Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

203 1034

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

336 862

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

45 191

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

289 6680

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

279 5852

Tập 01 - Mở Đầu

Tôi không đeo trang sức. Bởi vì chúng sẽ cản trở việc nhà. Nếu đeo gì đó trên ngón tay hoặc cổ tay, tôi sẽ không thể làm tốt món thịt băm viên Hamburg mà Mizuki yêu thích nhất, chưa kể tôi cũng không quen đeo thứ gì đó ở cổ.

Vì vậy, trong suốt mười lăm năm cuộc đời, tôi chưa từng một lần đeo trang sức. Bản thân đã không đeo, cũng chưa bao giờ đeo cho ai cả.

「Chủ nhân.」

Một giọng nói trong trẻo như chuông bạc. Hôm nay, cô ấy cũng lại dùng đôi mắt lấp lánh đó nhìn tôi không rời. Tựa như bị ánh mắt tựa sao trời kia thúc giục, tôi chạm vào cổ cô ấy.

Tim tôi đập hơi nhanh. Không ngờ món trang sức đầu tiên mình đeo cho người khác lại là thứ này.

「Tay cậu đang run kìa?」

Thật kỳ lạ. Tôi và cô ấy đến bạn bè còn không phải, ở trong lớp gần như chẳng bao giờ nói chuyện với nhau. Vị thế ở trường cũng hoàn toàn khác biệt. Cô ấy luôn được mọi người vây quanh, là nhân vật trung tâm của lớp. Còn tôi chỉ là một học sinh mờ nhạt, có cũng được không có cũng chẳng sao.

Thế nhưng tôi của hiện tại, lại—

Đang giúp cô ấy thắt vòng cổ.

「…Thôi được rồi, tớ sẽ giúp cậu đeo nó.」

Tôi nhẹ nhàng chạm vào mái tóc cô ấy. Gạt mái tóc vàng óng sang một bên vai, và cứ thế—

Đeo chiếc vòng cổ màu hồng nhạt lên chiếc cổ trắng như tuyết của cô ấy—