Kumo Desu Ga Nani Ka

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3437

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Zana Horowa - S28: Thoát khỏi Đại Mê Cung Elro

Sau khi gặp bọn Tàn Dư của Ác Mộng trở đi thì đường đi sau đó khá là thoải mái.

Vì con Rồng Đất vừa tiến hóa kia ăn hết toàn bộ quái vật nên trong lối đi lớn gần như không còn con quái vật nào cả.

Nhờ vậy thời gian chúng tôi cần phải chiến đấu giảm đáng kể, thậm chí còn không gặp con nào đặc biệt mạnh mẽ cả.

Tôi nghĩ đây không chỉ là vì con Rồng Đất.

Tàn Dư của Ác Mộng.

Vì chúng có mặt ở đây nên toàn bộ quái vật đều hoặc là đã bị giết hoặc là đã bỏ trốn.

Sau việc đó Basgas-san không nói nhiều nữa.

Ông ta hoàn toàn căng hết dây thần kinh lên, không còn nói những gì không cần thiết.

Mặc dù ông ta vẫn nói rất kĩ những chuyện cần phải nói, nhưng ông ấy đã ngừng cười đùa vui vẻ như trước kia.

Giống như một chiến binh đang ở giữa chiến trường.

Chúng tôi cũng bị Basgas-san ảnh hưởng, và những cuộc nói chuyện phiếm cũng giảm hẳn.

Càng đến gần lối ra thì việc này thể hiện càng rõ ràng.

Áp lực của việc ở trong mê cung nguy hiểm này kết hợp với áp lực của việc sắp được rời khỏi đây, cộng thêm áp lực từ việc đang ở trên chiến trường.

Chúng cộng hưởng lại và mặt mọi người ai cũng càng ngày càng trở nên căng thẳng.

「Rồi, đến đây thì lối ra đã gần lắm rồi」

Basgas-san nói vậy ở nơi cắm trại cuối cùng của chúng tôi.

「Lối ra từ chỗ này chỉ có một, là một lối rẽ ở bên đó」

「Nghĩa là chúng ta sẽ sử dụng lối rẽ?」

「Đúng thế」

「Nó là một chỗ nguy hiểm?」

「À」

Basgas-san nói một cách nghiêm túc.

「Nó là lối rẽ bởi vì nó không đủ an toàn để nhiều người sử dụng nó, hiểu không? Nếu không có bao nhiêu người sử dụng nó thì chỉ có hai trường hợp một là ít người biết, hai là nó quá nguy hiểm」

Basgas-san lấy một tấm bản đồ ra.

「Chúng ta hiện đang ở chỗ này」

Chỗ tay Basgas-san chỉ trên bản đồ.

Cực kì gần với lỗi ra.

Nhìn thấy rõ mình đang ở đâu chợt tôi nhận ra rằng mình đã đi xa cỡ nào rồi.

「Lối rẽ mà tôi nói đến là ở đây」

Basgas-san chỉ một chỗ khác.

Là một không gian rất rộng.

「Nó là một cái hố thông. Có nhiều cái giống vậy trong Đại Mê Cung, chúng nối Tầng Thượng trực tiếp với Tầng Hạ. Và cái hố thông này cũng trực tiếp nối với mặt đất nữa. Nếu chúng ta leo đường này lên thì chúng ta sẽ sớm trở lại mặt đất」

Một cái hố thông.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì chúng là những hố lớn nối Tầng Thượng và Tầng Hạ với nhau, mệnh danh là khu vực nguy hiểm không ai dám đi qua.

Vì toàn bộ Thám Hiểm Giả thử đi vào không hề trở ra.

Nhưng lần này chúng tôi không đi xuống.

Chúng tôi sẽ dùng nó để leo lên.

Và, Basgas-san vẫn nói rằng nó nguy hiểm.

Phải có lí do tại sao nguy hiểm.

「Ở trong hố có gì nguy hiểm?」

「À. Thứ nhất, để đến được chỗ cái hố thì chúng ta phải vượt qua khu vực nguy hiểm ở đây」

Chỗ Basgas-san đang chỉ trên bản đồ là một khu vực rộng khác ở ngay trước khi đến cái hố.

「Là tổ của bọn Elro Ferect」

「Elro Ferect?」

「Nó là một loại quái vật côn trùng có nhiều chân. Mặc dù mỗi con thì rất yếu, nhưng chúng lại bu thành đàn lớn, hơn nữa chúng sử dụng hiệu ứng bất thường Tê Liệt. Vì chúng có tốc độ khá kinh khủng nên chỉ cần bị bắt kịp là coi như xong. Chúng sẽ làm Tê Liệt và cả đàn bu lại cắn xé」

「Ọe」

Katia vừa tưởng tượng ra cảnh đó à? Cô ấy rên nhẹ một tiếng.

「Cách duy nhất xử lí chúng là sử dụng đòn tấn công diện rộng để giết toàn bộ chúng cùng lúc」

「Hiểu rồi」

Đúng là, thường thì như thế sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng tổ đội này thì chắc không gặp vấn đề gì.

Bởi vì đa số người ở đây đều có thể sử dụng Ma Pháp diện rộng.

Nếu Katia, Sensei, Anna và tôi cùng sử dụng Ma Pháp diện rộng thì chắc sẽ đủ.

Dù có không đủ thì Hyrinth-san vẫn có thể chặn chúng lại, và Basgas-san sẽ hỗ trợ.

Chắc không sao.

「Đó là chướng ngại đầu tiên」

「Đầu tiên, vậy nghĩa là còn cái thứ hai?」

「Chướng ngại thứ hai là tổ của loài Finjegoath」

Chúng tôi chờ Basgas-san tiếp tục.

「Mặc dù Finjegoath là một loài có thể sống ở những nơi khác ngoài Đại Mê Cung Elro, nhưng những con sống trong Đại Mê Cung Elro thường xuyên làm tổ ở trong hố và từ đó hoạt động. Đa số hố đều có tổ Finjegoath. Finjegoath là một loại quái vật côn trùng biết bay có kim độc. Mặc dù độ nguy hiểm mỗi con chỉ là cấp D, nhưng thường xuyên chúng được một con tiến hóa cao cấp hơn dẫn đầu, lập thành tổ đội. Chúng sẽ hợp tác với nhau để tấn công. Để rời khỏi đây chúng ta buộc phải vừa leo một vách đá dựng đứng vừa né đòn của chúng」

Xem ra rời khỏi Đại Mê Cung Elro không phải là việc dễ dàng gì.

「Áaaaaaaaaaaaaaaa!」

Katia hét lớn.

Ở kiếp trước vốn cô ấy không ưa thích gì côn trùng rồi, nhưng mà tới kiếp này có vẻ cô ấy còn ghét chúng hơn nữa.

Dĩ nhiên là tôi hiểu cảm giác của cô ấy.

Nhìn cái cảnh này tới tôi còn thấy muốn sợ côn trùng.

Tron tầm mắt của tôi, từng đàn từng đàn côn trùng bò lúc nhúc.

Một con côn trùng nhìn rất giống con cuốn chiếu ở thế giới kia.

Chúng vừa bò lúc nhúc vừa trườn qua trườn lại.

Nếu không chuẩn bị tinh thần thì hét lên là dễ hiểu.

Lúc đầu chúng tôi định từ từ lần lượt bắn Ma Pháp diện rộng để tàn sát bọn chúng.

Nhưng mà.

「Hiiiiyyyaaaaaa! Không, không, KHÔNGGGG!」

Katia sợ quá mất khôn, bắn Ma Pháp liên tục không giữ sức.

Số lượng cuốn chiếu cứ thế bị Ma Pháp tàn sát mà giảm xuống.

「Ờm, sử dụng Ma Pháp Lửa trong hang động có sao không?」

「À, chắc không sao đâu, Lửa do Ma Pháp tạo ra ở thế giới này không đốt oxi và tạo ra carbon dioxide」

「Ể? Thật à?」

「Ừ. Mặc dù cô không nghiên cứu kĩ lắm, nhưng Ma Pháp sẽ chỉ khiến cho hiện tượng gọi là lửa đột nhiên xuất hiện mà thôi. Nếu kĩ năng điều khiển Ma Pháp không đủ thì có khi sẽ tạo ra carbon dioxide, nhưng mà pháp sư cỡ Katia-chan sẽ không tạo ra carbon dioxide, nên không sao đâu」

「Thật là bí ẩn」

「Đúng là bí ẩn thật. Vốn thì việc tạo ra được lửa mà không đốt cháy để tạo ra carbon dioxide đã là khó hiểu rồi, thậm chí cô còn không hiểu tại sao nếu không đủ kĩ năng thì sẽ tạo ra carbon dioxide nữa. Hình như lí do lửa cháy không phải là đốt cháy Hydro như bình thường. Nếu cứ ngồi suy nghĩ một hồi sẽ dẫn đến câu hỏi Ma Pháp thực sự là gì. Chúng ta vốn là những người đến từ thế giới có khoa học kĩ thuật, nên cực kì khó để giải thích mọi thứ một cách logic, nhưng nếu không cố gắng làm vậy thì cô sẽ thấy không an tâm」

Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện nhảm nhí như thế thì Katia đã tàn sát hết lũ cuốn chiếu rồi.

Tôi nhìn xuống dưới đáy.

Là một bóng đen khủng khiếp nhìn không đến được đáy.

Tôi nhìn lên trên.

Ở đó nó một chút ánh sáng, và rất nhiều bóng đen bay qua bay lại.

Là một đám ong.

Nhìn rất giống loài ong ở thế giới kia.

Nhưng chúng to hơn nhiều.

Một con to gần như gấp đôi tôi.

Vô số những con như thế bay qua bay lại trên không.

Mặc dù Katia chúa sợ côn trùng lại tái mặt lần nữa, nhưng cô ấy không còn sức để nổi điên như lúc nãy nữa.

May thay, hoặc là không may thay, Katia chỉ có thể tái mặt nhìn đàn ong chứ không đủ sức tàn sát tiếp.

「Rồi, giờ là lúc để chúng ta ra oai」

「Ừm」

Hyrinth-san và tôi dẫn đầu.

Chạy trên không.

Là chạy trên không bằng “Hoạt Động Không Gian”.

Mặc dù “Hoạt Động Không Gian” là một skill rất tiện, nhưng mà học được nó là cả một vấn đề.

Chỉ mỗi tôi và Hyrinth-san biết sử dụng “Hoạt Động Không Gian”.

Thực ra Katia cũng có skill này, nhưng mà cô ấy đang mệt vì lúc nãy mới xả hết Ma Pháp lên đầu lũ cuốn chiếu nên giờ cô ấy ở sau cùng đội hình.

Chiến thuật đơn giản.

Dùng “Hoạt Động Không Gian” để cản những con quái vật đang tấn công trong khi mọi người còn lại leo tường.

Leo tường rất mệt, nhưng Hyrinth-san và tôi liên tục sử dụng “Hoạt Động Không Gian” như thế này càng mệt hơn.

Không hề đơn giản như tôi nói.

Tôi hơi lo cho Anna, nhưng Basgas-san đang ở cạnh chị ấy lo cho chị ấy nên tôi nghĩ là trừ phi có chuyện lớn thì sẽ không sao hết.

Rất nhiều con ong bay đến đây cùng lúc.

Nhìn gần thì chúng lớn thật.

Sáu con ong.

Có một con có vẻ mạnh hơn hẳn.

Có vẻ nó là con đầu đàn.

Tôi chém con đầu đàn một phát.

Vốn tôi chỉ định chém thử để đo sức mạnh, nhưng cuối cùng chém cái nó chết luôn.

Coi bộ thực sự là mỗi con yếu xìu.

Nhưng khi hai con trở lên cùng tấn công một lúc thì rất phiền.

Hyrinth-san và tôi lần lượt giết từng con ong một bảo vệ cho nhau.

Sau khi con cuối cùng chết thì một đám khác bay đến.

「Đúng là không có thời gian để nghỉ ngơi nhỉ?」

「Ừ」

Tôi dùng “Ma Pháp Thánh Quang” bắn rơi bớt vài con trước khi chúng đến gần.

Nhưng, có vẻ lũ ong đã coi chúng tôi như kẻ thù nên một số lượng ong khổng lồ bắt đầu bu lại.

Dù tôi có dùng Ma Pháp diện rộng để xử lí một số lượng lớn thì vẫn còn quá nhiều nên Ma Pháp không có tác dụng mấy.

Dù sử dụng Ma Pháp và kiếm pháp để chặn chúng lại vẫn có vài con lọt qua được.

Những con như thế bị Sensei bắn rơi.

「Đừng để ý phía sau, chỉ vài con thì cô xử lí được」

Nhờ có Sensei hỗ trợ nên Hyrinth-san và tôi tập trung giết ong.

Chúng tôi cứ thế giết lũ ong một cách máy móc.

Khi mà chúng tôi suýt không đủ sức để sử dụng “Hoạt Động Không Gian” thoải mái nữa thì chúng tôi thấy được kết thúc.

Là lối ra.

Basgas-san leo lên trước, rồi ông kéo Anna lên.

Sau đó là Katia, Sensei, và khi tôi thấy Hyrinth-san ra tới lối ra thì tôi bắn một lần Ma Pháp diện rộng cuối cùng vào lũ ong rồi nhảy ra ngoài.

Sau một thời gian rất dài, cuối cùng tôi cũng thấy lại ánh mặt trời.

Lúc này đã là chiều tối, và bầu trời đã nhuộm một màu đỏ rực.

Không tốn tí thời gian nào ngồi tận hưởng cảm giác ấy, chúng tôi nhanh chóng chạy thật xa khỏi lối ra vào.

Nếu cứ ở yên đó có khi lũ ong sẽ đuổi theo chúng tôi, và còn sợ Đế Quốc đánh lén nữa.

Tôi chưa thấy bóng dáng một binh lính Đế Quốc nào, nhưng tôi không dám bất cẩn.

「Tôi có một chỗ trú ẩn ở gần đây. Đi nhanh nào」

Chúng tôi quyết định làm theo gợi ý của Basgas-san.

Và đó là lúc chúng tôi thoát khỏi cuộc sống mê cung kinh khủng đó.