Ta băng qua màn đêm vô tội
Ta là nữ hoàng
Ta khiêu vũ dưới ánh trăng và bóng đêm sâu thẳm
Ta là nữ hoàng người sói
Phân Bổ Điểm (Mình Vẫn Còn Phong Độ Chán!)
Kasuya vừa thở phào nhẹ nhõm lại vừa căng thẳng khi đòn tấn công của mình đã kịp thời.
Đối thủ của cô là Reine des Garous. Hơn nữa, người phụ nữ đó đang ở trong dạng đại tinh linh và di chuyển giữa một khu rừng được tạo nên từ ether.
Bà ta đang hướng về đầu kia của cây cầu. Kasuya cũng vậy. Tất cả những người đang rút lui đều vội vã chạy về phía Bán đảo Bousou, trong khi mặt đất và cây cối trồi lên từ đất liền và biển cả cản đường họ.
Thế nhưng, sự kỳ dị bám theo Reine des Garous đã ở một quy mô bất thường.
Nó bắt đầu từ giữa Di tích Đại kiều Vịnh Edo và trải dài sâu vào Bousou. Một khu vực với bán kính khoảng 20km đã biến thành một khu rừng ether màu trắng xanh, và nó vẫn đang tiếp tục lan rộng ở vài nơi.
Đó là một khu rừng đêm.
Mọi người chạy trốn trong những bụi cây rậm rạp bên dưới những tán cây cao, nơi không có chỗ ẩn nấp.
Vài tiếng súng vang lên như một hình thức kháng cự, vài mũi tên, phi đao và những thứ tương tự cũng bay trong không trung.
Nhưng nữ hoàng sói đã nuốt chửng tất cả.
Bà ta tóm lấy đạn, tên và dao từ trên không, và…
“Phải, ta cũng đang cần bổ sung sắt.”
Kasuya chưa từng thấy một sinh vật sống nào lại ăn kim loại với tiếng “rôm rốp” nhẹ tênh như thể đang ăn bánh gạo mềm. Hơn nữa, những lưỡi dao và mũi tên không hề gãy khi bị bà ta cắn. Bà ta đã dùng thần hộ mệnh để mài sắc răng mình đến mức nào chứ?
Bà ta cắn phập vào đầu mũi tên và phi đao một cách ngọt xớt như thể chúng là những quả lê.
Bà ta thậm chí còn nhai rôm rốp những viên đạn giữa hai hàm răng như nhai đậu rang. Kasuya chỉ có thể nghĩ ra một lời giải thích…
…Chẳng lẽ bà ta dùng nước bọt để làm mềm chúng?
Hệ tiêu hóa của bà ta mạnh đến mức nào?
Đối với bà ta, vũ khí thông thường chỉ là thức ăn để nhai nuốt.
Dĩ nhiên, đó mới chỉ là khởi đầu của mối đe dọa.
Kasuya muốn truy đuổi bà ta và bảo vệ đồng đội đang rút lui, nên khả năng di chuyển trong rừng của Reine des Garous mới là vấn đề lớn hơn.
Nữ hoàng nhẹ nhàng bước đi trên mặt đất gồ ghề đầy cỏ dại.
Nhưng mỗi một bước chân đều bất thường. Bà ta dễ dàng đi được 10 mét trong một sải chân. Vậy mà dáng đi vẫn điềm tĩnh, không hề rung lắc nhiều.
Những đòn tấn công của bà ta cũng thật phi lý.
Vấn đề không nằm ở vũ khí hay sức mạnh. Bà ta chỉ cần tung ra dòng ether bao quanh mình và để nó chạm tới những người khác.
Chừng đó là đủ để đồng đội của Kasuya gục ngã và bất động.
Họ không chết.
Nhưng ai nấy đều trông hốc hác và vã mồ hôi lạnh.
“A, l-làm ơn dừng lại! T-thêm nữa là tôi bị sang chấn tâm lý, chỉ còn hứng thú với 2D thôi mất!”
Dựa vào lời họ nói, họ đang bị “ăn tươi nuốt sống”. Cho đến tận ngưỡng cửa tử thần.
Nữ hoàng là một kẻ săn mồi, nhưng vì hiện tại bà đã có bạn đời nên không quyến rũ họ. Thay vào đó, bà ta dùng hình ảnh nguyên bản của nỗi sợ hãi để cưỡng đoạt sinh mệnh lực của họ.
Bà ta chính là hiện thân của nỗi sợ.
Nhưng nỗ lực của các đồng đội Kasuya không hoàn toàn vô ích. Mỗi lần Reine des Garous nuốt một viên đạn, quả pháo hay các vũ khí nhỏ khác, tốc độ của bà ta lại chậm đi đôi chút. Kasuya phải tự trách mình vì đã cần đến sự giúp đỡ của họ mới đuổi kịp, trong khi đáng lẽ cô phải là người bảo vệ họ, nhưng…
“Kịp rồi!”
Giữa những cây cao trong khu rừng, Kasuya vòng ra trước mặt Reine des Garous.
Và cô tung ra cọc khoan Argent Clou của mình không một lời báo trước.
Mình cần một khoảnh khắc, Kasuya nghĩ.
Không phải khoảnh khắc để kết thúc trận đấu.
Mà là khoảnh khắc để tung ra một đòn tấn công chính xác.
Nếu làm được điều đó, cô có thể chuyển sang đòn tiếp theo ngay cả khi đòn đầu tiên bị né. Cô có thể bắt đầu một chuỗi các khoảnh khắc mà cuối cùng có thể dẫn đến một cú đánh trúng đích. Tuy nhiên…
…Bà ta đang chiến đấu kiểu gì vậy!?
Ngay cả tốc độ của Kasuya cũng không đủ để bắt kịp Reine des Garous.
Cô tấn công ở cự ly gần, nhưng người phụ nữ đó vẫn chỉ đang bước đi. Thỉnh thoảng bà ta lắc người, vuốt lại mái tóc, chào hỏi những con vật sống trong khu rừng ether, hay để một con chim nhỏ đậu trên tay mình, nhưng tất cả những hành động đó đều là để né tránh các đòn tấn công của Kasuya.
Bà ta dự đoán được các đòn tấn công và sau đó thực hiện những hành động thường ngày cũng có tác dụng né đòn.
“Kh!”
Không phải Reine des Garous đang phớt lờ cô.
Chỉ là cô không đáng để bà ta phải chú ý nhiều hơn thế.
Cô đã thành công khi đối đầu với Takigawa và điều đó đã giúp cô tự tin hơn khá nhiều. Ngay cả Katou Yoshiaki cũng công nhận kết quả đó.
Nhưng đối thủ này thì khác.
Có lẽ khác về mặt bản chất.
Takigawa là một kẻ mạnh trong loài người, nhưng đối thủ này…
…Bà ta là kẻ mạnh trong giới phi nhân loại.
Ngang tài ngang sức với một con người không có nghĩa là sẽ ngang tài ngang sức với một con sói.
Họ không cùng một đẳng cấp. Giống như cô đã chiến đấu với Takigawa với tư cách là một chiến binh khắc chế Takigawa, cô phải đối mặt với đối thủ này với tư cách là một chiến binh khắc chế Reine des Garous nếu muốn đạt được kết quả tương tự.
Sẽ hoàn toàn vô nghĩa nếu cô không chuyên biệt hóa phong cách chiến đấu cho từng đối thủ.
Bản thân cô cũng mang trong mình dòng máu người sói và đã từng chiến đấu với con gái của đối thủ này. Vì vậy…
“Một cuộc trao đổi chiêu thức đơn giản sẽ chẳng có ý nghĩa gì.”
Kasuya chuẩn bị chiến đấu trong khi đang chạy.
Cô dùng thiết bị móng vuốt bên trái làm khiên và sẵn sàng cây bên phải như một ngọn thương.
“Tôi tới đây!”
Reine des Garous vẫn dõi theo chuyển động của kẻ địch.
Bà ta đang đánh giá lại cô gái.
Bà ta đang ở trong dạng tinh linh của mình và đây là lần đầu tiên bà ta hiện hình hoàn chỉnh như thế này.
Ngày xưa khi còn ăn thịt người, bà ta đã bao bọc mình bằng một hình ảnh quyến rũ như một kết giới, nhưng gần đây bà ta còn không làm cả việc đó.
Thỉnh thoảng bà ta cũng vào trạng thái người sói tương tự khi vui đùa cùng chồng vào những đêm trăng tròn, nhưng…
…Có lẽ mình nên bắt đầu dùng nó vào những ngày đặc biệt như kỷ niệm ngày cưới.
Bà ta muốn tìm hiểu cảm giác khi hiện hình hoàn chỉnh để có thể tái tạo lại nó.
Sức mạnh gia tăng làm dấy lên một vài lo ngại về ảnh hưởng đến sức khỏe của chồng bà, nhưng có lẽ ông ấy sẽ ổn nhờ vào thần hộ mệnh được tuần hoàn. Mặc dù độ nhạy cảm của họ cũng sẽ tăng lên, nên họ phải chắc chắn rằng cả hai không cùng ngất đi. Và bà cần đảm bảo rằng các hiệu ứng không lan ra khu vực xung quanh như ở đây. Chuyện vui của hai vợ chồng tốt nhất nên giữ ở nơi riêng tư.
Giờ thì, về kẻ địch của bà…
…Cô ta đã thay đổi.
Cô ta không còn chiến đấu như một con sói nữa.
Reine des Garous cũng có thể biến mình thành một con thú bằng cách tăng tốc tức thời. Cách đó ban đầu được dùng cho những con thú yếu hơn như con gái bà để tận dụng trọng lượng nhẹ của chúng. Nó dùng để lao đi trong khoảng cách ngắn, nhưng bà ta thường để sức mạnh vượt trội của mình lên tiếng trong việc gia tốc liên tục.
Nếu cả hai bên đều chiến đấu như một con sói, đối thủ của bà sẽ phải được huấn luyện rất kỹ lưỡng mới có thể đạt đến trình độ của bà.
Con gái bà đã làm được điều đó sau khi vượt qua cơn khủng hoảng trong trận chiến chống lại Rudolf II, nhưng…
“Khi làm được điều đó, con bé đã chiến đấu theo một cách khác.”
Con bé đã thay đổi cách chiến đấu.
Vì chiến đấu như một con thú là không đủ…
“Nó đã chiến đấu như một con người nữa. Và…”
Và…
“Con người có thể đạt đến đẳng cấp của người sói bằng cách sử dụng các phong cách chiến đấu được thiết kế để chống lại những sinh vật phi nhân loại như người sói.”
Reine des Garous thấy rằng vũ khí của kẻ địch đã thay đổi.
Tháp chữ thập trên cánh tay trái của cô ta đã mở ra. Lớp giáp bạc ở mỗi góc đã bung ra ngoài.
Giờ nó là một chiếc khiên chữ thập.
Và tháp chữ thập bên phải đã biến đổi một lần nữa sau khi tung ra đòn tấn công bằng móng vuốt dài. Đường trung tâm của thanh dọc uốn cong thành hình ngọn núi trong khi phần bên trong của nó dày lên. Hình dạng bạc có thể nhìn thấy ở đầu cây thập tự không còn là đầu nhọn của móng vuốt nữa.
Nó là một hình chữ thập phẳng…
“Mũi khoan chữ thập!”
Kasuya vung Argent Clou.
Cô đang ở cách Reine des Garous 12m.
Khoảng cách đó quá xa so với tầm với của cánh tay và Argent Clou của cô, nhưng…
…Mình phải kiểm tra một thứ!
Có một việc cô cần làm trước khi đâm xuyên kẻ thù.
Và đòn tấn công cô tung ra không chỉ đơn thuần là để giáng một đòn.
Cô đã đặt Argent Clou vào chế độ chống phi nhân loại và sử dụng mũi khoan ở đầu hình chữ thập.
“Và một thần chú chống phi nhân loại!”
Nó được gắn vào thông qua thần giao. Thần chú chống phi nhân loại được cài đặt vào thiết bị bộ nhớ của Argent Clou đảm bảo sức tấn công xuyên qua kết giới cá nhân hoặc thần hộ mệnh của một sinh vật phi nhân loại.
Một Klassisch Kunst được vẽ bằng ether trong không trung. Kasuya đánh chính xác vào vị trí đóng dấu phê duyệt để áp dụng thần hộ mệnh cho Argent Clou.
“Nhận lấy!”
Cô tấn công.
Mũi khoan chữ thập được phóng ra từ Argent Clou và nó xoay tít trong khi xé toạc không khí. Nó cuộn ánh sáng ether xung quanh lại như một cơn lốc khi lao thẳng từ cô đến Reine des Garous.
Nhưng đòn tấn công đó đã va phải thứ gì đó: khoảng không trống rỗng.
“…!?”
Đòn tấn công đáng lẽ không thể va vào bất cứ thứ gì do khoảng cách, nhưng mũi khoan đã xé toạc không khí rất lâu trước khi đến được kẻ thù.
Tiếng va chạm vang lên ở khoảng cách 12m.
“Bà có một kết giới, phải không!?”
Đó là một loại thần hộ mệnh mà các sinh vật phi nhân loại sở hữu. Phạm vi ảnh hưởng của nó vượt ra ngoài cơ thể, cho phép họ cảm nhận và thống trị không gian đó.
Sẽ rất tệ nếu kết giới của Reine des Garous có phạm vi 12 mét.
Khi chiến đấu với một sinh vật phi nhân loại có đặc tính đặc biệt, có hai chiến lược cơ bản để lựa chọn.
Thứ nhất là giáng một đòn chí mạng bằng vũ khí lợi dụng điểm yếu của sinh vật phi nhân loại đó. Đây là phương pháp đơn giản và hiệu quả nhất, miễn là bạn có một vũ khí thích hợp, ngay cả một đứa trẻ cũng có thể tiêu diệt được chúng.
Tuy nhiên, phương pháp này cũng có rủi ro.
Nếu sinh vật phi nhân loại có thể kích hoạt thần hộ mệnh của chúng ra ngoài cơ thể, bạn sẽ bị mắc kẹt bởi nó trước khi có thể tiếp cận với vũ khí thích hợp.
Nó giống như một mạng nhện.
Càng đến gần, thần hộ mệnh trói buộc sẽ càng tích tụ nhiều hơn và bạn càng khó di chuyển. Khi đó, sinh vật phi nhân loại có thể mặc kệ bạn hoặc xử lý bạn một cách nhàn nhã.
Nhân loại không thể thắng theo cách đó.
Vì vậy, một chiến lược thứ hai đã được phát triển.
“Phá vỡ kết giới.”
Chiến lược thứ hai là sử dụng bùa chú, thần chú, chất xúc tác, hoặc vũ khí để phá hủy hoặc kiềm chế kết giới của kẻ thù, và sau đó giáng một đòn chí mạng vào chúng.
Và vì kết giới của kẻ thù đã được loại bỏ trước khi đòn tấn công được thực hiện, bạn không phải lúc nào cũng cần một vũ khí cụ thể để hoàn thành công việc.
Tuy nhiên, phương pháp này có những điểm yếu của nó.
Đầu tiên, kẻ thù sẽ nhận ra khi kết giới của chúng bị hạ xuống.
Và tệ hơn, có thể mất thời gian để hạ kết giới của chúng.
Vấn đề thứ hai có thể cho phép chúng gây ra nhiều thiệt hại hơn trong thời gian bạn cần để hạ nó xuống.
Nếu bạn định làm điều đó, nó phải được thực hiện cùng một lúc và nhanh chóng.
Nhưng điều đó không hề dễ dàng khi thần hộ mệnh làm tăng khả năng phòng thủ của chúng, khiến bạn ngủ gật, hoặc áp dụng thuật thôi miên.
Khi đó bạn không có cơ hội chiến thắng trừ khi bạn trấn áp thần hộ mệnh từ trước. Và…
…Reine des Garous chính là loại đó!
Điều này thật bất thường.
Đòn tấn công của Kasuya chắc hẳn đã trúng phải thần hộ mệnh phòng thủ của người phụ nữ đó.
Thông thường, một thần hộ mệnh phòng thủ ảnh hưởng đến chính bản thân sinh vật phi nhân loại hoặc khu vực xung quanh họ. Ngay cả kết giới thần hộ mệnh của một con quỷ cấp cao cũng chỉ mở rộng khoảng 10cm từ cơ thể chúng.
Vậy tại sao của bà ta lại là 12m?
Điều này có nghĩa là bà ta được bao bọc bởi một lớp giáp dày 12m.
Kasuya đã đặt Argent Clou ở chế độ chống phi nhân loại để phá vỡ kết giới đó, nhưng cô đã thất bại.
Bên cạnh đó, ở khoảng cách này, thần hộ mệnh của kết giới lẽ ra đã mỏng đi khá nhiều, vậy mà nó vẫn chặn đứng đòn đánh của cô một cách vững chắc.
Khi áp dụng thần hộ mệnh cho Argent Clou, cô đã chỉ thị cho nó bỏ qua các kết giới yếu hơn. Nếu nó phát hiện và phản ứng với cả những kết giới mờ nhạt, nó sẽ sử dụng hết năng lượng của mình trước khi phá vỡ kết giới mà cô đang nhắm tới.
Nhưng phản ứng đầu tiên đã chặn đứng nó hoàn toàn.
Cô cho một lernen figur thực hiện tìm kiếm tự động về thần hộ mệnh mà kẻ thù của cô đang sử dụng.
\
…Là loại tâm lý sao!?
\
…Cái thứ rác rưởi vô dụng này!
Nhưng sau khi tiễn nó một đoạn, kết quả tìm kiếm cuối cùng đã hiện lên.
\
“Đây là cái gì?”
Nó không cung cấp thông tin gì, nhưng không có nghĩa là không có thông tin tồn tại.
“Không thể tìm kiếm” đang bảo cô đừng tìm hiểu về vấn đề này, “Tránh kết nối” đang bảo cô đừng dính líu vào, và “Mức độ Giải phóng Giới hạn 6” đang nói với cô…
\
Đó là cấp độ dưới Cấp 7 một bậc, vốn dùng để chỉ một cuộc quyết chiến tối hậu.
Theo hồ sơ của Liên minh Testament, Giới hạn Cấp 7 đã được sử dụng để tập hợp Bảy Trăm Thánh Tông Đồ trong Kỷ nguyên Bình Minh, trước cả khi có khái niệm “Công giáo”.
Một Lệnh triệu tập Cấp 6 đã được sử dụng cho sự kết thúc của Chiến tranh Thống nhất Hài hòa.
Ngay cả trong cuộc chiến chống lại loài rồng châu Âu trong thời Trung Cổ ở các Thần Quốc Hài hòa, Cấp 5 là cấp cao nhất được sử dụng. Dĩ nhiên, có lẽ đó là do vấn đề trải dài khắp châu Âu nên lực lượng của họ không thể tập trung tại một điểm duy nhất.
…Bà ta đúng là một con quái vật.
Bà ta là màn đêm và bóng tối của châu Âu. Bà ta là sự hiện diện cảm thấy sau lưng bạn và mối đe dọa cảm thấy trong núi rừng hoang dã. Bà ta là con thú ăn thịt người và là hiện thân cho ý chí của nó. Mối đe dọa lâu đời nhất đối với nhân loại là loài sói.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, bà ta đã lột bỏ lớp vỏ con người và giải phóng điều đó ra ngoài.
Gió thổi.
Đó là cơn gió bão của Loup-Garou.
Nhưng nữ hoàng bước đi giữa tâm điểm của tất cả và mỉm cười trong khi vận dụng sức mạnh của mình một cách thông suốt.
Bà ta là một sự hiện diện áp đảo, nhưng hành động của bà ta lại hỗ trợ một cuộc chiến chống lại cả một quốc gia và chống lại các đồng minh và gia đình thuộc quốc gia đó.
Nỗi sợ hãi to lớn đó được chuyển hóa vật lý thành một sự hiện diện có khả năng nuốt chửng sinh mệnh, và nó được kiểm soát bởi…
“Các mối quan hệ?”
Nụ cười của nữ hoàng càng tươi hơn như để trả lời câu hỏi đó.
Bà ta cười vì bà ta thấy hành động của mình là hoàn toàn cần thiết. Kasuya không biết liệu bà ta có cảm thấy áy náy khi hạ gục kẻ thù của mình hay không, nhưng chắc chắn bà ta thấy có lý do chính đáng cho việc đó. Vì vậy…
“Hì hì.”
Nữ hoàng nhẹ nhàng xoay một vòng trong khi đi xuyên qua khu rừng. Bà ta đặt một tay lên má, lắc hông, giữ ngón út giữa môi, và thở ra một hơi thở đỏ mặt.
…T-tại sao bà ta lại bị kích thích chứ!?
Mar-Ga: “Mitotsudaira, có phải chỉ mình tôi thấy mẹ cô đang hưng phấn không?”
Gold Mar: “Tôi đã nghĩ có lẽ bà ấy đang cố quá sức, nhưng mà, chuyện này có vẻ khác.”
Tôi: “Chồng bà ấy đúng là có diễm phúc.”
Asama: “T-Toori-kun, chúng ta đừng nói những chuyện như vậy về gia đình người khác!”
Chị Gái Thông Thái: “Nhưng mà mẹ của Mito lúc nào cũng siêu dễ thương, nên papan của chị ấy hẳn là một người đàn ông bận rộn lắm.”
Ngân Lang: “Mọi người bảo tôi phải trả lời thế nào với tất cả những chuyện này đây!?”
Tonbokiri: “Thế này thì công việc của tôi lại dễ dàng quá. Giá như lúc nào cũng thế này thì tốt.”
Hội Phó: “Nhưng chúng ta đâu thể lúc nào cũng yêu cầu bà ấy bị trúng đại bác được…”
Gia Thần Ngực Lép: “Hội Phó! Hội Phó! Ngài có thể nói lại câu đó không!? Nhưng lần này là về tôi ấy!?”
Narumi thu hồi Bất Hồi Bách Túc.
Cô đang ở phía tây của Di tích Đại kiều Vịnh Edo, nơi bây giờ đã an toàn.
Cô thở ra một hơi tan vào đêm hè. Ngay cả sau khi chiến đấu khuya, hơi thở của cô cũng không có màu trắng ở nơi này. Cô tự nhủ phải đảm bảo mình không bị quá nhiệt.
“Có vẻ như chúng ta có thể bảo vệ cây cầu rồi. …Mặc dù cảm giác như chúng ta đã gian lận một chút ở đoạn cuối.”
“Nhưng Hashiba cũng đã từng sử dụng những lò phản ứng long mạch đó trong quá khứ mà. Nhưng Reine des Garous thì thân thiện với môi trường và đây chỉ là chuyện một lần, nên họ không thể thực sự phàn nàn được.”
“Jud,” Narumi đáp lại trong khi suy nghĩ.
…Mình nên làm gì nếu có ngày phải chiến đấu với bà ta?
“Narumi, đừng lãng phí suy nghĩ của cô vào những chuyện như vậy.”
“Tôi biết ngay là anh sẽ biết tôi đang nghĩ gì mà.”
“Jud. Việc thắc mắc liệu Reine des Garous có chị gái hay không là vô nghĩa. Bởi vì bà ấy thuộc thể loại ‘người mẹ’.”
“Tôi biết ngay là anh đang nghĩ chuyện ngớ ngẩn nào đó mà.”
Nhưng chắc cũng không sao vì anh ta coi mình là một người chị, cô nghĩ trước khi quay lại với những suy nghĩ trước đó của mình: cô sẽ làm gì nếu phải chiến đấu với người phụ nữ đó.
Date và Mogami là hàng xóm, nên cô đã từng cân nhắc đến một cuộc chiến chống lại Mogami Yoshiaki nếu bà ta giải phóng sức mạnh cửu vĩ hồ của mình.
…Nhưng ngay cả trong Thánh Luật cũng nói rằng cửu vĩ hồ chủ yếu được sử dụng để gây rối loạn các chính quyền trung ương của các quốc gia lớn.
Thao túng và gây hoang mang một cách chính xác cho các căn cứ của con người chính là bản chất thực sự của con hồ ly nguyền rủa con người. Một người sói thì khác. Nếu người sói đó là hiện thân của những nỗi sợ hãi chung của vùng đất châu Âu rộng lớn, bà ta sẽ mạnh mẽ ngay cả đối với một vị thần.
Bà ta đã tự điều chỉnh mình về hình dạng con người, nhưng đó chỉ là vì bà ta muốn sống như một con người.
“Phiền phức thật.”
“Chuyện gì?”
“À thì,” Narumi nói. “Cái việc quan hệ con người vượt lên trên tất cả ấy. …Tôi có thể hiểu tại sao các cuộc hôn nhân chính trị lại phổ biến đến vậy.”
“Không hẳn,” anh ta nói trong khi khoanh tay. “Sức mạnh của một mối quan hệ đến từ sức mạnh của hành động đã đưa hai bên đến với nhau. …Nhìn kia kìa.” Bán long nhân chỉ vào Đặc Vụ Số 1 và Công chúa Anh đang đứng cạnh anh ta. “Mary Stuart và Tudor đều đã kết hôn trên giấy tờ để thúc đẩy các chính sách của Anh, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn đến với kẻ tôn thờ ngực đó. Nói cách khác, sờ ngực là một hành động mạnh mẽ hơn để hình thành một mối quan hệ.”
“Đó là cách anh nói rằng những gì anh đã làm không phải là tai nạn à?”
“Với cô, đó là một tai nạn. Hoặc, nói một cách khác…”
“Sao?”
“Có thể nói rằng thần của tôi đã ban cho tôi một cú sờ để thưởng cho việc tôi yêu quý các chị gái đến nhường nào.”
“Vậy là anh từ chối nhận trách nhiệm cho hành động của chính mình, phải không?”
“Đó là cách làm của các thẩm tra viên.”
“Tôi đã chọn một tên ngốc khá phiền phức, phải không?”
Anh ta vẫn tiếp tục mặc cho lời nhận xét của cô.
“Khía cạnh phiền phức đó tồn tại là nhờ mối quan hệ của chúng ta, Narumi. Và nếu các mối quan hệ là thứ mạnh nhất, chúng ta có thể tìm ra lý do tại sao lại như vậy.”
Chẳng hạn như…
“Chúng ta tranh cãi, chiến đấu và bất đồng, nhưng một mối quan hệ lâu dài được xây dựng chính từ những xung đột đó. Nếu đó là điều cô muốn, thì hãy tìm kiếm một mối quan hệ như vậy. …Mặc dù tôi xin lỗi vì đã gây ra nhiều rắc rối như vậy.”
“Ồ, tôi cũng là một mớ rắc rối mà.”
“Đó là lý do tại sao chúng ta lại hợp nhau đến vậy.”
“Bây giờ tâm trạng tôi đang rất tốt.”
Các Technohexen đang nhìn họ chằm chằm trong khi quạt cho nhau bằng những Magie Figur có ghi dòng chữ “Làn Gió Mát Lạnh”, nhưng Narumi quyết định lờ đi.
Bên cạnh đó, cô đã tìm ra câu trả lời cho câu hỏi trước đó của mình.
Cô nghe thấy một tiếng kim loại từ phía bên kia vịnh và sâu bên trong khu rừng đang lan rộng.
Rất có thể, Kasuya của Thập Bổn Thương đã bắt đầu giao chiến với Reine des Garous.
Kasuya tung ra một đòn tấn công.
Cô đánh vào kết giới của Reine des Garous.
Cô không thực sự biết liệu mình có thể phá vỡ một kết giới được hình thành từ nguồn ether dường như vô tận hay không, nhưng tiếp tục cố gắng là cách duy nhất để khiến người phụ nữ đó chú ý đến mình, chưa kể là để ngăn chặn bà ta.
Kẻ thù của cô là phi nhân loại.
Tinh linh, thần thánh và người sói đều được coi là phi nhân loại.
Và qua rất nhiều hy sinh và ca tụng, con người đã phát triển và hoàn thiện các phương pháp chiến đấu với phi nhân loại.
Bản thân Kasuya cũng có dòng máu phi nhân loại, nhưng cô đã sống như một con người và học các kỹ thuật để đối phó với cả con người và phi nhân loại.
Những đòn đánh của cô thường là trực diện. Cô đặt khuỷu tay phải dưới bên phải ngực, và để bảo vệ mặt, cô di chuyển nắm đấm gần má đến mức có thể cắn vào ngón tay cái.
Sau đó cô tung một cú đấm.
Cô tung ra những đòn đánh liên hoàn. Cô chỉ tiếp cận ở mức tối thiểu từ chân đến hông. Đặt chân phải lên trước một chút là hoàn hảo. Nhưng cô đẩy vai ra phía trước. Và thay vì vung nó, cô dường như đẩy xương bả vai về phía trước từ phía sau.
Cô coi vai mình như một tháp pháo để ổn định những cú đấm và giảm sự mệt mỏi.
Đây là một kỹ thuật của con người, không phải kỹ thuật dùng sức mạnh vũ phu của một con thú.
Và khi cô đấm thẳng tay ra, cô sẽ phóng Argent Clou ra từ tháp chữ thập bên phải.
Nó mang hình dạng của một mũi khoan chữ thập đang xoay.
Cô kìm nén lực giật bằng cánh tay và chống đỡ nó bằng vai. Và một khi lực cản từ một điểm nhất định biến mất…
“…!”
Cô ra đòn.
Mũi khoan chữ thập được phóng ra sẽ đâm vào khoảng không dường như trống rỗng.
Một âm thanh chắc nịch sẽ vang vọng, ánh sáng ether sẽ vỡ tan, và mũi khoan sẽ bị chệch hướng.
Nhưng Kasuya không lùi lại ở đó. Cô tiếp tục vung nắm đấm để đẩy nó về phía trước.
“Ta sẽ phá vỡ nó!”
Mũi khoan chữ thập xé toạc không gian trống rỗng.
Nó để lại một “cái lỗ” dài bằng ánh sáng ether trên đường đi của nó.
Và cô vẫn không hề nương tay ngay cả khi đó.
Cái lỗ do một cú đấm để lại thậm chí còn chưa chạm tới bề mặt sức mạnh thực sự của kẻ thù này.
Vì vậy, cô lặp lại quá trình. Nếu cái lỗ quá nhỏ, cô chỉ cần tiếp tục khoan.
…Mình sẽ chạm tới bà ta!
Cô cách kẻ thù 12 mét. Sẽ mất bao lâu để cô khoan xuyên qua kết giới đó? Nhưng trong khi việc chạm tới bà ta là quan trọng, việc thu hút sự chú ý của bà ta còn quan trọng hơn.
Nếu Kasuya làm rõ rằng cô có thể chạm tới bà ta, Reine des Garous sẽ phải tập trung vào cô thay vì các đồng đội đang rút lui.
Vì vậy, cô hít vào.
“…”
Và lại ra đòn.
Kasuya tập trung vào các đòn tấn công của mình.
Kẻ thù không dừng lại, nên chính đôi chân của cô đã đưa cô lùi lại.
Để các đòn tấn công có sức mạnh phù hợp trong khi đồng thời lùi lại đòi hỏi rất nhiều luyện tập và kinh nghiệm.
Nhưng Kasuya có thể làm được.
Cô ra đòn.
Cô lùi lại và ra đòn.
Cô sẽ bước một bước và cắm các ngón chân xuống đất để giữ vững thế đứng cho đòn tấn công, nhưng một khi đòn tấn công trúng đích, cô sẽ để lực giật đẩy mình lùi lại.
Cô hoàn toàn đang phản công.
Cô sử dụng sức mạnh của đối thủ đang đến gần để tung ra một loạt đòn.
Cô xé toạc kết giới.
Cô giữ tháp chữ thập bên trái ở dạng khiên. Sử dụng cả hai tay để khoan sẽ hiệu quả hơn, nhưng một con sói chắc chắn sẽ “nuốt chửng” cô.
Lớp giáp bạc của chiếc khiên thỉnh thoảng chặn được một dòng thác ánh sáng.
Những cơn gió phát sáng đó giống như những con sói. Cứ như thể một bầy sói đang chạy quanh Reine des Garous và nuốt chửng các đồng đội của Kasuya.
Khi họ bị nuốt chửng, sức mạnh của họ bị tước đoạt, nên cô phải duy trì chiếc khiên đó.
Cô cảm thấy mật độ của cơn gió sói đang tăng lên và cô hy vọng là vậy. Điều đó có nghĩa là Reine des Garous đang tập trung hơn vào cô.
Một con sói đến gần.
Cô thêm một động tác quét ngang vào chuyển động lùi của mình. Cô dùng các ngón chân để tạo ra một lực tăng tốc lùi và đáp xuống bằng ngón chân rồi đến gót chân trong khi lòng bàn chân trượt lùi một chút.
Cô tích tụ sức mạnh của mình.
Trong khi trượt, cô tích tụ sức mạnh ở tất cả các bộ phận cong của chân: mắt cá chân, đầu gối và ngón chân.
“––––––”
Điều đó sẽ tạo thêm trọng lượng cho đòn phản công của cô.
Cô liên tục thực hiện những điều chỉnh nhỏ nhặt như vậy trong khi di chuyển rất nhanh.
…Mình phải ngăn bà ta lại.
Cô tấn công từ bên phải.
Và cô chặn cơn gió đang đến gần ở bên trái.
Cơn gió phun ra và làm rung chuyển cây cối trong rừng. Tiếng lá cây xào xạc nghe lạnh lẽo trong đêm và dường như vang vọng trong xương tủy cô.
Nhưng cô lại tấn công từ bên phải. Và cô tung ra một đòn thứ ba từ bên phải.
“Trái.”
Cô tiếp tục kết hợp tấn công và phòng thủ.
Trái.
Rồi phải.
Một lần phải nữa, phải nữa, ngay lập tức trái, và lại trái.
Cô tung một cú phải. Cô chuẩn bị một cú trái. Bây giờ là lúc cho cú phải. Vậy thì phải. Nhưng cô biết đó là mồi nhử. Nên cô vẫn dùng cú phải và cố gắng đẩy nó qua bằng cách…
…Trái!
Cô đẩy khiên về phía trước, nơi nó đâm sầm vào một con sói gió.
Cú húc khiên đã có tác dụng. Nếu vậy thì, cô nghĩ trong khi thêm vào một động tác mới. Bất cứ khi nào cô thấy một sơ hở trong các hành động phòng thủ của mình, cô sẽ thực hiện một cuộc tấn công bằng chiếc khiên trái đó.
Cô chỉ tập trung vào một điều: phá vỡ kết giới.
Vũ khí của cô là nanh vuốt của một con sói, nhưng cô sử dụng chúng bằng kỹ thuật của con người.
Một nỗi kinh hoàng phi nhân loại đã giải phóng thứ mà nhân loại dùng để đối đầu với cái phi nhân. Và nếu cô có thể làm được điều đó…
“Mình chỉ cần tiếp tục!”
Kasuya không cho phép mình dừng lại và thậm chí còn tăng tốc.
Lực lượng Hashiba rút lui khỏi khu rừng ether có thể nhìn thấy điều đó xảy ra.
Kasuya được giao nhiệm vụ làm hậu vệ cho họ và cô đã bắt đầu tạo ra một loạt các tiếng va chạm lớn.
Cô rất nhanh.
Mỗi âm thanh mờ đi cùng với âm thanh tiếp theo. Những tiếng kim loại nghe rất giống như nhiều tiếng chuông đang reo. Và…
“Này.”
Khi Kasuya vung người từ bên này sang bên kia trong khi lùi lại với những cú tăng tốc đột ngột, cô dường như mờ đi rồi lại xuất hiện. Và bằng cách lặp lại quá trình…
“Tôi có thể thấy nhiều hơn một bóng của cô ấy.”
Nó bắt đầu chỉ với hai hoặc ba, nhưng chẳng bao lâu đã vượt qua bốn và thậm chí năm.
Cô chỉ có thể nhìn thấy được trong khoảnh khắc một trong những đòn đánh của cô trúng đích. Âm thanh và hình ảnh trùng khớp lúc đầu, nhưng cuối cùng…
“Cô ấy đã vượt qua tốc độ âm thanh!”
Chuyển động của cô đã vượt qua những âm thanh dữ dội mà chúng tạo ra.
Cô chắc chắn đang lùi lại khi ra đòn, nhưng cô đang dần dần bước “tiến” xa hơn. Tuy nhiên…
“…!”
Mọi người hét lên và vội vã rút lui. Cơn lốc xoáy thổi quanh Reine des Garous nhanh chóng mạnh hơn và lớn hơn.
Mặt đất trước đây có thể nhìn thấy, nhưng bây giờ nó đã bị che khuất bởi sương mù ether. Và màn sương đó có một lực lượng không thể ngăn cản của những con sóng vỗ vào bờ. Vì vậy…
“Rút lui!”
Lực lượng Hashiba rút lui khỏi cây cầu nhìn lại màn sương đang đuổi theo trong khi họ chạy nhanh hết sức có thể.
“Nếu màn sương đó chạm tới chân các cậu, nó sẽ hút khô các cậu đấy!”
“Hút khô tôi!?”
“Sinh mệnh lực! Nên không phải kiểu vui vẻ đâu!”
Họ cười và cụng tay vào nhau trước khi nhìn lại.
“Nhanh lên!!”
“Chúng ta sẽ không kịp đâu!”
Đó là sự thật. Màn sương đang tăng tốc. Các tân binh vẫn chưa quen với việc di chuyển trong rừng, nên họ đang tụt lại phía sau và các đàn anh phải đẩy lưng hoặc kéo tay họ.
Nhưng bầy sói vẫn nhanh hơn.
“Chúng đến rồi!”
Màn sương lao tới trong khi luồn lách dưới các cành cây và giữa các thân cây.
“Chết tiệt,” mọi người nói trong khi chạy. Khu rừng dường như kéo dài vô tận trước mặt họ. Họ có lẽ vẫn còn trên cầu, nhưng họ đã mất phương hướng. Và…
“Oái!”
Màn sương gặm vào gót chân họ như để thử thách. Và họ có thể thấy phần đầu của màn sương thỉnh thoảng mang hình dạng chân trước hoặc đầu của một con sói. Bây giờ, đó có thể là một ảo ảnh do sợ hãi gây ra, nhưng…
“C-chết tiệt.”
Tất cả họ đều cảm thấy như đôi chân của mình không đưa họ đi đến đâu cả.
“Này,” một trong những chàng trai đang chạy nói. “Đến mức này rồi, cứ để bà ta hút khô chúng ta có phải dễ dàng hơn không!?”
“Không, cảm ơn!”
“Thật á!?”
“Đúng, thật đấy! Mọi người tỉnh táo lại đi! Chúng ta đang cố gắng rút khỏi đây để có thể hữu ích trong phần còn lại của trận chiến! Vậy tại sao các cậu lại hành động như thể chúng ta có thể nhắm mắt làm ngơ trước những khó khăn hiện tại và chấp nhận thất bại? Tôi sẽ không chấp nhận kiểu nói chuyện thua cuộc đó! Hơn nữa, tôi không thích gu vợ người ta! Giới hạn tuổi của tôi là 18!”
Màn sương lặng lẽ tăng tốc và nuốt chửng cậu ta.
Những người khác hét lên và trao đổi một cái nhìn. Sau đó một chàng trai khác đột nhiên giơ cả hai tay lên.
“T-tôi cực kỳ thích gu vợ người ta! 4/5 dữ liệu trong máy tính ký túc xá của tôi là về vợ người ta! Bà sẽ tha cho tôi vì là một người yêu vợ người ta cuồng nhiệt như vậy, phải không!?”
Cậu ta bị nuốt chửng.
Tất cả họ đều hét lên và cúi người về phía trước để chạy nhanh hơn nữa. Họ nhảy qua một con suối nhỏ và dùng rễ cây làm điểm tựa để phóng mình về phía trước.
“C-chết tiệt! Màn sương này nuốt chửng cả người thích lẫn không thích gu vợ người ta!”
“Chẳng phải sẽ kỳ lạ hơn nếu nó chọn lọc dựa trên điều đó sao!?”
Họ vội vã tiếp tục trong khi thảo luận về vấn đề, nhưng một số người đã tụt lại phía sau.
Các tân binh đang gặp khó khăn trong việc theo kịp.
“Chết tiệt! Các tân binh không theo kịp được những câu chuyện phiếm của chúng ta!”
“Theo đúng nghĩa đen đấy, đồ ngốc!” một người khác gắt lại khi các đàn anh đang cố gắng giúp đỡ các tân binh.
“Nhiệm vụ của chúng ta ở đây là đưa họ ra khỏi đây an toàn!”
Nhưng màn sương đang đến. Ngay khi nó nuốt chửng họ, nó cao lên rất nhiều và cố gắng cắn họ.
“Chết tiệt!”
Nhưng ngay khi họ gầm lên điều đó với màn sương, ánh sáng bùng nổ.
Và tất cả họ đều thấy người đã vòng ra giữa họ và màn sương đang đuổi theo để tấn công nó.
“Kasuya Takenori!”
Một cô gái trong số các tân binh đã chứng kiến điều đó xảy ra.
Có thứ gì đó đã đứng chắn đường màn sương đang cố cắn và nuốt chửng cô từ phía sau.
…Một cái bóng!
Đây không phải là khu rừng hay sương mù làm từ ánh sáng ether. Màu đen đã che khuất tất cả ánh sáng đó.
Và đó không phải là tất cả.
“Các người quên gì đó rồi.”
Cùng với đó, một số đồng đội đã bị màn sương nuốt chửng được ném về phía họ.
Có ba người trong số họ và người này đã mang họ suốt quãng đường này. Và…
“…!”
Cô ấy đã tấn công.
Màn sương vỡ tan và đòn tấn công của cô ấy xé toạc kết giới phía sau nó.
Cô gái nhận ra rằng hành động của người thừa kế danh hiệu này có thể chỉ có tác động nhỏ nhất đến mối đe dọa đang tấn công họ. Rốt cuộc, mối đe dọa này là rất lớn. Có thể ngay cả chuyển động và các đòn tấn công tốc độ cao của một người thừa kế danh hiệu cũng không thể đánh bại một đối thủ như thế này. Tuy nhiên…
“Đi đi!”
Bị thúc đẩy bởi những lời đó, cô gái bắt đầu chạy.
“Này,” một trong những đàn anh gọi. “Đi thôi,” mọi người xung quanh cô thêm vào.
Cô gái nhìn lại trong khi tăng tốc một lần nữa.
Con sói đen đang tấn công trong khi màn sương màu trắng xanh gần như nuốt chửng cô.
Những tia sáng và âm thanh vỡ vụn đều bị nuốt chửng bởi người bảo vệ màu đen đang đứng chắn đường họ.
Con sói đen biến mất sau màn sương trong khi đảm bảo rằng tất cả những người khác có thể thoát ra, vì vậy cô gái đã cất cao giọng.
“Ai đó…”
Cô có thể cảm nhận được mình bất lực đến nhường nào khi làm vậy.
“Ai đó hãy giúp chị ấy!”
Mình tự lo được, Kasuya nghĩ với một nụ cười trước giọng nói từ phía sau.
Ngay bây giờ, cô phải tập trung vào việc tấn công.
Cô chắc chắn đang tiếp cận kẻ thù.
Cô đã khoan sâu vào kết giới 12m. Và…
“Mình đã được dặn là không được nhắm đến việc đồng quy vu tận.”
Cô không có ý định bị đánh bại.
Nhưng đồng đội của cô sẽ gặp nguy hiểm nếu cô không làm hết sức mình ở đây.
Nếu cô có thể thu hút sự chú ý của màn sương đó, cô ít nhất có thể giữ nó không đuổi theo thêm một người nữa.
Và nếu cô gây náo loạn lớn hơn nữa, cô có thể thu hút nó khỏi người thứ hai và thứ ba.
Náo loạn là sở trường của cô, vì vậy cô tiếp tục tấn công.
“Kh!”
Cô ra đòn.
Cô khoan vào kết giới bằng tay phải và đẩy nó đi bằng tay trái. Cô có thể cảm nhận được sự tiến triển thực sự khi lặp lại quá trình đó.
Đây là khu rừng của Reine des Garous.
Kasuya đột nhiên nhìn thấy một hình bóng. Cô thấy hình bóng một người phụ nữ cõng một đứa trẻ trên lưng trong khi đi xuyên qua khu rừng được tạo nên từ những hình bóng màu xanh đậm tương tự.
…Cái gì vậy?
Đó là một trong những ký ức của Reine des Garous ư?
Cô sớm nhận thấy những hình bóng khác như để chứng minh cho phỏng đoán của mình là đúng.
Cô thấy hình bóng một người phụ nữ quan sát từ xa khi một cậu bé dùng kéo cắt quả trên cây.
Cô thấy hình bóng một người phụ nữ nhìn xuống chân núi trong khi chờ đợi ai đó trên một con đường mòn nhỏ trong rừng có tầm nhìn.
Cô thấy hình bóng một người phụ nữ nắm tay một cậu bé để kéo cậu đi trong khi đồng thời áp vai vào nhau.
Nhiều hình bóng này lướt qua cô và biến mất vào xa xăm.
“Tất cả những thứ này là một phần trong hình dạng thật của người sói đó sao?”
Kasuya thấy điều đó thật kỳ lạ.
Người sói ăn thịt người và là nỗi sợ hãi của bóng tối và hoang dã, vậy họ có thực sự chứa đựng cả những hình ảnh hạnh phúc như vậy không?
…Liệu nỗi sợ hãi và các mối đe dọa có thể bắt đầu mang những thứ như thế này một khi chúng phát triển nhân cách và sống cuộc đời của mình không?
Một ý chí và một cuộc đời tồn tại trong một thứ phi nhân loại không phải là điều bất thường với những người máy tự động và các thực thể dữ liệu, nhưng Kasuya vẫn ngạc nhiên khi thấy những gì được phép tồn tại bên trong chúng.
Mặc dù chính cô cũng có dòng máu người sói.
Nhưng nếu điều này được cho phép…
“Điều đó có nghĩa là mình cũng có thể có thứ gì đó như thế này trong mình.”
Cô tung ra một đòn nữa trong khi tự nói với mình.
Nhưng ngay lúc đó…
…Ể?
Cô cảm nhận được ánh mắt của ai đó đang nhìn mình.
Nó đến từ phía trước, rất mạnh mẽ, và cảm giác như một luồng nhiệt lớn. Và một lát sau…
“A.”
Có thứ gì đó nhảy sang bên cạnh cô.
…Reine des Garous!
Người phụ nữ đó đã lao vào với tốc độ tăng tốc tức thời của mình, nên Kasuya quay về phía bà ta.
Nhưng rồi sự hiện diện của Reine des Garous vỡ tan.
Đó chỉ là một hình bóng.
Đó chỉ là một ký ức chứa đựng bên trong Reine des Garous. Rất có thể…
…Khi bà ta chiến đấu với Đặc Vụ Số 5 của Musashi!
Kasuya đã nghe tin đồn về trận chiến không chính thức đó. Nếu đó là một phần của nó…
“Họ đã di chuyển nhanh đến mức nào khi chiến đấu chứ!?”
Đó hẳn là thứ mà Reine des Garous không bao giờ muốn quên. Bà ta tua lại nó trong khi tự điều chỉnh lại bản thân vì đó là một ký ức quý giá, nhưng nó lại khiến Kasuya tràn ngập một cảm xúc tương tự như sự thất vọng.
Kẻ thù của cô đang tận hưởng những ký ức trong quá khứ thay vì tập trung vào cô.
Những suy nghĩ “mình không thể để yên chuyện này” và “liệu mình có thể hy vọng gì hơn không” đồng thời tràn ngập trong tâm trí cô.
Cô tiếp tục di chuyển.
Nhưng không chỉ để tấn công. Tấn công chỉ là một trong nhiều chuyển động mà cô đang thực hiện.
Cô đánh, chặn, gạt, tiến lên, bước sang hai bên, và liên tục né và tấn công.
Cô có thể lặp lại những hành động đó một cách chính xác như vậy là nhờ vào quá trình luyện tập.
Đây là những kỹ thuật của con người.
Nhưng kẻ thù sẽ không dừng lại.
Bầy sói ngoạm lấy cô với một mật độ và độ dài dường như vô tận.
Cô di chuyển.
“A.”
Cô đã hết hơi, nhưng đó càng là lý do cô không thể dừng lại và cô tập trung vào việc giữ thăng bằng. Và một khi cô đã ở trong một vị trí ổn định một lần nữa, cô hít một hơi thật sâu.
“Nh.”
Và cô di chuyển thêm.
Cô không còn nghe thấy tiếng bước chân rút lui xung quanh mình nữa.
Cô cảm thấy như có ai đó đang gọi mình từ xa.
Nhưng cô tin chắc mình đang tiến gần đến kẻ địch.
Đây là một phép thử.
Thủ lĩnh của bầy người sói đang thử thách kẻ tân binh non nớt này, một con sói đơn độc đã sống một mình quá lâu.
Nữ vương đang cho cô thấy thế nào là dám chống lại mình. Vì vậy…
“Phải đến được chỗ ả!”
Như đáp lại tiếng hét của cô, một thứ gì đó đã áp sát.
Một bầy sói.
Bầy sói lần này thậm chí còn lớn hơn trước. Nếu như lúc nãy chúng chỉ biết lao thẳng về phía cô, thì bây giờ, một vài con đã bắt đầu di chuyển vòng ra hai bên sườn.
Đòn tấn công dữ dội này chính là bằng chứng cho thấy cô đã vào đến nơi sâu nhất trong màn sương của Reine des Garous.
…Kh!
Kasuya nhìn rõ đòn tấn công của kẻ địch.
Chỉ liếc qua, cô cũng có thể thấy màn sương đã cuộn lên thành một con sóng cao ngất, lừng lững phía trên đầu mình.
Vô số con sói đang nhe nanh giơ vuốt ở phía trước con sóng đó. Thêm vào đó, một vài con khác đang đánh vòng sang hai bên, buộc cô phải cùng lúc đối phó với nhiều hướng hơn.
Lũ sói quá đông để có thể nhìn xuyên qua, đồng thời cô còn phải ứng phó cả bên trái lẫn bên phải, nhưng Kasuya vẫn tung ra một đòn liên hoàn bằng cánh tay phải.
Cô khoan sâu vào chúng, rồi đẩy tới chiếc khiên trên tay trái.
Cô di chuyển.
Cô vừa lùi lại vừa tấn công sang hai bên, nhưng…
…Trên đầu!
Lũ sói lao tới nhanh đến mức tưởng như chúng sắp nhảy vọt qua đầu cô.
Và ngay khi cô định di chuyển để đối phó, một bóng người đã lao đến bên cạnh.
“–––––!?”
Đó là Reine des Garous, nhưng không phải người thật. Chỉ là một bóng ảnh.
Đó là hình dáng của người phụ nữ ấy khi giao chiến với Sĩ quan Đặc nhiệm số 5 của Musashi.
Là giả.
Bóng ảnh đó tất nhiên nhanh chóng tan biến.
Nhưng phản ứng của Kasuya đã khiến chuyển động của cô khựng lại trong giây lát.
…Thôi rồi!
Màn sương đâu có bỏ qua sơ hở đó, nó lập tức ập xuống từ trên cao.
Kasuya vội giơ chiếc khiên bên tay phải lên đỡ, đồng thời dùng tháp thập tự bên tay trái để răn đe các hướng khác. Tuy nhiên, lựa chọn này đối với cô chẳng khác nào một sự thất bại.
…Tại sao mình lại phòng thủ!?
Nhiệm vụ của cô là thu hút sự chú ý của kẻ địch để đồng đội có thể trốn thoát, nhưng nếu cô bắt đầu tập trung vào việc tự vệ, cô sẽ trở thành một mục tiêu có thể bị phớt lờ.
Cô vẫn chưa thể đọc hết được cục diện trận đấu. Với số lượng kẻ địch đông như vậy, lẽ ra cô nên sử dụng những đòn đánh theo vòng tròn thay vì đâm thẳng, nhưng giờ nhận ra thì đã quá muộn.
“…!”
Thật sự đã quá muộn. Cô đã chết sững.
Tại sao mình lại làm thế?, cô tự hỏi.
Nhưng rồi một người khác đã đến.
“Kasuya!”
Một thân hình nhỏ bé xé toạc vòng vây của bầy sói xung quanh và nhảy vào chiến trường.
Đó là Kani.