Đúng là một quốc gia kỳ lạ."
Thật sự là vậy.
"Ở Houjou, người chết có thể di chuyển. Chú ta ở đây, những người khác, và cả ta nữa, đều phải chịu số phận bị hủy diệt."
Vậy nên…
"Ngay cả người chết cũng có quyền lên tiếng."
…Thật là một lập luận trẻ con…
Mitotsudaira nửa khó chịu, nửa ấn tượng.
Nàng thật lòng nghĩ rằng Houjou Ujinao thật đáng kinh ngạc. Bởi vì…
…Nàng ta đã ngay lập tức vượt qua Thư ký của chúng ta.
Nhà đàm phán và hùng biện giỏi nhất của Lớp Mận hẳn phải là Masazumi. Mitotsudaira muốn nói đó là vua của mình, nhưng nàng biết đó là sự thiên vị. Kimi không tính vì cô ấy dường như nói chuyện bằng thứ gì đó khác ngoài lời nói.
Nhưng Thư ký lại là một trường hợp đặc biệt khác.
Silver Wolf: "Phải, lập luận của Thư ký hoàn toàn vô vọng và chắc hẳn cảm thấy ngớ ngẩn khi phải hùa theo nó."
Gold Mar: "Thật đáng kinh ngạc khi vợ của Nori lại đối đầu trực diện với nó."
Novice: "Ý cậu là sao!? Chúng ta đang ở giữa một cuộc tranh luận nảy lửa mà!"
Hai người tham gia có lẽ là những người duy nhất nghĩ vậy.
Mitotsudaira liếc sang bên và thấy Horizon đang đổ mồ hôi trong khi nắm chặt tay với vẻ mặt nghiêm túc. Nhìn kỹ hơn, cô ấy có bỏng ngô vị nước tương trên bàn trước mặt.
"..."
Mitotsudaira quyết định giả vờ như không thấy điều đó.
…Nhưng giờ chúng ta phải làm gì đây?
Sau khi ép buộc định nghĩa bản thân là người chết, Houjou Ujinao đã bị ép buộc rời khỏi vũ đài tranh luận, nhưng rồi nàng ta đã ép buộc phục hồi bằng cách ép buộc chấp nhận rằng quốc gia của mình là của người chết. Mình đang lạm dụng từ "ép buộc", nhưng mình không biết dùng cách nào khác để miêu tả nó.
Trong khi đó, Ujinao thẳng lưng và hít một hơi.
"Vậy ngươi nói chỉ có 3 tòa thành thôi sao?"
Nàng quay lại phương pháp tranh luận bằng cách liên tục đặt câu hỏi.
Và Thư ký cau mày rồi vung tay phải.
"Ta không có ý định cho người chết quyền lên tiếng."
"Đây là một cuộc đàm phán," Houjou Ujinao nói. "Ngươi không có quyền quyết định luật lệ."
Terumoto lùi lại nửa bước.
…Khoan, khoan đã. Vậy là ngươi quyết định luật lệ à?
Nàng cảm thấy sự nguy hiểm trong những gì Houjou vừa nói, nhưng Houjou vẫn chưa nói xong.
"Đàm phán là nơi dành cho những người có quyền lên tiếng. Chúng ta là đại diện của Houjou và chúng ta là người chết. Nhưng ở Houjou, ngay cả người chết cũng có quyền lên tiếng. Do đó, chúng ta có thể lên tiếng trong cuộc đàm phán này."
Đó là một lập luận hư cấu rằng nàng và những người còn lại của Houjou là người chết.
Loại tuyên bố đó không thể được phép trong một cuộc họp chính thức, nhưng Musashi đã cho phép và đang tiếp tục đàm phán dựa trên nó.
Điều đó có nghĩa là có một vấn đề họ không thể giải quyết mà không sử dụng một sự sắp đặt hư cấu. Điều đó có thể liên quan đến tương lai của một quốc gia diệt vong và những giả định về những gì Hashiba sẽ làm dù họ không có ở đây.
Và Houjou vừa mới bắt đầu tấn công.
Trước đây, nàng chỉ thảo luận về những gì nàng có quyền kiểm soát, nhưng bây giờ nàng lại đề cập đến các quy tắc của cuộc đàm phán.
Điều đó có nghĩa là nàng đã vươn tới một thứ mà nàng có thể an toàn sử dụng như một vũ khí. Và vì nàng chia sẻ "thế giới quan" với đối thủ, vũ khí đó sẽ có tác dụng chống lại đối thủ đó.
…Nhưng nàng ta đang sử dụng logic cá nhân của mình để sử dụng vũ khí đó.
Điều đó rất nguy hiểm.
Houjou đang cố gắng nắm quyền kiểm soát các cuộc đàm phán này. Nàng sẽ sử dụng tuyên bố này làm nền tảng để thay đổi các quy tắc theo ý muốn.
"————"
Terumoto liếc nhìn Mouri-01.
Ở đó, nàng thấy thịt. Mouri-01 đang dùng đũa gắp một miếng thịt bò nấu với rượu sake.
"Công chúa, món này có thể hơi nặng để bắt đầu, nhưng hãy ăn đi."
"Ồ, cảm ơn."
Terumoto ăn miếng thịt như thể đang mổ vào đôi đũa.
…Ồ, ngon quá.
Sau đó, nàng nhanh chóng nuốt xuống và thì thầm trong khi giả vờ nhai.
"Nếu mưu kế của Houjou ảnh hưởng đến chúng ta, chúng ta cần phải ngăn chặn nó."
"Testament. Thần sẽ đề phòng."
Nàng mỉm cười như muốn nói "hoàn hảo" rồi quay mặt về phía trước. Và…
"Cúi đầu đi, Thư ký Musashi."
Houjou đưa ra luật lệ của riêng mình.
"Bởi vì ngươi ở vị thế thấp hơn chúng ta trong cuộc đàm phán này."
Masazumi nghĩ:
…Hoàn toàn vô lý…!
Neshinbara nghĩ:
…Mình đã có cảm giác chuyện này sẽ đến…!
Neshinbara lắng nghe Ujinao.
"Vậy thì," nàng bắt đầu. "Cuộc đàm phán này là để lên kế hoạch cho Cuộc vây hãm Odawara."
Neshinbara không nói gì vì một câu trả lời bất cẩn sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng Ujinao đã hỏi một câu trong khi biết rõ sự thận trọng của hắn.
"Không phải sao?"
Nàng ép hắn trả lời, vì vậy hắn đáp lại từ phía sau bảng hiệu của mình. Hắn chỉ ra sai lầm của nàng.
"Nó cũng đồng thời là Cuộc vây hãm Lâu đài Bitchu Takamatsu và Lâu đài Kanie."
"Họ về cơ bản là đang thuê chỗ trong lãnh địa Houjou. Với tư cách là chủ nhà, chúng ta có quyền lực cao nhất."
Mọi người đều khẽ "eh" một tiếng ngạc nhiên ở cuối câu. Nhưng…
…Tại sao mọi người không hiểu nhỉ…!?
Neshinbara biết rằng tuyên bố đó đã mang lại cho nàng sức mạnh to lớn.
Điều này thật nguy hiểm.
Asama: "Mọi người biết không? Ừm, chuyện này khó nói quá, nhưng chúng ta có đang lãng phí quá nhiều thời gian ở đây không?"
Hori-ko: "Chị đang nói gì vậy, Asama-sama? Houjou vừa mới tăng cường sức mạnh của chính mình đấy."
…Vậy là Ariadust-kun hiểu!
Me: "Nè, mọi người. Ai muốn ăn bỏng ngô không?"
Silver Wolf: "Ư-ừm, đức vua của em? Ngài có vị bò consommé không?"
Mọi thứ phía sau hắn đang trở nên sôi nổi, nhưng Neshinbara một lần nữa đối mặt với Houjou.
"Vậy các ngươi có quyền lực cao nhất ư?"
"Vậy thì các ngươi định tổ chức Cuộc vây hãm Odawara ở đâu? Ý ta là, nếu không có sự chấp thuận của chúng ta? …Các ngươi không thể thúc đẩy lịch sử mà không có sự chấp thuận của chúng ta. Chắc hẳn, các ngươi chưa quên điều đó. He he. Chắc ta không thể trách các ngươi được. Ta nghi ngờ các ngươi đã từng nghĩ đến một quốc gia diệt vong trước đây. Phải, vậy nên ta sẽ cho các ngươi biết luật lệ hoạt động vào những lúc như thế này."
Me: "Cậu vừa thấy hạ bộ của mình căng lên phải không?"
Tonbokiri: "Masazumi, cô có không?"
Vice President: "Bình tĩnh lại nào…!"
Gold Mar: "Chà, tương lai của Noririn sẽ khó khăn lắm đây."
…Tại sao họ không bao giờ thể hiện sự quan tâm như vậy khi nói đến Shakespeare và mình nhỉ?
Có phải vì họ nghĩ hắn sẽ ổn không?
Nhưng hắn phải tập trung vào cuộc đàm phán.
"Ngươi thực sự làm vậy sao?"
"Dĩ nhiên rồi," Houjou Ujinao nói. "Cuộc Giải phóng Kantou cũng là điều Musashi mong muốn. Nhưng các ngươi cần sự hỗ trợ của Houjou. Các ngươi đang yêu cầu sự giúp đỡ của chúng ta ở đây. …Ta nói sai sao?"
Nàng một lần nữa ép hắn trả lời.
Vì vậy, hắn quyết định tự mình hỏi một câu.
"Ai là người điều hành cuộc đàm phán này?"
"Đó là ta. Bởi vì cuộc đàm phán tập trung vào Cuộc vây hãm Odawara."
"Sai rồi," Neshinbara nói. "Trong các cuộc đàm phán, người điều hành là đại diện của quốc gia cung cấp địa điểm. Phải, ví dụ như…"
Ngay khi Neshinbara đặt tay lên ngực để nói rằng đó là hắn, mọi người đều nhìn về một cá nhân nhất định.
"Là Horizon ư…!?"
Me: "Ừm, là tôi. Tôi, tôi, tôi. Là tôi đó. Mọi người quên tôi rồi sao? Hửm?"
Hori-ko: "Đây là một cuộc thi xem ai nổi tiếng hơn."
Novice: "Ư-ừm, Ariadust-kun? Cậu có thể nhường vị trí của mình cho tớ được không?"
Hori-ko: "Cậu muốn cái nào: nhân viên của Blue Thunder hay học sinh bình thường?"
Novice: "Tớ đang nói về người điều hành cơ!"
Hori-ko: "Cậu thật thà quá. Để thưởng cho sự thật thà của cậu, tôi sẽ cho cậu mượn cả hai vị trí: nhân viên Blue Thunder và học sinh bình thường."
Almost Everyone: "Chỉ là cho mượn thôi sao!?"
Khoan đã! Neshinbara nghĩ.
Hắn đã cố gắng trở thành người điều hành để kiểm soát tình hình, nhưng mọi thứ đã diễn ra theo một hướng không ngờ.
Công chúa của Musashi đang đến gần. Nàng nhìn qua lại giữa Houjou Ujinao và hắn trước khi rút ra một chiếc quạt của trọng tài sumo từ không gian lưu trữ phía sau.
"Hâyyyyy! Vẫn chưa ra! Vẫn chưa ra! Vẫn chưaaaaaa!! Cố lên!"
Ba cô gái chạy tới, giữ nàng lại và kéo đi.
Công chúa của Musashi đáp lại việc bị đưa đi một cách không lời trong khi đôi chân nàng lơ lửng trên sàn.
"Ồ? Có chuyện gì vậy, mọi người? Tôi chỉ đang đưa ra phán quyết tốt nhất của mình theo phong cách của Shounosuke Kimura thôi mà."
"Làm ơn," Naomasa nói. "Đừng nói gì cả."
Các cô gái không dừng lại cho đến khi Asama đặt Horizon Ariadust vào giữa nhóm của họ. Và Asama bày ra một vài thứ trước mặt nàng.
"Nhìn này, Horizon. Có vị bỏng ngô mới đấy."
Với cảnh tượng mới bắt đầu, có vẻ như vị trí người điều hành sẽ không đến tay Neshinbara.
…Thế này thì gay go rồi.
Với một người điều hành tự do như vậy, hắn sẽ phải tự mình giải quyết lợi thế của Houjou. Điều đó tất nhiên sẽ cần một vài thứ khác nhau, nhưng…
…Được rồi.
Đây là Kế hoạch A, hắn quyết định khi tiếp tục cuộc đàm phán.
"Houjou Ujinao, điều này có nghĩa là ngươi không có quyền lực cao nhất ở đây."
"Nhưng chúng ta ở vị thế cao hơn ngươi. Bởi vì chúng ta có quyền kiểm soát Cuộc vây hãm Odawara."
"Vậy thì làm thế này đi," Neshinbara nói. "Ba tòa thành."
Neshinbara một lần nữa giới hạn con số.
"Ba. Chỉ vậy thôi."
Hắn sẽ không thỏa hiệp. Houjou Ujinao đáp lại bằng một nụ cười nhẹ. Nụ cười hình thành ở khóe miệng nàng như thể nàng không bận tâm nếu hắn hành động như vậy.
"Mười hai," nàng nói. "Chúng ta hãy bắt đầu đàm phán từ 12 tòa thành mà Matsudaira đã tham gia tấn công."
"Không, ta nói là 3. …Vì lo cho ngươi đấy."
"Đừng ngớ ngẩn. Đây là một cuộc tái hiện lịch sử."
"Phải, nó là một cuộc tái hiện lịch sử. Và ngươi định tuân theo các quy tắc của cuộc tái hiện lịch sử, đúng không?"
"Testament. Chúng ta quả thực là vậy."
"Vậy thì là 3. …Với tư cách là đại diện của Hashiba ở đây, ta không thể lùi bước khỏi con số đó."
"Ồ?" Ujinao hơi nghiêng đầu. "Với tư cách là lực lượng tấn công, đúng là các ngươi đang được giao trách nhiệm tái hiện lịch sử mà Hashiba đã hoàn thành nếu họ có mặt ở đây."
Neshinbara chuẩn bị tinh thần chống lại những gì Houjou đang nói.
…Nó đến rồi.
Vice President: "Này."
Honda Masazumi chắc cũng đã cảm nhận được sự nguy hiểm trong việc này.
Giác quan của nàng rất chính xác. Rốt cuộc, nếu họ tự xưng là đại diện của Hashiba trong Cuộc vây hãm Odawara…
"Các ngươi cũng có nghĩa vụ chinh phục các tòa thành đã bị Hashiba tấn công."
Ujinao mỉm cười khi một lần nữa trưng ra danh sách các tòa thành. Nó bao gồm tất cả, từ các trận chiến sơ bộ đến các thành hỗ trợ.
"Bao gồm cả Lâu đài Odawara, đó là 26. …26! Chúng ta hãy đàm phán về tất cả các tòa thành đó!"
Yoshiyasu chạy đến khu vực họp.
Cô đã lắng nghe qua thần giao cách cảm.
Một vài ngọn đèn đã được dựng lên để chiếu sáng khu vực ăn uống bên trong hàng rào khi mặt trời lặn.
Trong đó, cô thấy một khuôn mặt quen thuộc ở chiếc bàn bên trái.
Đó là Houjou Ujinao.
Trong khi cảm thấy mùi cà chua nấu hơi quá nồng, Yoshiyasu lên tiếng.
"Ujinao!"
Đúng như cô gái nhà Ookubo kia đã nói, không thể lơ là cảnh giác với cô gái đó. Nhưng Yoshiyasu bây giờ có điều khác muốn nói.
"Ta tưởng ngươi muốn Giải phóng Kantou cơ mà!?"
"Dĩ nhiên là ta muốn, Satomi Yoshiyasu."
Ujinao trả lời bằng một nụ cười.
Yoshiyasu chưa bao giờ thấy nụ cười đó trước đây. Nó thoải mái và tự nhiên, nhưng…
…Này.
Ujinao tự nghĩ.
…Ujinao.
Tại sao…?
"Ngươi đang khóc ư…?"
Suzu run lên khi nghe Yoshiyasu nói.
…À.
Giờ thì cô đã hiểu tại sao chỉ có mình cô phản ứng khác khi cảm nhận được nụ cười này trước đây.
Khi cô sử dụng các giác quan của mình kỹ hơn, cô thực sự có thể phát hiện ra những giọt nước mắt đang lăn dài trên má Ujinao.
Nhưng suốt thời gian qua…
…Nàng ấy trông rất vui vẻ.
Đó là lý do tại sao Suzu đã không nhận ra.
Và Suzu nhớ lại những gì Neshinbara đã nói về đối thủ này.
Nàng là Kali, gương mặt thứ hai của vị công chúa đức hạnh. Nếu Ujinao có điều đó bên trong mình…
"Ngươi… đang vui sao?"
Suzu nói ra điều cô đã nhận ra và những người khác có thể chưa nhận ra.
"Ngươi… đang vui sao, Ujinao…-san?"
Câu hỏi của cô nhận được một câu trả lời dứt khoát.
Ujinao quay về phía cô.
Lãnh chúa của Houjou từ từ quay về phía cô từ sâu trong cơn lốc của những lập luận gượng ép đó.
Nàng đang mỉm cười.
Và nước mắt trào ra từ biểu cảm đó như thể muốn nói rằng nàng thậm chí không cần gật đầu.
Ujinao nhận ra tình hình đã được thiết lập lại.
Nàng đã bị dồn vào chân tường, nàng đã dồn họ vào chân tường, và mọi thứ đã được tua lại, nhưng nàng đã tua lại nó còn xa hơn nữa để lấy lại lợi thế ban đầu của mình.
Tất nhiên, đây không chỉ đơn thuần là tua lại. Quyền phát biểu của Houjou đã mang lại cho họ một lợi thế.
Công chúa của Musashi là người điều hành ở đây, nhưng nàng là một người quan sát. Nàng ở phe địch, nhưng nàng không phải là kẻ thù.
Ujinao chỉ cần bình tĩnh lướt qua cuộc đàm phán như một con rắn nước rồi siết chặt đối thủ của mình.
"26 tòa thành. Tất cả đều có liên quan đến Hashiba hoặc Matsudaira. Nếu chúng ta tuân theo việc tái hiện lịch sử, thì các ngươi phải chuẩn bị chinh phục tất cả chúng."
Nàng rất biết ơn vì điều này.
"Dĩ nhiên, nếu các ngươi không thể chinh phục tất cả 26 tòa thành, các ngươi sẽ phải đàm phán về một số điều khoản khác. …Nói cách khác, các ngươi phải bồi thường cho chúng ta thay vì chinh phục các tòa thành. Ta cho rằng các ngươi đã chuẩn bị cho điều đó rồi chứ?"
Chinh phục tất cả 26 thành là điều không thể.
Họ không có đủ thời gian hay nhân lực.
Vậy là xong. Tương lai sẽ được quyết định ngay tại đây và ngay lúc này.
"Hỡi những người chiến thắng."
Matsudaira, người sẽ nắm quyền kiểm soát Viễn Đông. Con tàu mang tên Musashi này.
"Chúng ta, nhà Houjou, đã được tiên đoán về sự sụp đổ trong hơn 100 năm qua, vậy nên hãy cúi đầu đi, hỡi những người chiến thắng, để tô điểm cho những khoảnh khắc cuối cùng của chúng ta."
Ujinao hít một hơi.
…Chiến thắng, sự tồn tại, vinh quang, và tất cả mọi thứ khác.
Musashi trông cô độc khi bay trên bầu trời, nhưng họ có khả năng giành được tất cả những thứ đó.
Trên đất liền, các quốc gia được kết nối với nhau và với đại dương thông qua việc phát triển đường xá và các phương tiện khác, nhưng điều đó sẽ không xóa bỏ được sự sụp đổ lịch sử của Houjou.
Điều tương tự chắc chắn cũng sẽ xảy ra với Musashi hoặc Matsudaira cuối cùng.
Nhưng vào lúc này, có một sự khác biệt trời vực giữa những người định mệnh thất bại và những người định mệnh trỗi dậy.
…Con tàu này mang đi mọi thứ.
Nàng đã nhìn lên nó vô số lần trong đời.
Và bây giờ Houjou đang nắm giữ nó trong tay trong khi chấp nhận sự sụp đổ định mệnh của mình.
Nàng đã sử dụng những phương pháp ép buộc, những chiến thuật khó coi, và những mưu kế thảm hại.
Nhưng nếu họ chấp nhận sự sụp đổ của mình theo cách này, liệu họ có thể thanh tẩy nghiệp chướng thất bại của mình không?
"Bây giờ," nàng nói rõ ràng. "Hỡi những người chiến thắng trong tương lai, hãy cúi đầu trước những kẻ thua cuộc hiện tại. …Và những người sống trong tương lai, hãy cúi đầu trước những người đã khuất hiện tại."
Họ đang đàm phán về số lượng thành trì.
"26. Con số đó sẽ phá hủy con tàu của các ngươi hay mang nó đi? Con sóng Sagami vẫn còn khá lớn đấy."
"Ujinao…!"
Yoshiyasu cất giọng về phía cô gái mà cô từ lâu đã coi là kẻ thù không đội trời chung.
…Chết tiệt.
Đây không phải là chỗ của cô.
Cô không phải là người lãnh đạo cuộc đàm phán ở đây.
Nhưng Houjou và Satomi đã có một lịch sử lâu dài cùng nhau.
Cô thực sự chỉ đang chiều theo cảm xúc, nhưng có điều cô muốn nói về cuộc đàm phán này.
"Đây là điều ngươi muốn sao!?"
"Satomi Yoshiyasu." Houjou Ujinao mỉm cười. "Vì mối quan hệ của các quốc gia chúng ta trong nhiều thế hệ qua, ta muốn ngươi chứng kiến màn trình diễn khó coi này."
Bởi vì…
"Theo Di chúc, Satomi Yoshiyasu đã đứng về phía Hashiba trong Cuộc vây hãm Odawara, nhưng ông ta đã đến muộn. Rất nhiều chuyện đã xảy ra sau đó và Satomi đã bị Hashiba tịch thu lãnh thổ. Vì vậy sau đó…"
"Judge. …Sau đó, Satomi đã dựa vào Matsudaira."
"Chính xác." Ujinao hơi lắc lư khi nói. "Ngươi cũng sẽ bị con tàu này cướp đi khỏi ta."
"...Hả?"
…Ta "cũng"?
Yoshiyasu không hiểu điều đó có nghĩa là gì và không nói nên lời, nhưng Ujinao đã di chuyển.
Nàng đối mặt với Thư ký Musashi và nhe răng ra.
"Nào, chúng ta hãy bắt đầu, cư dân Musashi, kẻ sẽ giành chiến thắng bằng cách sống sót. Chúng ta hãy bắt đầu đàm phán về 26 tòa thành này."
Neshinbara mở miệng để đáp lại Ujinao, mái tóc nàng bay phấp phới khi nàng lắc lư.
Có một điều hắn phải nói ở đây.
"Sẽ là 3 tòa thành."
Hắn hít vào.
"Ta không có ý định chấp nhận con số 26 của ngươi."
"Ồ?"
Ujinao mỉm cười và nghiêng đầu. Nàng lắc lư cơ thể, lùi lại và hỏi một câu.
"Ngươi định tuân theo việc tái hiện lịch sử, ngươi là Matsudaira, và ngươi cũng là Hashiba, vậy làm sao ngươi có thể từ chối 26 tòa thành được?"
"Chúng ta hãy xác nhận lại một vài điều."
Ujinao đáp lại ngay lập tức với Thư ký Musashi.
"Không."
Nàng biết hắn đang lên kế hoạch gì: hắn sẽ gài bẫy nàng.
Hắn sẽ khiến nàng vô tình giẫm phải vài cái bẫy, tiết lộ chúng vào cuối cùng, và dùng chúng để giữ nàng không thể thoát ra.
Vì vậy, nàng không thể đồng ý với nó.
"Ta sẽ không nghe những lời xác nhận rẻ tiền của ngươi. …Chúng ta đang thảo luận về Cuộc vây hãm Odawara ở đây. Và ta là lãnh chúa của Houjou. Ngươi chỉ cần nghe lời ta thôi."
"Ta hiểu rồi," hắn đáp.
Sau đó, hắn vung tay phải và hỏi một câu.
"Vậy ý ngươi là… ngươi là người lãnh đạo cuộc đàm phán này ư?"
Thư ký Musashi đã hỏi câu hỏi của mình.
…Điều đó có nghĩa là…
"————"
Ujinao đứng hình tại chỗ.
Nàng không thể trả lời có hoặc không một cách đơn giản.
Silver Wolf: "Cậu tóm được cô ta rồi, phải không!?"
Khi Mitotsudaira thấy Houjou Ujinao im lặng, nàng nhận ra Thư ký đã làm gì.
Nàng không biết hắn sẽ đưa ra lập luận gì vì hắn có phần là một kẻ điên rồ, nhưng hắn đã tóm được cô ta bằng cách nào đó. Nàng chỉ biết vậy thôi.
Hắn cần phải ngăn Houjou hành động như người lãnh đạo cuộc đàm phán.
Silver Wolf: "Chuỗi những lời từ chối và tấn công trước đó đang phát huy tác dụng."
Smoking Girl: "Hả? Ý chị là sao?"
Vice President: "Cậu ta đã biến mình thành một kẻ phiền phức."
Chính xác.
Silver Wolf: "Judge. Trước đó, Thư ký sẽ đáp lại mọi điều Houjou Ujinao nói và cố gắng đập tan nó. Và hắn đã làm như vậy mỗi lần. Vì vậy, Houjou phải thận trọng để ngăn hắn tấn công sau mỗi lời cô ta nói."
Cách tốt nhất để ngăn đối thủ sử dụng sở trường của họ là phớt lờ hoặc từ chối nó.
…Houjou có lẽ định tự mình tấn công sau khi bác bỏ lời của Thư ký.
Nhưng Thư ký đã thực hiện một kiểu tấn công khác.
Silver Wolf: "Hắn đã hỏi Houjou chính xác những gì họ muốn ở đây. …Hắn đã hỏi họ liệu họ có phải là người lãnh đạo cuộc đàm phán này không."
Kết quả đã rõ ràng.
Silver Wolf: "Houjou không thể làm gì được. Bởi vì nếu họ đáp lại, hắn có thể tấn công như trước, nhưng nếu họ phủ nhận, họ sẽ chấp nhận rằng họ không phải là người lãnh đạo."
Tuy nhiên, Houjou Ujinao có một cơ thể tự động. Nàng có khả năng suy nghĩ tốc độ cao.
Nàng sẽ nhanh chóng phục hồi hoặc suy nghĩ lại kế hoạch của mình. Vì vậy…
Vice President: "Nhanh lên, Neshinbara."
Mitotsudaira nghĩ rằng nàng nghe thấy một giọng nói "judge".
Ngay khi Masazumi khuyến khích hắn, Thư ký quay sang một bên, đưa tay lên mặt và đẩy kính lên bằng ngón giữa.
"Ba. …Bây giờ ta sẽ khiến ngươi chấp nhận lối suy nghĩ đó."
Ujiteru nghe thấy một bình luận nhỏ từ Genan đang ngồi bên cạnh.
"Ồ?"
Đó là một hơi thở đầy ấn tượng, vì vậy Ujiteru huých cùi chỏ vào đầu Genan.
"Cái 'ồ' đó là sao? Thôi nào."
"Testament. Đó là dành cho Thư ký của họ. …'Ta sẽ khiến ngươi chấp nhận lối suy nghĩ đó', hử?" Ông nói và gật đầu như thể xác nhận ý nghĩa của những từ đó. "Khi hắn nói như vậy, chúng ta không thể nói rằng chúng ta chưa chấp nhận nó hoặc 'không nhớ' đã chấp nhận nó. Cùng lắm, chúng ta có thể nói chúng ta sẽ không chấp nhận nó. Rốt cuộc, ngươi không thể phủ nhận tương lai."
Có nghĩa là…
"Ujinao phải lắng nghe."
Neshinbara hít vào.
"Ta sẽ nói bao nhiêu lần cũng được: 3 tòa thành."
"Điều đó là không thể."
"Đúng là không thể."
Điều đó làm Ujinao bối rối trong giây lát.
Và Neshinbara ngay lập tức tiếp tục.
"Có 3 lý do tại sao."
Đây là một tuyên bố quan trọng vì đối thủ của hắn cũng không thể từ chối nó ngay lập tức.
Nếu nàng làm vậy, nàng sẽ không phải từ chối cả ba lý do hắn sắp đưa ra.
Vì vậy, hắn bắt đầu bằng cách nêu lý do đầu tiên.
"Lý do thứ nhất là Musashi có rất ít người kế thừa danh tính. Và chúng ta gần như không có ai tham gia vào Cuộc vây hãm Odawara."
Vậy nên…
"Ngươi định nói ai sẽ đại diện cho những kẻ tấn công trong việc chinh phục từng tòa thành, Houjou Ujinao?"
"——"
Nàng không thể trả lời.
Vì vậy, hắn tiếp tục.
"Tương tự, lý do thứ hai là những người kế thừa danh tính bên phía Houjou. Ít nhất, ngươi có 3 người đang có mặt ở đây."
"Chúng ta có 4 người!" Ujinao nói. "Ta, Kotarou, chú ta, và ông cố của ta."
"Ông cố đó đã chết vào thời điểm Cuộc vây hãm Odawara. Ngươi chỉ có thể nói về việc sử dụng 3 người trong số đó ở đây. Nếu ngươi có ai khác, thì hãy cung cấp một danh sách."
Neshinbara đảm bảo tiếp tục.
"Dĩ nhiên, dù ngươi đã chuẩn bị bao nhiêu nhân sự, chúng ta cũng không thể đáp lại tương xứng."
"Lũ hèn nhát các ngươi…!" Ujinao vung nước mắt khi nàng cao giọng. "Các ngươi định lãng phí tất cả sự chuẩn bị của Houjou sao!?"
"Để ta đưa ra lý do thứ ba."
Đó là…
"Việc tái hiện lịch sử của Cuộc vây hãm Odawara."
Neshinbara gõ văn bản vào bảng hiệu của mình trong khi đọc nó.
Hắn đang làm việc rất nhanh. Giọng đọc của hắn khá khô khan, nhưng không thể làm gì khác được.
"Vì đây sẽ là cuộc tái hiện lịch sử của Cuộc vây hãm Odawara, chúng ta phải tuân theo các mô tả trong Di chúc. Chúng ta của Musashi sẽ đóng vai những kẻ tấn công, nhưng chúng ta thiếu những người kế thừa danh tính của những kẻ tấn công đó. Nếu ngươi muốn tổ chức một cuộc tái hiện lịch sử chính xác, chúng ta không thể tham gia," Neshinbara giải thích. "Nhưng chúng ta đã được phép tham gia vào Cuộc vây hãm Odawara với tư cách là Matsudaira và là đại diện của Hashiba. Điều đó dựa trên yêu cầu từ Houjou và Mouri và, vì thỏa thuận đã được thực hiện, nó không thể bị hủy bỏ nếu không có sự chấp thuận của cả hai bên."
"Vậy thì…"
"Ngươi đã chuẩn bị một cái gì đó, phải không? Ta nghi ngờ ngươi đã khởi động Cuộc vây hãm Odawara trong khi không biết những quy tắc này." Neshinbara gõ những từ vào bàn phím của mình. "Về cơ bản, nếu ngươi muốn nói một trận chiến đã tái hiện lịch sử khi không có người kế thừa danh tính nào có mặt, ngươi cần một sự diễn giải. …Và lịch sử được tạo ra bởi những người kế thừa danh tính. Nếu chúng ta thiết lập Cuộc vây hãm Odawara ở đây, những người kế thừa danh tính duy nhất trong trận chiến sẽ ở bên phía Houjou. Vì chúng ta đang hành động với tư cách là Hashiba và Matsudaira, chúng ta có thể thiết lập điều đó đơn giản bằng cách đối mặt với các đại diện của Houjou trong các trận quyết đấu."
"Vậy thì chúng ta chỉ cần đặt đại diện ở 26 tòa thành, đúng không?"
"Không, không đúng. …Đây là một cuộc tái hiện lịch sử." Neshinbara nói thẳng với nàng. "Trong Cuộc vây hãm Odawara, hầu hết lực lượng của Houjou đã bị vây hãm trong Lâu đài Odawara. Ngươi đã ở đó, cũng như Houjou Ujiteru. Có bao nhiêu người đã chiến đấu bên ngoài lâu đài?"
"Ý ngươi là chúng ta chỉ có thể chiến đấu bấy nhiêu trận thôi sao?"
"Ngươi hẳn đã biết điều này ngay từ đầu."
Rốt cuộc thì…
"Trước đó, ta đã đưa ra danh sách các tòa thành có lãnh chúa của ngươi, nhớ không? Đó phải là kết quả mà ngươi cuối cùng muốn có."
Neshinbara hiển thị lại danh sách các tòa thành mà hắn đã đề xuất trước đó.
- Trận chiến sơ bộ: Lâu đài Yamanaka, Lâu đài Nirayama, Lâu đài Shimoda.
- Trận chiến chính: Lâu đài Matsuida, Lâu đài Tsukui, Lâu đài Hachigata.
"6 tòa thành này cộng với Lâu đài Odawara là 7 tòa thành chúng ta nên sử dụng."
"Vậy tổng số của ngươi là 7?"
"3."
Neshinbara không lùi bước.
Hắn vung tay phải về phía trước.
"Ý định của chúng ta như sau: Đầu tiên chúng ta xem xét 4 trong số 7 tòa thành. Đối với 2 trong số đó, chúng ta sẽ cử người kế thừa danh tính đến quyết đấu và giành chiến thắng cho chúng ta. Chúng ta cũng sẽ cử người kế thừa danh tính đến 2 tòa thành còn lại, nhưng nếu chúng ta thắng 2 trận trước, chúng ta có thể thua 2 trận này. Và…"
Hắn nói.
"Sau đó, chúng ta sẽ cử người của mình đến 3 tòa thành còn lại. Do đó, là 3 tòa thành. Tức là ba người."
Không thể nào, Ujinao nghĩ.
Ý tưởng chấp nhận danh sách 7 tòa thành và cử lực lượng của Musashi đến 3 trong số đó là hợp lý.
Nhưng chẳng phải Musashi đã nói họ không có người kế thừa danh vị nào phù hợp cho trận vây hãm Odawara hay sao?
...Vậy họ có đủ người cho bốn thành trì còn lại không?
Ujinao nhìn quanh, rồi nhận ra vài người. Đầu tiên là...
“Satomi Yoshiyasu.”
Và...
“Date Narumi...”
“Chính xác.” Thư ký của Musashi lên tiếng từ phía sau khung biển hiệu của mình. “Giờ đây, Musashi có lợi thế khi có thể cử Phó Tổng Trưởng và Hội trưởng Hội Học sinh của một quốc gia khác làm đại diện cho mình. Houjou Ujinao, còn ngươi thì sao?”
“Ngươi đang dùng họ làm lá chắn à?”
“Ta nhớ là mình chưa từng nói điều gì tương tự.”
“Đúng vậy,” Phó Tổng Trưởng nhà Date đáp lời. Nàng vuốt lại mái tóc rồi nói tiếp. “Đây là cuộc tái diễn lịch sử của gia tộc Date. ...Cũng xem như là đang thực hiện nghĩa vụ vậy.”
“Phải,” Yoshiyasu đồng tình. “Và tôi cũng có lý do riêng để tham gia trận chiến này.”
Thư ký của Musashi giơ tay phải lên.
“Chúng ta có thể tranh luận về các thành trì nếu ngươi muốn. ...Nhưng Houjou Ujinao, ngươi có ai đủ sức đánh bại hai người này không?”
“Các ngươi chỉ có hai người, đúng chứ? Phó Tổng Trưởng nhà Date và Satomi Yoshiyasu. ...Hai người này có thể thắng, nhưng các thành trì khác thì sao?”
“Chúng tôi sẽ đảm nhận ba trong số đó. Bởi vì chúng tôi phải đối phó với ba người các ngươi.”
Vậy là ba người từ Musashi. Cùng với Phó Tổng Trưởng nhà Date và Yoshiyasu phụ trách hai thành. Thế thì chỉ còn lại...
“Hai thành trì nữa. ...Các ngươi định tìm đâu ra từng ấy người kế thừa danh vị? Chắc ngươi không định đề nghị chúng ta bắt đầu một cuộc đàm phán chính trị về việc này ngay lúc này đấy chứ.”
“Ta nhớ là mình chưa từng nói điều gì tương tự.”
Nói đoạn, Thư ký của Musashi giơ tay phải lên.
Hai khung biển hiệu hiện ra theo cử chỉ của tay gã, và cả hai đều có kích thước rất lớn.
“Đây là át chủ bài của ta. ...Khung Vận Mệnh! Hãy xem cho rõ đây!”
Những chiếc khung được trang trí công phu, lớn như một tấm chiếu tatami, và mỗi khung đều hiển thị hình ảnh một người.
Một trong số đó là một ác quỷ trắng đang đứng trong một đại sảnh bằng đá được chiếu sáng mờ ảo.
“Ta, Uesugi Kagekatsu, sẽ cử các chiến binh của mình tham gia vào trận vây hãm Odawara.”
...Vua của Sviet Rus...!
“Lãnh chúa Kagekatsu là một trong những lực lượng chủ chốt của Hashiba trong trận vây hãm Odawara. Ngài đã tham gia chinh phạt không ít thành trì, bao gồm thành Matsuida và thành Minowa. Và...”
Gã mỉm cười, và khung hình còn lại hiện lên một người phụ nữ với nền trời chiều phía sau.
“Theo như tái diễn lịch sử thì ta sẽ đến muộn, nhưng nếu Yoshiyasu và một thành viên của Masamune đã tham gia, thì ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc góp mặt.”
Với giọng nói vang vọng, người đó đưa một cây quạt lớn lên che miệng. Nàng là...
“Mogami Yoshiaki...!”