Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

29 26

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

(Đang ra)

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

Elise

Một tân binh cấp Thiên Tai hoàn toàn không tự nhận thức được sức mạnh của mình, người luôn xông pha nơi tiền tuyến, đã ra đời như thế!!

5 3

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

(Đang ra)

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

Myojin Katou

Đây là câu chuyện fantasy về một cô gái tùy hứng dùng sức mạnh vô song để kết bạn!

4 5

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

51 314

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

217 773

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

40 342

Tập 01 - Mở Đầu

Tôi không đeo trang sức. Bởi vì chúng sẽ cản trở việc nhà. Nếu đeo gì đó trên ngón tay hoặc cổ tay, tôi sẽ không thể làm tốt món thịt băm viên Hamburg mà Mizuki yêu thích nhất, chưa kể tôi cũng không quen đeo thứ gì đó ở cổ.

Vì vậy, trong suốt mười lăm năm cuộc đời, tôi chưa từng một lần đeo trang sức. Bản thân đã không đeo, cũng chưa bao giờ đeo cho ai cả.

「Chủ nhân.」

Một giọng nói trong trẻo như chuông bạc. Hôm nay, cô ấy cũng lại dùng đôi mắt lấp lánh đó nhìn tôi không rời. Tựa như bị ánh mắt tựa sao trời kia thúc giục, tôi chạm vào cổ cô ấy.

Tim tôi đập hơi nhanh. Không ngờ món trang sức đầu tiên mình đeo cho người khác lại là thứ này.

「Tay cậu đang run kìa?」

Thật kỳ lạ. Tôi và cô ấy đến bạn bè còn không phải, ở trong lớp gần như chẳng bao giờ nói chuyện với nhau. Vị thế ở trường cũng hoàn toàn khác biệt. Cô ấy luôn được mọi người vây quanh, là nhân vật trung tâm của lớp. Còn tôi chỉ là một học sinh mờ nhạt, có cũng được không có cũng chẳng sao.

Thế nhưng tôi của hiện tại, lại—

Đang giúp cô ấy thắt vòng cổ.

「…Thôi được rồi, tớ sẽ giúp cậu đeo nó.」

Tôi nhẹ nhàng chạm vào mái tóc cô ấy. Gạt mái tóc vàng óng sang một bên vai, và cứ thế—

Đeo chiếc vòng cổ màu hồng nhạt lên chiếc cổ trắng như tuyết của cô ấy—