Không không không.
Dù tình trạng có là thế nào đi nữa thì chuyện này là không chấp nhận được.
Đúng là chỉ số của Anh Hùng cao hơn so với binh lính bình thường rất nhiều.
Nhưng mà dù sao đi nữa thì cũng đừng có đem một đứa con nít ra chiến trường chứ.
Có tuyệt vọng cũng phải có giới hạn chứ.
À.
Nếu nhìn kĩ lại thì cậu Anh Hùng này đang run rẩy.
Tội nghiệp quá.
Ể?
Tại sao đang run rẩy hả?
Tại tôi đó, có sao không?
Nghiêm túc, thiệt chứ, tại sao Anh Hùng lại ở đây?
Mặc dù tôi cũng hơi ngạc nhiên rằng Anh Hùng chỉ là một đứa con nít, nhưng vốn thì Anh Hùng không nên ở những nơi như thế này.
Có lẽ nào?
Có lẽ nào là họ định cho Anh Hùng thấy rõ cái chết từ lúc còn nhỏ để hiểu chiến trường là thế nào?
Là vậy sao?
Thường thì chỉ nên xem những trận đang thắng thôi, không lẽ tình hình đã thay đổi vì có tôi tham gia à?
Hmmm.
Tôi không biết tính cách của Anh Hùng-kun này nên tôi không nói gì chính xác được.
Anh Hùng-kun vung kiếm lên.
Cơ mà, vì kiếm to hơn quá nhiều so với cơ thể cậu ta nên cậu ta chỉ có thể vung lên hoặc vung xuống mà thôi.
Tôi né đại qua một bên.
Anh Hùng-kun này ít ra vẫn là người bình thường, không như Ma Vương kia.
Chỉ có tuổi cậu ta là nhảm nhí thôi.
Cũng tức là cậu ta khá là có tài.
Đủ để tôi thấy uổng nếu giết cậu ta luôn ở đây.
Chờ cậu ta lớn lên tốt hơn.
Càng mạnh thì càng tốt cho tôi.
Vì còn nhỏ mà đã được chọn làm Anh Hùng có nghĩa là tương lai cậu ta sẽ tỏa sáng cực kì rực rỡ.
Giết cậu ta ở đây quá uổng.
Nên, Anh Hùng-kun.
Tôi tha cho cậu đó.
Thay vào đó tôi sẽ lấy mạng bọn người lớn vô dụng đang núp sau lưng cậu.
A, tôi chợt phát hiện tín hiệu Đại Ma Pháp.
Đệt.
Cái này sẽ dính cả Anh Hùng-kun luôn đó!
Mấy người đang nghĩ cái quái gì vậy!?
Chặn lại… không kịp rồi.
Tôi có dính đòn này cũng không sao, nhưng Anh Hùng-kun thì khác.
Đành vậy.
Tôi Dịch Chuyển cậu ta đi.
Tôi vội vàng thiệt lập công thức Ma Pháp Dịch Chuyển trong khi nhẹ nhàng né những phát kiếm tuyệt vọng của cậu bé Anh Hùng.
Đệt, tốc độ của đối phương nhanh hơn tôi tưởng.
Không tốt, họ bắn nó đi rồi.
Ngọn lửa đốt cháy mọi thứ bay đến chỗ tôi.
Mặc dù tôi đã dùng “Sức Mạnh Thánh Long” và “Lá Chắn Rồng” giảm bớt sức mạnh nhưng ngọn lửa vẫn đủ sức đốt cháy mọi thứ quanh tôi.
Cả tôi lẫn Anh Hùng-kun đang đứng với tôi.
Tôi kết thúc Dịch Chuyển chậm một tích tắc.
Lúc chúng tôi Dịch Chuyển đi là ngọn lửa đã bắt đầu nổ bùng lên.
Sự tĩnh lặng khiến cho sự ồn ào ở chiến trường chỉ mới một giây trước cứ như là ảo giác.
Tôi đã dùng Dịch Chuyển quay lại Đại Mê Cung Elro.
Cùng với Anh Hùng-kun.
Tôi nhanh chóng kiểm tra tình hình của Anh Hùng-kun.
HP của cậu ta đã giảm xuống và cậu ta đã ngất xỉu, nhưng cậu ta chưa chết được.
Hơn nữa, áo quần cậu ta mặc có chất lượng khá tốt nên khả năng phòng thủ của cậu ta cũng không quá yếu.
À nhưng mà cái khăn choàng trắng của cậu ta lại bị đốt cháy một nửa rồi.
Trước tiên là phải chữa trị đã.
Để mĩ vị như thế này cứ thế mà chết thì phí quá.
Nhân tiện, tôi sẽ sửa cái khăn choàng lại luôn.
Tôi cắt phần bị cháy đi, nối tơ mới vào đó và dùng “Điều Khiển Tơ” đan một cái mới.
Umu.
Hàng Kumo chất lượng cao đó nha.
Vì đây là trang bị của Anh Hùng nên vốn nó là loại tơ tốt, nhưng vì tôi sử dụng tơ của tôi gia cố nó rồi nên giờ khả năng phòng thủ của nó còn tăng lên thêm nữa.
Tôi khá chắc chắn là đủ để ngăn cậu ta không bị chặt đầu.
「Hơ! Cậu bé này, Anh Hùng sao!?」
Ông chú trung niên thấy khi chúng tôi Dịch Chuyển.
Ồ, nghĩ lại thì, ông chú trung niên này có “Giám Định”.
Vậy nên ông ta phát hiện cậu bé này là Anh Hùng.
A, tôi vừa có một ý tưởng tốt.
Tôi sẽ bán cái cậu bé Anh Hùng cho ông chú trung niên.
Tôi muốn đuổi ông chú trung niên đi lắm rồi, và nếu ông ta tiện tay đem Anh Hùng-kun đi luôn thì một mũi tên trúng hai con chim rồi.
Tôi có thể nhẹ nhàng đuổi cái đuôi đi và cũng gửi Anh Hùng-kun về, ai cũng vui hết.
Hãy làm vậy đi.
Vậy giờ tôi chỉ cần xử lí vấn đề giao tiếp nữa là xong.
Muốn giao tiếp tôi phải biết nói đã.
Hiện tại tôi đang trên cấp 50 vì lúc nãy tàn sát khá nhiều người.
Nghĩa là tôi đã có thể tiến hóa rồi.
Vì thế, trong lúc tôi tiến hóa nhớ bảo trọng nha.
{Vâng}
Tôi giao mọi chuyện cần xử lí cho Đảm-nhiệm-Chúa.
《Cá thể Zana Horowa tiến hóa thành Arachne》
Mặc dù con đường đến đây không ngắn chút nào, nhưng tôi cuối cùng đã có ngoại hình gần với Nhân Loại nhất rồi.
A, khoan đã.
Arachne có phần thân trên là cơ thể người, và thân dưới là cơ thể nhện mà đúng không?
Vậy số mắt của tôi có giảm xuống không?
A!
Ôi không!
Ước mơ tám Ma Nhãn của tôi!
Không.
Quan trọng hơn thế, tôi là nữ mà đúng không?
Nghĩ lại thì, tôi cứ coi bản thân mình là nữ, nhưng tôi không biết nhện cái và nhện đực khác nhau như thế nào cả.
Tôi có thể đẻ trứng nên tôi nghĩ mình là nữ, nhưng có khi nam cũng đẻ trứng được nếu có skill thì sao.
Sau khi tiến hóa chắc thân trên của tôi không phải là cơ thể cơ bắp cuồng cuộn đâu nhỉ?
A, thực ra vậy cũng được không sao.
Không sao, nhỉ?
A đệt, tiến hóa bắt đầu rồi.
Uo!?
Cơ thể tôi đang phát ra âm thanh ken két!?
Mặc dù trước giờ khi tiến hóa ngoại hình của tôi không đổi bao nhiêu nhưng lần này thì sẽ đổi rất nhiều.
Agagagagaga.
Nhờ có “Miễn Nhiễm Cảm Giác Đau Đớn” nên tôi không thấy đau, nhưng cảm giác thật là kì diệu.
Cơ thể của tôi trở nên hơi lớn hơn một chút.
Không phải chỉ lớn một chút, mà lớn hẳn luôn.
Làm sao tôi có thể cứ thế mọc lớn lên mà không cần lột da vậy?
Phần này hoàn toàn là phạm trù viễn tưởng rồi, tôi có nên nói nếu nghĩ quá nhiều thì tôi coi như thua rồi không?
Sau khi cơ thể tôi lớn ra xong thì đầu tôi bắt đầu ngứa.
Có cái gì đó đang mọc ra.
Un?
Một cảm giác hết sức kì lạ.
Cứ như ý thức của tôi đang bị tách làm hai mặc dù tôi không hề sử dụng Ý Nghĩ Song Song.
Và rồi việc tạo hình cho thứ vừa mọc ra đã kết thúc.
《Tiến hóa kết thúc》
《Đã trở thành chủng loại Arachne》
《Toàn bộ chỉ số cơ bản đã tăng lên》
《Đã nhận được『Độ Thông Thạo Skill Bổ Sung Do Lên Cấp』》
Và như thế tôi tiến hóa xong.